BVB - Chú bé
Lula ,sinh ra trong một gia đình nông dân ở Ba-Tây ( Brazil ) . Vì
nhà nghèo, nên từ lúc mới 4 tuổi, thằng nhỏ đã phải đi bán đâu phụng ngoài
đường, nhưng vẫn quần áo tả tơi, và thiếu ăn . Sau khi được lên tiểu học,
lúc đó đã dọn lên thủ đô Rio de Janeiro, sau buổi học chú bé thường hay cùng
với 2 người bạn cùng lứa đi đánh giầy ở đâu đường, hôm nào không có khách, thì
coi như là nhịn đói.
Năm 12 tuổi, vào 1 buổi xế chiều, có 1 người khách, là
chủ 1 tiệm giặt ủi và nhuộm áo quần đến chiếu cố, 3 đứa trẻ chạy lại chào
hàng. Ông chủ tiệm nhin vào 3 cặp mắt van xin khẩn khoản đó, không biết
quyết định chọn đứa nào. Cuối cùng ông ta nói : Đứa nào cần tiền nhất, thì tôi
cho nó đánh giầy, và sẽ trả công 2 đồng.
Công đánh 1 đôi giầy chỉ có 20 xu, 2 đồng đúng là 1
món tiền rất lớn. 3 cặp mắt đều sáng lên.
Một đứa nhỏ nói : từ sáng đến giờ cháu chưa được ăn gì
cả, nếu không kiếm được tiền hôm nay, cháu sẽ chết đói ! Đứa khác nói :
"Nhà cháu đã hết thức ăn từ 3 ngày nay, mẹ cháu lại đang bệnh, cháu phải
mua thức ăn cho cả nhà tối nay, nếu không thì lại bị ăn đòn…“ .
Cậu Lula nhìn vào 2 đồng bạc trong tay ông chủ tiệm,
nghĩ ngợi một lúc, rồi nói : “Nếu cháu
được ông cho kiếm 2 đồng này, thì cháu sẽ chia cho 2 đưá đó mỗi đứa 1
đồng !!”.
Câu nói của Lula làm Ông chủ Tiệm và 2 đứa nhỏ kia rất
là ngạc nhiên. Cậu giải thích thêm: “Tụi nó là bạn thân nhất của cháu, đã nhịn
đói hết 1 ngày rồi, còn cháu thì hồi trưa còn ăn được ít đậu phụng, nên có sức
đánh giầy hơn chúng nó, Ông cứ để cháu đánh đi, chắc chắn Ông sẽ hài
lòng” Cảm động trước câu nói của thằng nhỏ, Ông chủ tiệm đã trả cho hắn 2
đồng bạc, sau khi được hắn đánh bóng đôi giầy. Và thằng nhỏ Lula giữ đúng lời,
đã đưa ngay cho 2 đứa bạn mỗi đứa 1 đồng.
Vài ngày sau, Ông chủ Tiệm đã tìm đến thằng nhỏ Lula,
nhận chú bé cứ sau buổi tan học là đến học nghề ở tiệm giặt nhuộm của ông ta,
và bao cả bữa cơm tối. Tiền lương lúc học nghề tuy là rất thấp, nhưng so với
đánh giầy thì khá hơn rất nhiều. Thằng bé hiểu rằng : Chính vì mình đã
đưa tay giúp đỡ những người khốn đốn, nên mới đem đến cho mình cơ hội làm thay
đổi cuộc đời.
Từ đó, miễn là có khả năng, chú bé Lula không ngần
ngại giúp đỡ những người sống khốn khổ hơn mình. Lula ít học tập ở trường lớp
chính quy. Lên 10 tuổi, ông mới biết đọc. Ông bỏ học khi mới học hết lớp 4, bắt
đầu đi đánh giày và bánh hàng rong để nuôi gia đình. Đến năm 14 tuổi, ông có
công việc chính thức đầu tiên, đứng máy tiện trong một nhà máy sản xuất đồng.
Làm việc tại nhà máy này, Lula đã bênh
vực cho quyền lợi của những người thợ.
Luiz Inácio Lula da Silva, sinh ngày 6 tháng
10 năm 1945,
nhưng được đăng ký ngày khai sinh là 27
tháng 10 năm 1945), còn được biết đến với tên Lul] là tổng thống thứ ba mươi lăm của Brazil.
Tháng 12 năm 1952, khi ông lên bảy tuổi, mẹ ông quyết
định chuyển tới São Paulo để gặp lại bố ông. Sau hành trình 13 ngày trên
thùng xe tải, họ tới Guarujá và phát hiện ra ông Aristides đã có một gia đình
mới với Valdomira. Hai gia đình cũ và mới này sống chung nhà trong một thời
gian, nhưng họ không mấy hoà thuận. Bốn năm sau, Eurídice đưa các con đến sống
tại một căn phòng nhỏ phía sau một quán rượu ở thành phố São Paulo . Sau đó, Lula hiếm khi gặp lại cha
ông, người đã trở nên nát rượu và chết năm 1978.
Năm 19 tuổi, ông mất một ngón tay trong một tai nạn
lao động khi đang làm việc tại một nhà máy sản xuất phụ tùng ô tô. Ông phải
chạy qua nhiều bệnh viện mới được chú ý chữa trị. Sự việc này khiến ông chú ý
hơn đến phong trào công đoàn. Ông hang hái tham gia vào công-đoàn, năm 45 tuổi,
Lula lập ra đảng Lao-Công.
Luiz Inácio da Silva sinh ngày 27 tháng 10 năm 1945
tại Caetés, một địa phương nằm cách thủ phủ Recife của bang Pernambuco 250 km.
Ông là con thứ bảy trong số 8 người con của ông bà Aristides Inácio da Silva và
Eurídice Ferreira de Melo. Hai tuần sau khi Lula ra đời, cha ông cùng Valdomira
Ferreira de Góis, một người chị em họ của mẹ ông, chuyển tới Santos .
Nhờ sự động viên tinh thần của người anh trai Frei
Chico, Lula đã tham gia các phong trào của người lao động khi ông làm việc tại
Indústrias Villares. Năm 1975, ông được bầu làm chủ tịch Hội Liên hiệp Công
nhân ngành thép của São Bernardo do
Campo và Diadema, sau đó tái đắc cử năm 1978. Cả hai
thành phố này đều nằm trong Vùng ABCD, nơi tập trung hầu hết các cơ sở sản xuất
xe hơi ở Brazil (như Ford,
Volkswagen,
Toyota, Mercedes-Benz
và nhiều công ty khác) và là những thành phố công nghiệp quan trọng của đất
nước. Cuối những năm 1970, khi Brazil
nằm trong quyền kiểm soát của chính quyền quân sự, Lula tổ chức nhiều hoạt động
công đoàn, bao gồm cả những cuộc đình công lớn. Toà án lao động Brazil tuyên bố
các cuộc đình công là bất hợp pháp và ông đã bị tù giam một tháng.
Ngày 10 tháng 2 năm 1980, một nhóm các học giả, trí
thức và lãnh đạo công đoàn, trong đó có Lula, thành lập Đảng Lao động (Partido
dos Trabalhadores - PT), một đảng cánh tả với những ý tưởng tiến bộ. Năm 1984,
PT và Lula tham gia chiến dịch vận động mang tên "Diretas Já!" (Trực
tiếp ngay!), đấu tranh cho việc bầu trực tiếp tổng thống.
Trong 8 năm tại chức, Ông ta đã thực hiện đúng lời
mình đã hứa: -93% trẻ em và 83% người lớn ở nước này được no ấm.
Thực hành đúng tâm niệm: giúp đời !! Và nước Ba-tây dưới sự lãnh đạo của
Ông đã không còn là "con khủng long nhai cỏ" mà đã trở nên "Con
mãnh sư Mỹ Châu". Và xây nên nền kinh tế đứng thứ 10 trên thế
giới. Luiz Inácio Lula da Silva : đó là tên của vị tổng thống Brazil (
2002 - 2010 )
Là thành viên sáng lập của Đảng
Lao động (PT - Partido dos Trabalhadores) Brazil, ông đã từng ra tranh cử tổng
thống nhiều lần, lần đầu tiên là vào năm 1989. Năm 2002, ông giành thắng lợi
trong cuộc bầu cử tổng thống và nhậm chức vào ngày 1 tháng 1 năm 2003. Trong cuộc ứng cử tổng-thống, khẩu hiệu của Lula là:
Ba bữa cơm no cho tất cả những người trong quốc gia này. Và đắc cử làm
Tổng Thống xứ Brazil. Năm 2006 đắc cử nhiệm kỳ 2, cho 4 năm tới.
Trong cuộc bầu cử năm 2006, ông
tái đắc cử nhiệm kỳ thứ hai. Nhiệm kỳ này kết thúc vào ngày 1 tháng 1 năm 2011.]
Ông được mô tả là "một người đàn ông với tham vọng táo bạo để thay đổi cán
cân quyền lực giữa các quốc gia".
(Nguồn từ Emai của Mai Thục và Thong Nguyen và Wkpd)
(Nguồn từ Emai của Mai Thục và Thong Nguyen và Wkpd)
-----------------------
+ Bài liên quan:
Người ta có thể đứng lên và lên tiếng vì mình và những người xung quanh mình chứ không phải chờ sự lề mề đùn đẩy trách nhiệm của những người nhân danh giai cấp công nhân và nông dân.
Trả lờiXóaĐọc bài viết trên mới thấy quyền hạn, tính dân chủ của con người nước này bị kiềm nén, đè áp xuống tới mức nào. Nước ta có một đảng tự nhận sẽ lo tất cả nhưng động vào đâu thì hỏng tới đó.
So với các nước trên thế giới Việt Nam chưa tổn hại nhiều, trả giá nhiều như các nước Brazil hay Trung Quốc nhưng cũng đồng thời Việt Nam cũng mất đi cơ hội để leo lên thật nhanh, thật mạnh. Chúng ta đợi. Đợi một phép lạ, một cơ hội thần kỳ như phép lạ Đức Quốc xã đánh Pháp năm 1940 và chiến thắng Stalingrad sau đó của Liên Xô. Người Pháp yếu và một tinh thần cách mạng của người Liên Xô và nhiều điều kiện trong nước, ...
Và chúng ta chờ cho sự nghiệp đảng vẫn còn dài. Không có những người có tấm lòng, có trách nhiệm đối mặt với hiện thực, sẽ chẳng bao giờ có một đảng thành công cho dù là đảng CS hay một đảng Dân chủ đảng Xã hội, ... Việt Nam cần con người như vậy và thử thách họ.
bao gio xã hội minh mới đặt người dân lên đầu :(
Trả lờiXóaHùng
Trả lờiXóaTôi thấy xả hội ta có những đứa trẻ như vậy cũng xuất phát từ bần cố nông nhưng thay vì chia "hai đống bạc" thì chúng bóc lột, hảm hại những ngừoi bạn nghèo khổ của chúng, và chúng cũng trở nên những nhà lảnh đạo, hai thái cực nhưng kết quả giống nhau? Ai giải thích dùm
Bài viết về đứa trẻ nghèo khổ Lula sau quá trình phấn đấu vượt qua khổ nạn và trở thành Tổng thống Brazil ( 2002 - 2010 ) làm tôi đã suýt bật khóc. Cám ơn blog Bùi Văn Bồng cho tôi đọc bài đầy nhân bản này để qua đó càng thấu hiểu những người CS độc quyền phấn đấu trở thành lãnh đạo để đè đầu cưởi cổ nhân dân càng bạo liệt hơn. Phải đứng lên xóa bỏ độc quyền và độc tài.
Trả lờiXóa