Translate

Trang BVB1

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

Thành tích nào cho Quốc Hội Việt Nam?

“Đòi nợ”
Thành công vang dội nhất của Quốc Hội Việt Nam tại kỳ họp cuối năm 2015 có lẽ là kết quả “đòi nợ.”
Món nợ trên thuộc về lời hứa hẹn tăng lương cho giới hưu trí và đội ngũ gần 3 triệu công chức viên chức nhà nước mà phía chính phủ đã trễ hẹn suốt ba năm qua.
Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng đóng vai trò chủ thể quyết định trong việc đòi nợ trên. Chỉ sau khi ủy viên Bộ Chính Trị này “càm ràm” theo cách “nói hay thế mà sao một đồng tăng lương cũng không có” trước báo cáo trơn tuột của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng, bên chính phủ mới vội vã “giật gấu vá vai” để tìm ra ít ngàn tỷ đồng tăng 8% lương cho giới về hưu và 5% lương cơ bản cho công chức viên chức từ năm 2016.
Tuy nhiên, số tiền được dùng cho tăng lương sắp tới chỉ vào khoảng 10,000 tỷ đồng, khác xa nguồn gốc dự kiến khoảng 30,000 tỷ đồng vào đầu năm 2015. Để có được số tiền này, chẳng còn một nguồn dôi dư nào mà đành phải “tiết kiệm là quốc sách” từ chi phí hội họp, tiếp khách và đi nước ngoài.
Dù còn xa mới đạt yêu cầu về “rửa mặt,” nhưng chí ít tình hình cán cân lực lượng cũng không đến nỗi thiểu não như khoảng thời gian cuối năm 2014. Người ta còn nhớ ngay trước kỳ họp Quốc Hội cuối năm ngoái, một số trong giới ngân hàng suýt phát điên bởi sự kiện một trong những người được coi là thân tín với chủ tịch Quốc Hội bị bắt khẩn cấp và bị tống giam ngay lập tức. Tiếp liền vụ bắt một hơi ba quan chức cao cấp của Ngân Hàng Xây Dựng vào Tháng Bảy, 2014, cái tên Hà Văn Thắm của ngân hàng có tên rất mơ màng là Đại Dương đã trở nên nỗi đe dọa khủng khiếp đối với “sân sau” của giới lãnh đạo chính trị - nếu bản chất vụ việc đúng là như vậy.
Còn vào cuối năm nay, tình hình có vẻ trở nên dễ thở hơn khá nhiều với ông Nguyễn Sinh Hùng. Trước Hội Nghị Trung Ương 12 vào đầu Tháng Mười, đã chẳng có “chân dung quyền lực” nào và không khí “an ninh trật tự” cũng hoàn toàn lặng sóng. Thậm chí trước kỳ họp quốc Hội năm nay đã chẳng xảy ra một vụ bắt bớ nào.
Trong khung cảnh khá an toàn như thế, không những đòi được một phần nợ lương từ phía chính phủ, Chủ Tịch Hùng còn tăng cường được vị thế “cơ quan giám sát” và đường hướng dân chủ hóa đôi chút của ông trước khi “hạ cánh.” Tối thiểu, thủ tướng cũng phải ra điều trần trước Quốc Hội, dù ngay sau đó đã hiện lên phản ứng dư luận “hỏi thẳng, trả lời cong.”
Câm nín
Nhưng có lẽ bản thành tích của Quốc Hội Việt Nam và Chủ Tịch Nguyễn Sinh Hùng chỉ đến thế.
Năm nay, so với năm ngoái, tình hình kinh tế và ngân sách đã thảm thiết hơn rất nhiều. Lần đầu tiên nổ ra hiện tượng một đương kim bộ trưởng Bộ Kế Hoạch và Đầu Tư - ông Bùi Quang Vinh - để mặc dòng cảm thán tuôn trào về “ngân sách trung ương chỉ còn 45,000 tỷ đồng” mà “không biết phân bổ cho cái gì.”
Chưa một kỳ họp Quốc Hội nào, không khí ngân sách lại trở nên nguy ngập như cuối năm 2015. Bội chi ngân sách vẫn tăng vọt; tiếp biến năm 2014, nợ công và nợ xấu đều vượt trần khủng hoảng; chi đầu tư công cùng tràn ngập các trụ sở hành chính hoàng tráng và tượng đài đã phá phách chút niềm tin cuối cùng vào chính thể; còn nạn tham nhũng vẫn hoàn toàn “ổn định”...
Tưởng như thời điểm cuối năm 2015 đã chứng kiến một kỳ họp Quốc Hội bùng nổ. Nhưng một trong những đau khổ tận cùng của nhân loại là người ta không thể thốt ra được cái đau khổ riêng có từ đáy lòng. Vẫn quá ít tiếng nói bức xúc và phản biện xuất xứ từ một Quốc Hội mang nặng thói quen nín thở. Hiện thực khó có có thể tưởng tượng được là bất chấp cái hiện thực quá sức đen tối về tương lai túi rỗng, tuyệt đại đa số đại biểu dân bầu vẫn ung dung hưởng lạc trong khán phòng tiêu tốn hàng tỷ đồng cho mỗi ngày họp.
Những ngày họp hoang phí như thế đã kéo dài ít nhất từ năm 2011 - khi lạm phát lên đến 20% chỉ tính trên báo cáo và nền ngân sách quốc gia bắt đầu có dấu hiệu khủng hoảng - cho đến tận bây giờ.
Nhưng nếu vào năm 2011 vẫn còn rơi rớt chừng 4-5 dân biểu chịu phản biện, thì đến năm 2012 con số đó chỉ còn một nửa, dù tình thế kinh tế và ngân sách lại càng ngập ngụa hơn.
Còn từ năm 2013 đến nay, điều kỳ lạ là bất chấp kinh tế và xã hội mau chóng rơi vào cơn mê sảng, Quốc Hội vẫn như câm nín.
Thái độ câm nín quá đáng nể phục như thế còn xuất thần hơn trước “bạn vàng” Trung Quốc. Nếu vào giữa năm 2014 và song trùng với cuộc tấn công chính trị của giàn khoan Hải Dương 981 mà Quốc Hội Việt Nam còn không thở hắt được bản nghị quyết nào về Biển Đông, đến cuối năm nay tất cả như phủ phục dưới cái xoa đầu nghễu nghện của Tập Cận Bình.
Để ngay sau khi rời Hà Nội, họ Tập thẳng tuột tại Singapore về “Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung Quốc,” còn toàn bộ Quốc Hội Việt Nam vẫn tiếp tục câm nín.
Được kết thúc vào những ngày gần cuối Tháng Mười Một, nhưng Quốc Hội Việt Nam vẫn như “không nghe, không thấy, không biết” trước hình ảnh tàu Trung Quốc chĩa AK vào tàu hải quân Việt Nam. Chỉ một ngày sau khi kỳ họp Quốc Hội này bế mạc, một ngư dân là Trương Đình Bảy đã bị “tàu lạ” nhảy thẳng sang tàu cá Việt bắn chết.
Bản lĩnh ê chề của Quốc Hội Việt Nam là thế.
Nguyễn Thị Kim Ngân?
Trở nên mờ nhạt một cách bất thường trước ông Nguyễn Sinh Hùng trên phương diện phát ngôn, Phó Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Thị Kim Ngân như giữ thái độ “bất tuân dân sự” tại kỳ họp cuối năm 2015.
Đại hội 12 đang đến rất gần với bất cứ sơ sểnh nào cũng trở thành mồi cho lũ cá mập. Nghe nói bà Ngân đang nằm trong vài phương án nhân sự: Hoặc thay ông Hùng làm chủ tịch Quốc Hội, hoặc được điều động về Sài Gòn làm bí thư thành ủy.
Khả năng được đôn lên làm chủ tịch quốc hội của bà Nguyễn Thị Kim Ngân là rõ hơn. Bà cũng là người có vẻ được lòng các phe cánh đối đầu.
Nhưng làm thế nào để một khi trở thành chủ tịch Quốc Hội, bà Ngân sẽ trở nên một con én để ít nhất khiến biến đổi gương mặt quá trì độn của phần lớn trong gần 500 đại biểu đang tiêu tốn không ít tiền đóng thuế của dân?
Thực ra chưa thấy manh mối hy vọng nào về chuyện đó. Bằng chứng mới nhất là Luật Trưng Cầu Dân Ý.
Sau gần hai năm đưa lên đặt xuống, Quốc Hội Việt Nam đã chịu thông qua Luật Trưng Cầu Dân Ý vào ngày 25 Tháng Mười Một. Trong quyết định trưng cầu ý dân có “vấn đề đặc biệt quan trọng về kinh tế-xã hội có ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của đất nước, hoặc vấn đề đặc biệt quan trọng khác của đất nước.”
Tuy nhiên như thế nào là “vấn đề đặc biệt quan trọng” lại vẫn chưa được chi tiết hóa trong luật. Giải thích về quy định thế nào là “vấn đề đặc biệt quan trọng,” Ủy Ban Thường Vụ Quốc Hội chỉ mô tả: “Việc xác định thế nào là 'đặc biệt quan trọng' gắn với nội dung từng vấn đề được xem xét, trong từng điều kiện, hoàn cảnh cụ thể và liên quan đến nhiều yếu tố chủ quan, khách quan khác nhau. Do đó, nội dung này nên để Quốc Hội cân nhắc, xem xét quyết định đối với từng nội dung cụ thể khi có đề nghị của các chủ thể có thẩm quyền quy định tại Điều 14 của Luật Trưng Cầu Dân Ý.”
Cần nhắc lại, trước khi Luật Trưng Cầu Dân Ý được chính thức thông qua, một số ý kiến đã cho rằng Quốc Hội phải tiến hành trưng cầu ý dân về tình trạng chiến tranh hoặc những quyết sách lớn của thể chế liên quan đến Bộ Quốc Phòng, Bộ Công An và có thể cả chính sách ngoại giao. Tương tự, những dự án có vốn “khủng” lên đến hàng trăm ngàn tỷ đồng (chẳng hạn dự án sân bay Long Thành và dự án đường sắc cao tốc Bắc Nam sử dụng vốn ODA), đương nhiên Quốc Hội phải trưng cầu dân ý.
Thế nhưng có vẻ Luật Trưng Cầu Dân Ý chỉ được thông qua cho có. “Vấn đề đặc biệt quan trọng” vẫn quá mù mờ và dường như bị cố ý “cho qua.” Tình trạng này rất có thể dẫn đến việc hiện diện một pháp lệnh hay nghị định triển khai Luật Trưng Cầu Dân Ý không muốn chi tiết hóa những “vấn đề đặc biệt quan trọng” là gì, và do đó việc cho ra đời luật này chỉ là một cách để đối phó với sức ép dư luận mà hoàn toàn chưa có gì được coi là “xem trọng ý kiến người dân.”
Tình trạng vật đổi người không đổi như thế cho thấy ý chỉ “Cương lĩnh đảng quan trọng hơn hiến pháp” vẫn ngự trị. Theo đó, Bộ Chính Trị đảng cầm quyền luôn muốn cầm tay chỉ việc Quốc Hội mà không để người dân có lấy một chút cơ hội phản biện.
Ngoài Luật Trưng Cầu Dân Ý, Quốc Hội Việt Nam hiện vẫn đang lúng túng đối phó với hai bộ luật khác được giới dân chủ nhân quyền trong nước và quốc tế lên tiếng thúc ép là Dự Luật Tôn Giáo và Dự Luật Lập hội. Cả hai dự luật này đều liên đới mật thiết với tiến trình vào TPP của Việt Nam.
Và cũng liên đới không kém mật thiết với đường đi nước bước cùng thế còn - mất sau đại hội 12 của từng nhân vật cao cấp, trong đó có đương kim Ủy Viên Bộ Chính Trị Nguyễn Thị Kim Ngân.
Phạm Chí Dũng/(Người Việt)/TTHN
---------------

21 nhận xét:

  1. "Thành tích nào cho Quốc Hội Việt Nam?"

    Tôi nghĩ thành tích rõ ràng nhất của Quốc Hội Việt Nam là diễn hài . Coi mấy bác nghị Xã Hội Chủ Nghĩa phát ngôn, cười phun cả cơm .

    Trả lờiXóa
  2. Lại sắp phải đi chửa (bầu) QHcs rồi kìa... Chán thật!

    Trả lờiXóa
  3. Lọt vào đây (QHVncs) để bảo đảm là Người-Hèn-VN?

    Trả lờiXóa
  4. Hình ảnh Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng hiện trên TV đẹp nhất là khi ông đứng hiên ngang trước 500 đại biểu của dân cả nước ( tức là ông đứng trước 90 triệu dân ) giơ tay chém gió : Xây đường sắt Cao tốc Bắc Nam,,, Xây nhà máy điện Nguyên tử, Gần đây nhất thì Xây sân bay Long Thành...( môi ông dẩu ra như bà bán nước nhai trầu bỏm bẻm ).

    Xây dựng những công trình hàng tỷ USD đó lấy tiền ở đâu ông không cần biết. Ấy thế thế mà hôm nay ông lại ngậm ngùi vì không có mấy đồng xu mẻ trả lương cho lũ cán bộ nhân viên bậc thấp và lương hưu cho lũ cán bộ già. Dù sao cũng cám ơn ông vì còn nhớ đến họ.

    Là một cán bộ hưu, tôi cực lực cám ơn ông. Nếu ông "đòi nợ" được, thì kỳ tăng lương hưu này tôi sẽ được 400.000 đồng như lần gần đây nhất.

    Nam vô a di đà....

    Trả lờiXóa
  5. Một người vào rừng bắt gặp một ông đang tự cởi trói và vui mừng: "anh sao thế", "tôi cởi đc dây trói không vui sao đc, tài chưa?" "ai trói anh?" , "tôi tự trói tôi"! Người kia lẩm bẩm "tài giỏi gì , điên rồ ngu ngốc thì có!"

    Trả lờiXóa
  6. Gần đây các ông lớn lần lượt đi thăm cử tri, những người không bầu ra các ông. Đây chính là nền cộng hòa tài tình nhất. Do vậy không nên thắc mắc các phẩm chất như trung thực, công chính, phát ngôn hành động theo quan điểm và tự chịu trách nhiệm không thể tồn tại. Bởi lẽ nền cộng hòa không trọn vẹn, chấp vá thì tâm không thuận, lòng không thỏa, trong ngực đầy chỗ trống thì mắt nào nhìn thiên hạ. Vô thần mà không đủ khoa học, lý luận không đủ quy luật, quy luật không thỏa thực tiễn.
    Dùng nhân lực này để chạy cái tiệm tạp hóa còn không sống nổi huống chi điều hành quốc gia gần trăm triệu dân.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. đảng csVN danh có chính đâu mà ngôn đòi thuận dân?

      Xóa
  7. Người biết xỉ nhụclúc 13:50 8 tháng 12, 2015

    Cám ơn Ông Nguyễn Sinh Hùng.
    Nghe nói ông lên đỉnh núi Ba Vì xây đề thờ nhà Nguyễn Sinh hoành tráng hơn Đền Thờ Tản Viên Sơn Thánh.
    Thì ra chính ông là thủ phạm làm cho đất nước ta lụn bại, dân ta nghèo đói?

    Trả lờiXóa
  8. hài vãi: cuốc gật VN đòi nợ tăng lương cho công nhân và người hưu trí?
    chỉ có ai ngây thơ mới cho là như vậy.
    bởi cuốc gật dưới trướng đảngcsVN, đảng bảo sao làm vậy chứ đảng nợ nần gì ai? "người cho em tất cả" mà. đảng đẻ ra cuốc gật mà cuốc gật dám đòi đảng cơ à?
    cái bài tăng lương trước mỗi kỳ đại hội để xả xì-trét là cái quy luật mị dân mà đảng vưỡn làm từ xưa đến nay, nhằm tạo không khí tin tưởng vào đại họa toàn cướp mỗi kỳ.
    xem ra, cái trò ảo thuật "đòi nợ tăng lương cho người lao động và hưu trí là bài cũ được biên kịch và đạo diễn là ban bí đái (ý lộn: bí thư) và ban tuyên láo (lại lộn: tuyên giáo) theo sự chỉ đạo của tổng bí lừa (lại lộn nữa:bí trọng) mà cuốc gật đã diễn khá thành công, giúp đám dân ngu xả xì-trét tạo nên sự tin tưởng vào tương lai vì có đảng lèo lái cho dân chúng qua cơn bĩ cực, thế mà cũng khối khán giả ngây thơ khen hay vì nghĩ đây là lần đầu, và vì họ không liên hệ với việc đảng đang chuẩn bị đại họa toàn cướp lần thứ 12, không có thế thì đừng có hòng nhé.

    Trả lờiXóa
  9. Thành tích hả? nhiều lắm,nhưng nổi bật nhất là GẬT,là hổ trợ cho đảng cộng sản Vn phá tan hoang cái đất nước này !

    Trả lờiXóa
  10. Trước hết cần trưng cầu dân ý một vấn đề cự kỳ quan trọng: " ai đồng ý hoặc phản đối điều 4 trong Hiến pháp 2013"! Nếu không dám làm như vậy thì chỉ là trò lừa đảo nhân dân!

    Trả lờiXóa
  11. Ô hay, Cuốc hội là NHÂN DÂN, Cuốc hội làm sai, biểu quyết sai là NHÂN DÂN sai...anh Hói ăn trầu đã lói dây mừ. Vậy trách ai đây???.

    Trả lờiXóa
  12. Hiện nay,rất nhiều vị đại biểu,lão thành,hưu trí,cựu chiến binh...đang vô tình hoặc cố ý tiếp tay cho đcs vơ vét,phá hoại đất nước.
    Khi nào tầng lớp này nhận thức được mình đang tiếp tay cho tội ác mà thay đổi suy nghĩ,từ chối đứng trong hàng ngũ kẻ cướp,dám nói lên chính kiến thì đất nước mới có hi vọng.
    Bọn cướp thì không bao giờ chịu ngừng tay nếu không có người ngăn cản

    Trả lờiXóa
  13. Bạn Lệ Thuỷ ơi,
    Nếu ĐCSVN có vơ vét thì cũng chỉ thứ phế liệu của Việt Nam Cộng Hoà của bạn thôi...
    Việt Nam cộng hoà mang qua các nước hết rồi,chỉ để một đống tro tàn và gạch vụn đó mà.
    Còn nói về lợn như bài trước,Mỹ nó làm thịt hết rồi,đưa một ít về Mỹ làm giống nhưng sắp thải loại nay mai.
    sắp vào TPP với Mỹ rồi đấy,nên bán nước thì bán thế nào cho được.
    Yên tâm nhé.ĐCSVN sắp đến cũng sánh vai với Đảng Cộng Hoà và Dân Chủ của MỸ .
    Còn vụ nợ nần,ngân sách lủng cũng chỉ là ngệ thuật thôi,bầu xong là đâu vào đó ngay.
    Dẹp xong IS thì giá dầu lên,ta lại bù vào mấy hồi.
    Có một cái ghế mà trăm người giành thì khổ là tất nhiên,chơi độc diễn bầu tổng thống có lẽ hay,nhưng nay thì lạc hậu và chả dám.
    CS

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thằng điên , có chắc dẹp xong IS thì giá dầu tăng kg ?

      Xóa
    2. Cứ tưởng Công sơn " thăng " rồi ? thôi nếu có " thăng " rồi thì thăng luôn cả phần xác lẫn phần hồn cho trang blog của Bác Bồng , cho anh em " còm " đỡ nặng nợ , đỡ rác tai nhé . Đúng là " Công ngủ " !

      Xóa
  14. Chàng hói nhà ta,chuyên gia nói bậy !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Guantanamêra
      Chàng Hói nhà ta suốt ngày lê la!
      Guàntanamếra
      Hói ta văng ra những câu làm sàm!..."

      Xóa
  15. Hói có muốn cùng làm hề với anh Tư không ? kiếm ăn được đấy !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. GIỐNG CẶP ĐÔI VÂN SƠN BẢO LIÊM

      Xóa
    2. Hoai Linh, Viet Huong, Tran Thanh v.v...
      Đó là những kẻ trùm của công-nghệ-lăng-xê! Đưa những thứ rác rưởi lên thành "nổi tiếng"! Coi chương trình "Thách thức danh hài" thì biết chúng giả tạo cỡ nào. Thí sinh nhạt nhẽo nhưng chúng "cuời" là ẵm thậm chí 100.000.000 đ? Dư biết "hậu trường" là sao rồi...

      Xóa