* BÙI VĂN BỒNG
1- Đại án và đại cục
Trong một tháng qua, những vụ được gọi là “đại án” đã đưa ra xét xử với mức tuyên án khá là mạnh tay. Chỉ riêng hai vụ: ALCII
và VINALINES đã có 4 bị cáo tuyên phạt tử hình. Trước vụ Vinashin, chiều 15-11,
Hội đồng xét xử đã công bố bản án, tuyên phạt hai bị cáo Vũ Quốc Hảo (nguyên
Tổng giám đốc ALCII) và Đặng Văn Hai (Chủ tịch Hội đồng thành viên Công ty
Quang Vinh) mức án tử hình. Bị cáo Hảo khai để che đậy tình trạng kinh doanh
kém hiệu quả dẫn đến nợ xấu, bị cáo cùng một số cán bộ lãnh đạo công ty đã bàn
bạc, thống nhất với một số đối tác quen biết như Đặng Văn Hai, Lê Văn Phong,
Phạm Minh Tuấn...ký 9 hợp đồng thuê tài chính, hợp đồng mua bán trái quy định
gây thiệt hại cho Nhà nước hơn 373 tỷ đồng.
Tiếp
đến, chiều 16/12, HĐXX đã tiến hành luận tội và tuyên phạt bị cáo Dương Chí
Dũng và Mai Văn Phúc tử hình trong vụ án nghiêm trọng xảy ra tại Vinashin-Vinalines. ..
Về vụ tham ô tiền của trẻ tật nguyền ở Hà Giang: Ông
Lý Quang Thái, giám đốc Sở lao động thương binh và xã hội tỉnh Hà Giang đã
gửi công văn cho Cơ quan cảnh sát điều tra đề nghị không khởi
tố vụ án hình sự Phạm Ngọc Thành và hai nhân viên ở Trung tân cứu trợ trẻ
em khuyết tật, mà chuyển hồ sơ về Sở lao động thương binh và xã hội
cho ông ta xừ lý theo thẩm quyền. Cái lý do ông Thái đưa ra
là: “Hà Giang còn nghèo, có rất nhiều trẻ em tàn tật, cần được hỗ trợ. Nếu cơ
quan điều tra khởi tố hình sự, tôi sợ các tổ chức cá nhân sẽ biết chuyện, không
hỗ trợ nữa!”. Và quan trọng hơn là : “ Để góp phần ổn định chính trị tại
địa phương”. Xem ra ông Lý Quang Thái gửi công văn cho Cơ quan điều tra
chì lấy lệ, chứ thực ra sự việc đã được giải quyết đâu vào đấy rồi. Bởi trong
công văn đã viết: “ Vì đại cục, vì cái to lớn hơn nên hai ngành Kiểm sát và Công an đã
họp và thống nhất không khởi tố vụ án...”.
Hai chữ “ĐẠI CỤC” gần đây được nhiều vị lãnh đạo các
câp nói đến. Hai từ này lạ hoắc với người Việt Nam . Ngườu ta chỉ thấy hai từ ‘rất
Tàu’ này có trong các Tuyên bố chung Việt Nam- Trung Quốc mấy năm gần đây. Mới
nhất là tại Tuyên bố chung ngày 21 tháng 6 năm 2013, Chủ tịch nước Trương Tấn
Sang với Chủ tịch Trung Quốc, ông Tập
Cận Bình: … “chỉ đạo và thúc đẩy giải
quyết ổn thỏa vấn đề trên biển xuất phát từ tầm cao chiến lược và đại cục quan
hệ hai nước”.
Thế mà, ông Giám dôc Sở LĐ-TB-XH Hà Giang lại vin vào
hai chữ vì “đại cục’, vì “ổn định chính trị” làm căn do đề nghị không khơiir tó
vụ hình hsuwj Tham ô tiền của trẻ jguyeets tật(!?).
Vậy, thử hỏi ông Lý Quang Thái: “Đại
cục là gì? Thế nào là ổn định chính trị”?”.
Lúc này, trong dư luận xã hội, câu hỏi đó đang được
đặt ra khá phổ biển coi đây là vẫn đề cấp bách. Ở tất cả các nước, các dân tộc
trên thế giới, bất cứ một thể chế xã hội nào cũng mang màu sắc chính trị riêng,
hoặc khu biệt. Điều hiển nhiên, không ổn định chính trị thì không một xã hội
náo có thể tồn tại và phát triển.
Trong các kỳ Đại hội Đảng vẫn có những đánh giá như
một thành tích, đầy tự hào, rất mỹ mãn về “giữ vững ổng định chính trị”. Nhưng,
cần xem xét, phân tích rõ: “Thực chất của ổn định chính trị là gì?”.
Trong chế độ chính trị do Đảng cầm quyền, ổn định
chính trị được đánh gía là khả năng lãnh đạo, uy tín của Đảng đối với quần
chúng, khả năng tập hợp để phát huy sức mạnh nội lực từ trong quần chúng, sức
mạnh của cả hệ thống chính trị gắn chặt với sức mạnh toàn dân, của cả dân tộc;
thể hiện bằng hiệu quả, chất lượng kinh tế-xã hội phát triển mạnh, uy tín trên
trường quốc tế ngày càng nâng cao. Đó chính là thực thi nền dân chủ xã hội, tôn
trọng dân quyền, kết hợp chặt chẽ kỷ cương phép nước với phát triển lành mạnh
xã hội dân sự. Dân chủ tư sản, dân chủ chuyên chế, hay dân chủ XHCN cũng đều đi
đến kết cục là sự hài lòng, tin tưởng của người dân đối với chế độ chính trị,
thể chế quản lý, điều hành xã hội.
Cần phải có quan điểm nhất quán là đứng ở góc độ nhìn
thẳng vào sự thật, Đảng ta có thật sự là đảng vững mạnh hay không? Đảng có tập
hợp, phát huy được sức mạnh toàn dân tộc hay không? Người dân có hài lòng với
đảng lãnh đạo hay không? Đảng ta đã đúc kết: “Thực tiễn là sợi chỉ đỏ xuyên suốt trong toàn bộ chu rnghĩa Mác”.
Nhưng miệng hô hào trung thành tuyệt đối với những nguyên lý cơ bản của chủ
nghĩa Mác-Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, còn thực tế hành động thì xa rời thực
tiễn, nặng về lý luận giáo điều, nhất là không học được ở Chủ tịch Hồ Chí Minh
được gì, mặc du đã cả chục năm tốn kém tiền bạc, mất nhiều thời gian tổ chức đủ
loại hình “học tập, làm theo”!.
Không thể né tránh một thực tế là Đảng ta ngày càng
đánh mất vị thế, vai trò lãnh đạo, uy tín bị xói mòn, mất dần và đứng trước
nguy cơ tồn vong của một chính đảng cầm quyền, kèm theo đó là nguy cơ tồn vong
của chế độ. Đảng không còn được cái danh tiếng “đạo đức, văn minh”, tóm lại:
Mất thiêng rồi!
Chỉ nhìn từ hơn 20 năm qua, 5 nhiệm kỳ Đại hội Đảng,
vấn đề uy tín lãnh đạo của Đảng, vấn đề ổn định chính trị đã được nêu ra, thấy
hết thực chất, thực trạng, nhìn rõ
mạnh-yếu ở chỗ nào, nhưng dù hô hào mạnh mà khắc phục lại quá yếu kém, uy tín
lãnh đạo mất dần. Nhiều mặt cho thấy
ngày càng bị xuống cấp. Vai trò lãnh đạo của Đảng mờ nhạt dần, sức chiến đấu
kém, đội ngũ đảng viên đông đảo, nhưng không mạnh. Gọi là “phai nhạt lý tưởng”,
nhưng thực chất là không có lý tưởng. Sự hào nhoáng, tô vẽ vẫn gia tăng, nhưng
thực chất bên trong ngày càng biểu hiện sự mục ruỗng, kém, nát. Thực tế đó
không nên có ai đó cố tình ngụy lý, phủ nhận, tiếp tục “tự hào cái không có”.
Hãy bình tĩnh đọc lại những câu chữ được dùng trong
Văn kiện Đại hội VII của Đảng, tháng 6-1991: “Nhiều đảng viên giảm sút ý chí phấn đấu, một bộ phận đã tha hoá, tham
nhũng, xa dân, làm giảm sút nghiêm trọng uy tín của Đảng. Nội dung và phương
thức lãnh đạo của Đảng đổi mới còn chậm, cơ cấu tổ chức còn nhiều bất hợp lý,
bộ máy vẫn cồng kềnh, kém hiệu quả.
Phương hướng
tới cần chú trọng thực hiện dân chủ trong Đảng và lãnh đạo thực hiện dân chủ
trong xã hội một cách đúng hướng, vừa phát huy trí tuệ tập thể, thực hiện quyền
công dân, vừa bảo đảm sự ổn định về chính trị”. Tuy nhiên, trong Nghị quyết Đại hội VII của Đảng vẫn
không quên đánh giá: “Mặc dù những khó
khăn trở ngại còn nhiều, nhưng những thành tựu đổi mới đã xác nhận khả năng tự
đổi mới của Đảng Cộng sản và nhân dân Việt Nam ”. Phải chăng đó cũng là
thói quen tự khen, chủ quan, vỗ ngực, tự huyễn hoặc, từ PR cho chính mình?
Từ tháng 6 -1991 đến nay, cái cụm từ “ổn
định chính trị” liên tục được nhắc tới, nhấn mạnh, và có vẻ rất tự hào,
coi là thành tích: “Giữ vững ổn định chính trị”. Nhưng, cần phân định rõ, đánh
gía một cách nghiêm túc: “Thực chất ổn định chính trị” là gì? Chỉ cần gõ vào
mục tìm kiếm trên trang Google, trong 0,20 giây đã hiện lên trên 11.600.000 kết
quả của 4 từ: “Ổn định chính trị”.
Thực tế cần khẳng định rằng ít nhất đã hơn 20 năm qua,
thực chất xã hội ta chưa có ổn định chính trị, nền chính trị-xã hội đặt trong
những hoàn cảnh bấp bênh.
Đã xưng lên cái danh "Nhà nước pháp quyền" thì việc thực thi pháp luật phải chính xác, nghiêm minh, công bằng, không khỏa lấp, không che đậy, giấu giếm; không thể "quan xử theo lễ, dân xử theo hình".
“Một đảng mà che giấu khuyết điểm là một đảng hỏng” (HCM). Đâu phải che đậy sai lầm, khuyết điểm, tung hô khen ngợi lên tận mấy xanh, lấy tiếng tốt cho đảng là giữ uy tín, là “ổn định chính trị”. Kinh tế-xã hội ra sao, chất lượng dân sinh dân chủ thế nào? Niềm tin của dân với đảng lãnh đạo còn bao nhiêu? Công khai, minh bạch hóa các hiện trạng xã hội như the snaof? ...Đó là thước đo ổn định chính trị. Tóm lại: Lòng dân có yên hay hông? Muốn đạt được mục đích ỏn định chính trị trước hết phải thực sự tôn trọng nhân quyền, dân chủ và dám nhìn thẳng vào sự thật.
“Một đảng mà che giấu khuyết điểm là một đảng hỏng” (HCM). Đâu phải che đậy sai lầm, khuyết điểm, tung hô khen ngợi lên tận mấy xanh, lấy tiếng tốt cho đảng là giữ uy tín, là “ổn định chính trị”. Kinh tế-xã hội ra sao, chất lượng dân sinh dân chủ thế nào? Niềm tin của dân với đảng lãnh đạo còn bao nhiêu? Công khai, minh bạch hóa các hiện trạng xã hội như the snaof? ...Đó là thước đo ổn định chính trị. Tóm lại: Lòng dân có yên hay hông? Muốn đạt được mục đích ỏn định chính trị trước hết phải thực sự tôn trọng nhân quyền, dân chủ và dám nhìn thẳng vào sự thật.
Sự mất ổn định chính trị, tiềm ẩn nguy cơ tồn vong của
Đảng và chế độ có 6 biểu hiện cơ bản như sau:
- Nội
bộ Đảng chưa thống nhất cao, bằng mặt không bằng lòng, có những biểu hiện tranh
quyền, đoạt lợi, thiếu đoàn kết, xuất hiện các nhóm khác nhau về quyền lợi,
quyền hành.
-
Mất dân chủ ngày càng nghiêm trọng.
-
Vi phạm pháp luật ngày càng phổ biến và trắng trợn, kỷ cương phép nước không
nghiêm.
-
Khoảng cách giữa lãnh đạo với người dân ngày càng bị roãng xa, thiếu hẳn sự gắn
kết cần thiết, phát sinh mâu thuẫn.
-
Phân hóa giàu-nghèo theo kiểu chia ra tầng lớp, giai cấp ngày càng rõ nét, mất
dần đoàn kết cộng đồng, bất công phát sinh ngày càng nguy hại.
- Pháp
luật Nhà nước, nguyên tắc điều lệ Đảng bị xem nhẹ. Khiếu nại, tố cáo, mít tinh,
biểu tình gia tăng.
2- Những việc cần làm:
- Năng cao sức mạnh đoàn kết trong
Đảng, đề phòng trong cuộc chống suy thoái, chống tham nhũng lại nảy sinh ra đấu
trận giữa Đảng, Nhà nước, Chính phủ, tự phân rã nội bộ. Tăng cường và phát huy
khối đại đoàn kết toàn dân tộc.
-
Đảng phải mạnh
dạn nhìn thẳng vào sự thật, đánh giá đúng thực chất mạnh-yếu, nhất là trong đội
ngũ lãnh đạo có chức có quyền.
-
Cần xác định
chính xác “thế lực thù địch” của cách mạng, của nhân dân là kẻ nào?
-
Coi trọng dân chủ
và nhân quyền
-
Nhìn rõ nguy cơ
“tự diễn biến” do suy thoái, biến chất, tham nhũng ngay trong nội bộ đảng cầm
quyền
-
Kiên quyết đấu
tranh không khoan nhượng, dứt khoát đưa pháp luật, nguyên tắc điều lệ vào việc
xử lý kỷ luật nội bộ đảng, kiên quyết đưa ra khỏi đảng những cán bộ lãnh đạo,
đảng viên không còn đủ tư cách đảng viên cộng sản. thoái hóa, biến chất.
- Không nên dùng quyền đảng, quyền của
chính quyền, huy động công an, quân đội “chuyên chính với nhân dân”, mất cảnh
giác với thù trong-giặc ngoài; không được làm mất quyền dân chủ, hoặc mù quáng
đi ngăn chặn những hoạt động dân chủ của xã hội.
Cũng về nội dung này, trong bài “Đất nước Miến Điện và dân chủ”, nhà bình luận Trần Bình Nam đã
nói: “Cái luận thuyết: “ổn định chính trị là môi trường cần thiết cho sự phát
triển kinh tế” cũng có cái giá trị thực tế của nó. Nhưng thường các chế độ độc
tài hay dùng luận thuyết đó như một chiêu bài. Không ai đặt câu hỏi, thế nào là
ổn định chính trị và muốn ổn định chính trị có nhất thiết phải duy trì một
chính sách độc tài không. Một chế độ dân chủ với khối quần chúng có trình độ và
với những người lãnh đạo có trách nhiệm là môi trường tốt nhất cho ổn định
chính trị và phát triển kinh tế. Trên căn bản đó tôi cho lập luận “ổn định
chính trị để phát triển kinh tế” là ngụy biện.
Nhìn rõ thực trạng đánh giá đúng
tình hình, có giải pháp thích hợp và kiên quyết, thì mới giữ vững được ổn định
chính trị trong tình hình hiện nay, thoát khỏi được những nguy cơ mất nước, mất
dân.
BVB
-----------------
Một bài viết rất kịp thời, phân tích, lý giải sâu sắc thực trang XH. Cảm ơn Đại tá Bùi Văn Bồng đã nói hộ lòng chúng tôi.
Trả lờiXóa(CCB đánh Tàu)
Đại ác, đại dốt, đại gian
XóaChính là Đại Cục lũ quan tham tàn
NHƯ NỘI DUNG BÀI BÁO NÀY THÌ QUAN CHỨC TỈNH HÀ GIANG COI LUẬT CHỐNG THAM NHŨNG ĐƯỢC QUỐC HỘI THÔNG QUA, VÀ CHỦ TRƯƠNG CHỐNG THAM NHŨNG CỦA BCT LÀ TRÒ CON TRẺ SAO? PHẢI CHĂNG HÀ GIANG ĐANG ĐI NGƯỢC LẠI VỚI CẢ NƯỚC.
XóaNhững "con sâu" bự sau Dương Chí Dũng đâu rồi? Xử nghiêm phải lôi được đám 3X ra tòa ra tòa cơ!
Trả lờiXóaKhông thể chỉ là nhóm 3X đâu , bạn ND20:21 ơi. Cũng phải nói bảo kê cho nhóm 3X là những ai chứ? Nếu không có điều 4HP , nếu có luật biểu tình , tự do lập hội , tự do ngôn luận báo chí đúng nghĩa, nếu thực hiện tư pháp độc lập...chỉ bấy nhiêu thôi thì làm gì có nhóm 3X nào sống nổi! Còn bây giờ , khi mà HP "vũ như cẫn" , hơn 700 tờ báo chỉ có 1 Tổng BT , tất cả các CQ hoat động theo chỉ đạo của ĐCS,...thì ngay những vụ ở Hà Giang từ trước đến nay cũng chỉ là " dội nước từ vai trở xuống" thôi , cái đầu nó vẫn khô de à! Có làm gì được ai đâu , ra oai xử mấy vụ tham nhũng VINA này cho có ví dụ , để khỏi bị thiên hạ chê cười tí thôi. Sau đó đâu lại đóng đó, có khi còn tham nhũng nặng hơn. Mà ngay vụ Dương Chí Dũng cũng có hiện tượng "bỏ túi án" đó nghe.
Xóa"Đại cục" là cái cục tham nhũng to tướng mắc giữa cổ quan tham. Thằng cha Quang Thái sợ đụng quan tham và chính hắn cũng đầu têu, lại thích ém nhẹm vì bệnh thành tích. Ổn định chính trị là không được đụng đến cái xấu xa, tệ hại của kẻ mệnh danh đảng , chính quyền.
Trả lờiXóaĐại cục là cái chi chi
Trả lờiXóaỔn định chính trị là gì, các ông?
Vì Nhóm lợi ích đồng lòng
Thi nhau vơ vét của công làm giàu
Đại cục, Ổn định ...sân sau
Bao che lũ chuột trên đầu...chủ trương
Dùng Đại cuc và Ổn định chính trị làm con tin để ép 90 triệu dân không được hó hé gì. Cho phép khen Đảng, cấm chê dù cán bộ của Đảng ỉa dây ra, dân cố mà hửi. Nếu Đảng trong sạch, làm gì có chuyện một lúc đưa ra mấy chục Đại án? Số Trung án là mấy ngàn? Tiểu án là mấy trăm ngàn? Ông Nguyễn Sinh Hùng nói nhăng có khi lại đúng: "Trảm hết thì lấy ai mà làm?" có nghia là hư hỏng toàn bộ rồi. Ngay cả chuyện "Thay máu" cũng khó mà giải quyết được gì với căn bệnh đã "Trầm kha" rồi. Cảm ơn bác Bồng.
Trả lờiXóaCó mấy vụ con Chốt, tép riu đưa ra xử gọi là đại án, nhưng thực chất các vụ Thực sự coi là Đại án đang ém nhẹm, nghĩa là quyền ai nấy cầm, của ai nấy giữ để..."ổn định chính trị"!
XóaCái Đại cục của Tập Cận Bình là VN phải theo TQ thật sát, thật ngoan vì Ý thức hệ,
Trả lờiXóaCái Đại cục ở VN là Ổn định chính trị, có án coi như không, có tội thì phải: "Trong tình đồng chí thương yêu lẫn nhau, giúp nhau cùng tiến bộ".....trong lĩnh vực suy thoái và tham nhũng, tiến bộ nhanh, mạnh, vững chắc để lên CNXH, rồi dân đành phải bó tay chấm com!
Đừng nói đến tham nhũng, đừng bung ra án này án kia, VN là nước văn minh, đan chủ nhất thế giới kia đấy. Giáo dục cũng vượt xa các nước tiến tiến. Ôi, niềm tự hào chắp cánh ước mơ - Và, CN Mác-Lê nin vô địch muôn năm! Cuối thế kỷ 21 sẽ may ra thấy chút xíu...
Trả lờiXóatôi nghĩ sau này bà con cô bác có đóng góp từ thiện tốt nhất nên mua thành hiện vật đem cho các cháu. nếu không đi trực tiếp được thì thuê người đem đến. đừng bao giờ gửi tiền cho chúng nó.
Trả lờiXóaĐại cục" là cái "cục to",
Trả lờiXóaNghe nói..." đại cục" dân lo hết hồn.
Toàn là câu nói...cửa mồm,
Nói xong là để gió nồm cuốn đi.
Bản ản tử hình 4 bị cáo ,hay 40 bị cáo nếu xét đúng người đúng tội tại thời điểm này không để sót tội sót người..có ý nghĩa quan trọng hơn nhiều.....sân chơi và luật chơi ,, chiên lược thí tốt giữ xe và tướng .. cũng được gọi là vì ĐẠI CỤC đúng ko ???
Trả lờiXóaVì " đại cục", mắc " Đại nạn".
Trả lờiXóaĐại gia, đại cán, đại quan
Trả lờiXóaLo cho Đại Cục mới an toàn...vù!
Đại cục là gì? Là Cục Ngu Lớn xưng danh nghe "oai phong". Nhí nhố!
Trả lờiXóaĐại cục là Cục To như Cục trưởng Dương Chí Dũng, he...he...
Trả lờiXóaBây giờ mà lôi ra cái đại án lớn nhất thì mất uy tín của đảng lãnh đạo rất chi là nghiêm trọng, cho nên, các đồng chí phải luôn luôn quán triệt, không được đụng đến đại án. Vụ mấy tay Cong ty Tài chính ALCii MÀ GỌI LÀ "ĐẠI ÁN", THÌ CHẮC CÁI CỤC TO NHẤT LÀ SIÊU ÁN CHĂNG?
Trả lờiXóaGọi là:
XóaSiêu khủng của những thằng khùng
Đẩy đưa đất nước vào vòng trầm luân!
Ôi Bác Hùng hói ơi, cứu em! Bác đã nói rằng kỹ luật hết thì lấy đâu người làm việc, đằng này nó tử hình!!! ÔI cứ bùm hoài thì ai còn sống để mà ...ăn chia hở trời ???
Xóabác thiệt là đang gãi đúng cái chỗ ngứa của người dân bác ah, cảm ơn bác, chúc bác luôn mạnh khỏe để viết nhiều bài như thế này nữa
Trả lờiXóacảm ơn bác chúc bác luôn mạnh khỏe để có nhiều bài giống vậy nữa, bác đã gãi đúng chỗ ngứa của dân bác ah
Trả lờiXóa“Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm
Trả lờiXóaĐâm mấy thằng gian bút chẳng tà”
Mượn thơ cụ Đồ tặng hai Bác
Cháu chúc bác Bồng, bác Diện khỏe, bình an.
Bài viết hay nhưng bác Bồng ơi Vinashin khác Vinalines, Dương Chí Dũng là Vinalines chứ.
Trả lờiXóaTrước khi lãnh đạo Vinalines, ông Dũng từng quản lý Tổng Công ty Xây dựng Đường thủy (Vinawaco) - một đơn vị từng thua lỗ nặng.
Trả lờiXóaDương Chí Dũng được bổ nhiệm chức Tổng giám đốc Vinalines từ tháng 8/2005. Đến tháng 7/2011, ông Dũng được bổ nhiệm giữ chức Chủ tịch Hội đồng quản trị tổng công ty này. Ông Dũng cũng là Ủy viên thường vụ Đảng ủy khối Doanh nghiệp Trung Ương, Bí thư Đảng ủy Vinalines. Đầu tháng 2/2012, sau khi thôi giữ chức vụ Chủ tịch Hội đồng quản trị Vinalines, ông Dũng được điều động sang giữ chức vụ Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam.
> Vậy, ai đã mù quáng, hay vì động cơ gì bổ nhiệm chức cao hơn cho DCD? Nhất là khi Vinalines đang bị thanh tra lại bổ nhiệm DCD làm Cục trưởng? Sân sau hay cánh gà nào?