* TÔ VĂN TRƯỜNG
BVB - Người
ta đã tổng kết nông sản và thực phẩm phải được sản xuất và kinh doanh theo đúng
những chuẩn mực được cho phép về mặt kỹ thuật hay về mặt quản lý. Với việc sản
xuất theo những phương thức và công nghệ hiện đại với những tiêu chuẩn rõ ràng
và minh bạch sẽ giúp ngành nông nghiệp Việt Nam giảm thiểu rủi ro trước những sự
biến động của thị trường và sự thay đổi của thời tiết và khí hậu.
Tiêu
chuẩn là quy định về đặc tính kỹ thuật và yêu cầu quản lý dùng làm tiêu
chuẩn để phân loại, đánh giá sản phẩm, hàng hoá, dịch vụ, quá trình, môi trường
và các đối tượng khác trong hoạt động kinh tế - xã hội nhằm nâng cao chất
lượng và hiệu quả của các đối tượng này. Tiêu chuẩn do một tổ chức công bố dưới
dạng văn bản để tự nguyện áp dụng.
Quy chuẩn kỹ
thuật là quy định về mức giới hạn của đặc tính kỹ thuật và yêu cầu quản lý của
sản phẩm hàng hoá, dịch vụ, quá trình, môi trường và các đối tượng khác trong
hoạt động kinh tế - xã hội phải tuân thủ để bảo đảm an toàn, vệ sinh, sức khoẻ
con người; bảo vệ động vật, thực vật, môi trường, bảo vệ lợi ích và an ninh quốc
gia, quyền lợi của người tiêu dùng và các yêu cầu thiết yếu khác. Quy chuẩn kỹ
thuật do cơ quan nhà nước có thẩm quyền ban hành dưới dạng văn bản và bắt
buộc áp dụng.
Tiêu
chuẩn hóa sản phẩm hàng hóa, dịch vụ và tổ chức sản xuất theo tiêu chuẩn đó là một
tất yếu khách quan. Có tiêu chuẩn của quốc tế, cũng có tiêu chuẩn quốc gia và
cũng có tiêu chuẩn của doanh nghiệp. Để đạt được tiêu chuẩn đó, phải có nhiều cố
gắng để nâng cao chất lượng sản phẩm, phải có quy định ngặt nghèo và nghiêm khắc
trong quá trình tổ chức sản xuất để đạt tiêu chuẩn đề ra. Xây dựng được tiêu
chuẩn, đấu tranh để được khách hàng chấp nhận và tín nhiệm đối với tiêu chuẩn
đó và để giữ vững , mở rộng thị phần đối với hàng hóa đã đạt tiêu chuẩn là
cuộc đấu tranh gay go, phức tạp.
Vấn đề
mấu chốt là làm sao cho nông dân khắc phục được tâm lý, tập quán, tác phong tiểu
nông để chuyển sang tâm lý, tập quán, tác phong công nghiệp thì mới có thể tiến
hành sản xuất theo tiêu chuẩn chất lượng nhất định để có thương hiệu cụ thể đối
với sản phẩm hàng hóa nông sản của mình.
Không
chỉ nông dân mà cả những nhà sản xuất cung cấp các yếu tố ở đầu vào của quá trình
sản xuất nông nghiệp (giống, phân bón, công nghệ, ...) cũng phải tham gia vào
quá trình tiêu chuẩn hóa nông sản để có thương hiệu cụ thể. Ai là người đứng ra
yêu cầu các ngành hỗ trợ ở đầu vào cũng phải có sự chuyển dịch theo yêu cầu của
nông nghiệp. Kinh nghiệm chung của thế giới là khi chuyển sang một công nghệ mới
thì bao giờ giá thành cũng cao. Phải có một thời gian nhát định để cải tiến
công nghệ, cải tiến quản lý thì mới hạ được
giá thành để giành được thị phần và mở rộng thị phần trên thị trường.
Cần phải
tiếp tục đi tiếp bước nữa là làm rõ những
khó khăn để nông nghiệp đi vào sản xuất nông sản hàng hóa theo các tiêu chuẩn
chất lượng cụ thể, nguyên nhân dẫn đến khó khăn đó để kiến nghị giải pháp có hiệu lực và có hiệu quả.
Trong
lĩnh vực này, có vấn đề chủ trương, chính sách cụ thể của Chính phủ lại thiên về
nhiệm vụ công nghiệp hóa, hiện đại hóa và
đô thị hóa nông thôn nên không có đầu tư thỏa đáng vào thực hiện nhiệm vụ công
nghiệp hóa, hiện đại hóa nông nghiệp và nhiệm vụ phát triển người nông dân vừa
là chủ thể của nông nghiệp và nông thôn, vừa là yếu tố cơ bản cấu thành lực lượng
sản xuất của nông nghiệp và nông thôn.
Theo
nghiên cứu của tiến sĩ Nguyễn Minh Đức, hiện nay ở Việt Nam có rất nhiều bộ tiêu chuẩn về quản
lý chất lượng, vệ sinh an toàn thực phẩm của thế giới được áp dụng cho sản xuất
nông nghiệp như ISO, GMP, 5S, HACCP, GlobalGAPs và gần đây là các tiêu chuẩn về
môi trường ASC, MSC, FSC,… hay như tiêu chuẩn về an sinh xã hội SA8000. Tuy
nhiên, việc áp dụng các tiêu chuẩn này vào sản xuất còn mang tính phong trào và
đối phó khi tư tưởng cho rằng các tiêu chuẩn về chất lượng do thị trường các nước
đặt ra chỉ là rào cản thương mại còn tồn tại nhiều trong những nhà quản trị và
kinh doanh nông sản. Dù rằng ở một số thị trường trên thế giới, các tiêu
chuẩn luôn được điều chỉnh theo hướng khắt khe hơn, một phần để hạn chế việc nhập
khẩu nông lâm thủy sản từ Việt Nam, nhưng phần lớn thể hiện nhu cầu của người
tiêu dùng trên thế giới đang đòi hỏi nhiều hơn một sự đảm bảo chất lượng theo
những tiêu chuẩn tối thiểu. Sự đảm bảo tối thiểu này không chỉ giới hạn ở lĩnh
vực an toàn vệ sinh thực phẩm (GMP, HACCP) mà còn mở rộng sang lĩnh vực an toàn
sinh học, và kể cả lĩnh vực bảo vệ môi trường (ISO22000, GAP, ASC, MSC, FSC…)
và cải thiện an sinh xã hội cho người lao động (SA8000). Trong lĩnh vực kinh
doanh nông sản và thực phẩm, các tiêu chuẩn thể hiện ở các qui định về hợp đồng
mua bán, qui trình xuất nhập khẩu, thủ tục hải quan, phương thức giao dịch
thanh toán cũng ngày càng chặt chẽ hơn.
Theo
tôi hiểu vấn đề nông dân chưa áp dụng và chấp nhận rộng rãi VietGap không phải do các hệ thống này quá khó không thực
hiện được, mà đơn giản chỉ bởi nếu họ có làm theo Vietgap hay GlobalGAP hay
Europgap thì họ cũng chẳng được thêm một đồng thu nhập nào cho nên chẳng có lý
do gì để họ làm cả.
Một khi
Chính phủ còn dùng tiền thuế để hỗ trợ nông dân làm các dự án Vietgap hay
GlobalGap hay bất cứ tiêu chuẩn chất lượng nào khác mà không có biện pháp phân
biệt tốt xấu, thật giả một cách nghiêm túc thì khả năng nhân rộng của mô hình
là không khả thi vì thật giả, tốt xấu đều
được bán với giá như nhau thì tại sao người ta phải làm thật cho tốn sức và tốn
tiền ra. Hay nói cách khác, chỉ khi có dự án thì họ làm (vì được hỗ trợ), hết dự
án thì cũng hết các loại GAP!
Vai trò
của Nhà nước trong việc đặt ra luật và kiểm tra, giám sát việc tuân thủ luật là
hết sức quan trọng. Không làm được điều đó thì chẳng bao giờ có nông sản
"chất lượng".
TVT
--------------
(From: Tác giả; - To: BVB)
K/g bác Bồng,
Trả lờiXóaMuốn xin bài này về facebook có thể liên hệ với bác Tô Văn Trường như thế nào ah ? Cám ơn nhiều,
BVM
Liên hệ TS. Tô Văn Trường: tovantruong1948@yahoo.com
XóaKhông chỉ nông dân mà cả những nhà sản xuất cung cấp các yếu tố ở đầu vào của quá trình sản xuất nông nghiệp (giống, phân bón, công nghệ, ...) cũng phải tham gia vào quá trình tiêu chuẩn hóa nông sản để có thương hiệu cụ thể. Ai là người đứng ra yêu cầu các ngành hỗ trợ ở đầu vào cũng phải có sự chuyển dịch theo yêu cầu của nong nghiep
Trả lờiXóa