* NGUYỄN KHẮC MAI
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã trở nên khôn ngoan
hơn. Lần họp này (TW 8) ông không đưa ra trước những định hướng tư tưởng, mà
giả vờ học cái ngây ngô đã là phương thức của những ông lãnh đạo, tuy không có
mỹ hiệu nhưng lại quá cỡ của ba gót A sin như Lê Nin đã chỉ ra, đó là dốt, tham
và cậy quyền! Những người ấy khi đi cơ sở họ chỉ có mỗi một câu hỏi với dân,
với đảng ủy, với ủy ban là nên trồng cây gì nuôi con gì. Đến nỗi dân phát ngán
phải cho một tiếu lâm rằng: nên trồng cây anh túc, thế mà người ta thật thà
tưởng thật, hóa ra nó là cây thuốc phiện, còn nuôi thì nên nuôi con ca ve. Tất
cả đều sinh lãi nhanh, nhiều. Thế rồi không dám hỏi nữa.
Nay trong bài diễn văn khai mạc, ông Trọng chỉ đặt câu
hỏi là chính. Kinh tế phát triển thế nào, Hiến pháp thế nào, tái cấu trúc thế
nào, đổi mới giáo dục (không dám nói cải cách, vì sợ nhỡ cải cách lại không
thành công, thất bại như lần trước, cho nên phải dùng tới mấy định ngữ “toàn
diện”, “triệt để”, …). Đồ rằng sẽ có mấy báo cáo của Chính phủ, Bộ giáo dục, Bộ
Quốc phòng và ban Sửa đổi hiến pháp… >> GS.Nguyễn Khắc Mai: “cái neo”…
>> Nguyễn Khắc Mai – Bài thơ “Cự ngao đới sơn”…
GS.Nguyễn Khắc Mai |
Những từ nghi vấn được lặp đi lặp lại
như “đến đâu”, “liệu”, “phải chăng”, “như thế nào”, gần như suốt cả bài
diễn văn khai mạc. Ông khéo léo đặt vấn đề: Trung ương cần cho ý kiến định
hướng để Quốc hội thảo luận quyết định.
Ta cũng có thể dùng chữ “phải chăng” mà ông
Trọng dùng nhiều trong diễn văn để nói. Phải chăng đã có những định hướng định
sẵn của TƯ mà thực tế không tiếp nhận, như định hướng về đất đai mà ngay cả
trong Quốc hội cũng có những ý kiến khác. Đánh giá về tình hình kinh tế, xác
định ba khâu đột phá kinh tế là tái cấu trúc đầu tư công, doanh nghiệp nhà
nước, và ngân hàng thương mại, thì ngay từ đầu năm nay và vừa mới đây trong
những hội thảo của Quốc hội tổ chức đã phủ định và kết luận rằng dữ liệu không
chính xác (thật ra là nói dối), không thể có thông tin chính xác và đi đến tri
thức (những kết luận) chính xác. Tái cấu trúc ba lĩnh vực riêng lẻ không thể có
kết quả nếu không đặt trong tổng thể một chiến lược tái cấu trúc toàn bộ nền
kinh tế. Còn nói về sức mạnh quốc phòng thì không thể là vũ khí luận, mà nền
móng của sức mạnh quốc phòng là lòng dân, vận nước và thế của thời đại, đó
chính là nhân hòa, địa lợi, thiên thời. Minh triết Việt Nam khẳng định phải khoan thư sức
dân để làm kế sâu rễ bền gốc đặng giữ nước.
Phải chăng (lại phải chăng) người ta có quyền đặt câu
hỏi và đặt một niềm tin là “có chú nó khôn”? Hy vọng những câu hỏi mà ông
Trọng đặt ra sẽ có những đầu óc không bị cái vòng kim cô tư duy xơ cứng máy móc,
bị nhào nặn bởi ý thức hệ Xô Viết đã phá sản chi phối. Những đầu óc có trí có
dũng có tâm và nhất là có hình ảnh rất đậm nét là người Dân, có tình tự dân
tộc, sẽ chụm đầu nhau lại để phân tích đánh giá và dám đưa ra những ý kiến phản
biện có chân lý có tình người.
Tôi
tán thành ý kiến của ông Tống
Văn Công trong thư gởi HNTW8, mà riêng tôi cũng đã nhiều lần phát biểu. Đó
là chúng ta đang rơi vào một vòng luẩn quẩn, một hũ nút tắc tị (chữ tắc tị là chữ
của một nhóm cán bộ trung cao cấp ở một bộ nọ khi họ trò chuyện trong một công
vụ. Tôi nói chúng ta đang có nhiều trì trệ, thì họ bảo không, chúng ta đang tắc
tị!) Chúng ta đang chui ngày một sâu vào cái sừng trâu, mà phía trước ngày càng
tắc tị. Đến nỗi như Nga Xô cũng buộc phải tự cưa sừng mà ra! Cái nguyên nhân
rốt ráo tột cùng khiến cho mọi cải cách của chúng ta trước sau đều nửa vời,
không thể đi đến nơi đến chốn, suy cho cùng chính là do cái mô hình chính trị –
kinh tế- xã hội-văn hóa kiểu Xô Viết toàn trị mà ra. Nếu chúng ta có tái cấu
trúc bộ phận hay tái cấu trúc toàn phần như diễn văn của ông Trọng khi đặt câu
hỏi “phải chăng tới đây cần phải tiếp tục có những điều chỉnh và kiên trì
tiến hành một cách bài bản, căn cơ hơn, gắn với tái cấu trúc tổng thể nền kinh
tế?…”; nếu vẫn đặt trong cái vòng luẩn quẩn của mô hình Xô Viết toàn trị,
chắc chắn câu trả lời là có thể đoan chắc: Không thể thành công.
Nếu thật tâm, vì dân, vì nước hẳn những người cộng sản
cũng dễ dàng nhận ra rằng khi Dân tộc trao vào tay lãnh đạo của đảng, thì dân
tộc ta đang sánh vai với các nước lân bang trong khu vực, nên mới có cái mơ ước
sánh vai với năm châu. Ngày nay, mọi người có chút hiểu biết đều nhận ra rằng,
càng đổi mới theo tư tưởng và mô hình Xô Viết, càng toàn trị, đất nước càng tụt
hậu ngày càng xa hơn so với những nước mà trước đây, ta cùng họ xếp ngang một
trình độ. Giờ đây không thể sánh vai, mà thật sự chỉ còn là sánh vế. Có bốn sự
thật cần có tư duy mới, không ngụy luận, dám tìm nguyên nhân từ những vấn đề
cốt lõi, đi đến tận cùng kỳ lý, không dừng lại bề ngoài để tự ru mình và ru
người khác, may ra mới tỉnh mộng, mới thấy được đâu là lẽ đúng sai.
1. Ngót cả thế kỷ vẫn duy trì một mô hình thể chế
chính trị mà càng cải cách càng “hành dân”, thủ tục càng rườm rà, nhiều điều
phi lý. Một mô hình mà hệ tư duy là duy vật máy móc, lý tưởng và mục tiêu là ảo
tưởng, duy ý chí, tinh thần là sao chép vọng ngoại, triết lý đầy những mâu
thuẫn lô gich…Còn về thân xác vật chất, tức nguồn nhân lực, là nhân cách con
người thì đầy những lỗ hổng trí tuệ và phẩm chất đạo đức. Một thiết chế chính
trị không làm nền được cho phát triển bền vững, không biết tiếp nhận năng lượng
mới của nhân loại, không đủ sức nhạy cảm để tim ra nguyên nhân của lạc hậu trì
trệ, không nâng được trên vai trách nhiệm của mình để tôn vinh nhân dân, tạo
điều kiện cho nhân dân phát triển trí sáng tạo, thậm chí cũng không làm theo tư
duy của Hồ Chí Minh “làm cho dân dùng được quyền dân chủ, hưởng được quyền dân
chủ, dám nói, dám làm”. Nghe theo luận điểm của Lê nin một cách mù quáng,
chuyên chính vô sản là bà đỡ của chế độ mới, ĐCSVN, thực sự làm luôn “bà đẻ”.
Nên do tiên thiên bất túc mà sinh quái thai, dị tật,
có muốn cải tạo, hoàn thiện cũng không thể được! Có một câu hỏi vừa khôi hài
vừa cay đắng là cớ sao những nhà cầm quyền đi nước ngoài vẫn van xin thiên hạ
công nhận cho VN cơ chế thị trường đầy đủ lại không xin nhân dân, không tạo mọi
điều để cho nhân dân tự mình làm ra kinh tế thị trường thật sự và đầy đủ.
Nguyên một cái quyền sở hữu, trong đó có sở hữu đất đai, vốn là một trong những
điều kiện cơ bản của kinh tế thị trường cũng đánh tráo khái niệm để tước mất
cái cơ sở quan trọng để có thị trường. Một thể chế chính trị đã xây dựng nên
những quan hệ xã hội ở mọi lĩnh vực đầy khuyết tật, lạc hậu, phản tiến hóa, đã
làm cho đất nước ngày một tụt hậu xa so với khu vực, đang hủy hoại môi trường,
làm băng hoại xã hội, con người…không thể không cải cách, chấn hưng, làm lại.
2. Ngót 50 năm không xây dựng cho dân tộc một nền kinh
tế tự chủ, tự cường với những điều kiện ban đầu rất thuận lợi. Ngót nửa thế kỷ
vẫn không xong cơ sở hạ tầng, vẫn cứ còn loay hoay với sửa đổi luật pháp, một
hệ thống luật pháp làm nền cho đất nước phát triển như thiên hạ đã làm được,
hiện thời xã hội ta cũng chưa có. Chúng ta duy trì mãi những quan niệm kinh tế
vùa lạc hậu vừa phản tiến hóa. Ra sức duy trì một nền kinh tế yếu kém, chi phí
cao, mà năng suất, hiệu quả thấp, luôn trong cảnh gia công, lệ thuộc…Không phải
vì năng lực quản lý yếu kém, mà chính là vì không lấy dân làm gốc, mà thật sự
là lấy một lý thuyết lạc hậu để duy trì phe đảng, nhóm lợi ích. Phải biết xấu
hổ, khi Hàn Quốc, một thời trình độ như ta, họ chỉ trong vòng non nửa thế kỷ đã
bỏ xa ta đến hàng chục lần. Lỗi không phải ở dân, mà ở đảng cầm quyền đã duy
trì quá lâu một mô hình kinh tế lầm lỗi. Ngay cả khi Tổng bí thư Trường Chinh
tuyên bố đổi mới tư duy kinh tế thì cũng chỉ là nửa vời.
3. Nửa thế kỷ là thời gian của ba thế hệ, nhưng Việt Nam
chúng ta cũng không có nổi một đội ngũ cán bộ, công chức đúng nghĩa, đúng tầm.
Họ đang là một số đông phình to vượt cả yêu cầu, tham nhũng phổ biến (cái gì
cũng ăn), ngồi chơi xơi nước, hành dân là chính. Về nguyên tắc, họ phải trở
thành nhóm tinh hoa của xã hội, có trí, có tâm, có đức (cái đức lớn của họ là
phục vụ nhân dân, phụng sự đất nước, chứ không phải ngu trung hoặc trở nên hèn
mọn giá áo túi cơm), có lối sống văn hóa, lành mạnh…đủ sức cầm trịch, áp đặt
một cuộc chơi mới nhằm chấn hưng và phát triển dân tộc trong thế kỷ mới. Họ
đang là tội nhân, là nạn nhân. Lỗi lầm chính là ở đường lối của đảng cầm quyền
đã biến họ thành lực lượng tiêu cực, có sức phá hoại, cài số lùi nghiêm trọng.
4. Xã hội ta bề ngoài có chút phát triển. Nhưng bên
trong đầy ung nhọt nguy hiểm. Nhìn ở bất cứ lĩnh vực nào cũng thấy có rối loạn
cục bộ. Chính những rối loạn cục bộ đó đã dẫn đến trạng thái khủng hoảng toàn
thể, như đã chứng kiến. Có thể mượn cách nói của Mác: sự hình thành nhân cách
cá nhân, là tiền đề, là cơ sở để hình thành nhân cách mới của dân tộc. Ông
Trọng có lần nói phải bứt phá về lý luận. Đúng thế. Phải bứt phá để thoát vượt
khỏi trạng thái triền miên và phổ biến cảnh tượng rối loạn cục bộ khắp nơi như
hiện nay. Lãnh đạo nghĩa là dẫn dắt chứ không phải ăn trên ngồi trốc, làm quan
phát tài. Lỗi lầm lớn cũng chính là làm biến dạng nhân cách con người và nhân
cách dân tộc.
Lãnh đạo thì phải ưu tiên về tính chiến lược vĩ mô, và
khi đã thấy xuất hiện vô vàn những rối loạn cục bộ thì vấn đề là phải tìm cho
ra gốc rễ của hiện tượng. Đây là lúc cần suy tính nhiều nước cờ chứ không thể
chỉ tính nước cờ trước mắt. Nhà chuyên gia tầm cỡ quốc tế về “Chiến lược điều
hành” Lloyd Bruce (Anh quốc) khẳng định: “Nếu không hiểu minh triết và
biết dùng minh triết, các nhà lãnh đạo sẽ trả giá đắt cho sự vô minh của mình”.
Hãy xóa bỏ u mê lầm lỗi, quẳng đao đi thì thành Phật. Minh triết Việt, phối hợp
với kiến thức và kinh nghiệm tốt đẹp của nhân loại tiên tiến sẽ là dấu chỉ tin
cậy để chỉ ra con đường phục hưng dân tộc trong thế kỷ mới.
Tôi viết những dòng này để tặng những người còn có
lương tri trong ĐCSVN, nhân Hội nghị TW8./.
N.K.M.
(From: Diễn đàn XHDS)
-------------------
·
Lời bình (có tính) Văn nghệ
Thứ Bảy của BVB:
Đọc bài này của tác giả Nguyễn Khắc Mai,
đi dạo một đoạn hẽm phố, đến ngõ phố, đến ghe một ngõ phố, vào căn nhà không số, thấy bán
bánh… hỏi.
Đang ăn bánh hỏi, nghe bà bán hàng hỏi: “Nhà chú ở đâu? Chú ăn bánh đây
chưa? Ăn có ngon không chú? Chú có mua
thêm về không?...Tôi quay ra nhìn bà ta: “Ăn được, nhưng hỏi gì mà hỏi hoài?”.
Bà ta nhíu mày, còn nhoẻn cười làm duyên: “Thì tiệm bánh hỏi mà…chú thì!”…Chợt
nhìn lên đám mạng nhện ở góc mài lá, đã lâu ngày đen hoắc, thấy hiện ra mấy câu
thơ của Tú Gân:
“ He…he…!
Bà con lẳng lặng mà nghe
Đêm ngày rỉ rả tiếng ve gọi đàn...
Lặng nghe miệng tiếng thế gian
Rằng “ông bánh hỏi” man man kiểu gì?
Đến đâu cũng hỏi vân vi:
Thế nào? rồi lại Cách chi? Làm gì?
Phải chăng? Sao nhỉ? Vì đâu?
Tại sao? Có phải?…nát nhau tư duy
Nhưng mà, chắc chẳng hề chi
Chị mà bị lú có dì nó khôn
Nhưng mà, đừng có bồn chồn
Cha mà bị lú, chú khôn…lo gì!”.
BVB
-------------
Ôi tôi mệt mỏi quá rồi! Mẹ cha cái cuộc đời này, tối như hũ nút. Chỉ có lũ ăn cắp là còn thấy khả năng "yêu đời" thôi. Ít ra chúng cũng còn cái "lý tưởng" ăn sạch sành sanh để mà (dám) "phấn đấu", "thành công tốt đẹp"!
Trả lờiXóaNguyễn Công Sơn.
Cám ơn Công Sơn (ở Quảng Ngãi ?), co lời bình ngắn mà đắt giá.
XóaCông Sơn thêm " Nguyễn " ở đầu khẩu khí khác Công Sơn kia
XóaLấy tên này là không đẹp.Nói như Nguyễn công sơn qua sai.
XóaMình là dân nước Việt sao lại để chúng ăn sạch sành sanh.
Công Sơn sinh ra mang kiếp "giang hồ" vào Quảng Ngãi nằm vùng thôi,rồi lang thang theo bước chân lui của VNCH đến Sài Gòn thì về làm nghề nuôi cá.Chắc mai kia cũng bị thu hồi để xây khu Thủ Thiêm xinh đẹp.
Cảm ơn các bạn nghĩ tới.
Công Sơn.
Không. Tôi không ở Quảng Ngãi. Tôi chẳng dính gì đến Công Sơn đệ tử của Tư S.
XóaĐảng ta ơi, Đảng ta à mấy ông lãnh đạo kiểu gì mà giá xe ô tô ở các nước theo tư bản ngày càng thấp mà nước VN theo CNXH ngày càng cao làm cho xe bán không ai mua , hay là VN ta giàu đến nỗi người dân phải bỏ nhiều tiền hơn cả mấy nước châu âu để mua xe ô tô, đây tôi nói là dân VN bình thường nhá , trừ mấy thằng tham nhũng nó mua cả vũ trụ chứ xe hơi thì nghĩa địa gì ???
Trả lờiXóaĐừng nghĩ là Trọng Lú?
Trả lờiXóaRất khôn! Rất là khôn!
Khi bám riết Mác - Lê
Thứ đã vứt sọt rác.
Còm em hỏi các bác?
Không còn Mác còn Lê?
Thì lấy đâu chỗ bám
Cho tư tưởng đảng ta
Tuyên truyền bao năm qua
Lừa dân ăn bánh vẽ
Lên Chủ Nghĩa Xã Hội.
Không còn Mác còn Lê?
Thì cái bằng Tiến sĩ
Của ông Tổng bí thư
Cũng vứt vô thùng rác.
Không còn Mác còn Lê?
Thì viện Mác, viện Lê
Cùng các ban lý luận
Tuyên giáo của đảng ta
Vứt ra đường, xếp xó.
Không còn Mác còn Lê?
Chỗ nào để Đảng bám?
Khi mang tên Cộng sản
Ngồi xổm trên luật pháp
Bằng Điều bốn độc tài
Vi hiến, phản dân chủ!
Không còn Mác còn Lê?
Thì thằng coi bị Lú
Đâu làm Tổng bí thư
Ngồi cao, nói khoác lác
Những điều đã cũ rích
Chẳng giúp gì được dân
Toàn là ăn và phá.
Suốt mấy chục năm qua.
Các bác đã thấy chưa?
Lú ư? Đừng có mơ!
Khôn hơn cả…rận chó!
Phải không thưa các bác?
Bác Còm này đúng!
XóaNó đâu có lú
Nó chẳng có ngu
Mà nó giáo điều
Quan liêu, bảo thủ
Ôm Mác ôm Lê
Ôm cả chân Tàu
Nhờ Khựa giữ ghế
Để chúng ngôi cao
Bảo nhau vơ vét
Tài sản của dân
Vào riêng túi mình.
Nó đâu có Lú
Nó đâu có ngu
Mà nó giàu sụ
Mua nửa Đông Anh
Về tay con nó.
Chỉ dân là lú
Chỉ dân là ngu
Nghe nó phỉnh lừa
Bao năm chưa tỉnh.
Mấy bác này còm hay quá. Đọc rất sướng.
XóaLú như tổng Trọng
XóaRận váy còn thua
Đúng là đảng ta
XóaĐúng đắn, sáng suốt?
Chọn ngay thằng Lú
Làm Tổng bí thư
Để giờ người ta
Ví von chửi khéo
Là vật sống bám
Ký sinh hại chủ
Rận chó, rận váy
Nhục mặt! Nhục mặt!
Bài này hay quá. Cứ như bác Trọng nói theo kiểu nghi vấn thì đến tết Công- gô cũng chẳng giải quyết được gì. Tôi cũng mệt mỏi quá rồi.
Trả lờiXóaDiễn tập "chống khủng bố" nhưng quân xanh lại là những người chống tham nhũng, khiếu kiện về đất đai thì rõ rồi nhé. Núp dưới chiêu bài " chống khủng bố" để khủng bố, đàn áp dân.
Trả lờiXóaPhải lo giữ những món ngon vật lạ chứ (óc khỉ, tay gấu...). Tôi được biết có một cô gái sống xa gia đình, hiện nay mỗi ngày chỉ dám ăn 3 gói mì ăn liền loại 3.000 đồng. Có thể đây chính là đối tượng thù địch mà lực lượng chống khủng bố nhắm tới đấy.
XóaKhông "lú" đâu. Dưới vẻ ngây ngô là sự hại người kinh khủng...
Trả lờiXóaDân là chủ,là gốc.Nhà nước là nhà quản lý.ĐCSVN là đội tên phong...Nên họ nói là chuyện của họ,nghị quyết của họ ảnh hưởng gì đến dân đâu,Hai ba chục năm qua phận ai lo nấy rồi cũng xong.
Trả lờiXóaDân trả lương cho đảng chứ đảng có trả lương cho dân đâu,quan trọng là đám quản lý đông quá,mà dân lại không hề mướn thuê.
Phải anh không, CS thân yêu của chúng em?
Xóađúng rồi,lê công sơn của mình đấy.
XóaĐề tài này sai,đúng là cha nó lú chú nó ngu hơn.
mười,mạnh,trọng gì cũng thế thôi,có biết gì đâu mà làm.
Đi xe honda xa quần chúng là không biết gi rồi,nay đi toàn máy bay để đến họp,nhận tiền bồi dưỡng xong thì dọt lên máy bay,về ôm 3 lạng mở.
Đời mà cơ hội chủ nghĩa thì chỉ cơ hội thôi.mới hôm nào chui gầm trốn,30/4 nhảy ra phất cờ lia lịa,phá tan tành đoàn kết dân tộc,nay thì cùng ráng mà chịu.
tụi mình gát kiếm,nuôi cái ao cá thế là rung đùi," trả gươm lại cho rùa" để kiếm chút vợ con.
Đến đâu cũng hỏi vân vi:
Trả lờiXóaThế nào? rồi lại Cách chi? Làm gì?
Phải chăng? Sao nhỉ? Vì đâu?
Tại sao? Có phải?…nát nhau tư duy..
> Thơ bình "sự kiện" của bác Bồng rất hay, trúng phắc.
Đọc xong thấy hết "xốt dzuột" luôn ( Xốt dzuột" là từ dùng của bác Cả Trọng ki tiêp xúc cử tri: "Chúng tôi thấy tham nhũng tràn lan cũng xốt dzuột lắm!"
Bài viết hay, nhưng theo cách nói của Trọng Lú là góc nhìn chật hẹp, yếm thế
Trả lờiXóaDân là chủ
Trả lờiXóaChính phủ là cha
Đảng là ông bà
Công an, quân đội là đám sai nha
Sai đâu làm đó cửa nhà mới yên
Chuyện nước là chuyện trong nhà
Ai mà trái ý thì ra kẻ thù
Kẻ nào ta nói không nghe
Ta đe không sợ thì cho vô tù
Ếch ngồi đáy giếng thu lu
Người biết mới luận người ngu khỏi bàn
Ta đây sức mạnh ngang tàng
Pháp, Mỹ còn đánh huống hàng thứ dân
Diễn văn đọc khắp xa gần
Bàn chuyện thế giới, còn gần... nói chi
Người giàu người ta mới lo
Mình nghèo mình chỉ nói cho...sướng mồm
Hết tiền thì lại... sớm hôm
Mang theo bị gậy mở mồm van xin
IMF, FDI
ODA có sẵn,.. mình thì cứ vay
Việt Nam biển rộng sông dài
Bán đi một chút tiêu xài là bao?
Ai dám thắc mắc tại sao
Ông, bà, cha, mẹ: quyền tao tao làm !!!
Với GS Nguyễn Khắc Mai:
Trả lờiXóa- Bác nói đúng quá, rất sát thực tế, cả nước ai cũng thấy. Hôm qua, mẹ vợ của cháu xem TV, thấy mấy ông 'thiên triều"' xuất hiện liền bấm chuyển kênh. Bà nói: Thà xem hoạt hình còn đỡ tức.
Kính bác Mai: Nước ta hiện nay đang có Vua Trụ trị vì, đó là vua Trụ Lóng.
Rất chi là "vì nước, vì dân, vì cán cân công lỹ", vì ý chí cộng sản, đánh tư bản đến 'còng', Nhưng Tư sản Đỏ ngay trong nội bộ thì thả phóng, thằng nò ăn được mấy cứ ăn!
Cha nó lú. Và cha nó đang muốn bắt cả chú nó và nó lú theo. Ấy, không chịu lú thì mang tiếng là suy thoái đấy.
Trả lờiXóaCả vú lấp miệng em!
Bác Mai ơi!
Trả lờiXóaChả thằng nào lú- chạ thằng nào ngu đâu........
1 lũ lì lợm-bản lĩnh-khôn lỏi-gian giảo-ăn cướp..... đấy ạ.
Đừng nói lý với thằng chả vờ ngu - Đừng nói tình với thằng "nghiện".
VN bây giờ nuôi ca ve nhiều lắm, nhà nghỉ vũ trường mọc lên như nấm. Không những thế mà VN còn xuất khẩu phụ nữ đi rất nhiều nước làm nô lệ tình dục nữa.
Trả lờiXóaChỗ nào "nuôi con ca ve" lâu dài trót lọt, không bị bắt là ở đó được cán bộ Đảng - Nhà nước bảo kê, họ ăn chia với nhau.
VN bây giờ nuôi ca ve nhiều lắm, nhà nghỉ vũ trường mọc lên như nấm. Không những thế mà VN còn xuất khẩu phụ nữ đi rất nhiều nước làm nô lệ tình dục nữa.
Trả lờiXóaChỗ nào "nuôi con ca ve" lâu dài trót lọt, không bị bắt là ở đó được cán bộ Đảng - Nhà nước bảo kê, họ ăn chia với nhau.
VN bây giờ nuôi ca ve nhiều lắm, nhà nghỉ vũ trường mọc lên như nấm. Không những thế mà VN còn xuất khẩu phụ nữ đi rất nhiều nước làm nô lệ tình dục nữa.
Trả lờiXóaChỗ nào "nuôi con ca ve" lâu dài trót lọt, không bị bắt là ở đó được cán bộ Đảng - Nhà nước bảo kê, họ ăn chia với nhau.
VN bây giờ nuôi ca ve nhiều lắm, nhà nghỉ vũ trường mọc lên như nấm. Không những thế mà VN còn xuất khẩu phụ nữ đi rất nhiều nước làm nô lệ tình dục nữa.
Trả lờiXóaChỗ nào "nuôi con ca ve" lâu dài trót lọt, không bị bắt là ở đó được cán bộ Đảng - Nhà nước bảo kê, họ ăn chia với nhau.
Chủ nghĩa xã hội thì các bạn cũng la.Nay cho thí xác,tư bản chủ nghĩa vào thì mạnh ai họ mua bán nấy...từ từ rồi đảng tính,
Trả lờiXóaChuyện nô lệ tình dục thì Đảng nào mà quản cho nổi.cái vụ này có cả trăm năm rồi, nay cũng cấm nhưng phải lại đẻ ra vụ đi súc cống thuê,làm thẳng tay cũng không phải lắm.
Từ chỗ 25 triệu người mà đói,nay gần 90 triệu mà no đến thừa thịt cá,nên rởn mỡ biết sao đây.Còn nạn lại cứ thích và ép nhà nước bỏ tù cho sướng.Nói chung là cũng đại nạn đấy.
Dù khó khăn gì cũng ráng sống chung hòa bình với tư bản,chúng nói Việt Nam nó giỏi đánh nhau nên chơi Việt Nam kiểu khác đấy.
Thế giới này còn loạn,nên có gì cùng nhắc nhở nhau để giữ gìn văn hóa dân tộc.Và dứt khoát không để chúng đánh bom phá hoại,rãi truyền đơn trù ẻo cho dân ta vàng da trở lại.
"từ từ rồi đảng tính," đảng lo, dân đừng lo...
XóaNhưng chúng em dân lói ngọng, "lo" thành "no", đâm ra cứ hay bị phê bình nà lói xấu... Dưng mà người phê bình em cũng cười khanh khách, nàm em chẳng hiểu gì cả? Các bác giải nghĩa giùm cho em bớt no.
Bài này hay. Thích nhất là câu "...buộc phải tự cưa sừng mà ra!"
Trả lờiXóaCảm ơn Gs Nguyễn Khắc Mai.
Thật tiếc Bác Mai à,Cha nó đã lẩn thẩn trong mịt mùng suông lý luận ,nhưng các Chú nó lại lú trong rừng tiền ,quyền chùa vô chủ hết cả rồi!
Trả lờiXóaÔng TBT Nguyễn Phú Trọng đã đúng khi nói câu bất hủ"Đảng viên nhan nhản cộng sản mấy người"!
Ông TBT đúng vì ngày nay phần lớn Đảng viên có chức có quyền họ chỉ lo cho cái lý tưởng chức quyền của họ,có ai chăm lo và đồng hành cùng dân được như Cụ Hồ và thế hệ CS cùng thời với Cụ đâu.
Ngay sau khi cái vòng kim cô CNXH vừa lóe sáng đang ngời ngời vào thời điểm thống nhất Đất nước 30/4/1975,vẫn còn có những UVTW CS đích thực như Đại tướng Võ Nguyên Giáp,như BT Tỉnh ủy vĩnh phúc Kim Ngọc,như UVTTBCT Trần Xuân Bách,như Tướng Trần Độ ...vì dân vì nước mà hy sinh cả sự nghiệp .
Ngày nay,cả cái BCHTW mấy trăm ủy viên, có ai còn sức chiến đấu,có ai "là đầy tớ dân"như Cụ Hồ từng dậy??????còn có ai vì dân vì nước nữa không ???????Hay tất cả trong số họ chỉ là vì quyền lực của chính mình???????