* ĐÀO TIẾN THI
Giáo sư Hoàng Chí Bảo vừa có bài: " Trọng sự thật và chân lý…" nhằm bác bỏ những ý
kiến (chủ yếu là của ông Lê Hiếu Đằng và ông Hồ Ngọc Nhuận) về việc thành lập
Đảng Dân chủ xã hội ở Việt Nam .
Toàn bài của Giáo sư Hoàng, từ tiêu đề, đều toát lên
tiếng nói của kẻ có quyền phán quyết và dạy dỗ. Ví dụ ngay đoạn đầu đã đóng
đinh bằng hàng loạt nhận định mang tính tiên đề, không có chứng minh, phân
tích, biện bác gì cả: “Ý Đảng – Lòng dân – Phép nước đã thống nhất và hòa quyện
làm một, tạo thành sức mạnh thúc đẩy đổi mới, làm nên sức sống của đổi mới,
thành tựu phát triển đất nước như hiện nay. Đổi mới là sự gặp gỡ tất yếu và tự
nhiên giữa những hối thúc của đời sống thực tiễn với những sáng kiến, sáng tạo
của cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân từ cơ sở, cùng với quyết sách đúng
đắn, kịp thời của Đảng”.
Giáo sư dựa vào đâu để nhận định: “Ý Đảng – Lòng dân –
Phép nước đã thống nhất và hòa quyện làm một”? Và nếu thế không có gì phải bàn,
phải làm nữa. Chẳng lẽ Giáo sư không hề biết chỉ trong mấy năm qua hàng loạt
tập đoàn kinh tế nhà nước đổ vỡ, hàng nghìn dân oan bị tước đoạt ruộng đất,
phải đi khiếu kiện năm này qua năm khác mà vẫn không có kết quả gì; hàng chục
nghìn người phải ra nước ngoài làm thuê; hàng ngàn phụ nữ phải lấy chồng ngoại,
thực chất là những cuộc bán mình; hàng trăm người yêu nước và đấu tranh cho chủ
quyền dân tộc và lẽ công bằng bị kết tội tuỳ tiện hoặc thường xuyên bị sách
nhiễu, bất chấp luật pháp. Cả xã hội gần bất lực trước nạn tham nhũng, lạm
quyền và các loại tội phạm. Biển đảo thì ngày càng bị nhà cầm quyền Trung Cộng
ngang nhiên xâm lấn, ngư dân luôn bị khủng bố mà không có một chiến lược, một
quyết sách gì để ngăn chặn và hy vọng. Và còn bao nhiêu nan giải khác về xã
hội, giáo dục, y tế,… Là một nhà khoa học, nhất là khoa học xây dựng Đảng, lẽ
ra Giáo sư Hoàng phải cảnh báo cho Đảng để có sự điều chỉnh về đường lối chính
sách; còn đối với những tiếng nói đối lập, phải đối thoại cởi mở trên cơ sở
chân lý và đạo lý; nhưng qua bài trên, tôi thấy Giáo sư chỉ ra sức tô hồng hiện
thực và kết tội những người khác ý kiến, như thế còn đâu là “sự thật”, còn đâu
là “công lý” với “trách nhiệm” như tiêu đề của bài?
Giáo sư Hoàng khen ngợi thành tựu đổi mới của Đảng.
Đồng ý. Nhưng là một bài tranh luận, Giáo sư phải bác bỏ từng luận điểm của đối
phương. Khi ông Lê Hiếu Đằng nêu những cái phi lý, bất cập, tội lỗi của chính
thể hiện nay, lẽ ra Giáo sư phải bác bỏ từng điểm một mới phải, chứ sao lại lấy
cái hay để thay thế cho cái dở? Làm cho “Ông nói gà, bà nói vịt”, chẳng ăn nhập
gì cả. Công là công, tội là tội, làm sao lấy công thay cho tội được?
Bây giờ tôi xin tập trung phân tích hai ý chính trong
của Giáo sư Hoàng Chí Bảo:
- Ca ngợi công lao của Đảng, chủ yếu là giai đoạn từ
phát động “đổi mới” đến nay.
- Coi sự độc quyền lãnh đạo của Đảng là hợp lý, hợp
tình.
Về ý thứ nhất, khi Giáo sư Hoàng ca ngợi công lao
của Đảng trong công cuộc đổi mới đất nước (từ cuối 1986, khi chấp nhận kinh tế
thị trường, kinh tế tư bản, tư nhân) không phải là sai nhưng coi đấy là tất cả
do “thiên tài Đảng ta” thì thật không khách quan, không vô tư. Cuộc “đổi mới”
này, nói cho công bằng, là cuộc gỡ bớt (bớt thôi chứ không hết) những cái ách phi
lý đè nặng bấy nhiêu năm. So với trước đó (kinh tế tập thể, tập trung, cấm tiệt
kinh tế tư nhân, tư bản) thì đúng là mới. So với Bắc Triều Tiên và Cu Ba, hai
quốc gia kiên định giữ nguyên mô hình CNXH, thì bước đi của Đảng Cộng sản Việt
Nam là rất mới, rất táo bạo. Nhưng so với Đảng Cộng sản Trung Quốc (tiến hành
cải cách mở cửa từ năm 1978), thì ta cũng bình thường thôi (chậm hơn Trung Quốc
gần một thập kỷ và tốc độ cũng chậm hơn nhiều). Còn so với sự đòi hỏi của thực
tiễn, so với quy luật chung của cuộc sống, so với con đường của hầu hết các
quốc gia trên thế giới đã đi thì sự “đổi mới” của ta chẳng có gì mới, thậm chí
là quá chậm. Sự đổi mới ấy chẳng qua là quay về với cái cũ (ở Việt Nam thời Pháp
thuộc đã có kinh tế tư bản không đến nỗi nhỏ). Kinh tế thị trường (tư bản) đã
ra đời ở Âu – Mỹ, Nhật Bản hàng trăm năm trước. Và thị trường của họ ngày nay
đã tiến tới sự hoàn thiện dưới sự điều hành, giám sát của nhà nước pháp quyền,
của xã hội dân sự (trong đó đặc biệt là vai trò của nghiệp đoàn, của tự do ngôn
luận, tự do báo chí), chứ không phải thị trường hoang dã, méo mó như Việt Nam
hiện nay.
Tất nhiên là khi gỡ bớt những cái ách trên thì nhân
dân phấn khởi, sức lao động và sức sáng tạo bao nhiêu năm bị kiềm toả bỗng
nhiên được giải phóng. Lại thêm tư bản nước ngoài vào đầu tư, tất cả đã khiến
kinh tế Việt Nam
khởi sắc hẳn lên. Tức là kinh tế bước đầu được vận hành theo quy luật. Cứ nhìn
vào hình ảnh người nông dân trên đồng ruộng khi vừa mới có chính sách chia
ruộng những năm cuối thập niên tám mươi, đầu thập niên chín mươi của thế kỷ
trước so với giai đoạn hợp tác xã trước đó thì đủ biết. Thời hợp tác xã, người
ta đệm cho cày nông choèn, rồi cày một đường lại bỏ “lỏi” nửa đường là chuyện
thường. Việc bừa cũng tương tự như vậy. Nhưng đến lúc chia ruộng, bà con làm
ruộng nhuyễn như nồi cháo nấu kĩ. Rồi bao nhiêu phân gio được chiu chắt, chăm
bẵm,… do đó lúa tốt hẳn lên chứ không “chó chạy hở đuôi” như thời hợp tác xã.
Trời còn mờ tối, bà con đã lục tục ra đồng, tối nhọ mặt vẫn chưa chịu về, khác
hẳn thời hợp tác xã, mặt trời còn con sào mới gọi nhau xuống đồng, lại còn giải
lao giữa giờ, trà thuốc chán chê, cho đến khi mặt trời sắp lặn mới xuống làm
tượng trưng một chút nữa rồi về.
Viết đến đây tôi muốn muốn minh hoạ thêm bằng một ý
của Mạc Ngôn (nhà văn Trung Quốc, giải Nobel 2012). Năm 1993, Mạc Ngôn qua thăm
một thành phố vùng biên giới Nga – Trung. Ông hết sức ngạc nhiên khi thấy cùng
thảo nguyên ấy, bên Nga đất đai hết sức phì nhiêu và rộng rãi so với Trung
Quốc, nhưng dân Nga lại nghèo khổ hơn hẳn dân Trung Quốc (lúc ấy Trung Quốc đã
cải cách được 15 năm, còn Nga vừa mới tan rã đế chế Xô Viết). Mạc Ngôn nhận
định:
“Người dân dưới bất kỳ chế độ xã hội nào đều là một quần thể cần lao, dũng cảm,
giàu sức sáng tạo nhất. Chỉ cần nới lỏng một chút bàn tay xiết trên cổ họ, để
họ có thể hít thở được, chỉ cần nới lỏng một chút cái sợi dây xiềng xích giữ
tay và chân họ, để họ có thể lao động được, họ có thể sáng tạo ra cả một nền
văn hoá rực rỡ và những của cải lớn lao”[1].
Dẫu sao thì dân ta hiện nay cũng “vênh mặt” được với
Bắc Triều Tiên và Cu Ba. Nhưng so với Nhật Bản, Hàn Quốc, những nước cho đến
tận đầu thế kỷ XIX chỉ tương đương mình như, thì mình thật đau xót; còn so với
những nước lân bang như Thái Lan, Singapore, cho đến tận đầu thế kỷ XIX, vẫn
còn là “đàn em” của ta, thì thật hổ thẹn.
Và đúng là cuộc đổi mới đã giúp Đảng Cộng sản thoát
hiểm như nhận định của Giáo sư Hoàng Chí Bảo. Nhưng cuộc thoát hiểm đó mang
tính chất tình huống, tạm thời. Bởi vì chỉ đổi mới kinh tế mà không đổi mới
chính trị. Theo nguyên lý của chủ nghĩa Mác – Lê-nin, kinh tế là cơ sở hạ tầng,
quyết định kiến trúc thượng tầng, tức hình thái nhà nước; và kiến trúc
thượng tầng phải phù hợp với cơ sở hạ tầng. Lực lượng sản xuất phát triển đến
độ như bây giờ thực sự đã mâu thuẫn gay gắt với kiến trúc thượng tầng. Kinh tế
thị trường do không đi đôi với nhà nước pháp quyền và xã hội dân sự đã dẫn đến
những nhóm lợi ích, những sự cạnh tranh mang tính maphia,… Và đặc biệt là tình
trạng tham nhũng vô phương cứu chữa. Càng duy trì tình trạng này sẽ càng tiếp
tục khủng hoảng, cả kinh tế và chính trị. Chính nó đe doạ sự tồn vong của Đảng,
chứ không phải “các thế lực thù địch”.
Về ý thứ hai, Giáo sư Hoàng nêu: “Dân ủy thác cho Đảng
trọng trách. Sứ mệnh, địa vị và trọng trách của Đảng là sự lựa chọn của dân, là
sự tin cậy mà dân dành cho Đảng…”. Thế nhưng giáo sư lại không biện luận, không
chứng minh được điều này. Thử hỏi, dân uỷ thác cho Đảng bao giờ, dưới hình thức
nào? Đã gọi là uỷ thác thì phải qua một hình thức “khế ước” như qua hiến pháp,
qua các bộ luật, qua việc bầu cử tự do. Hiến pháp hiện hành có ghi: “Đảng Cộng
sản Việt Nam
là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội” (Điều 4) nhưng nhân dân chưa bao giờ
được phúc quyết điều này. Tất cả các chức danh lãnh đạo của Đảng hoàn toàn do
Đảng bầu, Đảng cử chứ dân không có quyền gì. Giáo sư lý giải thế nào hình ảnh
một xã hội được gọi là dân chủ nhưng người đại diện cho mình, thực thi những
quyền lợi của mình, quyết định số phận của mình, lại không phải do mình bầu lên?
Giáo sư viết tiếp: “Phản ứng và thái độ của cá nhân là
quyền của mỗi người, nhưng quyền ấy phải thuận theo đạo lý và luật pháp”. Không
hiểu đó là đạo lý gì và luật pháp nào? Ở dưới, Giáo sư có giải thích nhưng cũng
chẳng sáng tỏ gì hơn: “Đó là lẽ phải và đạo lý ở đời và làm
người mà Bác Hồ gọi là Thân dân và Chính tâm. Với những đảng
viên của Đảng Cộng sản, đòi hỏi này càng cần phải tôn trọng nghiêm ngặt hơn
bởi sự dẫn dắt của lý trí tỉnh táo, sáng suốt và thái độ chính
trị nghiêm túc, biết tự mình trung thành với lý tưởng và nguyên tắc,
cùng với giữ trọn đạo làm người cách mạng” (nhấn mạnh của ĐTT). Thật
quá nhiều ngôn từ to tát nhưng lại không nói được điều gì. Thử hỏi ông Lê Hiếu
Đằng, ông Hồ Ngọc Nhuận,… vi phạm đạo lý và lẽ phải ở chỗ
nào? Không thân dân, không chính tâm, không tỉnh táo,… ở chỗ nào?
Lại nữa, Giáo sư viết: “Khi đã giác ngộ chân lý thì
phải phục tùng chân lý”. Không hiểu Giáo sư nói chân lý nào đây? Sống dưới chế
độ Sài Gòn, ông Lê Hiếu Đằng thấy không có tự do, độc lập; Đảng nêu cao tự do,
độc lập, ông thấy đấy là chân lý nên đi theo. Nay ông Lê Hiếu Đằng thấy Đảng
không coi trọng tự do, độc lập nữa, ông muốn thành lập một đảng khác để thực
thi tự do, độc lập, thì đó cũng là chân lý. Chân lý là quá trình nhận thức, quá
trình tìm kiếm không ngừng chứ đâu phải là cái gì bất biến.
Phần cuối, Giáo sư Hoàng vô tình hay hữu ý đã đánh
tráo khái niệm khi ông bàn sang vấn đề đa đảng ở các nước tư bản (dân chủ): “Có
một thực tế lịch sử hiển nhiên cũng cần được làm rõ, trong các nước tư bản chủ
nghĩa, dù tồn tại đa đảng và các đảng đối lập, nhưng vẫn định hình một đảng cầm
quyền. Chính trường ở đó thường xuyên diễn ra các cuộc tranh giành quyền lực
giữa các đảng chính trị tư sản. Họ chỉ đa nguyên, đa đảng trên hình thức, còn
trên thực tế đều tỏ rõ sự nhất nguyên, bởi đảng chính trị tư sản nào cũng không
bao giờ xa rời mục đích bảo vệ cho quyền thống trị và sự tồn tại của chủ nghĩa
tư bản”.
Đúng là trong chính thể đa đảng của các nước dân chủ
luôn diễn ra cuộc tranh giành và tất nhiên rốt cuộc có một đảng thắng và lên
cầm quyền. Nhưng sự cầm quyền ấy khác hẳn sự độc quyền của đảng cộng sản ở các
nước cộng sản. Trước hết sự cầm quyền của họ là do nhân dân quyết định (phải
thắng phiếu trong bầu cử); thứ hai, khi cầm quyền, họ buộc phải thực thi pháp luật
và thực thi những điều đã cam kết; nếu không làm được, sẽ bị nhân dân phế truất
bằng nhiều cách khác nhau.
Chưa
kể, đảng cầm quyền luôn đối mặt với đảng đối lập, với xã hội dân sự, với tự do
ngôn luận và báo chí, do đó luôn luôn bị chỉ trích nếu có khuyết điểm. Vì vậy
đảng cầm quyền khó có cơ hội chỉ vơ vén cho quyền lợi ích kỷ của mình. Tuy vậy,
một đảng cầm quyền lâu ngày vẫn thường dẫn đến tha hoá. Do đó như ta thấy ở Mỹ
và một số nước, mỗi đảng (cũng như tổng thống) giỏi lắm chỉ cầm quyền được hai nhiệm
kỳ. Nhiệm kỳ hai thường là đuối sức, nhiều tổng thống buộc phải từ chức giữa
nhiệm kỳ. Nền chính trị dân chủ của họ do đó luôn luôn được “thay máu”, có lẽ
vì thế mà chế độ tư bản “giãy” mãi mà không “chết”!
Giáo sư Hoàng cũng lặp lại một điều mà các đồng nghiệp
của ông ai cũng bám lấy: “Không phải cứ đa nguyên đa đảng là có thể xây dựng
được xã hội dân chủ”. Đúng. Không phải cứ đa nguyên đa đảng là có thể xây dựng
được xã hội dân chủ. Cũng như không phải cứ ăn chất đạm thì khoẻ mạnh, cứ dùng
thuốc thì chữa được bệnh. Nhưng muốn khoẻ mạnh thì không thể từ chối ăn chất
đạm, muốn chữa được bệnh thì không thể không dùng thuốc. Cho nên cái mệnh đề
trên của Giáo sư Hoàng và một loạt giáo sư Mác – Lê-nin khác chả có gì đứng
vững. Nhưng điều này thì có: Không phải cứ đa nguyên đa đảng là có thể xây dựng
được xã hội dân chủ nhưng muốn xây dựng xã hội dân chủ, không thể không đa
nguyên, đa đảng. Điều này thực tế đã chứng minh: chưa hề có nước nào độc đảng
mà có dân chủ, nhưng nhiều nước đa nguyên đa đảng thì đã có dân chủ, ít nhất
cũng dân chủ hơn các nước độc đảng. Tại sao ta không đi con đường mà thế giới
đã đi, cứ nhất nhất đi con đường riêng chưa ai đi, và con đường riêng ấy luôn
luôn phải loay hoay, chật vật? Và thỉnh thoảng, ở tình huống bế tắc quá thì lại
làm cú “phá rào” để thoát hiểm?
Cuối cùng, Giáo sư Hoàng lại quay về với Điều 4 Hiến
pháp để bảo vệ sự độc quyền của Đảng: “Điều 4 trong Hiến pháp đã khẳng định về
vai trò lãnh đạo cầm quyền của Đảng. Đó là ý chí của dân, nguyện vọng của dân,
đạt được sự đồng thuận rất lớn của xã hội. Đảng ta trong nhận thức và đánh giá
của dân, có đầy đủ tính chính đáng pháp lý và sự xứng đáng về phẩm giá và uy
tín của một Đảng lãnh đạo và cầm quyền”.
Sao Giáo sư lại dùng Điều 4 Hiến pháp thay cho lập
luận? Lẽ ra Giáo sư phải làm ngược lại: dùng lập luận để biện giải, chứng minh
cho sự đúng đắn của Điều 4. Dựa vào đâu mà Giáo sư bảo Điều 4 là “ý chí của
dân”? Đã bao giờ Hiến pháp được phúc quyết chưa? Đã bao giờ Điều 4 được đem ra
trưng cầu dân ý chưa?
Mấy
năm trước, tôi thấy một số chuyên gia Ban Tư tưởng – Văn hoá Trung ương lo lắng
không biết nên “diễn giải” như thế nào về Đảng bây giờ. Trong tình hình hiện
nay, vấn đề có lẽ càng cấp bách hơn. Người như Giáo sư Hoàng, lẽ ra có nhiệm vụ
biện giải để làm sao sáng ngời tính chính danh của Đảng (chứ không phải càng
nói càng hỏng). Hoặc là phải tham mưu cho Đảng, làm sao có đủ chính danh. Và
nhất là làm sao “thay máu” để Đảng lành mạnh trở lại, chứ không phải nói lấy
được những điều trên.
Một người “gác cổng” lâu năm cho Đảng về mặt lý luận
lại có học hàm giáo sư, tôi thật buồn khi thấy bài của Giáo sư Hoàng chỉ ở tầm
“dư luận viên” mà thôi. Thực tình tôi nghĩ không phải trình độ Giáo sư Hoàng
Chí Bảo như vậy. Vì tôi đã từng nghe Giáo sư Hoàng giảng về Nghị quyết Trung
ương IV khá hay. Lần giảng về NQ Trung ương IV đó, cách đây chưa lâu, Giáo sư
đã phân tích nguyên nhân thoái hoá chính là từ trong Đảng (do tham nhũng, lộng
quyền, dối trá,… mà ra chứ không phải do “thế lực thù địch” dùng thủ đoạn “diễn
biến hoà bình” nào cả). Vậy bây giờ có lẽ do Giáo sư không nói thật, không căn
cứ vào sự thật, cho nên gần như chẳng biện bác được gì ngoài những khẩu hiệu
khô cứng. Thiết nghĩ bảo vệ Đảng như thế thật hoá ra hại Đảng. Như cụ Nguyễn Du
đã viết: Yêu nhau thì lại bằng mười phụ nhau.
Đ.T.T.
-------------
[1] Tạp văn Mạc Ngôn,
Nhà xuất bản Văn học, 2005.
( From:
Nguồn )
------------------
Sự thật ở VN hiện nay là đảng và chính quyền ngày càng xa dân .Đảng coi mình là chủ nhân của đất nước ,coi thiên hạ là của đảng ,phong kiến hơn cả chế độ PK trước đây từ đó dẫn đến nhiều sai lầm nghiêm trọng ,làm cho đất nước khốn đốn
Trả lờiXóaCăn nguyên của sự suy thoái trong chính nội bộ đảng hiện nay đó chính là xuất phát từ độc đảng cầm quyền đã dẩn đến độc quyền trong mọi sự lãnh đạo. Mà đã nói đến độc quyền thì muốn gì chẵng được tỷ như ông Gs Hoàng Bảo Chí nói “Ý Đảng – Lòng dân – Phép nước đã thống nhất và hòa quyện làm một” vậy nó đã có từ khi nào ai xác quyết? hay tự chính đảng bộc phát ra nhân dân đâu có biết.
Trả lờiXóaXưa nay không ai lại tự cho mình, tổ chức mình là quang minh là tốt đẹp cả đó là điều tối kỵ, đặc biệt đối với nền văn hóa phương đông như ở nước ta. Vậy mà đảng lại có thể nghiểm nhiên tự đánh bóng tổ chức của mình bằng hằng hà sa số các băng rôn khẩu hiệu được thống nhất hoành tráng với nền đỏ chữ vàng:”Đảng cộng sản Việt nam quanh vinh muôn năm”! Được trưng đầy ở mọi nơi công sở đường đi lối lại trên khắp cả nước.
Sao không phải là “TỔ QUỐC VIỆT NAM QUANG VINH MUÔN NĂM!”, “NHÂN DÂN VIỆT NAM ANH HÙNG MUÔN NĂM!”? Mà lại muốn giành lấy phần cho riêng mình hở đảng quang vinh! Còn TỔ QUỐC và NHÂN DÂN đâu?
Nếu đảng quả đúng là quang minh chính đại được Nhân dân tung hô như khẩu hiệu của đảng trên. Thì đảng cũng phải có cách ứng xử công tâm rằng: Chúng tôi xin cám ơn nhường lại sự quang vinh muôn năm đó cho chính Tổ quốc và Nhân dân, đó mới phải đạo chứ. Độc đảng độc quyền thì muốn gì cũng được đã không còn phân biệt đâu là phải trái phân minh trong cách ứng xử thông thường trước cộng đồng.
Bài viết của ông Lê Hiếu Đằng và lời kêu gọi thành lập thành lập đảng dân chủ xã hội Việt nam là một tất yếu. Cám ơn ông Lê Hiếu Đằng đã tiên phong dũng cảm đi đầu.
Tại sao lại đi kiếm "sự thật", "công lý" và "trách nhiệm" ở những nơi chúng không bao giờ dám léo hánh tới, nói chi tới hiện diện ?
Trả lờiXóaThử tí xem sao: xin các vị đây là tôi tự nói cho tôi chỉ cần ông Bảo ngẫm nghĩ thôi: Lê Hiếu đằng có bài viết khi nằm bịnh đã làm cho ông làm người tiên phong, chắc chắn tương lai là nhân vật lịch sử của người Việt nam. Tôi tin có người lên tiếng ủng hộ ông đằng còn rất nhiều người ủng hộ ông Đằng nhưng không lên tiếng hoặc chưa lên tiếng.
Trả lờiXóaChống Lê hiếu Đằng, đã có lệnh , có chủ trương chưa ? Chưa biết. Nhưng mấy vị giáo sư ban này ban kia đã hăng hái phản bác, đấu tố y như hồi CCRĐ và NVGP.. Coi chừng các vị lại cầm đèn chạy trước ô tô. Lại có cả vị "người mĩ gốc Việt" ăn mắm ruốc thường xuyên (Amari TX) cũng nhẩy vào. Thế mới kinh.
Trả lờiXóaNói vậy vì biết đâu Trung ương đang nghiêm túc xem xét "viết trên giường bệnh" của LHĐ thì sao. Biết đâu sắp tới sẽ có những quyết sách quan trọng trước sự tồn vong của chế độ theo gợi ý của LHĐ thì sao. Biết đâu LHĐ lại thành người có công thì sao(như Kim Ngọc). Lúc đó thì các giáo sư chui vào đâu hè ?
Biết đâu, biết đâu, biết đâu. Chỉ là mong ước. Có luật nào cấm mong ước đâu. Cứ mong đi là vừa.
Đảng csVN đang suy thoái, suy yếu, đang lâm bệnh nặng, đang đấu đá nội bộ ác liệt... Ai cũng thấy, sao các vị không thấy ? Lại còn cứ tin mãi vào toa thuốc phê, tự phê, phấn đấu, tiến bộ...Đưa ra loại thuốc khác là các vị đã lu loa lên sợ độc.Các vị yêu Đảng kiểu chi lạ rứa ?
Vài tay lâu nay không có tiếng tăm và miếng mỏ gì nay nhân chuyện nhảy ra " Đánh hôi " nhằm " Kiếm tí cháo " thôi mà , qua cách viết và lập luận na ná như nhau của , Vũ Minh Giang , Linh Nghĩa , Hoàng Văn Lễ , Gs Hoàng chí Bảo ............đều không mấy sáng tạo , vẫn là những lý luận bảo thủ và sáo mòn cũ rích đe nẹt và hăm dọa .
Trả lờiXóaNhưng thời thế đã đổi thay , thông tin được cập nhật từng phút trên mạng đã giúp nhận thức của nhân dân thay đổi , họ không còn tin vào những ngôn từ hào nhoáng nhưng thiếu thực tế , và thực tế xuống cấp trầm trọng của xã hội về mọi mặt trong thời điểm này là một ví dụ đắt giá , tự nó đã là bằng chứng đầy giá trị tố cáo tất thảy những tay bồi bút ăn theo , nói leo .
Nhân dân và người đọc giờ đây đã tỉnh táo và thông minh hơn nhiều , họ biết phân biệt đâu là lừa dối , bịp bợm , đâu là sự thật cần theo đuổi và ủng hộ , đã qua rồi thời của " Tuyên Huấn " nhồi sọ lấy được bất chấp sự thật và lương tri .
Bài phản biện của Đào Tiến Thi là rất xác đáng - Xin cảm ơn .
Đảng CÔNG SẢN VIÊT NAM có công lao thật.Nhưng phải nói rõ là AI của thế hệ nào.?
Trả lờiXóaKhông một người Việt nào mà không công nhận những ĐẢNG VIÊN CÔNG SẢN được kết nạp trước năm 1972 là những ' Tay ghê gớm",nhất là Đảng viên ở chiến trường.Ngay thế lực thù địch ghê gớm ở nước ngoài cũng công nhận và khâm phục thì tức không chịu nỗi.
Và HỌ đã đưa ĐCSVN lên tầm cao vĩ đại.
Từ 1977, phần lớn đảng viên đưa ĐCSVN từ từ hạ xuống,túng thiếu đâu mà có thằng đem ĐCSVN bán kiếm ăn,xây nhà lầu,khi đất rộng lại ở không hết.Ngày nay,đem kinh tế cả nước bán rẽ đến mức giá bằng 2 lạng rau muốn.Còn giá ngó chân dài đến 200.000 VNĐ/giờ...Vậy thì còn xứng cái gì?
Võ Hòa Tôi ngiên cứu Mác-Lê và các học thuyết hơi nhiều,do đảng phân công mà,Vậy chúng ta hãy suy nghĩ,hiện thực thế giới hiện nay có còn AI theo học thuyết lí thuyết nào không?
Tất cả các học thuyết đều và chỉ còn là nguồn tham khảo.
Hãy xem các Đảng trên thế giới hiện nay còn đang trong vai trò cầm quyền,nghĩa là đảng có tư cách ra tranh cử, có còn căn cứ vào các lí thuyết cũ xưa không?
Ví dụ cái lí thuyết,lợi nhuận 100% là nhào vô không sợ chết,nay cũng là dĩ vảng.Mà chả ai dại thế.
Võ Hòa xin gởi đến trung ương,buồn lắm,dù chiều nay biển có sóng xôn xao,
Tôi lại không thấy buồn. Vì sao? Có những tia nắng bình minh đang lóe sáng nơi chân trời.
XóaTrường học nào cũng có cái môn Logic học. Giáo sư chắc quên mất rồi, vài tín chỉ thôi giáo sư, có thể học lại, thi lại. Sinh viên học lại cũng không đông lắm. Bắt đầu lại không bao giờ quá muộn, Giáo sư à.
Trả lờiXóaGiáo sư nhận định: “Ý Đảng – Lòng dân – Phép nước đã thống nhất và hòa quyện làm một”? là thể hiện Giáo sư quan liêu, ấu trĩ về nhận thức hoặc Giáo sư tự dối lòng mình hoặc để Giáo sư nịnh thần lừa dối nhân dân.
Trả lờiXóaPhải chăng con người mới VN xã hội chủ nghĩa của ĐCS VN đã làm nên “kỳ tích” Đồi Ngô - Vinashi - Bôxit Tây Nguyên - Hàng triệu tỉ đồng nợ xấu - làm điêu đứng, tan nát hàng nghìn gia đình dân oan ...
Phải chăng chỉ có nền GD của các nước “tư bản giẫy chết”mới dạy cho con các lãnh đạo ĐCSVN nên người được…
khát khao thay đổi THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ của người Việt Nam 'yêu nước là muốn VN có tương lai tốt đẹp hơn'.
Ông này là loại giáo sư "giá áo túi cơm" - sáng cắp ô đi, tối cắp ô về. Có mớ lý luận, kiến thức 'tầm chương trích cú' đã cũ rích nhai hoài, như kẹo cao su. Để viết bài này, ông ta phải lôi các nghị quyết, các tạp chí Cộng sản, báo ra đọc. Còn lạ gì. Loại giáo sư này có khối, là Mr. Vẹt!
XóaTo repeat parrot-fashion - Lặp lại như một con vẹt!
XóaGiáo sư nhận định: “Ý Đảng – Lòng dân – Phép nước đã thống nhất và hòa quyện làm một”.Không biết giáo sư học ở trường nào đây mà có tư tưởng cùn phết.
XóaGiáo sư nhận định: “Ý Đảng – Lòng dân – Phép nước đã thống nhất và hòa quyện làm một”? là thể hiện Giáo sư quan liêu, ấu trĩ về nhận thức hoặc Giáo sư tự dối lòng mình hoặc để Giáo sư nịnh thần lừa dối nhân dân.
Trả lờiXóaPhải chăng con người mới VN xã hội chủ nghĩa của ĐCS VN đã làm nên “kỳ tích” Đồi Ngô - Vinashi - Bôxit Tây Nguyên - Hàng triệu tỉ đồng nợ xấu - làm điêu đứng, tan nát hàng nghìn gia đình dân oan ...
Phải chăng chỉ có nền GD của các nước “tư bản giẫy chết”mới dạy cho con các lãnh đạo ĐCSVN nên người được…
khát khao thay đổi THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ của người Việt Nam 'yêu nước là muốn VN có tương lai tốt đẹp hơn'.
Giáo sư nhận định: “Ý Đảng – Lòng dân – Phép nước đã thống nhất và hòa quyện làm một”? là thể hiện Giáo sư quan liêu, ấu trĩ về nhận thức hoặc Giáo sư tự dối lòng mình hoặc để Giáo sư nịnh thần lừa dối nhân dân.
Trả lờiXóaPhải chăng con người mới VN xã hội chủ nghĩa của ĐCS VN đã làm nên “kỳ tích” Đồi Ngô - Vinashi - Bôxit Tây Nguyên - Hàng triệu tỉ đồng nợ xấu - làm điêu đứng, tan nát hàng nghìn gia đình dân oan ...
Phải chăng chỉ có nền GD của các nước “tư bản giẫy chết”mới dạy cho con các lãnh đạo ĐCSVN nên người được…
khát khao thay đổi THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ của người Việt Nam 'yêu nước là muốn VN có tương lai tốt đẹp hơn'.
Đảng luôn tự xem mình là thần thánh, chính cái đó đã dẫn tới ĐCS VN ngày càng suy vong.
Trả lờiXóaGiáo sư nhận định: “Ý Đảng – Lòng dân – Phép nước đã thống nhất và hòa quyện làm một”? là thể hiện Giáo sư quan liêu, ấu trĩ về nhận thức hoặc Giáo sư tự dối lòng mình hoặc để Giáo sư nịnh thần lừa dối nhân dân.
Trả lờiXóaPhải chăng con người mới VN xã hội chủ nghĩa của ĐCS VN đã làm nên “kỳ tích” Đồi Ngô - Vinashi - Bôxit Tây Nguyên - Hàng triệu tỉ đồng nợ xấu - làm điêu đứng, tan nát hàng nghìn gia đình dân oan ...
Phải chăng chỉ có nền GD của các nước “tư bản giẫy chết”mới dạy cho con các lãnh đạo ĐCSVN nên người được…
khát khao thay đổi THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ của người Việt Nam 'yêu nước là muốn VN có tương lai tốt đẹp hơn'.
“ Ý Đảng – Lòng dân " bây giờ không còn là một nữa rồi Giáo sư ngốc ơi!
Trả lờiXóa“Ý Đảng – Lòng dân – Phép nước đã thống nhất và hòa quyện làm một, tạo thành sức mạnh thúc đẩy đổi mới, làm nên sức sống của đổi mới, thành tựu phát triển đất nước như hiện nay. Đổi mới là sự gặp gỡ tất yếu và tự nhiên giữa những hối thúc của đời sống thực tiễn với những sáng kiến, sáng tạo của cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân từ cơ sở, cùng với quyết sách đúng đắn, kịp thời của Đảng”.
Trả lờiXóaThiển nghĩ đoạn " văn " trên có hơi " đểu"... thậm chí còn " điêu " khi nhìn lại các thành quả : - chống tham . mất HOÀNG SA , MỘT PHẦN TRƯỜNG SA...
Thực sự đảng ta cũng nên nghiêm túc nhìn lại mình, lòng tin của người dân đang mất niềm tin trầm trọng , nếu không xây dựng nền hành pháp, lập pháp và tư pháp riêng và thực chất để xây dưng nhà nước pháp quyền mà không phải theo chĩ đạo hoặc ý kiến của ông x ông y nào đấy thì việc người dân bị lâm vào cảnh bất công khốn cùng như trường hợp của anh Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lảng Hải Phòng phải vùng lên để thí mạng cùi sẽ không là đơn lẻ nữa mà nó sẽ trở thành phong trào, phải đưa những quan tham lợi dụng quyền lực công của nhà nhà nước để tham nhũng ra xử tội trước pháp luật và tử hình vài tên để làm gương thì lúc đó người dân mới tin là đảng ta luôn công minh và sáng suốt..
Trả lờiXóaKính gởi giáo sư Hoàng Chí Bảo và các bạn,
Trả lờiXóaTình hình nước ta hiện nay rất khó khăn về kinh tế,từ đó xã hội nhiều vấn đề phát sinh...tất cả điều này đều do chủ quan gây ra,phần nhiều do lãnh đạo của đảng và điều hành của chính phủ.
Lẽ ra,khó khăn không thể như ngày nay,nếu Đảng trung ương và địa phương biết nghe dân,và đại diện là các doanh nghiệp cổ phần...
Nhưng anh Hoàng Chí Bảo,lại đổ ra " Trọng sự thật và chân lí " qua bài viết của anh Đằng.
Xin thưa,đâu là sự thật để dân tôn trọng? Đâu là chân lý để noi theo?
Quá khứ,ĐCSVN chúng ta cũng lên bờ xuống ruộng đấy chứ,mà văn tự nói là thời kỳ thoái trào,trong đánh Mỹ như tôi đi qua và thamgia trực tiếp,có nhiều giai đoạn mà chúng tôi không dám kết luận trong tổng kết...nghĩa là chỉ còn tập kết lại.
Thế nhưng,các đảng bộ địa phương xuống tận địa phương và cả vào trong thị xã,thành phố,gặp và tìm hiểu dân,lấy ý kiến cả sĩ quan ngụy...Và như thế là phục hồi và phát triển.
Cá anh nên nhớ,từ tháng 4/65 về trước,chưa có quân đội Bắc Việt.Khi Mỹ vào,quân miền Bắc mới hành quân vào tăng cường,vào rồi chúng tôi phải huấn luyện lại cả,nếu không thì không đủ làm bia cho chúng.
Ngày nay, cả phía Nam sôi động chỉ có 1 ông UVBCT,ngồi chình ình ở phòng lạnh,không biết gì sự thật cả,ra hà nội ông ta chỉ nói loáng thoáng tin vĩa hè,cả đám lại vỗ tay....Sự thật đau lòng đến thế là cùng?
Về chân lý, chân lý bản thân nó chả có,chân lý là phạm trù luôn vận động,nghĩa là có lại mất lại có...nói cho biện chứng ;Chân lí là cái đúng đã đi qua rồi.Tương lai xã hội vận động chả có đảng nào hay chính phủ nào trên thế giới này biết rõ cái gì là chân lý cả.Nếu biết thì cả thế giới ngày nay đâu cứ chui vào ngỏ cụt.
Vậy xin thưa giáo sư, thế giới không có chân lý và không có sự thật được.
Đảng ta đưa cho nông dân 1 sào ruộng/nhân khẩu,thế là quí lắm rồi.Làm sao đưa cho họ tiếp đôi bò,hay trâu để cày,muốn cày được còn có lưởi cày nửa,có vốn mua giống phân...làm gì có và làm không nổi đâu.
Đảng ta dù là thánh trên trời rơi xuống cũng không thể làm hết,lo hết mọi việc trong xã hội này.
Mọi ý kiến của nhân dân nên nghe và cần chia sẻ trách nhiệm,cùng trao đổi và thống nhất để làm.Làm ra sai đâu sửa lại đó.Làm gì có chuyện cái gì cũng đúng hết,cái gì cũng thất bại trọn.
Vào đảng là hy sinh cho đảng cho dân,có phần lo cho mình và gia đình,chứ đâu phải vào đảng để làm tùy tiện,lãnh lương đi dạo bằng máy bay,xe số xanh.
Công Sơn mong rằng các vị trở lại làm đảng viên.kẹt quá ai muốn thành lập cái gì gọi là đảng thì tùy.miễn là không sai hiến pháp.pháp luật chưa có thì bổ sung ngay.
xin cảm ơn.
Ông Hoàng Chí Bảo cố tình bẻ vẹo sự thật, bóp cổ, bôi bẩn chân lý. Chính bài viết của bác Đằng mới là thực sự tôn trọng sự thật và chân lý. Nghĩ lại đi, ông Bảo ơi! Trình độ nhận thức lùn như thế, Tâm và Tầm như thế mà cũng vỗ ngực Giáo sư, nhục! Chắc bằng đi mua!
XóaSao chỉ thấy học hàm (GS) mà không thấy học vị (TS) của ông Bảo nhỉ!
Trả lờiXóaChắc GS Bảo là người tự mò mẫm học và nghiên cứu cái lĩnh vực gì đó, và HĐHHHVNN đã "choáng" và phong luôn cho ông cái học hàm GS. Ông cũng không còn ở cái tuổi "hăng hái" nữa, nên viết như vậy cho "chắc ăn" thì cũng được.
Cái bác ĐTT oái oăm, toàn "suy luận" kiểu toán học rồi đem ra bắt bẻ.
Thật là "ông chằng bà chuộc"!
Phần lớn là tự học , sau đó là ......Tự Phong cho nhau ( bố ai mà kiểm chứng được ) , chiện không còn lạ ở xứ này .
XóaMấy ông gs ,ts lề đảng có danh mà không có tài ,đấu không lại các nhà lý luận lề dân nên dùng mẹo con buôn sản xuất một AMARI-MỸ nhé ,sợ chưa ,định hù dân ta.Nhưng dân ta biết ngay đó là hàng giả :Văn Lễ được dán mác MẼO .NHÂN DÂN VIỆT NAM BỐ CÁO :MỌI NGƯỜI DÂN HÃY CẢNH GIÁC VỚI HÀNG GIẢ ,HÀNG KÉM CHẤT LƯỢNG ĐƯƠC DÁN MÁC MỸ ,NHẬT ,ĐỨC ,ANH,PHÁP ;CƠ QUAN NÀO ĐÃ LỠ SẢN XUẤT HÀNG GIẢ AMARI HÃY MAU CHÓNG ĐẾN CÔNG AN KHAI BÁO
Trả lờiXóa;
:
Chính xác, mặt hàng (chính trị) thuộc loại mượn nhãn mác, giả, độc hai như Gs Hoàng Chí Bảo, mọi người phải cảnh giác!
Xóa- Sao ông nội nằm thở mệt vậy?
Trả lờiXóa- Nghe "ông ngoại vẹt" nói "chân lý", "sự thật" tao bắt đau tim...
- Ông nội nghe làm chi. Như con đây này, nghe nhạc là quên hết.
- À, cái gì mà "Ngọn lửa cháy cháy mãi...!"
- "Ôi cao nguyên bồng bềnh!... Hà ha!"...
- Bay im đi cho nội nhờ! Bay làm tao nhớ tới Bô Xít, Bô Xít gì đó? Chắc tao chết!
Không!
Trả lờiXóaKhông!
Chúng tôi không còn, chúng tôi không còn yêu "anh" nữa!!!
"Và đúng là cuộc đổi mới đã giúp Đảng Cộng sản thoát hiểm như nhận định của Giáo sư Hoàng Chí Bảo."
Trả lờiXóaNhưng "sự thật" và "chân lý" ở đây nó như thế này - việc "đổi mới" rõ ràng là chúng ta đang tư bản hóa. Nhưng rồi thất bại thê thảm vì chỉ bê cái xấu của CNTB vào mà không học được cái tốt của nó. Đó là loại tư bản sơ khai, rừng rú như người ta hay nói.
Tội nghiệp cho K. Marx. ông ta chết vào lúc CNTB sơ khai và cho rằng CNTB sẽ diệt vong mà không ngờ nó đã điều chỉnh kịp thời để trở nên tiến bộ. Một công nhân Nhật Bản đã nói với ba tôi: "Các tập đoàn tư bản Nhật luôn khuyến khích công nhân vươn lên làm chủ", theo đúng nghĩa đen. Ở hãng Toyota, công nhân viên mới vào làm được cấp xe trừ dần vào lương để tiện làm việc và sinh hoạt. Vậy mà một số bộ óc bã đậu lại lè nhè: "Nó ràng buộc để bóc lột công nhân". Vậy đám này nghĩ gì khi gần như toàn bộ dân Brunei đuợc nhà nước cấp nhà miễn phí? Chẳng lẽ đó là bọn giãy chết và kém dân chủ hơn ta vạn lần? Vào thời gian trước, một cán bộ VN tới Thụy Điển đã phải thốt lên: "Đây mới đúng là CNXH thực sự!" vì sự quá tốt đẹp về mọi mặt của quốc gia tư bản Bắc Âu này.
Khoảng cuối những năn 80 của thế kỷ 20, tôi có nghe một cán bộ cao cấp VN trả lời BBC (khi ông này đang ở Hong Kong) rằng: "Bây giờ chẳng ai dại dột đối đầu với Mỹ."
XóaNgười nói câu này là thư ký của tt Phạm Văn Đồng
Trả lờiXóaChi Bao hay chi ran
Trả lờiXóaRuc trong vay dan ba
Hut mau nguoi beo nhay
Tuong vinh than phi gia
Y dang long dan u
Ma cha thang noi lao
Ruc dau trong vung mau
Mieng may toan mui hoi
Ma me may Bao oi
Neu bo may song lai
Chac se nhuc chet thoi
Vi thang con noi lao
ăn cơm chúa, múa tối ngày. mong các cụ thương cho bác sư giáo.
Trả lờiXóaQuái lạ! Sao GS lại sợ có thêm đảng dân chủ xã hội thế nhỉ?
Trả lờiXóaNếu Đảng ta thực sự vững mạnh, Nhà nước ta thực sự của dân , do dân và vì dân thì chẳng sợ " bố con thằng nào cả".
Tiến hành bầu cử có hai đảng làm cho xã hội ta thêm vui, thêm sôi động; đảng viên có việc làm cụ thể : chiến đấu cho đảng thắng cử.
GS tin em đi! Đảng ta nhất định thắng cử. Vai trò lãnh đạo toàn xã hội của Đảng được tiếp tục khẳng định.
Bầu cử do đảng CS tổ chức... danh sách 01, bấu 01. Không những Độc đảng mà độc đáo, đọc quyền - Độc nhất vô nhị, thế giới không nước nào có cái lối "dân chủ áp đặt', mặc định sẵn như vậy. Nếu hai đảng, sợ mất cái nền nếp điệp khúc đó, danh sách bấu Bí thư, TBT những 02 kia à?
XóaTheo em thì GS và Hội đồng lý luận nên tư vấn sửa đổi HP theo hướng:
XóaĐiều 4: viết về vai trò lãnh đạo của Đảng CSVN, trên cơ sở lấy chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng và kim chỉ nam.
Điều 5: Nói về vai trò phản biện Độc lập và Tự chủ hoàn toàn ( có tính cạnh tranh) của Đảng DCXH VN, lấy tư tưởng Hồ Chí Minh làm kim chỉ nam.
Luật Bầu cử thay đổi căn bản. Chứ tình trạng đề cử 1, bầu 1 thì dân gọi là " đi thả phiếu" mà không phải đi bầu cử người đại diện chân chính cho mình.
Neu Dang DCXH VN duoc phep thanh lap, lay tu tuong Ho Chi Minh lam kim chi nam thi ong Nguyen Van An, nguyen Chu tich Quoc hoi lam Chu tich Dang va GS Nguyen Minh Thuyet lam Tong Thu ky Dang la tot nhat.
Trả lờiXóaDia ban hoat dong tot nhat chi nen o cac thanh pho lon truc thuoc TW.