* Ls. NGÔ NGỌC TRAI
Hồi
trong năm, Thông tấn xã Việt Nam đăng bài ‘Tòa án Hàn Quốc bác đề nghị ra lệnh bắt giữ
cựu Phó Chủ tịch POSCO’, nội dung nói về lãnh đạo tập đoàn sản
xuất thép bị cáo buộc tham nhũng và lập quỹ đen.
Ngoài
việc đưa tin có tính thời sự, bài báo cung cấp một thông tin pháp lý đáng chú
ý, đó là ở Hàn Quốc tòa án có quyền bác đề nghị bắt giữ của cơ quan công tố.
Theo
bài báo thì tòa án bác bỏ việc bắt là Tòa án quận trung tâm Seoul, quyết định
được đưa ra với lý do việc bắt giữ để phục vụ điều tra là không cần thiết.
Một
tin khác cũng từ Hàn Quốc liên quan đến việc bắt giữ cựu Phó Chủ tịch hãng hàng
không Korean Air, con gái của ông chủ tập đoàn hàng không Korean, bị cáo buộc
vi phạm an toàn hàng không khi cô này mắng nhiếc một nữ tiếp viên trên máy bay.
Theo
bài ‘Hàn Quốc phát lệnh bắt giữ cựu Phó Chủ tịch Korean Air’ trên báo điện tử
Hà Nội mới thì lệnh bắt giữ cũng do tòa án ban hành.
Đây
là những sự kiện diễn ra trong đời sống thực, cho thấy tòa án Hàn Quốc nắm giữ
đầy đủ thẩm quyền định đoạt việc bắt hay không bắt. Tìm hiểu thêm thì thấy đây
là kết quả thực thi quy định từ Hiến pháp nước này.
Liên
quan đến việc bắt giữ Hiến pháp Hàn Quốc quy định: Trong trường hợp bắt, giam
giữ, tịch thu tài sản hoặc khám xét thì cần phải có lệnh của thẩm phán thông
qua các thủ tục luật định và trên cơ sở phải có yêu cầu của một công tố viên,
trừ trường hợp một nghi phạm hình sự bị bắt quả tang.
Theo
quy định này thì không chỉ việc bắt mà cả việc khám xét hay tịch thu tài sản đều
phải có quyết định của tòa án, ngoài ra không cơ quan nào khác có quyền.
Con gái của Chủ tịch tập đoàn hàng không Korean Air, bà Heather Cho, đã bị tòa án Hàn Quốc ra lệnh bắt sau vụ mắng tiếp viên |
Nhật Bản thì sao?
Tương
tự như Hàn Quốc, chỉ khác nhau về cách hành văn, Hiến pháp nước Nhật quy định:
‘Không ai bị bắt bớ mà không có sự cho phép của tòa án trong đó chỉ rõ hành vi
phạm tội trừ trường hợp đương sự bị bắt quả tang’.
Và
‘Nếu không có sự cho phép của toà án trình bày lí do, thông báo về chỗ khám
xét, đồ vật bị tịch thu thì mọi thư từ, đồ vật, nhà ở đều được pháp luật bảo vệ.
Mọi lệnh khám xét, tịch thu đều phải có sự cho phép của Thẩm phán’.
Hiến
pháp Nhật Bản giống với Hàn Quốc đều quy định tập trung trong tay tòa án thẩm
quyền quyết định các việc bắt giữ, khám xét hay thu giữ đồ vật. Cần lưu ý, đây
đều là những hoạt động điều tra quan trọng có nguy cơ xâm hại tới quyền công
dân.
Trong khi đó ở Việt
Nam lại quy định khác.
Hiến
pháp Việt Nam năm 2013 quy định: Không ai bị bắt nếu không có quyết định của
Tòa án nhân dân, quyết định hoặc phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân, trừ trường
hợp phạm tội quả tang.
Quy
định như vậy cho phép ngoài tòa án thì cơ quan điều tra hay viện kiểm sát đều
có quyền bắt giữ (trường hợp cơ quan điều tra bắt sau đó phải có phê chuẩn của
viện kiểm sát).
Cũng
theo quy định này tòa án không có quyền can thiệp hay ngăn cản quyết định của
hai cơ quan kia.
Về
việc khám xét hay thu giữ đồ vật, Bộ luật tố tụng hình sự quy định cả ba cơ
quan đều có quyền quyết định và tòa án cũng không có quyền can thiệp hay bác bỏ.
Như
thế có thể thấy tòa án ở Việt Nam hoàn toàn kém quyền so với tòa án Hàn Quốc hoặc
Nhật Bản. Ở hai nước kia thiết chế tòa án nắm thẩm quyền lớn chi phối và trở
thành trung tâm của các hoạt động tư pháp.
"Tòa án [Việt Nam] không có quyền can thiệp hay ngăn cản quyết định của cơ quan điều tra hay viện kiểm sát" |
Bảo vệ quyền con người
Ở
Nhật Bản và Hàn Quốc tòa án được tập trung nhiều quyền, còn ở Việt Nam tòa án lại
bị chia quyền với cơ quan khác, vậy cách quy định nào hợp lý và bảo vệ quyền
con người tốt hơn?
Chúng
ra hiểu rằng việc bắt giữ, khám xét hay thu giữ đồ vật đều là những hoạt động
xâm hại tới quyền con người, trong khi quyền con người lại chính là mục đích
quan trọng được bảo vệ bởi các định chế tư pháp.
Hiến
pháp năm 2013 đã quy định: Mọi người đều có quyền bất khả xâm phạm về thân thể,
quyền bất khả xâm phạm về đời sống riêng tư và bí mật cá nhân, quyền bất khả
xâm phạm về chỗ ở.
Quy
định là vậy nhưng trong quá trình điều tra xử lý tội phạm lại phát sinh nhu cầu
đòi hỏi buộc phải hạn chế một số quyền công dân của một đối tượng nhất định nhằm
đảm bảo ngăn ngừa nguy hại.
Ở
các nước với tinh thần đề cao quyền con người, họ đòi hỏi việc hạn chế quyền
công dân phải thật sự vì những lý do xác đáng. Họ nhận định rằng chỉ có tòa án
được thiết lập và định nghĩa gắn liền với thuộc tính vô tư khách quan mới đủ tư
cách để phán xét điều gì là xác đáng hay cần thiết.
Các
cơ quan khác như điều tra hay công tố thì chức năng, trách nhiệm của họ là phát
hiện xử lý tội phạm nên những yếu tố vô tư công tâm không đủ đầy như tòa án.
Từ
nhận thức như vậy cho nên người ta mới dành cho tòa án quyền quyết định những
việc như bắt giữ, khám xét hay thu giữ đồ vật, bằng cách đó nhằm đảm bảo môi
trường pháp lý an toàn nhất cho các quyền con người.
Trong
khi đó ở Việt Nam luật quy định nhiều cơ quan đều được ra lệnh, bản chất là mở
rộng phạm vi chủ thể có khả năng tước bỏ quyền con người, điều này thể hiện nhận
thức coi trọng việc trấn áp xử lý tội phạm mà xem nhẹ quyền con người.
Tiếp thu những
nguyên lý
Từ
lâu nay tòa án yếu kém không đáp ứng được kỳ vọng của người dân, thẩm quyền của
tòa án không đủ mạnh để có thể bảo trợ các quyền con người.
Trước
thực trạng như vậy nhiều người đã nhận ra nhu cầu phải cải cách, song hễ đưa ra
một đề xuất nào mới thì hay gặp ý kiến bác bỏ với lý do rằng mô hình hệ thống
tư pháp ở ta khác với các nước nên không quy định thế.
Nhiều
người do thiếu chiều sâu nhận thức nên hay lấy lý do có sự khác biệt về mô hình
hệ thống nên khước từ tiếp nhận đổi mới, tạo chướng ngại cho cải cách.
Nếu
cầu thị tiến bộ và thực tâm khát vọng xây dựng một nền tư pháp vận hành đảm bảo
công lý thì thay vì bác bỏ mô hình này nọ hãy học hỏi từ các nước những nguyên
lý nền tảng.
Những
nguyên lý nào đã giúp các nước xây dựng lên các thiết chế với những mối tương
quan quyền hạn trách nhiệm như vậy?
Chúng
ta có giống họ ở những nguyên lý mong muốn đó không, nếu có thì để đạt hiệu quả
chúng ta cũng phải học họ cách thức thiết lập quy trình thủ tục.
Vì
khi con người giống nhau ở những mong muốn, như ngăn ngừa việc làm sai hay
khích lệ điều làm đúng, thì cách thức tác động điều chỉnh cũng phải như nhau.Để
rõ hơn hãy lấy ví dụ về quyền im lặng.
Xuất
phát từ nguyên lý rằng tính mạng, sức khỏe, danh dự con người được bảo đảm (cái
này ta và họ giống nhau), cho nên trong tố tụng hình sự phải nghiêm cấm mọi
hình thức truy bức, nhục hình.Sau khi nghiên cứu kỹ người ta thấy rằng để đảm bảo
mọi lời khai là tự nguyện, thì cách tốt nhất là cho bị can được quyền giữ im lặng.
Một khi bị can đã được quyền im lặng thì có thể yên
tâm nếu khai báo đó sẽ là sự tự nguyện. Để đảm bảo thêm cho điều này các nước
quy định việc lấy lời khai phải có sự tham gia của luật sư, hoặc quá trình lấy
lời khai phải được ghi âm ghi hình lại.
Đó
là ví dụ cho thấy từ những nguyên lý nền tảng đã giúp định hình xây dựng lên
các thiết chế hòng đạt được hiệu quả mục đích.
Yếu do bị chia quyền
Nếu
coi tòa án là thiết chế bảo trợ cho các quyền con người thì khi xây dựng phải đảm
bảo sao cho có đủ thẩm quyền khả năng để làm việc đó.
Thực
tế lâu nay tòa án yếu quyền do bị chia quyền nên không là công cụ thiết chế đủ
mạnh để bảo trợ cho quyền con người, không bênh vực bảo vệ được quyền và lợi
ích hợp pháp cho công dân.
Điều này biểu hiện
thấy ngay trong thực tế đời sống.
Trong
tranh chấp dân sự người dân chỉ nghĩ đến tòa án như là giải pháp lựa chọn cuối
cùng, đã có thống kê xã hội học cho thấy nhiều người tìm nhờ xã hội đen đòi nợ
thuê có hiệu quả hơn con đường tòa án.
Trong
tố tụng hình sự bị can e ngại quyền hạn của cơ quan điều tra chứ không sợ phán
quyết của tòa, vì họ biết rằng những gì diễn ra trong giai đoạn điều tra mới
quan trọng thực chất và mang tính quyết định về hình phạt, chứ không phải ở việc
làm của tòa án.
Nhiều
trường hợp người dân hay doanh nghiệp gánh chịu nỗi bất công từ những chủ thể lớn
quyền hơn tòa án nên họ không có hy vọng gì ở tòa án.
Thực
trạng này cần phải thay đổi, nay cần thiết kế bố trí lại các quyền cho tòa án.
Cần
học tập các nước như Nhật Bản và Hàn Quốc, sửa đổi Bộ luật tố tụng hình sự, thiết
lập tòa án thành thiết chế trung tâm có khả năng kiểm soát các hoạt động tư
pháp, tập trung nắm giữ các quyền về bắt giữ, khám xét và thu giữ đồ vật, không
để bị chia quyền với các chủ thể khác.
Ls. NNT/(BBC)
--------------
Toà án VN có quyền đâu mà chia . Quyền là ở cấp uỷ.
Trả lờiXóachinh xac
XóaQuái thai!
XóaRất đúng "Toà án VN có quyền đâu mà chia. Quyền là ở cấp uỷ".
Về viêc này, từ năm 1948 trên Báo Sự Thật đã có cuộc tranh luận giữa ông Quang Đạm và Luật sư Vũ Trọng Khánh về "Nguyên lý tư pháp độc lập với hành chính". Theo ông Vũ Đình Hòe (Bộ trưởng Tư pháp sau ông Vũ Trọng Khánh) cho biết: "Chính ông Quang Đạm bốn chục năm sau (trên Báo Độc Lập ngày 17-8-1988) đã thừa nhận rằng quan điểm pháp lý của ông lúc ấy về lý thuyết "có phần giản đơn và siêu hình", còn trên thực tế phát triển cách mạng đã dẫn đến tình trạng "Quyền lực của Tư pháp cũng như Lập pháp xét cho cùng là hữu danh vô thực" và "Bên trên của cả ba quyền lực (tức kể cả trên quyền hành pháp) mọi người nghĩ đến một "Siêu quyền lực" quyết định tất cả, là cấp ủy đảng lãnh đạo". Bài viết của ông (Quang Đạm) có người trong giới chuyên môn tư pháp cho là "Sám hôi" tôi (Vũ Đình Hòe) thiết nghĩ là một sự phục thiện dũng cảm" (trích trong bài của Luật sư Vũ Đình Hòe về Luật sư Vũ Trọng Khánh - Ôn hòa khôn khéo bảo vệ chính nghĩa).
Sự đời ở cái xứ Việt nước ta là như dzây! Một đảng chính trị lãnh đạo và quyết định tất cả...nên quyền lực bị phân chia không rõ ràng. Vì thế Lập pháp, Hành pháp, Tư pháp chồng lấn lên nhau, không ai chịu trách nhiệm.
Buồn là thế!
"Tòa án Việt Nam yếu vì bị chia quyền?"
Trả lờiXóaTòa án, cũng như quốc hội và các cơ quan, ban ngành khác, đều nằm dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản. Mọi lý do ô Ngô Ngọc Trai đưa ra đều chứng tỏ Đảng vẫn mạnh, và vì vậy, Tòa -một thứ nhân viên của Đảng- vẫn mạnh .
Tòa án ở VN, cũng như công an, là để bảo vệ Đảng, chế độ và mớ dây mơ rễ má liên quan . Nhân quyền không phải là thứ tòa án VN quan tâm, hay đúng hơn, không phải thứ tòa án VN được/bị phân công làm . Thế thôi .
Càng nhập nhèm càng có xièn
Trả lờiXóaVăn Nguyên 15:12 Ngày 01 tháng 10 năm 2015
Trả lờiXóaRất đúng:"Toà án VN có quyền (Gì )đâu mà chia" .
toà án vn bị chi phối hoàn toàn chứ không phải đơn thuần bị chia quyền ..bản án phần nhiều là đã được định đọat sẵn bởi ..cấp trên nằm trong chính quyền
Trả lờiXóaở XHCN ưu việt (ko biết bao giờ mới tìm thấy) thì toà án cũng như cuốc hụi chỉ là những con rối không hơn không kém ..
VN ko có quyền con người mà có đảng độc quyền mà thôi ....
VN có luật,nhưng luật rừng ( muốn xử sao thì xử,ví dụ ca đánh chết người =>4 năm tù ở HN,ca đánh chết người.tù treo ở Phú Yên.dân đặt mìn ở nhà ca,nhưng không gây thiệt hại gì.19 năm tù ở K/Hòa ....) Tòa án không có quyền gì,chỉ tuân lệnh của đảng ! Tóm lại,ở VN không có ngành tư pháp !
Trả lờiXóatòa án VN chỉ là công cụ của chính quyền mà thôi,dám cãi lệnh chính quyền không????
Trả lờiXóaQuan tòa VN 100% là đảng viên cs , thì cầm cân làm sao thăng bằng được ???. Nên đổi tên TOÀN ÁN NHÂN DÂN thành TÒA ÁN ĐẢNG cs VN .
Xóatoà án VN chỉ có quyền duy nhất là tuyên bố bản án ( đã được phê chuẩn sẵn) cho nên tất cả lý luận của luật sư chỉ là trò mua vui và câu giờ ....cho có vẻ dân chủ vạn lần hơn tư bản...
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaToan` dan Viet-Nam nghe cho ro nhe:
" Luc-luong. Cong-an nhan-dan(?) la de bao-ve Dang, chinh-quyen va` nha-nuoc"
Thieu-tuong Ho-ngoc-can, pho' tong-cuctruong tong-cuc chinh-tri (cua nha-nuoc congsan)
Đảng đứng trên Hiến pháp và pháp luật thì toà án là cái gì đâu?
Trả lờiXóaQuân nhân, công an được miễn 100% chi phí khám, chữa bệnh
Trả lờiXóaNghị định 70/2015/NĐ-CP của Chính phủ quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của luật Bảo hiểm y tế (BHYT) đối với quân đội nhân dân, công an nhân dân và người làm công tác cơ yếu sẽ có hiệu lực thi hành từ ngày 15.10.
- Miễn cho quân nhân tôi đồng ý, sao lại miễn cho CA. Có bao nhiêu người nghèo: giáo viên, cô nguôi dạy trẻ, công nhân... sao không miễn mà miễn cho CA. Bất công. Chế độ độc tài ưu ái cho CA làm hõng đội ngũ CA
"Xếp tui ưu ái đấy"
Xóa(Chân gổ)
Mấy ông lãnh đạo ở vn "tài" lắm , lĩnh vực nghành nào cũng muốn làm "chỉ đạo" . Vì "tài quá" nên lĩnh vực nào cũng be bét , thất bại . Nhưng chẳng ai chịu trách nhiệm cả. Thế nên VN tụt hậu so với cả Lào, Cambod là chuyện thường. Còn tụt thê thảm nữa....
Trả lờiXóa