Mùa lũ miền Tây Nam bộ nước ngập sâu, nhưng lượng nước lớn này trôi tuột hết ra biển do không có hồ chứa dự trữ nước cho mùa khô hạn |
*
NGUYỄN ĐÌNH CỐNG
Thời
gian qua, liên tiếp nhận thông tin về
tai nạn hạn hán ở đồng bằng Nam bộ mà xót xa, uất hận. Ngữa mặt
lên trời mà than : “ Xanh kia thăm thẳm tầng trên. Vì ai gây dựng cho nên nỗi
này”.
Ai đã từng
học môn Địa lý nước VN ở bậc tiểu học đều biết đó là một đất nước thuộc vùng
nhiệt đới, gió mùa, sông ngòi chằng chịt, lượng mưa hàng năm trung bình trên
1500 mm, nhân dân cần cù, lại được một Đảng Cộng sản theo Chủ nghĩa Mác Lênin ( CNML) lãnh đạo. Mà
Đảng tự cho là sáng suốt, là quang vinh, chủ nghĩa được Đảng cho là ưu việt nhất của nhân loại. Thế mà một vùng rộng lớn đang khốn khổ vì tai
nạn hạn hán, như vậy có nghịch lý không.
Khi đã
thông cảm sự khốn khổ của nông dân VN chịu tai nạn hạn hán thì sẽ vô cùng khó hiểu khi nhìn sang đất nước
Israel, một nơi mà 60% lãnh thổ là sa mạc, con sông Jordan với lượng nước chỉ
như một con suối nhỏ ở VN, lượng mưa bình quân hàng năm chỉ khoảng 50 mm ( bằng
1 phần 30 của VN ). Thế mà dân Israel
không mấy khi lo đến hạn hán, không thiếu
nước trong sinh hoạt, nông nghiệp không thiếu nước tưới.
Tại sao
vậy ?. Dân Việt Nam
khi gặp phải khó khăn gì không giải thích được thì đều đổ tại Trời. Nguyễn Du từng
viết : “ Chẳng hay muôn sự tại Trời…”, Dân lại ca : “ Mất mùa là bởi thiên tai.
Được mùa chính bởi thiên tài Đảng ta”. Xét ra trong “ tai nạn hạn hán” ở VN hiện
nay thì Trời chỉ chịu trách nhiệm một phần
, đó là không có mưa, phần “hạn hán”, còn
phần “ tai nạn” là do con người
kém hiểu biết và thiếu trách nhiệm. Thử hỏi lượng mưa ở VN và ở Israel , nơi nào
nhiều hơn. Trong một chỗ khác Nguyễn Du viết : “ Có Trời mà cũng có Ta”. Tôi
theo cách của cụ viết 2 câu : “ Nắng hạn nứt ruộng, cháy da. Do Trời mà cũng do
Ta phần nhiều”. ( Đề nghị dừng lại vài
giây để suy nghĩ : Ta ở đây là ai ?.)
Thiên
tai có loại rất bất ngờ như động đất, sóng thần, có loại biết trước được vài
ngày như bão, lũ. Hạn hán do thiếu mưa, liên quan đến hiện tượng El Nino, nước
biển dâng liên quan đến biến đổi khí hậu, sông Mêkông bị cạn do xây đập chặn
giòng là những việc có thể dự đoán được khá xa. Nước ngọt là tài nguyên quý hiếm
đã được các nhà khoa học cảnh báo cách đây vài chục năm. Vai trò của con người,
của Ta là sẽ làm gì khi đã có dự đoán, có được cảnh báo đó.
Với nạn
hạn hán ở VN, Ta ở đây là ai ? Là nhân dân VN chứ có ai vào đấy nữa. Không !
Tôi không quy kết một cách hàm hồ như vậy. Trong tai nạn này tạm xét 3 loại người
thuộc dân Việt có liên quan : 1- Những người dân đang trực tiếp chịu hạn. 2- Những
trí thức, những nhà khoa học có hiểu biết về những vấn đề trên. 3- Lãnh đạo Đảng
và chính quyền ở các cấp.
Cánh đồng này mùa lũ nước ngập sâu 1,5-2 mét |
Người
dân chịu hạn chủ yếu là nạn nhân. Họ có một vài sai lầm nhỏ là quá trông chờ và lệ thuộc vào Trời, quá
tin cậy vào lãnh đạo và các nhà khoa học , bị động, thiếu sự nhạy bén…
Trí thức
của VN, ngoài một số có học vị cao, có học hàm lớn mà không có phẩm chất tương xứng thì cũng
còn những nhà khoa học chân chính, có
trí tuệ, có tâm, có tầm, biết rõ những chuyện liên quan đến hạn hán, nhưng
không thể biến từ biết thành hành động. Trí thức, nhà khoa học , ở nước nào,
vào thời nào cũng thế, là nhà chuyên môn, lo làm tốt công việc cụ thể trong phạm
vi hẹp của mình, còn về những vấn đề lớn của đất nước thì họ chỉ có thể góp ý,
đề xuất, phản biện mà không có quyền quyết định. Riêng ở VN, việc đề xuất , phản biện, phải theo ý muốn của
lãnh đạo, còn nếu nói hơi trái ý thì “Chữ tài liền với chữ tai một vần”. Những
tấm gương của Nguyễn Hữu Đang, Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo, Trương Tửu,
Hoàng Minh Chính, Trần Độ, Ung Văn Khiêm, …và hàng trăn người nổi tiếng khác bị
quy kết là phản động, là chống Đảng, bị khủng bố, tù đày còn sờ sờ ra đấy. Khi có ý kiến khác với lãnh
đạo thì đến như Tạ Quang Bửu vẫn không dấu được nỗi sợ, đến như Trần Đại Nghĩa,
chỉ dám phát biểu rất dè dặt.
Cộng sản
VN đã có thời kỳ xếp trí thức vào hàng ngũ kẻ thù ( trí phú địa hào ), còn Mao
Trạch Đông đã phát biểu : “ trí thức không bằng cục phân”. Trong tình hình như
vậy một số trí thức Việt , mặc dầu rất yêu nước, nhưng đành ngậm ngùi ra nước
ngoài làm việc, số đông ở lại trong nước cam chịu phận hèn, đề cao phương châm
sống “ biết sợ” để tồn tại. Dù sao các nhà khoa học VN có liên quan và còn có lương
tri, trước cảnh hạn hán khốc liệt hiện nay cũng nên tự trách mình đã hèn kém, không có được những đóng góp
cần thiết.
Lãnh đạo
các cấp mới chính là “Ta” trong vụ việc này. Những người này có nhiều việc quan
trọng và cấp thiết cần đem hết công sức và trí tuệ hạn hẹp để lo lắng, họ tuy
biết khả năng hạn hán sẽ xẩy ra nhưng không còn trí tuệ, không còn năng lực và
thời gian để giải quyết, mặc cho Trời và dân là chủ yếu, được đến đâu hay đấy.
Đến khi hạn xẩy ra quá nặng mới tìm cách thăm hỏi động viên và cầu xin ngoại
bang mở đập, tháo cho ít nước. Công việc quan trọng nhất đối với họ, một phần
là lo bảo vệ, lo chống đỡ chế độ toàn trị và tổ chức đảng đang lung lay, đang
có nguy cơ tan rã, phần khác là lo tìm đủ mọi cách để thu hồi vốn ( phải bỏ ra
để chạy chức chạy quyền), để làm giàu cho cá nhân, để củng cố quyền lực và lợi
ích nhóm. Hơn nữa cách bầu cử “dân chủ đến thế là cùng” khó chọn được những người
tài giỏi, có khả năng nhìn xa trông rộng . Những tổng bí thư vừa qua chỉ biết hỏi
nhân dân trồng cây gì, nuôi con gì, bỏ nhiều năng lượng để lo đấu đá nội bộ, lo
củng cố quyền lực, không có trí tuệ và thiếu cả trách nhiệm để thực sự lo đến đời
sống nhân dân và luôn nghi ngờ trí thức. Lãnh đạo ĐCSVN đã quen dựa dẫm, quen
phục tùng cộng sản Trung quốc, quen việc xin viện trợ, thiếu tinh thần tự lập,
tự cường. Ở trong nước thì lớn tiếng về kinh tế thị trường định hướng XHCN, nhưng
đi đến bất kỳ nước nào cũng xin người ta công nhận VN có kinh tế thị trường, cắt
cái đuôi định hướng, làm cái việc khó hiểu và phần nào hèn hạ ( dấu đuôi để đi
xin, nếu thò đuôi ra thì nhiều người không chịu nỗi).
Khi khảo
sát đất nước Israel
một vài người cho rằng họ phát triển được là nhờ trí thông minh của dân tộc Do
thái. Điều đó chỉ đúng một phần. Xét tương quan, dân tộc Việt cũng thông minh
không kém . Khác nhau cơ bản là do lãnh đạo. Lãnh đạo VN kiên trì theo CNML đã
lỗi thời, lại đem thân lệ thuộc Trung quốc, còn lãnh đạo của Israel theo xu
thế phát triển chung của các nước dân chủ, tiền tiến, đầy ý chí tự cường. Khi Israel mới lập
quốc vào năm 1948, nhiều người Do thái từ Liên xô về, mang theo con đường xây dựng
CNXH, lập ra Công Đảng có xu hướng CNML. Nhưng may thay, dân Do Thái
không bị mắc lừa, kịp thời nhận ra và từ bỏ ngay xu thế cộng sản, vì thế giải
phóng được năng lượng trí tuệ và sức sản xuất của dân tộc.
Việt Nam đã cử nhiều đoàn sang Israel và Singapore để nghiên cứu, để học tập,
nhưng rồi chỉ học được rất ít và không làm theo được. VN còn mời Lý Quang Diệu
và một số nhà khoa học Israel
làm cố vấn, họ góp nhiều ý hay nhưng với ta
không chấp nhận. Một số trí thức trong nước tham gia Ban Cố vấn để góp ý
kiến cho Chính phủ , Ban chỉ tồn tại một thời rồi bị giải tán. Các nhà khoa học
Việt kiều nghiên cứu, vạch ra đường lối phát triển đất nước, đường lối đó cũng
bị Đảng và Nhà nước xếp xó. Tại sao vậy ?. Tại vì mọi sự học tập, mọi lời cố vấn,
nhiều kết quả nghiên cứu chỉ ra rằng : “ Muốn phát triển đất nước thì việc đầu
tiên là phải cải cách thể chế, từ bỏ con đưởng của CNML”. Đó là điều mà lãnh đạo
Đảng không thể nào chấp nhận. Đối với họ chỉ cần dùng CNML làm kim chỉ nam, kết
hợp nghị quyết của đại hội Đảng là đủ.
Viết
thêm, ở Israel
có 2 tội nặng liên quan đến nước là làm ô nhiễm nguồn nước và dùng nước lãng
phí. Còn ở VN, việc làm ô nhiễm các giòng sông đến mức hủy hoại môi trường đã
trở nên bình thường. Một chính quyền không trong sạch làm sao giữ cho được sự
trong sạch cùa xã hội và các giòng sông.
Tôi
không có hiểu biết nhiều về chống hạn nên không góp được biện pháp cụ thể gì,
chỉ xin chia tai nạn hạn hán ra làm 2 phần là hạn hán và tai nạn, lại phân tích
vài nguyên nhân sâu xa của tai nạn để góp vào tiếng nói chung.
NĐC (Tác giả gửi BVB)
-----------
đơn giản . chỉ cần ra một cái nghị quyết là giải quyết mọi việc
Trả lờiXóaViết rất đúng.
Trả lờiXóaSự '' vận dụng hết sức sáng tạo học thuyết Mác - Lê vào thực tiễn VN'' của đảng ta, đến hôm nay đã ra hoa và kết trái ... đắng.
Trả lờiXóaTừ trước đến nay, các thế hệ đi trước chỉ dạy cho thế hệ sau "truyền thống cần cù và yêu nước" của dân tộc theo kiểu ...tự sướng, mà không giáo dục cho con cháu biết so sánh với các dân tộc, quốc gia có những điều kiện tự nhiên, xã hội cực kỳ ngặt nghèo mà vẫn vươn lên thành những quốc gia, dân tộc giàu mạnh trong lịch sử hình thành, xây dựng và bảo vệ đất nước họ như Israen, Singapo, Nhật bản, các nước Bắc Âu,v.v... để mà phấn đấu.
Phải chăng "tố chất" của người Việt chỉ có thế, và điều dễ dàng nhất cho sự "vô can" là đổ cho ...trời và thời thế ...diễn biến khó lường?
Biết bao kỹ sư, tiến sĩ, giáo sư ngành thủy lợi...ăn hại!
Trả lờiXóa" Săn bắn và hái lượm " quen rồi , bây giờ nó cạn kiệt là tại . . . Ông Trời ! Có những dự án trên giấy cũng chưa có nhưng đã sợ không thành công ? không làm thì sao đã biết là thất bại ? mà thất bại mới có kinh nghiệm . Nếu cứ sợ thất bại thì loài người đến giờ xe đạp cũng chưa có mà đi chứ đừng nói đến máy bay , tàu ngầm , phi thuyền con thoi , vì tất cả những chương trình này đều nếm mùi thất bại . Như F35 , nhiều sự cố , nhiều dèm pha , tốn nhiều tỷ USD , nhưng người ta vẫn hạ quyết tâm đến cùng . Còn VN tại sao chưa làm đã sợ ? vì CNCS là CN lắm thày nhiều ma .
Trả lờiXóaTổng BT đầu tiên của ĐCS , Trần Phú tuyên bố : " Trí, Phú ,Địa , Háo , Đào tận gốc trốc tận rễ ". Sự tuyên bố lếu láo vô nhân tính của " gã điên " này đã bị trời phạt: Chết không toàn thây, đầu một nơi, thân một nơi. Thật đáng đời cho những qoái thai dám chống lại thiên mệnh...( Gã này cả gan theo tên MAO định hủy diệt những thành phần tinh túy nhất của đất nước, nhân loại) Chết vậy là đáng lắm !
Trả lờiXóaChết như vậy vẫn còn sướng lắm ấy chứ Nặc danh 18:46 à,đáng lý vẫn để nó sống,mỗi ngày xẻo một miếng thịt,dần dần cho đến lúc sau sau cùng !
Trả lờiXóaCái gì mà "VN rừng vàng biển bạc"?!
Trả lờiXóaVN chỉ ở hạng 65 về tài nguyên thôi. Nỏ chiền thống!