Translate

Trang BVB1

Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

Cám ơn cái giàn khoan!

              * GS. TƯƠNG LAI
Khoan hãy chụp mũ kẻ viết câu này là “thân Tàu”. Vì cái giàn khoan là một phép thử. Đại để như học trò làm thí nghiệm trên tờ giấy quỳ. Nhúng mảnh giấy quỳ vào dung dịch, nếu giấy quỳ giữ nguyên màu tím thì dung dịch đó trung tính, nếu ngả sang màu xanh thì dung dịch đó mang tính kiềm, nếu chuyển sang màu đỏ thì dung dịch đó mang tính axit.
Cũng thế với cái giàn khoan 981 kẻ cướp, giữa thanh thiên bạch nhật, hùng hổ, ngang ngược tọa đặt vào vùng biển của Việt Nam với hàng trăm tàu chiến tháp tùng máy bay yểm trợ cố tình khiêu khích.
Chúng định làm gì? Khoan dầu ư? Cũng có thể. Siêu cường “trỗi dậy hòa bình” đang khát nhiên liệu. Nhưng với nhiều nhà bình luận quốc tế cũng như những học giả am hiểu về Trung Quốc thời Đặng Tiểu Bình cũng như thời Tập Cận Bình đều cho rằng đây là một phép thử. Thử bản lĩnh và cách ứng xử của đối phương trong tham vọng bành trướng mà cái “lưỡi bò” ham hố thè ra với đường 9 đoạn tự vẽ trên Biển Đông. Một chiêu giương đông để kích tây, gõ trống khua chiêng, diễu võ giương oai ở Hoàng Sa để ngấm ngầm quyết liệt mưu toan ở Trường Sa?
Trò đời, cái anh già mồm, bạo miệng hùng hùng, hổ hổ lại là anh thiếu tự tin trước đối thủ. Họ muốn thử phản ứng của Mỹ, của Nhật mà họ tự biết sự to xác của một quốc gia với hơn 1,2 tỷ dân, tuy đã có sự trỗi dậy mạnh mẽ khá ngoạn mục để đoạt ngôi vị thứ 2 về kinh tế của Nhật nhưng còn kém xa Nhật về nhiều mặt mà nhiều thập kỷ nữa vẫn chưa có thể đuổi kịp chứ chưa nói đến Mỹ. Và rồi, sự quyết liệt của Thủ tướng Nhật Shinzo Abe, của Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel khiến cho Trung Quốc mất mặt ở “Đối thoại Shangri La”, trước công luận quốc tế! Nhục quá hóa liều, viên tướng đại diện cho đoàn Trung Quốc nổi đóa làm xôn xao hội trường. “Khó có thể hiểu sao phía TQ lại tỏ ra cộc cằn đến vậy. Có lẽ vì họ bị phê phán quá nhiều tại cuộc đối thoại lần này“, ông Christian Le Miere của Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế (IISS), đơn vị tổ chức “Đối thoại Shangri-La” nhận xét.
Để chữa thẹn và trấn an người dân Trung Quốc, ngày 3.5.2014, CNR và CCTV phải đưa tin về tàu Trung Quốc tấn công tàu Việt Nam để cho dân họ thấy là tàu họ mạnh hơn, nhiều hơn, hiện đại hơn nhưng đâm ra “giấu đầu hở đuôi”, tạo hiệu ứng ngược “lạy ông tôi ở bụi này”! Tính toán sai lầm trong phép thử khiến chiếc mặt nạ “trỗi dậy hòa bình” rơi xuống, để lộ nguyên hình bộ mặt hiếu chiến một “siêu cường nhưng chưa trưởng thành” với sự ngạo mạn của một “kẻ gây hấn tiềm tàng trong khu vực” nhưng tự biết mình yếu thế như nhận định của Gabriel Grésillon, thông tín viên của Les Echos thường trú tại Bắc Kinh.
Nhưng có lẽ cái “phép thử” cho ra kết quả ngoạn mục nhất lại là với Việt Nam, người láng giềng “cùng chung ‎ thức hệ xã hội chủ nghĩa“, từng “thắm tình hữu nghị, núi liền núi, sông liền sông, chung một Biển Đông” vốn “sơn thủy tương liên, lý tưởng tương thông, văn hóa tương đồng, vận mệnh tương quan” (?!) với ông chủ cái giàn khoan kẻ cướp kia! Cách đây chưa lâu có những người bị đạp vào mặt, đánh cùi chõ vào mũi, nện dùi cui vào đầu vì đã dám thẳng thắn chỉ ra sự lừa mị của bốn điều đặc biệt nọ cùng với phương châm 16 chữ bịp bợm kia, thì nay chính cái giàn khoan kẻ cướp này đã lột trần sự lừa mị, bịp bợm đó mà không cần phải phân tích lý‎ lẽ, định hướng tuyên truyền, đăng đàn diễn thuyết cho khô cổ bỏng họng làm gì mất công!
Lời tuyên bố rành rọt và đanh thép của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: “Việt Nam luôn mong muốn có hòa bình, hữu nghị nhưng phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển, và nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó” đã thể hiện được ý chí và khát vọng của mọi tầng lớp nhân dân, đi thẳng vào lòng người, chạm đến cái điểm sâu kín nhất, thiêng liêng nhất trong tâm thế dân tộc Việt. Những người am hiểu về thời cuộc hiểu rõ rằng không hề đơn giản để nói lên được điều hợp lòng dân đó. Tầng tầng lớp lớp những rào cản đã, đang và sẽ còn giăng ra từ những thế lực vẫn muốn bám víu lấy thứ “hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc” nhằm giữ lấy cái ghế quyền lực đã lung lay rệu rã của những Ích Tắc, Chiêu Thống thế hệ mới! Thì chẳng phải không thiếu những tiếng kèn lạc điệu gây bất bình, căm phẫn công luận nhưng lại được cất lên dõng dạc ở những nơi rất chi là trang nghiêm đó sao!
Cho nên, liệu có phải tuyên bố đó đánh dấu một giai đoạn mới trong ứng xử với Trung Quốc? Câu hỏi được đặt ra đòi hỏi một sự giải đáp. Tuy nhiên, để minh bạch và sòng phẳng cho lời giải đáp ấy thì còn cần phải có sự tiếp sức của ý chí và sức mạnh của dân tộc được khởi đầu từ nhận thức và hành động của mỗi một người dân, của các tầng lớp nhân dân, trước hết là của trí thức và thanh niên. Áp lực của lòng dân, sức dâng trào của làn sóng công luận là động lực thúc đẩy lịch sử đi tới từ những bước tiệm tiến đến những đột phá khó mà nói trước được.
Lịch sử vốn thế. Và thời gian đang ủng hộ cho những quyết sách hợp lòng dân.
Thì đó, liên tục từ đầu tháng 5.2014 đến nay, hệ thống truyền thông đại chúng đã liên tục đưa tin bằng những lời mạnh mẽ, quyết liệt, gọi đúng tên kẻ cướp thật khoái tai. Những chiếc “tàu lạ” dạo nào nay đã được chỉ đích danh là tàu Trung Quốc, là bọn kẻ cướp đang hung hăng hoành hành trên vùng biển của ta. Hy vọng rằng những cố gắng không mệt mỏi của những biên tập viên Đài Truyền hình, những thiên phóng sự nóng hổi được chiếu trên màn hình, những trang báo mạnh mẽ, sống động của “lề phải” đang vạch mặt kẻ xâm lược sẽ đủ sức xua bớt đi những mơ hồ, lệch lạc đã từng gieo bám vào đầu óc của bà con ta về nước “Trung Quốc xã hội chủ nghĩa anh em” nhất là ở nông thôn, những nơi không có đủ điều kiện theo dõi tin tức từ mạng internet, cũng là do họ buộc phải xướng lên, viết lên chứ cũng chẳng phải ai khác. Ngoạn mục cũng ở đây mà xót xa cũng ở đó!
Xem ra, lật mặt nạ kẻ “mượn màu son phấn đánh lừa con đen“*, bắt nó hiện nguyên hình là “cũng phường bán thịt, cũng tay buôn người“* bấy lâu nay cố công tô son, trát phấn cho những điều “thiêng liêng” được xem là “nhạy cảm” bậc nhất này cũng là từ cái giàn khoan đang phơi mặt ra giữa Biển Đông cả đấy thôi. Đúng là họa trung hữu phúc, trong cái rủi có cái may! Không phải ai khác mà chính Trung Quốc, bằng hành động ăn cướp của mình đã lộ diện là một siêu cường hiếu chiến khiến khu vực Đông Á, Đông Nam Á, châu Á và cả thế giới phải cảnh giác. Có thể mượn lời cũng của Gabriel Grésillon để nói về hình ảnh cái giàn khoan 981 bất chấp pháp lý và đạo lý: “Nơi đây là mồ chôn của sự trỗi dậy hòa bình của Trung Quốc“!
Mà thật ra, làm sao “trỗi dậy hòa bình” được khi mà tư tưởng bành trướng Đại Hán đã ăn sâu vào cốt tủy và não trạng giới cầm quyền của đế chế Trung Hoa qua các triều đại từ xưa đến nay. Điều cay đắng phải nói là do vị thế địa-chính trị oái oăm của đất nước liền kề với nước láng giềng khổng lồ khiến cho dân tộc Việt Nam hiểu rõ hơn ai hết về hiểm họa tiềm tàng chưa bao giờ dứt này. Không thể chuyển bán đảo hình chữ S đứng nhìn ra Biển Đông đi nơi khác mà sống thì phải bám trụ lại với khí phách “có cứng mới đứng đầu gió” như bao đời ông cha ta răn dạy.
Cho nên, phải cảnh giác! Tinh thần cảnh giác chống ngoại xâm đã khắc sâu vào tâm thế của một dân tộc luôn phải thường trực chống lại nguy cơ đồng hóa của chủ nghĩa bành trướng đại Hán vốn cũng thường trực trong não trạng các thế lực cầm quyền Trung Quốc. Lịch sử Việt Nam dày đặc những trang chống ngoại xâm. Và dường như chưa đủ, ông cha ta còn tạc vào hình thể núi sông những chứng tích trường tồn cùng năm tháng để răn dạy con cháu bài học cảnh giác. Hình tượng con voi cụt đầu ở vùng đồi trung du miền Bắc trong truyền thuyết về 100 ngọn đồi, 99 còn nguyên vẹn, một bị sạt lở mất đỉnh, đấy là hình ảnh con voi bị chém vì đã lìa đàn quay đầu về phương Bắc là một ví dụ. Hòn Vọng Phu ở Đồng Đăng, Lạng Sơn là một ví dụ khác.
Cần nói thêm rằng, trên đất nước này, không chỉ có một Hòn Vọng Phu ở Lạng Sơn, mà còn nhiều Hòn Vọng Phu khác nữa, chẳng hạn, Hòn Vọng Phu trên đỉnh núi Bà, Bình Định, Hòn Vọng Phu trên đỉnh M’drak, Đắk Lắk, Hòn Vọng Phu trên đỉnh núi Nhồi, Thanh Hoá, Hòn Vọng Phu bên bờ khe Giai, bản Cơ Lêc, Nghệ An… Chiến tranh chống ngoại xâm diễn ra triền miên, hình ảnh người vợ đứng ngóng chồng trở về từ chiến trường đã hóa đá là một biểu tượng bi tráng của dân tộc này. Khát khao hòa bình, chấm dứt chiến tranh, vì thế, là đòi hỏi của cuộc sống.
Tranh thủ mọi điều kiện và phương tiện để duy trì hòa bình, chủ động tránh đẩy tới chiến tranh là chiến lược và sách lược của người lãnh đạo có bản lĩnh và viễn kiến chính trị hiểu rõ khát vọng của dân và xu thế chung của thế giới. Song hòa bình không thể thực hiện bằng sự nhu nhược và đớn hèn. Đơn giản chỉ vì kẻ xâm lược không bao giờ có thiện ý từ bỏ mưu đồ của chúng. Cho nên, hòa bình chỉ giữ được khi chúng ta có thực lực. Thực lực ấy được khởi động, quy tụ và phát huy từ ý chí và sức mạnh của cả dân tộc bắt đầu từ mỗi người dân. Thật dễ hiểu, vì “chúng ta càng nhân nhượng, địch càng lấn tới” đó là chân lý nghiệt ngã. Chúng chỉ buộc phải dừng lại trước khí phách của cả một dân tộc không chịu cúi đầu như đã từng “cửa Hàm tử giết tươi Toa Đô, sông Bạch Đằng bắt sống Ô Mã”... khiến cho chúng “ra đến biển chưa thôi trống ngực, về đến Tàu còn đổ mồ hôi” mà Nguyễn Trãi đã viết trong “Bình Ngô Đại Cáo”.
Thì chẳng phải là chiến tranh, ngoài những cuộc tranh bá đồ vương khiến người dân buộc phải làm đá lát đường cho những cỗ xe quyền lực lăn bánh, phần lớn là chiến tranh chống xâm lược đến từ phương Bắc của các vương triều Trung Hoa Tần, Hán, Tùy Đường… Tống, Nguyên, Minh, Thanh và hậu duệ của họ. Càng nguy hiểm hơn khi những kẻ bành trướng thế hệ mới lại khoác lên mình bộ áo khoác “ý thức hệ xã hội chủ nghĩa” để dễ bề thực hiện mưu toan bao đời của một đế chế muốn mở rộng cánh cửa về phía Nam.
Chính cái “ý thức hệ xã hội chủ nghĩa” được lồng ghép, nhào nặn vào trong “bốn quan hệ tốt đẹp” và “phương châm 16 chữ” bịp bợm và lừa mị kia là liều thuốc lú đầu độc não trạng đối phương còn thâm hiểm hơn nhiều mọi thứ vũ khí giết người khác mà Trung Quốc đã sử dụng để tàn sát dân ta trong cuộc chiến tranh biên giới tháng 2 năm 1979, cuộc chiến kéo dài ở vùng núi Lão Sơn năm 1984… Những “Viện Khổng Tử” thời Tập Cận Bình xét cho cùng, cũng chỉ là kế tục âm mưu thâm độc thể hiện trong sắc chỉ của Minh Thành Tổ gửi viên tướng viễn chinh Chu Năng ngày 1 tháng 8 năm Vĩnh Lạc thứ 4 (1406): “Một khi binh lính vào nước Nam, trừ các sách kinh và bản in của đạo Phật, đạo Lão thì không thiêu hủy; ngoài ra hết thảy mọi sách vở văn tự, cho đến cả những loại (sách) ca lý dân gian, hay sách dạy trẻ, như loại sách có câu “Thượng đại nhân, khưu ất dĩ” một mảnh một chữ đều phải đốt hết. Khắp trong nước phàm những bia do Trung Quốc dựng từ xưa đến nay thì đều giữ gìn cẩn thận, còn các bia do An Nam dựng thì phá sạch hết thảy, một mảnh một chữ chớ để còn”!
Khởi nguồn từ đây, những lừa mỵ, bịp bợm về bốn điều tốt và phương châm mười sáu chữ khiến cho chiến lược bành trướng càng thêm thâm độc khi mà tội ác chúng gây ra với chiến tranh biên giới phía Tây Nam rồi chiến tranh biên giới phía Bắc 1979 vào lúc đất nước này chưa kịp hàn gắn những vết thương của một cuộc chiến tàn khốc kéo dài. Phải làm vậy vì chúng hiểu rõ Việt Nam là cục xương ngáng ngang họng không cho chúng nuốt trôi miếng mồi chúng thèm muốn. Chỉ tính từ 1974, trong 40 năm “xây đắp tình hữu nghị anh em cùng chung ý‎ thức hệ xã hội chủ nghĩa” thì “người anh em láng giềng” đã 5 lần xua quân xâm lược Việt Nam!
Với lần thứ 5 này thì thủ đoạn của chúng lại tinh vi và nham hiểm gấp bội với những chiêu giương đông kích tây, cùng với màn diễu võ giương oai ngoài biển là thủ đoạn gây rối kích động tại các khu công nghiệp với một mũi tên bắn ra nhằm nhiều đích ngắm đi liều với những thủ đoạn tinh vi thu gom, mua vét rễ cây, móng trâu, móng bò nhằm diệt nguồn nguyên liệu phá hoại sản xuất gây bất ổn về kinh tế xã hội.. Xem ra chủ đích thâm hiểm của cái giàn khoan 981HD không là chuyện dầu mỏ, cho dù đó là sự thèm thuồng khôn nguôi của chúng, vì không dễ để lấy được dầu ở đó với một chi phí khổng lồ mà những tính toán kinh tế không cho phép. Mục tiêu chính trị với ý đồ khuynh loát Biển Đông của Trung Quốc nhằm hợp pháp hóa “cái lưỡi bò” ham hố và bẩn thỉu của những đầu óc điên cuồng mộng bành trướng tự vẽ ra bất chấp pháp lý lẫn đạo lý thông thường mới là điều cần vạch rõ trước công luận. Cái giàn khoan kẻ cướp sớm muộn cũng phải rút, nhưng còn đó sân bay và những căn cứ quân sự nổi tại bãi đá Gạc Ma, bãi đá Chữ Thập mà chúng đang đẩy nhanh tiến độ xây dựng nhằm làm nên một chuyện đã rồi trên Biển Đông. Quyết liệt đuổi cái giàn khoan chính là để quyết liệt vạch trần âm mưu thâm hiểm định làm nên “chuyện đã rồi” đó. Đẩy nhanh việc đưa Trung Quốc ra tòa như Philippines đã làm chính là một trong những hành động quyết liệt đó. Dư luận quốc tế đang đứng về chúng ta, bỏ lỡ cơ hội sẽ có tội với đất nước.
Thật ra, tất cả những điều vừa kể chẳng mới mẻ gì. “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua “, cuốn sách do nhà xuất bản Sự Thật phát hành năm 1979 đã dẫn ra câu của Mao nói với đoàn đại biểu Đảng Lao động Việt Nam do Tổng bí thư Lê Duẩn dẫn đầu tại Vũ Hán năm 1963 đủ giải thích tất cả. Có lẽ nên dẫn ra đây một tư liệu lưu trữ tại Thư viện QĐNDVN đoạn Lê Duẩn nói về vấn đề này: “Trước khi đoàn ta về nước, Mao có tiếp anh Trường Chinh và tôi. Mao ngồi trò chuyện cùng chúng tôi và đến cuối câu chuyện ông ta tuyên bố: “Các đồng chí, tôi muốn các đồng chí biết việc này. Tôi sẽ là Chủ tịch của 500 triệu bần nông và tôi sẽ mang một đạo quân đánh xuống Đông Nam Á.” Đặng Tiểu Bình cũng ngồi đó và nói thêm: “Đó chủ yếu là vì bần nông của chúng tôi đang ở trong một hoàn cảnh hết sức khó khăn!”. Khi chúng tôi đã ra ngoài, tôi nói với anh Trường Chinh: “Anh thấy đấy, một âm mưu cướp nước ta và cả Đông Nam Á. Bây giờ chuyện đã minh bạch.” Họ dám ngang nhiên tuyên bố như vậy. Họ nghĩ chúng ta không hiểu. Rõ ràng là không một phút nào họ không nghĩ tới việc đánh Việt Nam!”.
Chính vì thế khi trả lời câu hỏi của nhà báo Pháp Danielle Hunebel, Cơ quan Phát thanh-Truyền hình Quốc gia Pháp ORTF: “Có một vài ý kiến cho rằng miền Bắc Việt Nam đang ở trong hoàn cảnh khá cô lập và nói một cách chính trị, khó có thể tránh khỏi trở thành một thứ vệ tinh của Trung Quốc. Có thể nói gì về việc này“, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã không một giây do dự, dằn giọng trả lời “Không bao giờ“! Chính ở đây, Hồ Chí Minh đã diễn đạt một cách cô đọng và thấm thía nhất lời nguyền của ông cha ta từ thuở “các vua Hùng có công dựng nước” và nay các thế hệ Việt Nam phải biết cách “giữ lấy nước“.
Mà cũng vì thế, cái phép thử nhiệm mầu của cái giàn khoan ăn cướp kia cũng thể hiện rõ nhất ở đây. Cách ứng xử của mỗi người dân Việt Nam, từ bà bán rau ngoài chợ đến ông tiến sĩ trên bục giảng cho đến ông lãnh đạo cao ngất ngưởng chốn thâm cung kín cổng cao tường kia trước “cái giàn khoan made in China” này như một “dung dịch” giúp làm hiện rõ lên họ thuộc loại nào: là “trung tính“, “mang tính kiềm” hay “mang tính axit” khi “tấm giấy quỳ” được nhúng vào đó giữ nguyên màu tím hay ngả sang màu xanh hoặc chuyển sang màu đỏ! Những “tính kiềm”, “tính axit” hay là “trung tính” hiện hình rõ nét trong rất nhiều sự kiện, việc làm, thái độ, tình huống ứng xử, từ một chủ trương, chính sách cho đến một tuyên bố, một phát ngôn.
Chẳng hạn như có quyết liệt và dứt khoát sử dụng công cụ pháp lý kiện Trung Quốc ra tòa hay không, có quyết liệt đẩy tới việc thực thi dân chủ để huy động được tối đa sức mạnh của dân không. Có quyết liệt xây dựng thể chế nhằm tạo ra động lực phát triển mới, cụ thể hóa bằng những giải pháp của nguyên lý “Dân chủ và Nhà nước pháp quyền là cặp “song sinh” trong một thể chế chính trị hiện đại“. Có quyết liệt thực thi những nguyên tắc đã được khẳng định hay không: “Nhà nước pháp quyền phải thượng tôn pháp luật. Pháp luật phải bảo đảm được công lý và lẽ phải. Mọi hạn chế quyền tự do của công dân phải được xem xét cẩn trọng và chủ yếu nhằm bảo vệ Tổ quốc, bảo đảm an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội và những giá trị văn hóa, lịch sử, đạo đức tốt đẹp của dân tộc. Người dân có quyền làm tất cả những gì pháp luật không cấm và sử dụng pháp luật để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Cơ quan nhà nước và cán bộ, công chức chỉ được làm những gì mà pháp luật cho phép. Mọi quyết định quản lý của Nhà nước đều phải minh bạch”.
Lời nói đi đôi với việc làm, bằng việc làm để chứng minh rằng đây là những lời nói thật, đó chính là sức mạnh quy tụ được lòng dân. Chỉ khi quy tụ được lòng dân, khởi động sức mạnh của dân thì tư tưởng mới trở thành sức mạnh vật chất. Cuộc sống đã chứng minh những ai đến với dân, đi với dân, đáp ứng được ý chí nguyện vọng của dân, được dân ủng hộ, người ấy sẽ thắng. Mà vì vậy đời sống đang diễn ra muôn màu muôn vẻ mà ở đó cần những tấm giấy quỳ làm hiệ rõ ra màu sắc thật của những con người trong thời buổi nhiễu nhương vàng thau lẫn lộn.
Chao ôi! Chưa lúc nào cuộc sống lại nghiệt ngã một cách bi tráng và thú vị như những ngày tháng 5, tháng 6 này! “Này này sự đã quả nhiên…Thôi thôi vốn liếng đi đời nhà ma“*, cái phép thử do ông Tập Cận Bình bày ra “chẳng văng vào mặt mà mày lại nghe“** để bây giờ lộ nguyên hình cả lũ! Đương nhiên, cũng phải dè chừng có kẻ ma mãnh biết chớp lấy thời cơ để như con kỳ nhông đổi màu nhằm “thay bậc đổi ngôi“, không chỉ chuyển sang “trung tính” mà còn “cầm đèn chạy trước ô tô” bằng những lời rất chi là quyết liệt. Cũng chẳng sao, dân họ tinh lắm, tím, xanh, vàng, đỏ họ biết cả, khỏi lo! Vả chăng, lịch sử rất sòng phẳng.
Quả thật “trong ánh chớp của những cơn dông sáng lòe trong một giai đoạn chuyển động, người ta thấy các sự việc và con người như trần truồng…“, đó là lời của Einstein. Thời gian sẽ là vị quan tòa nghiêm minh phán xét về các sự việc và con người ấy. “Mai sau dầu đến thế nào, Kìa gương nhật nguyệt, nọ dao quỷ thần“, đó là cảnh báo của Nguyễn Du.
Vì vậy mà phải “cám ơn” cái giàn khoan kẻ cướp.
TP HCM ngày 7.6.2014
T. L.

(Tác giả gửi BVN).

30 nhận xét:

  1. 4 Quan hệ,16 phương châm ứng xử với trụ cột: "Đồng chí tốt" và "Lý tưởng tương thông" dù đã rơi, nhưng rồi vẫn được trương lên làm phướn trong vở hài kịch "định hướng xã hội chủ nghĩa".
    Cái đuôi con nòng nọc vẫn ngoe nguẩy, cơ thể đã thành cóc, nhưng cái đuôi vẫn sống, vẫn tồn tại, thì nòng nọc vẫn là nòng nọc, nó chưa thành cóc được.
    Đã từng có một "hệ thống các nước Xã hội chủ nghĩa" từ âu sang Á, sang Phi, sang tận Mỹ la linh với thành trì là một Liên bang có diện tích rộng nhất hành tinh, môt nước có dân số nhiều nhất hành tinh, đã từng tự coi đã hoàn thành xây dựng Chủ nghĩa xã hội.
    Hệ thống ấy được xây dựng bằng bạo lực, cũng cố bằng bạo lục, những "Bạo lực cách mạng", "chuyên chính vô sản" đã đẻ ra những lãnh tụ vĩ đại là tên đồ tể khát máu như Stalin, Mao Trạch Đông, Pôn pốt, Kim Nhật thành...những quái thai lịch sử mà nhân loại coi như những vết nhơ không thể rửa bởi máu và xương đồng loại, đồng chí, đồng bào; những Culag, đại thanh trừng, holodor, catyn dưới thời Bonsơvich Liên Xô;những Cải cách ruộng đất, Đại tiến vọt, Đại cách mạng văn hóa tư tưởng, Thiên an môn, đàn áp pháp luân công của Đảng Cộng sản Trung quốc; những cánh đồng chết ở Campuchia và ngày nay đang hiển hiện một địa ngục trần gian Cộng hòa dân chủ nhân dân Triều tiên.
    Cái hệ thống tự cho là Anh em, đồng chí, là tinh thần quốc tế vô sản nhưng thường xuyên động binh, tàn sát lẫn nhau; biên giới Xô- Trung, biên giới Việt -Trung, biên giới Việt -Miên là những trang sử đẫm máu của tình đồng chí anh em , keo sơn gắn bó.
    "Cùng chung ý thức hệ', cái ý thức hệ mà mô hình hiện thực đã đổ sụp chỉ vài năm vào những năm 90 thế kỷ trước. Còn ít Quốc gia tồn tại do kịp đổi màu, chỉ để lại cái đuôi định hướng.
    Khoảng khắc chúng ta sống hôm nay, một thời khắc trọng đại của đất nước; nó không đơn thuần chỉ bảo vệ biển Đông, thoát khỏi 4 tốt, 16 chữ vàng mà thoát khỏi vòng kim cô vô nghĩa "ý thức hệ".
    Thời nào cũng có Trần Ích Tắc, Trần Di Ái, Lê Chiêu Thống nhưng thời điểm này ta thiếu một Trần Thái Tông; Nguyễn Huệ, Hồ Chí Minh

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thực ra chúng ta đang thiếu một Churchill Việt Nam.

      Xóa
    2. Cảm ơn tác giả đã có bài viết rất sâu sắc...! trong cơn nguy ắt sẽ có vị cứu tinh.
      Gịăc nội xâm, giặc ngoại xâm
      Hai thứ giặc đó,ầm ầm phá ta.

      Xóa
    3. XƯA KIA BỌN TẦU DÙNG "MỸ NHÂN KẾ", NAY CHÚNG DÙNG "HỮU NGHỊ KẾ", "BỐN TỐT KẾ", "MƯỜI SÁU CHỮ VÀNG KẾ" ĐỂ LỪA MỊ HÒNG CHIẾM GIANG SƠN LÃNH THỔ NƯỚC TA, HÒNG BIẾN NƯỚC TA THÀNH MỘT QUỐC GIA PHỤ THUỘC !
      ÔI ,TRUNG QUỐC THỜI @, NHƯNG VẪN CỨ LÀ TRUNG QUỐC CỦA THỜI KỲ DÃ MAN XƯA KIA VẬY !

      Xóa
  2. Cám ơn Giáo sư Tương lai đã có một bài phân tích làm sáng tổ việc xâm lăng của Trung Quốc .

    Trả lờiXóa
  3. "Sơn thủy tương liên, lý tưởng tương thông, văn hóa tương đồng, vận mệnh TUƠNG ỚT!”

    Trả lờiXóa
  4. "Đương nhiên, cũng phải dè chừng có kẻ ma mãnh biết chớp lấy thời cơ để như con kỳ nhông đổi màu nhằm “thay bậc đổi ngôi“, không chỉ chuyển sang “trung tính” mà còn “cầm đèn chạy trước ô tô” bằng những lời rất chi là quyết liệt. Cũng chẳng sao, dân họ tinh lắm, tím, xanh, vàng, đỏ họ biết cả, khỏi lo!".

    Ha ha! Bác Tương Lai nói trúng ý của rất rất rất nhiều người dân Việt! Họ bây giờ cần "Bình mới, Rượu mới", chứ không phải Bình mới Rượu Cũ đâu!
    Ai đó đừng có đem cái từ "QUYẾT LIỆT" ra để tinh vi nhé!

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn cái giàn khoan không chỉ vì nó bóc trần bộ mặt thật của đồng chí 4 tốt, mà nó còn làm lộ ra những bộ mặt của Trần ích Tắc, Lê chiêu Thống mới, chỉ thiếu điều công khai chỉ mặt, chỉ tên bọn chúng. Một trận nội công, ngoại kích đang âm thầm diễn ra. Người dân Việt đã nhận rõ, cơ hội là đây mà đại họa cũng là đây, chắc chắn họ sẽ không cam chịu làm thân phận nô bộc cho Tàu cũng như làm nô lệ cho một thứ ý thức hệ viển vông. Ý đã quyết chỉ còn chờ xem nó sẽ diễn ra như thế nào, sớm thôi.

    Trả lờiXóa
  6. Tập Cận Bình đang quy hoạch trại tị nạn cho bầy lú.

    Trả lờiXóa
  7. “Chiến tranh sẽ giải quyết những gì hoà bình không giải quyết được!”

    Trả lờiXóa
  8. Cãm ơn G.S Tương Lai đã có bài viết rất hay,mong sao các nhà cầm bút và các chính trị gia cũng có tư tưởng,suy nghĩ như vậy!

    Trả lờiXóa
  9. Ý thức hệ quái thai đã đẻ ra những lãnh tụ "vĩ đại" đồ tể khát máu như Stalin, Mao Trạch Đông, Pôn pốt, Kim Nhật Thành...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhất là Đặng Tiểu Bình, kẻ đã cho xe tăng cán chết 5.000 sinh viên đòi dân chủ tại Quảng trường Thiên An Môn năm 1989!

      Xóa
  10. Chac ko co bai viet nay thi may van ngu muoi ha .thang than kinh chinh tri Dong doi 7:21

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người ta (0721) đã sáng tỏ. Bạn đừng chửi nữa!

      Xóa
    2. Đừng mạt sát như vậy

      Xóa
    3. Đừng dùng giọng thô bỉ của DLV. Chúng ta đừng đánh đồng mình với chúng. 0926 ạ.

      Xóa
  11. Tuy nhiên phân tích dài dòng ,rồi......phải làm gì ? "chúng ta"là Ai? Kẻ nào đã đưa "chúng ta" vào tình thế này thì..ông chẳng dám lên án "nó" lấy một chữ !Nói trắng ra rằng :Lên án nó thì mấy ông phản biện-trung thành không bao giờ dám chạm tới !...Chả trách khi xin phép thành ủy "đươc"biểu tình chống Trung cộng xâm lược dưới ngọn cờ của Đảng lãnh đạo thì ,các ông chí là thức Xè-gòn hôm nay đã không còn được quần chúng ít chữ hơn các ông nghe dại mà đi theo và họ đã... biểu tình theo kiểu dân doanh tự phát !Nguyên nhân :Các ông vẫn yêu cái đảng tội lỗi này lắm nên không quên lời dặn của các lãnh tụ HCM,LD.VVK...mỗi khi đề cập đến mọi thứ lý luận có tý...hơi khác với anh Huynh!

    Trả lờiXóa
  12. Trong tình hình dầu sôi lửa bỏng hiện nay, đáng chê trách nhất là ông Tổng Trọng, ông ta quá yếu ớt và bạc nhược, không thể hiện được bất kỳ khả năng, bản lĩnh gì cả, hoàn toàn không đáp ứng được yêu cầu bảo vệ Tổ Quốc trong tình hình hiện nay. Bài phát biểu của ông PQT thật sự gây phẫn nộ cho ND, giờ này mà ông ta còn ảo tưởng mối quan hệ VN-TQ giống như mối quan hệ gia đình, chỉ là hiểu lầm. Bên cạnh lời phát biểu đanh thép của TT Nguyễn Tấn Dũng thì chúng ta cũng nghe hoặc nhìn thấy những lời nói, việc làm hèn hạ, đáng phỉ nhổ của đám Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông Lú bị hai quả núi đá cực kỳ nặng nề là Văn bản 1958 và HYN Thành Đô đè bẹp dí rồi, còn nói gì nổi!

      Xóa
    2. " phát biểu đanh thép", có bằng của Thích Đọc Còm không? Vậy mà còn chưa ăn thua.

      Xóa
  13. Để mất biển đảo biên giới ...và VN đang yếu thế trong tình trạng có chiến tranh với TQ như hiên nay? không những để TC đe doạ an ninh hoà bình khu vưc ĐNÁ Châu á TBD...tội ác này có sự tiếp tay của VIỆT GIAN BÁN NƯỚC -ĐCSVN QUA NHIỀU THẾ HỆ nhất là sau HNTĐ 1990?Lịch sử sẽ phán quyết? ND sẽ kết án xử tội?
    NGLUY

    Trả lờiXóa
  14. Đừng vội trách móc GS Tương Lai! bởi ông có nói trắng ra về trách nhiệm của mấy lãnh đạo ĐCSVN, thì cũng không nôn nóng làm chuyển đổi thay vì lòng tự trọng, nhân chách và trách nhiệm trước dân, trước vận mệnh của tổ quốc của mây đồng chí đó !? Xưa nay, khi giặc đến , trong nhà thường xẩy ra biến cố lục đục cắn xé lẫn nhau, nhất là khi thượng đang bất chính, hạ tắc loạn ! con cái dễ sa đà sảy dàn tan nghé ! Các vị quyền cao chức trọng lúc này nếu không tỉnh ngộ " Bớt bát, mát mặt " để dốc lòng vì dân, vì tổ quốc thì rồi đây lịch sử sẽ phán xét, và nhỡn tiền số phận những kẻ phản dân hại nước sẽ theo vết của Gadafi, Ngô dinh Diệm, Hitle hay Musolini...mà thôi !

    Trả lờiXóa
  15. Phú ông mất ngựa....
    may nhất là ngư dân và dân nghèo miền Trung........

    Trả lờiXóa
  16. "ai củng hiểu chỉ 1 lủ bám đít tàu là không hiểu
    nên có 1 gả khờ cùng BCT ngọng nghịu đứng làm thơ "
    Các ông hiểu hết cả đấy toàn con nhà DLV xuất sắc mấy mươi năm làm mọt sách thì sao mà không hiểu nhưng khó quá bổng lộc đầy người ,lên xe xuống mả ,người ra vào cổng sau không ngớt thì ôi thôi tiếc lắm thay ,đứa chuẩn bị lên trung ương con bé sắp về làm ở tổng bộ ,thằng đích tôn vừa ngồi vào phó bí thơ .có chết củng bám ,khi nào mặt nạ tụt xuống hẳn hay ,không thể quân tử được .
    Hồ chủ tịch muôn năm ....năm ! đảng cộng sản VN muôn năm
    4 tốt 16 chử muôn ....năm
    Hồ chủ tịch sống mải trong sự nghiệp của chúng ......ta
    Không ...không ...CÓ .....gì quý hơn độc ....độc ,lập ..tự ...ư ...tự ......do
    bác Hồ ta và bác mao ..muôn .....ặc ...ặc.....ặc năm

    Trả lờiXóa
  17. Tôi cũng cám ơn cái giàn khoan vì nó đã tráo trở quá sớm,nếu nó cứ hữu nghị anh em đồng chí cho 10 hoặc 15 năm nữa sau đó nó hợp tác khai thác như Nga hợp tác với VN,Khi khai thác đến lúc được ăn chia nó mới quay cò đuổi hết công nhân VN, khi đó các tầng lớp người qua chiến tranh thử thách của VN cạn dần......việc xâm chiếm VN quá đơn giản với nó.Cũng may cho dân tộc mình thằng này tráo trở quá sớm lên lúc này nếu có xảy ra chiến tranh thì ta chưa sợ thua Tàu, tuy nhiên muốn giữ vững chủ quyền và phát triển để sánh vai với các cường quốc năm châu thì ta phải thoát khỏi sự phụ thuộc của thằng Tàu và phát huy những gì các bạn trẻ đã học hỏi ở Nhật,Singapo,Thái lan,Hàn quốc,phương Tây, hay ở Mỹ như ông Nguyễn Thiện Nhân........và những người có Đảng mà dốt nát thì cũng cho nghỉ đừng cho vào cơ quan công quyền họ chỉ làm khổ dân mà thôi.
    CCB chống Tàu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sang năm sẽ có nữ lãnh tụ mới đấy. Đàn bà nếu liêm khiết thì cực kỳ liêm khiết, và không ai có thể đem... gái ra gài họ được.

      Xóa
  18. Xin đội ơn cái giàn khoan, nó kéo tới nhà ta giúp ta giải quyết cái mớ nhùng nhằng ý thức hệ bấy lâu nay, nó làm rơi cái mặt nạ của lũ bán nước

    Trả lờiXóa
  19. SÁNG ÁNH DÂN NAM

    Thế là đã rõ mặt mày
    Dân ta nổi dậy, ngày ngày càng đông
    Hướng dân ngu; đã mủi lòng
    Tám mươi năm muội. dân không còn gì
    Quốc ngữ cái chữ ngu si
    Dậy làm cách mệnh, để đi giết người
    Ồ ! cộng sản, nghĩa nực cười
    Lừa dân ngu dại, để rồi cướp công
    Từ Nam đến Bắc hãy trông
    Kìa cải cách lại di dân đau lòng
    Chết người bởi chúng ráp tâm
    Chúng mở trường học, phá kinh thánh chùa
    Luật giời cho chúng thích chua
    Tổ tông nhà chúng cửa chùa tính sao.?
    Hiểu chi oai thối hùng đao
    Cũng tiến sĩ bằng cấp cao hơn bò
    Vô thần chúng dạy do do ;
    Chỉ bọn trâu bò lao hám học ngay
    Tri dân ta nhớn từng ngày
    Sẽ bỏ trường chúng về xây trường nhà
    Lũ thầy cô giáo quỷ ma
    Trăm mưu ngàn kế kiểm tra bằng tiền
    Nhiều kẻ kiếm bạc như điên
    Bán điểm lấy tiền trò chịu ngay đơ
    Thôi thôi dại đến bao giờ
    Về học chữ nhà nguồn gốc tổ tông.

    Ngọc Châu Hải Dương
    Bùi Quang Thanh
    Xuân ất mùi
    2015

    Trả lờiXóa