Một phóng viên của Báo Phụ Nữ vừa viết thư ngỏ gửi
Quốc hội và chính quyền yêu cầu bảo vệ nhà báo cũng như hàng trăm giáo viên mà
phóng sự điều tra của phóng viên đề cập tới.
Phóng viên Nguyễn Thu Trang nói từ chỗ là nhà báo
chống tiêu cực cô đã trở thành "đối tượng điều tra bất đắc dĩ" của
công an trong khi chính công an lại đưa ra kết luận mà bà Trang cho là không
hợp lý cũng như trái với những gì bản thân bà điều tra được.
Thư ngỏ mà nội dung BBC đăng lại dưới đây đã được đăng
trên Facebook của bà Trang và đã được 4.000 lượt chia sẻ trong chưa đầy 24 giờ.
Các tựa đề phụ là của BBC.
THƯ NGỎ GỬI QUỐC HỘI VÀ 3 BỘ TRƯỞNG:
- Bà Trương
Thị Mai - Chủ nhiệm Ủy ban các
vấn đề xã hội của Quốc hội
- Ông Phạm
Vũ Luận - Bộ trưởng Bộ
giáo dục
- Ông Trần Đại Quang - Bộ
trưởng Bộ công an
Tôi là Nguyễn
Thị Thu Trang, Phóng viên Báo Phụ nữ TPHCM – Văn phòng đại diện tại Hà
Nội – số 224 Kim Mã – Ba Đình – Hà Nội, xin trình bày với quý ông (bà) một việc
như sau:
Tôi không tin là với tài trí, với chuyên môn, nghiệp
vụ cao siêu của mình… Công an Hà Nội lại bất lực trước hiện tượng có quá nhiều
dấu hiệu tiêu cực mà bất cứ ai cũng biết này? Họ có lí do gì để không đi thẳng
vào bản chất sự việc?
Phóng viên viết thư ngỏ về các diễn biến xảy ra sau phóng sự về 'cò viên chức' giáo dục |
Trong thời gian vừa qua, tôi có thực hiện một loạt bài
phóng sự điều tra “Cò viên chức lộng hành tại huyện Sóc Sơn”, trong đó phản ánh
sự khốn khổ của 185 giáo viên huyện Sóc Sơn, bỗng nhiên mất việc. Họ cho biết,
mình là nạn nhân của một đường dây chạy việc, chạy viên chức giáo dục xảy ra
tại huyện Sóc Sơn - Hà Nôi. Ngay sau loạt bài, Bí thư thành ủy Hà Nội đã họp
khẩn, chỉ đạo cơ quan Công an TP vào cuộc điều tra, làm rõ sự việc báo nêu (tôi
xin gửi kèm theo những tài liệu liên quan mà tôi đã từng cung cấp cho Công an
Hà Nội).
Khoảng 1 tháng sau, tại cuộc giao ban báo chí của
thành ủy Hà Nội, đại diện Công an HN đã công bố kết luận ban đầu rằng; “không
có đường dây chạy viên chức giáo dục mà chỉ có một số đối tượng lợi dụng sự
thiếu hiểu biết, lừa đảo, hòng chiếm đoạt tài sản của các giáo viên huyện Sóc
Sơn”.
Tôi vô cùng bất ngờ về kết luận này. Tôi cho rằng đây
chưa phải là sự thật. Bởi lẽ, trước đó khi thâm nhập thực tế suốt 2 tháng trời,
tôi đã nhập vai một phụ nữ tên Giang, cùng các giáo viên bị đuổi việc, gặp gỡ
các “cò mồi” như Ông Triệu- Phó công an xã Hồng Kỳ; ông Đàm Hữu Dũng - Trung
tá, Giảng viên chính Học viện Kỹ Thuật Quân sự; bà Nguyễn Thị Toàn nguyên giáo
viên trường Bắc Sơn A; ông Trần Văn Ánh- Cán bộ thuộc UBND huyện Sóc Sơn; cùng
nhiều giáo viên mầm non đang công tác tại huyện Sóc Sơn đã và đang làm cò giáo
dục… Tất cả đều thừa nhận rằng, họ đã chạy viên chức theo đường dây và lâu năm,
giúp nhiều đối tượng vào viên chức thông qua vạy.
Tôi thật sự kinh ngạc khi thấy mình đang từ một Nhà
báo đấu tranh chống tiêu cực, cung cấp thông tin, tài liệu cho CQĐT, bỗng dưng
biến thành đối tượng bị điều tra bất đắc dĩ. Ngoài việc bị CQĐT thu giữ chiếc
điện thoại mà tôi từng sử dụng để liên lạc với cò mồi, cái tên Giang mà tôi
mang trong quá trình nhập vai tác nghiệp, cũng bị đưa vào bản kết luận điều tra
“tung” ra cho các báo trong cuộc họp giao ban Thành ủy. Dường như việc làm
trong sạch xã hội, bài trừ cái xấu, cái ác của tôi đã không được chính quyền
địa phương nhìn nhận khách quan. Tôi đã bị một số đối tượng xấu quấy rối điện
thoại, đe dọa, những người giáo viên giúp đỡ tôi trong quá trình tác nghiệp
cũng bị dọa giết. Tôi cảm thấy bất an nên quyết định viết thư ngỏ, kèm các tài
liệu liên quan, gửi đến các ông (bà) với mong muốn sự việc sau đây sẽ được xem
xét một cách thấu đáo.
'Cuộc đua
vào biên chế'
Tôi xin nêu sơ lược diễn biến sự việc theo những gì
mình thu thập được như sau; “Từ năm 2009 đến nay, 185 giáo viên của huyện Sóc
Sơn được UBND huyện nhận vào làm với mức giá, trên, dưới 50 triệu đồng/1 người.
Không có tiền thì không bao giờ xin nổi việc và ngược lại. Vì muốn có việc làm,
nhiều giáo viên phải vay mượn tiền để chạy việc, thông qua các đường dây cò
mồi, một số trường, đích thân hiệu trưởng nhận tiền theo giá chung. Nhưng mọi
quyết định cuối cùng đều nằm ở huyện. Sau đó, các giáo viên này đều được đóng
bảo hiểm, được lên lương khi đến hạn, được khen thưởng, khi có thành tích…
Mọi chuyện rất bình thường, cho đến khi chủ trương thi
tuyển công chức, viên chức ngành giáo dục bắt đầu được thực hiện, các giáo viên
huyện Sóc Sơn lại một lần nữa rơi vào vòng xoáy dữ dội của đồng tiền. Hàng năm,
căn cứ vào chỉ tiêu tuyển dụng và nhu cầu chạy viên chức… Các giáo viên được
mời chạy vào biên chế với mức giá “cắt cổ”. Hầu hết 185 giáo viên nói trên còn
chưa kịp thu hồi vốn đã bỏ ra xin việc, lại phải rơi vào cuộc chạy đua vào biên
chế với mức giá hàng trăm triệu đồng…
Trước khi họ bắt đầu nghiệp giáo viên, thì họ bị đẩy
vào một cuộc thi ai cũng biết là sẽ trượt, nếu không có tiền. Nhiều giáo viên
cho biết; “họ là nạn nhân của “văn hóa nhiệm kỳ”. Nghĩa là khi thay đổi bộ máy
quan chức, lập tức có sự thay đổi hàng loạt về biên chế, các quy định… dẫn đến
sự nhộn nhạo đến đau lòng của cái gọi là “những cuộc thi tuyển” kia.
Có rất nhiều đường dây chạy viên chức đã ra đời. Một
số nhân vật “cò” xuất hiện mời chào những giáo viên nghèo chạy đua vào biên
chế. Hầu hết họ đều là giáo viên, cán bộ công chức, viên chức, có mối quan hệ
với những người có quyền hành. Trừ rất ít “cò” lừa lọc, đa số những “cò” đều
hoạt động dựa trên uy tín lâu năm, lo cho nhiều trường hợp vào được biên chế…
từ đó có tiếng để thu hút được nhiều người chạy. Một số “cò”, chính là người
nhà của các quan chức, cán bộ nắm quyền sinh, quyền sát. Trong các tài liệu mà
tôi gửi kèm có đơn tố cáo và thư ngỏ của một giáo viên trẻ. Vì không tin vào
tiêu cực, nên quyết tâm đi thi bằng thực lực của mình. Nhưng trước những gì
diễn ra ngay tại phòng thi, chứng kiến sự tiêu cực đến trắng trợn, công khai…
Giáo viên này đã phải cay đắng viết thư ngỏ, nhờ một
người có uy tín đăng lên mạng giúp để mong có ai đó nhìn xuống dùm. Có một chi
tiếthài hước mà cay đắng trong đơn của tố cáo của giáo viên này: “Tất cả các
phòng thi đều lắp camera quan sát, nhưng họ ngang nhiên “bảo kê” cho những thí
sinh chép bài. Xin các cơ quan chức năng, khoan tin những lời tố cáo của tôi.
Hãy mở cameera mà xem thôi sẽ thấy những gì tôi nói còn chưa đủ. Tôi chỉ xin,
sau khi xem thì đừng đưa ra kết luận… tất cả các camera đều bị trục trặc kỹ
thuật nhé!”
'Lần đầu
viết thư ngỏ'
Kính thưa các
ông (bà)
Đây là lần đầu tiên tôi phải viết thư ngỏ. Tôi viết để
làm gì khi những tài liệu chuyển cho các ông (bà) đã nói lên tất cả rồi? Xin
thưa! Đầu tiên là cho chính bản thân tôi được nhẹ lòng trước đã. Tôi viết như
là để chính mình nói với mình rằng “đã cố gắng hết sức rồi”. Tôi cũng muốn nói
với 185 giáo viên đang khốn đốn vì có quá nhiều tiêu cực trong bộ máy giáo dục,
những kẻ lợi dụng kẽ hở của“cơ chế”, chính sách đã đẩy họ vào biết bao hệ lụy
gia đình. Tôi đã đặt bản thân mình vào hoàn cảnh của họ để viết giúp họ một bức
thư, như một tiếng kêu cứu thống thiết, gửi đến những người có chức năng, nhiệm
vụ, quyền hạn cao nhất có thể xem xét lại giúp họ…
Khi
làm loạt phóng sự này, tôi đã mất 2 tháng trời lăn lộn, tìm hiểu mọi vấn đề,
vào vai một người có nhu cầu chạy viên chức để tiếp cận những đường dây tiêu
cực này. Tôi đã gặp, nhiều hoàn cảnh oái oăm. Có những “cò” chuyên chạy việc mà
khi đến gần nhà họ hỏi thăm, ai cũng chỉ cho ngay. Có “cò” là sỹ quan quân đội
cấp tá cũng không ngần ngại mang cái hàm cao quí ấy ra để tạo sự tin tưởng.
Với góc độ một nhà báo tôi đã hoàn thành nhiệm vụ của
mình. Báo đã đăng phóng sự điều tra của tôi, công an cũng đã vào cuộc, dùng tư
liệu tác nghiệp của tôi để tìm ra những kẻ lừa đảo và khởi tố chúng. Tòa soạn
cũng khen thưởng tôi mà không hiểu sao tôi lại đang sống trong bấn loạn, buồn
bực thế này? Tôi thấy mình đang nợ những giáo viên khốn khổ một điều gì đó rất
lớn? Tôi sợ niềm tin cuối cùng mà chúng tôi đã dành cho họ cũng tan biến hết.
Họ cứ nghĩ, được báo chí nói lên sự thật thì tiêu cực sẽ chấm dứt? Nhưng không.
Thật ngạc nhiên là ngay cả khi các cò bị bắt, thì những suất biên chế còn trống
vẫn được mời chào chạy một cách trắng trợn. Chưa một ai có trách nhiệm chịu đối
thoại với họ về vấn đề này.
Một trong những nhân vật của tôi cho biết: “Khi công
an về điều tra thông tin báo nêu, họ không hỏi họ tiêu cực xảy ra như thế nào?
Mà hỏi rằng: “Các cô quen nhà báo tên Giang trong hoàn cảnh nào? Tại sao đi
cùng chị Giang? Nghe công an hỏi vậy, giáo viên này đã từ chối hợp tác vì cho
rằng, câu hỏi không liên quan đến cái cần điều tra.Cái họ cần được khai là sự
tiêu cực đó diễn ra như thế nào, chứ không phải là họ đã gặp nhà báo như thế
nào?
Trong tài liệu quay phim mà tôi gửi cho quý ông (bà),
rất nhiều cái tên được nhắc đến có liên quan đến người có trách nhiệm, hiện
đang đương chức và có quyền sinh, quyền sát trong việc thi tuyển viên chức. Rất
nhiều giáo viên đã chạy viên chức thành công, hiện đang làm việc tại các cơ sở
giáo dục. Riêng năm 2014, cò Ánh khắng định đã chạy thành công 37 trường hợp”…
Vậy vì lí do gì mà CQĐT khó vạch trần sự thật đến thế?
Tôi đã nghĩ rằng, có thể vì áp lực thời gian phải hoàn
thành án? Có thể cái xấu đã quá tinh vi, ẩn náu không dấu vết… nên cơ quan điều
tra đã chỉ tìm ra được cái ngọn của vấn đề. Còn cái gốc rễ của nó, cành lá của
nó vẫn đang tồn tại ngang nhiên… thì cách giải quyết này cố phần bất nhẫn quá.
Nó chỉ góp phần làm những người dân thấp cổ, bé họng mất niềm tin vào sự tử tế
vốn hiếm hoi lúc này?
'Trả lại
công bằng'
Thưa các ông (bà)! Cái ngày những giáo viên được quay
lại lớp còn mịt mờ quá. Tôi thấy mình đã không làm được gì cả? Cái mong muốn
khi tôi bỏ hàng tháng để tác nghiệp ở huyện Sóc Sơn, không phải là để bắt mấy
người được cho là lừa đảo kia, mà là để ai đó có trách nhiệm phải trả lại công
bằng cho 185 giáo viên đang ngơ ngác, khốn đốn vì tiêu cực. Họ đã sống thế nào
được khi không có cả đồng lương để nuôi con nhỏ, cha mẹ già?
Khi báo chí, các kênh truyền hình loan báo rằng: “Hà
Nội không có nạn chạy viên chức”, tôi cũng như nhiều người đã phì cười vì tính
hài hước của kết luận này. Tại sao lại chỉ có vài kẻ lừa đảo? Sao lại không hề
có đường dây chạy công chức, viên chức, trong khi ai cũng biết đâu là sự thật?
Câu hỏi này xin dành cho các ông (bà) trả lời.
Với tôi, cái quan trọng nhất vẫn là số phận của 185
giáo viên mất việc kia. Mong các quý vị hãy thấu hiểu nỗi đời của họ. Không chỉ
đơn giản chỉ là chuyện mất việc, không lương, không tiền đâu. Hệ lụy kinh tế
khó khăn, kéo theo mâu thuẫn gia đình. Đã có rất nhiều sự đổ vỡ hôn nhân sau
khi các cô không có việc làm. Nhiều cô phải đi gánh gạch thuê để nuôi con. Rất
nhiều hoàn cảnh bi đát đã xuất hiện, làm tôi day dứt. Giá mà tôi có thể đánh
đổi tất cả những giải thưởng báo chí mà tôi được trao để lấy công việc cho họ.
Tôi không quên được buổi đầu khi gặp nhóm giáo viên
đại diện cho 185 giáo viên bị đuổi việc này, có người còn nợ tiền xin việc. Có
cô giáo nhà chẳng còn đồng nào để mua sữa cho con, chồng đi làm ca đêm, có mấy
trăm ngàn trong túi cũng bị bọn cướp chặn đường, lột hết… Họ bế theo con nhỏ
nheo nhóc, đói khổ đến gặp tôi, khẩn khoản xin tôi viết cho họ 1 bài điều tra.
Họ muốn vạch trần sự thật xấu xa của một số kẻ lợi dụng vơ vét của những người
nghèo… rồi đẩy họ vào bước đường cùng.
Những giáo viên khốn khổ bảo rằng; “Chị cứ giúp chúng
em đi, rồi chúng em sẽ gom góp tiền để bồi dưỡng cho chị làm lộ phí đi đường”.
Lời hứa đó làm tôi ứa nước mắt. Tôi thương họ hơn. Sao họ không nghĩ rằng lúc
đó tôi ước gì mình là một đại gia, mở một trường mầm non thật lớn để tuyển hết
họ vào dạy học. Sao họ không tin rằng tôi sẵn sàng lao vào hiểm nguy vì họ mà
không có bất cứ điều kiện gì? Tôi đã phải cố gắng để không tràn nước mắt với
những người cùng khổ này. Cay đắng thật, cái xấu đã lên lỏi vào đến tận tế bào
của những người tốt mất rồi. Họ bất đắc dĩ trở thành nạn nhân của tiêu cực,
tham nhũng, đút lót. Nên họ nghĩ lại phải dùng đến cả cách đút lót tiêu cực để
phanh phui cái xấu,cái ác? Tôi đã phải cứng giọng, mắng át họ đi. Nhưng không
phải là tôi ghét họ, mà là để mình không rơi nước mắt vì xót xa. Chúng ta đang
phải sống trong một thời đại quái thai đến thế rồi sao?
Suốt quá trình đồng hành giúp đỡ 185 giáo viên này,
tôi đã nặng trĩu tâm tư và ám ảnh về cái chết của một cô giáo trong số họ. Vì
cay đắng, tủi nhục trong cơn hoạn nạn mất việc, không tiền… cô giáo này đã đổ
bệnh mà chết. Vậy là cô đã là người bỏ cuộc đầu tiên. Đồng nghiệp của cô, 184
giáo viên còn lại vẫn tiếp tục hành trình tìm lại công việc chính đáng của
mình… Tôi không rõ hành trình của họ sẽ đến đâu? Nhưng tôi mong, bức thư thành
thật này của tôi, gửi đến ông (bà) một thông điệp nào đó và nhất định, những
trăn trở này sẽ được trả lời…
Có lẽ tôi đã quá dài dòng, nên xin dừng bút tại đây.
Một lần nữa, kính mong các ông (bà) xem xét đến tiếng kêu cứu thống thiết của
những giáo viên này, sớm đưa họ về với trường, với lớp của mình…
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Nguyễn Thị
Thu Trang (BBC)
-----------
Tôi đã comt đề tài này trên blog của bác Bồng rồi . không biết có ai đọc không ???.
Trả lờiXóaỞ Miền Bắc nói chung {Ơ Miền Nam tôi không rõ} MỖI XUẤT THI VÀO CÔNG CHỨC CỦA NHỮNG GIÁO VIÊN DẠY HỢP ĐỒNG cấp 1 và 2 {cấp 3 tôi chưa rõ} .KHÔNG THUỘC DIỆN CON ÔNG CHÁU CHA dao động từ 150 đến 600 triệu . Tùy theo vùng miền: miền núi , nông thôn , thành phố, hay Thủ đô !.
NGƯỜI NHẬN TIỀN LÀ BÀ HIỆU TRƯỞNG NHÀ TRƯỜNG và ÔNG TRƯỜNG PHÒNG NỘI VỤ của huyện , quận !
Tôi có người nhà là giáo viên dạy hợp đồng cũng phải đưa hối lộ để được vào công chức rồi . Đầu tiên phải đưa 30-50 triệu để là ỨNG CỬ VIÊN "xếp nốt" để năm sau nếu có đợt thì sẽ được thi . Thi xong được vào công chức thì đưa nốt .
ĐẤY!!! NGƯỜI "ƯƠM MẦM NON " ĐÃ BỊ NHIỄM ĐỘC NGAY TỪ ĐẦ RỒI , THÌ HỎI SAO MẦM NON KHÔNG BỊ TÀN LỤI ! . Độc tài , đảng trị nó ĐỘC ÁC ở chỗ đấy đấy ! .Không chỉ Hủy hoại người lớn , mà CÒN HỦY HOẠI CẢ MẦM NON ! .
"Họ ăn hết , không từ một thứ gì" !!! Mồm bà Doan phó CT nước cộng hòa XHCN VN
Tôi người Miền Bắcvà cũng đã vào Nam . Nhưng theo nhận xét của tôi thì quan chức bao gồm cả công an , quan tòa , công chức , bác sĩ , giáo viên Ở MIỀN BẮC "ĂN BẨN" HƠN NHỮNG NGƯỜI CŨNG LÀM NGHỀ NÀY Ở TRONG MIỀN NAM !!!. Hay nói một cách khác người công chức Miền Nam 'sạch" hơn người Miền Bắc !!
Ông lại có tư tưởng vùng miền rồi. Xã hội rất công bằng, miền nào cũng ăn rào rào!
XóaPhải ngậm ngùi thừa nhận thực tế là như vậy, ông ( bà ) Lội Sông Độc nói rất đúng, bản thân ông ( bà ) là người gốc bắc kia mà, khoan bàn đến phân biệt vùng miền. Nhưng đó là sự thật, vậy mong mọi người mạnh mẽ tố cáo và lên tiếng vạch trần sự việc để cho xã hội có được sự công bằng và tiến bộ
XóaHiệu ứng " Tham nhũng tập thể" có mặt ở mọi ngóc ngách của xứ thiên đàng XHCN, không phân biệt vùng miền, thậm chí quốc gia.
XóaTôi người Miền Bắc hiện vẫn sống ở miền Bắc và có vào TP Hồ Chí Minh đôi 3 lần , nên tôi có nhận xét như vậy ."Nói thật là những địa phương khác ở Miền Nam tôi chưa có dịp đến , nhưng tôi cũng được bạn bè kể lại " Hãy chú ý từ ngữ tôi dùng . "bẩn hơn" và "sạch hơn". Ý TÔI MUỐN NÓI LÀ : QUAN CHỨC , CÔNG CHỨC TRONG TP Hồ Chí Minh KHÔNG "ĐÒI HỐI LỘ TRẮNG TRỢN" NHƯ ở Miền Bắc . Chứ tôi KHÔNG nói "sạch hoàn toàn ".
XóaBiết sao nói vậy. Đang lên án lãnh đạo cs bịp bợm , mà mình nói dối là có tội , và không lên !
Bạn Lội cảm nhận hời hợt quá. Ở đâu họ cũng ngoạm những miếng lớn hết!
Xóa(Người Miền Trung)
Tôi nghi ngờ đường dây này có liên quan đến ông Nguyễn Văn Nguyệt, 20 năm trước là Trưởng Công An huyện Sóc Sơn, 10 năm trước đây là chủ tịch UBND huyện Sóc Sơn.
Trả lờiXóaThời gian gần đây là Bí thư Huyện ủy Sóc Sơn.
Vài tháng trước đây bỗng dưng ông Nguyệt XIN VỀ HƯU, LÝ DO KHÔNG RÕ RÀNG.
Tay này gian hùng lắm.
Rất nhiều hành vi mờ ám.
"NGƯỜI trực tiếp NHẬN TIỀN LÀ BÀ HIỆU TRƯỞNG NHÀ TRƯỜNG và ÔNG, BÀ TRƯỞNG PHÒNG NỘI VỤ của huyện , quận !" . Tất nhiên HỌ KHÔNG ĂN 1 MINH ĐƯỢC , mà phải chung chi cho ông CHỦ TỊCH quận huyện . "Có thể " ông BÍ THƯ quận , huyện , ông Giám đốc sở nội vụ , và sở giáo dục chắc cũng "có màu" . Nhưng tôi ngĩ không nhiều , có thể là 1 phong bì "vài chục triệu" vào dịp cuối năm !!
XóaNÊN NHỚ RẰNG: TẤT CẢ CÁC VỤ ĂN TIỀN "TRẮNG TRỢN" , ĐỀU PHẢI CHIA CHÁC HẾT . Vì sao :
Vì việc nào đã là được quy định MẶC ĐỊNH "trắng trợn" thì dư luận và các quan đều biết . Do vậy PHẢI CHIA CHO CÁC QUAN TRÊN , để cac quan CÒN BAO CHE chứ , ăn một mình nuốt sao nổi!!!
Lỗi nó ra ánh sáng ,đập còn chuột này không sợ vỡ bình đâu ./
XóaƠ hay, cô Nguyễn Thị Thu Trang! Không biết à, cô cứ tưởng Đảng cộng sản VN trong sạch lắm hay sao mà cô cứ kiện chống tiêu cực tham nhũng. Chắc cô cũng biết, nhân dân cả nước đã nhìn thấy lúc nhúc sâu bọ, kí sinh đang ẩn nấp ở trong bình. Nhân dân muốn móc sâu bọ đó ra để tiêu diệt . Nhưng Nguyễn Phú Trọng lại lấy hai tay bưng lại và che chắn cho nó nói rằng:"Ném chuột sợ vỡ bình, còn rất nhiều những cay đắng mà ông tổng bí thư là những người bất lực, lú lẫn, phản tác dụng với sự phát triển của đất nước và nhân dân. Cụ thể ông Trọng đã nói:"Chúng ta phải quyết tâm chống tiêu cực tham nhũng". Nhưng ông Trọng lại đưa ra những ví dụ về chuyện chiếc bát vàng trong Tây Du Ký để biện chứng, bao che cho việc tham nhũng. Chắc ý của ông ta muốn biện chứng rằng:"Ở đâu mà chẳng có tham nhũng". Như thế, người ta cũng đủ biết ông Trọng sợ mất phe cánh, tham nhũng của mình.
Trả lờiXóaThực tế, Đảng cộng sản VN lãnh đạo như thế đấy. Cô kiện ai bây giờ, mà đám sâu bọ này, nó nâng quan điểm tiêu diệt cô là đúng thôi.
Đồng ý với bạn. Cô Thu Trang hãy "rút kinh nghiệm sâu sắc" nhà giáo Nguyễn Việt Khoa người đã quay video làm chứng cứ để chống tham nhũng nhưng hậu quả thì rất xấu. Cô vẫn tin vào sự trong sạch, sự quang minh chính đại của ĐCS nên mới viết thư ngỏ. Thật buồn cho cô!
XóaNhân chuyện cô Tờ Rang này có cái thư ngỏ, chưa biết có những ý đồ gì. Cô này cũng là người tham gia viết bài về buôn bán trẻ em ở chùa Bồ Đề....
XóaBác Vũ Trí Thức khơi lại câu chuyện cái Bát Tộ bằng vàng ròng, của vua Đường ban cho Đường Tăng để đi xin ăn. Chẳng qua thiên hạ nhiều người ta hiểu chuyện, nhưng họ không nói mà thôi. Nay xin nhân bài viết của bác, có một vài câu phân giải thử xem sao.
-Việc A-nan Ca-diếp đòi "quà" là một ẩn dụ trong Tây Du Ký. Người đã xuất gia theo đạo Phật, theo lời dạy của Phật, tất phải rũ bỏ tất cả những cái gọi là "phù vân", "ảo tưởng" đề tìm tới cái "chân thực", nói theo lời lẽ triết học phương Tây là bỏ "hình thức" để tìm "bản chất". Đường Tăng đi tu cầu thành chính quả, thế mà khoác áo Cà-sa tóe hào quang, cầm Bát-tộ bằng vàng đi xin ăn, tay cầm Bảo Trượng, cưỡi ngựa Bạch Long.... coi nặng những thứ giáo lý cho là "phù du", làm sao có thể thành Phật? A-nan, Ca-diếp "đòi quà" là để giúp Trần Huyền Trang rũ bỏ những cái vướng bận cuối cùng trong cách nghĩ, tức thời đốn ngộ mà chứng Phật quả. Còn A-nan, Ca-diếp lấy mấy thứ vớ vẩn ấy làm gì.
-Tại sao lại so sánh với chuyện Cái Bát trong Tây Du Ký? Đấy muốn là nói việc, đất Phật còn thế huống là ở đây (hàm ý ở đây kém đất Phật), và tôi cũng biết nhiều thứ chứ chẳng phải chuyện chơi. Đã tự nhận là chủ thuyết khoa học nhất, là tiên tiến nhất (tiên tiến=đi đầu), là văn minh nhất (văn minh=sáng sủa, đẹp đẽ)...v v..v v và ..v v.. Đã là mọi thứ đều là nhất, thì tất cả các chủ thuyết khác chỉ là không khoa học (khoa học=cái môn học được nghiên cứu xác thực qua thực tế, được công nhận rộng rãi), là lạc hậu (đi sau, "về nhì"), là tối tăm không rõ ràng... cần gì phải lấy chúng ra mà so sánh, với hàm ý là nó hơn mà còn như vậy, huống là mình.
-Qua đó có thể thấy hai điều. Một là, nhiều người cũng chỉ hữu danh vô thực mà thôi, không nói thì không ai biết là dốt. Nói ra, người ta mới thấy rõ đươc, đấy cũng là điều may cho thiên hạ. Hai là, những người tự nhận theo đạo Phật, chẳng thấy ai phản đối gì, khi đạo của mình tôn sùng bị xuyên tạc, bêu xấu.
Tổng Trọng có nhắc lại chuyện này, có ý ngụy biện, ngụy lý cho Tham nhũng, bênh che bầy chuột đầy ngắc trong bình lão ta.
XóaNhưng, suy cho cùng, ngay từ thời xa xưa ấy đã có Cơ chê thị trường (không hề có định hướng XHCN): Cả bộ sách đồ sộ như thế in ra phải có công biên soạn, tiền giấy, tiền in, cho không sao được?
đảng giả vờ hô hào "chống tham nhũng"-thế mà khối người tưởng thật.
Xóacho nên khi điều tra Bùi Tiến Dũng (PMU 18) khối nhà báo và cả tướng công an Phạm Xuân Quắc bị dính đòn lừa của đảng (vì làm lộ bí mật tham nhũng của đảng) mà phải vào tù, mất chức....
"cộng sản chỉ có tuyên truyền và dối trá"-Tổng bí thư UBTW đảng cs Liên xô- cha đẻ ra đảng csVN một thời.
Khi còn đương chức BT HN, Trọng lú cũng ngoạm một vụ thiên kinh động địa. Vì vụ này mà 3- y tá nắm thóp, Lú ta đánh trống lảng ' ném chuọt vỡ bình' hay 'Đường Tăng đi Tây Trúc thỉnh kinh cũng hối lộ.' Nói chung, thời buổi sâu bọ làm người thì không thể diệt sâu được.
XóaHòa thượng Thích Chỉ Thẳng, kinh sách in ấn hoặc chép lại, là do những người có điều kiện phát tâm làm để cầu phúc đức. Kinh sách đó được đưa vào chùa chiền, ai có nhu cầu và có duyên thì đến thỉnh, chỉ phát không mà thôi. Đấy mới đích thực là việc phát hành kinh sách của nhà Phật. Còn những người kinh doanh kinh sách để mưu lợi là việc khác. Đừng có so sánh nhập nhằng, cũng chỉ cùng một giuộc với nhau mà thôi.
XóaTrần Huyền Trang, Huyền Quang Tôn Giả.... bỏ ra hàng mấy chục năm để biên soạn, dịch kinh sách, có được hào nhuận bút nào không.
Một xả hội thối nát - Một đất nước lụn bại - Một chế độ ung nhọt hết thuốc chữa .
Trả lờiXóaNgười hối lộ có đáng trách ko?
Trả lờiXóa"Người hối lộ có đáng trách ko?".
XóaTrước hết NGƯỜI HỐI LỘ là những người dân bình thường chưa đào tạo qua lớp CHÍNH TRỊ LÝ LUẬN CAO CẤP ĐẠO ĐỨC HCM !!!. PHẢI CẦN KIỆM LIÊM CHÍNH , CHÍ CÔNG VÔ TƯ .
Thứ 2 :Người hối lộ đã được các quan bày sẵn 1 CỬA ĐI DUY NHẤT để đến mục đích , ước ao của mình "là đứng trong hàng ngũ công chức nhà nước , để KHÔNG BỊ ÔNG BÀ HIỆU TRƯỞNG ỨC HIẾP ". Và Họ THỪA BIẾT KHÔNG CÓ CỦA THỨ 2 , nên họ phải ĐƯA HỐI LỘ thôi . Mọi người nên hiểu KHÔNG AI THỪA TIỀN , mà RẤT SÓT TIỀN !!! CHỈ KHI KHÔNG CÒN ĐƯỜNG NÀO KHÁC !!!
Thứ 3 : Thử hỏi xem : Nếu CỬA NHẬN HỐI LỘ ĐÓNG CHẶT , THÌ HỌ CÓ DẠI MÀ LAO VÀO KHÔNG ???. KHÔNG AI DẠI LẠI CỨ LAO ĐẦU VÀO CÁI CỬA QUYẾT TÂM ĐÓNG CHẶT đúng không nào !!!!
Một điều rõ ràng là : "CÓ ĐƯỜNG , CÓ CỬA" , THÌ người đưa hối lộ MỚI ĐI .
Người đưa hối lộ là dân cần giải quyết việc ,cán bộ chạy chức ,viên chức chạy ghế,bộ đội công an chạy sao gạch v v và ..v v .Thế người nhận là ai Thử Trang nhỉ ; Có phải cán bộ có chức mới có quyền mà ắt là đảng viên của đảng ta rồi ĐẢNG CSVN Phải không .
XóaNgười bị động không đáng trách. Kẻ chủ động mới đáng trách!
XóaSen tàn cúc lại nở hoa..... Thời điểm này là thời điểm khốn nạn nhất của lịch sử Vn cận đại, dù sao nó cũng là quy luật Sinh - trụ- dị- diệt luân hồi, con người vạn vật đều phải có những điểm nhấn trước khi nó thay đổi.
Trả lờiXóaCCB chống Tàu F313-QK2 MT Vị xuyên HG 84-88
Hay
XóaBà Trang này dại dột rồi, chống tiêu cực thời buổi này đâu phải dễ, đơn giản là các chức vụ hàng đầu của HN xuống các quận huyện đều là mua bán trong đảng cả, rút dây động rừng. Còn nhớ ông Dục cũng ở HN nói đấy có giải được gì?, hãy sống chung với nó thôi chờ thời.
Trả lờiXóaThương thay cho người viết thư ngỏ .Là phóng viên báo Nhà nước chống tiêu cực mà còn long đong lật đật kêu cứu bằng thư ngỏ Không ăn nhằm gì đâu '' con sâu ,bầy sâu con chuột cái bình...'' Cái Đảng -Nhà nước -Xã hội thối giữa mục nát này ; Kêu cứu ,thư ngỏ không ăn nhầm gì đâu . Xin chia buồn cùng Thu Trang /
Trả lờiXóaChống tham nhũng ư? hãy xem gương Phạm Xuân Quắc, gương Kim Quốc Hoa... thì biết đảng csVN có thật muốn chống tham nhũng không?
Xóa"đánh chuột không được làm vỡ bình"-cái tổ chuột (bình) ấy là đảng csVN chứ còn gì nữa: chống tham nhũng thực sự chính là chống sự lãnh đạo bất chính, tham nhũng chính trị kinh tế văn hóa của đảng csVN.
CHXHCN VN giải quyết mọi công việc: " 'Bác' PHẢI LUÔN CÙNG chúng cháu hành quân"!!!
Trả lờiXóaThưa chị Trang
Trả lờiXóachống tham nhũng là chống lại hệ thống tức là chống lại thể chế hay chế độ rồi.
chúng tôi, những người dân lương thiện chỉ biết lắc đầu ngao ngán . Mong chị cẩn trọng
Làm gì có đường dây hoạt động bằng "nhiều thủ đoạn tinh vi, xảo quyệt" (trên tài trùm ma túy Mehico mới bị CS Hoa Kỳ bắn) đến mức lực lượng CSĐT (giỏi nhất TG) cũng không thể phá án! Cho nên, kết luận của CQĐT là chuẩn, khỏi bàn.
Trả lờiXóaNhà báo Thu Trang "trông gà hóa cuốc" rồi!
Đáng CS là tham nhũng ..chống tham nhũng là chống đảng ... chống luôn nhà nước VN và tàu cộng ... ...258 và 88 có sẵn rồi ...cho những ai muốn chống ...
Trả lờiXóaChính xác là như thế; nếu không họ đã bỏ điều 4 hiến pháp do họ nặn ra.
XóaTôi có thể hiểu tâm trạng của nhà báo nữ, vì tôi cũng có người nhà làm công chức trong hệ thống. Đại đa số họ vẫn giữ niềm tin vào chính quyền, tin tưởng mọi ghi chép lịch sử hiện đại của Việt Nam là thật, cũng như tin rằng Ngụy là xấu, miền Bắc mới là chính thống. Họ cũng tin, cũng hiểu tham nhũng là có thật nhưng cho rằng nó cũng là con chuột trong lu, hay con sâu trong nồi. Họ trong sáng, sống trong sạch và cống hiến đến mủi lòng ai hiểu biết họ.
Trả lờiXóaNhân dân đất nước này sở dĩ còn yên lặng vì cái giới hạn mức độ chịu đựng vẫn còn chưa chạm tới, một phần lớn là trong hệ thống công chức, giao viên, cảnh sát, công an, tòa án, ... vẫn còn những người có niềm tin tốt đẹp để cống hiến. Họ chẳng phải ngu ngốc hay cuồng tín, vì đối tượng của họ là con người, cuộc sống. Đừng giỡn mặt với thầy cô giáo, thưa các vị nhà nước. Học trò của họ rất nhiều, khi chúng biết chuyện này, chúng nhớ mãi.
Nhân dân VN đã chịu nhiều đau thương, mất mát vì chiến tranh , đáng lẽ phải hưởng hạnh phúc . Nhưng những người lãnh đạo VN VẪN KHÔNG BUÔNG THA .
XóaNguy hiểm nhất là họ đã phá nát tươm nhân cách , đạo đức tốt đẹp của người dân VN . Từ quan chức ,công an , quan tòa, công chức , giáo viên , bác sĩ , người dân lương thiện cũng như mầm non . Họ gieo rắc "sợ hãi" làm người dân mu muội , thuần phục để rồi QUEN DẦN VỚI TIÊU CỰC , SAU RỒI CHẤP NHẬN SỐNG CHUNG VỚI NÓ .Tất cả đều coi việc ĐÒI , ĐƯA và NHẬN HỐI LỘ NHƯ MẶC ĐỊNH của cuộc sống !.Họ đã biến đất nước VN đau thương thành đất nước sản xuất và tiêu thụ PHONG BÌ LỚN NHẤT THẾ GIỚI . ĐÂY LÀ ĐIỀU TÀN ÁC NHẤT, LÀ TỘI ÁC LỚN NHẤT , CỦA CẢI CÓ THỂ LÀM RA . NHƯNG CON NGƯỜI BỊ TÀN PHÁ, THÌ ĐẤT NƯỚC CHỈ LỤI BẠI . Còn tội ác hô hào xây dựng CNXH chỉ là thứ yếu .
Gía như họ cứ hô hào xây dựng CNXH , độc tài đảng trị . Nhưng xã hội cứ văn minh giàu có và TRONG SẠCH,LUẬT PHÁP KỶ CƯƠNG bằng 1/2 Singapo thôi , thì tôi nghĩ : Tôi và đại đa số người dân VN cũng KHÔNG PHẢN ĐỐI . Nhưng họ không làm được như vậy . Họ chỉ biết vun vét cho gia đình họ thôi . HỌ LÀ NHỮNG KẺ ĐẠI BỊP BỢM. VÔ LIÊM SỈ, CHỨ KHÔNG HỀ LÚ LẪN !!!
Đầu tiên nghe báo nói về vụ :' nhân bản xét nghiệm" ở bệnh viện HOÀI ĐỨC , Hà nội . Tôi bỏ qua , không đọc. Nhưng khi đọc thì mới biết : Y bác sĩ ở đó làm xét nghiệm 1 người , rồi sau đó họ cứ copy đưa cho vài ngàn người đến nhờ xét nghiệm, Tức là vài ngàn người có kết quả "sao như 1 bản chính " !!!
XóaTôi hỏi các bạn có chế độ nào trên thế giới lại có y , bác sĩ ác như vậy??? . Đến nối chính những người trong cuộc CÓ TÂM nhận thấy đây là TỘT CÙNG của lừa đảo của độc ác không dám làm nữa và đã tố cáo chính lãnh đạo và đồng nghiệp của mình !!!. "Rau nào sâu đấy . chế độ xã hội tàn ác , thì phải sinh ra những con người độc ác !!! Công an , quan chức dưới chế độ này cũng vậy thôi !!!
Vụ đó sau khi trình làng dân chúng, xử lý kiểu chìm xuồng. Cũng giống như vụ trẻ vị thành niên bị tạm giam 2 tháng sau khi bị đánh chết sẽ được xử đúng pháp luật và chìm xuồng theo kiểu VN. Sẽ chẳng có màn bồi thường đến ná thở (mà có ná thở cũng lại là tiền ngân sách), cũng chẳng có ai đứng đầu tự giác từ chức. Nói nhàm tai, những chuyện thế này xảy ra tại các nước phương Tây, hay như Ấn Độ, người đứng đầu, tức là cỡ giám đốc CA Hà Nội, phải đứng dậy nhận trách nhiệm và từ chức. Một vết nhơ quá nặng trong sự nghiệp quản lý thì làm cái gì còn thanh thản lẫn tự tin mà đương chức. Nhưng chuyện này rất khó xảy ra.
XóaNước mắt không giải quyết được gì, sao tôi vẫn không ngăn được dòng lệ!
Trả lờiXóaTội nghiệp cô Trang quá,thương cô nhiều quá nhưng,sao cô ngu quá ! cô làm như thế là dại ! việc cô nên làm vào lúc này là a tòng bọn tham quan,chạy chức lấy tiền,gây hận thù trong dân chúng,gây căm phẩn trong lòng mọi người => chúng càng bị dân chúng căm thù thì ngày sống của chúng càng ngắn lại,và sau cùng kết liễu đời chúng ! thế có hay hơn không ?
Trả lờiXóaCảm ơn tác giả Nguyễn Thị Thu Trang đã mạnh mẽ bóc trần, phơi bày sự thật này nó xảy ra không chỉ ở Sóc Sơn - Hà Nội với 185 giáo viên đâu, mà nó đã đang và sẽ còn diễn ra ở khắp Việt Nam, ở mọi lĩnh vực với hàng triệu người. Mong rằng sẽ có nhiều người cùng mạnh mẽ lên tiếng tố cáo cũng như phơi bày các vụ việc tiêu cực. Yêu cầu những người có trách nhiệm hãy thức tỉnh lương tâm, các cơ quan công quyền có biện pháp xử lý nghiêm minh để ổn định xã hội. Cảm ơn bác Bồng đã chia sẻ bài viết. Đề nghị mọi người đồng lòng đẩy lùi tiến đến tiêu diệt những con sâu mọt trong bộ máy công quyền, để có một xã hội VÌ DÂN.
Trả lờiXóaHọ muốn đánh chuột nhưng phải giữ bình, chúng ta đâu cần cái bình đó. Vậy thì chúng ta hãy đập cả chuột lẫn bình đi thôi.
Xóaquốc hội là dân, qh sai thì dân phải chịu, lời ô hùng, nhưng vấn đề ai bầu ra qh, đảng tự cử ra rồi bắt dân chọn, ko ông A thì cũng B, cùng hội cùng thuyền thôi, vớ vẩn nhỉ
Trả lờiXóaCám ơn nhà báo Thu Trang. Tôi tin rằng cô đúng. Tôi không tin vào báo cáo của CA Hà Nội. Tôi đã gần 35 năm lăn lộn trong cái guồng máy này nên tôi hiểu và tin như vậy. Cô một mình không thể chống nổi mạng lưới mafia nhằng nhịt này đâu. Chính cái tòa soạn báo mà cô làm cũng chưa chắc đã thoát khỏi vòi mafia này. Nếu cô thấy không làm gì hơn được nữa với cây bút thì cô nghỉ nghề báo đi và tìm một việc gì đó mà làm nuôi thân. Nếu tiếp tục làm báo mà không còn dám viết như vậy nữa thì cô lại trở thành một nhà báo nhai lại nhan nhãn như hiện nay, hèn lắm.
Trả lờiXóaTôi QUÁ TIN chị Thu Trang! . Vì sao :
XóaMột nhà báo KHÔNG QUYỀN , KHÔNG TIỀN , hiểu luật pháp LÀM SAO DÁM VU OAN CHO MỘT TẬP THỂ CÓ CHỨC , CÓ QUYỀN . Trừ khi chị BỊ TÂM THẦN !!!
Tôi hiểu nhà báo Thu Trang . một nhà báo có tâm !. Cũng như những nhân viên xét ngiệm máu ở bệnh huyện Hoài Đức ,Hà Nội . Tôi KHÔNG HIỂU CÓ XÃ HỘI NÀO MÀ , Y , BÁC SĨ LẠI ÁC VẬY !!!. Làm xét nghiệm máu 1 người , rồi cứ thế copy cho mấy ngìn người có kết quả như "bản chính" . Chế độ nào thì , sẽ có con người ấy !!!.Và chính những người trong cuộc cảm thấy TẬN CÙNG CỦA ĐAU KHỔ , mới tố cáo đồng nghiệp của mình .
Đừng nghe lời bạn Nặc danh Nặc danh13:50 Ngày 20 tháng 10 năm 2015 mà bỏ việc . Vài người như chị KHÔNG CHỨC , KHÔNG QUYỀN , KHÔNG TIỀN không thay đổi được chế độ , xã hội này . Mà bọn người xấu chúng nó ÁC lắm !. Cứ vô tư đi , đừng bức sức quá , dễ mắc bện hiểm nghèo .
Thằng bạn tôi ở Đức nó khuyên tôi : "Mặc mẹ chúng nó "cs vn", ông bức xúc làm gì cho mệt người . Chúng nó thích thế 'hối lộ" ,có khi lại hay . Tôi và ông cũng có tiền, cứ quẳng vào mặt chúng nó lại được việc của mình . Cứ để chúng nó lãnh đạo đất nước này ,để cho người dân VN mãi phải đi ở cho toàn thế giới "
Tôi biết kiếm tiền , không nhiều . Nhưng đủ sống . Nếu cs thích TIỀN . tôi quẳng vào mặt họ là xong . Nhưng tôi không muốn một xã hội bất công , nhâm nhấp phong bao , phong bì . Dân tộc VN bị thế giới và các nước trong vùng kinh rẻ. Rồi dân tộc mình sẽ đi về đâu ???? . Chính vì vậy tôi hay vào trang mạng của bác Bồng xả streess thôi .
VỚI TÔI ĐỘC TÀI KHÔNG QUAN TRỌNG . NHƯNG QUAN TRỌNG NHẤT LÀ KẾT QUẢ THỰC TẾ LÀ ĐẤT NƯỚC PHẢI GIÀU CÓ , TRONG SẠCH VÀ VĂN MINH , NGƯỜI DÂN ẤM LO ,HẠNH PHÚC !
Rất cám ơn nhà báo Thu Trang! Chỉ đã làm đúng Tâm và trách nhiệm của một Nhà báo đúng nghĩa. Tiếc thay số nhà báo như chị trong gần 20 ngàn nhà báo không nhiều và trở thành "mục tiêu" của kẻ ác. Nhân đọc thư ngỏ của Thu Trang , mình lại nhớ đến chuyện NB Hoàng Khương (báo Tuổi trẻ), Nghĩ mà buồn khi nhà báo nói gì thì phải theo..."định hướng" !? Chúc Thu Trang bình an. Cám ơn bác Bồng.
Trả lờiXóaTr.H.
Tôi cũng đã có trãi nghiệm ở cả miền Bắc và Nam nên có một số nhận xét chủ quan như thế này : mấy ông nội miền Bắc ăn trắng trợn hơn miền Nam,chuyện giá cả chung chi họ nói thẳng chẳng cần úp mở,không màng đến xấu hổ,trơ trẽn vì họ coi đó như là một thứ luật bất thành văn.
Trả lờiXóaChung quy cũng vì quyền "tập trung dân chủ" nằm ở Hà Nội nên nó lan toả mạnh ra xung quanh.Nếu quyền này nằm ở SG thì sẽ ngược lại.
Có lẽ,khi viết thư ngỏ này,nhà báo Thu Trang đã tuyệt vọng về báo đảng rồi.Nhiều khả năng,sắp tới,chị cũng sẽ như 184 giáo viên khốn khổ đó.
Theo nhận xét chủ quan cá nhân,thời gian tới,"đảng và nhà nước" sẽ truy bức chị đến đường cùng.
"Đó chính là nét ưu việt của chế độ ta",Hồ Xuân Mãn
Bắc Nam gì cũng "đại đồng tiểu dị" mà thôi! Bắc thì tát cạn bắt sạch, còn Nam thì ba trợn ba trạo.
XóaKhi có chỉ tiêu tuyển, chia ra khoảng 30% là thi thật để tránh tình trạng kiện tụng, và lấy người có năng lực vào làm việc, những người này còng lưng ra làm nhưng chẳng có "màu xít" gì, nếu có chỗ nào hơn là xéo. Còn lại 70% là chia nhau, từ to xuống bé, phần nào cỗ nấy, tùy hoàn cảnh bản thân mà giải quyết. Có con cháu thì nhét vào, nếu có khách thì "lĩnh" bao nhiêu thì "lĩnh", nếu không có để lại thì có người khác giải quyết và hồi lại "xiền" theo "luật".
Chuyện thường ngày ở huyện, xưa như trái đất, từ trẻ ranh (vì nghe bố mẹ nói chuyện chạy trường chạy lớp) cho đến "trùm" đều biết cả.
Nhiều ý kiến cứ như "đi lạc vào xứ Thần Tiên" ấy!!1
ĐỪNG NGHE CỘNG SẢN NÓI , HÃY XEM CHÚNG NÓ LÀM ( nói dậy nhưng không phải dậy )
Trả lờiXóaMinh khong tin ket qua dieu tra cua ca ha noi. Sau khi cac co bi bat van co nguoi nhan tien chay cua thi sinh du thi
Trả lờiXóaToi khong tin ket qua dieu tra cua cong an ha noi. Ssu khi cac co bi bat van co nguoi nhan tien chay viec cua thi sinh.
Trả lờiXóa