Translate

Trang BVB1

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015

Trung Quốc chuẩn bị cho một cuộc chiến?

Tin mới: Phó tham mưu trưởng Hải quân Mỹ Michelle Howard bày tỏ nghi ngờ về hoạt động bồi đắp đảo nhân tạo ở của Trung Quốc ở Biển Đông trong thời gian gần đây, đồng thời yêu cầu Trung Quốc giải thích rõ về hành động này. Mỹ cho rằng Trung Quốc trong năm nay đã bồi đắp thêm khoảng 8,1 km2 đối với các bãi đá mà nước này chiếm giữ (trái phép -PV) ở quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền của Việt Nam). Giới chuyên gia quân sự cho rằng, trên một khu vực được đảo hóa đã đủ diện tích để xây cất 1 sân bay cho máy chiến đấu cất và hạ cánh, nhờ đó năng lực khống chế trên không, trên biển của Trung Quốc đối với Biển Đông sẽ tăng cao...Phiên điều trần của David Shear, Trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ phụ trách an ninh Châu Á - Thái Bình Dương trước Ủy ban Đối ngoại Thượng viện ngày 13/5/2015 đặc biệt nhấn mạnh đến hoạt động cải tạo đảo của Trung Quốc ở Biển Đông. Ngoài ra, phiên điều trần còn trình bày các hoạt động của Bộ Quốc phòng Mỹ tại khu vực nhằm đảm bảo lợi ích của Mỹ và đồng minh, bạn bè tại khu vực...
Trung Quốc tăng cường diễn tập hải quân trên biển Đông
* David Archibald
Đâu là những nguyên nhân chính có thể dẫn đến một cuộc chiến do Trung Quốc phát động? Nhật Bản và Mỹ cần chuẩn bị những gì để đối phó nếu như kịch bản này xảy ra?
Tính chính danh của Đảng cộng sản Trung Quốc
Tính chính danh của Đảng Cộng sản Trung Quốc dựa trên cơ sở sự cải thiện liên tục về các điều kiện sống của phần lớn người dân Trung Quốc. Trong trường hợp không có sự cải thiện về kinh tế, một số lý do khác phải được đưa ra nhằm làm cho người dân tập hợp xung quanh sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Điều này có thể giải thích cho việc bất ngờ xây dựng các căn cứ tại quần đảo Trường Sa bắt đầu vào tháng 10/2014.
Nợ công của Trung Quốc đã tăng từ 7.000 tỷ USD vào năm 2007 lên 28.000 tỷ USD vào năm 2014. Đây là khoản nợ của một nền kinh tế có GDP 10.000 tỷ USD/năm. Tốc độ tăng trưởng kinh tế cao trong vòng 7 năm qua chỉ đơn giản là được xây dựng dựa trên tài trợ của các khoản nợ. Nền kinh tế thực sự của Trung Quốc nhỏ hơn nhiều.
Chính phủ Trung Quốc nhiều khả năng thấy được nền kinh tế của mình đang thu hẹp và nhận ra rằng việc phát hành thêm nợ sẽ không có ảnh hưởng lên việc duy trì hoạt động kinh tế. Vì vậy, việc xây dựng các căn cứ đã được đẩy nhanh nhằm cho phép lựa chọn phát động chiến tranh của họ. Đây là vấn đề sống còn đối với giới tinh hoa lãnh đạo đảng. Họ đang đặt cược tất cả vào điều này. Nếu canh bạc này không phát huy tác dụng thì sau đó nhiều khả năng sẽ có một sự thay đổi chế độ khá hỗn loạn.
Vết thương chưa lành
Nhật Bản đã đối xử với Trung Quốc như dân tộc nhược tiểu trong thời kỳ Chiến tranh thế giới thứ hai. Trước đó, Nhật Bản bắt đầu xử tệ với Trung Quốc bằng cách tấn công nước này vào năm 1895, không lâu sau khi Nhật Bản bắt đầu tiến hành công nghiệp hóa. Tiếp theo đó là 21 yêu cầu của Nhật Bản đối với Trung Quốc vào năm 1915. Chính quyền Quốc Dân Đảng ở Trung Quốc bắt đầu xác định ngày Quốc nhục vào những năm 1920. Tiếp theo đó là sự kiện Mãn Châu (Mukden Incident) vào năm 1931 và Trung Quốc bắt đầu tham gia Chiến tranh thế giới thứ hai năm 1937.
Trong suốt thời kỳ nghèo khó của những năm tháng dưới chế độ Mao Trạch Đông, người Nhật Bản đã được tha thứ (về những hành động của họ trong Chiến tranh thế giới thứ hai). Mao Trạch Đông và Đặng Tiểu Bình là những con người thực dụng. Hai người đã nói rằng Nhật Bản không thể bị trừng phạt mãi mãi. Sự thịnh vượng của Trung Quốc gần đây đã cho phép xu hướng bài Nhật sống lại như một hình thức tôn giáo của nhà nước. Ngày Quốc nhục một lần nữa được xác định là ngày 18/9. Đảng Cộng sản Trung Quốc đã chỉ đạo truyền hình quốc gia nêu bật chủ đề về cuộc xâm lược của Nhật Bản. Ngày nay, 70% thời lượng “giờ vàng” của truyền hình Trung Quốc là các bộ phim về Chiến tranh thế giới thứ hai. Có ít nhất 100 bảo tàng ở Trung Quốc được dành để trưng bày kỷ vật về sự xâm lược của Nhật Bản trong Chiến tranh thế giới thứ hai.
Chế độ tại Trung Quốc đang tạo ra và duy trì tâm ý chống Nhật nhằm cho mình một lựa chọn để đi đến chiến tranh.
Được công nhận như là cường quốc số một
Trung Quốc là một dân tộc đầy tự hào. Người dân Trung Quốc thực sự phẫn nộ với thực tế rằng Mỹ được coi là quốc gia số một trên hành tinh. Trung Quốc cũng nhận ra rằng để được công nhận là số một, họ phải đánh bại quốc gia số một hiện tại trên chiến trường. Đây là lý do tại sao Trung Quốc sẽ không chỉ từng bước leo thang gây hấn. Nước này cần một cuộc chiến vì lý do tâm lý của riêng mình.
Điều này có nghĩa rằng Trung Quốc sẽ tấn công Mỹ vào cùng thời điểm mà nước này tấn công Nhật Bản. Do các cuộc tấn công bất ngờ nhiều khả năng thành công hơn nên cuộc tấn công của Trung Quốc sẽ là một cuộc tấn công bất ngờ vào các căn cứ của Mỹ ở châu Á-Thái Bình Dương, có lẽ còn xa hơn thế. Cuộc tấn công này nhiều khả năng sẽ bao gồm các cuộc tấn công mạng vào hệ thống tiện ích và thông tin liên lạc của Mỹ.
Trung Quốc đã cơ cấu lực lượng vũ trang của mình để có khả năng đáp ứng một cuộc chiến tranh ngắn, cường độ cao. So với bất kỳ quốc gia nào trên hành tinh này, Trung Quốc có thể là nước có sự chuẩn bị kỹ lưỡng nhất cho chiến tranh. Nước này có dự trữ ngũ cốc đảm bảo tiêu dùng trong một năm và thậm chí có cả dự trữ thịt lợn chiến lược. Trung Quốc vừa lấp đầy dự trữ dầu mỏ chiến lược của mình với trữ lượng khoảng 700 triệu thùng dầu.
Cuộc chiến tranh của Trung Quốc không liên quan gì đến việc đảm bảo các nguồn tài nguyên hay duy trì an toàn cho các tuyến đường thương mại của họ. Một số nhà phân tích phương Tây đã đưa ra các quan điểm đó nhằm giải thích cho những gì mà Trung Quốc đang làm. Bản thân người Trung Quốc đã không đưa ra lời bào chữa nào. Đối với Trung Quốc, sự toàn vẹn lãnh thổ là trên hết. Điều đó là thiêng liêng và không phải là với lý do thương mại tầm thường.
Làm bẽ mặt các nước láng giềng
Tầm quan trọng của quần đảo Trường Sa và yêu sách “đường chín đoạn” của Trung Quốc là nó phân chia châu Á.
Trung Quốc tuyên bố rằng toàn bộ vùng biển nằm trong yêu sách của Trung Quốc là lãnh thổ Trung Quốc mà không phải chỉ là những hòn đảo. Khi Trung Quốc tìm cách thực thi tuyên bố đó, các tàu buôn và máy bay nước ngoài sẽ phải xin phép để đi qua vùng biển này. Các tàu chiến và máy bay quân sự không phải của Trung Quốc sẽ không được phép đi vào vùng biển này. Yêu sách của Trung Quốc mở rộng xuống tới 4 độ Nam, gần như tới đường xích đạo.
Quốc gia bị ảnh hưởng nặng nề nhất sẽ là Việt Nam, nước sẽ bị bao bọc trong vòng 80 km của đường bờ biển của mình. Nhật Bản nhận ra rằng các tàu thuyền của mình từ châu Âu và Trung Đông sẽ phải đi xa hơn về hướng Đông trước khi chỉ hướng Bắc qua Indonesia và Đông Philippines. Singapore sẽ bị ảnh hưởng xấu do thương mại qua nước này sẽ không còn.
Nhật Bản sẽ trở nên tương đối bị cô lập do máy bay của mình sẽ phải hướng xuống qua Philippines tới gần xích đạo trước khi bay về phía Tây.
Trung Quốc xếp hạng các quốc gia trên thế giới trên phương diện sức mạnh tổng hợp quốc gia, điều mà người Trung Quốc xem là sức mạnh để gây áp lực. Đây là sự kết hợp của sức mạnh quân sự, sức mạnh kinh tế và sự gắn kết xã hội. Khi nó được thực thi, yêu sách “đường chín đoạn” của Trung Quốc sẽ gây rất nhiều áp lực lên các nước láng giềng của nước này.
Cửa sổ chiến lược
Các chiến lược gia Trung Quốc nhìn thấy một cửa sổ cơ hội chiến lược cho Trung Quốc vào đầu thế kỷ 21, mặc dù họ không công khai chỉ ra cơ sở của quan điểm đó. Tuy nhiên, chúng ta có thể làm rõ điều này. Thứ nhất, quan niệm chiến tranh là không thể tránh khỏi có ý nghĩa rất quan trọng để chiến thắng các trận chiến. Trong bối cảnh Trung Quốc được coi là có một nền kinh tế mạnh, đang tăng trưởng thì quan niệm về sự bất khả kháng này dẫn đến các cuộc phiêu lưu quân sự của Trung Quốc. Với nhận thức đó, Trung Quốc phải tấn công trước khi nền kinh tế của nước này thu hẹp do vỡ bong bóng bất động sản. Điều này giải thích sự gấp rút hiện nay của Trung Quốc trong việc xây dựng các căn cứ tại quần đảo Trường Sa.


Một vấn đề khác đặt ra với Trung Quốc là sự hung hăng và gia tăng chi tiêu quân sự đã làm cho các nước láng giềng của Trung Quốc phải tái vũ trang và thiết lập các liên minh. Sẽ là tốt hơn cho Trung Quốc nếu tấn công trước khi các nước láng giềng của mình vũ trang ngày càng lớn hơn.
Một khía cạnh cân nhắc khác là chu kỳ bầu cử tổng thống Mỹ. Tổng thống Obama được xem là một tổng thống yếu và Trung Quốc nhiều khả năng sẽ tấn công trước khi nước Mỹ có tổng thống mới. Chủ nghĩa thu hồi lãnh thổ đã mất của Trung Quốc và nhận thức về cuộc chiến sắp tới với Trung Quốc vẫn còn khá phổ biến trong giới quân sự Mỹ. Tổng thống Obama đã gây ra một số tranh cãi khi có một số chính sách không nhất quán dẫn đến hỗ trợ Trung Quốc. Trong khi một nền kinh tế mạnh là cần thiết để chống lại Trung Quốc thì chính quyền của ông Obama đang làm hết sức mình để bóp nghẹt nền kinh tế Mỹ với các quy định về cắt giảm lượng khí thải CO2.
Tổng thống Obama đã trải qua thời thơ ấu ở Indonesia và có thể đã chứng kiến rất nhiều thái độ bài Hoa (người Trung Quốc đã và đang là các thương gia và chủ tiệm thành công hơn) trong chính những năm tháng đầu đời. Cũng giống như thời thơ ấu của Valerie Jarrett ở Iran, điều này sẽ ảnh hưởng đến chính sách của ông.
Bệnh tự kỷ nước lớn
Đây là một thuật ngữ được tạo ra bởi chiến lược gia Edward Luttwak để mô tả một thực tế rằng Trung Quốc dường như không quan tâm gì về tác động của các hành động của mình đối với các nước láng giềng. Trung Quốc tự coi mình là trung tâm của thế giới và hoàn toàn nhìn qua lăng kính lợi ích của riêng mình. Điều này dẫn đến hệ quả thực tế là Trung Quốc không thể chấp nhận được khả năng của những điều không diễn ra theo cách mà nước này muốn. Luttwak cũng cho rằng người Trung Quốc phóng đại tư duy chiến lược của riêng mình.
Chủ tịch Tập Cận Bình
Mặc dù việc chuẩn bị cho cuộc chiến này đã được bắt đầu vào những năm 1980, song sự hung hăng gia tăng gần đây được thực hiện dưới sự chỉ đạo của Chủ tịch Tập Cận Bình, người được coi là Thái tử đảng trong những năm đầu sự nghiệp, đã bị ấn tượng bởi cách cuộc chiến tranh với Việt Nam năm 1979 đã được sử dụng để củng cố quyền lực trong Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc. Chủ tịch Tập Cận Bình đã tập trung được nhiều quyền lực hơn bất kỳ nhà lãnh đạo Trung Quốc nào kể từ thời Đặng Tiểu Bình. Ông đang sử dụng chiến dịch chống tham nhũng để thanh trừng đối thủ chính trị. Được biết các nhà lãnh đạo Trung Quốc sẽ chỉ cầm quyền trong vòng mười năm trước khi rời chính trường. Chỉ trong hai năm trên cương vị Chủ tịch nước, những người ủng hộ Tập Cận Bình đã làm dấy lên khả năng phục hồi vị trí chủ tịch đảng (từng bị bãi bỏ bởi Đặng Tiểu Bình nhằm không để tái hiện một Mao Trạch Đông khác) nhằm giúp Tập Cận Bình có thể tiếp tục cầm quyền từ vị trí đó. Chủ tịch Tập Cận Bình đã trải qua một thời kỳ khắc nghiệt làm cho ông trở nên cứng rắn qua những sự từng trải trong cuộc sống. Ở tuổi 15, ông được gửi đến sống và làm việc với nông dân tại một vùng quê khô cằn sỏi đá sau khi cha của ông bị thanh trừng. Ông sống trong một cái hang. Người chị của ông đã tự vẫn trước sức ép của lực lượng Hồng vệ binh.
Nhật Bản
Nhật Bản nhận thấy rằng cuộc chiến tranh này đang được đẩy về phía mình và nước này đang tiếp cận nó với sự tiên lượng trước. Nhật Bản coi cuộc chiến này là không thể tránh khỏi, mặc dù gần đây Thủ tướng Abe đã diễn ra yêu cầu gặp Chủ tịch Tập Cận Bình ở Indonesia. Cuộc gặp đã diễn ra căng thẳng do Chủ tịch Tập Cận Bình muốn hàng chục nghìn người dân đất nước của Thủ tướng Abe phải trả giá. Thủ tướng Abe đã phát biểu trước lưỡng viện Quốc hội Mỹ như là một phần của nỗ lực của ông nhằm đảm bảo rằng Mỹ và Nhật Bản sát cánh đối phó và đẩy lùi cuộc tấn công của Trung Quốc.
Mỹ
Mỹ tin rằng một trật tự thế giới dựa trên luật lệ cần phải được duy trì vì an ninh và thịnh vượng toàn cầu, trong đó có thịnh vượng của riêng Mỹ, vì điều đó dựa phần lớn vào thương mại thế giới. Vì vậy đối với Mỹ, cuộc chiến này sẽ xoay quanh việc duy trì sự tiếp cận đối với các lợi ích chung toàn cầu. Quân đội Mỹ đã không cập nhật cho công chúng nước này về tất cả sự chuẩn bị của Trung Quốc đối với chiến tranh, có lẽ bởi vì họ không muốn bị coi là làm leo thang căng thẳng. Tuy nhiên, quân đội Mỹ không còn nghi ngờ rằng Trung Quốc sẽ bắt đầu một cuộc chiến. Vấn đề chưa rõ chỉ là thời điểm.
Sự hung hăng của Trung Quốc hóa ra lại là may mắn đối với Hải quân Mỹ, một lực lượng trước đó đã thiếu một mối đe dọa đáng tin cậy và phải đối mặt với sự cắt giảm liên tục. Hiện có một xu hướng nhấn mạnh đến tính hiệu quả của các hệ thống vũ khí của đối phương. Người Trung Quốc có thể đã đọc được các báo cáo của Hải quân Mỹ về các hệ thống vũ khí của họ, điều có thể đã làm họ càng củng cố quyết tâm hơn nữa.
Cuộc chiến này sẽ được thực hiện như thế nào
Sẽ có hai chiến trường chính: Biển Hoa Đông ở phía Bắc của Đài Loan và Biển Đông ở phía Tây của Philippines.
Trung Quốc tuyên bố chủ quyền đối với quần đảo Senkaku (lần cuối cùng bị Nhật Bản chiếm đóng khoảng 100 năm trước đây) và toàn bộ chuỗi Ryuku từ quần đảo Yaeyama ở cực Nam tới đảo Okinawa ở phía Bắc. Nếu Trung Quốc chiếm được quần đảo Senkaku, nước này cũng đồng thời có thể nắm giữ được quần đảo Yaeyama. Để đạt được điều đó, Trung Quốc đang xây dựng một căn cứ quân sự tại quần đảo Nam Kỷ cách quần đảo Senkaku khoảng 300 km về phía Tây. Căn cứ này có thể tiếp nhiên liệu với 10 đường bay cho trực thăng cất cánh. Điều này cho thấy cuộc tấn công khởi đầu sẽ do trực thăng thực hiện bay vượt trên các tàu tuần duyên của Nhật Bản xung quanh quần đảo Senkaku.
Trung Quốc có một hạm đội tàu đánh cá khá lớn và tàu buôn với sức vận chuyển lên tới 70 triệu tấn. Nước này đã sử dụng đội tàu đánh cá của mình để quấy rối lực lượng Cảnh sát biển Nhật Bản xung quanh quần đảo Senkaku và tới tận phía Đông quần đảo Osagawa, trong đó có đảo Iwo Jima. Điều này cho thấy các tàu đánh cá có thể được sử dụng để đổ bộ các lực lượng đặc nhiệm của Trung Quốc nhằm tấn công các căn cứ của Nhật Bản trên một phạm vi rộng, điều được coi là hậu phương vững chắc cho tiền tuyến. Những lực lượng này sẽ được sử dụng như vật hiến tế để gây ra tình trạng lộn xộn tối đa nhằm làm nhụt chí lực lượng quốc phòng Nhật Bản. Ở phía Bắc, cách thức của Trung Quốc sẽ là chiếm giữ và cầm cự chống lại sự phản công của Nhật Bản và Mỹ.
Tại Biển Đông, Trung Quốc đang xây dựng 7 pháo đài khổng lồ và một đường băng. Các pháo đài được thiết kế với tháp pháo phòng không đứng ở các góc nhằm giúp mỗi tháp pháo đều có phạm vi hỏa lực ít nhất là 270 độ. Các pháo đài dường như được thiết kế nhằm tấn công trừng phạt với cường độ lớn và cầm cự cho tới khi chúng được giải vây. Trung Quốc sẽ thắng nếu vẫn giữ được các pháo đài này cho tới thời điểm cuối cuộc chiến.
Trung Quốc nhiều khả năng sẽ bắt đầu cuộc chiến ở phía Nam với các cuộc tấn công nhằm vào các căn cứ của các nước khác trong quần đảo Trường Sa cũng như các căn cứ của Mỹ tại khu vực về phía Đông tới tận đảo Guam. Một cuộc chiến kéo dài sẽ có hại cho Trung Quốc do trên tuyến đường tiếp vận từ đảo Hải Nam tới quần đảo Trường Sa, tàu thuyền và máy bay rất dễ bị tấn công. Việt Nam đã và đang nâng cấp hệ thống radar của mình và nước này hy vọng tất cả các nước tham chiến không phải Trung Quốc sẽ chia sẻ thông tin mục tiêu. Hệ thống kiểm soát và cảnh báo sớm (AWACS) của Mỹ tại Philippines sẽ có thể theo dõi các mục tiêu Trung Quốc được trao đổi từ phía Việt Nam. Singapore nhiều khả năng sẽ vận hành các máy bay F-15 của mình ngoài khơi vịnh Cam Ranh. Máy bay Trung Quốc sẽ ở vào cuối tầm bay khi tới được quần đảo Trường Sa.
Lực lượng lính thủy đánh bộ Mỹ đã nâng số lượng các căn cứ tại Philippines với mục đích gia tăng sức mạnh tấn công nhằm đánh bật Trung Quốc khỏi các pháo đài mới xây dựng của họ. Một số hệ thống vũ khí của Mỹ như tàu USS Zumwalt có thể sẽ phải được triển khai để đạt được mục tiêu này.
Trong bức tranh lớn hơn, Nhật Bản và Trung Quốc sẽ cố gắng để phong tỏa nhau, chủ yếu là bằng lực lượng tàu ngầm của mỗi nước. Hải quân Nhật Bản có chất lượng cao hơn Trung Quốc và rất nhiều khả năng sẽ giành chiến thắng trong cuộc chiến phong tỏa lẫn nhau này.
Ngành công nghiệp trên toàn châu Á sẽ bị ảnh hưởng nặng nề bởi cuộc chiến này. Đặc biệt, ngành công nghiệp Trung Quốc nhiều khả năng sẽ bị đình trệ nhanh chóng, điều mà cuối cùng sẽ dẫn đến bất ổn xã hội. Cuộc chiến càng kéo dài thì vị thế tương đối của Trung Quốc sẽ càng tồi tệ. Thịt sẽ biến mất khỏi khẩu phần ăn của người Trung Quốc. Đậu tương không bán được sẽ chất đống trong các kho của Mỹ.
Việc loại bỏ các căn cứ của Trung Quốc tại quần đảo Trường Sa sẽ cho phép một giải pháp hòa bình dành cho bất cứ ai cuối cùng cầm quyền ở Trung Quốc. Đây sẽ là một trong những cuộc chiến tranh vô nghĩa, ngu ngốc và hủy diệt nhất trong lịch sử, song đó là những gì đang đến.
-----------------
(*) David Archibald thuộc Viện Chính trị Thế giới (IWP) tại thủ đô Washington. Bài viết đã đăng trên American Thinker.
(Theo Nghiên cứu Biển Đông)
------------

27 nhận xét:

  1. Trước Thế Chiến 2, người ta cũng ký kết nhặng xị các Hiệp Ước Hòa Bình - "tin tưởng lẫn nhau..."

    Trả lờiXóa
  2. Cuộc chiến này nên xẩy ra để người Trung Quốc biết mình đang ở đâu!;
    Nếu Trung Quốc thắng Mỹ và Nhật họ sẽ làm chủ thể giới.
    Giấc mơ Trung Hoa mà người Trung Quốc đã rất tự tin vào sức mạnh hiện tại của họ.
    Và nếu Trung Quốc thành bá chủ thì đó là một điều tồi tệ cho thê giới loài người.
    Vì họ tự cho mình quyền tối thượng để đàm áp các dân tộc xung quanh mà VN cũng nằm trong số đó. Cánh tốt nhất của dân Việt là không tham chiến bởi chúng ta từng là nạn nhân của biết bao cuộc chiến mà ngư ông hưởng lợi lại chính là người TQ.
    Dân Việt đã phải trả giá rất đắt chỉ vì nhận làm tiền đồn cho phe XHCN và sau đó thì chính người TQ lại bắt tay với Mỹ để ra tay với VN.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tàu mà thắng được Mỹ? Nằm mơ...! Chỉ cần dám đánh Mỹ thôi cũng quá sức rồi. Toàn vũ khí tự đóng hoặc từ thời WW2...Còn nếu VN tham chiến , nên ủng hộ Mỹ chứ bất luận thế nào cũng không ủng hộ Tàu

      Xóa
    2. Không được chủ quan khinh địch !

      Xóa
  3. Mong sao Việt Nam không bị lôi cuốn vào cuộc chiến ngu xuẩn này.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Việt Nam giờ đánh đấm ai? Vũ khí đâu? Nhân sự đâu?

      Xóa
  4. chả cần phải mong vn lánh xa cuộc chiến !
    bởi biển đông - sân nhà của ta - đã từ biển xanh hóa thành nương dâu của tàu, chúng xây dựng căn cứ phục vụ mưu đồ bành trướng - mà ta có thèm hay biết gì đâu ?
    thỉnh thoảng có vài câu trên báo : TQ đang...phi pháp (!) rồi nào là hội nghề cá lên tiếng phản đối.v..v...

    Trả lờiXóa
  5. Neu Tau cong gay chien thi VN se phai tham chien vi la chien truong chinh, muon tranh cung khong duoc dau

    Trả lờiXóa
  6. David Archibald PHÂN TÍCH THẬT SÂU SẮC mọi khía cạnh MỌI VẤN ĐỀ mọi phe liên quan đến TRẬN ĐẠI HẢI CHIẾ CUỐI CÙNG trên BIỂN ĐÔNG .....

    Cảm ơn bác BÙI VĂN BỒNG đã đăng cho NHỮNG AI CÒN CHỦ QUAN như Lê Ngọc Thống ĐỌC VÀ THÂM CỨU thêm

    (*) David Archibald thuộc Viện Chính trị Thế giới (IWP) tại thủ đô Washington. Bài viết đã đăng trên American Thinker.

    (Theo Nghiên cứu Biển Đông)

    David Archibald PHÂN TÍCH SÂU SẮC triệu lần so với


    Như vậy, tình thế xung đột là không, tình huống cũng không – do Mỹ không muốn, về lực lượng cũng không – do Trung Quốc không dám thì làm gì có chuyện Trung Quốc-Mỹ đánh nhau.

    http://bongbvt.blogspot.com/2015/05/tinh-bien-ong-khi-my-can-thiep-xung-ot.html

    Đánh nhau bằng mồm thì có và chưa biết chừng “2 con voi này lại đang làm tình với nhau” trên Biển Đông.
    * Lê Ngọc Thống

    Trả lờiXóa
  7. Mỹ + Nhật nên ra đòn trước để giữ thế thượng phong,nếu chậm,hậu quả rất nguy hiểm !

    Trả lờiXóa
  8. Tôi nghĩ người dân TQ chắc mông có một cuộc chiến để họ đứng lên lật đổ chế độ đọc tài ác ôn . Dân Tân Cương ! DânTây Tạng ! Nạn nhân Thiên An Môn ! Dân oan TQ ! Dân Hồng Kông ! Và những người của phe Gian Trạch Dân nữa !!!!!!! Bao nhiêu này đủ chưa hở ông Tập Cận Bình ????????!!!!!!!!

    Trả lờiXóa
  9. Không thể trù trừ gì được nữa. Trung Quốc đang rất cần vị thế chư hầu của VN để hực hiện chiến lược của mình. Cái tỉnh táo nhất hiện nay là VN không sợ làm mất lòng TQ, cứ sơ thì trước sau cũng trở thành chư hầu của nó. Bản lĩnh chính trị mà đảng CSVN hay nhắc đến không phải như các vị lãnh đạo vẫn nói. Bản lĩnh chính trị hiện nay là phải mạnh dạn thoát Trung. Không thoát thì khi TQ tiến hành chiến tranh, VN sẽ ở vào thế kẹt. Phải liên minh quân sự với Mỹ, Nhật bản và các nước ASEAN. Trước mặt cần hợp tác với Philipine và Mỹ nhỏ bằng được, đánh chìm bằng được các căn cứ quân sự mà TQ đang gấp rút hoàn tất ở Trường Sa, sau đó là Hoàng Sa. Chậm là chết. Vận mệnh VN phải giao cho một người trẻ, giỏi về kinh tế, thao lược về quân sự. Các anh lãnh đạo hiện thời không ai có đủ năng lực làm việc này. Không têể chỉ dựa vào tập thể BCT, Ban CHTW mãi được. Vai trò lãnh tụ rất quan trọng trong giai đoạn hiện nay. Ta đã không có lãnh tụ kể từ khi HCM mất rồi. Nay chưa có lãnh tụ thì cũng phải có lãnh đạo giỏi giang và đầy bản lãnh mới giữ được nước và hòa nhập với thế giới văn minh. TQ trước sau cũng sẽ rơi vào đại loạn. Nếu VN cứ bám theo TQ thì cũng sẽ đại loạn theo. Đừng để đất nước rơi vào cảnh nồi da xáo thịt một lần nữa.

    Trả lờiXóa
  10. Bây giờ không phải là lúc ca mãi bài ca "VN có đủ chứng cứ khẳng điịnh chủ quyền ..." nữa, mà phải hành động. Cùng với Mỹ và các nước hành động trước khi quá muộn! Tại sao Quốc Hội không thảo luận vấn đề này?

    Trả lờiXóa
  11. http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/207655-H6-Ryan-Le-2.jpg
    Ryan LÊ con cháu LÊ Lợi
    Bỗng có Tin Vui .. .. giữa lúc hải tặc Tàu đang xây Tân Vạn lý Trường thành quanh Trường Sa
    Đúng lúc Học Viện Hải Quân Hoa Kỳ cho ra lò :
    Tám sĩ quan Hải Quân gốc Việt xuất kho
    Lần đầu tốt nghiệp đông nhất trong Sử Mỹ
    Toàn cháu cựu quân nhân Việt Nam Cộng Hòa
    Rất trẻ thế hệ thứ ba dễ thương lý tưởng
    Sẽ dẫn hải hành không hành đến Trường Sa
    Chuyến này con cháu Lê Lợi -Trần Hưng Đạo
    Hỏi tội bọn hải tặc nặc mùi Đại Hán thối tha !

    TRIỆU LƯƠNG DÂN

    http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/207655-H3-Brandon-Tran-2.jpg
    Brandon Trần con cháu TRẦN Hưng Đạo
    Theo cựu Trung Tá Ross Nguyễn, chủ tịch Hội Quân Nhân Mỹ Gốc Việt
    (VAUSA), danh sách các tân thiếu úy hải quân Mỹ gốc Việt và (nguyên
    quán), gồm có
    Heather Bùi (San Diego, CA),
    Tina Kiều (Garden Grove, CA),
    Brandon Trần (Montebello, CA),
    Ryan Trần (Quartz Hill, CA),
    Andrew Trương (Marriottsville, MD),
    Ryan Lê (High Point, NC),
    Jake Ðặng (Annandale, VA), và
    Amanda Thạch (Seattle, WA).
    http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/207655-H4-Ryan-Tran-2.jpg
    Ryan TRẦN con cháu TRẦN Hưng Đạo

    Muốn được nhận làm sinh viên sĩ quan, ứng viên phải là công dân Mỹ, ít
    nhất 17 tuổi và không quá 23 tuổi tính đến ngày 1 Tháng Bảy năm nhập
    trường; phải có giấy giới thiệu chính thức, thường từ một dân biểu, hai
    thượng nghị sĩ của Quốc Hội Hoa Kỳ và phó tổng thống Hoa Kỳ.

    Trả lờiXóa
  12. Ông Tập : Đêm qua Ta nằm mơ chiến tranh bùng nổ và " bắt " được con F22 . . . . . hết xăng của Mỹ ! Có được con này trong tay thì đỡ khổ biết bao !
    - Bắt được con này khó lắm thưa đ/c Chủ tịch , kể cả trong mơ cũng chưa chắc !
    - Biết đâu đấy , dân Duê Nản họ thường nói câu : " Chó ngáp phải ruồi " mà !

    Trả lờiXóa
  13. Chính ra Việt Nam có thái độ dứt khoát như PHI LUẬT TÂN mà chính Tổng thống nước này lên tiếng chính thức và cảnh báo trước THẾ GIỚI ....thì tình hình sẽ khác vì
    Chính ra Việt Nam là NẠN NHÂN TRỰC TIẾP trên quần đảo TRƯỜNG SA của Việt Nam mà đồng chí anh em 16 chữ Vàng và 4 DỐT chơi ngông cuồng khinh rẻ ra mặt với VN vì chúng ngang nhiên thô bạo xây đảo nơi Trường Sa ...vì thái độ nhu nhược của BT PHÀNH QUANG THUNG và cả bọn Nhóm lợi ích ÁC VỚI DÂN HÈN VỚI GIẶC ...
    Không thôi tình hình KHÔNG ĐEN TỐI NHƯ THÊ NÀY .....chính GIẶC TRONG là TỘI PHẠM CHÍNH nối giáo cho GIẶC NGOÀI ức hiếp CHỦ QUYỀN TỔ QUỐC

    Trả lờiXóa
  14. Chiến tranh bây giờ là công nghệ cao. Khoản này TC chỉ bằng 1/10 so với phe Đồng Minh. Nga có tham chiến ở phe TC không? Việc này không có khẳng định chắc chắn, thậm chí Nga muốn mình ở vị trí "Ngư ông đắc lợi", với suy nghĩ thô tiển của một tên mu-dích (nông nô Nga).
    Nợ công của TC đang cao chót vót. Nó muốn giải quyết vấn đề bằng cách quậy cho hôi, ra sao thì ra. Họ Tập có cứu vãn được tình hình trong nước không, khi thổ lộ tuyệt vọng "Thân này chết cũng cam lòng"!? Đây là tình trạng mà các nguyên thủ phát triển không phải lâm vào.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phải ấn định một lằn ranh cho Trung Cộng
      Friday, May 22, 2015
      Ngô Nhân Dụng
      http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=207717&zoneid=7#.VWAgCkZ49DQ


      Bộ trưởng Quốc Phòng Singapore mới bày tỏ mối lo xung đột trên biển đang tăng cao.

      Báo chí Nhật Bản đang cảnh cáo nguy cơ Trung Quốc chiếm lĩnh Biển Ðông; mà một hậu quả là Mỹ có thể bỏ rơi không bảo vệ an toàn cho Nhật nữa.

      Tất cả các nước trên thế giới đều liên hệ. Mỗi năm số hàng hóa đi qua vùng này trị giá 5,000 tỷ đô la Mỹ, chiếm một phần ba giá trị của hoạt động hàng hải thương thuyền quốc tế.

      Hàng hóa Trung Quốc bán qua Châu Âu và Phi Châu sẽ bị ảnh hưởng trực tiếp.

      Kinh tế Trung Quốc, Nhật Bản, Nam Hàn không thể đứng vững nếu những tiếp liệu dầu lửa, hơi đốt và nguyên liệu đi qua đường này bị cản trở trong vòng sáu tháng. Những nước bán dầu lửa, nguyên liệu và cả máy móc ở các nơi xa cũng bị ảnh hưởng.

      Cho nên, một cuộc hải chiến nhỏ cũng đủ làm rung động thế giới, và các nước phải can thiệp để chấm dứt càng sớm càng tốt.
      Không cần những nước khác phải “thân thiện” với nước ta, không cần họ phải ký hiệp ước nào với nước ta, họ vẫn phải can thiệp, vì quyền lợi của chính họ.

      Khi người Việt tỏ ra cương quyết bảo vệ chủ quyền và danh dự của mình, liều chết ngăn cản không cho Trung Cộng tiến thêm một bước qua lằn ranh giới hạn, cả thế giới sẽ phải giúp bảo vệ dân tộc Việt.

      Một câu hỏi người Việt Nam sẽ đặt ra là: Chúng ta có dám, và có chấp nhận hy sinh nếu Trung Cộng cứ thản nhiên bước qua lằn ranh mà dân mình coi là “bước đường cùng” hay không?

      Phải chấp nhận hy sinh. Vì chúng ta cũng biết rằng thế giới ngày nay khác với thời quân Nguyên tấn công, thời Tôn Sĩ Nghị đem quân sang đánh. Nước Việt Nam không cô độc khi phải đối đầu với bọn Thoát Hoan, Trương Phụ mới. Vì quyền lợi của chính họ, vì muốn bảo vệ an toàn cho con đường hàng hảo huyết mạch của kinh tế toàn cầu, các nước khác phải can thiệp và bênh vực một nước nhỏ chống lại một cường quốc mà hiện nay không có nước nào là đồng minh.

      Phải chấp nhận hy sinh. Vì chúng ta không muốn hèn, để xứng đáng là con cháu những tử sĩ trận Hoàng Sa năm 1974.

      Vào năm 1974, khi quân Trung Cộng tiến chiếm các hòn đảo Hoàng Sa, chính phủ Việt Nam Cộng Hòa đang phải lo chiến đấu chống quân miền Bắc và ở thế rất yếu, yếu hơn nước thế lực nước Việt Nam bây giờ rất nhiều. Nhưng Ðề Ðốc Hồ Văn Kỳ Thoại kể, khi được hỏi ý kiến, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã ra lệnh phải chống cự đến cùng. Ông Nguyễn Văn Thiệu biết rằng không thể trông cậy vào Hạm Ðội Thứ Bảy của Mỹ. Lúc đó, chính phủ Nixon đã báo trước cho cả Nga và Trung Cộng biết rằng họ bỏ Việt Nam; và họ biết miền Nam không thể đứng vững được khi họ cắt viện trợ. Chính phủ Nixon không có lý do nào đánh nhau với Trung Cộng chỉ để bảo vệ mấy hòn đảo mà họ biết sớm muộn sẽ rơi vào tay Việt Cộng.

      Nhưng Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu vẫn phải ra lệnh Hải Quân Việt Nam tử thủ. Bất cứ người lãnh đạo nào cũng phải quyết định như vậy, khi thấy đất nước mình bị ngoại quốc đánh chiếm. Dù biết rằng quân mình yếu, các chiến sĩ của mình sẽ chết, không một vị tướng nào có thể ngoảnh mặt làm ngơ khi tổ quốc bị xâm lăng.

      Chúng ta tin chắc rằng có những người lính Việt Nam bây giờ không chịu tiếng hèn nhát hơn những chiến sĩ Hoàng Sa. Khi đụng trận, sẽ có hàng trăm, hàng ngàn người chịu hy sinh. Nhưng khi dân tộc đã đến “bước đường cùng” thì sẽ có hàng triệu người sẵn sàng hy sinh như vậy.


      Phải ấn định một lằn ranh cho Trung Cộng
      Friday, May 22, 2015
      Ngô Nhân Dụng
      http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=207717&zoneid=7#.VWAgCkZ49DQ

      Xóa
  15. Chinh csVn nhu nhuoc ,hen nhat,bam theo tau cho nen moi gay ra hau qua nay.CHU PHAN DOI TAU MANH ME,QUYET LIET,THI CHUA CHAC NO DAM HIEN NGANG XAM PHAM BIEN DAO VN.THEO TOI NGHI CSVN LA KE GIAN TIEP GAY RA CHIEN TRANH BIEN DAO NAY(neu xay ra)

    Trả lờiXóa
  16. Mỹ ,Nhật ,ÚC,Philippin đã sẳn sàng cho cuộc chơi,ba đánh một không chột cũng què.Thật tội nghiệp cho thằng mặt chuột đang đứng ngả ba đường ngâm thơ Tố hỉu "Bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nước,nên chọn một dòng hay để nước trôi"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Chết trân đứng giữa hai dòng lũ!
      Chọn dòng nào cũng bị diệt bởi dòng kia!"

      Xóa
  17. Đèn Cù hình như đã viết Việt cộng chuyên vùi cứt hộ cho mèo ạnh là Trung cộng. Bãi được vùi lâu v à kín nhất là các đảo ở HS, TS bị Trung công chiếm mà một thowfigian daik dân V iệt chả biết gì c ả...Bởi vậy đến hôm nay mơi nên nỗi.

    Trả lờiXóa