* Gs. NGUYỄN VĂN TUẤN
Quan sát
các vị đi sứ và các vị chính khách ở VN ra nước ngoài tôi có cảm tưởng họ thiếu
một kĩ năng quan trọng mà tiếng Anh gọi là communication skills.
Tôi chưa biết
dịch chữ này sang tiếng Việt như thế nào, nhưng theo cách hiểu bằng tiếng Anh,
“communication skills” không chỉ đơn giản là nói và viết mà còn kĩ năng biện
luận. Các chính khách VN hình như thiếu kĩ năng tranh luận và hùng biện.
Không
biết ngoài xã hội thì sao, nhưng tôi thấy cư dân mạng bàn tán khá nhiều về
chuyến đi của ngài đặc phái viên Lê Hồng Anh sang Tàu. Không phải bàn về nội
dung thảo luận trong chuyến thăm, nhưng về hành động ông cầm tờ giấy đọc trong
buổi tiếp kiến với Tập Cận Bình. Thật ra, nhìn kĩ thì sẽ thấy ngài đặc phái
viên còn có một sấp giấy để một bên ghế salon. Phải nói rằng trong cái bầu
không khí khá thân mật, mà ông cầm tờ giấy đọc thì bầu không khí trở nên trang
nghiêm. Ngay cả hành vi đọc tự nó làm cho khán giả nghĩ đến các sứ đọc sớ trước
thiên tử là kẻ đang ngồi nghe. Nó làm cho người nghe không còn muốn tranh luận
hay trao đổi cái gì, bởi vì người đang ngồi đối diện chỉ là người đọc những gì
do ai viết ra chứ không phải của chính anh ta. Nếu thế thì mình nên nói chuyện
với tác giả chứ đâu cần nói chuyện với người đưa tin. Nói gì thì nói, hành động
đọc đó không đẹp chút nào.
Nói
chung, các chính khách VN đều như ngài đặc phái viên, tức là họ thường cầm giấy
đọc khi tiếp kiến với đối tác ở nước ngoài. Khi ông Phạm Quang Nghị sang thăm
Mĩ, ngoài món quà đầy tai tiếng, chúng ta cũng thấy ông cầm theo một tờ giấy trắng,
chắc ghi chép những gì cần phải nói. Trước đó, cựu thủ tướng Phan Văn Khải khi
sang thăm Mĩ cũng cầm giấy đọc khi tiếp kiến đối tác ở Nhà Trắng. Cái “truyền
thống” cầm giấy đọc chắc là khà xa xưa. Tôi nhớ có xem một video clip đâu đó
khi ông cụ Hồ trả lời một phỏng vấn, ông cũng cầm giấy đọc. Ngay cả trong nước,
Bộ trưởng GDĐT cũng cầm giấy đọc, mà hình như có khán giả phát hiện ông đọc
nhầm một chỗ!
Tôi
không biết các bạn thì sao, chứ với tôi đi dự một hội nghị hay một buổi tiếp
xúc mà “diễn viên chính” cứ cậm cụi đọc tờ giấy nó rất chán. Chẳng những chán
mà còn khó chịu và xúc phạm. Khi người ta cầm tờ giấy đọc, người ta không chú ý
đến mình là khán giả, và thế là gây ra một khoảng cách tinh thần giữa người đọc
và người nghe. Hành vi đọc còn có thể diễn giải như là một cách xem thường khán
giả vì người đó chẳng quan tâm đến truyền đạt thông tin nữa, và thế là khán giả
cảm thấy mất thì giờ để tham dự buổi họp. Khi người cầm giấy đọc thì lúc đó anh
chị ta đã tự biến mình thành một reader [người đọc] chứ không phải là một
speaker [người thuyết trình], và như thế thì người đó đã đánh mất vai trò của
mình.
Chuyện
ngài đặc sứ cầm giấy đọc làm tôi nhớ đến một kinh nghiệm cá nhân thời xa xưa.
Nhớ lần đầu tôi đi trình bày về một nghiên cứu quan trọng trong một hội nghị có
đến 5000 người tham dự ở Mĩ, thầy tôi rất quan tâm. Vì biết thầy quan tâm, nên
tôi chuẩn bị sẵn một tờ giấy mà tôi soạn ra tất cả những câu nói, kể cả câu mở
đầu ra sao. Trước ngày lên podium, ông ghé qua phòng khách sạn tôi và bắt buộc
tôi phải nói cho ổng nghe. Tôi loay hoay lấy tờ giấy và mới cầm lên chưa kịp
đọc, ổng hỏi “Mày làm gì vậy?” Tôi nói tỉnh queo là … tôi nói. Ổng đùng đùng
nổi giận nói: “Ngày mai, mày mà cầm tờ giấy đó đọc, thì tao sẽ giết mày, nghe
chưa con!” (Cách nói “I will kill you” là cách nói cho vui, chứ có giết chóc
ai). Tôi ngạc nhiên hỏi tại sao mấy người khác đọc slide đó, có sao đâu, tôi
không rành tiếng Anh thì tôi cũng đọc. Ổng giải thích ai đọc thì … “kệ cha” nó,
nhưng mày là trò của tao, mày đến từ Viện Garvan, mày phải có đẳng cấp, chứ
đừng bắt chước cái đám linh tinh đó. Ông bồi thêm: mày đọc như thế là tao mất
mặt, mà khán giả còn nghĩ rằng mày chỉ là cái máy, chứ chẳng biết gì cả. Ông
giảng một hồi, rồi nói “thôi được, mày cứ học thuộc lòng cái mày viết và nói
như mày đã viết, nhưng khi lên podium mày không được cầm giấy”. Từ cái kinh
nghiệm trên, sau này tôi hướng dẫn nghiên cứu sinh tôi đều nhắc là không được
cầm giấy nói, mà phải nói như là một người đang thuyết trình.
Tôi có
cảm tưởng là các vị chính khách VN cộng sản kém kĩ năng thông tin hơn các chính
khách cộng hoà. Nhìn qua cách trả lời phóng viên nước ngoài của các chính khách
VN thời nay tôi thấy họ có vẻ không tự nhiên, không thoải mái, còn ngoại ngữ
thì có phần kém hay quá kém. Nhìn cái ‘body language’ (ngôn ngữ cơ thể) chúng
ta thấy họ có vẻ như đang chịu một cực hình. Ngay cả ông cụ Hồ là người lão
luyện mà khi trả lời phỏng vấn của kí giả Pháp ông có lúc lúng túng. Nhưng nhìn
qua cách trả lời phỏng vấn của các nhân vật như cựu TT Nguyễn Văn Thiệu, cựu
phó TT Nguyễn Cao Kỳ, ông Hoàng Đức Nhã, v.v. chúng ta thấy họ nói chuyện với
phóng viên nước ngoài rất thoải mái, tiếng Anh và tiếng Pháp lưu loát, và họ
xuất hiện một cách tự tin về những gì họ phát biểu. Họ có vẻ biết “luật chơi”
và văn hoá phương Tây nên thỉnh thoảng còn chơi chữ với phóng viên.
Tôi nghĩ
một phần của sự khác biệt giữa chính khách ngày nay và thời VNCH là trình độ
học vấn. Thời đó, các vị ấy đều học đàng hoàng, thi cử nghiêm chỉnh, chứ không
phải bát nháo như hiện nay. Do đó, các chính khách VNCH đều là những người có
thực học, từng xuất dương du học, đã học ngoại ngữ từ lúc ở VN, và khi ra ngoài
học một thời gian họ có thể giỏi ngoại ngữ gần như người bản xứ. Còn ngày nay,
dù các chính khách có rất nhiều người có bằng tiến sĩ và ngoại ngữ nhưng chẳng
ai biết thực học của họ ra sao, chỉ đến khi tiếp xúc với người nước ngoài thì
sự thật mới hiện ra.
Một phần
khác nữa tôi nghĩ có thể là do “tổ chức”. Chính khách VN trước khi ra ngoài họp
chắc chắn đã được dặn phải nói cái gì và không nên nói cái gì. Do đó, cho dù họ
có chính kiến, họ cũng không dám bước ra khỏi cái hộp của tổ chức vì trên đầu
họ còn lơ lửng cái vòng kim cô ý thức hệ. Do đó, chúng ta không ngạc nhiên khi
thấy trong các hội nghị quốc tế, các chính khách VN rất ít nói, trong khi đó
chính khách các nước trong vùng như Thái Lan, Mã Lai và Phi Luật Tân thì họ nói
như … két. Kể ra sự tiết kiệm lời nói như thế cũng gây ảnh hưởng đến hình ảnh
của đất nước và con người VN. VN hay nói đến “hội nhập quốc tế”, nhưng trong
thực tế thì các chính khách và quan chức chưa thể hiện sự hội nhập quốc tế chút
nào.
Tôi nghĩ
một phần khác có lẽ là do giáo dục. Chúng ta lớn lên với nền giáo dục nửa phong
kiến, nửa hiện đại. Học trò không được khuyến khích có chính kiến riêng và
không được học kĩ năng tranh luận. Rồi khi lớn lên một số bị cái guồng máy đoàn
– đảng nhào nặn thành một con người khác chứ không phải là chính mình nữa. Nói
cái gì cũng phải theo lập trường chính trị, chủ trương tập thể, và cái cá nhân
bị đè bẹp trong môi trường đó. Ngược lại, một trong những kĩ năng quan trọng mà
hệ thống giáo dục ở các nước phương Tây như Mĩ và Úc rất quan tâm là rèn luyện
kĩ năng communication và khuyến khích có chính kiến riêng. Học trò tiểu học đã
được khuyến khích tranh luận các vấn đề xã hội. Có trường sáng tạo bằng cách
chia lớp học ra hai đảng, một đảng cầm quyền và một đảng đối lập, và học trò
giả bộ làm đại biểu hai bên để tranh luận về một vấn đề thời sự. Đến khi lên
trung học và đại học, các em đã quen với phát biểu chính kiến, và cảm thấy
thoải mái với thói quen đó. Do đó, khi trưởng thành họ đã quá quen với văn hoá
tranh luận.
Tôi nghĩ
các chính khách VN rất cần kĩ năng communication, kể cả kĩ năng nói và thuyết
phục đối tác. Họ cần phải học chứ không thể tự nhiên mà có được. Nhưng không
phải học từ Bộ Ngoại giao vì chính những người trong Bộ Ngoại giao cũng có vấn
đề về kĩ năng communication. Họ nên học kĩ năng communication từ các chuyên gia
từ phương Tây, đặc biệt là Mĩ. Chỉ khi nào các chính khách xuất hiện trong hội
họp nước ngoài không còn cầm tờ giấy thì lúc đó công chúng mới an tâm.
(Theo FB Nguyen
Tuan/quechoa)
----------------
Chính khách Việt Nam khi tiếp khách ngoại quốc thì cứ ngồi dạng háng như bị bệnh sa đì thôi!
Trả lờiXóasa đì nặng chứ như gì nữa , đi bai bai chân , ngồi dạng háng là không thể trượt . Tôi đảm bảo .
Xóa"communication" có các nghĩa sau:
Trả lờiXóa- giao tiếp
- truyền đạt
- thông tin
Trong trường hợp này, câu sau khá đúng: "being deaf and dumb makes communication very diffcult" - Bị "điếc" và "câm" làm cho việc giao tiếp rất khó khăn!
Có ông Nguyễn Thiện Nhân nói tiếng Anh lưu loát thì bắt qua nhảy nhót nhí nhố với đám Hồng Vệ Binh Trung Cộng!
Trả lờiXóaĐồng ý với GS Tuấn, thay mặt TBT đi hội đàm, đàm phán mà cầm giấy đọc như đoc sớ thì cứ ở nhà mail cho nó một phát là xong, đi làm gì cho tốn công, tốn tiền. Có đóng kịch thì cũng đừng quá phản cảm như vậy.
Trả lờiXóaGS Tuấn nhỏ nhen ích kỉ ghen tức với mấy quan phụ mẫu quê em rùi nha....
XóaLãnh đạo từ trung ương đến tỉnh, huyện, ban ngành nhiều người học đại học tại chức thì lấy đâu ra nhân tài.Quy định của đảng biến mỗi người trong tổ chức như 1 cái máy,thằng lãnh đạo cao nhấtt bảo gì thì đám thuộc hạ phải nói theo thôi
Trả lờiXóaXem trong video clip thấy ông LHA vừa nói vừa liên tục ngó xuống tờ giấy để cạnh mép bàn . Một “ Tai nạn “ hiếm gặp đó là ông quên không đeo kính , Hoặc mất bình tĩnh và hoang mang đến mức không nghĩ ra túi nào để kính . Khi không đeo kính thì không thể nhìn thấy chữ gì vì nó quá mờ , vì vậy ông buộc phải cầm nó để đọc cho tiện …….như ở nhà . Người ta sẽ vô cùng lúng túng Khi không có kính , Sẽ rất nguy hiểm cho đất nước , nếu ông LHA không thể đọc nổi những gì đã viết trên trang giấy đó , hoặc tệ hơn là câu được câu chăng , chữ tác đánh chữ tộ theo kiểu “ Đau bụng uống nhân sâm ………” mà quên câu sau cùng “ Thì tắc tử “ .
Trả lờiXóaVì vậy lần sau ông LHA hoặc bất kỳ nhà lãnh đạo VN nào ra nước ngoài , điều đầu tiên phải chuẩn bị , đó là kỹ năng giao tiếp không dùng giấy tờ , trong trường hợp quá dốt , không thể làm được việc đó , thì phải nghĩ tới …….Cái kính , hãy mang theo càng nhiều càng tốt để “ phòng hữu sự “ và quan trọng là phải “ bình tĩnh , sáng suốt “ để đừng quên nó .
Hãy cầu trời cho vận mệnh đất nước này không bị phụ thuộc vào mấy cậu đánh máy , và nhất là những cái kính .
Để gió cuốn đi
Mấy năm trước, thấy cảnh thằng cha, rẽ ngôi tóc... gần sát tai trái, cầm giấy đọc ồ ề bài của bọn thư ký viết mà phát buồn nôn!!!
Trả lờiXóaNăm nào cựu TTg Phan văn Khải qua Mỹ, ngồi nói chuyện với TT Mỹ Bus, tay cầm tờ giấy viết sẵn mà run cầm cập, miệng đọc như học trò tiểu học trả bài trước thầy giáo . Bây Vừa rồi thấy ông đặc phái .. mít Lê Hông Anh thay mặt ĐCSVN đi sứ qua Tàu, gặp TBT T.quốc Tập Cẩm Bình, tay cũng cầm tờ giấy viết sẵn mà run như cầy sấy, miệng đọc như học trò tiểu học trả bài trước ông thầy nghiêm khắc.. . Sao thấy giống nhau quá và mà thấy buồn thúi ruột quá đảng ơi !
Trả lờiXóaNếu có nói gì bậy bạ thì cũng có cái cớ để chống chế sau này chớ. "Tại tờ giấy ai viết sao thì tui đọc vậy chớ thiệt tình tui có biết gì đâu"!
Trả lờiXóaNhỏ không học lớn làm đại úy
Trả lờiXóaNhờ cha truyền con nối hưởng danh
Đảng chứa đựng một bầy du thực
Toàn Dân buồn chán ngấy trông chi
Đất Nước vô tay một lủ bò
Hết than thở ôi thời vận mạc
Toàn côn trùng xâu xé tanh hôi
Đất Nước mạc đến hồi vận mạc
ĐVK
Bao nhiêu tiền của nhân dân nuôi cái lũ báo cô vô tích sự này. Đau đớn ở chỗ thằng già đi rồi thằng trẻ thay thế cũng vẫn y sì thế. Thật xấu hổ và nhục nhã thay cái hệ thống chính trị này !!!
Trả lờiXóaThưa GS Tuấn
Trả lờiXóađã đẳng cấp chính khách sao phải học cái gì?
người ta không xin, người ta cũng chẳng thoái thác, đó là nhiệm vụ của đảng giao
Nguyên nhân chính để có những " thảm họa " như bài viết của Gs Ng.văn Tuấn , chung quy cũng tai lỗi " hệ thống " của cái chế độ này . Chắc các vị cũng đều biết " xuất phát điểm " của các thế hệ lãnh đạo đất nước này rất " a - bờ - cờ " , hầu hết các vị " lãnh đạo thiên tài " đều trưởng thành và " ngoi lên " từ cuộc chiến , sau chiến tranh được học văn hóa theo kiểu " một năm 2 - 3 lớp " rồi vào đại học cũng theo kiểu " nhồi nhét lấy được " , khi ra trường lại làm công tác " đảng - đoàn " để có ghế sau này ... ( số này khá nhiều đấy nhé ) . Thế rồi qua một vài cuộc " đảng cử dân bầu " tót lên làm lãnh đạo ! Rồi một số vị thì thuộc diện COCC " học ít chơi nhiều " rồi cơ cấu đưa lên làm lãnh đạo ... Rồi cũng Gs , Ts như ai nhưng khốn nạn " nội ngữ ngèo nàn , ngoại ngữ một chữ bẻ đôi không biết " ! Thế rồi như LHA " đi sứ " , đám " vua tập thể " đã dăn rồi ( không riêng gì với LHA ) là phải nói những gì , phát biểu cái gì là phải " đúng đường lối " , vì thế với đầu óc thuộc diện " xôi thịt " như LHA không phải viết ra giấy rồi đọc thì có mà " bỏ mẹ " ! Còn rất nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng " văn hóa lùn " của các vị " lãnh đạo thiên tài " Vietnam như bài viết của Gs Ng.văn Tuấn . Và đất nước này mới " lụn bại " như thế này chứ ! Ấy thế mà có bố còn cao giọng : " ta có thế nào họ mới mời ta chứ " ??? Nghe mà thấy lợm giọng !
Trả lờiXóaTheo tôi, không phải là các bác nhà ta không có trình độ. Tuy nhiên, với cơ chế áp đặt một chiều từ trên xuống thì không cần cấp dưới phải có tài năng mà chỉ cần biết vâng lời. Lâu dần cái tài năng đó không sử dụng bị mai một đi rất nhiều nên cứ lóng ngóng sợ sai chỉ đạo. Tốt nhất là... đọc cho chắc ăn, hoàn thành nhiệm vụ trên giao dù cũng phần nào bị ức chế. So sánh với thời phong kiến qua sử sách ghi lại thì tài ngoại giao thời trước của các cụ phong kiến còn tốt hơn tài năng của các bác cộng sản bây giờ. Và đương nhiên, nhân tài thời phong kiến đa số được đãi ngộ thật sự theo thực học, đó chính là nguồn nguyên khí quốc gia giúp chúng ta chống sự bành trướng và đồng hóa của Trung Quốc 1000 năm qua.
Trả lờiXóaMong lắm thời nay các bác sớm tỉnh ngộ và đãi ngộ nhân tài thật sự chứ không phải hô hào mị dân.
Sờ sờ sự thật, họa tai lâm
Trả lờiXóaGiao tiếp - giấy cầm đọc - họa xâm
Ngoại giao - phản cảm - ôi - quốc thể
Nực cười nhân thế, chẳng xứng tầm.
Tâm, tài thiếu, yếu - "Đọc" - làm đầu
Trả lờiXóaChính khách, ngoại giao, cảnh tượng sầu
Ghế, mác - chạy, mua - lòi đuôi chột
Ô dù, tầm gửi - rõ mặt - sâu!
Bảo ngay, nói thẳng dễ mất lòng
Trả lờiXóaChính kiến xưa nay rõ đục trong
Sửa chữa, tiếp thu dân nước trọng
Mê lầm khó thoát họa tồn - vong.
Nói như gs.Tuấn là còn lịch sự mà nương tay,chứ cho
Trả lờiXóamấy ông ấy là chính khách thì không chinh xác gì đâu,
thưa giáo sư mà họ chỉ là cán bộ của Đảng CsVN.
Nhìn cái hình này nếu bình luận là TCB rất xem thường ĐPV của TBTVN thì cũng có lý. Nhưng nghĩ kỹ lại thấy TBTVN chả coi TCB có gram nào hết, thế mà cũng ...mất công tiếp kiến!
Trả lờiXóaMèo nào cắn mỉu nào đây?
liên tục ngó xuống tờ giấy để cạnh mép bàn mà tâm thần hoang mang cực độ.
Trả lờiXóaTrước Thiên triều uy nghi như hổ báo.
Nhân dân VN hãy rộng lòng tha thứ cho e... em
liên tục ngó xuống tờ giấy để cạnh mép bàn mà tâm thần hoang mang cực độ.
Trả lờiXóaTrước Thiên triều uy nghi như hổ báo.
Nhân dân VN hãy rộng lòng tha thứ cho e... em
LĐA làm như đang đọc Bản Kiểm Điểm? Được cái lão ta chưa đến nỗi ngồi giạng háng.
Trả lờiXóaNói mãi, éo muốn nói nữa. Nguyên do bắt nguồn từ thể chế. Chấm hết.
Trả lờiXóaPhải nói liên tục! Chúng ta đang đấu tranh, dù bất bạo động, với bọn tham nhũng tàn ác!
XóaXem bức hình này tôi nhớ đến thằng Bờm trong truyện cười dân gian khi Bờm được sai đi mua mắm muối.đi một lát quay về hỏi bát nào đựng mắm bát nào đựng muối...lát sau lại về hỏi đồng nào mua muối,đồng nào mua mắm...ôi đảng ta đúng là đỉnh cao trí tuệ thật chứ không giả chút nào!!!!!!
Trả lờiXóaKhông hiểu nổi Ô.LHA lên đến Bộ Trưởng BCA rồi Ủy Viên BCT quyên lực thứ 5 của ĐCSVN - Nhìn cử chỉ điệu bộ của Ô. thật không xứng tầm - Đúng như mọi người đánh giá là xôi thịt ...
Trả lờiXóaÔ.NPT cử LHA đi sứ cũng vì ông không có trình độ sai gì nghe nấy - NPT chắc ăn và tin tưởng Người Đầy Tớ trung thành này - Nếu cử NSH đi thì không được vì Ô.Hùng CT QH không thể đại diện Đảng CSVN hơn nữa Ô.Hùng hay ống ống lác lác cũng bậy chuyện cho nên cử LHA là đúng tâm nguyện của Ông - Thật xui xẻo LHA đi đả làm cho Thế giới và nhất là người dân VN thấy bộ mặt Đỉnh Cao Trí Tuệ của Đảng - Đúng quá đi chứ -Cảm ơn LHA diễn xuất không chê vào đâu được - Nỡ mặt nở mày NPT .
Thảm hại và nhục Quốc thể của tên Đặc phái Lê Hông Anh
Trả lờiXóa*************************************************
Lão như sa đì quỳ dạng háng đọc sớ
Học đại đại học tại chức ú ơ !
Bác Đảng biến người thành cỗ máy
Thằng cao nhất bảo gì thuộc hạ làm cơ
Đi sứ triều cống cầm giấy đọc
Ồ ề như lợn ỉ heo nọc cứng cơ sơ
Tay cầm tờ giấy viết sẵn run cầm cập
Ê a như học trò tiểu học lờ khờ !
Đặc phái Lê Hông Anh ở nhà hét ra lửa !
Lông mày trâu nước con hà mã mặt trơ
Qua quỳ lê lết đến Bắc Kinh chầu Tàu Khựa
Vào Tử Cấm Thành gặp Hồng đế Tập mặt cà bơ
Cầm tờ giấy viết sẵn mà run như cầy sấy
Thấy mà buồn thúi ruột quá Bác Đảng ơ .. .
Nhỏ chăn trâu thiến heo cắt mu gà hoạn lợn
Không học lớn lên làm đến Tổng bí thơ
Thái tử Đỏ cậu ấm sứt vòi con cháu các cụ (CCCC)
Đảng Bốn triệu tên du thủ du thực béo bơ
Toàn Dân chán ngấy chờ đem chúng bỏ cống
Đất Nước bất hạnh rơi vào tay lũ cờ bờ
Ôi Tổ Quốc đoạn trường đến đứt cả ruột
Ô Thời Đồ đểu Trần DâM Tiên vận mạy Cơ đồ
Bao nhiêu tiền Thuế Dân nuôi lũ báo cô vô tích sự
Nhục Quốc thể gì bằng Đỉnh cao trí tuệ a-bờ-cờ
Toàn siêu ký sinh trùng vô loại xâu xé Đất Nước
Đứng lên vùng dậy đạp đổ chúng ném vào bô .. ..
TRIỆU LƯƠNG DÂN
Chọn lựa nào: Sợ chiến / hiếu chiến / dám chiến???
Lũ Quan tham từng cậu ấm đỏ sứt vòi từ lụa nhung!
Thiếu khí phách bậc cha ông anh hùng
Mớ chiến thuật chiến lược chưa quán triệt
Chỉ còn cái ghế quyền lực nên bợ bưng!
Nỗi nhục nỗi đau Đồng bào nào của chúng
Tổ Quốc đổ xương máu Cuộc chiến chống Trung
Năm 79 rõ ràng Sợ chiến / hiếu chiến / dám chiến
Cả Dân ta quyết đánh giặc thù dù yêu Hòa bình
« Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn - Đánh cho nó chích luân bất phản....
Đánh cho để đen răng - Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng.... »
Những « đứa con hoang tàn » triệu lần hơn nhục nhã!
Miễn sao gia đình sống yên mặc kệ Khựa bắn giết dân mình
Chủ hòa tránh chiến tranh bằng cái giá khiếp nhục
Cuối cùng chắc sẽ nhận cả tủi nhục nhã lẫn chiến chinh!
TRIỆU LƯƠNG DÂN
Đúng là thằng học trò Lê Hồng Anh đọc không sai 1 chữ trả bài cho Thầy TÀU KHỰA Tập Cận Bình!
Thật nhục Quốc thể!
Đúng thằng Lê Hồng Anh là cháu đích tôn của thằng Lê Chiêu Thống.
Đang viên thời @
Trả lờiXóaXin hỏi vì sao có chuyện này ?
Xin thưa !Bố dốt con phải dốt !
Ở xứ sở này có hiếm đau!
Bởi vì lãnh đạo tranh nhau làm càn./.