* MINH TÂM.
Năm Lửa về hưu hơn ba tháng rồi. Nói đúng hơn là bị thải
trong cuộc chiến một mất một còn giữa các phe nhóm lợi ích.
Hơn ba tháng
kể từ khi rời cái ghế quyền lực, Năm Lửa
không hề ló mặt ra đường. Suốt
ngày hắn ngồi trong nhà dán mắt vào chiếc Laptop đọc mạng,
xem người ta viết về cuộc đấu đá của bọn hắn thế nào. Hắn cảm thấy máu trong người như sôi lên vì
những kẻ từng xun xoe hết cỡ, giờ quay lại chửi hắn. Năm Lửa
mong mấy thằng chí cốt cùng
phe đến chia sẻ, nhưng chẳng thấy đứa nào vác mặt tới. Gọi điện chúng không bắt máy. Dò hỏi mới biết có đứa cũng tâm trạng như mình, có đứa đang tìm
chủ khác kiếm ăn. Năm Lửa
muốn hú hí với con vợ trẻ
nhưng ả đi biệt suốt ngày
nửa đêm mới về đóng sầm cửa phòng lại.
Ả nguyên là một trong mười người đẹp
cuộc thi hoa hậu, Năm Lửa bao
mua nhà mua xe sống già nhân ngãi non vợ chồng. Năm ngoái
ả thúc Năm Lửa ly dị vợ rước ả
về ở chính thức với hắn. Đâu ngờ khi
Năm Lửa vừa mất ghế thì ả trở chứng
như vậy. Rốt cục bây giờ Năm Lửa
chỉ còn mỗi con chó bên cạnh. Nó
cùng ăn cùng ngủ với Năm Lửa và là đối
tượng để Năm Lửa trút bực dọc cũng như
tâm sự. Năm Lửa nói với con chó : “ Chỉ
còn mỗi mình mày trung thành với tao. Được,tao còn mày còn . Rồi có ngày lại
huy hoàng con ạ!”
Chiểu qua là lần đầu tiên sau hơn
ba tháng mất chức, Năm Lửa quyết định đi dạo cho khuây . Hắn mặc quần soọc áo thun khoe cặp đùi nung
núc và cái bụng ứ mỡ,dắt theo con chó
đeo trên cổ chiếc còng số 8 sáng
choang. Nó cũng mập ú và có khuôn mặt giống y hệt khuôn mặt Năm Lửa:
Cái miệng bình vôi , cái trán ngắn đầy nếp nhăn
và cặp mắt ti hí . Con chó là vệ
sỹ tin cậy nhất còn chiếc còng là công cụ đề
Năm Lửa trấn áp kẻ khác. Đó là vật
bất ly thân của Năm Lửa từ lâu rồi.
Năm Lửa dạo quanh công viên một vòng rồi dừng lại quán
cafe hắn vẫn thường uống miễn phí . Nhưng hôm nay cái bàn giành riêng cho hắn đã có bốn năm người ngồi. Năm Lửa
cảm thấy bị xúc phạm. Hắn hậm hực
dắt chó bước vào bảo chủ quán đuổi mấy
người kia đi. Hơn ba tháng trước mỗi lần thấy
Năm Lửa với con chó bước vào
là chủ quán cúi rạp xuống chào mời, nhưng hôm nay Năm Lửa
ra lệnh mà gã ngó lơ đi nơi khác. Ngay lúc đó
một người ngồi ở chiếc bàn hắn vẫn
ngồi đứng dậy xoa xoa hai bàn tay vào
nhau nhếch bộ ria sâu róm
cười , và nói giọng diễu cợt:
- Chào anh Năm đi uống cafe với... chó ạ!
Năm Lửa nhận ra thằng xe ôm
thường đón khách trước cửa cơ quan
nhiều lần hắn sai bảo vệ đuổi đi. Hăn
liền quắc mắt lên :
- Mày dám xỏ xiên tao hả?
Thằng xe ôm trợn mắt lên:
- Ông đi với chó tôi nói đi với
chó sao bảo tôi xỏ xiên?
Thằng này vốn nhũn
như con dun con dế sao hôm nay giở giọng
ba gai ? Năm Lửa vụt nghĩ và theo thói quen hắn giật sợi dây xích con chó gầm gừ nhe hai hàm răng nhọn hoắt.
Gã xe ôm vội chộp lấy chiếc gậy đề phòng. Năm Lửa
túm cổ con chó tháo chiếc còng số 8 toan bập vào tay gã xe ôm.
Nhưng mấy người ngồi cùng bàn đứng
lên trừng mắt nhìn hắn. Nhìn những khuôn
mặt như bốc lửa và chiếc gậy trong tay gã xe ôm Năm Lửa cảm thấy rờn rợn tóc gáy. Con chó của hắn hình như cũng sợ , nó cụp
đuôi cúi gằm mặt xuống. Năm Lửa chợt nhớ mình đã mất hết chức quyền rồi, hậm
hực bước ra khỏi quán.
Năm Lửa dắt chó đến quán mì Quảng
cách quán cafe không xa. Quán mì này cũng
như quán cafe kia và tất cả các quán xá,
nhà hàng, khách sạn trong vùng lãnh thổ
đều nằm trong vòng bảo kê của Năm Lửa.
Ngoài chia chác lợi nhuận hắn còn là
thượng khách. Hắn ăn nhậu chơi gái xả lảng không phải thanh toán đồng nào , khi ra về có
thêm phong bao dày dặn. Vợ con hắn
cũng được hưởng cái quyền ấy. Bà chủ quán mì Quảng này có lần bị vợ Năm Lửa hắt nguyên
tô mì nóng vào mặt chỉ vì bưng lên cho
ả sau người ngồi kế bên. Nhưng hôm nay thái độ bà ta cũng như chủ quán
cafe, không cúi đầu đon đả mời chào Năm Lửa, hắn tự ái bỏ đi.
Chiều sắp tàn. Đường phố tấp nập người qua lại. Năm Lửa có cảm giác mọi người qua đường đều chòng chọc
nhìn vào hắn . Bao lâu nay Năm Lửa thường
ngồi trong xe hơi bịt kín , mỗi lần mở cửa bước ra chỉ nhìn thoáng qua
đám đông lố nhố trong bụi bặm và hắn nghĩ
cái đám đông ấy khâm phục hắn, kính nể hắn, chả biết gì về sự dối
trá của hắn , luôn phải cúi đầu khuất phục.
Hôm nay Năm Lửa đã nhìn thấy những
ánh mắt trong đám đông bụi bặm kia như hòa đồng với thái độ
của chủ quán cafê, mì Quảng , gã xe ôm.
Phải chăng đã đến lúc họ tính sổ với mình? Năm Lửa nghĩ và rùng mình đi nép vào con chó vệ sỹ.
Năm sinh ra trong ngôi làng hẻo
lánh miền Trung. Bố hắn là du kích hy
sinh trong một trận càn của quân đội Việt Nam cộng hòa. Mẹ hắn lấy
chồng khác là một trung sỹ cảnh sát và
theo anh ta vào Sài Gòn . Bấy giờ
hắn mới chưa đầy ba tuổi được người bố dượng coi như con đẻ. Nhưng mới nứt mắt ra hắn đã khó dạy và càng lớn càng quậy. Học hết tiểu học hắn bỏ đi bụi, chẳng bao
lâu đã có số má trong một băng giang hồ
. Có lần hắn cầm dao về kề cổ đứa em
cùng mẹ khác cha tống tiền . Bất đắc dĩ người bố dượng phải bắt đứa con riêng của
vợ vào trại giáo dưỡng. Ngảy 30 -4- 1975 , Năm thoát
khỏi cái trại đó. Hắn chộp chiếc
quần ống túm thay chiếc quần ống
loe , cắt mái tóc trùn kín gáy,
giật lá cờ Việt Nam cộng hòa trước cửa trại xé lấy chỗ
sọc đỏ quấn lên cánh tay biến
mình thành một thanh niên cách mạng , rồi
chạy thẳng về nhà trói nghiến người bố dượng dong lên phường nộp
cho chính quyền mới. Hắn tố cáo
đó là một sỹ quan ác
ôn đã giết bố hắn và bắt hắn vảo tù . Giữa lúc
nhộn nhạo mấy ông cán bộ ở rừng mới
về tin Năm dung nạp hắn
vào lực lượng an ninh khu phố. Hắn
lùng bắt thêm nhiều sỹ quan trốn trình diện khác và chỉ điểm
những băng nhóm bụi đời. Là người tại chỗ lại từng lăn lộn trong
giới giang hổ nên hắn chỉ đâu trúng đó như bắt cua trong lỗ. Với thành tích đó và bản lý lịch con liệt sỹ , Năm trở thành một công an viên. Ngay ngày đầu tiên mặc bộ sắc phục , hắn khoác súng
đi rảo khắp khu phố , xộc vào những
gia đình biết tiểu sử bụi đời của
mình dằn mặt : “ Thằng Năm này là cộng sản
nòi nằm vùng , mấy người hãy sáng mắt ra mà nhìn. Léng phéng cho đi tù cả đám!”
Năm trở thành một trong những nhân tố
tiêu biểu của “ Cách mạng 30- 4”.
Hắn tỏ ra trung thành bằng sự hung hăng
như một con chó săn. Và chế độ mới đã
tạo cho hắn cơ hội thỏa
mãn khát vọng đó. Hết chiến dịch
bắt sỹ quan chế độ cũ đi tập trung cải tạo
đến chiến dịch đánh tư sản , rồi chiến dịch chống vượt biên, chiến dịch chống văn hóa đồi trụy , chống diễn biến, chống thù địch...
Một chế độ ưu việt có quá nhiều kẻ thù và loại
người như Năm trở thành nòng cốt. Khuôn mặt
hắn tím bầm sắt máu với cặp mắt soi vào
đâu cũng thấy kẻ thù . Hắn muốn mỗi bước chân mỗi
lời nói cùa người dân đều trong tầm
kiểm soát của mình. Hắn chỉ trỏ đâu là ở đó có bắt bớ. Hình ảnh con chó có khuôn mặt dữ dằn hệt như khuôn mặt Năm đeo
chiếc còng số 8 sáng choang trên cổ là nỗi ám ảnh của mọi người, kể cả trong nội
bộ nhưng không cùng phe nhóm lợi ích với hắn. Cái biệt danh Năm Lửa hắn tự đặt
ra để khẳng định một thời hét ra lửa của mình.
Ánh đèn nhấp nháy và tiếng nhạc phát
ra từ vũ trường làm đứt đoạn suy nghĩ của Năm Lửa. Năm Lửa biết con vợ trẻ của hắn đang trong đó, cặp vú ngồn ngộn
của ả đang dán vào ngực một thằng
đàn ông khác...Năm Lửa còn nhớ đêm thi trung kết hoa hậu ấy vừa kết
thúc, hắn liền gọi điện cho trưởng ban
tổ chức. Ngay đêm sau đích thân thằng
trưởng ban tổ chức đó dẫn một trong mười
người đẹp nhất cuộc thi đến cống nộp cho hắn.
Mấy năm qua mặc dù được hắn bao
nhưng cô ả chỉ coi hắn là cái túi
moi tiền ,bao nhiêu si mê dành cho những
gã trai trẻ và ba tháng nay thì trở mặt hoàn toàn. Cơn bực bội từ quán
cafe và quán mì Quảng chưa nguôi, Năm Lửa muốn vào vũ trường quậy tung cho hả
giận. Nhưng hắn vừa xộc vào cửa thì bị bảo
vệ cản lại.
- Chúng mày biết tao là ai không?
Năm Lửa hỏi.
- Ông là ai ? Bảo vệ hỏi lại. Năm Lửa quát:
- Tao là kẻ có quyền đạp lên đầu chúng mày !
Năm Lửa giật sợi dây xích
làm chiếc cóng số 8 ở cổ con chó
kêu lách cách. Nhưng hắn bỗng nhận ra mình không mang trên người bộ sắc phục uy quyền mà chỉ mặc chiếc quần soọc và chiếc chiếc áo thun chân
không dày, phơi thân hình trần trụi là một kẻ du đãng. Với thân hình trần trụi ấy
hắn chẳng đe dọa được ai chứ đừng nói đám
bảo vệ vũ trường mặt lạnh như tiền cầm roi điện kia. Năm Lửa đành bỏ cuộc , tìm
đến quán Bit- tết nổi tiếng ở nghã tư đường.
Hắn dắt con chó vào ngồi ở chiếc bàn quan thuộc. Người hầu bàn tới hỏi:
- Ông ăn gì ạ!
- Như thường lệ!
Lúc sau người hầu bàn mang tới hai phần Bít-tết đặc biệt, một cho Năm Lửa
một cho con chó. Cả hai cùng đói , vồ lấy ăn ngấu nghiến.
Ăn xong, theo thói quên, Năm Lửa
đứng dậy dắt chó đi. Bỗng hắn bị người chủ quán ngăn lại :
-Ông chưa trả tiền!
Năm Lửa trừng mắt nhìn mặt chủ
quán. Từ khi cái quán Bít-tết này ra đời
hắn và chó của hắn đã ăn mòn chén đĩa có
bao giờ phải trả tiền đâu mà hôm nay nó lại đòi tiền? Năm Lửa hỏi chủ quán:
- Mày quên mặt tao hả?
Chủ quán đáp :
- Không ạ!
- Sao đòi tiền?
Người chủ quán nói:
- Ông tự biết chứ ạ!
Năm Lửa nói :
-Từ ngày làm quan tao chỉ biết ăn hiểu chưa? Tránh ra kẻo tao còng tay
mày bây giờ!
Nhưng chủ quán và mấy nhân viên quyết ngăn Năm Lửa lại đòi tiền. Sự uất ức
vì bị ăn quỵt tích tụ lâu nay bùng dậy. Năm Lửa văng tục và giật sợi dây xích
ra lệnh cho con chó tấn công những kẻ ngăn bước mình. Con chó lai Bắc Kinh béo ú có khuôn mặt dữ dằn
hệt như Năm Lửa gầm gừ chuẩn bị chồm lên.
Người chủ quán nhanh trí ném cho nó cục xương bò, nó vội vồ lấy , không
theo lệnh Năm Lửa nữa. Năm Lửa giật dây lia lịa con chó vẫn mê gặm cục xương. Hắn
tức quá lao tới vung chân đá vào bụng, vào đầu con chó và giằng cục xương trong miệng nó. Con chó bỗng gầm lên và bất ngờ nhảy bổ vào
Năm Lửa quật xuống cắn vào mặt vào cồ hắn. Năm Lửa la hét giãy dụa máu từ cổ từ mặt phọt
ra đỏ lòm. Mọi người cố kéo con chó ra cứu Năm Lửa. Hắn vuốt máu trên mặt nhìn
con chó chửi :
- Đmá ! Ai ngờ mày cũng phản bội tao!
Một ông già nói với Năm Lửa:
- Cũng là luật nhân quả thôi! Mà chả riêng anh đâu!
Trong ánh hoàng hôn nhập nhoạng Năm Lửa thấy hình như đó là người bố dượng
hắn bắt trói gần 40 năm trước.
Sài Gòn, 2-9-2014
M.T
(Tác giả
gửi BVB)
-----------------
Ám chỉ súc vật, à, nhân vật nào thế ạ? Hay là "bọn đó nói chung"?!
Trả lờiXóaHãy đọc
Trả lờiXóa"KIẾN NGHỊ
của một số cựu sĩ quan Lực lượng vũ trang nhân dân gửi Lãnh đạo
Nhà nước và Chính phủ CHXHCN Việt Nam"
Rất hào hùng!
Vậy đó,trước thì cá ăn kiến,giờ thì kiến ăn cá thật là hợp lý
Trả lờiXóaLuật - Đời - nhân quả - mặc đầy vơi
Trả lờiXóaTự cổ chí kim mãi sáng ngời
Nước mạnh dân giàu ngời khát vọng
Hỡi nhà chức trách - chớ buông lơi!
dung la vay
Xóadung la vay
XóaLàm gì có "nhà chức trách" hiện diện ở đất nước này? Ông hơi bị ảo tưởng nặng đấy!
Xóa(Nhà chức trách - chính quyền có trách nhiệm trong chức vụ của mình)
Viết hay thật. Rất giàu tính ẩn dụ và tính khái quát.
Trả lờiXóaBức tranh sinh động, lột tả đúng và hết mặt trái thể chế
Xóagiá trị nhất: Sài Gòn, 2-9-2014
Vô lại, dù có thời hét ra lửa nhờ thời cuộc thay đổi (cách mạng!), cuối cùng cũng trở về là kẻ vô lại. Hắn chỉ là kẻ đáng trách đáng thương. "Cách mạng" mới là thủ phạm chính biến kẻ vô lại thành ông lớn hét ra lửa. Lợi đâu chưa thấy, chỉ thấy hại dân, hại nước. Cách mạng cũng có mặt trái của nó, đừng nghĩ CM chỉ có tốt đẹp. Cách mạng về, có một triệu người vui thì cùng luc sẽ có một triệu người buồn, vì nhiều lí do. Năm lửa chỉ là một ví dụ. Còn bao nhiêu năm Lửa chưa về hưu, còn tác oai tác quái ?
Trả lờiXóaCái thằng Năm Lửa khi đương chức ăn chưa chán về vườn còn muốn ăn tiếp. Bây giờ nhiều kẻ như hắn lắm.
Trả lờiXóaBài viết hay rất đúng cho tất cả quan chức hiện nay ở Việt nam bắt đầu là công an sau là thuế vụ rồi đến cán bộ chính quyền các cấp (Nhưng ko phải tất cả ) số này đa số là loại cơ hội sau 1975 đều là bản sao như năm lửa loại này nhiều vô kể trải từ bắc đến nam từ nông thôn đến thành thị vì chúng biết nơi chúng đang trú ẩn là nơi quyền lực Đảng là ông mà pháp luật là ông nên khi còn đương chức chúng vênh váo , vơ vét , ăn ko, khi đã xuống chó rồi tất cả lũ chúng có rất nhiều tiền nhưng đều bị người đời nguyền rủa xa lánh và ngay cả lũ đệ của chúng cũng ko bao giờ hỏi thăm chúng đâu vì vậy chúng chỉ sống như những bóng ma trong những biệt thự luân sơn màu tro lạnh lẽo để coi những két tiền ăn cắp và những kho rượu sặc mùi nhang( hương) khi còn quyền lực vơ vét đc, dù sống cô đơn vậy nhưng chúng rất sợ chết vì chúng còn cái chức to cuối cùng trong đời nữa chúng phải chờ nhận để lúc về già gần chết là danh hiệu LÃO THÀNH CÁCH MẠNG và huy hiệu bao nhiêu năm Tuổi đảng lúc chết có chỗ đất chôn rộng rãi và đẹp hơn mọi người lương thiện khác và khi truy điệu lại vang lên lời điếu Đảng và nhà nước đã mất đi Một người đồng chí tốt,đất nước mất đi một người con trung hiếu Năm lửa cũng ko nằm ngoài số này đâu ĐỂU CÁNG VÀ LÁO CÁ THẬT.
Trả lờiXóaquá hay!
XóaTôi tin là có luật nhân quả,kẻ có tội ác với dân nếu đời nó thoát được thì con cháu nó sẽ bị quả báo.Nhiều kẻ sẽ không có cơ hội để quỳ lạy dân như cảnh sát Ucraina đâu.Số phận của những kẻ bạo chúa như Gadafi,Mubarac,Ceauxexcu là lời cảnh báo đanh thép
Trả lờiXóaThua nhân dân không phải là nhục, mà cố thắng nhân dân bằng mọi giá thì hãy coi chừng....
Trả lờiXóaTruyện ngắn này rất ngắn mà ý nghĩa rất dài , rất to, rất sâu...Tinh tế, giàu tính hài hước, châm biếm đối với loại quan núp bóng đảng và chính quyền VN hiện nay . Loại quan chức này cũng giống như con chó của nhân vật 5 lửa kia. Khi đang làm việc chỉ vì cái bả danh vị, quyền lực, tiền bạc mà như con chó , hễ ai vứt cho cục quyền + Tiền là lao vào tranh ăn và phản chủ ngay
Trả lờiXóaBan ngày quan tham như "thần"
Trả lờiXóaBan đêm quan tẩn ngẩn tẩn ngần nhìn mông...
Câu truyền cua minh tâm kê trên ngan Gòn nhung Phan anh đuợc ca môt cuoc doi con nguoi va xa hoi Nam lúa bat nhan nhu vay nho ai ai dung han lam cong cu cho xa hoi han lam viec biết bao nguoi phai so han cung phung cho han gai va tien va quyen lúc cai xa hoi dung han xa hoi co tu te khong hay cung đều hon nam nua khi hét tác dung day han ra kẹt cục han kho hon con cho con xa hoi co ai tôn trong khi dung tến ác ba do de tri dan han thoát khoi luat phap khi ve han khong thoát khoi luat doi luat trói dau de bi kịch vo bo cho Phan chu moi nguoi khinh get
Trả lờiXóaChào Cong Nguyen. Cong Nguyen làm ơn viết chữ có dấu và kiểm tra lại trước khi gửi để bạn đọc khỏi bị rối mắt. Cảm ơn nhiều.
XóaMột truyện ngắn thật hay và nhiều ý nghĩa , chúc Bác Minh Tâm mạnh khỏe , cư dân mạng luôn mong chờ những bài viết của Bác .
Trả lờiXóaĐể gió cuốn đi
Truyện hay quá, hiện thực quá ! Cảm ơn bác Minh Tâm ! Mong được đọc nhiều truyện của bác
Trả lờiXóaNgày học phổ thông, chúng tôi được học rất kỹ về con người mới XHCN, chúng tôi đã viết rất hay và trên thực tế đã nhiều người (Trong đó có tôi) phấn đấu tu dương theo mẫu người ấy, những càng ngày càng lộ rõ.., Người trong chuyện này mới là mẫu, là sản phẩm của chế độ...!
Trả lờiXóaTất cả những người biết nghĩ và đã từng phấn đấu, rèn mình theo "Con người mới XHCN" có những kết cục khác nhau
-Rũ tù
-Ngộ ra mình bị lừa khi đã quá muộn
-Chấp nhận...
Gieo "Nhân" ác như vậy mà chịu "Quả" như vậy, Năm Lửa có phước lớn đấy. Vấn đề là hắn có rút ra bài học để "Quay đầu" hay không mà thôi.
Trả lờiXóaCâu chuyện nghe được đấy chứ !
Trả lờiXóaChế độ này do những người có học (HCM, VNG, TC, PVĐ...) đem cái họa cs vào VN mà dựng lên. Những kẻ bần cùng, vô học ,vô văn hóa lại được trọng dụng (cả bọn lưu manh, cơ hội). Sau năm 1954. bọn vô văn hóa, vô học này đã tàn phá đất nước trên tất cả mọi phương diện: Giáo dục, văn hóa, xã hội, kinh tế... Tất cả các giá trị bị đảo lộn. văn hóa làng xã, văn hóa dòng họ cùng đình chùa miếu mạo, nhà thờ, thánh thất bị tàn phá vì cái chủ nghĩa vô thần của chúng. Năm Lửa là tiêu biểu cho bọn hùa theo cách mạng, là đại diện cho cái chính quyền do bạo lực đẻ ra, dùng nhà tù, cảnh sát và quân đội để đàn áp nhân dân, cai trị đất nước, vét cạn tài nguyên, đất đai, rừng biển để làm giầu cho bọn chúng.
Trả lờiXóaNăm Lửa chết đi rồi đàn em của hắn còn sống đang tác oai tác quái nhân dân VN như Đ 10 ,4 sang 3 dũng...
Trả lờiXóaNGLUY
“ Chỉ còn mỗi mình mày trung thành với tao. Được,tao còn mày còn . Rồi có ngày lại huy hoàng con ạ!”
Trả lờiXóaSao giông giống cái câu gì...