Translate

Trang BVB1

Thứ Tư, 24 tháng 2, 2016

Bí thư mới của Thủ đô: Lo rác, lo nhếch nhác (!?)

Tân Bí thư Hà Nội: 'Chú trọng xây dựng 
môi trường sống bình yên'
Ông Hoàng Trung Hải cho rằng chính quyền Thủ đô không nên phát triển kinh tế bằng mọi giá mà cần hướng tới xây dựng môi trường làm ăn sinh sống an lành.
Phát biểu tại buổi làm việc với huyện Ba Vì sáng 23/2, Bí thư Thành ủy Hà Nội Hoàng Trung Hải đã nhấn mạnh đến việc đảm bảo an ninh quốc phòng và trật tự an toàn xã hội của thủ đô. Tân Bí thư Hà Nội cho biết, ông đề cập vấn đề trên trước khi nói tới kinh tế để cho thấy chính quyền chú trọng xây dựng môi trường đầu tư, làm ăn, sinh sống bình yên cho người dân.
Theo ông Hải, phát triển kinh tế, quan tâm đến cảnh quan, thu hút du khách… đều rất quan trọng, nhưng “tội phạm nhiều, người dân không dám ra đường thì cũng vứt đi”. “Thà sống nghèo nhưng công bằng, yên bình còn hơn giàu mà bon chen, không an toàn”, Bí thư Hà Nội nói.
Ông Hải thông tin, trong những năm qua, Hà Nội có nhiều sự kiện lớn nhưng an ninh trật tự luôn được đảm bảo. Trong dịp Tết Nguyên đán vừa qua, các lực lượng công an, quân đội trực 24/24h với 100% quân số. Và thực tế, nhân dân thủ đô đã đón một cái Tết đầm ấm, an toàn.
                                              48% độc giả VnExpress mong Hà Nội giảm tắc đường. 

Nói về hạn chế của huyện Ba Vì, tân Bí thư Hà Nội cho hay, qua các ý kiến tại buổi làm việc cho thấy, một trong những nguyên nhân làm chậm quá trình phát triển của huyện là cải cách hành chính. Đây là hạn chế của cả bộ máy thành phố mặc dù những năm qua đã đạt được nhiều tiến bộ nhưng chưa đáp ứng được đòi hỏi thực tế.
Người đứng đầu Thành ủy cho biết, khi cần làm điều gì đó, các ban ngành đều nói cần ngân sách. Nhưng cải cách hành chính không cần tiền, chỉ cần đơn giản hóa những việc mà nếu cải cách chỉ làm mất một ngày thay vì 3 ngày như hiện nay. “Nếu ngành nào cũng bo bo đây là việc của tôi và không qua tôi là không xong thì chúng ta nát hết”, ông Hải nêu ý kiến.
Cùng với phát triển kinh tế là đảm bảo môi trường, Bí thư Hà Nội cho biết nhiều người nghĩ đây là việc đơn giản nhưng thực tế thói quen người dân qua nhiều năm nên không dễ thay đổi. Ai cũng nghĩ bảo vệ môi trường là việc của người khác, chỉ biết sạch nhà cửa của mình.
“Đi nơi nào cũng có rác cả, lãnh đạo ông nào cũng đi qua nhưng không ông nào làm gì hết. Khách đến mà nhìn thấy người dân Hà Nội bảo vệ môi trường sẽ học theo. Nhưng bản thân mình là người Hà Nội đã sạch chưa, đã để người ta học chưa? Để du khách đến thủ đô mà thấy nhếch nhác thì anh em mình thấy xấu hổ”, Bí thư Hải bày tỏ.
Cũng liên quan đến môi trường, lãnh đạo Thành ủy Hà Nội cho hay TP HCM đã được Chính phủ hỗ trợ dự án chống ngập 10.000 tỷ đồng. Trong khi đó các dự án chống ngập của Hà Nội đang khó khăn do thiếu vốn (dự án cải tạo tiếp nước sông Tích).
“Nếu mưa 2008 mà ngập như cũ rất gay, không biết trả lời với dân thế nào. Một trận ngập sẽ nảy sinh rất lớn. Đây là dự án cấp bách, phải kiên quyết làm. Không thể để giữa thủ đô mà đi đến đâu cũng rất mùi”, ông Hải nói.
Về vốn đầu tư cho các dự án, Bí thư Hải cho hay sẽ cùng thành phố nghiên cứu nhiều cơ chế mới để thu hút nguồn lực thực hiện các mục tiêu phát triển kinh tế xã hội chứ nếu chỉ trông vào ngân sách sẽ không đủ. Luôn có những cách khác để huy động vốn, cái quan trọng cần sáng tạo, đề ra cơ chế.
Dẫn chứng trường hợp ông Sáu Khanh (Bí thư Cà Mau) chỉ một năm làm cho dân 100 cầu từ tiền huy động của doanh nghiệp, trong khi đó thành phố Hà Nội thì “đi lo từng đồng”, Bí thư Hoàng Trung Hải đề nghị các ban ngành liên quan cần chuẩn bị điều kiện để kêu gọi doanh nghiệp hỗ trợ xây dựng công trình an sinh xã hội.
Võ Hải/VnEx
-------------

31 nhận xét:

  1. Thủ đô HN sau thời Phạm Quang Nghị, Nguyễn Thế Thảo để lại biết bao tồn đọng, nhiều bức xúc vẫn bị mốc meo, xép xó, nhiều việc lớn chưa yên lòng dân Thủ đô và cả nước.
    Vậy mà ông Hải "Ra quân đầu năm" chỉ hai việc:
    - Lội xuống ruộng giả đi cấy để quay phim chụp ảnh (tự quảng cáo-PR?. Có mỗi chuyện ông Hải, ông Chung ra ruộng mà cả trăm người trên bờ...xem! (Hay là tầm văn hóa của người Hà Nội chỉ đến rứa?)
    - Đến huyện Ba Vì mà nói về rác, lo nhếch nhác.
    Ôi, dân HN còn hy vọng được ai đây?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Kết quả dư luận cho thấy người Hà nội quan tâm đến tắc đường nhiều hơn.

      Xóa
    2. Việt Nam là nước nông nghiệp mà thằng cha chủ tich Hà Nội lại đề nghị đi học trồng cây ở nước ngoài? LẠ THẬT! Chúng coi tiền thuế của dân như cỏ rác, muốn làm gì cũng được
      Chủ tịch Hà Nội yêu cầu cử người đi nước ngoài học trồng cây:http://plo.vn/thoi-su/xa-hoi/chu-tich-ha-noi-yeu-cau-cu-nguoi-di-nuoc-ngoai-hoc-trong-cay-613628.html

      Xóa
    3. “Thú thật là từ bé đến giờ, tôi chỉ được nghe cái nghèo nó sinh ra bạo loạn, trộm cắp, cướp giật. Chứ có bao giờ tôi lại được nghe câu “Thà nghèo mà yên bình…” đâu.

      “Chỉ có câu, “Nghèo cho sạch, rách cho thơm” thôi. Ý nói giữ thân mình ngay thẳng trong mọi hoàn cảnh. Bí thư chơi chữ thế này, ví von thế này, kẻ ngu muội như tôi thật lòng không sao hiểu được ạ,”

      Xóa
    4. NGười ta mong muốn Dân giàu, Nước Mạnh, còn tay gốc Tàu này lại muốn dân nghèo, nước mạt cho Tàu dể thôn tính đó mà!!!

      Xóa
    5. Nghiên cứu Chất lượng cuộc sống lần thứ 18 thực hiện bởi Mercer. Nghiên cứu này xem xét các yếu tố như điều kiện xã hội, kinh tế, sức khỏe, giáo dục, an ninh, nhà ở và môi trường. Trong danh sách 230 thành phố lớn được khảo sát trên toàn thế giới, TP HCM và Hà Nội lần lượt xếp thứ 152 và 155, thuộc loại “tệ nhất”.

      Xóa
  2. Ông Hoàng Trung Hải này chắc nghèo rớt mồng tơi nên mới dám nói như vậy?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không phải, tay này ăn của tham nhũng khẳm túi rồi nên hắn chỉ quan tâm đến môi trường thôi, còn dân hà nội nghèo cũng mặc kệ!

      Xóa
  3. “Thà sống nghèo nhưng công bằng, yên bình còn hơn giàu mà bon chen, không an toàn”. Một phát ngôn không có tâm, mà cũng không đúng tầm, sặc mùi Tàu Ô "Làm quan phải biết sướng, làm dân thì phải biết khổ" (???). Ông Hải đã có hai nhiệm kỳ PTT phụ trách KT. ĐCSVN đã cầm quyền hơn 70 năm...Đât nước đã thành "Đất nước không chịu phát triển", Tham nhũng "Thành quốc nạn", Công chức thì "Ăn không từ thứ gì của dân"... chăng lẽ ông Hải không có việc để làm chăng (???) cổ nhân đã tổng kết & răn dạy:"Bần cơ sinh đạo tặc" (!). Chẳng lẽ ông Hải không được học đạo lý đó hay sao (???).

    Trả lờiXóa
  4. Làm dần từng việc, làm đến đâu chắc đến đó, phát triển với mục tiêu chất lượng cuộc sống thì ngoài vật chất phải có môi trường tự nhiên, môi trường xã hội tốt, tinh thần và văn hóa tốt mới đủ. Ông Hải nói vậy là đúng, không nên để ý bắt bẻ câu chữ.

    Trả lờiXóa
  5. Dân lương thiệnlúc 09:33 24 tháng 2, 2016

    Nếu quả thật ông bí thư mới của Hà Nội dọn hết rác rủi ở mọi góc của thành phố và dẹp được hết trò nhếch nhác đang diễn ra trên mọi đường phố, để biến Hà Nội trở thành thành phố xanh, sạch đẹp.... thì cũng là điều quý.
    Và coi như ông nói được thì làm được.
    Nói và làm không dễ đâu ông ơi.

    Trả lờiXóa
  6. Rõ chán cho mấy bộ mặt mới của CS! Toàn là lo toàn việc vụn vặt, rác không vứt ra ngoài cho công ty vệ sinh đô thị họ dọn thì để trong nhà cho thối chắc ( gọi mấy ông cty vệ sinh lại mà chỉ cho họ là xong), có gì mà phải đưa vào chương trình hội nghị.Đây là bài gần dân của ông Lú đấy. Tưởng thế là hay nên đưa ngay lên mặt báo để khoe, không ngờ lãng xẹt.

    Trả lờiXóa
  7. Phát biểu vừa rồi của cha này mang hơi hướng của cụm từ 'ổn định chính trị' cũ rích của bọn tham nhũng mà thôi
    Không làm cho xã hội giàu có phồn vinh thì ai chả làm lãnh đạo được, cần chó gì bọn 'sáng suốt' mới chả 'đỉnh cao trí tuệ'
    Không có bọn chúng, nhân dân tự quản xã hội còn bình yên hơn bây giờ

    Trả lờiXóa
  8. Thế thì ông Hoàng trung Hải chưa biết cái câu của các cụ ta ngày xưa rồi , cái câu ấy thế này ông Hải ạ : BẦN CÙNG SINH ĐẠO TẶC và ĐÓI ĂN VỤNG TÚNG LÀM LIỀU ! Và ngày nay thì cái lũ " nhóm lợi ích " , " tư sản đỏ " , " quan tham nhũng " lại : SƯỚNG QUÁ HÓA RỒ ! Hãy nhìn bức ảnh tổng Nông ngồi trên ghế " bệ Rồng " sơn son thếp vàng tiếp đoàn đại biểu " đoàn TNCS HCM " thì có đúng là " sướng quá hóa rồ " không ???

    Trả lờiXóa
  9. Dân mong được nghèo như 2 ông đầy tớ này

    Trả lờiXóa
  10. Phải trả nợ 18 tỷ đô la trong năm này , nay Việt Nam lại hóng ngân hàng thế giới : thực ra không biết dựa vào đâu để phát triển kinh tế , khi giá dầu xuống , hạn hán mất mùa , nhưng vẫn to mồm tuyên truyền ? Không đơn giản đâu mà thế giới cho vay nhiều , chắc là nhỏ giọt thôi ?

    Nguyễn Phú Trọng giao thủ đô cho Hoàng Trung Hải là giao thêm thuận lợi cho TQ : Giao Thành phố Hồ Chí Minh cho Đinh La Thăng là đổ dầu vào lửa : Chắc chắn là tháng 3 TQ SẼ DỞ CHỨNG : Khi Mỹ trùng xuống ở Biển đông ?

    Trả lờiXóa
  11. Tưởng là tốt .Nhưng đã nhầm : tự đưa mình vào cái khó . Hiện nay Mỹ và Trung Quốc đang đồng tình buông Việt Nam cùng một lúc giống như thời kỳ 1978 trước cuộc chiến năm 1979 Đặng Tiểu Bình gặp tổng thống Mỹ ,,,, Có thể nói TQ đang chuẩn bị vũ trang cho biển đông một cách ráo riết và khẩn trương , khi có nhiều điều kiện thuận lợi nhất như hiện nay … vì tới đây bầu tổng thống Mỹ ,,, TQ Có nhiều thuận lợi hơn về Quốc tế ? Người nào giỏi hoặc kẻ ngu thì sẽ lòi ra trong tháng 4 này ?
    Nguyễn Sinh Hùng đang lừa dân , hướng về thủ tục hành chính sách nhiễu mà quên đi TQ …. Đó là lỗi khâu giám sát của Quốc hội , chẳng lẽ là trách nhiệm của mấy ông nông dân hay sao mà kêu ,,,, khi còn chức thì chẳng ăn ai , khi về hưu thì to mồm , cứu uy tín , để đổ tội cho ai đây . mình gây ra sao lại kêu thủ tục hành chính ác lắm , đồ lưỡi không xương . ĐỒ Khốn nạn , đồ gian thần đạo đức giả dối với dân ta ? Đi mấy ngàn cây số thắp hương cho Mao mang cái luật rừng của TQ dạy cho để áp cho người dân ta mấy năm rồi , nay hòng chạy tội hay sao và kêu ca giả tạo ? Định đổ tội này cho ai , tốt nhất là đổ cho Đoàn Văn Vươn Tiên Lãng Hải Phòng là hợp lý nhất ? Cưỡng chế đất bất hợp pháp là hàng ngàn vụ : Nhưng Nguyễn Sinh Hùng đều câm mồm , im như chuột trong bị gạo để bao che , nay to mồm cái lỗi gì : Đồ nước mắt cá sấu ?
    Hôm nay Bề Trên và Tổ tiên người Việt đều nhận định , Việt Nam sắp sửa có chiến tranh ?


    Trả lờiXóa
  12. Nguyễn Tấn Dũng đã thay TQ phá tâm linh nước nhà : Tại đảo Rều và Đồi 368 Trong đó có lỗi lớn của Trần Đại Quang , Ngô Văn Dụ và Tô Huy Rứa , Đinh Thế Huynh, lê Hồng Anh Nguyễn Phú Trọng ,,,, Coi như họ đồng lòng phá hồn thiêng sông núi đất Việt ..... vì an toàn cá nhân và cái ghế mà tạo cho nước ngoài có lợi ?

    Trả lờiXóa
  13. Nguyễn Đông Hộilúc 14:03 24 tháng 2, 2016

    Dân Hà Nội cứ nghèo, không cần làm giàu, để đi móc rác, móc bọc nilon, sắt vun, phế liệu mà sống , ăn hết rác đi, đừng để rác nhiều ô nhiễm môi trường, cho dù huyện xa như Ba Vì, lại nhếch nhác XH! - ý khuyên dạy của Bí thư Thành ủy đầu năm mới đó! Thưa bà con Thủ đô!

    Trả lờiXóa
  14. Bí thư Thành ủy mới có bằng 'Tiến sĩ rác, phế thải' đang phát huy kiến thức, năng lực. Môi trường XH phải sạch rác thải, môi trường chính trị cũng phải sạch 'rác đạo đức'!

    Trả lờiXóa
  15. thuong cho roi cho vot.Ghet cho ngot cho ngao...?

    Trả lờiXóa
  16. Theo tôi thì ông HTHải đang cổ vũ sự AN PHẬN cho nhân dân,để họ
    quên đi tình trạng đất nước lún sâu vào cái thòng lọng "4 tốt và
    16 chữ vàng" của giặc Tàu cộng đang siết cổ dần nước ta.
    Nói như thế cũng có nghĩa là nhân dân hãy chấp nhận những gì đã, đang và sẽ mất vào tay bọn đại Hán.Không phải ngẫu nhiên mà HTH.
    khinh thường nhân dân nên mới khuyên giải như thế.
    Đó là HẬU QUẢ tất yếu của việc quan chức CsVN.qua Tàu để được
    quan thầy huấn luyện mà về làm tay sai cho chúng trong chính
    sách bành trướng.Hiện giờ,giặc Tàu cộng đang có điều kiện thuận
    lợi nhất để thực hiện chiến lược bành trướng này,bắt đầu làm chủ
    Biển Đông vốn thuộc chủ quyền VN.,mà họ Mao từng bày tỏ tham vọng
    từ lâu và nay đang trở thành hiện thực với họ Tập.

    Trả lờiXóa
  17. “Dân trí ở đây thấp quá – Rất khó sống”
    24/02/2016

    Dân trí không chỉ là đầu đầy chữ nghĩa nhưng là tim đầy vị tha.

    Dân trí gồm có sự hiểu biết những giá trị tốt đẹp và khả năng chia sẻ chúng. Dân trí đúng nghĩa phải là sự quan tâm đến ích lợi của những người xung quanh.


    Mình làm gì thì cũng nghĩ đến hạnh phúc của người khác. Dân trí là biết tôn trọng và tự trọng. Dân trí là sống cao đẹp.

    Dùng bằng cấp, địa vị xã hội chỉ cho việc tìm kiếm tư lợi thì là phản dân trí. Có dân trí là phải biết liên đới với tha nhân bằng tình yêu thương bác ái.

    ____

    Joseph Nguyễn

    23-2-2016

    Trước khi gặp lại một người bạn người nước ngoài mới trở về từ Việt Nam, nó háo hức ơi là háo hức. Anh bạn này là con trai một người lính Mỹ đã từng sang tham chiến ở quê hương trong những năm 60. Anh lớn lên và được kể cho nghe về những đau khổ do chiến tranh gây ra cho người dân quê hương mình. Sau khi tốt nghiệp đại học, vì muốn bù đắp lại chút nào đó cho con người Việt Nam, anh quyết định gác lại sự nghiệp riêng để sang Việt Nam.

    Nhưng sau khi gặp anh bạn nước ngoài này, sự háo hức của nó bỗng trở thành nỗi buồn vời vợi. Buồn lắm vì nó là một nhà giáo trẻ đầy nhiệt huyết. Làm sao không buồn được khi anh bạn nước ngoài, sau một thời gian cống hiến ở Việt Nam, nói rằng anh không tính sẽ quay lại sống ở Việt Nam nữa, lý do chính nằm gọn trong câu nói của anh: “Dân trí ở đây thấp quá. Rất khó sống.”

    Mới đầu nó tự ái lắm khi nghe câu nói ấy. Nó phản ứng ngay: “Việt Nam là một nước có nhiều người đi học, nhiều sinh viên đại học, nhiều người có bằng cấp. Làm sao bạn lại có thể kết luận cẩu thả như thế?”

    Nhưng người phương tây thường nói có sách mách có chứng đàng hoàng. Bởi thế, nó chỉ còn biết im lặng mà nghe. Ngậm ngùi. Đau! Anh bạn nước ngoài kể dài lắm nhưng một cách vắn tắt thì như thế này:

    “Tôi yêu quý dân tộc của bạn. Tôi cảm thấy khổ tâm khi thấy những hậu quả của chiến tranh để lại. Mới đầu tôi dự tính sẽ sống ở đất nước bạn lâu dài, mong có thể làm được điều gì đó bù đắp lại những đau khổ do cha ông chúng tôi đã gây ra. Tôi thấy quê hương các bạn đang từng bước hội nhập vào cộng đồng quốc tế nên tôi hy vọng giúp các bạn chút vốn liếng tiếng Anh để các bạn dễ hoà nhập hơn. Tôi không hối hận đã được cống hiến thời gian và sức lực cho các bạn sinh viên Việt Nam vì tôi thích làm điều có ý nghĩa. Nhưng thật là khó sống ở đây khi dân trí khá thấp”.


    Anh bạn này nói tiếp: “Một lần kia tôi đang đi bộ trong một con hẻm, chợt nghe có tiếng vật gì đang rơi từ trên cao xuống. Theo phản xạ tự nhiên, tôi ngẩng đầu lên xem thì thấy một bịch rác ai đó vứt qua cửa sổ đang rơi xuống. May quá tôi nhảy qua một bên né kịp chứ không thì….”.

    Rồi lần khác, đang chạy xe trên đường, tôi giật mình khi thấy có người ném một con chuột từ trong nhà ra ngoài đường. Tôi hốt hoảng tránh nó, suýt nữa bị tai nạn. Vứt rác ra nơi công cộng đã là một điều kinh khủng rồi, bây giờ lại ném cả chuột ra ngoài đường.


    Chiều hôm đó tôi có việc phải đi lại trên cùng một con đường, con chuột đã bị xe khác cán nát be bét. Nhìn rợn cả gai ốc! À, có chuyện này tôi hỏi bạn. Bạn đã sống ở một số nước ngoài, bạn có thấy người đi xe hay bấm còi không?”

    “Rất ít khi, chỉ khi nào khẩn cấp thôi.” Nó trả lời.

    “Đúng vậy. Còn nhiều người ở quê hương bạn bấm còi rất ồn ào, bất cứ lúc nào, ngay cả những nơi cần tôn trọng sự yên tĩnh như bệnh viện, trường học. Rồi trong phòng chiếu phim, có không ít người vẫn bật điện thoại lên nói chuyện tỉnh bơ như chỗ không người.
    Có lẽ họ không thấy chung quanh họ là người bởi vì người thì cần được tôn trọng. Bạn thấy sao?”

    “À, thì chuyện đó, tôi cũng không rành lắm vì tôi ít đi coi phim”. Nó miễn cưỡng đáp.

    Trả lờiXóa
  18. “Tôi quen một cô bạn Việt Nam. Có lần tôi theo cô ấy vào bệnh viện để thăm người nhà đang nằm điều trị tại một bệnh viện công. Thân nhân của người bệnh người thì ngồi, người thì nằm nghỉ la liệt dưới nền lối đi. Trong các phòng dành cho bệnh nhân, tôi cũng thấy thân nhân họ nằm dưới đất, thậm chí dưới gầm giường. Chữa trị trong môi trường ồn ào, xô bồ như thế này, làm sao mau khỏi bệnh được! Không chừng tạo ra thêm nhiều bệnh nhân mới nữa ấy chứ.

    Cô bạn tôi còn kể rằng nếu không có tiền mà vào bệnh viện thì dù có gặp nguy hiểm cũng vẫn phải nằm đó chờ. Tôi hỏi lỡ bệnh nhân tử vong thì sao, cô ấy đáp: “Thì chết chứ sao nữa”.


    Vào phòng thăm người nhà cô ấy, tôi thấy mỗi lần cô ấy muốn nhờ bác sĩ hay y tá điều gì, để cho nhanh chóng và vui vẻ thì cô ấy phải bỏ tiền vào phong bì đưa cho họ, gọi là tiền trà nước.
    Chẳng lẽ bác sĩ, y tá ở nước bạn cần uống nhiều trà nước vậy sao?!”

    “À, thì chắc là khí hậu ở đấy nóng nên hay khát nước…” Nó đùa cho bớt đau.


    “Bạn biết không, lúc tôi đến nước bạn lần đầu tiên, tôi đi chung với một Việt kiều. Lúc vào cửa khẩu kiểm tra hộ chiếu và thị thực, không hiểu sao anh cảnh sát cứ để bạn tôi đứng đó chờ.

    Cuối cùng thì bạn tôi bỏ vào hộ chiếu một tờ giấy nhỏ màu xanh xanh, “nhỏ nhưng có võ”, thế là anh cảnh sát vui vẻ cho qua liền và chúc bạn tôi kỳ nghỉ thoải mái.

    Tôi là người gốc nước ngoài, hình dáng khác, tiếng nói cũng khác nên không thấy anh cảnh sát nói gì. Chắc cùng là người Việt nên dễ “nói chuyện” hơn!

    Nhưng tôi chưa bao giờ thấy điều ấy xảy ra ở nước tôi.

    Đó sẽ bị coi là một hành vi hối lộ. Ở nước bạn, việc này xảy ra lộ liễu giữa ban ngày như vậy mà không sao nhỉ?”

    “Tôi nhớ trước đây báo chí cũng có nói đến việc này, nhưng một thời gian sau thì lại tái diễn và chẳng thấy ai nói gì nữa.” Nó đáp.

    “Bạn biết không, tôi sẽ không bao giờ quên mùa Giáng Sinh năm vừa rồi của tôi. Chị tôi gửi cho tôi một bánh trái cây (fruitcake) do chính tay chị ấy làm.

    Chúng tôi có truyền thống ăn bánh với rượu sữa Bailey vào đêm Giáng Sinh, ngon lắm. Nhận được tin chị báo qua email, tôi mừng quá vì thèm.

    Nhưng đến khi tôi ra bưu điện lấy quà, người ta đòi tôi hơn 2 triệu đồng, tức là hơn 1 trăm đô-la Mỹ.
    Ôi trời ơi, chị tôi mất công làm bánh, tốn kém hết cỡ thì cũng chỉ hai ba chục đô-la.

    Cuối cùng, tuy tiếc hùi hụi nhưng tôi quyết định không nhận món quà ấy nữa vì tôi thấy quá vô lý và bị xúc phạm.

    Luật pháp Mỹ rất chặt chẽ về việc gửi hàng, nhất là thực phẩm, nên họ đã kiểm tra hàng gửi kỹ lưỡng.

    Vậy mà bưu điện bên đất nước bạn lại tự ý mở bánh của tôi ra xem. Ai mà dám ăn bánh đó nữa.

    Trả lờiXóa
  19. Lúc mở ra, biết đâu người ta bỏ cái gì khác vào đó thì sao. Thêm nữa, ở phiếu dán liệt kê các mặt hàng gửi đã ghi rõ nội dung hàng gửi rồi, tại sao bưu điện nước bạn không biết tôn trọng quyền riêng tư, uy tín của người gửi và người nhận.

    Nếu họ thắc mắc muốn biết chắc chắn hàng gửi có hợp pháp và an toàn hay không, họ cần phải làm việc với bưu điện bên Mỹ chứ không thể tuỳ tiện mở ra được.

    Vả lại, một cái bánh nhỏ không thể tốn nhiều tiền như vậy. Lúc ấy, tôi rất thất vọng về sự việc này.

    Sau đó ít ngày, tôi còn thất vọng hơn khi biết rằng một sinh viên trong lớp tôi dạy cũng rơi vào trường hợp tương tự. Có người chị từ California gửi cho cậu ta một hộp sô-cô-la và một lọ thuốc vitamin C sản xuất tại Mỹ để chúc mừng sinh nhật.

    Người ta khui cả bưu phẩm ra rồi yêu cầu cậu ta đóng phí 1 triệu 6 trăm ngàn. Cậu ta hỏi tại sao lại phải đóng tiền trong khi chị cậu đã đóng tiền rồi. Nhân viên bưu điện bảo thuốc này cần phải đi kiểm tra lại xem có an toàn không.

    Cậu ta hỏi ngược lại: “Mỹ là nước có kỹ thuật tiên tiến bậc nhất thế giới. Các anh có trình độ kiểm tra người ta sao? Mà chỉ là một lọ vitamin C thông thường, chẳng lẽ các anh thật sự quan tâm đến sức khỏe của tôi đến nỗi đi kiểm tra độ an toàn của nó giùm tôi?”


    Các nhân viên phải xuống nước và giảm phí xuống còn 5 trăm ngàn, nói rằng coi như là xin tiền cà phê sáng. Cậu sinh viên nói với tôi rằng mấy người nhân viên quèn trong đó thôi cũng đã đeo đầy vòng vàng, nhẫn vàng, họ không thiếu tiền uống cà phê sáng đâu”.

    “Bạn có vẻ “bức xúc” quá. Tôi xin lỗi!” Nó trấn an.

    “Đúng, tôi “bức xúc”. À, còn chuyện này nữa. Hôm nọ tôi đi ăn nhà hàng với mấy thầy cô đồng nghiệp bản xứ của bạn. Lúc ăn, tôi thấy họ xả rác bừa bãi xuống sàn nhà. Sao không để gọn trên bàn hoặc cho vào thùng rác gần đó nhỉ? Bạn thấy không, có bằng cấp cao đâu hẳn là có dân trí cao”.


    Nó giật mình vì câu nói này. Hoá ra dân trí là một cái gì khác hơn là bằng cấp.

    Người bạn nước ngoài kể tiếp: “Bạn biết không, mới hôm qua thôi, tôi đang đi ngoài đường thì chứng kiến một vụ va quẹt xe máy. Rõ ràng là người A chạy ẩu quẹt vào người B. Vậy mà người A vừa la hét vừa đánh người B, đổ lỗi hết cho người B.

    Sao người A lại có thể lỗ mãng, vô liêm sỉ như thế? Có lỗi thì phải can đảm nhận lỗi chứ. Sao lại muốn đổi trắng ra đen, lật lọng như thế?

    Trả lờiXóa

  20. À, tôi nhớ đến một vụ tai nạn giao thông khác cách đây không lâu. Người bị nạn nằm trên vũng máu trong khi cả một đám đông bu quanh để xem mà không ai động đậy một ngón tay để giúp đỡ.

    Trước khi đến nước bạn, tôi nghe rằng người dân ở đây có tinh thần cộng đồng cao lắm. Nhưng tôi thật sự chưa cảm nhận được”.


    “Ui, nãy giờ say sưa nói chuyện để thức ăn nguội rồi. Nào ta ăn thôi”. Nó mời bạn.

    “Đúng rồi. Mình ăn đi. Thú thật với bạn, từ ngày tôi trở về Mỹ lại, tôi mới thấy an tâm khi ăn uống. Bên quê hương bạn, quả là có nhiều món ăn rất ngon, tôi rất thích. Nhưng đáng tiếc và đáng sợ vì thức ăn của các bạn không bảo đảm an toàn thực phẩm. Chính tai tôi nghe một số sinh viên trong lớp nói rằng bây giờ ăn uống là “hên xui”. Ai “hên” thì ăn trúng thức ăn nhiều hoá chất và chết sớm trước khi có con cái. Ai “xui” thì ăn trúng thức ăn có hoá chất bộc phát chậm và để lại bệnh tật di truyền cho con cháu. Tôi nghe mà lạnh hết cả người”.

    “Đúng là có chuyện thực phẩm của chúng tôi có nhiều hóa chất độc hại do một số người hám lợi mà thiếu lương tâm”. Nó đồng ý.

    “À, có một điều làm tôi rất ngạc nhiên khi nghe các sinh viên nói với tôi rằng học sinh bây giờ quay cóp trong thi cử nhiều lắm. Hơn nữa, một số người trong vị trí lãnh đạo còn mua bằng cấp chứ không phải tự trau dồi kiến thức mà có. Các sinh viên còn kể cho tôi nghe rằng nếu một sinh viên tốt nghiệp ngành sư phạm muốn cống hiến trí thức của mình cho các thế hệ tương lai trong một ngôi trường, họ phải đóng tiền gì đó đến cả trăm triệu khi nộp đơn xin việc. Việc họ được nhận vào giảng dạy phụ thuộc vào số tiền kia chứ không dựa trên tài năng của họ. Có thật như thế không bạn?”

    “Ừm, tôi cũng có nghe nói đến tình trạng ấy”. Nó miễn cưỡng trả lời.

    “Wow, nếu mà như vậy thì làm sao có dân trí được nhỉ?” – Người bạn nước ngoài chặc lưỡi, lắc đầu.

    Bây giờ thì nó hiểu ra ý nghĩa của dân trí. Dân trí là một điều gì căn bản và cần thiết cho con người hơn là việc có một tấm bằng lủng lẳng trong nhà. Dân trí không chỉ là đầu đầy chữ nghĩa nhưng là tim đầy vị tha. Dân trí gồm có sự hiểu biết những giá trị tốt đẹp và khả năng chia sẻ chúng. Dân trí đúng nghĩa phải là sự quan tâm đến ích lợi của những người xung quanh. Mình làm gì thì cũng nghĩ đến hạnh phúc của người khác. Dân trí là biết tôn trọng và tự trọng. Dân trí là sống cao đẹp. Dùng bằng cấp, địa vị xã hội chỉ cho việc tìm kiếm tư lợi thì là phản dân trí. Có dân trí là phải biết liên đới với tha nhân bằng tình yêu thương bác ái. Một xã hội dân trí là xã hội gồm có những người biết yêu thương chân thành như vậy.

    “À này bạn, tôi cảm thấy thú vị về đất nước của bạn, một đất nước đa văn hóa, đa sắc tộc, đa lý tưởng, đa đảng phái. Thực tế phức tạp vậy mà các bạn vẫn cùng nhau tiến lên đạt được phát triển trên nhiều lãnh vực như kỹ thuật, nghệ thuật, nhân văn, y học, tâm lý, kinh tế, xã hội, chính trị, từ thiện vào bậc nhất thế giới. Theo bạn thì yếu tố nào đã giúp ổn định và phát triển đất nước bạn như thế?” Nó hỏi.

    “Theo tôi, một trong những yếu tố giúp ổn định xã hội phức tạp của chúng tôi chính là yếu tố niềm tin. Nếu thiếu khía cạnh nền tảng này, ắt hẳn xã hội của chúng tôi đã loạn từ lâu. Đánh giá thấp vấn đề niềm tin khờ dại vất bỏ yếu tố giúp ổn định, hài hòa. Niềm tin chân chính vào một Thượng Đế Tình Yêu giữ cho chúng tôi biết sống có ý nghĩa, trung thực, tôn trọng, vị tha, cầu tiến bằng năng lực của chính mình, bác ái. Khi chúng tôi biết sống những giá trị tích cực ấy một cách tự hào, nhờ có niềm tin, một xã hội phức tạp như của chúng tôi không những giữ được thăng bằng mà còn thăng tiến nữa. Văn minh của chúng tôi là văn minh có lòng nhân ái vị tha làm nền, gọi là dân trí”.

    Là người có niềm tin, nó hiểu rõ điều anh bạn nước ngoài vừa nói nên gật đầu: “Tôi hoàn toàn đồng ý với bạn!”

    Lúc chia tay, người bạn nước ngoài vừa ôm chào nó vừa nói: “Tôi xin cầu nguyện cho dân trí của quê hương bạn. Chúc các bạn bình an!”



    Trả lờiXóa
  21. Hà nội thừa tiền hay sao hoặc ngu dốt quá thế nào mà phải cử người đi nước ngoài học cắt tỉa cây xanh ở nước ngoài?
    Hết nhập từ cây tăm đến cái kim của nước ngoài, bây giờ dến cắt tỉa cây xanh mà cũng không biết phải đi học? Hay là dựng chuyện lên để đi du lịch bằng tiền của dân?
    http://www.tienphong.vn/xa-hoi/ha-noi-cu-nguoi-di-nuoc-ngoai-hoc-cat-tia-cay-xanh-973083.tpo

    Trả lờiXóa
  22. mấy ông ở bẩn quen rồi , giờ nhắc vệ sinh thì la toáng lên

    Trả lờiXóa
  23. Khi đất nước đã và đang tụt hâụ suôt 70 năm thì không thể đổ cho ngươì dân có dân trí thấp...Dân trí thấp thì họ làm dân, còn các vị tài trí cao mà chỉ phá tôt hơn xây dựng thì biện minh thế nào. Nếu đơì sống lên cao, ngươì dân xem chừng muốn vưt rác ra đường cũng khó khi họ có thể vút các tuí rác vào hệ thông thu rách thải 24 giờ/ngày ngay cả trên tần thứ 30 mà kg phải ra đường vào đúng 17-18 giờ và chờ xe rác đi tới khu nhà cuả họ.

    Trả lờiXóa
  24. Do nhân duyên ta gặp ông lãnh đạo mới này , thôi thì có đôi lời giúp ông cải thiện bộ mặt mới của: Hà Nội đó niềm tin yêu hy vọng, của chúng ta hôm nay và mai sau: Cứ đem chính sách của Nguyễn Bá Thanh ra học và hành động như ông ta đã làm, để thành phố trở nên khang trang , người buôn bán ăn nói lịch sự, làm nhà tế bần, nuôi người ăn xin, khuyến khích các thanh niên ,các thanh niên lêu bêu ngoài đường phố trở thành người hữu dụng cho bàn thân ,gia đình và xã hội, bằng cách nêu cao giá trị nhân phẩm của các em.Là người lãnh đạo có quyền lực trong tay chỉ cần có thật tâm muốn cải thiện thì làm mọi cư dân sống trong sự vui vẻ , vừa tạo thêm công ăn việc làm vừa làm cho thành phố được phát đạt nhờ khách du lịch trên thế giới kéo đến ngày một đông.Người lãnh đạo khéo dụng tài năng của mình chả mất cái gì mà tạo bao công ích cho nhân dân.

    Trả lờiXóa
  25. Nói rất lịch sự thì người cộng sản không thích hợp ở vị trí lãnh đạo Việt Nam. Toàn ăn nói ba lăng nhăng, chẳng làm gì nên hồn, gieo rắc cách sống nham hiểm...

    Trả lờiXóa