TĐQ-Onlíne - Dù nổi tiếng trong giới giang hồ về sự tàn bạo nhưng
Dũng “chim xanh” có một cuộc sống đời thường rất bình lặng và giản dị. Tài sản
lớn cướp được, Dũng không bao giờ tiêu xài hoang phí để tránh gây sự chú ý.
Thậm chí Dũng còn là một người chồng,
người cha rất mực thương yêu vợ con. Cái vỏ bọc hoàn hảo đó cùng với sự liều
lĩnh ma mãnh khi đối đầu với công an đã giúp Dũng lọt lưới trong thời gian dài.
Thế nhưng, lưới trời lồng lộng, tướng cướp khét tiếng cuối cùng vẫn sa lưới pháp
luật.
Xuất
quỷ nhập thầnSau khi băng cướp của Dũng “chim xanh” làm mưa làm
gió, gieo rắc kinh hoàng cho người dân trên khu vực rộng lớn, thông tin về hắn
ngày càng lan truyền, khiến người dân nơm nớp lo sợ.
Họa sĩ Võ Tấn Thành (trái) và đại tá
Phạm Ngọc Hiền – Phó viện trưởng Viện Khoa học hình sự, Bộ Công an
Tình hình trở nên phức tạp, Bộ Công an phải trực tiếp
vào cuộc lập chuyên án mang bí số 501 CS. Tướng Nguyễn Việt Thành cùng ban chỉ
đạo chuyên án đặt ra mục tiêu phấn đấu phá án chậm nhất là cuối tháng 7.2001,
nên ngoài lực lượng trinh sát, điều tra, các lực lượng khác như cảnh sát bảo
vệ, cảnh sát giao thông, công an huyện, công an xã… đồng loạt vào trận với
quyết tâm rất cao, truy tìm đối tượng ở mọi ngõ ngách và tăng cường tuần tra
kiểm soát nhằm phát hiện, bắt giữ hoặc tiêu diệt đối tượng. Thế nhưng, mọi cố
gắng không mang lại kết quả. Tung tích của Dũng vẫn bặt tăm chim cá.
Khuya ngày 4.6.2001, khi đang chạy xe máy tuần tra
trên đoạn quốc lộ 56 địa phận xã Xuân Thanh, huyện Long Khánh, hai trinh sát
của Phòng CSHS Công an tỉnh Đồng Nai là Trần Văn Toàn và Hà Thanh Tuyên phát
hiện có một chiếc xe tải đậu bên đường. Sau chiếc xe tải này có dựng một chiếc
xe Dream và bên hông trái xe tải có một thanh niên đang đứng.
Thấy có nghi vấn nên khi vượt qua khoảng 50m, Toàn và
Tuyên quay lại để kiểm tra nhưng chưa kịp tiếp cận thì bất ngờ tên thanh niên
đứng ở bên hông xe tải nổ liên tiếp hai phát súng bắn thẳng về phía họ. Không
bị trúng đạn, cũng không thể tiếp tục lao về phía trước, Toàn và Tuyên liền
dừng xe lại, nổ súng bắn trả nhưng cũng không trúng đối tượng do trời tối. Đối
tượng bắn tiếp mấy phát nữa rồi nhảy lên xe nổ máy bỏ chạy.
Hai trinh sát phóng xe đuổi theo nhưng không kịp. Khi
các anh quay lại chỗ chiếc xe tải đậu thì nó cũng biến mất. Sau này, ban chuyên
án nhận định đó chính là Dũng “chim xanh” nhưng bằng sự liều lĩnh và ma mãnh,
Dũng đã dễ dàng trốn thoát.
Ngày 29.7.2001, trong khi tuần tra chống cướp giật
trên quốc lộ 1A, trinh sát Võ Thành Công và Ngô Quang Hậu của Đội CSHS Công an
huyện Bình Chánh (mặc đồ dân sự) phát hiện hai thanh niên chạy xe Dream có biểu
hiện đáng nghi nên đuổi theo. Chạy đến gần ngã tư Tân Tạo, xe của đối tượng
dừng lại. Công và Hậu cũng dừng xe lại, Công bước tới gần chiếc xe kia thì bất
ngờ bị đối tượng rút súng ra bắn, sau đó lên xe tháo chạy.
Viên đạn làm thủng ống quần của Công, không gây thương
tích cho anh, song do quá bất ngờ trước diễn tiến của sự việc, Công và Hậu
không đuổi bắt được đối tượng. Kết quả giám định cho thấy vỏ đạn thu được tại
hiện trường trùng với 7 vụ cướp trước đó trong chuyên án 501 CS, chứng tỏ đối
tượng của chuyên án vẫn tiếp tục hoạt động. Một lần nữa ban chuyên án lại có hy
vọng tìm ra dấu vết của Dũng “chim xanh”.
Tuy nhiên, việc lần tìm dấu vết của Dũng không phải
đơn giản. Hàng chục nạn nhân bị cướp ở khu vực rộng lớn nhưng toàn xảy ra vào
ban đêm nên không ai có thể nhận diện chính xác được tướng mạo của tên cướp
hung hãn này. Ban chuyên án 501 CS đã phải thuê họa sĩ Võ Tấn Thành ở Hội Văn
học nghệ thuật Đồng Nai phác thảo chân dung đối tượng theo mô tả của các nạn
nhân.
Họa sĩ Thành – hiện trú tại TP.Biên Hòa – được biết
đến như là trinh sát phá án bằng nét vẽ với biệt tài vẽ lại chân dung qua lời
kể mà lại giống thật tới 80%. Ông chính là người đã phác thảo chân dung kẻ gây
ra 58 vụ cướp, hiếp dâm, trộm cắp dọc quốc lộ 51, Biên Hòa, Vũng Tàu, góp phần
giúp cơ quan công an nhanh chóng phá án, bắt được đối tượng là Phó Văn Chính
(ngụ phường 7, quận Gò Vấp).
Theo lời họa sĩ Thành kể, lúc ấy trinh sát ban chuyên
án đã lần lượt bố trí cho ông tiếp xúc với khoảng trên dưới 20 người, được xác
định là nạn nhân của các vụ cướp táo bạo bằng súng. Những người này mô tả một
trong những kẻ đã tấn công họ, có thể nói là cầm đầu băng cướp là người cao
lớn, tóc dài. Những lời kể của các nạn nhân được họa sĩ ghi chép chi tiết, từ
đó phác họa dần dần ra chân dung của kẻ gây án.
Ảnh vẽ xong đã được một số bị hại, nhân chứng nhận
dạng, xác định giống đối tượng gây án tới 80% và giống ảnh của Dũng “chim xanh”
mà trinh sát thu thập được. Sau nhiều lần chỉnh sửa, các nạn nhân được mời lên
để nhận dạng hung thủ qua ảnh thì họ cũng đã phải thốt lên rằng “chính là hắn”.
Dũng “chim xanh” qua hình vẽ của họa
sĩ Võ Tấn Thành (trái) và hình thật (phải)
Chỉ chờ có vậy, ban chuyên án đã lập tức rà soát lại
hồ sơ các đối tượng nghi vấn để sàng lọc và cuối cùng, chân tướng kẻ cướp tàn
độc cũng đã lộ rõ. Tướng Nguyễn Việt Thành triệu tập ban chỉ đạo chuyên án 501
CS họp đột xuất, đánh giá tình hình và bàn việc bắt Dũng “chim xanh”.
Một số người cho rằng cần phải tiếp tục xác minh bổ
sung thêm vì tài liệu, chứng cứ còn “mỏng”, nếu bắt đối tượng ngay thì rất khó
đấu tranh, khai thác trong khâu xét hỏi. Tuy nhiên, phần lớn các thành viên còn
lại vẫn đưa ra quyết tâm phải bắt Dũng “chim xanh”. Lệnh bắt Dũng lập tức được
phát đi. Dĩ nhiên, việc bắt hắn không đơn giản chút nào. Trong thời gian chuyên
án đang được điều tra, hắn đã rời khỏi nơi cư trú.
Mất một thời gian, lực lượng điều tra chuyên án mới
tìm ra được nơi ở mới của y và gia đình. Trung tá Đào Trọng Sơn – cán bộ C14B
Bộ Công an – khi đó được giao nhiệm vụ trực tiếp truy bắt Dũng “chim xanh”.
Chính anh phát hiện y có một con nhỏ khoảng 10 tuổi, học lớp 4.
Dũng chuyển chỗ ở chắc chắn phải xin chuyển trường cho
con, Sơn tìm đến Phòng Giáo dục huyện Bình Long dò hỏi thì được biết Dũng có
làm hồ sơ xin chuyển trường cho con về TP.HCM nhưng không ghi trường nào cụ
thể. Sơn đến các phòng giáo dục trên địa bàn TP.HCM để tìm con của Dũng, từ đó
lần ra nơi ở của y.
Tại Phòng Giáo dục quận Gò Vấp, Sơn tìm thấy hồ sơ con
của Dũng đăng ký tại Trường tiểu học T. ở phường 17. Vợ chồng Dũng cùng bốn con
thuê một căn nhà mặt tiền trên đường Trương Minh Giảng, P.17, Q.Gò Vấp. Dũng
“chim xanh” sống ở đây rất… nghiêm chỉnh, không làm mích lòng ai và sáng nào
cũng dậy sớm đưa con đi học.
Những người hàng xóm biết Dũng là người hiền lành và
rất thương vợ con. Thế nhưng không ai biết trong vỏ bọc ấy là một kẻ máu lạnh
hung hãn! Thiếu tướng Nguyễn Việt Thành và lãnh đạo ban chuyên án đồng ý với ý
kiến đề xuất bất ngờ bắt Dũng “chim xanh” vào lúc sáng khi y từ nhà đi ra để
tránh việc y có thể dùng vũ khí chống lại.
Việc bắt giữ phải cực kỳ nhanh gọn và chính xác để
tránh rủi ro. Đặc biệt, nếu Dũng chở theo con nhỏ thì một người phải bảo vệ cho
được cháu bé để tránh tai nạn cho cháu cũng như không để Dũng sử dụng cháu làm
áp lực để tẩu thoát. Trong người Dũng luôn thủ sẵn hai khẩu K54 đạn lên nòng,
đường phố lại đông người, nếu hành động sơ suất thì hậu quả thật khôn lường.
5 giờ sáng 15.10.2001, Trung tá Sơn cùng các trinh sát
quần soọc, áo thun chạy tập thể dục, đánh cầu lông trên đường trước nhà Dũng. 6
giờ 15, Dũng mở cửa dắt xe ra đường. Sơn giơ cán vợt ra hiệu hành động. Dũng
vừa dợm chân định bước vào trong dắt con ra thì hai trinh sát ập vào như cơn
lốc quật ngã xuống đất.
Mặc
dù bị tấn công bất ngờ nhưng với phản xạ của một võ sư, Dũng vùng dậy tìm đường
thoát thân. Nhanh như cắt, Sơn lao vào tung cú đá như trời giáng vào mạn sườn
Dũng, bồi thêm một cú đấm vào mang tai khiến tên tướng cướp đổ ập xuống như
thân chuối. Sơn thò tay móc còng số 8 bập vào tay Dũng. Tướng cướp máu lạnh sa
lưới…
Và những mưu ma chước quỷ
Dũng “chim xanh” định thần rồi cất tiếng: “Mấy anh bắt
nhầm người rồi. Tôi có tội tình gì đâu mà bắt”. Việc khám xét nơi ở của Dũng
“chim xanh” được thực hiện ngay, song không tìm thấy súng, đạn. Điều này khiến
ban chuyên án cực kỳ băn khoăn vì chứng cứ không đủ để buộc tội Dũng.
Ít ai ngờ rằng Dũng “chim xanh” còn có một người vợ
gian xảo không kém gì hắn. Vợ của Dũng là Phạm Thị Ngọc Thảo, biết rõ việc làm
của chồng nhưng không mảy may suy nghĩ khi sống một cách sung sướng từ những
đồng tiền bất lương.
Sau khi Dũng “chim xanh” bị bắt, để che giấu hành vi
phạm tội của chồng, Phạm Thị Ngọc Thảo đào bọc đạn mà Dũng chôn ở nhà đem đi
phi tang, đồng thời gọi điện thoại thông báo cho đám đàn em Dũng tìm cách xóa
các dấu vết phạm tội liên quan đến chồng mình.
Chưa hết, Thảo còn nhờ đám đàn em tìm đến đến Trại tạm
giam Bố Lá gặp Ba Long (Trần Bình Trường) đang bị giam ở đây, bảo Ba Long không
được khai báo về khẩu súng mà Dũng “chim xanh” đã dùng để hăm dọa Ba Long vào
cuối năm 1997…
Phần Dũng, sau khi xộ khám, biết sẽ bị các nạn nhân
nhận ra tướng mạo mình nên liên tục xin cán bộ điều tra được cắt tóc… cho đỡ
ngứa, mục đích là để không ai nhận ra mình. Tuy nhiên, sự gian xảo của hắn
không qua mắt được các điều tra viên. Việc nhận dạng được tiến hành theo đúng
quy định. Dũng “chim xanh” được xếp hàng chung với một số người khác.
Các trinh sát từng đụng mặt với Dũng khi được đưa lên
nhận dạng đã phải thốt lên: Chính hắn! Một loạt các nạn nhân cũng khẳng định
chính Dũng “chim xanh” là kẻ gây án. Không chỉ nhận dạng, họ còn nhận được
giọng nói của Dũng “chim xanh” – chính là giọng của kẻ đã cầm súng quát tháo,
ra lệnh cho họ trong hàng loạt vụ cướp. Dẫu vậy, Dũng vẫn không hé răng nửa
lời. Hắn dư thừa sự lì lợm và điềm tĩnh để nghĩ ra một kế hoạch khác nham hiểm
hơn nhiều nhằm thoát tội: tìm kẻ đóng thế!
Dũng “chim xanh” đã gãy cánh nhưng đồng bọn thân cận
nhất của hắn là Phạm Văn Đỉnh vẫn chưa lọt lưới. Bằng cách nào đó, Dũng đã ra
lệnh cho Đỉnh kiếm một người giống mình, tiếp tục gây ra các vụ cướp để đánh
lạc hướng cơ quan điều tra. Vì vậy, trong thời gian Dũng nằm khám, một loạt các
vụ cướp bằng súng chấn động vẫn diễn ra trên các địa bàn cũ.
Nhiều người trong chuyên án 501 CS có lúc đã phân vân,
cho rằng đã bắt nhầm Dũng. Tuy nhiên, ban chỉ huy chuyên án vẫn kiên định trong
việc khẳng định Dũng chính là nghi phạm số 1, đồng thời tiếp tục chỉ đạo mở
rộng điều tra bắt giữ các tên cướp còn lại.
Vụ án phức tạp và có nguy cơ đi vào ngõ cụt. Trung tá
Đào Trọng Sơn lại phải mất nhiều thời gian và công sức nghiên cứu phá án. Qua
xác minh, Sơn phát hiện ra Phạm Văn Đỉnh. Đỉnh có thời gian thụ án ở trại giam
của Bộ Công an về tội cướp tài sản nhưng sau đó vượt ngục, đang bị truy nã.
Sau khi trốn trại, Đỉnh gia nhập băng cướp Dũng “chim
xanh” với vai trò “phó tướng”. Đỉnh và vợ con thuê nhà ở quận Tân Bình. Sau khi
Dũng bị bắt, biết bị lộ Đỉnh chuyển nhà đi nơi khác nhưng vẫn cùng đàn em thực
hiện các vụ cướp để giúp Dũng “chim xanh” đánh lừa cơ quan điều tra.
Tình cờ một lần ghé Công an P.15, Q.Tân Bình, Sơn nghe
một cảnh sát khu vực kể chuyện ở nơi mình phụ trách có cặp vợ chồng mới chuyển
tới nhưng không chịu đăng ký tạm trú. Sơn đưa tấm hình tên Đỉnh cho anh cảnh
sát khu vực nhận dạng. Anh cảnh sát khu vực gật gù “hơi giống, nhưng tay này
tóc ngắn còn ông kia tóc dài”. Linh cảm nghề nghiệp mách bảo Sơn phải tìm hiểu
“ông tóc dài”. Sơn nhờ anh cảnh sát khu vực lấy cớ đi kiểm tra nhân khẩu để
thăm dò tình hình.
Anh cảnh sát khu vực đến nhà hỏi “Tờ khai tạm trú hôm
trước tôi đưa anh chị đã làm xong chưa?”, chị vợ nói chưa xong và giúi vào túi
anh 200.000 đồng. Anh cảnh sát khu vực gọi điện về phường xin ý kiến, Sơn và
lãnh đạo Công an P.15 chỉ đạo cho anh cảnh sát khu vực cứ nhận để gia chủ khỏi
áy náy, đồng thời tìm cách mời vợ chồng họ lên phường. Anh cảnh sát khu vực
quay vào nhà tươi cười: “Tí nữa ông xã về nói dán ảnh vào giấy tạm trú mang lên
nộp”. 20 phút sau, hai vợ chồng chở nhau lên phường.
Người chồng đứng trước cổng chờ, còn người vợ vào
trong nộp tờ khai. Liếc qua, Sơn xác định đó chính là Phạm Văn Đỉnh. Sơn lững
thững đi ra cổng. Ngang qua người đàn ông đang đứng, bất thần Sơn quay lại hô
to: “Đỉnh, anh bị bắt”. Tên Đỉnh hoảng hốt rú ga vọt đi nhưng Sơn xoay người
tung cú đá ngang ngực khiến y văng xuống xe. Lập tức các trinh sát ùa ra đè sấp
y xuống đất, Sơn rút còng khóa tay. Khám người y, Sơn không thấy có súng. Gặng
hỏi, Đỉnh mới khai giấu trong khạp gạo.
Khám xét nhà Đỉnh, Sơn phát hiện khạp gạo có hai đáy,
bên trên đựng gạo, bên dưới là hai khẩu K54, hàng trăm viên đạn và một còng số
8. Đến lúc này Sơn mới thở phào nhẹ nhõm. Mở rộng vụ án, trung tá Sơn cùng đồng
đội bắt thêm 13 tên thuộc hạ của Dũng, trong đó có tên Lương Hoàng (Bình
Dương), kẻ được Phạm Văn Đỉnh giao phó “sứ mệnh” đóng thế vai Dũng “chim xanh”
đi cướp nhằm đánh lạc hướng công an. Băng cướp Dũng “chim xanh” khét tiếng một
thời đã bị xóa sổ hoàn toàn.
Đỉnh bị bắt, những vụ cướp táo tợn lập tức không còn
tái diễn. Như vậy là kế sách nham hiểm của Dũng “chim xanh” đã phá sản. Tuy
nhiên, tên cướp khét tiếng vẫn không chịu khai nhận tội ác. Qua vài lần tiếp
xúc, trung tá Sơn nhận ra rằng mặc dù rất hung ác nhưng Dũng rất thương vợ con.
Sơn thuyết phục vợ Dũng vào trại giam thăm chồng, nhưng phải đóng kịch như vừa
bị bắt. Vợ Dũng đồng ý.
Một
buổi sáng, khi đi qua buồng giam nữ, Dũng bủn rủn tay chân khi thấy vợ mình
đang mặc quần áo phạm nhân đứng bên ô cửa. Hắn suy sụp hoàn toàn vì nghĩ rằng
tội ác của y đã làm liên lụy đến vợ con. Ngay sáng hôm đó, Dũng ngoan ngoãn
khai hết tội ác của mình với mong muốn “đừng bắt vợ em”. Dũng “chim xanh” cùng
đàn em Phạm Văn Đỉnh ngoan ngoãn khai nhận toàn bộ tội ác, trong đó có nhiều vụ
trọng án: cướp của, giết người, hiếp dâm trẻ em…
Giữa năm 2004, tòa án hai cấp sơ và phúc thẩm tuyên
phạt Nguyễn Chí Dũng và Phạm Văn Đỉnh mức án tử hình về các tội: hiếp dâm trẻ
em, cướp tài sản, tàng trữ trái phép vũ khí quân dụng… 13 đàn em của Dũng bị
tuyên phạt mức án từ tù treo đến 12 năm tù giam. Băng cướp tàn bạo khét tiếng
Đông Nam
bộ và tướng cướp gan lì, ma mãnh nổi tiếng với nhiều giai thoại chính thức bị
khai tử.
(BDD) /Nguồn: trandaiquang.net /
-----------------
hay
Trả lờiXóaHú hồn! Tui tưởng Dũng nào!
Trả lờiXóa