Translate

Trang BVB1

Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

“BIA MỘ” - Mao Trạch Đông và nạn đói khủng khiếp nhất lịch sử nhân loại



Tác giả Dương Kế Thằng
 (AFP & Le Monde) Gần 40 triệu người Trung Quốc đã bị chết đói, hậu quả của chiến dịch Đại nhảy vọt do Mao Trạch Đông đưa ra. Nhà báo kiêm nhà sử học Dương Kế Thằng 
"Bia mộ" của Dương Kế Thằng vừa được phát hành tại Paris.
… Gần 40 triệu người Trung Quốc đã bị chết đói, hậu quả của chiến dịch Đại nhảy vọt do Mao Trạch Đông đưa ra. Nhà báo kiêm nhà sử học Dương Kế Thằng (Yang Jisheng) đã bỏ ra 15 năm trời thu thập chứng cứ để viết ra tác phẩm « Bia mộ », tài liệu đầy đủ nhất từ trước đến nay về nạn đói khủng khiếp nhất trong lịch sử nhân loại.
Sách đã được tái bản đến lần thứ tư tại Hồng Kông.
"Cuốn sách này là bia mộ cho cha tôi, bị chết đói vào năm 1959, bia mộ cho 36 triệu người dân Trung Quốc nạn nhân của trận đói, bia mộ cho chế độ đã gây ra thảm kịch này". Tác giả đã viết như trên trong lời nói đầu của bản dịch tiếng Pháp vừa được nhà xuất bản Seuil phát hành tại Paris ngày 13/09/2012.

Sinh năm 1940, Dương Kế Thằng từng là phóng viên kỳ cựu của Tân Hoa Xã, và hiện nay là Phó tổng biên tập tạp chí Viêm Hoàng Xuân Thu (Yanhuang Chunqiu). Mười lăm năm điều tra trên thực địa, với hàng ngàn trang tài liệu tìm được ở địa phương và rất nhiều nhân chứng, tác giả đã thuật lại sự điên cuồng của việc cưỡng bức tập thể hóa.
Xã hội nông thôn bị phá hủy. Để nuôi sống thành thị, người ta đã để cho nông dân phải chết đói. Những thông tin sai lạc (thổi phồng sản lượng, che giấu những trường hợp chết vì đói) được báo cáo lên trên, dẫn đến các chỉ thị mù quáng. Không ai dám cảnh báo với Mao Trạch Đông về nạn đói, vì sợ bị quy là phản cách mạng.
Bắt đầu từ cuối năm 1958, đại họa đã lan tràn : nhiều ngôi làng hoàn toàn bị xóa tên vì dân làng đã chết đói hết, những trường hợp ăn thịt người nhân rộng, những người sống sót trở nên điên loạn. Bên cạnh nạn đói, là hàng loạt các vụ bạo lực, tự tử, nhiều ngàn trẻ em bị bỏ rơi.
…Một số trang sách khiến người ta nghĩ đến sự thinh lặng của một cái xác bị chết trôi. Tại nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, từ năm 1958 đến 1962, « vài chục triệu người đã biến khỏi thế giới này, không một tiếng động, không một tiếng thở dài, trong sự thờ ơ hoặc u mê ». Giống như là một cả một vùng đất lớn và dân cư trên đó đã bị đổ sụp thành vực sâu.
Thế nhưng không phải thiên tai hay chiến tranh đã gây ra cuộc thảm sát, để lại những người sống sót vật vờ, chỉ lo kéo dài sự sống, mà là nạn đói, một nạn đói khủng khiếp do những quyết định ngu xuẩn của lãnh đạo gây ra.
Lao động trong hợp tác xã nông nghiệp
…Từ năm 1958 tất cả phải vào hợp tác xã. Xoong nồi, bàn ghế đều bị trưng dụng, gà vịt cũng thế, không gia đình nào được tự sản xuất. Các bữa ăn được phân phối miễn phí tại các căng-tin được gọi là « điểm đấu tranh giai cấp ở nông thôn ». Chỉ trong vài tháng, sản lượng bị giảm sút thấy rõ. Một « làn sóng phóng đại » lan tràn, đưa đất nước vào cái vòng lẩn quẩn của dối trá. Sợ mất lòng cấp trên, mỗi  cấp cơ sở lần lượt thổi phồng sản lượng, còn báo chí thi nhau ca ngợi các phép lạ. Một địa phương vượt kế hoạch ? Điển hình này luôn bị nơi khác vượt qua, một cuộc đua không có hồi kết.
Từ 1959, người ta tịch thu lúa má của nông dân, kể cả lúa giống, khi họ không còn gì nữa thì bị lên án là đã che giấu.« Tại một làng ở Hà Nam, không còn một hạt thóc nào, dân bắt đầu chết đói hàng loạt. Làng có 26.691 dân, và từ tháng 9/1959 đến tháng 6/1960, đã có 12.314 người chết, tức một phần ba dân số ». Tình trạng tương tự diễn ra ở khắp nơi và trong vòng nhiều tháng trời. Trong khi đó Nhà nước vẫn còn hàng chục triệu tấn ngũ cốc trong kho, và tiếp tục xuất khẩu ! Nhiều ngàn trường hợp ăn thịt người đã được ghi nhận trong tài liệu lưu trữ của các địa phương.
Thế mà tháng 8/1958, Viện Hàn lâm Khoa học Trung Quốc vẫn giao cho sáu cơ quan nghiên cứu giải quyết một đề tài - vô nghĩa một cách bi kịch – do Mao nêu ra trong chuyến viếng thăm Hà Bắc : Làm gì đây khi chúng ta có quá nhiều lúa mì ?
Trong vở hài kịch đáng xấu hổ này, Mao Trạch Đông đóng vai chính. Bị ám ảnh bởi cuộc đấu tranh giành quyền lực trong nội bộ Đảng, ông ta không hề quan tâm đến thực tế, nhất là khi nó chứng minh là Mao đã sai lầm. Tại hội nghị Lư Sơn tháng 7/1959, tất cả những ai phản đối lại chính sách của Mao đều bị bất ngờ tuyên bố là « phần tử cơ hội hữu khuynh » và bị loại trừ. Sau đó, thảm họa đói kém đã mặc sức lan tràn, các cán bộ cao cấp của Đảng đều phải im lặng.

Mô hình HTX, sản xuất tập thể ở TQ-nguyên nhân sinh ra nạn đói

 Nạn đói vĩ đại trong lịch sử Trung Quốc,  mà Đảng Cộng sản vẫn muốn chối bỏ trách nhiệm.
"Bia mộ" (Mộ Bi trong nguyên tác tiếng Hoa) là công trình khảo cứu đầu tiên về đề tài này do một người Trung Quốc tiến hành. Bị cấm ở đại lục, nhưng tác phẩm được xuất bản ở Hồng Kông – chính quyền không cản trở cũng không trấn áp tác giả. Về mặt chính thức, thì Bắc Kinh nói là nạn đói do hạn hán gây ra.
Trích đoạn :
«Trong khi nông dân chết đói, cơ quan công an cấm lan truyền tin tức ra ngoài, cấm gởi thư bằng cách kiểm soát tất cả các bưu cục. Đảng ủy Tín Dương đã buộc bưu điện phải ém lại mười hai ngàn lá thư cầu xin giúp đỡ. Tại chi bộ đảng của một làng đã mất đi 20 đảng viên vì bị chết đói, ba đảng viên sống sót đã gởi cho Tỉnh ủy một lá thư viết bằng máu yêu cầu cứu giúp nông dân. Bức thư này bị bí thư Tỉnh ủy giữ lại, ra lệnh truy lùng các tác giả và trừng trị họ. Tại quận Quang San, một bác sĩ đã bị bắt và trừng phạt vì đã nói với một bệnh nhân, chỉ cần hai bát cháo là khỏi bệnh ».
(Nguồn: Thuỵ My blog)
                                                        >> Phỏng vấn tác giả “Bia mộ”… 
-------------------------

21 nhận xét:

  1. Những ai đã sống trên 40 năm ở "nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa' đều trải nghiệm đầy đủ con đường "tập thể hóa", "Hợp tác hóa' do Đảng quang vinh lãnh đạo.
    "Cái đêm hôm ấy đêm gì" nó là tiếng thét thảng thốt của muôn triệu nông dân Việt nam trong đêm trường xã hội chủ nghĩa, nó không chỉ là tiếng thét của ngày hôm qua và của cả ngày hôm nay.
    "Một mo cơm, một mo cà với tấm lòng cộng sản, sắp xếp lại giang sơn". Cái ảo tưởng ngu muội, tàn nhẫn ấy đã đẩy bao triệu nông dân đến việc "lợi ích người lao động phải hy sinh cho lợi ích nhà nước" xã hội chủ nghĩa và kết quả người nông dân phải "- Chả nhẽ kiếm liều thuốc chuột, cho vào nồi cháo, ăn hết cả nhà cho sướng cái đời..."
    Con đường đi lên xã hội chủ nghĩa đã đẩy nông dân (đâu chỉ nông dân) đến chỗ sống không bằng chết. Trên danh nghĩa xây dựng tương lai xán lạn, đảng lãnh đạo cướp đất, cướp sức lao động để cung phụng những kẻ "Đảng là cuộc sống của tôi"
    Còn đi lên xã hội chủ nghĩa, đảng còn hy sinh quyền lợi người lao động; với danh nghĩa công nghiệp hóa, hiện đại hóa, đảng đang tư nhân hóa (bằng hình thức ăn cướp) những tài nguyên cuối cùng của đất nước và việc sở hữu nợ của toàn dân ngày càng được nâng cao.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài thơ của cụ Bế Kiến Quốc năm 1988 1989 gì đó có câu: Cha nấu một nồi cháo, Cho thuốc độc vào ! Cho các con ăn, rồi cha mới ăn??!. Tình cảnh gia đình vợ chết bị bệnh đói rét cha không nuôi nổi 3 con đã cho cả nhà chết để đỡ khổ - Thanh Hóa quê Cụ

      Xóa
    2. Năm 1987 . Mình đặt chân đến Hà NÔI. Dân tình Đói LĂM ! Chế độ Tem PHIẾU : Biệt TÁO, Đặc TÁO, Tiểu TÁO, Trung TÁO, Đại TÁO, nghe that Lạ TAI ! Hỏi dò GS Hồ Khắc Thiệu. Mới biết : Biệt TÁO là Bếp Riêng Dành ưu Đãi Liên XÔ, mỗi bửa ăn 45 ký Gạo - Đặc Táo cho Ủy Viên Trung Ương 40 ký gạo....Mình về Hà Đông thăm gia dình Lê Phan Minh. Em Minh được Đặc Ân làm Thịt HEO, làm GIÒ. Bỏ vào Cặp da mang Biếu Câp Trên. Mình hỏi Bác Sị Nguyễn Khắc Viện : ' Chủ Nghĩa cộng Sản thất bại bởi Sai Lầm, 90% ruông Đất tập trung vào Hợp Tác Xã, 10% Tư Nhân. Hợp Tác XÃ, Cha chung không ai Khốc, nên Liên XÔ thiếu bánh MỲ ! Phải Sửa SAI hay là chết ĐÓI ? Sau đó : Đổi mới TƯ DUY.

      Xóa
  2. Thế kỉ 20, thế giới có hai đại nạn đó là sự xuất hiện của chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa cộng sản. Trước đó, con người cũng phải chịu nạn đói, dịch bệnh, chết chóc, bất công... nhưng đó chỉ là do nguyên nhân khách quan của xã hội kém phát triển, năng xuất lao động thấp, khoa học kĩ thuất còn sơ khai. Sự ra đời của CN phát xít và CN cộng sản quàng thêm vào cổ nhân loại những thảm hoạ của ý thức hệ, nhiều khi chỉ là chủ kiến của "lãnh tụ" mà hàng chục ngàn, hàng triệu người phải chết.
    Phát xít gần như bị dẹp rồi, chỉ còn cộng sản vẫn tác oai tác quái nhưng phạm vi đã bị thu hẹp rất nhiều do vậy chiêu bài của chúng trở nên tinh vi, thủ đoạn hơn, vẫn lừa được rất nhiều người.
    Phê phán nó nhưng không ai, không nhà nước nào muốn đem quân đánh cộng sản, chỉ vì nó là quái thai, không bình thường. Chỉ có CS mới diệt được CS, nó sẽ tự triệt tiêu nhau.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hãy làm phép so sánh để thấy Chủ nghĩa Công sản tàn bạo hơn CN phát xít ;

      - CN phát xít chỉ tồn tại không quá 16 năm , còn CN Cộng sản đã tồn tại gần 100 năm .
      - Cn phát xít chủ yếu nặng về bài xích do thái và các chủng tộc khác , trong đó CNCS chủ yếu giết hại dân mình , và con số bị giết chưa dừng lại ở 100 triệu người .

      Xóa
  3. Cái bọn hãm tài tàn ác ấy chỉ biết tham nhũng và nói láo!

    Trả lờiXóa
  4. Khong biet cac nhatu tuong cua dang noi sao ve cuon sach nay ?!

    Trả lờiXóa
  5. Trên con đường xây dựng chế độ cs , con người được xử dụng như một công cụ cho những đầu óc cuồng tín .

    Một chế độ bạo chúa Tần thuỷ Hoàng , vẫn thua xa mức độ tàn ác của một chế độ cộng sản ở thế kỷ 20 .

    Cho dù hôm nay chế độ độc tài TQ & VN có thay đổi và sáng sủa hơn một chút , nhưng tội lõi vẫn là tội lỗi , dã man vẫn còn dã man và tàn độc , bịp bợm , lừa phỉnh vẫn còn nguyên vẹn .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hay , Tôi đồng tình với bạn 10 : 07

      Xóa
  6. Hà Nội vừa vung tiền thuế của dân để tổ chức ăn mừng 60 năm GPTĐ, là dịp để làm đẹp mặt lãnh đạo. Vậy mà sáng nay báo điện tử Dân Trí đưa tin khoảng 3 năm nữa kinh tế Lào, Campuchia, Myanma sẽ vượt qua Việt Nam ! 60 năm dưới sự lãnh đạo duy nhất và toàn diện của đảng đã đẩy Việt Nam vào sự đói kém và lạc hậu nhất thế giới! Hoan hô ĐCSVN quang vinh muôn năm!
    NVD

    Trả lờiXóa
  7. Trong ánh mắt của đám dân đen thất học của chúng tôi,thì CS đồng nghĩa với nói láo,tham lam và tàn sát !!!

    Trả lờiXóa
  8. Một thời Trăm nhớ ngàn thương
    Một thời để lại vạn đường đớn đau
    Một thời ai oán canh trường
    Một thời Nước loạn tang thương trăm bề
    Một thời ăn tróc ngồi trên
    Một thời hành hạ muôn dân bỉ cùng

    ĐVK

    Trả lờiXóa
  9. 2 3 4... anh em CS deu co nan diet chung+ nan doi do cac nanh tu CS sinh ra nhung do thua cho thientai lich su...toi ac 'troi k dung dat k tha'
    NGLUY

    Trả lờiXóa
  10. Cí dính mã độc không?

    Trả lờiXóa
  11. nhà thơ kiêm nhà làm kinh tế TH coi ông Lông hơn cha mẹ mình đấy

    Trả lờiXóa
  12. Trong họ ngoại nhà chúng tôi có một cụ bà (chúng tôi gọi bằng bà), lấy chồng tàu, sang tàu ở từ năm 1944. Đến năm 1960, sau nhiều lần xin xỏ, mới được chính quyền Trung Quốc cho về thăm quê. Cụ có ba người con, muốn xin cho cùng về Việt Nam thăm quê cả, nhưng chính quyền chỉ cho một người con về theo (chúng tôi gọi bằng cậu, tức là em mẹ). Khi về quê, công an suốt ngày đến để khuyên nhủ, rồi đe nẹt, về việc không được kể chuyện bên Trung Quốc. Hai mẹ con đã ở lại quê luôn, chứ không sang lại tàu nữa, dù bị dọa dẫm và o bế dưới nhiều hình thức, chính quyền ta sợ ảnh hưởng đến chính trị, đồng thời với việc đại sứ quán Trung Quốc thúc giục. Cụ kể truyện bên tàu giai đoạn đó, nhiều việc mà quyển sách này chưa thể mô tả hết, chúng tôi cũng đã xem qua quyển này qua chính văn chữ hán. Ôi ! Cảnh cấm lửa ở các gia đình, nhà nào có khói bay lên, bị phát hiện sẽ lôi ra đấu tố, cắt khẩu phần ăn ở công xã, bỏ đói cho đến chết. Cái gọi là khẩu phần ấy nó như thế nào? Đến bữa, theo tiếng kẻng, mỗi người cầm một cái bát ra nhà ăn của công xã, được múc cho một muôi cháo ngô loãng. Không phải nông dân lười làm, ăn như vậy, đói vàng mắt sức đâu mà làm. Trẻ em sinh ra, sợ không nuôi được, bóp mũi cho chết, hoặc cho vào nồi hông chứa nước cho chết....rồi làm phân bón. Cái gì làm con người mất nhân tính? Đúng như câu "Chế độ hà khắc còn dữ hơn hổ đói" .

    Trả lờiXóa
  13. Mao là thần tượng của Hồ Chí Minh, ông ta từng tuyên bố:'' '' Tôi không có tư tưởng gì cả ngoài tư tưởng của Mao''

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :" Bác Hồ ta đó chính là bác Mao" (Chế Lan Viên)

      Xóa
  14. Có lẽ cuốn "Đèn Cù " của Trần Đĩnh cũng là một bia mộ cho ĐCS VN .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chưa hết đâu , rồi sẽ còn lắm bia nữa , dân mình không chỉ giỏi võ đâu , văn cũng lắm anh tài , hãy chờ .

      Xóa