Những ngày này, biển Đông dậy sóng. Trung Quốc thực
hiện giấc mơ bành trướng bằng việc đặt giàn khoan trong lãnh hải Việt Nam .
Họ đưa hơn
trăm chiếc tàu lớn nhỏ uy hiếp và ngăn chặn các tàu tuần dương Việt
Dân tộc Việt Nam
đứng trước một thách thức lớn, và chính quyền Việt Nam đang đối diện với canh bạc
chính trị, dân sự và quân sự lớn nhất trong hơn ba thập niên qua. Với mỗi người
dân Việt Nam ,
viễn cảnh bi quan của việc bị xâm lăng và lấn lướt trong lúc này là điều hiển
nhiên. Nhưng chính trong viễn cảnh bi quan đó, kể từ sau cuộc chiến 1975, tôi
chưa bao giờ thấy một sức mạnh toát ra từ niềm tin và sự phản kháng mạnh mẽ của
toàn dân như hôm nay. Đó là niềm hy vọng đặc biệt về tương lai của dân tộc Việt.
Những
nỗi lo âu
Nỗi lo thứ nhất, Việt Nam thua kém Trung Quốc cả về kinh
tế lẫn quân sự. Quân đội Việt Nam
thiếu những thiết bị và vũ khí cần thiết trong trường hợp phải tranh chấp quân
sự tay đôi với người láng giềng Trung Quốc - điều tối quan trọng trong những
cuộc hải chiến. Điều đó có nghĩa là Việt Nam sẽ phải kiên trì và không để
sai sót trong cuộc đấu tranh giành lại chủ quyền.
Nỗi lo thứ hai, Việt Nam không có một đồng minh thật sự.
Sau cuộc chiến 1975, chính quyền Việt Nam bằng mọi phương cách khống chế,
đàn áp khả năng hình thành một xã hội dân sự. Họ áp dụng chính sách mị dân,
bưng bít thông tin và tạo ra một đại bộ phận thờ ơ trước những hành động và ứng
xử của chính quyền, và do đó, cũng vô tình thờ ơ với thực trạng của đất nước. Đối ngoại, chính quyền Việt Nam
đi nước đôi trong quan hệ giữa Nga và Trung Quốc và xa lánh phương Tây. Họ dựa
vào Trung Quốc để củng cố quyền bính, xây dựng một nền chính trị độc tài, và
một chính quyền lũng đoạn và tham nhũng bậc nhất thế giới. Lịch sử đã nhiều lần
cho thấy, Trung Quốc là một láng giềng tồi và luôn mang dã tâm cướp bóc và vơ
vét những gì có thể đối với những láng giềng của họ. Trong tình thế này, khi
xung đột xảy ra, Việt Nam
không có được một đồng minh chính trị và quân sự thực thụ để có thể trợ giúp
Việt Nam
bảo vệ chủ quyền.
Việt Nam
hôm nay phải phụ thuộc và gần như hoàn toàn thần phục Trung Quốc. Các nhà lãnh
đạo hiện nay đa phần nhu nhược và bất tài. Việc Trung Quốc đưa giàn khoan vào
vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam
lúc này là hệ quả của những hành xử nhu nhược và sự phụ thuộc của chính quyền
vào sự bảo trợ của Trung Quốc trước đó. Từ lâu, dã tâm xâm lăng của Trung Quốc
đã rất rõ ràng; mục đích của họ là lấn dần vào lãnh thổ của các láng giềng nhỏ,
và tìm đường để khẳng định quyền lực quân sự và sự hiện diện của họ ở biển Đông.
Nhưng giữa những nỗi lo lớn, có những động thái khiến
tôi tin rằng đây là bước ngoặt đưa Việt Nam thoát ra khỏi sự kìm kẹp của Trung
Quốc, và là cơ hội cho nhà cầm quyền lập lại niềm tin với người dân.
Từ khi Trung Quốc đưa giàn khoan vào lãnh thổ Việt Nam , đã có
những chuyển biến tích cực trong hành xử của nhà cầm quyền. Tôi gọi đây là
những chuyển biến tích cực và cần thiết, khi so sánh với những gì đã xảy ra
trước đó. Cách đây gần mười năm, khi dự án Bauxite manh nha thực hiện và những
va chạm, xô xát xảy ra giữa tàu của ngư dân Việt Nam và tàu Trung Quốc trên
biển Đông, một bộ phận rất nhỏ người Việt quan tâm đến thời cuộc phản đối và
lên tiếng. Đáp trả lại cho lòng yêu nước của họ, chính quyền Việt Nam đã đe doạ,
áp đảo tinh thần và thậm chí bỏ tù những công dân yêu nước. Những cuộc biểu
tình tự phát của giới trẻ và sinh viên cũng bị nhà cầm quyền bóp nghẹt. Nhưng
kể từ khi Trung Quốc đặt giàn khoan và đưa tàu vào vùng đặc quyền kinh tế của
Việt Nam
vào ngày 2 tháng 5, phần nào đó, ta thấy có sự mở miệng cho báo chí và sự cởi
trói cho người dân. Trên tất cả các báo trong nước, chủ đề Hoàng Sa - Trường Sa
luôn chiếm trang nhất. Trên các trang báo mạng, độc giả được quyền đóng góp ý
kiến. Bên cạnh đó, đã có những cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc nổ ra khắp
nơi, và chính quyền có những thời điểm dường như bớt gây khó dễ như đã từng làm
trước đó. Tự do báo chí và biểu tình là quyền bình thường trong những xã hội tự
do, nhưng đó là điều tuyệt đối cấm kỵ đối với những chính thể độc đảng độc tài
như Việt Nam .
Dường như, chính quyền Việt Nam
biết rằng nếu họ không dựa vào dân lúc này, thì họ sẽ phải đối chọi với cả hai
mặt trận đối ngoại và đối nội. Việc cởi trói cho báo chí và trao lại quyền yêu
nước cho người dân là điều hết sức cần thiết để có thể có một tương lai sáng
lạn.
Sự trỗi dậy của lòng yêu nước
Trên các trang mạng xã hội và trên các trang báo, tất
cả mọi người Việt Nam
ở mỗi giai tầng đều quan tâm đặc biệt đến những căng thẳng ở biển Đông. Đây là
lần đầu tiên sau nhiều thập niên có một sự đồng nhất và hiệp nhất trong cái
nhìn của toàn dân về lòng yêu nước, thực trạng của dân tộc và chủ quyền của đất
nước. Điểm đặc biệt thứ hai là sự quan tâm và khát khao được thể hiện của giới
trẻ trong tiến trình bảo vệ chủ quyền. Đó chính là niềm hy vọng lớn nhất. Một
dân tộc có được sức mạnh và niềm tin của giới trẻ là một dân tộc không bao giờ
chết, cho dù hành trình phía trước có khó khăn và dài lâu đến bao nhiêu.
Những chuyển biến tích cực trong hành động của nhà cầm
quyền đối với Trung Quốc
Cho đến thời điểm này, nhà cầm quyền Việt Nam có thái độ
rất kiên quyết và kiên trì trong việc chống lại sự bành trướng của Trung Quốc.
Đó là điều chưa từng xảy ra từ sau cuộc chiến biên giới. Đây có thể là cơ hội
cho những hợp tác ngoại giao lâu dài với những đồng minh quân sự khác trên thế
giới, trong đó, không loại trừ khả năng đẩy mạnh hợp tác với Hoa Kỳ và phương
Tây. Tất cả những hợp tác quân sự đều có cái giá của riêng nó, nhưng đây là lúc
chính quyền Việt Nam
cần đặt lên bàn cân sự lợi và hại của những đường lối ngoại giao mà họ đã và sẽ
thực hiện. Trong lời bạt cuốn tự truyện, From Third World to First: The
Singapore Story: 1965-2000 Lý Quang Diệu đã viết “Trong thời gian Chiến Tranh
Lạnh những năm của thập kỷ 1960 và 1970, khi chưa rõ phe nào sẽ chiếm được ưu
thế, chúng tôi chọn phương Tây. Sự chia cắt trong Chiến Tranh Lạnh khiến môi
trường quan hệ quốc tế trở nên đơn giản.Vì những nước láng giềng đều chống cộng
sản, chúng tôi nhờ đó mà nhận thêm được những hậu thuẫn quốc tế từ Hoa Kỳ, Nhật
Bản và các nước phương Tây. Đến cuối thập niên 1980 thì đã rõ là chúng tôi nằm
về bên thắng cuộc.” Đôi khi, trong hành trình ngoại giao và giữ gìn lãnh thổ,
các nước nhỏ đặt vận mệnh của dân tộc mình vào canh bạc chọn lựa đồng minh. Và
nếu phải chọn, lịch sử dạy cho ta rằng, Trung Quốc đã và sẽ không bao giờ là
một lựa chọn cho Việt Nam .
Việt Nam
đang phải chống trả lại hai kẻ thù lớn. Kẻ thù thứ nhất là kẻ thù xâm lăng
Trung Quốc. Kẻ thù thứ hai là sự mù quáng của những trục lợi cá nhân trước hoàn
cảnh của dân tộc. Nhưng chúng ta hoàn toàn có quyền hy vọng vào một bước ngoặt
lịch sử. Thế hệ trẻ Việt Nam ,
những người sinh ra sau chiến tranh, giờ đây đang phải đối diện với những vấn
đề của dân tộc trong thời đại họ. Và đây là lúc để chính quyền Việt Nam , tuy muộn,
thể hiện rằng họ đang đứng về phía người dân và dân tộc. Cuộc chiến chống bành
trướng của Trung Quốc là một cuộc chiến lâu dài. Nhưng chừng nào những dòng máu
yêu nước và lòng nhiệt thành còn chảy, chúng ta còn có quyền hy vọng. Chỉ với
một điều kiện, đừng vì những trục lợi cá nhân mà dập tắt lòng nhiệt thành ấy
đi.
-------------------
P/S: Xin nói thêm rằng, khi tôi vừa
hoàn tất bài viết này, thì hôm Chủ nhật vừa qua, lực lượng an ninh Việt Nam đã
cấm đoán ngăn chặn và bắt bớ những người yêu nước biểu tình phản đối chính
quyền Trung Quốc. Từ hy vọng lớn tôi bỗng rơi xuống nỗi thất vọng lớn.
V.H/
Quechoa
Chừng nào CQ còn đàn áp người BTCTQXL và còn chưa thả hết tù nhân lương tâm tù nhân ct-ĐIẾU CÀY BÙI HĂNG VIÊT KHANG TẠ PHONG TẦN TRẦN HUỲNH DUY THỨC...Thì việc dựa vào dân để chống TQXL chỉ là viển vông mị dân? còn việc dựa vào TQ để tồn tại thống tri quyền đôc tôn lãnh đạo là- chủ trương lớn của đảng?
Trả lờiXóaNGLUY
Phải chiến thắng sự ích kỷ cá nhân của mình trước mới có thể chiến thắng kẻ thù.
Trả lờiXóaKẻ thù lớn nhất của dân tộc Việt Nam là tầng lớp lãnh đạo, giai cấp cầm quyền bị ru ngủ quá lâu, một số ý kiến cho rằng người Việt Nam rất tự mãn, cá nhân tôi cho rằng đó là kết quả của việc tuyên truyền và hun đúc tự hào chính trị một cách máy móc và mang nặng tính áp đặt có chủ đích, có lợi cho ai thì không cần phải bàn cãi. Thành ra, thế hệ 8x và 9x giờ mới bắt đầu nhận thức được quyền lợi chính trị thì đã quá muộn, cái họ thấy bây giờ là thực trạng đất nước bi đát, như vậy thì sao họ cống hiến hết mình cho đất nước, kết quả là chảy máu chất xám quá nhiều, rõ nhất là tình trạng bế tắc của giáo dục, giáo sư - tiến sĩ quá trời mà không làm gì được cho ra hồn. Ai cũng chửi nhưng có ai nhận ra được bản chất vấn đề nhằm ở đâu ? Chúng ta đang tự thắt cái dây thòng lọng vào cổ mình mà đâu có biết,
Trả lờiXóaNhững Còm của Hoc Nguyên , thường có chiều sâu , đáng để suy nghĩ .
XóaChính quyền đứng về phía nhân dân , đừng vì nhửng trục lợi cá nhân thì việt nam nhất định thắng lợi tổ quốc việt nam nhất định phồn vinh và hạnh phúc
Trả lờiXóaDcs Viet nam tha chiu nhuc mat nuoc chu kg chiu mat dang.
Trả lờiXóaĐọc mấy dòng P/S của bạn.....bạn đã thất vọng cùng cực.....
Trả lờiXóahãy để yên cho nó tự sập, không thể cải tạo, sửa chữa, chắp vá....hay bất cứ một cái gì...
Chỉ thằng mù, thằng ngu!
Trả lờiXóaCó dã tâm bán nước
Mới gọi giặc “Đồng chí”
Mới “Bạn Vàng” với giặc.
Chứ còn nhân dân ta
Bài học xưa cảnh giác
Trọng Thủy lời đường mật
An Dương Vương mất nước
Chẳng có bao giờ quên.
Lời di huấn Vua Trần
Di chiếu của Vua Lê
Còn lưu trong sử sách
Nhắc nhở lớp cháu con
“Là cái họa ngàn đời
Là giặc Tàu phương Bắc”
Dân ta luôn ghi nhớ.
Vậy mà trong triều đại
Cộng sản Hồ Chí Minh
Không biết bao nhiêu lần
Giặc Tàu dùng thủ đoạn:
Thủ tướng Tàu - Ân Lai
Bắt tay với Hoa Kỳ
Dùng vĩ tuyến mười bảy
Chia đôi non sông Việt
Ở Giơ - ne Thụy Sĩ.
Đẩy hai miền Nam - Bắc
Nội chiến đẫm máu đào
Ròng rã hai mươi năm
Triệu dân Việt ngã xuống.
“Dạy Việt Nam bài học”
Đặng Tiểu Bình xua quân
Tấn công toàn Biên Giới
Thảm sát vạn dân ta
Vào mùa xuân bảy chín(1979).
Pháo hạm giặc Tàu nã
Tàn sát chiến sĩ ta
Tay không, không tấc sắt
Chúng cướp đảo Gạc Ma
Tháng ba năm tám tám(3/1988).
Và giờ chúng ngang ngược
Dùng máy bay, tàu chiến
Dọn đường đặt giàn khoan
Trong lãnh hải nước Việt.
Tại sao Tàu làm được?
Những điều vô luân này
Vì Cộng Sản Việt Nam!
Coi giặc là “Bạn Vàng”
“Đồng chí tốt” của mình.
Đúng là chỉ thằng mù!
Thằng quan liêu, bảo thủ
Có dã tâm bán nước
Mới gọi giặc “Đồng chí’
Kết “Bạn Vàng” với giặc.
Nhân dân còn chờ gì?
Mà không đuổi chúng đi!
Cac ban thu tinh : Tuan sau Trung Cong tan cong Viet Nam! Ban se lam gi de day lui chung?
Trả lờiXóaHiện nay con sói Trung Quốc đã đặt 3 chân vào hang lợn Việt Nam: chân thứ nhất là cùng lấy chủ nghĩa...và tư tưởng... làm nền tảng, chận thứ hai là cùng định hướng và chân thứ ba là 4 tốt và 16 chữ vàng (chân này tẩm thuốc độc đang làm u mê các nhà lãnh đạo Việt Nam). Muốn giữ vững độc lập, muốn có đồng minh thực sự, muốn canh tân đất nước phải mạnh dạn chặt bỏ những cái chân này khi còn cơ hội. Việt Nam, trong lịch sử và mãi mãi không thể mạnh ngang Trung Quốc. Ở bên kẻ láng giềng xấu tính, tham lam, mạnh mẽ nhưng tàn bạo và đầy mưu mô, chúng ta cần có đồng minh thực sự.
Trả lờiXóaNói như BS Hồ Hải : Một chế độ mà xem giặc là bạn, nhân dân là thế lực thù địch thì chệ độ sẽ ko bao giờ tồn tại mãi, vấn đề chỉ là thời gian dù có ra bao nhiêu luật lệ hà khắc rồi phải tiêu vong. Cái tất yếu đang từ từ tiến lên sẽ có một ngày... chui xuống ống cống như đại tá Cadaphi...
Trả lờiXóaNỗi lo sợ lớn nhất của thể chế là nhân dân.
Xóagiặc mua được...nhân dân ko mua được....
Tôi nghĩ : Chỉ một kẻ thù duy nhất thôi đó là sự mù quáng , ngu dốt của những kẻ trục lợi cá nhân trước hoàn cảnh của dân tộc , nếu sáng suốt và có chính sách , đối sách hợp lý thì thì đâu đến nỗi !
Trả lờiXóaLực lượng thứ 2 chính là nhóm lợi ích đầy rẫy trong chính quyền nhà nước . Đây mới chính là kẻ thù nguy hiểm cho nhân dân .
Trả lờiXóaRõ ràng là giới lãnh đạo đảng CSVN đã ngăn chặn, dập tắt sự căm thù và lòng yêu nước của nhân nhân trước ý đồ xâm lược của Bắc Kinh, ngày 18.05 vừa qua. Nếu tình trạng nầy kéo dài thì liệu họ có huy động được nhân tài vật lực của nhân dân một khi căng thẳng không thể dàn xếp hòa bình, đưa đến chiến tranh với Trung cộng? Tôi tin rằng nhân dân sẽ không thờ ơ nhưng đòi hỏi đảng CSVN phải tỏ thái độ tôn trọng nhân dân mới tạo được niềm tin sắt đá của họ.
Trả lờiXóaDường như ở kỷ nguyên hiện đại , VN luôn phải sẵn sàng để đương đầu và trả món nợ ân oán với những lãnh đạo TQ có tên là “ Bình “ .
Trả lờiXóaĐể gió cuốn đi
Chiếc máy bay AN74TK-300D chở 4 Ủy viên Bộ chính trị gồm: Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng QP, Bộ trưởng Bộ An ninh, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, Bí thư Thành ủy Viên Chăn đã rơi ở Xiêng Khoảng vào sáng sớm 17/5/2014. Các đồng chí này đều được đào tạo rất bài bản tại những học viện lớn ở Việt Nam (HV Quốc phòng, HV An ninh Nhân dân, HV Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh), nói tiếng Việt như người Việt. Ngày 16/5, Thường Vạn Toàn (Bộ trưởng QP Trung Quốc) được Chủ tịch nước Lào Choummaly Sayasone tiếp đón nồng nhiệt. Họ Thường sau đó hội đàm với Bộ trưởng Quốc phòng và Bộ trưởng An ninh của Lào với trọng tâm là tăng cường hợp tác quốc phòng và an ninh Trung – Lào, tăng cường viện trợ quốc phòng của Trung Quốc cho Lào. Cũng trong chuyến thăm, lần đầu tiên Lào mở cửa Học viện Quốc phòng đón tiếp Bộ trưởng QP Trung Quốc.
Trả lờiXóaTrước chuyến thăm này, Lào đã giữ thái độ im lặng rất bất thường về chiến dịch xâm lược quân sự trên Biển Đông mà Trung Quốc tiến hành chống Việt Nam. Việc Chủ tịch Lào thân ra tiếp đón họ Thường một cách long trọng trong thời điểm Việt Nam rất cần tiếng nói ủng hộ của Lào cho thấy sự dịch chuyển của Lào về phía Trung Quốc là quá rõ ràng. Với sự tổn thất về cán bộ thân Việt Nam nói trên, dự báo, sau chuyến thăm này, lập trường của Lào sẽ có sự thay đổi bất lợi cho Việt Nam, đặc biệt trong bối cảnh Đảng Nhân dân Cách mạng Lào đang chuẩn bị nhân sự cho Đại hội 10 tới đây. Nguy hiểm hơn, trong chuyến thăm Lào, Trung Quốc hứa sẽ tăng viện trợ quân sự cho Lào, tăng cường hợp tác, chia sẻ thông tin quốc phòng và an ninh giữa hai bên…”
Hẳn nhiên là nguy hiểm. Đó là những cuộc chuẩn bị chiến tranh. Từ chuyện bơm tiền cho Cam Bốt, rồi tới phi cơ Lào rớt có vẻ như phá hoại, và rồi chuyện công nhân trong 2 tuần lễ đã 2 lần bị té xỉu… với dấu hiệu có thể vũ khí hóa học hay bom vi trùng cỡ nhỏ đang thử nghiệm.
Chúng ta không thể biết chính xác điều gì… Nhưng thật khó mà không ngờ vực.