Quân khu Thẩm Dương (bôi đỏ) của TQ sát vùng Viễn Đông của Nga |
Mặc dù gần đây khá "nhiệt tình" kết thân với
Bắc Kinh, nhưng Moscow cũng hiểu rõ cái giá phải trả và rủi ro khi chơi với
người láng giềng khổng lồ. Đặc quyền tiếp cận của Trung Quốc với RFE có thể giúp
họ chiếm ưu thế về kinh tế.
Kịch bản TQ
tiến tới sáp nhập RFE
Trong giao thương với Vùng viễn đông Nga (RFE), Bắc
Kinh có thể triển khai các tập đoàn nhà nước khổng lồ, với chiếc túi vốn to
phồng và chiến lược do chính phủ dẫn dắt. So với các công ty phương Tây nặng
gánh trách nhiệm trước cổ đông, công ty Trung Quốc có thể mạnh dạn đầu tư với
các tầm nhìn dài hạn mà không trông mong thu lợi trước mắt.
Điều đó giúp Trung Quốc có lợi thế hơn hẳn phương Tây tại RFE - nơi các dự án kinh doanh thường đòi hỏi nguồn tài chính lớn, rủi ro đáng kể và không hứa hẹn mang lại lợi nhuận nhanh chóng.
RFE còn là một phần trong cuộc chơi địa chính trị lâu
dài của Trung Quốc với mục tiêu tạo lập các vùng ảnh hưởng dọc theo dọc theo
biên giới của họ tại lục địa Á Âu. Hai khu vực trọng yếu khác, nơi Bắc Kinh
cũng theo đuổi những mục đích tương tự nhằm đảm bảo an ninh biên giới, khả năng
tiếp cận nguồn tài nguyên tự nhiên giàu có và thậm chí là một mức độ nhất định
trong kiểm soát chính trị ở tương lai đó là Đông Nam Á và Trung Á.
Khá ngẫu nhiên, phần lớn các khu vực này, như RFE
trong quá khứ thường nằm dưới quyền bá chủ của Trung Quốc. Một đặc điểm khá phổ
biến trong chính sách của Bắc Kinh với "các khu vực sân sau" là ràng
buộc chúng với vùng lân cận của Trung Quốc. Ví dụ, phía tây nam Trung Quốc
(nhất là tỉnh Vân Nam
gắn với Đông Nam Á, phía tây (Tân Cương) với Trung Á và phía đông bắc (Hắc Long
Giang) cho RFE.
Mặc dù gần đây khá "nhiệt tình" kết thân với
Bắc Kinh, nhưng Moscow cũng hiểu rõ cái giá phải trả và rủi ro khi chơi với
người láng giềng khổng lồ. Đặc quyền tiếp cận của Trung Quốc với RFE có thể
giúp họ chiếm ưu thế về kinh tế không chỉ so với các đối thủ cạnh tranh nước
ngoài, mà còn là với chính các công ty Nga hoạt động ngoài RFE. Mất ưu thế về
kinh tế, dù sớm hay muộn, cũng sẽ tạo ra sự suy yếu trong kiểm soát chủ quyền.
Một khả năng xảy ra khiến nhiều người lo ngại là sự
độc quyền kinh tế của Trung Quốc ở RFE cuối cùng sẽ góp phần gia tăng sự kiểm
soát địa chính trị, làm suy giảm quyền chủ quyền của Nga và có nguy cơ biến RFE
không chỉ là sân sau cung cấp nguyên liệu thô mà còn là căn cứ quân sự chiến
lược cho Trung Quốc ở Bắc Thái Bình Dương, nhất là nếu Moscow thiết lập liên
minh đầy đủ với Bắc Kinh. RFE chính xác sẽ trở thành những gì mà Trung Quốc
thích gọi - "Vòng ngoài Mãn Châu" - vùng lãnh thổ mà chủ quyền Nga
ngày càng trở nên mong manh, nơi mà các vấn đề được quyết định tại Bắc Kinh hay
Cáp Nhĩ Tân hơn là Moscow hoặc Vladivostok .
Một số chuyên gia an ninh tại Nga thậm chí còn đề cập
tới kịch bản Trung Quốc tiến tới sáp nhập RFE trong cuộc tấn công bất ngờ và
chớp nhoáng. Dĩ nhiên đây không phải là cách để nói rằng, một cuộc xâm nhập là
có khả năng hay sắp xảy ra. Tuy nhiên, cũng không thể loại trừ, nếu Nga trở nên
quá yếu - nhất là nếu họ rơi vào cuộc khủng hoảng chính trị hay kinh tế. Nếu
Trung Quốc cố gắng chiếm lấy RFE, thì những người chơi khác có thể cũng chiếm
giữ nhiều vùng khác trước khi người Trung Quốc đặt chân ở đó...
Mỹ và vùng
Viễn Đông
Một nhà phân tích Mỹ dường như không quá cường điệu sự
thực khi nói rằng, bà có thể nhìn thấy nước Nga ở sân sau. Trong thực tế, Đảo
Little Diomede của Alaska
chỉ cách đảo Big Diomede của Nga hai dặm ở giữa Eo biển Bering.
Hiện tại, RFE có lẽ không có vai trò quan trọng về
kinh tế với Mỹ - một nước có nguồn cung tài nguyên tự nhiên dồi dào giống như ở
vùng Viễn Đông. Tuy nhiên, ở góc độ địa chính trị, ý nghĩa của RFE với Mỹ ngày
càng gia tăng giữa lúc cạnh tranh Trung Quốc với Mỹ tại khu vực châu Á - Thái
Bình Dương không hề có dấu hiệu giảm nhiệt.
Như đã đề cập, Trung Quốc tìm cách giữ vững "vùng
sân sau" dọc theo biên giới của mình. Kiểm soát toàn bộ các khu vực này sẽ
góp phần mở rộng đáng kể ảnh hưởng của Bắc Kinh ở lục địa Á Âu và khiến cho họ
thấy tự tin hơn trong cán cân quyền lực với Washington . Trong số ba khu vực đã nói, RFE
thậm chí có sức nặng hơn vì khá gần Bắc Mỹ. Mức độ thâm nhập ngày một lớn của
Trung Quốc tại RFE càng đặt ra nhiều nguy cơ hơn với Mỹ.
Mối quan tâm của Mỹ với số phận vùng Viễn Đông không
phải chưa từng có trong tiền lệ lịch sử: đầu những năm 1920, Washington đã thành công trong việc ép Nhật
Bản - khi đó là đối thủ địa chính trị lớn của Mỹ - rút quân khỏi vùng Viễn Đông
Nga.
Mục tiêu chính của Mỹ không hẳn là hất cẳng Trung Quốc
khỏi RFE. Thay vào đó, họ hướng tới việc tích hợp RFE với các nền kinh tế châu
Á - Thái Bình Dương. Và vì thế, Trung Quốc không thể trở thành người chơi chiếm
ưu thế. Nga rõ ràng mong chờ một chiến lược như vậy. Hơn thế nữa, người Nga
nhận thức rằng, Trung Quốc sẽ không cung cấp cho RFE những gì vùng này cần như
công nghệ hiện đại, kỹ thuật chuyên môn. Theo khía cạnh nhận thức này, Mỹ và
các nền kinh tế phát triển khác có ưu thế hơn với Trung Quốc.
Tuy nhiên, cuộc khủng hoảng Ukraine đã dẫn tới việc Nga bị cấm
vận, bị cô lập từ phương Tây và tạo ra lực cản khi Mỹ muốn đầu tư vào RFE. Tuy
nhiên, Washington
có thể "tham vấn" các nước châu Á hợp tác với RFE hơn là gây sức ép
để họ tham gia chuyện cấm vận Nga. Sự tham gia lớn hơn của các nền kinh tế phát
triển ở châu Á như Nhật, Hàn và Singapore sẽ tạo ra đối trọng với ảnh hưởng
kinh tế trỗi dậy của Trung Quốc tại RFE, đóng góp vào sự ổn định hơn ở châu Á -
Thái Bình Dương.
/Tác giả bài
viết là Artyom Lukin, Phó Giám đốc
nghiên cứu trường Nghiên cứu quốc tế và khu vực thuộc Đại học Viễn Đông liên
bang, Vladivostok ,
Nga./
Minh Anh(Theo huffingtonpost)/VnN.
---------------
Người TQ không tôn trọng Luật Win-Win (hai bên cùng thắng-có lợi) đâu. Nên TQ chẳng bao giờ có thể đứng đầu thế giới, như họ "đêm qua em mơ gặp bác Mào..."
Trả lờiXóa