*
VƯƠNG TRÍ DŨNG
Có người sợ Trung Quốc cắt đứt
quan hệ kinh tế với Việt Nam .
Nhưng thực ra không phải Việt Nam, mà chính Trung Quốc sợ mối
quan hệ kinh tế giữa hai nước bị cắt đứt. Điều tưởng như nghịch
lý nhưng trên thực tế lại là sự thật.
Quan hệ Việt - Trung đang gia tăng
căng thẳng ngày càng cao độ do Trung Quốc ngang ngược xâm lược biển
đảo của Việt
Tại sao Trung Quốc lại lộng quyền
áp đặt đường lối chính sách của mình trong quan hệ với Việt Nam ? Đó là
bởi vì Trung Quốc đang tham vọng trở thành một cường quốc bá quyền,
và điều quan trọng nữa, là Trung Quốc cho rằng Trung Quốc nắm được
các điểm yếu chí tử của Việt Nam.
Thực ra Trung Quốc đã quá tự tin
vào các “bảo bối” của họ. Nhưng trước hết hãy chỉ ra năm “bảo bối”
của Trung Quốc, mà dựa vào đó Trung Quốc đã tiến hành một chính
sách cường quyền với Việt Nam.
1. Nền
kinh tế Việt Nam phụ thuộc nhiều vào Trung Quốc
Kể từ khi bình thường hóa quan hệ Việt Trung
sau Hội nghị Thành Đô (4-9-1990), nền kinh tế Việt Nam từng bước chịu
sự chi phối của Trung Quốc. Bắt đầu từ ít, lớn dần từng ngày, và
hiện nay đã trở thành “hầu như thuộc địa toàn phần” của Trung Quốc.
2. Việt Nam
cần một khoản vay tài chính lớn từ Trung Quốc nhằm đảm bảo sự ổn
định kinh tế chính trị để phát triển và duy trì thể chế
Không có số liệu chính xác từ các
nguồn nhà nước chính thống, nhưng các nguồn viện trợ ODA hứa hẹn
đến khoảng 20 tỷ USD và nguồn vay khoảng 100 tỷ USD từ Trung Quốc có
thể trở thành miếng mồi nhử để Trung Quốc áp đặt ràng buộc lên
Việt Nam.
Trung Quốc cho rằng một trong những
điểm yếu chí tử của Việt Nam là Việt Nam cần nguồn vay tài chính
lớn để níu kéo sự tụt dốc kinh tế có nguy cơ dẫn đến bất ổn chính
trị trong nước và làm cho thể chế bị đe dọa.
3. Việt
Nam không có liên minh quân sự để cân bằng với Trung Quốc
Một thực tế là Việt Nam
không có một liên minh quân sự nào để chống lại Trung Quốc khi Trung
Quốc dùng vũ lực đánh chiếm lãnh thổ Việt Nam . Không một nước nào muốn
gây chiến tranh với Trung Quốc chỉ để bảo vệ Việt Nam, trừ phi họ bị
ràng buộc bởi một hiệp ước liên minh quân sự với Việt Nam .
Ngay cả khi có một hiệp ước liên
minh quân sự với Việt Nam, trong trường hợp Trung Quốc tấn công Việt
Nam với giới hạn cục bộ, thì liên minh quân sự cũng sẽ không tham
chiến trực tiếp, mà chỉ có thể giúp Việt Nam về vũ khí, lương
thực, thông tin tình báo, chuyên gia, chiến lược, kế hoạch tác chiến,
trên mặt trận ngoại giao và truyền thông. Việt Nam
sẽ phải chiến đấu chống Trung Quốc bằng chính con người Việt Nam .
Trong chiến tranh Biên giới tháng
2-1979, Đặng Tiểu Bình đã phải thông báo trước về giới hạn mục tiêu
đánh chiếm các tỉnh biên giới và thời hạn rút quân, để Liên Xô không
mở mặt trận thứ hai ở biên giới Xô - Trung.
Giả sử Trung Quốc liều lĩnh tấn
công Điếu Ngư Đài, thì Mỹ Nhật và Trung Quốc cũng sẽ chỉ đánh nhau
trong phạm vi lân cận Điếu Ngư Đài. Cả Trung Quốc Nhật Mỹ đều không
dám mở rộng chiến tranh sang lãnh thổ Trung Quốc và Nhật Bản. Bởi
nếu không giới hạn cục bộ, để xảy ra chiến tranh tổng lực thì sẽ là
một thảm họa lớn không chỉ cho các quốc gia tham chiến mà cho cả
toàn thể nhân loại.
Bởi vậy nếu Trung Quốc tiến hành
một cuộc chiến tranh cục bộ chống Việt Nam
thì không có ai đưa quân đến giúp Việt Nam cả. Đó là sự đơn độc của
Việt Nam hiện nay trong cuộc đối đầu vũ lực với Trung Quốc. Trung
Quốc tự cho đó là điểm mạnh của họ để hung hăng chèn ép Việt Nam.
Trung Quốc cho rằng dù họ ngang ngược đến đâu, Việt Nam cũng nhẫn chịu không dám
để xảy ra đụng độ vũ trang.
4. Việt Nam
phải dựa vào Trung Quốc để bảo vệ sự lãnh đạo một đảng
Sau sự sụp đổ của Liên Xô và đồng
minh ở Đông Âu,Việt Nam vội vã hòa hảo với Trung Quốc ở Hội nghị
Thành Đô nhằm duy trì phần còn lại của “phe Xã hội Chủ nghĩa” với
Trung Quốc là “thành trì”. Vì thế Trung Quốc cho rằng Việt Nam cần Trung Quốc như là cứu cánh duy nhất
có thể giúp Việt Nam
bảo vệ sự lãnh đạo một đảng. Mô hình một đảng ngày nay chỉ còn ở
Trung Quốc, Việt Nam, Lào, Cu Ba và Bắc Triều Tiên. Nhưng hai quốc gia
Cu Ba và Bắc Triều Tiên rõ ràng còn lo không nổi thân mình thì làm
sao giúp được người khác.
Bởi vậy theo Trung Quốc thì việc
học tập kinh nghiệm Trung Quốc trong công tác đảng và quản lý nhà
nước là rất cần thiết cho Việt Nam . Việt Nam phải bám
vào Trung Quốc để duy trì mô hình nhà nước hiện hành. Nếu rời xa
Trung Quốc thì thể chế ở Việt Nam có nguy cơ bị thay đổi,
5. Trong giới quyền
lực Việt Nam tồn tại bộ phận chịu ảnh hưởng của Trung Quốc
Sự can thiệp của Trung Quốc vào
công việc nội bộ của Việt Nam ngày một gia tăng từ sau Hội nghị
Thành Đô đã cho phép Trung Quốc tự tin vào khả năng gây ảnh hưởng của
họ lên đường lối chính sách của Việt Nam.
Năm “bảo bối” nêu trên của lãnh đạo
Trung Quốc chỉ có giá trị ở chừng mực khi họ gia tăng sức ép lên
Việt Nam chưa đến mức
Việt Nam
bị mất chủ quyền lãnh thổ. Khi Trung Quốc ngang ngược liên tiếp xâm
phạm lãnh thổ Việt Nam ,
thì tính toán của họ sẽ trở nên sai lầm. Chỉ xin nêu sơ lược các
luận cứ chính.
Về điểm thứ nhất: Nền kinh tế Việt Nam phụ thuộc nhiều vào Trung
Quốc
Nếu cắt đứt hoàn toàn quan hệ kinh
tế giữa hai nước, thì Việt Nam
được lợi hơn và Trung Quốc bị thiệt hại hơn. Trung Quốc sẽ bị thiệt
hại bởi ba điểm chính sau đây.
1. Rời bỏ
Việt Nam Trung Quốc mất đi một thị trường ‘thuộc địa’ 90 triệu dân
tiêu thụ hầu như hoàn toàn hàng hóa Trung Quốc.
2. Rời bỏ
Việt Nam, Trung Quốc còn mất đi nguồn lợi kinh tế lớn về thị trường
đầu tư, thị trường cung cấp tài nguyên khoáng sản và nguyên vật liệu
giá rẻ.
3. Điều
quan trọng nữa là, rời bỏ Việt Nam, Trung Quốc sẽ đẩy Việt Nam ra
khỏi quỹ đạo phụ thuộc. Trung Quốc sẽ mất đi một đồng minh trong
cuộc đấu tranh giành ảnh hưởng siêu cường. Trung Quốc đẩy Việt Nam về
phía đối thủ, làm cho đối thủ mạnh hơn và nguy hiểm hơn là có biên
giới chung với Trung Quốc. Yếu tố địa chính trị này là một mối quan
ngại lớn của Trung Quốc.
Về phía Việt Nam cũng có ba điểm lợi chính
dưới đây.
4. Rời bỏ
Trung Quốc, Việt Nam thoát khỏi nguồn hàng hóa kém chất lượng độc
hại, thoát khỏi nguồn thiết bị công nghệ lạc hậu vừa kém hiệu quả
vừa ô nhiễm, cùng với mối nguy hại tiềm ẩn lâu dài chưa lường trước
được.
5. Rời bỏ
Trung Quốc, Việt Nam sẽ hợp tác cùng các nước tiên tiến khác, sẽ
được tiếp cận nền công nghệ hiện đại, nguồn hàng hóa chất lượng
cao, phương thức sản xuất hiện đại, nề nếp lao động khoa học văn minh.
6. Điều
quan trong nhất là, rời bỏ Trung Quốc, Việt Nam có cơ hội xây dựng
một nền kinh tế tự chủ hiện đại, có thể trở thành một quốc gia
hùng mạnh và không bị phụ thuộc. Khi cắt bỏ quan hệ với Trung Quốc
nền kinh tế Việt Nam chỉ bị ảnh hưởng trong một giai đoạn rất ngắn
và sẽ hồi phục nhanh chóng. Có thể nói, rời bỏ Trung Quốc là cơ
hội “lột xác” của Việt Nam .
Về điểm thứ hai: Việt Nam cần một khoản vay tài
chính lớn từ Trung Quốc nhằm đảm bảo sự ổn định kinh tế chính trị
để phát triển và duy trì thể chế
Vay tiền để mà mất đất mất chủ quyền thì nhân
dân Việt Nam nhất quyết không chịu. Từ ngàn xưa, khi động chạm
đến chủ quyền lãnh thổ, thì nhân dân Việt Nam quyết hy sinh tất cả,
bất chấp sinh mạng tiền bạc giàu nghèo sướng khổ. Nếu không có
nguồn tài chính của Trung Quốc, kinh tế Việt Nam chỉ bị ảnh hưởng
tạm thời, Việt Nam sẽ có ngay nguồn tài chính từ các nước khác để
bù lại. Không có nguồn tài chính của Trung Quốc, Việt Nam vẫn ổn
định về kinh tế và chính trị. Được lòng dân thì thể chế còn, mất
lòng dân thì thể chế mất. Sự tồn vong của thể chế không phụ thuộc
vào khoản vay của Trung Quốc.
Về điểm thứ ba: Việt Nam không có liên minh quân sự để cân bằng với
Trung Quốc
Hiện tại Việt Nam quả không
có liên minh quân sự. Nhưng khi Trung Quốc tấn công Việt Nam, tức khắc
Việt Nam sẽ nhận được sự giúp đỡ của nhân dân toàn thế giới, trong
đó có cả nhân dân Trung Quốc. Đó chính là một liên minh vô địch.
Nếu so sánh số liệu đơn thuần giữa
hai nước thì số lượng vũ khí và quân đội của Trung Quốc nhiều hơn
Việt Nam .
Nhưng bất cứ lúc nào, nếu Trung Quốc xâm lược Việt Nam thì Trung
Quốc sẽ bị thất bại. Lịch sử hàng ngàn năm bang giao hai nước đã
chứng minh điều đó. Trung Quốc chỉ có thể gia tăng gây áp lực chứ
không thể tiến hành chiến tranh xâm chiếm Việt Nam .
Về điểm thứ tư: Việt Nam
phải dựa vào Trung Quốc để bảo vệ sự lãnh đạo một đảng
Khi đã nói đến độc lập dân tộc
thì người Việt Nam nào cũng bảo vệ Tổ Quốc. Những người lãnh đạo
Việt Nam phải biết dựa vào nhân dân Việt Nam để duy trì sự lãnh đạo,
chứ không thể dựa vào Trung Quốc để bảo vệ sự cầm quyền. Đảng thì
hữu hạn nhưng Dân tộc thì vĩnh cửu. Mô hình nào có lợi cho Dân tộc
sẽ được nhân dân quyết định chứ không do ai đó muốn là được.
Về điểm thứ năm: Trong giới
quyền lực Việt Nam tồn tại bộ phận chịu ảnh hưởng của Trung Quốc
Việt Nam đã từng có một đội ngũ
lãnh đạo cứng rắn trước sự ngang ngược của Trung Quốc. Nhưng từ sau
Hội nghị Thành Đô, Trung Quốc ngày càng gây ảnh hưởng hơn trong công
việc nội bộ Việt Nam.
Tuy nhiên, đòi hỏi toàn vẹn lãnh
thổ thiêng liêng và áp lực từ khí phách của nhân dân sẽ tạo nên sức
bật kháng cự sự ảnh hưởng của lãnh đạo Trung Quốc. Xu thế độc lập
cứng rắn tất sẽ thắng thế.
Tổng thể lại từ tất cả các phương
diện, có thể thấy Trung Quốc không dám cắt đứt hoàn toàn quan hệ
kinh tế với Việt Nam .
Nếu Trung Quốc cắt đứt quan hệ kinh tế thì thật may mắn cho Việt Nam . Càng
rời xa Trung Quốc, Việt Nam
càng có cơ hội để phát triển một nền kinh tế tự chủ hiện đại bền
vững. Tiếc thay Trung Quốc chỉ có thể đe dọa, chỉ có thể cắt đứt
một phần mà không dám cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ kinh tế với
Việt Nam .
Chúng ta đang sống trong một thế
giới mà tốc độ tích hợp toàn cầu ngày một gia tăng. Không có quốc
gia nào có thể cô lập tuyệt đối với thế giới còn lại. Bởi thế
chúng ta không thể không có quan hệ với Trung Quốc. Nhưng mối
quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc càng ít đi bao nhiêu thì càng có
lợi bấy nhiêu cho Việt Nam. Tiếc là không thể đưa mối quan hệ
giữa hai nước về zerô.
Phải nắm được bản chất vấn đề là
không phải Việt Nam, mà chính Trung Quốc sợ hãi sự cắt đứt quan hệ
với Việt Nam .
Vì thế Trung Quốc tìm mọi cách để bắt Việt Nam phải phụ thuộc, từ
các biện pháp mềm cho đến các hành động rắn. Trung Quốc không muốn
và không dám cắt đứt quan hệ kinh tế với Việt Nam, trừ phi giữa hai
nước xảy ra xung đột vũ trang lớn. Sự cắt đứt quan hệ của Trung Quốc
sẽ nhanh chóng đẩy Việt Nam ra khỏi quỹ đạo phụ thuộc Trung Quốc. Đó
thực sự là một đòn “Gậy ông lại đập lưng ông”.
Bởi vậy, hãy luôn nhớ rằng, quyền
cắt đứt quan hệ kinh tế giữa hai nước nằm trong tay Việt Nam chứ không
phải ở phía Trung Quốc. Đừng bao giờ sợ Trung Quốc.
V.C.D.
=========
Bạn Trí Dũng lại tự sướng, tớ không đồng quan điểm với bạn
Trả lờiXóaVN bất quá lớn hơn tí ti một cái tỉnh bé nhất của ông anh to béo
nhưng cái đó chưa thành vấn đề lớn
vấn đè lớn là các đấng đỉnh cao bán cả tâm hồn lẫn thể xác cho quỷ rồi....
"Hiện tại Việt Nam quả không có liên minh quân sự. Nhưng khi Trung Quốc tấn công Việt Nam, tức khắc Việt Nam sẽ nhận được sự giúp đỡ của nhân dân toàn thế giới, trong đó có cả nhân dân Trung Quốc. Đó chính là một liên minh vô địch."
Trả lờiXóaCả bài thì hay
Riêng mỗi đoạn này
Nói như "Tuyên huấn"!
Không có chuyện toàn thế giới ủng hộ đâu vì họ ủng hộ mãi rồi mà có lãnh đạo đảng , NN , chính phủ có hành động nào đâu , rồi họ cũng chán chứ , còn liên minh quân sự cũng kg dễ đâu . Có lẽ VN trong tương lai chỉ chống Tàu bằng nước bọt thôi !
XóaBài viết hay và chính xác, đã chỉ ra hầu hết các điểm khi thoát trung nhưng có điều trong sách lược của đảng csvn có dám đương đầu với thực tại hay không là còn tùy. Hiện vn đang quá phụ thuộc vào tq liệu có nhanh chóng thoát ra được liền hay không? nông nghiệp, đầu tư xây dựng cơ bản, và nhất là chúng đang nắm tử huyệt trong tay là bằng chứng hối lộ các quan chức vn và tiền đổ vào các dự án đang triển khai cũng không nhỏ..
Trả lờiXóaĐường lối chính trị của trung cộng cũng không dám ép vn vào đường cùng, mất vn là mất luôn trung quốc trong tương lai, thế nên vn cứ phải luẩn quẩn trong cái vòng kim cô ( nhận tiền Tệ để duy trì đảng, học đường lối để giử đảng) trong cám cảnh một đảng hai nhà nước mà tq đưa ra để ép vn chắc vn cũng khó có sự lựa chọn nào khác và cuối cùng cái bảng 16 /4 lại đổi màu thôi chứ không hi vọng gì khác.
muốn thoát trung?
Xóatrước tiên phải thoát +
Muốn thoát +, phải thoát ngu dân!
XóaRất tiếc Vương Trí Dũng không phải là TBTĐCSVN .
Trả lờiXóa... ND VN còn khổ dài dài vì quyền lợi 2 ĐCS anh em chúng nó vì ĐẠI CỤC C chúng sẽ lại bắt tay ôm chân nhau cầu hoà để tiếp tục cai trị nhân dân 2 nước và bắt nạt hù doạ nhân dân TG?
Trả lờiXóaNGLUY
Thằng chủ nô bao giờ cũng cần nô lệ. Còn kẻ nô lệ chỉ muốn chủ nô chết đi!
Trả lờiXóaNhưng ngược lại ở VN kẻ NÔ LỆ lại k muốn chủ suy yếu mất đi sự bảo kê -cả 2 ĐCS đang ở trong giai đoạn cuối?
XóaNGLUY
Dĩ nhiên là Trung Quốc sợ mất Việt Nam vì mấy lẽ:
Trả lờiXóa1- Cả một guồng máy chuyên sản xuất đồ đểu xuất sang Việt Nam sẽ phải dừng hoạt động vì ngoài VN ra không một nước nào trên thế giới chấp nhận.
2- Mất nguồn cung cấp các loại khoáng sản thô với giá hời gần như là nhặt được, đặc biệt là quặng nhôm
3- Mất lá chắn phía nam xét về mặt quân sự.
3- Mất người mua điện với giá cao.
4- Mất nguồn cung cấp cao su, gạo với giá rẻ.
5- Mất nguồn cung cấp than giá rẻ, càng gay go hơn khi Lào đóng cửa mỏ than của mình như là một cách tích trữ năng lượng cho tương lai của họ.
6- Nếu VN ngả hẵn sang Mỹ thì cơ hội kiếm chác ngoài Biển Đông của Trung Quốc sẽ trở lên nhỏ bé và khả năng thao túng châu Á rất có thể tiến tới số 0 xét về cả chính trị, quân sự, kinh tế, ngoại giao.
7- Mất học sinh chiến lược vì ngoài VN ra Trung Quốc chẳng thể dạy cho ai đó một bài học nào của mình.
8- Mất khả năng kiếm lời khổng lồ từ việc cung cấp ODA cho VN.
9- Mất nơi xuất khẩu thiết bị, công nghệ lạc hậu cùng với lao động phổ thông thông qua FDI tại VN.
10- Mất nơi quảng cáo, truyền bá văn hóa Trung Hoa.
Tóm lại : MẤT SÂN SAU.
riêng vô mục 1-, bạn đã không hiểu gì
XóaĐồng ý với bạn 0743. Dân Mỹ hiện nay xài toàn đồ lắp ráp tại China. Thay đổi như sau:
Xóa1 - Mất nguồn "gái làng".
Dẫu có "hoang đoàng" thì cũng là một "đứa con", chẳng lẽ vì tiểu cục mà hy sinh đại cục.
Trả lờiXóaTrung Quốc ngu sao để mất thằng em "núi liền núi, sông liền sông" còn ý thức hệ thì "nối dài"?
Trả lờiXóa"Được lòng dân thì thể chế còn, mất lòng dân thì thể chế mất.". Điều này chẳng có gì mới, nhưng nó không bao giờ cũ, nó là quy luật của muôn đời.
Trả lờiXóaLiên Xô là một Quốc gia vĩ đại, và sự sụp đổ của nó cũng là một sự vĩ đại trong lịch sử phát triển nhân loại. Sự ra đời Liên bang Cộng hòa xã hội chủ nghĩa xô viết đã làm nền tảng cho sự ra đời một hệ thống các nước Xã hội chủ nghĩa khắp trên thế giới. Sức mạnh Liên xô cả về chính trị, kinh tế,quân sự đã đủ sức bảo kê cho toàn hệ thống suốt nửa thế kỷ. Cùng với sự trải nghiệm đau đớn của nhân dân dưới chế độ xã hội chủ nghĩa không thể phủ nhận những thành quả và đóng góp của Liên Xô cho sự phát triển xã hội loài người. Đánh tan phát xít đức, cứu loài người thoát khỏi chủ nghĩa phát xít; đóng góp những thành tựu khoa học vĩ đại đặc biệt trong lĩnh vực chinh phục vũ trụ, hạt nhân và các ngành khoa học cơ bản; xây dựng tiềm lực quân sự mạnh số một thế giới...Nhưng trớ trêu thay, điều vĩ đại nhất lại là đã chứng minh: Một quốc gia dù có tiềm lực quân sự mạnh đến đâu, nền chuyên chính cứng rắn đến đâu cũng không tránh khỏi sụp đổ nếu nhân dân chống lại. Quy luật ấy cũng không loại trừ Trung quốc và Việt nam.
Tất cả những sức mạnh số một của Liên Xô đứng trên một thể chế chính trị độc tài thiều tính chất cộng hòa đích thực, một xã hội dân chủ giả hiệu; sự độc tôn về tư tưởng làm cho xã hội khô cứng, bảo thủ về tư duy; mọi quyền tự do tư tưởng bị triệt tiêu;quyền con bị tước đoạt...tất cả những điều đó tạo nên một ẩn ức xã hội tích lũy nhức nhối. Đáng lẽ Đảng Cộng sản Liên xô phải có những thay đổi về tư duy "cai trị' cho phù hợp, mở rộng dân chủ quyền con người, nâng cao đời sống nhân dân, xây dựng niềm tin và đồng thuận xã hội thì lại càng thắt chặt hơn, sắt máu hơn vì một niềm tin về "sức mạnh vô địch" nhằm bảo vệ thể chế, chế độ đến khi thay đổi đã quá muộn.
Kết quả Liên Xô sụp đổ tạo hiệu ứng sụp đổ cả một hệ thống được xây dựng bằng bạo lực, cường quyền.
Quá khiên cưỡng khi đưa đặt Việt nam vào "trường" Liên xô, nhưng cũng phải lấy đó làm một kinh nghiệm. Không thể dựa vào sức mạnh của Trung quốc để bảo vệ thể chế chế độ, không một sức mạnh nào nếu không đem lại quyền lợi cho dân tộc, cho đa số nhân dân đủ sức bảo vệ thể chế, chế độ.
Trong lúc này, hơn lúc nào hết Đảng phải dũng cảm nhìn vào điểm yếu huyệt của Việt nam là thể chế, là ý thức hệ, nó thực sự đang ngăn cản việt Nam đồng hành với các nước văn minh, dân chủ, đang trở lực ngăn cản Việt Nam đi vào văn minh, hưng vượng và đang là nguy cơ tiềm ẩn cho sụp đổ thể chế, chế độ.
Đảng hãy tự tin trong lãnh đạo, dám thay đổi, dám rời bỏ sự bảo kê về chính trị và kinh tế với Trung Quốc, sẵn sàng hợp tác và liên minh với các quốc gia văn minh, xây dựng một đất nước phồn vinh, tự do, từng bước lấy lại lòng tin của nhân dân, đó là liều thuốc duy nhất lấy lại sức mạnh của Đảng.
Nhiều bài viết trên trang của bác Bồng chính xác và thú vị ,rõ ràng chúng ta đều đứng trước hiện trạng "Biết rồi nói mãi...". Từ nhiều năm nay bằng rất nhiều thủ đoạn tinh vi,xảo trá,lọc lõi và đểu cáng ,với từng nước đi chuẩn xác, lãnh đạo Trung quốc qua nhiều thế hệ đã xác lập được mô hình quan hệ Trung Việt theo đúng ý muốn của họ. Thực chất bây giờ lãnh đạo ta đã là quân cờ trong tay họ . Thực trạng này rất khó gỡ. Trong vòng 10 năm tới nếu đảng cộng sản Trung quốc không tự vỡ và xã hội TQ không có những biến đổi động trời thì khả năng Việt nam ta biến đổi theo một trong các mô hình sau:
Trả lờiXóa1.Nếu điều 4 Hiến pháp vẫn còn tồn tại thì khoảng từ 2020 đến 2024 sẽ có hội nghị hợp nhất 2 đảng cộng sản Trung quốc và Việt nam.Lúc đó nước chxhcn Vietnam ta sẽ là:
a/ Một thành viên trong liên bang cộng hòa nhân dân TRUNG HOA
b/ Một khu tự trị hay một tỉnh có tên Lạc việt hay Quảng nam gì đấy. Thế hệ lãnh đạo lúc đó chắc sẽ là các ông Đam, Minh ,Thưởng,Anh,Triết,Nghị gì đó.
Nhưng người tính không bằng Trời tính. Chắc chắn Trung hoa vĩ đại sớm muộn cũng sẽ phải vỡ như đã từng vỡ trong lịch sử.Việt nam ta lúc đó lại được mở mặt, con cháu ta lại được làm người tử tế.
Cầu mong hồn thiêng sông núi, Anh linh liệt tổ liệt tông phù hộ.
Cầu mong Trời Phật cảnh tỉnh lũ người tham lam ác độc và ngu muội sớm ngộ tỉnh.
"người tính không bằng Trời tính". Giờ hay nói sai câu này. Đúng là:
XóaNgười tính - Trời định! (Nhân tính, Thiên định)
Mỗi người thể đưa ra một luận điểm riêng, theo tôi thì: lịch sử do nhân dân quyết định, còn tại mỗi một thời điểm thì lịch sử do một hoặc vài cá nhân quyết định. Ở VN hiện nay, mọi tiến trình lịch sử còn bị tư tưởng lợi ích nhóm chi phối. Nói thì dễ, nhưng làm thì lại phải xem nồi cơm nhà mình có ảnh hưởng đến không.
Trả lờiXóaCó một nhà ngoại giao nước ngoài đã phán" VN muốn thay đổi cần có một thế hệ lãnh đạo khác", không phải Ông ta chê lớp LĐ này kém đâu, họ cũng yêu nước lắm chứ, nhìn TQ ngang ngược mà đau lòng lắm chứ, cũng sợ tiếng xấu ngàn đời lắm chứ....nhưng có một thứ trói tay bịt miệng họ lại, đó là" Nói và làm theo NQ", mà NQ thì do lãnh đạo soạn thảo, mà lãnh đạo thì "mắc quai" của chú ba tàu rồi, bao nhiêu bằng chứng nhận tiền, chơi gái có hết, trưng ra thì như vỡ hố tự hoại nhà WC.
Trả lờiXóaVì vậy, có một con đường duy nhất để thoát trung: thay lãnh đạo!
Nhưng vấn đề là LŨ VIỆT GIAN cầm quyền đang làm tay sai cho LŨ TÀU CỘNG HÁN GIAN có dám làm không hay lại lén lut một lần nữa bỏ cả quốc khánh sang Thành Đô quy hàng lần nữa????~!!!! LŨ VIỆT GIAN đang cuống lên rồi, chỉ lo giữu chế độ, còn chế độ là còn tham nhũng còn bổng lộc chuqws Tổ Quốc và dân tộc với lũ này chẳng có nghia gì cả, chúng đang cuống lên vì lịch sử có nguy cơ lặp lại khi nhân dân camPuchi đang nổi lên đòi lại 6 tỉnh Nam Kỳ, lũ này đã tính tới bài chuồn từ lâu rồi khi cơ sự xảy ra, chúng đến đâu ?! Nhiều tên chọn Nam Phi (dân chúng ai cũng biết) còn lại là các nước xung quanh thằng Nga ngố... Con cái chúng làm hộ chiếu hết rồi, dân biết hết, an ninh nội tuyến ngoại tuyến biết hết ... thằng nào đen đủi không chay được lại ... chui xuống cống
Trả lờiXóa