Cựu Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, trong một bài viết cho 71 năm Quốc khánh, đau khổ với dự cảm chính trường Việt sắp vào cuộc dâu bể đa đoan...
Chính trường Việt loạn từ thượng tầng đến hạ tầng và cuộc khủng hoảng này đang trở nên nghiêm trọng nhất từ trước đến nay khi nó diễn ra một cách khá “bài bản” từ gốc đến ngọn. Tràn lan các cuộc đấu tố trong Đảng bắt đầu từ Bí thư các tỉnh, thành.
7 phát súng nổ ở Yên Bái, cả họ làm quan ở Hà Giang,... Và như cách Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng thường nói, “tha hóa đến thế là cùng chứ còn đến thế nào”.
Có kẻ tâu lên ông Trọng rằng đó không phải là Đảng tha hóa, mà đã đến thời kỳ dân chủ, thông tin rộng mở, điều đáng mừng. Ông Tổng Bí thư lại bảo, “dân chủ đến thế là cùng chứ còn thế nào”
Nhưng trong thâm tâm, ông ta thừa hiểu, đó là sự mất đoàn kết nội bộ đến hồi không thể cứu vãn, khi không còn đứa nào biết sợ đứa nào.
Bởi trên thượng tầng của 19 ông bà ủy viên bộ chính trị, cũng không đứa nào sợ đứa nào, giờ chỉ nhìn nhau chờ ngày phát hỏa.
Nói theo cách của Chủ tịch nước Trần Đại Quang, “chúng ta có thể cùng đi trên con đường lớn nhưng không thể đi chung trên các con đường nhỏ”
Mục tiêu lớn không còn, quay ra cắn xé để cát cứ quyền lực, âu cũng là quy luật tất yếu.
Di sản mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng để lại là tinh thần kim tiền, vì mỹ kim mà phục vụ, đến độ Tòng Thị Phóng vỗ đít đứng lên, giận hờn nói giữa bộ chính trị, “vì Phóng không có tiền nên Phóng mới bị loại ra”. Ai nhiều tiền nhất, người đó sẽ làm chủ tình thế.
Nhưng gay go ở chỗ là phân tranh theo cách đó, thì hiện giờ không ai hơn ai. Hà Nội đành nhờ thiên triều “cân đo” ổn định đại cục giúp.
Tập Cận Bình bảo, “chúng mày phải tự ổn định nội bộ đã thì tao mới biết sẽ ra tay giúp cho đứa nào vào với đứa nào”
“Như ngày trước, cùng đoàn kết đánh Nguyễn Tấn Dũng. Chứ như bây giờ, can thiệp thế nào?”
Tổng Bí thư Trọng là người được thiên triều tin tưởng nhất nhưng giờ Bắc Kinh đã tràn đầy thất vọng về ông.
Vì rút cục, ông Trọng vẫn chỉ là giáo làng, với mái đầu bạc trắng và rưng lệ khi nhắc đến cái chết của Lê Hồng Phong và Nguyễn Thị Minh Khai, chứ ông ta không thể gây dựng nên đại nghiệp. Thiếu bản lĩnh, chỉ nhăm nhăm giữ đoàn kết nội bộ, nên ông Trọng luôn tìm cách hóa giải các mối quan hệ giữa các ông bà lớn sao cho họ thật chan hòa và yêu thương nhau!
Ông thúc các tướng của ông ra trận để đánh bóng cho uy phong của Đảng, nhưng một khi tình hình bị đẩy lên nóng quá, là lập tức ông ta mất hết khí phách và cãi cùn đúng tư chất giáo làng!
Với Đinh La Thăng là một ví dụ. Đinh La Thăng, một chính khách nửa mùa, tiền chất cao như núi, nhưng vẫn chỉ là mõ làng chính hiệu, được điều đi Nam tiến giễu võ giương oai, khua môi múa mép với đủ loại mỹ từ vì dân vì nước để nhồi sọ dân miền Nam về sự lãnh đạo tuyệt vời của Đảng.
Được ban cho cái ghế hời quá sức tưởng tưởng, Thăng xả thân liều mình như chẳng có. Ngặt nỗi, đất miền Nam toàn hào kiệt, Thăng thân cô thế cô, đầu óc lại chỉ bằng hạt đậu, càng xung trận càng tự giết mình. Trong các cuộc họp có Thăng cùng chủ trì, Chủ tịch UBNDTP Hồ Chí Minh Nguyễn Thành Phong không bao giờ buồn nhếch mép.
Thứ duy nhất có thể mang lại cho Thăng một chút vị thế ở Sài gòn, là tiền. Vì thế, ngay khi ngồi ghế này chưa nóng chỗ, Thăng ra sức đòi trung ương 10 nghìn tỷ đồng thưởng do TPHCM thu ngân sách vượt kế hoạch.
Nhưng chỉ nhận được 453 tỷ đồng, chưa đến 5%. Thua xa thời kỳ Lê Thanh Hải còn làm Bí thư. Như năm 2015, Hải đòi được trung ương thưởng tới 2300 tỷ đồng.
Thế là như giọt nước tràn ly, tướng sỹ miền Nam hợp lực lại, với thế trận “theo vết dầu loang”moi ra chiếc xe tư nhân biển xanh của Trịnh Xuân Thanh, một trong 3 thành viên của Tập đoàn 3 T “Thanh, Thăng, Thuận”, ép ngược ra ngoài Bắc bắt làm ra cho ra lẽ. Đích cuối của họ, là làm nên một vết nhơ trong lý lịch Thăng để đẩy Thăng trở về miền Bắc.
Giống như thời kỳ Trương Tấn Sang làm Bí thư Sài gòn, cũng vì vết nhơ trong lý lịch bởi vụ trọng án Năm Cam, đã bị đẩy ra Bắc kỳ làm Trưởng ban Kinh tế Trung ương.
Ông Trọng an ủi Thăng, “tất cả quyền lực trong tay Đảng, bảo tròn là tròn, bảo méo là méo. Cứ làm cho lớn chuyện tạo thanh thế cho Đảng, mình “quang minh chính đại”, sợ gì?”
Thăng ngu, đàn em của Thăng cũng vậy, chủ nào tớ đó, nên Trịnh Xuân Thanh cứ tưởng Trọng sẽ làm thật. Chính trường vốn đã chia năm xẻ bảy, dụng ý của Trọng, một vài phe nhóm khác đều biết cả, nên có kẻ tự nhiên mới mở lòng tốt cho Thanh cao chạy xa bay. Đổi lại, Thanh phải ra mặt đấu tố Trọng.
Uy tín của Tổng Bí thư rớt thảm hải chưa từng có, trong khi, một kịch bản đẹp đã được sẵn sàng, rằng mọi việc sẽ chỉ dừng lại đến Trịnh Xuân Thanh, Thanh xộ khám đôi năm rồi sẽ lại trở ra sống như ông hoàng, Thăng vẫn trụ đất Nam kỳ để làm người truyền giáo cho Đảng. Giờ thì đổ bể cả.
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, cần nhìn gương tày liếp của Bí thư Sài gòn Đinh La Thăng. Kẻo không, một ngày không xa nữa ngay trong nhiệm kỳ này, Tổng Bí thư Trọng sẽ nắm tay Thủ tướng Phúc mà rưng rưng, “thôi chúng mình đều đã tận lực vì Đảng, vì đất nước, đến lúc cùng nghỉ ngơi được rồi”.
Bởi vì Thủ tướng Phúc cũng như Bí thư Thăng, cứ ngỡ cái ghế mình được trao cho đã là tột đỉnh vinh quang, nên xả thân liều mình một cách mù quáng, bất chấp thực lực, bất chấp hậu quả, chỉ làm sao đánh bóng cho được hình ảnh Đảng, vốn đã trở nên quá tồi tàn trong lòng dân.
Ngay từ lúc này, một cuộc đấu tố ông Phúc trong Bộ Chính trị đã được hình thành với kịch bản ngày càng rõ nét. Nào là, toàn mang lại vận xui cho đất nước; Nào là kích động tình trạng truy tìm người nhà trên toàn quốc gây mất đoàn kết nghiêm trọng trong cả hệ thống; Nào là kích động doanh nghiệp chống lại chính quyền. Nào là thu vén quyền lực cá nhân khi nghĩ cách đẻ ra đủ loại quy chế…
Ông Phúc được sự hỗ trợ lớn từ Trời đất, bởi vậy, ông ta luôn được nhắc nhở để giữ mình. Chẳng hạn, khi hồi còn là Phó Thủ tướng, khi lần đầu tiên trả lời chất vấn ở QH, không phải người màu mè bay bướm gì, nhưng đột nhiên ông Phúc nói, “một chiếc thuyền bị chìm hay một chiếc máy bay bị nổ, thì đó đều là trách nhiệm của Chính phủ”. Không lâu sau, quả nhiên có chiếc máy bay bị nổ thiêu cháy 20 mạng người.
Khi lên Thủ tướng, tần suất ông Phúc được nhắc nhở dày đặc hơn, nhưng có vẻ vị Thủ tướng vốn mù tịt về những gì liên quan đến tâm linh này, không đủ nhạy cảm để nghĩ ra, nên vẫn luôn ra sức “chém”, không hề ý thức được đã mang chân mệnh thiên tử, thì “lời nói là đọi máu”. Nói phải nghĩ, phải xem có làm được không chứ không phải nói suông, nói cho đẹp hình ảnh.
Hồi tháng 5, CASA 212 rơi, sáng ông họp Chính phủ chỉ đạo rất hăng bằng mọi giá phải tìm bằng được phi công, ngay trưa hôm đó rơi thêm cái nữa kéo thêm 9 mạng người tha hồ cho tìm bằng mọi giá!
Ông vừa chỉ đạo, “chúng ta bắn chỉ thiên quá nhiều rồi mà không trúng ai. Giờ bắn đâu phải có địa chỉ”. Ngay sau đó, diễn ra như phim hành động, Bí thư Yên Bái lãnh trọn 3 phát đạn vào đầu và dân tình trầm trồ “đúng địa chỉ”…
Nếu thực sự muốn xây dựng được môt Chính phủ vì dân, thì ông phải củng cố được sức mạnh của bản thân ngay từ bộ máy của mình, để trên bảo dưới phải nghe.
Nhưng ông Phúc chỉ thích hô xung phong để làm Đảng vui. Những người đồng chí của ông, bề ngoài ra sức tán tụng “Thủ tướng thế mới là Thủ tướng”, đằng sau, họ cười mỉa mai đếm ngược đến ngày ông ngã.
Phó Tướng của ông Phúc, Vương Đình Huệ, dựng cờ chiêu binh mãi mã từ tàn quân của cựu Thủ tướng Dũng trong Chính phủ để tạo thế đứng cho mình, bên ngoài thì cấu kết với Trần Đại Quang, Phạm Minh Chính, soạn sửa tạo nên thế lực mới thống lĩnh các sứ quân, phò tá cho Trần Đại Quang đi trọn chặng đường 10 năm.
Nhưng bộ ba này cũng lắm kẻ thù. Đinh Thế Huynh Thường trực Ban Bí thư ghét nhất ngụy quân tử Quang mặc dù cả hai đều là chính khách miền Bắc và không ưa gì tay xứ Thanh, Phạm Minh Chính chuyên thói đời lật lọng giống hệt bản chất Vương Đình Huệ.
Nguyễn Văn Bình Trưởng ban Kinh tế Trung ương ôm hận chờ ngày phục thù, nguyện không cùng bầu trời cùng Huệ. Võ Văn Thưởng vẫn ôm mộng trở về trời Nam, mặc cho quân tuyên giáo và báo chí trăm hoa đua nở, trong khi Hoàng Trung Hải lặng lẽ ém ở Hà Nội chờ ngày khởi binh…
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân sẽ mở ra một trang mới cho Quốc hội sôi động chưa từng có. Nếu như thời Nguyễn Sinh Hùng o bế che chắn cho một vài thế lực trong Chính phủ thì đến thời của Ngân, tất cả đều không có “vùng cấm”, tố được càng nhiều ở Nghị trường thì sẽ càng vui. Thế nên mới có chuyện Ủy ban Tư pháp của Quốc hội bỗng nhiên phát hiện ra Chính phủ đã ăn bớt đi từ “nghiêm trọng” trong báo cáo đánh giá về phòng chống tham nhũng.
Ngô Xuân Lịch và Tô Lâm ngồi ở Bộ Quốc phòng và Bộ Công an cũng như ngồi trên đống lửa. Ngô Xuân Lịch đã từng phải nhờ đến kế “quả giả chết” mới sống được để ngồi lên ghế Bộ trưởng Quốc phòng. Còn Tô Lâm thì nắm Bộ Công an cũng như luôn đứng trước họng súng vô hình có thể nhả đạn vào ông ta bất kỳ lúc nào.
Nhìn 7 người trong Thường vụ Đảng ủy công an Trung ương, cũng thấy các thế lực đối nhau như nước với lửa mà vẫn phải chung một mâm thì giữ ổn định bình yên cho dân thế nào? Như Thượng tướng Bùi Văn Nam, người đã làm rối tung cả Bộ Công an nhiệm kỳ trước với loạt 12 bài “Ai đang làm khánh kiệt đất nước” trên mạng xã hội dưới bút danh Dương Vũ, đánh thẳng vào Nguyễn Tấn Dũng, Trần Đại Quang, Nguyễn Văn Bình, moi ra đến cả chuyện nhà Trần Đại Quang có tới 7 người đi tu để tích đức cho ông này lên hàng nguyên thủ…
Ông Nam sau đó được Đảng thưởng công cho vé vớt vào Trung ương Đảng khóa 12.
Không ở đâu còn có được sự ổn định và an toàn. Thù hận sâu cay và chồng chất, chằng chịt toàn bộ máy.
Từng đọc hai câu thơ rất “tự kỷ ám thị” khi nhận chức Chủ tịch QH vào năm 2006, rằng, “nghĩ mình phận mỏng cánh chuồn/ khuôn xanh biết có vuông tròn mà hay”, Tổng Bí thư Trọng cai trị theo cách ngửa mặt nhìn Trời, tự cho đó là “thượng thiên hành đạo”.
Ông Trọng cũng sớm biết Trời đất sẽ chọn ai để thay thế mình thống nhất thiên hạ.
Nhưng ông có đủ bản lĩnh để tuân theo mệnh Trời bảo vệ đến cùng cho người đó lên kế vị hay không?
Cơ Trời dâu bể đa đoan. Vận nước có lẽ đã đến hồi mạt.
Đáng buồn đau hơn cả, là các cơn biến động nhân gian sẽ dồn cả lên đầu dân chúng như quy luật muôn đời nay vẫn thế, vua làm sai, Trời đầy đọa dân.
Sao Băng/(Viet- studies)
--------------
vua làm sai, Trời đầy đọa dân. Sao bất công vậy
Trả lờiXóaCâu hỏi này dành cho ông Trời, vì thời nào cũng vậy thôi ! Ai bảo dân đưa họ lên làm vua, mà đến khi khổ quá mà vẫn không lôi cổ họ xuống thì...chết là "đúng qui trình" rồi !!!
XóaBan nac danh 10:51,
XóaChi rieng truong-hop Nguyen-phu-trong, ban. chung-minh duoc rang "Nhan-dan dua Trong len lam` Vua" ?
Tự dân gây khổ cho mình!
Xóa(Dân ngu khu đen)
Một bức tranh đầy đủ mọi ngóc ngách tâm can thế sự
Trả lờiXóaTôn chỉ đảng đưa ra
Trả lờiXóaNgay từ dầu là CƯỚP
Và kết quả chia bôi
Không công bằng là GIẾT
dân tộc bị đảng HIẾP
XóaTập đoàn lãnh đạo hiện nay chỉ là một hũ mắm tôm đã thối hoắc cần phải chôn sâu dân đỡ phải ngửi mùi thối đó .Chúng là tội đồ của dân tộc này muôn đời bị nguyền rủa -phỉ nhổ .Những dấu hiệu báo trước giờ phút giây chết của chúng .Mong sao ngày ấy đến sớm cho dân tộc ta nhờ///
Trả lờiXóaTình hình quả là rối loạn, nhưng không "Rối loạn" kiểu như tác giả Sao Băng phân tích.
Trả lờiXóaNếu trong Đại hội 12, hầu như tất cả đều cần "Ôm đảng" để giữ cái ghế của mình, đã khiến cho Tổng Trọng tự đắc dương dương rằng mình đã thắng 3D một cách ngoạn mục và đặc biệt Tổng Trọng cho rằng mình đã dùng uy quyền TBT để nắm được công an và quân đội.
Nhưng sau vụ nổ súng ở Yên Bái, sau vụ Ấn độ giúp VN 500 tr USD để mua sắm vũ khí quân sự và đặc biệt các động thái đang diễn ra ở Cam Ranh và Trường Sa, Trọng hiểu rằng Bộ trưởng chính trị Ngô Xuân Lịch không cản nổi xu thế chống TQ bành trướng và đến hôm nay, khi Trịnh Xuân Thanh vuột khỏi tay Trọng một cách ngoạn mục, thì Trọng càng hiểu thêm, Bộ công an đã bất tuân lệnh của Trọng.
Để cứu vớt uy tín vô nghĩa này, Trọng chui vào Đảng ủy Bộ Công an, nhưng rồi Trọng có điều khiển được Bộ công an hay không, lại là chuyện khác.
Tác giả phân tích rất đúng.
Tất cả lũ cộng sản, chẳng có thằng nào tốt và chẳng có thằng nào thực sự là đại diện của nhân dân VN.
Nhưng cũng không nên vơ đũa cả nắm như thế. Chúng ta hãy tin xu thế thời đại đã khiến nhiều người mở mắt và họ sẵn sàng từ bỏ ĐCS, từ bỏ con đường tội lỗi họ đã đi, để trở về với Tổ quốc và nhân dân.
Không lâu nữa đâu.
Bầu trời nước Việt sẽ tỏa sáng và
NƯỚC ĐẠI VIỆT VINH QUANG SẼ TRỞ VỀ TRÊN ĐẤT THĂNG LONG
Bài viết hay và vui,cần phổ biến rộng rãi.
Trả lờiXóaDẫu sao thì cũng phản ảnh tính dân chủ trong dảng CSVN,đấu tranh loại trừ đám cơ hội ,ăn theo trong đảng.
Trọng đưa Thăng vào TP HCM chẳng qua để Thăng chết đứng như Tư Hải,vì Thăng chưa từng nhả xu nào cho Trọng dù hốt cả núi tiền khi xưa.
Con người thối nát thì tự nó diệt vong,ĐCSVN sao mà diệt vong được.
Công Sơn
Cong son lảm nhảm cái gi vầy?
XóaTrân trọng cảm ơn SAO BĂNG/(Viet-studies)! Lời văn nhẹ nhàng, dí dỏm và sâu sắc tả cảnh. tả tình Sân khấu Chính trị của Nước Việt Nam từ sau Đại hội ĐBĐCSVN lần thứ XII.
Trả lờiXóaTừ bài viết của SAO BĂNG, tôi chợt nhớ tới câu đối của ông đồ Khiêu mừng Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc (Xin nêu một vế thôi) :
TỂ TƯỚNG GIÁNG TRẦN-ANH HÙNG NHẬP THẾ
Hóa ra, Ngài Thủ tướng (Tể tướng) từ trên Cõi Xanh, nay xuống Cõi Trần Gian Cộng Sản.Ngài Thủ tướng tu luyện chân truyền VOVINA ở trên núi cao, nay nhập thế để ra tay giúp nước, cứu dân.
Ngài là Thủ tướng hành động : Lời nói của Ngài giống như của Đấng Tiên Tri
linh ứng vô cùng !(SAO BĂNG đã viết, nên tôi xin không nhắc lại).
Chính phủ của Ngài-Chính phủ hành động, khiền các Ngành các Cấp hồn xiêu phách lạc !
Đất nước và Dân tộc Việt Nam đã và đang ở giai đoạn cuối cùng của quá trình thực nghiệm Chủ thuyết Chính trị Mác-Lê-Mao, những hệ lụy khó lường của chủ thuyết này đang phát tác dữ dội ! Vận mệnh của Đất nước và Dân tộc Việt Nam sẽ ra sao đây ?!
Xin cảm ơn nhà văn, Đại tá Bùi Văn Bồng !
Chưa bao giờ sự thịnh suy của đất nước và tài năng đức độ của nguyên thủ quốc gia được đưa ra bàn tán trên bàn trà , thậm chí bên quán bún ốc với đủ thứ tỏi gừng dấm ớt chua ngọt cay cay.... Điều đó nói lên gì?
Trả lờiXóaĐiều đó nói lên rằng sự thoái trào đã ở mức tệ hại nhất rồi.
Hôm nào thì nhà nước pháp quyền này suy sụp?
Sáng mai?
Chiều ngày kia?....Hay đêm nay?.
Chúng nó bấn loạn rồi-tranh giành nhau mà vét chuyến tàu cuối để bung sang Âu-Mỹ đây mà .Giờ tàn đã điểm-phút lâm chung đang tới gần ./
Trả lờiXóaThế thì chúng nó đã đa đảng rồi còn gì.
Trả lờiXóacái này gọi là đa phe trong 1 đảng chứ chưa gọi là đa đảng được ...
Xóacho phép mỗi phe tách ra đáng riêng là có đa đảng ngay ...
Nhiều phe đảng cấu xé tranh giành!
XóaTôi đánh giá cao bài viết này, đánh giá cao tác giả bài viết... bài viết có giá trị nghệ thuật cao, có tính giải trí rất cao, phù hợp với nhừng người mơ mộng, hoang tưởng!
Trả lờiXóaVua sai, giời đày đọa dân?
Trả lờiXóaVua khốn nạn thế cơ á?
Sai sai ... đúng đúng ... sai sai
Trả lờiXóaRối bời biện chứng ... bói bài chút chơi!
Sao không đưa khuôn mặt con Ngân vào cho đủ bộ tư để nhân dân i lên mặt cho đủ he ?
Trả lờiXóatrần đại quang sẽ lên thay nguyễn phú trọng lúc đó đất nước sẽ về một mối, không có phe cánh, nhóm lợi ích : ứng với câu" Trần công nãi thị phúc tâm........Nam thành quốc gia" 100% sẽ là vậy.
Trả lờiXóaTDQ mà lên thì đám côn an sẽ lộng hành ...
Xóađừng hi vọng gì vào một tên cs nào cứu dân tộc này khỏi hán nô mà hãy tìm mọi cách lật đổ chính thể phản dân hại nước lưu manh lừa bịp csVN.
XóaXin lỗi, tôi thấy đất nước hiện nay ứng với câu này :"Giặc đến bồ đề rồi giặc lại tan"! (sấm Trạng trình).
XóaDiễn nghĩa : bồ là bồ bịch, đề là đề đóm (số đề)...chẳng phải bây giờ quanh ta đang tràn lan những tệ nạn này hay sao ? Tan hàng là "đúng qui trình" rồi, vì cầm quyền như "cầm quần" !
Trần Đại Quang sẽ lên thay Nguyễn Phú Trọng lúc đó đất nước sẽ thành một tổ mối!
XóaỌe!
@ Cẩn Phan Cát: Bác nói thật hay đùa vậy?
XóaQuy luật Thịnh Suy, Suy Thịnh,
Trả lờiXóa...đúng trong lịch sử! Chế độ nào càng hung hăng thì càng mau tàn. Đảng CSVN không thể cưỡng lại quy luật vận động của lịch sử. Điều may nếu biết nắm bắt thì đảng CSVN nên làm cuộc cách mạng chuyển giao trong hoà bình để cứu dân tộc Việt nam khỏi nhục nhã tụt hậu thảm hại trong khu vực và thế giới. Làm được vậy lịch sử sẽ ghi nhận! Làm được không hỡi các đảng viên cộng sản?
Hóng,hót,tếu táo cả nút.Cuôi thập niên 80 thế kỷ rước bao nhiêu người dằn vặt tự hỏi: một chế độ mất lòng dân,một nền kinh tế suy thoái,lại bị giặc ngoại xâm đe dọa thế mà nó không chịu sụp đổ mới kỳ lạ.Ngẫm lại coi.có phải vậy không?
Trả lờiXóa"Không chịu sụp đổ" vì nó luôn nắm chặt dùi cui, còng số 8 (mà lý loạn của đảng trọng lú gọi là "nắm vững chuyên chính" để sẵn sàng tắm máu người dân, nếu người dân đứng lên đòi lật đổ ngụy quyền csVN.
XóaThế giới đừng có sợ
Trả lờiXóaVề căn bệnh Zi Ka
Xem ông Phúc thủ tướng
Cũng như ai đó mà
Bác Thăng mời bác Dũng
Trả lờiXóaDạy cán bộ thành Hồ
Tổng Trọng bắt Xít Tốp
Cả phe ngồi Khóc Ngô
Triệu đô Vạn Thịnh Phát
Trả lờiXóaGian tuổi đến Lục Niên
Bác Quang mừng lên chức
Hóa giờ hai gọng kìm
Tôi đã đi khảo sát ở 5 bệnh viện và ý kiến của 23 bệnh nhân ( ít hử) thì thấy sự chuyển biến rất tích cực của Ngành y tế VN từ 2015 đến nay ( tất nhiên không thể tránh vài vụ việc đáng tiếc). Dưng không hiểu vì sao ĐH 12 không bầu bà GS Bộ trưởng Kim Tiến vào TW, mà đi bầu nhiều kẻ vô tích sự.Phê chuẩn bà Kim Tiến là BT,, xem ra QH sáng suốt hơn cái gọi là "Đỉnh cao trí tuệ".
Trả lờiXóaThế là lại phí toi 5 năm trời.
Xem bộ TQ cũng nản chí khi xài ông Trọng . Sau năm năm nhiệm kỳ ông đã phá nát ĐCSVN , phá nát uy tín đcsvn đến tận cùng . Đồng thời tinh thần bài TQ trong dân chúng VN lên cao tột đỉnh .
Trả lờiXóaBây giờ không dễ xây dựng những đại công trình TQ trên đất Việt . Không dễ để TQ tìm người vừa ý để thế cho ông Trọng .
Đôi khi , ở thế bí TQ phải tính đến bà Ngân là kẻ duy nhất dể hù nhát , dễ mua chuộc , ít thù oán khi đương chức tại quyền .
Biết đâu đây chính là ý trời , đến lúc đàn bà lên đè đàn ông . Thời điểm này cũng lắm nước trên thế giới đàn bà đoạt ngôi nguyên thủ .
Bà Ngân ném cá ăn đến lỗ đầu , bà cho QH có dịp nổ tanh bành . Nếu bà lợi dụng các vụ nổ , xử dụng nó cho chuyên nghiệp , có thể bà sẽ thành công .
Loạn xà ngầu đối thủ dòm chiếc ghế Tổng . Đây là giai đoạn kéo bè , kéo phải gầy dựng thế lực và thủ sẵn lưỡi lê đâm sau lưng địch .
Kẻ nào dẹp được loạn này sẽ trở thành anh hùng , thời điểm thời thế tạo anh hùng .
Không ai nói ai nghe , gió chiều theo chiều nấy , mấy chiều cũng đặng . Không còn chút gì là chính nghĩa , lương tâm vứt bỏ cho chó ăn mất rồi !
Bởi thế người tính không qua trời tính . Đợt trước Hùng Dũng Sang Trọng biến thành tiểu nhân ti tiện , đợt này Kim Ngân hạnh Phúc ngợp trời ( Đại Quang ) không lẽ nào biến thành tối tăm xơ xác nghèo nàn !
Với tinh thần chống ngoại xâm đã từng bị lợi dụng cho cuộc Nam tiến mang lại thắng lợi vô vàn cho Đảng . Giờ đây TQ muốn lợi dụng Đảng để chiếm trọn đất nước này, bộ mặt điếm đàng của đảng ta lẫn TQ hoan toan lộ diện , nên không còn là chuyện dễ ăn như thời Linh Đồng Phiêu Mười 1990 .
Theo lời Trịnh Xuân Thanh là không phục trt vì ông Trọng rất tham nhũng, qua vụ Formosa. Ra ông không lên tiếng vì nhận tượng bác Hù bằng vàng ròng y24k cùng 2 căn biệt thự tại khu Ciputra, trị giá tổng cộng hơn 7 triệu đo la.Bác nào cần chắc chắn ddpcj thêm mạng DÂN :ÀM BÁO sẽ rõ hơn. Ở đây chỉ để thấy con người liêm khiết của cụ tổng là thế nao thôi
Trả lờiXóaLương 12 triệu bảy
Trả lờiXóaVợ đi chợ một ngày
Còn 29 ngày nữa
Trọng lầy gì ăn đây?
Bác Trọng chơi đểu bác Quang
Trả lờiXóaCứ cho lên chức còn đang ăn mừng
Bỗng tung đòn đánh nửa chừng
Sống sao cho được khi lưng gãy rồi
Trong số này sướng nhất
Trả lờiXóaBác Phúc niếng nhà ta
Có biến động sang Mỹ
Con đứng tên hai nhà