Translate

Trang BVB1

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

ĐÂU CHỈ CHUYỆN TÊN NƯỚC ?!

* VÕ VĂN TẠO
        Chuyện tên nước       
         Tiếp xúc cử tri Hà Nội ngày 28-9, Tổng Bí thư ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng nói: “Có ý kiến muốn lấy lại tên nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, nhưng tuyệt đại đa số nhân dân vẫn chọn tên nước là Cộng hòa XHCN Việt Nam”. Theo Tổng Bí thư Trọng, giữ tên nước như hiện nay để “phòng bên ngoài, thế lực xấu lợi dụng đổi tên nước để làm việc khác, chứ không phải muốn trở lại với Bác Hồ”(!), và “đây là một bước tiến, vì chúng ta đang đi lên CNXH, chứ không dừng lại ở cách mạng dân tộc dân chủ”, và “chỉ có con đường CNXH mới giải phóng dân ta khỏi ách nô lệ”(?!)
Thật lạ! Chẳng lẽ “vốn liếng tư duy” của một GS-TS từng cầm chịch Hội đồng lý luận quốc gia chỉ sơ sài có vậy.
Những người có tìm hiểu lý luận Mác – Lê Nin đều biết câu kinh điển: “thực tiễn là thước đo chân lý”. Một phần tư thế kỷ trước, người dân (trong đó có không ít lãnh đạo cộng sản) Liên Xô và Đông Âu – “quê hương của Cách mạng Tháng Mười”, “cái nôi, thành trì của phe XHCN” – quá ngán ngẩm cái gọi là “con đường XHCN” (theo tiếng Việt, phải nói là con đường XHCN mới chuẩn, không phải con đường CNXH như cử nhân văn chương Nguyễn Phú Trọng nói) sau nhiều thập niên chịu đựng và trả giá, đã bừng tỉnh và đoạt tuyệt mê lộ này. Hơn nửa thế kỷ bị cưỡng bức theo con đường XHCN, đời sống kinh tế - xã hội ở các quốc gia này bỗng chốc thay đổi 180 độ, thời kỳ đầu không tránh khỏi xáo trộn, khó khăn. Nhưng chỉ có rất ít những kẻ hưởng đặc quyền đặc lợi thời XHCN, hoặc lẩm cẩm, trì trệ, quen dựa dẫm… nuối tiếc cái quá khứ đầy rẫy dối trá và nghẹt thở ấy. Chỉ sau khoảng một thập niên thoát khỏi “vòng kim cô” của điện Cremlin, nhiều quốc gia Đông Âu tiến bộ rõ rệt về đời sống kinh tế - xã hội – chính trị, đủ điều kiện gia nhập Liên minh châu Âu; các đảng cộng sản ở các nước này (ban đầu một số nước cấm hoạt động để tránh bất ổn) hiện nay vẫn teo tóp tồn tại, nhưng chẳng kiếm được mấy lá phiếu  qua các kỳ bầu cử dân chủ và minh bạch. Chính việc đảng cộng sản và nhiều đảng đối lập khác vẫn tồn tại và hoạt động công khai cho thấy các quốc gia này về cơ bản mang bản chất dân chủ.
                             > Ngọc hoàng  đặt tên là nước Việt  
Trừ CNXH kiểu trại lính theo mô hình và ý đồ của Polpot, xã hội bao giờ cũng gồm nhiều giai tầng khác nhau, có quyền lợi và tư tưởng, khát vọng phong phú. Một đảng phái chính trị chỉ đại điện cho một giai tầng nhất định. Vì vậy, làm sao có thể nói có bản chất dân chủ ở một quốc gia với thiết chế chỉ duy nhất một đảng chính trị được hoạt động?
Việc Pháp, Nhật chấm dứt ách cai trị, Mỹ rút khỏi Việt Nam chỉ thuộc phạm trù độc lập hay lệ thuộc, không thuộc phạm trù dân chủ hay độc tài. Theo quan niệm phổ cập của nhân loại, một quốc gia chỉ có thể được coi là dân chủ khi pháp luật quy định và việc thực thi pháp luật luôn đảm bảo các đảng phái chính trị, các tôn giáo, các tổ chức nghiệp đoàn, các hội đoàn nhân dân được tự do thành lập và hoạt động; việc bầu cử và quá trình xây dựng luật pháp cơ bản phản ánh trung thực nguyện vọng của đa số cử tri; tự do báo chí, tự do tư tưởng và ngôn luận được tôn trọng; trong khuổn khổ pháp luật, bộ máy công quyền phục vụ lợi ích và ý chí của các tầng lớp nhân dân, dễ dàng bị dân phế truất nếu hoạt động kém hiệu quả.
Căn cứ các đặc điểm trên, đối chiếu với thực tiễn ở ta, một cách trung thực và thẳng thắn, chỉ có thể nói nền dân chủ như nhân loại quan niệm đang là khát vọng cần vươn tới của Việt Nam. Chưa nói toàn xã hội, ngay trong nội bộ Đảng CSVN, không phải hiện nay không ít lãnh đạo cấp cao vẫn khẳng định tệ mất dân chủ trong đảng là phổ biến đó sao?
Về độc lập dân tộc, từ Hội nghị Thành Đô tháng 9-1990, lãnh đạo Đảng CSVN tự ngả vào vòng tay Bắc Kinh (biện bạch cho chủ trương tệ hại ấy, Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh và nhiều lãnh đạo Đảng CSVN biện bạch để giữ XHCN), mà theo nhận định của người trong cuộc là Thứ trưởng Ngoại giao Trần Quang Cơ là “mở ra một thời kỳ Bắc thuộc mới đầy nguy hiểm”. Mỗi dịp dự kiến nhân sự chủ chốt trước đại hội đảng, Hà Nội đều phải dò ý Bắc Kinh. Sau đại hội, lại tức tốc sang bẩm báo. Chỉ ai thần kinh “có vấn đề” mới nói Việt Nam thật sự có độc lập. Chưa mấy người quên sự kiện Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch – một trong rất ít nhân sự cấp cao của Đảng CSVN có tư duy thực tế, tầm nhìn xa trông rộng và sáng suốt - bị loại khỏi Bộ Chính trị để vừa lòng Bắc Kinh. Lúc ấy, máu đồng bào, chiến sĩ Trường Sa và biên giới phía Bắc chưa khô. Lãnh đạo quốc gia còn chẳng thoát ách nô lệ, nói chi đến dân đen?
Thời Pháp thuộc, chỉ có vài chục nghìn người phải đi lính cho Pháp trong chiến tranh thế giới thứ nhất và tha hương cầu thực. Trong khi đó, từ khi tên nước đổi thành Cộng hòa XHCN Việt Nam năm 1976, theo đường “xuất khẩu lao động” (người dân huỵch toẹt: “vì đô, nên mới phải làm la”), hàng triệu người tha hương cầu thực, hàng triệu người vượt biên, hàng trăm nghìn phụ nữ bôn ba bán mình làm dâu xứ người (ngôn ngữ bất đồng, làm sao có tình yêu?).
Rõ ràng, trước thực tế hiển nhiên ấy mà vẫn nói “chỉ có CNXH mới giải phóng dân ta khỏi ách nô lệ”, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng quả có biệt tài hài hước!
Đâu chỉ chuyện thay tên nước?
Tên nước có cần gắn với CNXH hay không, là điều phải bàn.
Nhưng vấn đề cốt tử lại không nằm ở đó.
Xét trình độ phát triển và hiệu quả sản xuất, năng suất lao động, thu nhập quốc dân và bình quân đầu người, giảm thiểu khoảng cách giàu nghèo, tạo công bằng qua tái phân phối thu nhập, đảm bảo phúc lợi công cộng và an sinh xã hội, mức độ minh bạch và dân chủ trong đời sống chính trị - xã hội… nhiều quốc gia Bắc Âu rõ ràng mang đậm đặc điểm XHCN (theo lý thuyết Mác - Lê Nin) hơn hẳn Việt Nam bội phần. Nhưng tên nước của họ đâu có gắn với cụm từ XHCN? Thậm chí một số nước còn mang cái tên có vẻ khá “lạc hậu” như “Vương quốc Na Uy”, “Vương quốc Thụy Điển”, “Vương quốc Đan Mạch”… Dám chắc một điều, nếu tổ chức trưng cầu dân ý một cách tự do và trung thực sau khi có tự do ngôn luận, dân ta (tất nhiên, trừ quan chức hủ bại, tham nhũng) chắc chắn sẽ chọn con đường các nước Bắc Âu đã và đang đi.
Lại nữa, nghèo đói lạc hậu, nghẹt thở dưới ách tập đoàn quân phiệt suốt nhiều thập niên, Miến Điện lúc nào chẳng kè kè kèm cụm từ XHCN trong tên nước đó sao?
Đất nước tiến nhanh hay chậm, ngoài nhận thức và thái độ của nhân dân, tư duy chính trị của giới cầm quyền có ảnh hưởng rất lớn. Theo cựu Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu – một chính khách luôn thiện chí với Việt Nam - , “Việt Nam đang bị nhốt trong ý thức hệ XHCN”. Cái ý thức hệ XHCN mà ông Lý Quang Diệu nói ở đây là cái vòng kim cô đang thắt trên đầu nhiều lãnh đạo Đảng CSVN, bóp nghẹt mọi tư duy sáng tạo. Theo đó, để duy trì thể chế XHCN, Việt Nam phải giữ độc quyền lãnh đạo của Đảng CS bằng mọi giá, kiên quyết không chấp nhận đa nguyên, đa đảng, không chấp nhận tự do tư tưởng. Hậu quả là triệt tiêu nhiều nguồn lực tư duy xã hội lẽ ra có thể đóng góp tích cực cho đất nước. Không có đối thủ chính trị, không cần phải cạnh tranh, Đảng CSVN không có nhu cầu tìm người xuất chúng cho vai trò thủ lĩnh. Theo quy luật tâm lý, lãnh đạo kém cỏi, tham nhũng chẳng dung nạp người dưới quyền giỏi giang, trong sạch. Không một ai trong lãnh đạo Đảng CSVN phủ nhận tình trạng tiêu cực, tham nhũng, quan liêu, vô cảm, vô trách nhiệm tệ hại đã thành quốc nạn trong giới đảng viên chức quyền. Nhưng Đảng CSVN lại khăng khăng không chấp nhận tam quyền phân lập để có thể giám sát, chế ước quyền lực nhằm hạn chế tham nhũng, tiêu cực. Một số vị trông mong ở phê bình và tự phê bình có thể cứu đảng, khác nào hy vọng con người ta có thể tự túm tóc mà nhấc mình khỏi bùn lầy? “Chiến dịch” phê và tự phê, lấy phiếu tín nhiệm trong lãnh đạo vừa qua đang biến thành những câu chuyện tiếu lâm khôi hài trong nhân dân. Báo chí, ngôn luận chỉ được phép một chiều tụng ca đảng, tô hồng chế độ, Đảng CSVN làm sao thấy được vết nhọ trên mặt? Thông tin bị bưng bít, kiểm soát, định hướng khắc nghiệt, không chỉ nhân dân mà ngay chính lãnh đạo Đảng CSVN cũng khó biết được sự thật mọi vấn đề. Sự thật đôi khi là liều thuốc đắng. Nhưng dân ta từ lâu đã chẳng sáng suốt đúc kết: “thuốc đắng dã tật” đó sao?

         Bao giờ thoát vòng kim cô?
Nghiền ngẫm lịch sử hình thành và sụp đổ của hệ thống phe XHCN trên quy mô toàn cầu, người viết bài này cho rằng, chính tư duy sai lầm và xơ cứng về CNXH của lãnh đạo các đảng cầm quyền là nguyên nhân cơ bản, chứ chẳng phải thế lực thù địch trong ngoài nào gây ra. Suy ngẫm đó cũng phù hợp với triết học (trong đó có triết học Mác – Lê Nin) khi quả quyết rằng bản thân sự vật tự thân vận động là chính, là cơ bản; yếu tố khách quan bên ngoài, có chăng, chỉ là xúc tác.
Muốn phát triển kinh tế, phải tuyệt đối tuân thủ các quy luật kinh tế, chớ có “thêm nếm” “gia vị” quan điểm chính trị, xã hội… như món “kinh tế thị trường định hướng XHCN”. Chỉ khi kinh tế thật sự giải phóng được mọi nguồn lực, vận hành đúng quy luật, cho hiệu quả tốt, mới có tiền đề để thực hiện các mục tiêu chính trị - xã hội tốt đẹp như công bằng và an sinh xã hội. Bản chất chế độ tốt đẹp hay không, chính là đây.
Thời chống Mỹ, người Việt Nam không mấy ai không biết câu nói nổi tiếng của Fidel Castro: “Vì Việt Nam, Cuba sẵn sàng hiến dâng cả máu của mình”. Thế nhưng giờ đây, dù biết là Cuba đang khó khăn thiếu đói lương thực lắm đấy, nhưng thi thoảng Việt Nam cũng chỉ giúp được mỗi bận dăm ba nghìn tấn gạo. Có thấm tháp là bao so với viện trợ không hoàn lại của các quốc gia giàu mạnh và các định chế tài chính quốc tế (thành viên chủ yếu là các nước phi XHCN) cho quốc gia “thù nghịch” Việt Nam? Nếu Việt Nam cũng giàu mạnh như Mỹ, Nhật, Đức… hay chí ít cũng như Singapore, Hàn Quốc, Đài Loan… có lẽ chẳng muối mặt giúp Cuba chỉ “tượng trưng” có vậy. Chính phủ Việt Nam cũng muốn người dân vùng sâu, vùng xa sớm có đời sống khấm khá, mọi trẻ em đủ cơm ăn, áo mặc và được đến trường. Nhưng kinh tế bết bát, tham nhũng, lãng phí tràn lan, tiền đâu?
Một khi cứ khư khư kinh tế nhà nước (cha chung chẳng ai khóc) là chủ đạo, làm sao kinh tế tránh khỏi bết bát? Những Vinashin, Vinalines… “ăn hại đái nát, phá gia chi tử”, chẳng lẽ chưa đủ sáng mắt?
Một khi cứ khư khư độc quyền cai trị hà khắc, trấn áp nghiệt ngã tự do và nhân quyền, làm sao tháo ngòi nổ bức xúc xã hội? Tất cả những chủ trương, biện pháp phản khoa học ấy đều từng được Liên Xô và các nước XHCN Đông Âu khác vận dụng, thậm chí một số nước như CHDC Đức, Rumani, Liên Xô… còn “bàn tay sắt” chẳng kém Việt Nam, nhưng kết cục thế nào thì mọi người đều biết.
Người viết bài này đã từng đề cập trong bài “Bức tranh CNXH giàu sinh lực của ông Trần Hữu Phước”, nêu rõ tư duy sai lầm về CNXH theo khuôn mẫu của điện Cremlin tại Đại hội 81 đảng cộng sản và công nhân thế giới (Matxcova – 1960). Theo đó, một quốc gia chỉ được coi là mang bản chất XHCN khi có các đặc trưng cơ bản: do đảng cộng sản (hoặc dưới các tên khác, nhưng đều lấy chủ nghĩa Mác – Lê Nin làm hệ tư tưởng thống soái) cầm quyền; mọi công cụ và tư liệu sản xuất chủ yếu thuộc sở hữu nhà nước; xóa bỏ giai cấp bóc lột (chủ thuê lao động), xã hội chỉ tồn tại giai hai cấp công nhân và nông dân; tổ chức và điều hành nền kinh tế theo phương thức chỉ huy, kế hoạch hóa, tập trung; làm theo năng lực, hưởng theo lao động; không có sự đối lập, khác biệt giữa thành thị với nông thôn, giữa lao động chân tay với lao động trí óc.
Hơn nửa thế kỷ đã qua, thế giới trải bao biến động kinh thiên động địa, hệ thống phe XHCN đã sụp đổ hoàn toàn gần ¼ thế kỷ, nhưng có vẻ như không ít lãnh đạo cấp cao của Đảng CSVN vẫn còn mắc kẹt trong cái tư duy cũ kỹ và sai lầm ấy, giam hãm đất nước trong vòng tụt hậu, độc đoán.
Chẳng lẽ chỉ khi bị thực tiễn câu thúc, dồn sát bờ vực thẳm như trước Đại hội VI -1986, hoặc bức xúc xã hội bùng phát như Liên Xô và Đông Âu hồi thập niên 1980, họa chăng các lãnh đạo thủ cựu trong Đảng CSVN mới tỉnh cơn mê?
V.V.T.
------------------
(From: Tác giả gửi BVB)
--------

40 nhận xét:

  1. Xin thưa, người bảo thủ ngoan cố như ông NPT cho dù súng kê vào sọ cũng nhất quyết không tỉnh cơn mê

    Trả lờiXóa
  2. Mấy ông Lãnh đạo bây giờ nói chuyện như lên đồng, đám này vì tư duy ích kỷ cá nhân, chỉ muốn bảo vệ quyền lợi của mình mà nói chuyện như bị bệnh hoang tưởng, nói lấy được, nói chẳng có sở cứ gì ... "tuyệt đại đa số nhân dân vẫn chọn tên nước là Cộng hòa XHCN Việt Nam" . ông tiến sĩ Lú căn cứ vào đâu để nói câu này nhỉ ?, đã có khảo sát lấy ý kiến gì chưa mà nói như đúng rồi ... Chính vì cách ăn nói như thế này nên bây giờ nhân dân tòan hiểu theo nghĩa ngược lại ... cứ hiểu theo nghĩa ngược lại lời các quan là nó đúng hết . Pó tay

    Trả lờiXóa
  3. Thế giới, con người, quan điểm, thay đổi từng tháng.

    Thế mà, quan điểm: chỉ có tôi lá LÃNH ĐAO, chỉ có: Xã hội chủ nghĩa, không thay đổi.

    Sợ thật, cái đảng cộng sản Việt nam!

    Trả lờiXóa
  4. Bảo thủ, cực đoan, khư khư ôm cái cũ đến cùng, cố cùng,, khó ai lay chuyển - "bê toong hoa stừ duy" mất rồi!

    Trả lờiXóa
  5. Tên nước đổi tên chả sợ đứa nào xuyên thọc.Nay lập lại dân quân du kích đứa nào cà chớn giao cho dân quân giáo dục.
    Đất nước này mà còn mấy giám đốc DNNN như mụ TGĐ công ty tổng hợp 3,Nha Trang thì nước cũng không còn chứ nói gì CNXH.
    Từ từ đuổi hết,giao lại cho quốc hội lãnh đạo,quốc hội viên giao dân tự chọn và bầu,quốc hôi bầu chọn bân thủ tướng,không xong việc thì quốc hội mời xuống...
    Đảng chỉ lãnh đạo lực lượng an ninh và quân đội,thế là đủ.

    Trả lờiXóa
  6. Thực ra, chỉ cần tính từ chỉ chế độ chính trị là CỘNG HÒA là đủ, nội hàm của nó đã có DÂN CHỦ rồi! Nhưng lại sợ lẫn với chính quyền miền Nam trước đây!
    Thế giới đã có gần trăm nước mang danh XÃ HỘI CHỦ NGHĨA nhưng chưa ai định nghĩa được XHCN là như thế nào (cho nên mới có nhiều nước "XHCN" đến vậy).
    Ngay cả cái tên nước mình (Việt Nam) mà tôi (cũng như mọi người dân Việt) rất đỗi thương yêu, nhưng trong thâm tâm vẫn mang một niềm trắc ẩn: Đó là cái tên được "thiên triều" ban cho (vua Gia Long).
    Nên chăng đổi tên nước là CỘNG HÒA ĐẠI VIỆT, một cái tên kiêu hãnh mà vua Đinh Tiên Hoàng đặt ra khi lên ngôi Hoàng đế!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Liên bang Mianmar năm 1974 Trung Quốc mồi mớm để thành đệ tử, áp đặt ý thức hẹ" cho dễ việc chi phối, giữ ghế như Thiên triều, nhưng 1988, Mianmar thấy theo mô hình XHCN của TQ là đói, hỏng, nước yếu, mất dân, kinh tế trì trệ, đã thấy sai đường, chủ động, đã trở lại chính tên mình: Liên bang Mianmar. Việt Nam, nghe TQ sau Mianmar 2 năm, 1976 đổi tiên VNDCCH sang CHXHCNVN, mà tận bây gờ vẫn chưa tỉnh mắt, chưa ngấm nỗi đau "ý thức hệ" với Tàu. Quả là sự bảo thủ, cực đoan phát sợ!

      Xóa
  7. Các vị ấy muốn XHCN tồn tại vĩnh cửu đất dai sở hữu toàn dân để các vị ấy và con cháu các vị ấy nhân danh nhân dân có quyền định đoạt cho đứa này biếu đứa nọ và cướp của người nghèo để làm giàu cho bản thân, dòng tộc và các nhóm lợi ích của chúng

    Trả lờiXóa
  8. Các vị ấy muốn XHCN tồn tại vĩnh cửu đất dai sở hữu toàn dân để các vị ấy và con cháu các vị ấy nhân danh nhân dân có quyền định đoạt cho đứa này biếu đứa nọ và cướp của người nghèo để làm giàu cho bản thân, dòng tộc và các nhóm lợi ích của chúng

    Trả lờiXóa
  9. Xin Kính chào Anh VÕ VĂN TẠO ! ANH Kính mến! Đúng như Họ Và Tên của Anh : VÕ tấn công và xoay chuyển dồn dập, VĂN trong sáng, sắc bén với luận cứ và luận chứng hợp lý lẽ và sát với thực tế đã TẠO nên bài viết xuất sắc để đánh trúng huyệt, trúng điểm yếu của lối tư duy giáo điều, chủ quan duy ý chí theo lối mòn bài bản đến mức như mê sảng , và thói xấu luôn luôn mạo danh nhân dân, luôn đổ thừa cho kẻ thù trong tưởng tượng... của Ông Tổng Trọng ! Xin chân thành cảm ơn Hai Anh Kính Mến : VÕ VĂN TẠO và BÙI VĂN BỒNG ! Hai Anh thực sự đã :<< Dùng cán bút làm đòn xoay chế độ (để cho tốt đẹp lên), những vần thơ(và văn) bom đạn phá cường quyền ( độc tài,bảo thủ,tham nhũng và nô lệ Trung Quốc dưới vỏ bọc : Kiên định đi theo con đường XHCN). >>.

    Trả lờiXóa
  10. ÔNG TỔNG TRỌNG VÀ MỘT SỐ ĐỒNG CHÍ CỦA ÔNG KHÔNG RÕ RẰNG QUÊN HAY LÀ CỐ TÌNH LỜ ĐI ĐOẠN CUỐI TRONG DI CHÚC CỦA CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH (?)(!), ĐỂ RỒI CỨ MỖI KHI TIẾP XÚC VỚI ĐỒNG BÀO CỦA MÌNH THÌ LẠI NÓI LẤY ĐƯỢC RẰNG : CHỦ NGHĨA XÃ HỘI LÀ MỤC TIÊU MÀ ĐẢNG TA, BÁC HỒ VÀ NHÂN DÂN TA ĐÃ LỰA CHỌN . NỘI BỘ PHE CỘNG SẢN ĐÃ MÂU THUẪN VÀ BẤT ĐỒNG SÂU SẮC NGAY TỪ THẬP NIÊN 50, THẬP NIÊN 60 CỦA THẾ KỶ 20 , NHƯNG MỖI KHI CÓ BIẾN CỐ GÌ XẢY RA NỘI BỘ CỦA MỖI QUỐC GIA TRONG PHE NÀY THÌ GIỚI LÃNH ĐẠO LẠI THƯỜNG LỚN TIẾNG ĐỔ THỪA, LỚN TIẾNG QUY CHỤP CHO CHỦ NGHĨA TƯ BẢN, ĐỒNG THỜI THẲNG TAY ĐÀN ÁP NHỮNG NGƯỜI KHÔNG CÙNG PHE NHÓM, HOẶC CÓ TƯ TƯỞNG CẤP TIẾN VÀ TRÁI CHIỀU !

    Trả lờiXóa
  11. Thưa Thầy Trọng , Sao Thầy lại gọi là :<<...con đường CNXH ..>>(?)(!) . Thầy gọi vậy khiến con trai em đang học lớp 5 nó bảo : << Nếu con mà nói như ông ấy thì Cô giáo cho điểm 1 . Ông ấy phải gọi là :<< ...con đường XHCN ...>> mới đúng ! Em đành phải nói với con rằng : Thời Ông ấy đi học , được Thầy ở bên Liên Xô dạy như vậy ! Có khi Cô giáo của con và con mới là...người sai (?)(!), Ông Trọng KHÔNG BAO GIỜ SAI ! Con nên nhớ như vậy.! Em dùng quyền làm mẹ, để dạy cháu vậy , bắt cháu phải tư duy lại cho phù hợp .( Chuyện này mà lộ ra ở lớp học thì hậu quả không biết sẽ thế nào với tương lai của con em ?!.

    Trả lờiXóa
  12. ơi ông trọng phải nhìn cho rộng suy cho kỹ khỏi mang tiếng lae



    ơi ông trọng phải nhìn cho rộng suy cho kỹ khỏi mang tiếng là trọng lú...



    .

    Trả lờiXóa
  13. Bác Trọng càng nói càng thể hiện trình độ tụt hậu xa so với các tầng lớp hậu sinh. Qua Bác, người ta nghi ngờ về chức danh PGS, GS, tiến sỹ về ngành chính trị học! Và nếu Bác đứng đầu hàng ngũ ấy thì coi như vận mệnh dân tộc này sắp được kết thúc! Vâng! thời Tam quốc có Khổng Minh và ông vua có tên là A đẩu.
    U - ha noi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thực chất CHXH chủ nghĩa Việt Nam đã có 2 đảng đang lãnh đạo đất nước, ai cũng có thế nhận biết điều này.
      Đảng Cộng sản Việt Nam. bao gồm những đảng viên già, những Lão thành cách mạng và một số đang viên là công nhân nông dân trí thức...Ngoài đảng CS chân chính còn có đảng X. Bao gồm các ông chủ giàu có, các quan chức tham nhũng, các tướng tá trung thành bảo vệ cho các nhóm lợi ích,,, Bây giờ nhìn bề ngoài vẫn là một đảng nhưng sẵn sàng xả đạn vào nhau như các đảng viên ở trạm CSGT Suối tre Đồng Nai là 1 điển hình.

      Xóa
    2. Từ hơn hai mươi năm qua, đảng công sản đã tự 'phân bào' rồi. Đã có đa nguyên đa đảng rồi, sợ gì nữa. Tuy không công bố, nhưng đã...công luận:
      Đảng CSVN nay đã hình thành 2 đảng đối trọng nhau:
      - 1 Đảng Cộng sản bị bóc lột, bị lừa đảo.
      Và: 2 - Đảng CS đi boc lột
      (Đảng cộng sản nguyên gôc, nguyên bản, và tệ hại là đảng CS tư sản đỏ)

      Xóa
  14. Nên kết hợp truyền thống và hiện đại để đặt tên nước mới: "CHXHCN Đại Ngu"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bác đặt tên thế đâm ra lại xúc phạm tổ tiên quá.
      Hồ Quý Ly đặt tên nước là Đại Ngu dựa trên điển tích nước Nghiêu của vua Ngu Thuấn. Ông ấy muốn đất nước ấm no, thái bình như thời Ngu Thuấn: ngoài đường không lượm của rơi, trong nhà khỏi lo đóng cửa.

      Bác cũng đừng ý kiến tại sao ta lại lấy điển tích Tàu đặt tên nước, bởi vì tư tưởng Đế vương và quan niệm Hoa di là mẫu mực của Đông Á trong thời này

      Xóa
    2. Tôi muốn làng ta thư giãn một chút. Không ngờ làm bạn buồn. Ngoài ý muốn. Thứ lỗi nhé.

      Xóa
  15. Khi xã hội đã trở nên cực kỳ xấu xa và đểu giả, quốc hiệu nước là gì cũng phản tác dụng.

    Trả lờiXóa
  16. "...nhưng tuyệt đại đa số nhân dân vẫn chọn tên nước là Cộng hòa XHCN Việt Nam”.
    Bác Trọng chính thức khẳng định : sự dối trá đến mức trơ trẽn của đảng cầm quyền là có thật.
    Thưa bác Trọng, khoảng 40% dân số nước mình chẳng quan tâm đến những tính từ bổ nghĩa cho hai chữ VIỆT NAM nhưng 90% của số còn lại, khi được hỏi sẽ thẳng thắn : trả lại tên VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA cho Nước là một việc làm đúng đắn và sáng suốt. Nhân dân sẽ không phản đối việc bỏ tiền để làm một cuộc TRƯNG CẦU DÂN Ý quy mô toàn quốc dưới sự giám sát của một tổ chức Quốc Tế.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhưng mà bác Cả Trọng hỏi ai? Dựa theo con số thống kê tùm lum nào? Có điêu fra xã hội học nghiêm túc chưa? Con số của bác có giống 1% của ông Nguyễn Thái Bình không?
      Hà bác chỉ hỏi mấy ông hưu trì quận Ba Đình, sợ mất sổ hưu, rồi hỏi 5 ông đều nói giống nhau: Kết luận là 100% nhân dân tán thành giữ nguyên CHXHCN ?. Ôi, sao mà tôi đau quặn ruột gan quá, đi uống thuốc trừ sau, lấy độc trị độc đây!

      Xóa
  17. Anh xam bac dau khong hon khong kem ! Anh ta chi biet keo nhi va hat, anh ta co nhin thay gi dau !!!

    Trả lờiXóa
  18. Dựa vào đâu mà tbt nói tuyệt đại đa số nhân dân vẫn chọn tên nước là CHXHCNVN ?. Chắc tbt nói chỉ có đúng, nhưng đây là đúng kiểu cả vú lấp miệng em,kiểu nói lấy được,nói theo định hướng,hiểu theo định hướng.Ai định hướng ? Đảng chứ ai nữa. Đúng chưa ?

    Một vấn đề hệ trọng như vậy không thể nói kiểu khơi khơi, cảm tính, mặc định.

    Cần tổ chức thăm dò ý Dân về vấn đề này. Làm nghiêm túc, thật sự, không diễn trò để sáng tỏ vấn đề, để tbt có số liệu chính xác từ đó mà có quyết sách đúng đắn. Quyết sách đúng đắn phải xuất phát từ sự thật của thực tế, không thể từ định kiến hay chủ thuyết,giáo lý nào.

    Vì sao chưa có thăm dò dân ý - kể cả ở QH - mà tbt đã hùng hồn tuyên bố như vậy ? Chính đây là lãnh đạo kiểu cửa quyền, toàn trị, áp đặt. Một thói quen xấu, rất xấu mà ĐCS vẫn áp dụng bấy lâu. Nó không giải quyết được gốc gác vấn đề mà chỉ là trò cười để thiên hạ đàm tiếu mà thôi.

    Để chứng minh lời nói của mình, tbt có dám để MTTQ đứng ra tổ chức thăm dò ý dân không ? Nếu có cũng xin đừng thăm dò kiểu củ chuối, kẻo thiên hạ lại cười chê.

    Mong vậy nhưng chắc không bao giờ có. thôi thì coi như một trò hài vậy.

    Trả lờiXóa
  19. Nói chuyện với mấy cha để cờ đảng trước và trên cả cờ tổ quốc ngay giữa trung ương thì nói kiểu gì cho thông.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Để cờ Đảng lên trước cờ nước là để sau này nước có bị đánh, xách cái cờ Đảng chạy qua bên địch đầu hàng cho nó an toàn.

      Xóa
  20. Hay vào blog của đại tá Bùi Văn Bồng xem, thấy chổ này chỗ kia trong các comments anh em cứ gọi người đứng đầu đảng là "Trọng lú" thì tôi cứ cho là quá quắt, nhưng đến hôm nay, khi mọi thứ đã "rõ như ban ngày" mà bác Tổng vẫn cứ ra sức bảo vệ " quyền được mê sảng" như “đây là một bước tiến, vì chúng ta đang đi lên CNXH, chứ không dừng lại ở cách mạng dân tộc dân chủ”, và “chỉ có con đường CNXH mới giải phóng dân ta khỏi ách nô lệ” thì tôi hoàn toàn tự giác nhận ra rằng : các còm sĩ không sai một cách... tuyệt đối.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình không thích bác này, nhưng chưa bao giờ gọi ông như vậy. Ông ta cũng là một ông già và chân đã bước vào bước đường cùng, bế tắc. Đó cũng chính là hiện tượng của những đảng viên hiện nay, hoang mang, lo sợ, nhe răng ra khắp nơi mà phập phồng.
      Đó là biểu hiện của một quá trình dài hơi khi nguyên tắc sống không đi chung đường với hành động. Nhớ câu chuyện tài đức của Bác Hồ, rất hợp với ông này.

      Xóa
  21. Eo ơi ông Trọng chính là thành phần cổ hủ, móc meo mà ông Lý Quang Diệu đã nói đến. Những thành phần vẫn nói đi nói lại luận điệu XHCN thời 1914 làm trì trệ sự phát triển của đất nước để đi theo trào lưu thế giới thế ky 21. Ông Trọng và các lãnh đạo phải tự tìm cách để xác định sự tồn tại của mình và đảng ''hết thời'' CS.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tư duy khô cứng lại nằm giữa khốii khối bê tông đã mọc rêu.

      Xóa
  22. Sửa đổi HP mà chỉ sửa cho lấy lệ , chỉ sửa những câu , chữ "rằng , thì, mà , là..." thì sửa làm gì? Chỉ đổi tên nước không cũng không nên đổi. Hãy thay đổi một cách tích cực những vấn đề nóng bỏng nhất, cốt lõi nhất trước .VD: sở hữu đất đai, quyền tự do lập hội , báo chí tư nhân...Còn không thì thôi , cho đỡ mất thời gian. Nên tổ chức chưng cầu dân ý những vấn đề liên quan đến toàn XH , như sở hữu đất đai.

    Trả lờiXóa
  23. Buồn cho lối tư duy đã "mặc định", những điều phải nghe và không được phản biện!? TBT tiếp tục củng cố tinh thần cho những kẻ đang tha hồ "hưởng lộc" từ cơ chế hiện nay mà thôi.

    Trả lờiXóa
  24. Thực tiễn là thầy của thầy lý luân. mà thực tiễn ở nước ta từ ngày có XÃ HỘI CHỦ NGHĨA thì dân ta bị nô lệ hơn thời Đế Quốc Phong kiến gấp hàng chục lần, ông Khả Trọng ạ.

    Trả lờiXóa
  25. Cái suy nghĩ cổ hủ, lẩm cẩm của ông Trọng đã trở thành bảo bối vô giá cho bọn cơ hội, ông hô CNXH một thì chúng tung hô một trăm, chúng sẵn sàng hy sinh đến giọt máu cuối cùng để bảo vệ CNXH, ngu gì không bảo vệ, nhà cao cửa rộng, bổng lộc vô hạn, vơ vét thả sức, con cái được nối ghế cha mẹ núp dưới danh là " tiếp nối truyền thống cách mạng của cha anh đi trước ". Ông Trọng là người quá lạc hậu và quan liêu nên không phân biệt nổi đúng sai, không hiểu thực tiễn cuộc sống, suốt ngày mơ mộng đến cái CNXH xa xôi không tưởng nào đó, ông chìm ngập trong cái khách quan biện chứng, đã thế ông lại ngây thơ và quá nhu nhược nên các biện pháp chống tham nhũng của ông hệt như trò trẻ con, nó là tấn bi hài kịch của đất nước, vô tình ông đã tiếp tay và bơm thêm sức lực cho bọn tham nhũng, chưa bao giớ mà bọn chúng yêu quý và bảo vệ ông như lúc này, sự khờ khạo của ông làm chúng mừng còn hơn bắt được vàng, nương theo những lới ông nói, chúng nói theo ủng hộ một cách đầy phấn chấn, chỉ tội cho dân tộc Việt chuẩn bị phải bước vào thời kỳ tiền sử. Cứ răn đe giáo dục đi, cứ thương yêu đồng chí mình đi,cứ nhóm củi đốt lò đi thưa ông Tổng, nhưng cái cháy ở đây không phải là cái củi tham nhũng đâu mà là cả dân tộc đấy, thưa ông

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu không dùng tên nước là Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt nam thì hãy lấy tên nước là Việt Nam thống nhất.(Không nên lấy lại cái tên cũ đã thuộc về quá khứ như (Việt nam dân chủ cộng hòa hay Việt Nam cộng hòa) hãy để cho các cái tên này đi vào lịch sử...

      Xóa
    2. Thật ra chỉ cần VN ngắn gọn mà thôi, Các nước Tây , Mỹ , Nam Hàn, Canada, Mê tây Cơ, Ấn Độ....có cần thêm bớt gì đâu. Thật ra các nước càng giàu mạnh chả cần trống kèn in ỏi: nào xả hội , nào là dân chủ, nào độc lập, nào ấm no hạnh phúc.... Nhưng chính họ những nước về xả hội, dân chủ tự do phát triển nhất.

      Xóa
  26. Nói thật . Tôi theo dõi ông Trọng từ hôm ông sang Thái nhận bằng tiến sỹ danh dự của trường đại học Thammasat. và gặp bà thủ tướng Thái Yingluck Shinawatra , từ hôm về đến nay , dáng đi và điệu bộ khác hẳn trước , toàn nói câu rất buồn cười ,liên tha liên thiên thiên chả ra làm sao , hay phải lập đàn để cúng cũng nên .Các bác xem thế nào ? Tôi chịu .

    Để gió cuốn đi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông Trọng thì lúc nào cũng liên tha liên thiên cả, sang đến xứ Cu Ba mà còn dạy đời về cái XHCN chán ngấy, cái chủ nghia làm Cu Ba , Bắc Hàn nghèo đoi không dược gì cả.

      Xóa
  27. Một lần đến chơi nhà anh bạn,đang có tivi thời sự phát cụ Tổng nói chuyện thì thấy anh bạn chuyển kênh.Tôi hỏi anh sao lại chuyển kênh,đang có thời sự mà.Anh nói : cứ nhìn thấy thằng cha này, nghe nó nói tôi chịu không nổi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tập đoàn điện lực VN vừa quyết định thưởng nóng cụ Tổng Trọng 50 triệu đồng, về thành tích tiết kiệm điện, nhờ đó không còn tình trạng cắt điện luân phiên giờ cao điểm. Do mỗi lầm cụ lên ti vi, dân chúng lại tắt ti vi để khỏi ngứa lỗ tai.
      Sau cụ Tổng, đ/x X, đ/c Hói, thím Doan đang được xem xét thưởng tương tự.
      Hề!

      Xóa