Vào
mùa lễ hội năm nay, một số báo điện tử, các trang mạng xã hội
sôi
nổi đăng và bình luận bài báo “Phát hiện chấn động: Tấm, Cám có thật ở
Bắc Ninh?”
(Ảnh: tienphong.vn)
* XUÂN DƯƠNG
Tác giả bài viết này hi vọng những người thiện tâm
hướng phật tìm được nơi gửi gắm niềm tin, để mùa lễ hội mang lại an
bình và thư thái.
Vào mùa lễ hội năm nay, một số báo điện tử,
các trang mạng xã hội sôi nổi đăng và bình luận bài báo “Phát
hiện chấn động: Tấm, Cám có thật ở Bắc Ninh?”.
Bài này lúc đầu đăng trên Baophapluat.vn (10/2/2016),
sau được vtc.vn đăng lại (12/2/2016). Bài viết giới thiệu một số tìm
hiểu của tác giả Phong Châu từ năm 1960 của thế kỷ trước về truyền
thuyết Tấm-Cám và mối liên quan giữa truyền thuyết với nhân vật lịch
sử thời Lý: Nguyên phi Ỷ Lan. [1]
Phải nói rằng cái tít “Phát hiện chấn động…” quả có sức hút đối với mạng xã hội
và một số người muốn tìm hiểu sự việc trong khi những ghi chép của
tác giả Phong Châu hơn 50 năm trước có nhiều điều cần phải xem xét về
tính xác thực của các tư liệu cũng như một số kết luận của tác
giả.
Về phía báo chí chính thống có nên thận trọng
khi đăng tải tài liệu đã xuất bản hơn 50 năm trước mà không cần quan
tâm tới sự đúng sai, tới các công trình nghiên cứu khoa học hiện đại
mới được công bố liên quan đến bài báo này?
Người Việt vốn có truyền thống “tháng Giêng là
tháng ăn chơi”, dù có khuyến khích hay ngăn cản thì mùa
lễ hội vẫn cứ đến, đó có phải là nguyên nhân khiến một số
địa phương tìm mọi cách quảng cáo cho lễ hội tại địa phương
mình?
Đăng những bài viết có tính chất sưu tầm,
nghiên cứu khoa học của các học giả tuy là một cách khéo léo nhằm
thu hút khách thập phương nhưng không phải lúc nào cũng là cách mang
lại hiệu quả, đặc biệt là khi thông tin đã trở nên lỗi thời, sai sự thật.
Người viết cho rằng, đưa lên báo những tìm hiểu
hơn 50 năm trước với các kết luận chủ quan chưa được kiểm chứng thì
sự thận trọng không bao giờ thừa.
Những gì
liên quan đến khoa
học lịch sử cần phải được tôn trọng, không nên lồng ghép các
ý kiến chủ quan của người viết, của cơ quan truyền thông hay của địa
phương có di tích lịch sử nhằm mục đích thu hút khách hành hương.
Việc sử
dụng bài báo để gắn di tích lịch sử đền Bà Tấm (xã Dương Xá) với
ý nghĩa là quê hương của Nguyên phi Ỷ Lan có thể chỉ đơn giản vì cả
tác giả và cơ quan truyền thông đưa tin chưa có thông tin đầy đủ về
nhân vật lịch sử này.
Tuy vậy cũng không loại trừ việc có tổ chức
hoặc cá nhân đang tiến hành một chiến dịch quảng cáo nhằm thu hút sự
chú ý của phật tử mùa lễ hội bởi lẽ số tiền thu được tại khu di
tích này hàng năm lên đến nhiều tỷ đồng.
Bài viết trên Baophapluat.vn dẫn ý kiến tác giả
Phong Châu: “Khi trước vua Thánh Tông đã
40 tuổi mà không có con đi cầu tự qua làng Thổ Lợi (sau đổi là Siêu Loại rồi
lại đổi là Thuận Quang)”.
Cổng giao tiếp điện tử huyện Gia lâm – Hà Nội
viết: “Làng Thổ Lỗi sau đổi thành hương
Siêu Loại, phủ Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh nay là xã Dương Xá, huyện Gia Lâm, Hà
Nội)".
Kết luận trong hai tư liệu nêu trên hoàn toàn
không có cơ sở khoa học nào để kiểm chứng, có thể nói ngay đó là
một sự ngộ nhận bởi cho đến nay chưa tìm thấy bất kỳ ghi chép hay
chứng cứ lịch sử nào khả dĩ có thể chứng minh Thuận Quang hay Dương
Xá ngày nay là Siêu Loại khi xưa cũng như việc vua Lý Thánh Tông đi qua
Thuận Quang vào chùa Dâu cầu tự.
Chính sử ghi chép việc Nguyên phi Ỷ Lan
hai lần nhiếp chính, một lần thay chồng (vua Lý Thánh Tông) khi vua đi
đánh Chiêm Thành, một lần khi vua con (Lý Nhân Tông) còn nhỏ.
Sau khi vua Lý Thánh Tông chết, để tập trung
quyền lực, ổn định chính sự trước họa xâm lăng từ phương bắc, với
sự trợ giúp của Thái úy Lý Thường Kiệt.
Năm
1073 Nguyên phi Ỷ Lan được phong Hoàng Thái hậu, cùng với đó là việc
diệt trừ mầm chống đối khi bức tử Hoàng hậu Thượng Dương và 72 cung
nữ theo hầu.
Sau này, hối hận về việc đã làm, Nguyên phi Ỷ
Lan cho xây rất nhiều chùa để chuộc lỗi. Không có tư liệu chính xác
nhưng sử liệu ghi nhận số chùa được xây bằng với số người bị bức
tử nghĩa là khoảng từ 72 đến trên 100 ngôi.
Ngày nay nhiều nơi có chùa do Nguyên phi Ỷ Lan
xây đều nhận là quê hương bà, việc này cũng không có gì lạ.
Để có thể cung cấp cho bạn đọc một số thông
tin khách quan liên quan đến bài báo “Phát
hiện chấn động…” nêu trên, xin giới thiệu công trình nghiên cứu của
hai tác giả Bùi Xuân Đính - Lê Thị Thu Hà đăng tại địa chỉ
hoidantochoc.org.vn ngày 31/08/2005.
Bài viết này cũng đã được đăng trên Trang thông
tin điện tử của Liên hiệp các Hội Khoa học – Kỹ thuật Việt Nam
(VUSTA) ngày 16/1/2008. [2] Những tư liệu trong bài viết một phần được
lấy từ công trình nghiên cứu này.
Trích dẫn dữ liệu trong Việt sử ký toàn thư, (tập
I - nhà xuất bản Khoa học xã hội Hà Nội, 1983, trang 286) các tác giả
viết: “Và làng Sủi - Thổ Lỗi chính là
làng “trung tâm” của hương Thổ Lỗi thời Lý mà sách Đại Việt sử ký toàn thư chép
rõ "năm Thiên Huống Bảo Tượng (1068) đổi hương Thổ Lỗi thành hương Siêu
loại vì đó là quê của Nguyên phi Ỷ Lan".
Không chỉ Đại việt sử ký toàn thư mà nhiều
tài liệu, ghi chép khác đều thống nhất quan điểm quê hương của Nguyên
phi Ỷ Lan là Thổ Lỗi hay Siêu Loại. Vấn đề là còn có những tư liệu
gì củng cố cho nhận định này và ngày nay địa danh này (Siêu Loại) có
tên là gì và nằm ở đâu?
Những ghi chép từ thời nhà Lý được lưu trong
Việt sử lược (Nhà xuất bản Văn Sử Địa, Hà Nội, năm 1959, trang 227) ghi: “Tháng 3 năm Ất Mùi (1115), chùa Sùng Phúc ở
hương Siêu loại làm xong” cho thấy ở hương Siêu Loại thời Lý có ngôi chùa
mang tên là Sùng Phúc”.
Trên suốt một dẻo đường từ quốc lộ 5 vào
Thuận Thành - Bắc Ninh, các địa danh Dương Quang, Dương Xá, Phú Thị,
Đặng Xá đến Kim Sơn, Thuận Thành đều gắn với các tên cổ (chỉ có
một từ) như Bần, Đanh, Đá, Vàng, Vo, Vụi, Sủi, Keo, Dâu, Lim, …).
Tại khu vực này, chỉ một nơi duy nhất có chùa
Sùng Phúc, đó là “Đại Dương Sùng Phúc
tự” tức chùa Sủi (Phú Thụy) ngày nay. Điều này được khẳng định
dựa vào ba tấm bia trong khuôn viên khu di tích Đình-Đền-Chùa làng Sủi
(Phú Thụy) đã được nhà nước xếp hạng.
Bia “Cúng Phật
sản bi” (dựng năm 1633); bia “Đại
Dương tự bi kí” (dựng năm 1636); và bia “Đại Dương Sùng Phúc tự ký” (dựng năm 1651). Bản dập các văn
bia hiện được lưu trữ tại Viện Hán Nôm.
Nhận xét về tấm bia “Đại Dương Sùng Phúc tự”, cố
GS Trần Quốc Vượng đã viết: "Tấm
bia này rất quan trọng vì nó ghi được tên chùa là Đại Dương Sùng Phúc tự mà
Việt Lược sử chép “năm 1115 chùa Sùng Phúc ở hương Siêu Loại được hoàn thành”.
Đó là chùa Đức Bà xây dựng ở quê mình”. [2]
Tiếc rằng vì một số lý do tế nhị nào đó,
lúc còn sống GS Trần Quốc Vượng đã không thể công bố công khai các ý
kiến của mình.
Một bài viết đăng ngày 12/11/2012 có tiêu đề: “Góc khuất trong cuộc đời lẫy lừng của bà
Nguyên phi hai lần buông rèm nhiếp chính” có đoạn: “Cô thôn nữ được đón về cung vua ấy là Yến cô nương xinh đẹp, nết na
của làng Siêu Loại (Sủi)”. [3]
Trong bài “Phát hiện chấn động…” tác giả Phong Châu
đã cố tình ghi một cách lấp lửng địa danh “Mả Nàng” nằm cách Dương
Quang chừng 1 km là nơi chôn cất các cung nữ theo hầu Hoàng hậu Thượng
Dương.
Sự thật là cho đến tận ngày hôm nay, “Quán Mả
Nàng” vẫn là nghĩa trang riêng của làng Sủi không liên quan đến Dương
Quang hay Dương Xá.
Tuy nhiên có một sự thật mà tác giả Phong Châu
không thể không nhắc đến trong tìm hiểu của mình là tục rước nước.
Hàng năm khi xã Dương Xá tổ chức lễ hội tại đền Bà Tấm, trước khi
lễ hội diễn ra, các vị cao niên trong làng (xã) phải lên chùa Sủi
làm lễ rước nước (xin nước tại giếng chùa Sủi) về chuà Bà
Tấm.
Theo phong tục cổ, việc làm lễ rước nước từ
chùa Sủi về chùa Bà Tấm cho thấy chùa Sủi là chùa chính (chùa
mẫu) còn chùa Bà Tấm (Dương Xá ngày nay) là chùa thứ.
Khi nhà nước có chủ trương công nhận các di
tích văn hóa, lịch sử, di tích chuà Bà Tấm được công nhận trước chùa
Sủi, nhờ nằm ở vị trí thuận lợi ngay cạnh đường 5 nên lượng phật
tử đến chùa Bà Tấm ngày càng đông.
Không hiểu vì lý do gì mà ban quản lý di tích
chùa Bà Tấm và những người cao tuổi ngày nay ở địa phương này đã
bỏ tục rước nước từ chùa Sủi về chùa Bà.
Phải chăng việc làm này chỉ nhằm mục đích đơn
giản hóa các thủ tục chuẩn bị lễ hội hay còn ngầm chứa ẩn ý rằng
đền Bà Tấm - Dương Xá mới là nơi thờ phụng đích thực Nguyên phi Ỷ
Lan và chùa Bà Tấm mới đúng là ngôi chùa dưng trên quê hương bà?
Nhiều năm trước, khi tổ chức lễ hội, ban tổ
chức chùa Bà Tấm đã căng một tấm phướn hướng ra phía quốc lộ 5
rộng hơn chục mét vuông với dòng chữ “Kỷ
niệm ngày đăng quang của Nguyên phi Ỷ Lan”.
Người viết khi đó đã phải rỉ tai nói nhỏ với
anh Đường, nguyên Phó phòng Văn hóa huyện Gia Lâm, rằng: “Dương Xá đang vu cho Nguyên phi Ỷ Lan
tội cướp ngôi vua, đó là tội chu di cửu tộc”.
Nguyên phi Ỷ Lan chỉ hai lần nhiếp chính (thay
vua xử lý công việc triều chính) chứ chưa bao giờ đăng quang (lên ngôi
vua). Về sau tấm phướn này mới không được căng ở trước cổng khu di
tích chùa Bà Tấm nữa.
Từ các tư liệu lịch sử còn lưu giữ đến ngày
nay, so sánh đối chiếu với truyền thuyết, với các địa danh vẫn còn
giữ nguyên tên cổ, người viết tán đồng quan điểm của các nhà nghiên
cứu rằng: “Tư liệu này cùng với truyền
thuyết, hệ thống bia, bản khai thần tích và đặc biệt là lễ thức “Bông, Sòng”
trong ngày hội là cơ sở đáng tin cậy để có thể cho rằng, làng Sủi là “chính
quê” của (Nguyên phi) Ỷ Lan”. [2]
Trở lại bài “Phát
hiện chấn động: Tấm, Cám có thật ở Bắc Ninh?”, tác giả cho rằng: “Tấm Cám lại hóa ra Lý triều đệ tam hoàng
thái hậu, thật kỳ lạ! Lý triều đệ tam hoàng thái hậu là Ỷ Lan thái phi, một
nhân vật khá đặc biệt đời Lý. Ỷ Lan thái phi là ai?”.
Về điều này, cần có sự phân biệt giữa nhân
vật lịch sử và sự thần thánh hóa trong dân gian để tránh
những ngộ nhận không đáng có. Nhiều nơi thuộc tỉnh Bắc Ninh trong đó
có khu vực Dương Xá, Phú Thụy (Sủi) đều kiêng từ “Tấm-Cám” mà thay
bằng “Đớn-Bổi”.
Cả khu vực này chỉ có làng Sủi có nghĩa địa
mang tên “Mả nàng” liên quan đến chuyện giết các cung nữ mà sau này
được dân gian hóa thành chuyện Tấm giết Cám trả thù.
Cả khu vực này chỉ duy nhất làng Sủi có chùa
Sùng Phúc và tục rước nước từ chùa Sủi về chùa Bà Tấm trước khi
mở hội là một sự thật mà những người cao tuổi ở Dương Xá ngày nay
vẫn công nhận.
Nhắc đến chùa Sủi, có những câu chuyện không
phải ai cũng biết. Xin trích lược một số bài báo liên quan giữa chùa
Sủi với Đại trướng Võ Nguyên Giáp cùng gia đình: “Tấm vải vàng đặc biệt
trong lễ tang Đại tướng” - báo điện tử Tienphong.vn (17/10/2013): “Đại đức Thích Thanh Phương (trụ trì chùa
Sủi) cho biết, cá nhân ông và chùa Sủi có nhân duyên hội ngộ với gia đình Đại
tướng từ đầu những năm 2000. Vào các dịp lễ, Tết, gia đình Đại tướng thường đến
chùa làm lễ, cầu an… Đầu xuân 2005, nhà chùa đang tôn tạo lại một số hạng
mục đã xuống cấp, đích thân Đại tướng đã cung tiến 2 triệu đồng và dặn: “Đây là
tiền được trích từ lương của tôi, mong nhà chùa nhận lấy”. [4]
Đài Tiếng nói Việt Nam (vov.vn) ngày 10/10/2013
có bài: “Hàng nghìn Phật tử dự lễ cầu
siêu Đại tướng Võ Nguyên Giáp”, bài báo viết:
“Hôm nay
(10/10), chùa Vân Hồ (Hai Bà Trưng, Hà Nội) đã tổ chức lễ cầu siêu Đại tướng Võ
Nguyên Giáp và các Anh hùng liệt sĩ, đồng bào tử nạn…
Đại lễ cầu
siêu cố Đại tướng Võ Nguyên Giáp do Thượng tọa Thích Thanh Phương, trụ trì Chùa
Sủi (Phú Thị, Gia Lâm, Hà Nội) và Tịnh Viện Vân Sơn (Xã Hồ Sơn - Tam Đảo - Vĩnh
Phúc) làm chủ lễ”.
Diễn đàn của Tăng Ni Phật tử Việt Nam trong và ngoài nước có bài: “Lễ cầu siêu cố Đại tướng Võ Nguyên Giáp
tại chùa Sủi”.
Bài báo viết: “Hôm
ngày 16 tháng 11 năm 2013 (tức ngày 14 tháng 10 Quý Tỵ). Chùa Sủi – Đại Dương
Sùng Phúc Tự, thôn Phú Thụy, xã Phú Thị, huyện Gia Lâm, thành phố Hà Nội tổ
chức lễ cầu siêu cố Đại tướng Võ Nguyên Giáp cùng các Anh hùng liệt sĩ, đồng
bào tử nạn”. [5]
Đại tướng Võ Nguyên Giáp vốn là thầy giáo môn
Lịch sử, không phải ngẫu nhiên trong số hàng trăm chùa trên địa bàn
Hà Nội, Đại tướng cùng gia đình lại chọn chùa Sủi làm lễ cầu
an.
Cũng không phải ngẫu nhiên khi Đại tướng khuất, gia
đình Đại tướng đã đề nghị Đại đức Thích Thanh Phương, trụ trì chùa Sủi
cùng 3 vị chư tăng khác thực hiện các nghi lễ tâm linh cho anh linh Đại tướng
như cầu an, lễ Triệu Tổ, trì chú khi an táng… từ khi nhập niệm tại quân y
viện 108 đến khi an táng tại Vũng Chùa, Quảng Bình.
Ngoài gia đình Đại tướng Võ Nguyên Giáp, một
số vị lãnh đạo cấp cao Đảng, Quốc hội năm nào dịp Tết âm lịch cũng
về chùa dâng hương lễ phật.
Các sự kiện từ cổ đại cho đến ngày nay cho
thấy chùa Sủi (Đại Dương Sùng Phúc tự) chính là một địa danh văn
hóa tâm linh vẫn giữ được nguyên vẹn tính chân thiện, thanh tịnh từ
nghìn năm nay khiến người dân và các bậc hiền tài đất nước tin
tưởng.
Việc xác định đâu là chính quê của Nguyên phi Ỷ
Lan không quá quan trọng nếu mục đích chỉ là nghiên cứu khoa học nhằm
làm sáng tỏ những điều chưa rõ trong truyền thuyết. Lợi dụng tên
tuổi của các nhân vật lịch sử, các địa danh thờ cúng tâm linh nhằm
các mục đích khác mới là điều đáng nói.
Hy vọng bài viết này sẽ giúp bạn đọc, nhất
là những người thiện tâm hướng phật tìm được nơi gửi gắm niềm tin,
để mùa lễ hội mang lại an bình, thư thái cho bản thân và gia đình.
-------------
**
Tài liệu tham khảo:
X.D/GDVN
Dưới triều VN dân chủ cọng hoà,cương quyết tiêu diệt mê tín dị đoan.
Trả lờiXóaTrong triều VN xã nghĩa,mê tín từ ngay lãnh đạo cấp cao xuống quần chúng nhân dân.Ôi tai hoạ thay cho dân tộc VN
Thế nên bọn "ngoại cảm" mới có đất phát triển và giàu xụ!
Xóa[Hy vọng bài viết này sẽ giúp bạn đọc, nhất là những người thiện tâm hướng phật tìm được nơi gửi gắm niềm tin, để mùa lễ hội mang lại an bình, thư thái cho bản thân và gia đình.]
Trả lờiXóaThật khốn khổ cho dân Việt vì những lời khuyên có cánh thế này!
Tưởng rằng trên cõi Ta bà
XóaXác thân trần tục gây ra lắm điều
Tìm thầy mong cầu thoát siêu
Mà nào ai biết NGU nhiều hơn khôn
Truyện cổ tích nào cũng được xây dựng từ những sự tích dân gian.
Trả lờiXóaRiêng về chuyện Tấm Cám tôi cho rằng đã bị thêu dệt hơi thái quá, dẫn đến hình ảnh cô Tấm không đẹp nữa, cô Tấm đáng lý ra phải đẹp hiền dịu và có tấm lòng bao dung, cho dù cô đã bị mẹ con người gì ghẻ ngược đãi.
Cô Tấm mà mọi người thích thú lâu nay hơi xảo quyệt và độc ác.
Nhiều năm qua tôi không đọc báo Dảng có định hướng xã hội chủ nghĩa nên không hay biết tin này !!!
Trả lờiXóaCái kết của truyện cổ tích rất giống đảng CSVN, cô Tấm không phải đẹp, hiền, nhân hậu, chịu nhiều tai ương mà cô Tấm còn ác độc, mất nhân tính hơn mẹ con cô Cám! Cho học sinh học truyền này cũng nguy: Thù dai, trả thù rất ác độc, cay nghiệt.
Trả lờiXóaVùng Kinh Bắc cổ kính nên cũng mang rất nhiều sự tích, huyền thoại là điều đương nhiên; có lẽ điển hình là sự tích Thánh Gióng với bao nhiêu là địa danh, di vật như: bãi tre, bãi gỗ là do cái vồ tre, vồ gỗ của 2 người đập đât bỏ lại sau mọc thành rừng; 4 cái vết chân ngựa Gióng thành 4 cái giếng nước ở các làng Nghiêm Xá, Can Vũ xã Việt Hùng, huyện Quế Võ ngày nay. Sự tích Tấm Cám và đền Tấm Cám gần chùa Dạm cách đó 5-6 km cũng đã có lâu lắm rồi chứ đâu phải do tác giả Phong Châu ghi chép chỉ mới 50 năm trước, lại càng không phải phát hiện kiểu giật gân mà truyền thông mới nêu ra gần đây (người viết còm này bảo đảm như vậy, vì hơn 60 năm trước - khi mới biết ...mặc quần - con chị đã truyền khẩu cho thằng em những chuyện này để nó khỏi ...khóc nhè rồi).
Trả lờiXóaĐó chỉ là sự tích, huyền thoại được truyền miệng - đừng nên suy luận "khoa học hóa" thành chuyện trời ơi mà lãng phí ...nhân tài!
Chào Gai Tre già!
XóaMuốn làm gì người ta đều bắt đầu từ việc dựng chuyện. Viết và nói lời hay ý đẹp thường là từ mồm kẻ có chữ thì người ta mới tin. Rồi từ việc dựng chuyện đến tái dựng chuyện (bổ sung và đính chính) thành ra li kì và thiêng liêng. Bao người từ dân đen đến quan tướng vì U MÊ nên sợ hãi và cứ thế "rót" tiền vào bằng lời đẹp: Cúng tiến, công đức. Mà không biết nuôi béo một đám vô học, lười nhác đó thôi. Không những thế mỗi ngày do quy mô nơi hành lễ U MÊ đó làm khổ bao dân Việt. Vấn đề này phải đi tìm từ nguồn gốc xem ai rước hoạ cho dân, đem hoạ đến/đem hoạ về cho dân? Để rồi dân ta bây giờ ham mê "đống mối". Bỏ mồ cha khóc đồng mối hoà nhất là mỗi độ xuân về.
Cảm ơn ĐT chủ trang mạng. Còm này đưa lên trang TỄU thì bị gạt luôn đó.
Xả hội chủ nghĩa là tân cang của Cám - Nhìn xả hội hiện nay toàn thâm độc - xảo trá - lừa dối - trộm cướp - tranh quyền - tham quyền cố vị - Tất cả đều là con cái cháu chắc của Cám hết - Ôi Việt Nam hết thuốc chữa .
Trả lờiXóaCô Tấm sau khi cướp chính quyền từ tay cô Cám, liền hành xử kiểu CCRĐ, hay Pol Pot, đập đầu người khác!
Trả lờiXóa"Ngoài gia đình Đại tướng Võ Nguyên Giáp, một số vị lãnh đạo cấp cao Đảng, Quốc hội năm nào dịp Tết âm lịch cũng về chùa dâng hương lễ phật."?
Trả lờiXóaTô chứng kiến nhiều tay xã hội đen VN cũng lập bàn thờ và lạy Phật xì xụp trước khi đi làm việc ác!
Ai cũng chắc mẫm cứ đem lễ khấn vái là thích gì được nấy - thích đủ thứ là vậy. Chứng tỏ phật thấy ai đem lễ đến đều thích cả.
XóaTôi "hùa" với Nặc danh06:19 thêm điều nữa là:
Nhiều người nhận là nghiên cứu sâu/đi sâu nghiên cứu phật giáo mà xem ra "nghiên mà không cứu" nổi mình. Họ nghiên cứu sâu vậy là quá đà, còn những gì đang hiện ngay mũi mình thì không thấy. Đó là những cái sai mọi nơi:
-Họ dạy ngũ luân mà mình thì không có luân nào:
1/Đạo Vua-tôi: họ không thờ vua nước nào dù là đóng trên đất nước đó;
2/Đạo cha-con: họ có cha mẹ đâu, coi cha mẹ như hàng xóm một khi đã xuất gia vào chùa;
3/Đạo vợ-chồng: chỉ có vụng trộm mới có;
4/Đạo/tình huynh đệ: đã vào chùa thì xưng hô ông/tôi, thầy/con thôi;
5/Đạo/tình bằng hữu: vào chùa thì không có bạn nữa, mà hoặc là thầy/con, hoặc là thầy/chúng sinh).
-Vạn vật trên cõi này sinh ra là để cung phụng nhau sao lại cấm sát sinh? BVB-cô Tấm
Các nhà nghiên cứu sâu vẫn chúi đầu vào cho sâu hơn nữa!
Để rồi khổ dân muôn đời đó!
Cảm ơn Bác BVB!
Cám ơn bạn 0952 đã đồng cảm.
XóaNgoài lề: 1 số học giả cho rằng Thạch Sanh người Khmer, chứ không phải người Cao Bằng? CPC cũng có chuyện cổ "Thạch Sanh chém chằn tinh".
Trả lờiXóaThạch Sanh là người Ca8mpuchia, còn Lý Thông là người Tàu
XóaTấm hay Cám đều có ích trong cuộc sống - đó là tinh thần đa nguyên.
Trả lờiXóa