... Lời ru làm hiện lên hình ảnh người chiến sĩ năm nào xuyên rừng lội suối, reo
vui với mỗi bước quân hành. Ở nơi nhiều cỏ ít hoa này, hồn thiêng của liệt sĩ vẫn
khát khao hơi ấm của đồng đội, khát khao khói nhang giữa rừng già hoang vắng.
Ta như thấy đâu đây các anh vẫn đang đi “rung lá ngụy trang” với gió đèo. Các
anh vẫn nằm ngủ giữa bạt ngàn rừng xanh Tây Bắc, Việt Bắc, Tây Nguyên hay bên
kia biên giới nước bạn Lào, Campuchia?...
LỜI RU NGỌN CỎ
LỜI RU NGỌN CỎ
* Bùi Văn Bồng
Cỏ xanh bên mộ khẽ ru
À
ơi! Rừng đã vào thu lá vàng
Dấu chân quy tập muộn màng
Mộ
còn nằm với cỏ hoang rừng già
Nơi đây nhiều cỏ ít hoa
Hãy
say giấc ngủ như là tuổi xanh.
Bao năm vững bước quân hành
Lá
rừng vẫy gió rung cành ngụy trang
Giờ đây giữa cánh rừng hoang
Hồn
thiêng khao khát khói nhang trong chiều
Nắng xiên xiên, gió xiêu xiêu
Để
cho lá cỏ xanh theo hồn người.
Mùa thu đầy lá vàng rơi
Mùa
đông trắng xóa chân trời sương giăng
Hồn thiêng gọi lá thắm rừng
Giọt
sương mai cũng đọng ngưng nỗi niềm
Đọng ngưng từng hạt sương rơi
Là
khi lá cỏ gọi đời lên xanh
Người hy sinh, đất hồi sinh
Trái
tim hoá ngọc lung linh đất trời.
Lời ru ấm nắng. Người ơi!
Dù là ngọn cỏ tận nơi cuối trời
Thương đau ru đến muôn đời
Và xanh, xanh mãi để lời ru êm
Cho dù ai đó lãng quên
-------------------
Lời
bình của Lê Xuân:
CỎ XANH – HỒN CÁC ANH XANH
* LÊ XUÂN
Ngày
thương binh-liệt sĩ lại đến, tôi nghĩ về biết bao chiến sĩ đã ngã xuống cho Độc
lập- Tự do mà nay vẫn còn nằm lại với cỏ cây rừng già nơi chiến trường năm xưa
dãi dầu mưa nắng. Hình như có một nhịp cầu nối linh cảm của tôi với các anh khi
bắt gặp bài thơ Lời ru ngọn cỏ của nhà thơ quân đội Bùi Văn Bồng. Và tôi muốn
mượn bài thơ này làm một nén tâm nhang tưởng nhớ người thân, bạn bè và các anh
đã hy sinh trong hai cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc.
Cùng với Nguyễn Duy, Lê Đình Cánh, Huy Trụ,Trịnh Anh Đạt.. thì Bùi Văn Bồng
là một trong những người con của xứ Thanh viết lục bát nhuần nhụy và tự nhiên
như hương đồng gió nội. Là một người lính đã từng gắn bó nhiều với rừng với cỏ,
nên hình tượng “cỏ” cứ ám ảnh, cứ trăn trở ở nhiều bài thơ của Bùi Văn Bồng.
Nào là “Cỏ tràn xanh thương nhớ với đời”,
“Cỏ níu lại ấm nồng giọt nắng”, “Cỏ xanh da diết chiều mây trắng”, “Hoa cỏ ánh
lên bảy sắc cầu vồng” (Bảy sắc cầu vồng). Nào là “Lòng nhớ quê rối bời rau cỏ” (Hoa muống làng quê), “Khói hương trong gió cỏ rưng rưng”
(Thiếu phụ ngõ vắng), hay “Bâng khuâng
đồi cỏ héo hon” (Cánh rừng năm ấy đâu rồi)... Nhưng hồn cỏ lung linh nhất,
máu thịt nhất, vẫy gọi và hát ca nồng thắm nhất kết tinh lại ở Lời ru ngọn
cỏ – một bài thơ có tứ độc đáo.
Cỏ được nhân hóa làm lời ru vỗ yên giấc
ngủ ngàn năm của người lính dưới mộ:
Cỏ xanh bên mộ khẽ ru
À ơi! Rừng đã vào thu lá vàng
Dấu chân quy tập
muộn màng
Mộ
còn nằm với cỏ hoang rừng già.
Hai câu lục bát mở đầu được ngắt theo nhịp 4/2, 4/4 như lời thầm thì, khe
khẽ của cỏ theo bước chân nhẹ nhàng của những động đội đi tìm mộ các anh. Không
gian mở ra ở cánh rừng già biên giới, thời gian khép lại trong ánh chiều thu
gợi buồn. “cỏ hoang” và “rừng già” đã bao năm chở che anh trong lòng đất Mẹ. Cỏ
đã hát lời ru :
Nơi
đây nhiều cỏ ít hoa
Hãy
say giấc ngủ như là tuổi xanh
Bao
năm vững bước quân hành
Lá
rừng vẫy gió rung cành ngụy trang
Giờ
đây giữa cánh rừng hoang
Lời ru làm hiện lên hình ảnh người chiến sĩ năm nào xuyên rừng lội suối, reo
vui với mỗi bước quân hành. Ở nơi nhiều cỏ ít hoa này, hồn thiêng tử sĩ vẫn
khát khao hơi ấm của đồng đội, khát khao khói nhang giữa rừng già hoang vắng.
Ta như thấy đâu đây các anh vẫn đang đi “rung lá ngụy trang” với gió đèo. Các
anh vẫn nằm ngủ giữa bạt ngàn rừng xanh Tây Bắc, Việt Bắc, Tây Nguyên hay bên
kia biên giới nước bạn Lào, Campuchia? Tác giả đã tạo được mối giao cảm giữa
những người đang sống và hồn các anh đã khuất trong cảnh chiều thu:
Nắng xiên xiên, gió xiêu xiêu
Để cho lá cỏ
xanh theo hồn người.
Các từ láy “xiên xiên”, “xiêu xiêu” làm cho câu thơ nên họa, nên nhạc và mang
được điểm sáng thẩm mỹ của cả bài, làm thấp thoáng trước mắt ta hồn thiêng các
chiến sĩ đang phiêu diêu nơi trần thế. Cái ánh vàng “xiên xiên” khi chiều sắp
tắt và ngọn gió “xiêu xiêu” mở ra một cõi mộng giữa cõi thực, như có sự thần
giao cách cảm giữa hai cõi âm dương. Dưới cảm quan nghệ thuật của nhà thơ, cỏ
vẫn xanh theo hồn người, chứ không “Dầu dầu ngọn cỏ nửa vàng nửa xanh” như cỏ
trên mộ Đạm Tiên trong Truyện Kiều của Nguyễn Du. Cỏ xanh, hồn các anh xanh? Đó
là sự bất tử. Màu xanh của cỏ làm ta gợi nhớ đến màu xanh áo lính, một màu xanh
chắc khỏe, bền đẹp. Trong nắng chiều sắp tắt, sương đang rơi, nhưng người đọc
lại cảm thấy ánh lên sự kỳ diệu của con tim phát sáng :
Đọng
ngưng từng hạt sương rơi
Là
khi lá cỏ gọi đời lên xanh
Người hy sinh đất hồi sinh
Trái
tim hóa ngọc lung linh đất trời.
Lối tiểu đối bằng lặp từ “người hy sinh/ đất hồi sinh” một lần nữa khẳng định
sự bất tử của hồn thiêng người lính. Sự hy sinh của các anh là một sự bồi đắp,
hồi sinh cho dân tộc. Chất ngọc đáng quý được kết tinh từ máu của người chiến
sĩ như ánh sáng mặt trời, như trăng sao không bao giờ tắt. Nhà thơ Bùi Văn Bồng
cùng “đồng điệu” với nhà thơ Tố Hữu khi viết về sự bất tử của con người qua
hình ảnh “trái tim”. Trong bài “Mẹ Tơm”, Tố Hữu viết: “Sống trong cát chết vùi
trong cát/ Những trái tim như ngọc sáng ngời”.
Lời ru là nắng ấm, là tiếng lòng thương yêu, thổn thức, ngậm ngùi đến
muôn đời của những người đang sống gửi tới các anh.
Lời ru ấm nắng. Người ơi!
Dù là ngọn cỏ tận nơi cuối trời
Thương đau ru đến muôn đời
Và xanh, xanh mãi để lời
ru êm.
Kết thúc bài thơ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng mà sâu sắc đối với những ai chưa
làm tròn bổn phận đối với các liệt sĩ:
Cho dù ai đó lãng quên
Thì đây cỏ biếc vẫn bên mộ người.
Ngọn
cỏ làng quê ngày đêm ru hồn các liệt sĩ trong các cuộc chiến đấu giải phóng dân
tộc, bảo vệ Tổ quốc. Bài thơ gợi trong ta một nỗi buồn man mác nhưng không bi
lụy. Hồn thơ đi vào lòng người, làm toát lên niềm thương cảm và biết ơn của mỗi
chúng ta với các liệt sĩ. Âm hưởng lạc quan và bi tráng là nét nhạc chủ đạo
toát lên ở mỗi vần thơ của anh. Cỏ trong thơ Bùi Văn Bồng là màu xanh bất tận,
là sự chở che, là tiếng ru vỗ về các liệt sĩ, là màu xanh bất tử của Việt Nam “Xanh núi, xanh sông, xanh đồng, xanh biển/
Xanh trời, xanh cả những ước mơ” (Tố Hữu). Cỏ xanh – hồn các anh xanh, đang
bừng lên màu xanh của sự sống trên đất nước ta .
Đánh thắng M. Nam cho bác và đảng! Người lính cộng sản và gia đình đã được bác và đảng trả ơn cho những gì ngoài một quê hương thối nát; đảng hết tình người.
Trả lờiXóaNhà phê bình Văn Học Lê Xuân đã bình rất sâu sắc, làm cho người đọc rưng rưng khi nghĩ về các Liệt sĩ. Nhunwg họ hy sinh để hôm nay "Bộ phận lớn có chức có quyền trong đảng" thành tỉ phú, kể cả không từ một thủ đoạn nào cướp đất của dân!
Trả lờiXóa"Giờ đây giữa cánh rừng hoang
Trả lờiXóaHồn thiêng khao khát khói nhang trong chiều
Nắng xiên xiên, gió xiêu xiêu
Để cho lá cỏ xanh theo hồn người."
- Đọc thơ của bác Bồng rất nhiều hình tượng đẹp, sâu lắng!
Một bài viết bình thơ hay nhân 27-7. Tôi được biết bài thơ này nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng thấy khoái, đọc nhiều nơi, xưng là "thơ của mình" cảm động viết khi đi tìm mộ liệt sĩ...nhưng vì 'yêu thơ' quá nên Bích Hằng đã 'đạo' bài này đăng báo QĐND dịp 22-12-2009. Nhưng bác Bồng đừng buồn, thơ hay người ta mới ăn cắp!
Trả lờiXóa"Ngọn cỏ làng quê ngày đêm ru hồn các liệt sĩ trong các cuộc chiến đấu giải phóng dân tộc, bảo vệ Tổ quốc. Bài thơ gợi trong ta một nỗi buồn man mác nhưng không bi lụy. Hồn thơ đi vào lòng người, làm toát lên niềm thương cảm và biết ơn của mỗi chúng ta với các liệt sĩ. ".
Trả lờiXóa- Tôi thích cách nhìn nhận này.
bác Lê Xuân viết khỏe, tuy tuổi cao...Có điều, viết hay, cười giòn, nhiều em mê lắm đấy! Cảnh giác, đừng vội ký Tuyên bố chung nhé!
Trả lờiXóaMọi sự diễn biến xã hội đầy phức tạp không ai lường tính được. Nếu biết lao vào cuộc chiến giành độc lập- tự do để lũ sâu mọt khoác áo đảng CS jiện nay đục khoét thế này thì các chiến sĩ ta ngày đó có xả hân không nhỉ?
Trả lờiXóaLính chiến đấu 81 ngày đêm chịu bom đạn khốc liệt và hy sinh ở Thành cổ Quảng Trị hơn 80% là sinh viên các trường Đại học ở Hà Nội được tổng dộng viên, huấn luyện vội vàng rồi đưa vào chiến trường. Người có học, người tài, tương lai đát nước bị hy sinh, nay lũ dốt nát, cơ hội, con ông cháu cha lên nắm quyền, tham nhũng tột độ. Người hy sinh, cho lũ sâu hiện nay tàn phá nền độc lập-tự do!
Trả lờiXóaThành phần của một thế hệ ,nhân tài đầy hứa hẹn, nam nữ của cả dân tộc từ Nam chí Bắc bị hy sinh, đưa vào khói lửa chết chóc tật nguyền. Ta nhìn nước Đức , Nam & Bắc Hàn hôm nay và tự hỏi những hy sinh này có đáng không, ai hưởng lợi ?
XóaỞ đây không cỏ không hoa
Trả lờiXóaXi măng sắt thép đổ lên đè người
Mấy nghìn hồn Việt chơi vơi
Trên đỉnh "Núi Lão" cổng Trời Hà giang
Gió mùa Đông Bắc thổi tràn
Có mang tiếng nói vạn ngàn sinh linh
Hòa cùng hoa cỏ khắp miền
Hay lại phũ phàng "quên phắt" nó đi
Dù ai đục bỏ bia ghi
Trong lòng dân tộc muôn đời còn lưu
"Dấu chân quy tập muộn màng..."
XóaChỉ vì cái lũ quan tham bất tài
Chúng đâu có nghĩ đến ai
Chỉ lo vơ vét giữ ngai hại đời
Hồn hoang liệt sĩ khắp nơi
Còn lũ chúng nó chơi bời ...cũng khắp nơi!
Cảm ơn bạn đọc đã có lời động viên chia sẻ cùng tôi và nhà thơ Bùi Văn Bồng.Sự hy sinh của các anh hùng liẹt sĩ cho Tổ quốc.... Còn biết bao điều trăn trở trong cuộc sống hôm nay,tôi tin rằng hồn thiêng các liệt sĩ se thấu hiểu và thong cảm cho mỗi chúng ta...
Trả lờiXóaMai Thục phê bình tác giả, nhà thơ Bùi Văn Bồng có bài thơ hay, bị nhà ngoại cảm "có tiếng" Phan Thị Bich Hằng ăn cướp đăng báo QĐND Ngày 22- 12- 2009 ( Tờ Báo của đại tá BVB từng làm việc với chức vụ cao) mà Đại tá BVB lại im lặng lâu như thế. Để mọi người nhầm lẫn, không nhận ra bộ mặt giả của cô Hằng. MT cũng nhầm, cứ tưởng cô này vẫn tôt. Hiện nay nhiều người vẫn tin cô Hằng tốt, Tốn nhiều tiền của và thời gian hầu đón cô ta. Có cụ cứ đeo đuổi cô này đi tìm thủ cấp của cụ Nguyễn Trãi. Về đời trần mà suy thì MT nghĩ không bao giờ Cụ Nguyễn Trãi muốn con cháu nhìn thấy nỗi đau của Cụ. Cụ đã hóa Sao Khuê, tìm mộ làm gì? Nhất là lại bắm vào cô lừa như thế thì thật tại hại.
Trả lờiXóaKhông thể ngờ là cô Hằng lại dại dột như vậy. Hay là "Ma đưa lối Quỷ dẫn đường" hay là các liệt sĩ linh thiêng cảnh báo cô Hằng vì tội lừa đảo mua thần bán thánh, mua bán cả liệt sĩ nữa? Hết đường rồi. Đấy là Nhân Quả nhãn tiền.
Thật là khủng khiếp khi mọi người im lặng đẻ cho cái Ác hoành hành. Nhiều khi cái ác tháng cái Thiện. Hãy cảnh báo Cái Ác để cái Thiện tỏa sáng trong đời sống của chúng ta.
"Âm hưởng lạc quan và bi tráng là nét nhạc chủ đạo toát lên ở mỗi vần thơ..."
Trả lờiXóa- Bài thơ rất hay, tác giả binh thơ lại càng sâu sắc.Tôi thích hai câu kết: "Cho dù ai đó lãng quên / Thì đây cỏ biếc vẫn bên mộ người". Rõ ràng ngon cỏ nơi hoang dã tận rừng xa vẫn có tầm cao hơn những vị chức trọng quyền cao mà lãng quên quá khứ đau thương đầy máu và nước mắt của dân tộc để giành lại cuộc sông yên bình hôm nay. Họ chỉ biết có tiền, chỉ biết 'gia tăng tham nhũng' ngày càng vơ vét cho đầy túi tham, hưởng lạc, sống trên xương máu đồng bào, hủy hoại gía trị truyền của dân tộc. Cái tầm của họ không cao hơn ngọn cỏ!
Đời người ngắn ngủi, kiếp người hạn định, nhưng cỏ thì cứ xanh mãi trên đời. Người chién sĩ ngã xuông cho đất quê hương mãi tươi màu cỏ. Màu cỏ, nó gần gũi, thân thiết như lá cỏ, và cũng có một sức sống mạnh mẽ, bất diệt như Lá cỏ trên mảnh đất tâm hồn nhân loại. Nhà thơ Walt Whitman (Mỹ) đã viết trong tập thơ lá cỏ:
Trả lờiXóa“Những giáo điều và những trường học sẽ trống không
Cứ để cho quay lại một thời gian, chúng tốt đẹp ở nơi cần, nhưng ta sẽ không quên
Tôi tiếp nhận Tự nhiên như vốn có, thừa nhận mọi nơi, mọi lúc
Đấy là cỏ, cỏ mọc khắp nơi, ở nơi nào có đất và nước
Đấy là không khí cho tất cả mọi người trên mặt đất…
Mọi cuộc sống, cái chết, tất cả đều ở trong quá khứ, hiện tại, tương lai…”
- Đọc bài thơ ‘Lời ru ngọn cỏ’ của Đại tá Bùi Văn Bồng, tôi lắng đọng ở chỗ: “Nắng xiên xiên, gió xiêu xiêu / Để cho lá cỏ xanh theo hồn người”. Cỏ xanh mãi, bất kỳ đâu cũng xanh mãi, và hồn người chiến sĩ mãi mãi xanh màu ciỏ quê hương. Bất kỳ nơi đâu, ai nhìn thấy cỏ, đều không thể quên được họ.
Bác Lê Xuân đã cảm và bình rất chí lý và lắng đọng như: "Các từ láy “xiên xiên”, “xiêu xiêu” làm cho câu thơ nên họa, nên nhạc và mang được điểm sáng thẩm mỹ của cả bài, làm thấp thoáng trước mắt ta hồn thiêng các chiến sĩ đang phiêu diêu nơi trần thế. Cái ánh vàng “xiên xiên” khi chiều sắp tắt và ngọn gió “xiêu xiêu” mở ra một cõi mộng giữa cõi thực, như có sự thần giao cách cảm giữa hai cõi âm dương..."
Trả lờiXóaHay là đoạn: "Ngọn cỏ làng quê ngày đêm ru hồn các liệt sĩ trong các cuộc chiến đấu giải phóng dân tộc, bảo vệ Tổ quốc. Bài thơ gợi trong ta một nỗi buồn man mác nhưng không bi lụy. Hồn thơ đi vào lòng người, làm toát lên niềm thương cảm và biết ơn của mỗi chúng ta với các liệt sĩ. Âm hưởng lạc quan và bi tráng là nét nhạc chủ đạo toát lên ở mỗi vần thơ..."
- Cảm ơn nhà thơ Bùi Văn Bồng và nhà PB Lê Xuân!
Người chiến sĩ nằm lại nơi rừng xa heo hút, chỉ một chút khói nhang cũng không có, đọc câu thơ mà rưng rưng: "Hồn thiêng khao khát khói nhang trong chiều"
Trả lờiXóaNhất tướng công thành , vạn cốt khô ...! Liệt sĩ ư ! Tử sĩ ư ! Tất cả chỉ là bọt bèo , ảo danh , mây nước . Ích gì cho tre phải khóc măng , cho trẻ Thơ cam phận mồ côi , cho vợ trẻ hoá thành goá phụ .
Trả lờiXóaKhi có quá nhiều oan hồn, đã là điềm không tốt cho một xã hội.
Trả lờiXóaXin chào các chúc các bác..cho cháu được hỏi là cháu có 1 người bác ở huế năm 197...đó cháu ko nhớ rỏ vì lúc đó cháu chưa sinh ra ,và sau này được các người xưa kể lại là bạn của bác cháu được đưa ra bắc ( lào cai hay đâu đó) còn bác của cháu đi qua lào hay campuchia gì đó và đóng quân tại 1 cái đình hay chùa gì mà được cất giấu vàng rất nhiều vì thời đó rất khó khăn nên các bộ đội VN trong đó có bác của cháu đả chạm tay vào và lấy cổ vật đó thì sau nay giải phóng về VN thì bác cháu ko được bình thường ko nhớ gì cả .khi được hỏi thì người bạn của bác nói ai đụng vào cổ vật bên đó thì 10 người bị hết 8 người ,ko biết có đúng ko nửa và các bác các chú ở đây có ai biết về chuyện này ko ạ.và còn nhớ trận chiến đó ko ,cháu muốn biết về câu chuyện đó để có thể tìm hiểu thêm .xin cảm ơn rất nhiều ...
Trả lờiXóaXin chào các chú các bác... con thấy bài thơ của Bác Bồng : http://giaovn.blogspot.com/2014/02/phat-hien-cua-bui-thao-vao-thang-8-nam.html#comment-form
Trả lờiXóa