THƯ NGỎ
KÍNH
GỬI BAN CHẤP HÀNH HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM
CÙNG
TOÀN THỂ ĐỒNG NGHIỆP HỘI VIÊN VÀ BẠN ĐỌC
Từ
năm 2006 đến năm 2012, tôi có 6 bản thảo gửi đến nhà xuất bản Hội nhà văn đề
nghị đọc duyệt và cấp giấy phép để tác giả tự bỏt iền tự in tự bán theo phương
thức gọi là hợp đồng liên kết xuất bản, một cách làm phổ biến lâu nay đối với
đông đảo người viết văn nước ta. Nhưng trong năm 2012, tôi chỉ được NXB Hội nhà
văn cấp duy nhất một giấy phép cho tập thơ “Trinh thiêng”.Các bản thảo còn lại
gồm “MẹViệt Nam” (thơ), 2/- “Nâng niu” (thơ), 3/- “Trói và cởi, và…” (văn), 4/-
“Tỷ phú mặt buồn” (tiểu thuyết), 5/-“BI KỊCH CỦA CÁCH MẠNG VÀ HÀNH ĐỘNG CỦA
CHÚNG TA” (văn) vẫn không nhận được hồi đáp của NXB mặc dù tôi đã gặp trực tiếp
rồi gọi điện và gửi thư thúc giục nhiều lần.
Tôi
cho rằng thái độ của NXB Hội nhà văn đối với tôi như vậy là một thái độ cửa
quyền cần phải chấn chỉnh ngay.Nguyên tắc gắn chặt quyền với trách nhiệm đã
không được tôn trọng, NXB có quyền cấp hoặc không cấp giấy phép thì cũng phải
có trách nhiệm trả lời rõ ràng bằng văn bản vì sao không cấp giấy phép.
Tôi
đính kèm đây thư tôi viết ngày 31/12/2012 gửi NXB Hội nhà văn*.
Kính
chào.
BÙI
MINH QUỐC + + +
*Đà
Lạt ngày 31 tháng 12 năm 2012
Kính
gửi nhà văn Tạ Duy Anh, biên tập viên,
nhà thơ Trần Quang Quý, tổng biên tập,
nhà văn Trung Trung Đỉnh, giám đốc NXB
HỘI NHÀ VĂN
Trong
năm 2012, với giấy phép của NXB HỘI NHÀ VĂN, tôi xuất bản được tập thơ “Trinh
thiêng”.Tuy việc cấp giấy phép chỉ là điều bình thường trong trách nhiệm và
thẩm quyền của lãnh đạo NXB, tôi cũng trân trọng hoan nghênh và cám ơn các
anh.Tôi đặc biệt cám ơn nhà văn Tạ Duy Anh đã nhiệt tình giúp đổi giấy phép kịp
thời vì khi cuốn sách sắp in mới phát hiện giấy phép được cấp năm trước đã quá
hạn.
Nhưng
kết quả lao động của tôi thời gian qua không chỉcó tập “Trinh thiêng”.Hiện
trong ngăn kéo của NXB đang có các bản thảo sau đây của tôi : 1/- “MẹViệt Nam ” (thơ), 2/-
“Nâng niu” (thơ), 3/- “Trói và cởi, và…” (văn), 4/- “Tỷ phú mặt buồn” (tiểu
thuyết)
Cho
đến hôm nay, ngày cuối của năm 2012, tôi vẫn chưa nhận được ý kiến trả lời của
lãnh đạo NXB đối với các bản thảo nêu trên của tôi.Tôi mong sớm nhận được trả
lời, tất nhiên bằng văn bản, của tổng biên tập và giám đốc NXB.
Hôm
nay tôi gửi, qua nhà văn Tạ Duy Anh đến NXB, một bản thảo nữa tên là “BI KỊCH
CỦA CÁCH MẠNG VÀ HÀNH ĐỘNG CỦA CHÚNG TA”, đề nghị nhà văn Tạ Duy Anh biên tập,
tổng biên tập, giám đốc đọc duyệt và cấp giấy phép cho tôi tự in tự phát hành
như đã làm với tập “Trinh thiêng”.“BI KỊCH CỦA CÁCH MẠNG VÀ HÀNH ĐỘNG CỦA CHÚNG
TA” là một lời tâm sự của tôi về thế sự quốc sự khiđã sắp bước sang tuổi 73,
mong sớm được biên tập, đọc duyệt và cấp giấy phép, tôi sẽ in thành một cuốn
sách mỏng nhẹ để dễ trao đến rộng rãi các bạn đọc có cùng mối quan tâm.
Kính
thư
BÙI
MINH QUỐC
------------------
(Bản gốc Bùi Minh Quốc gửi đến BVB, nhờ công bố)
Bác Bồng cách đây mấy giờ cũng ra đòn Đổi mới giao diện! Suýt nữa thì chia tay với bác vì thấy rối rắm bế tắc, không còm được.
Trả lờiXóaYES, thông cảm nhé. BVB không muốn thế, đó là do 'thể nghiệm' gì đó ngay từ gốc Google+ đấy. Phải loay hoay mãi mới trở về nguyên dạng này được (Mà hình như hacker mượn google+ để ngăn comment của bạn đọc!).Cảm ơn đã chia sẻ. Chúc vui!
Xóa
Trả lờiXóaNgười Buôn Gió khách mời bên ĐỨC còn hơn Giáo sư Tàu bị bịt miệng rên bục giảng đường
*******************************************************
Còn thua cả khách mời Người Buôn Gió
Tiến sĩ Giáo sư Tàu bị cấm nói đến Tự do
Giảng đường trí ngủ Chệt bịt miệng như chó
Giấc mơ Trung Quốc bé tí tưởng mình to !
Ông thị trưởng chủ nhà mời Gió còn bảo
« Anh yên tâm viết bất cứ điều gì muốn cho
Kể cả viết rằng tôi là thằng khốn nạn
Chính sách nước Đức tồi tệ như bo bo .. . »
Thương hại Giáo sư Tàu đang làm HÀN TÍN !
Mừng Tay Lái Gió hết vựơt Tường lửa đang Tự do
TRIỆU LƯƠNG DÂN
Giáo sư Trung Quốc bị cấm nói đến tự do hay dân chủ
RFI
Thứ hai 13 Tháng Năm 2013
Các giáo sư đại học tại Trung Quốc nhận được “từ cấp trên” một danh sách dài quy định những điều “được nói” và “không được nói”. Những từ ngữ bị cấm là “tự do báo chí, nhân quyền, xã hội công dân, độc tài đảng trị, tư pháp độc lập”.
Giáo sư triết học Vương Giang Tùng, đại học Bắc Kinh cho biết ông được “khuyến cáo là với tư cách một nhà giáo ông phải thận trọng trong lời nói với sinh viên”. Một giảng viên ở Thượng Hải xác nhận có nhận được danh sách các chủ đề bị cấm
Blogger Người Buôn Gió từ trời Tây nghĩ về Việt Nam
13.05.2013
VOA
Blogger Người Buôn Gió:
Họ đối xử với tôi rất tốt. Tôi rất cảm động. Một dân tộc với những con người tốt như thế này mà trước kia từng xâm lược và tiêu diệt người Do Thái. Tôi ngẫm nghĩ rằng vẫn là con người đấy thôi nhưng cái tư tưởng, chủ nghĩa họ theo đuổi sẽ biến họ thành con người tồi tệ hay tốt đẹp. Đó là điều tôi cảm thấy rất sâu sắc. Ở đây, họ cấp cho tôi căn hộ riêng đầy đủ tiện nghi từ máy tính đến điện thọai. Họ mua bảo hiểm sức khỏe cho tôi và cả bảo hiểm cho tôi nếu tôi ra đường làm hỏng gì của ai thì bảo hiểm sẽ đền cho tôi. Họ chu đáo đến độ như vậy.
Trả lờiXóaÔng thị trưởng nói với tôi rằng ở đây tôi yên tâm có thể viết bất cứ điều gì tôi muốn, kể cả tôi viết rằng ông ta là một thằng khốn nạn hoặc chính sách của đất nước này là tồi tệ. Ông nói tôi cứ viết thoải mái, không ai làm khó khăn hay bắt bớ tôi vì chuyện đấy cả. Đến đây, vừa ngồi vào máy tính tôi cũng định thao tác vượt tường lửa, nhưng chợt nghĩ lại thấy buồn cười vì tôi đang ở một đất nước làm gì có tường lửa để mà vượt. Nó đã trở thành bản năng khi tôi ngồi vào máy. Lời nói của người lãnh đạo cao cấp nhất thành phố này và thực tế khi tôi ngồi vào máy tính ở đây không phải vựơt tường lửa đã nói lên tất cả về tự do ngôn luận, tự do thông tin ở đây.
Từ khi sang đây, tôi chưa nhìn thấy bóng cảnh sát hay tổ trưởng dân phố hay dân phòng nào đến cả. Còn ở bên Việt Nam, ngay trước cửa nhà tôi người ta dựng lên trạm dân phòng để quan sát và bắt khai báo. Ở đây người ta không có chuyện đấy.
Đi trên đường, nhìn gương mặt của người Đức và người Việt Nam khác nhau rất nhiều. Gương mặt người dân ở đây thoát lên sự thanh thản, không lo âu, toan tính hay nhọc nhằn, rất yên bình, vui vẻ. Họ không phải lo lắng, lo sợ hay sợ hãi. Còn ở Việt Nam, gương mặt người dân toát lên những lo âu, trằn trọc, trăn trở, những khó khăn. Tôi không nói về mặt vật chất vì khác biệt rất rõ ràng ai cũng thấy. Đời sống vật chất các thứ ở đây hơn hẳn đất nước Việt Nam đến bao nhiêu lần. Tôi nghĩ những gương mặt đó nói lên tất cả về đời sống, chính trị, kinh tế.
Tôi nghĩ rất là khó ứng dụng tư duy và đời sống ở đây vào Việt Nam vì đất nước chúng ta là một đất nước kỳ quặc như trong tác phẩm tâm huyết nhất của tôi Đại Vệ Chí Dị đã viết, kỳ quặc, kỳ quái, một đất nước kỳ quái, không thể nào áp dụng một lối sống ở nơi văn minh vào đấy được. Nó có những luật lệ và ngoắc ngoéo, thông lệ ước ngầm riêng, hoàn toàn khác. Tôi sang đây, tôi thấy biểu tình mà không hề thấy bóng cảnh sát hay dân phòng. Ở Việt Nam, chúng tôi vừa chớm căng băng rôn thì lập tức công an đến hốt cổ về tội ‘gây rối trật tự công cộng. Tôi từng bị như thế. Ở đây, tôi thấy các quan chức nhà nước rất dễ dàng và thân thiện. Ở Việt Nam, dân không dễ dàng vào thăm trụ sở hội đồng nhân dân phường. Còn ở đây, tôi vào xem tòa nhà quốc hội dễ dàng. Họ rất thân thiện.
Tôi chẳng thấy điều đó. Có hôm tôi gặp ông thị trưởng đi bộ trên phố, ông đến bắt tay, vỗ vai tôi rồi hòa vào dòng người đi bộ. Ở Việt Nam mấy khi nhìn thấy một ông quận trưởng. Chủ tịch một quận thôi thì cũng phải xe con đưa rước rồi.
Bi kịch của cách mạng và hành động của chúng ta.
Trả lờiXóaAnh đùa với các tiệm cầm đồ hơi quá,không tóm vì anh có 10 năm chiến trường chống Mỹ đấy.
Cách mạng là sự nghiệp của nhân dân,của trí thức,nhà khoa học...Cách mạng có lúc gắn với các nhà cầm đồ,có lúc xa nhau vời vợi như lúc này.Hành động của chúng ta phải có tổ chức có chiến lược,sách lược và tổ chức hành động đúng đắn,Khong có, mà đưa nhân dân và bọn trẻ vào hành động tự phát khác nào ném bọn trẻ cho đám cầm đồ nó thiến,gây ra cảnh nồi da xáp măng rừng....thôi đi anh Quốc ơi.
Thế giới ngày nay đâu có nước nào còn cách mạng trong nhóm lãnh đạo đất nước,toàn là đám cầm đồ cả,chúng lũng đoạn toàn thể đám giai cấp vô sản và trung lưu trên toàn thế giới,biến họ thành đám nô lệ tự nguyện để tồn tại.
20 năm qua anh viết,thuê in,đi các nơi chào bán,rất thương anh,Tôi có lần đòi bắt giam anh và Nguyễn Trung Hiếu vì khuyên tôi ra Đảng,Tôi bảo tôi vào đảng là vì nhân dân,vì đảng,không vì tôi và đám cầm đồ.
Sau giải phóng tôi thi và vào đại học ngay,thế mà hơn 10 năm trời,cả tỉnh ủy,huyện ủy,cả anh và anh Hiếu đều không biết tôi học tới đâu để bóc lột tư duy.Khi nge tôi vào đại học mới vỡ òa,.
Thế đấy,ngày ấy mà thế,thì nay HỌ làm gì có cách mạng,làm cầm đồ là tốt quá rồi.Khuyên tôi theo MỸ,nhất là anh HIẾU,nói rõ là tôi là nhà tư bản sống trong chế độ của MỸ và VNCH,vầy mà tôi phải làm cách mạng,lộ tù,mới ra vùng giải phóng vì chấp hành tổ chức.Cái tổ chức đó nó lừa tôi kinh khủng,tôi cũng lừa lại không kém.Nhưng anh biết tôi rất thương và quí các anh các em,nhất là Mai Nhung,Nguyệt Minh,Thị Lịnh,chị Phượng,Trâm,PHÚC...chỉ có YÊU thôi,mà chị THU,chị Xanh bị phê bình cuối 1969 tại HT Nước Biếc tận mạt,như khủng bố thì quá phản cách mạng.Cuối 1965 khi cần đoàn kết cả dân tộc,mà phát động căm thù giai cấp,thì liệu ngu xuẩn nào hơn.Để cứu Đảng,tôi nói với ba nuôi tôi,và chú Mai Lương dẹp và dẹp thật.đơn giản vì tôi đưa ra sách Trăm hoa đua nỡ trên đất Bắc,Địch đã vạch tội chúng ta,nên không tái phạm,
Tôi nêu ra để các bạn thấy rằng,chóp bu của đám cầm đồ thời nào cũng thâm hiểm và quá ác.Ngay lương hưu của anh Bùi Minh Quốc nó không trả,khi anh Đẳng lên làm thủ lĩnh,tôi viết thư vì bạn thân,để trả lương cho a. Quốc,A. Điềm can trả tự do.
Nhiều anh đi kháng chiến về làm dốc,đói mà không chìu để nhận hưu,Tôi chứng minh mọi lẽ rồi đi làm sổ hưu tất.Vì,Chúng nó là AI mà TA bất mãn,sống trong cơ quan to nhất mà đến mẹ tôi 1 lần vào lo cưới vợ cho tôi,phải tuyên SAO chúng nó là cơ quan lớn vậy mà không có văn hóa gì cả.MẸ tôi giỏi thật.
Chuyện TÔI có vợ cũng do thần thánh lo đấy nhé,Ngày ấy tôi già ngốc đế,thế mà bà PHÁN xanh rờn...
Cách mạng là sự ngiệp của quần chúng,cách mạng là khoa học,khoa học là vô biên.Văn chương là sáng tạo,sáng tạo là vô hướng.Nghệ thuật là vị nghệ thuật,vị nghệ thuật là vị nhân sinh.Không có chuyên nghệ thuật vị nghệ thuật là không có nghệ thuật vị nhân sinh.
hơi dài,xin lỗi và chia xẻ.
Buồn nhỉ?!
Trả lờiXóaHội NV là tổ chức của ĐCS thành lập và lãnh đạo.
Trả lờiXóaThái độ của BMQ với ĐCS là rõ ràng và nhất quán.
Tại sao ông lại còn tương tác với HNV rồi ca thán.
Làm thế nó mất tư cách của ông đi.
Bây giờ Việt Nam rất ít người đọc sách. Các cháu học sinh thì vùi đầu vào học bài mẫu .Các cháu sinh viên chơi điện tử , tán nhau trên máy. Các bác thợ hết giờ vào quán bia hơi cười ngoác , nói to. Nông dân tối ăn cơm xem ty vi của Đảng. Cán bộ địa phương có báo Đảng cấp miễn phí ( Chất lượng thông tin, giá trị văn học các bác biết rồi) . Cán bộ cấp trên chiều đi thể thao và uống rượu tiếp khách.Còn ai đọc sách đâu.
Trả lờiXóaNhững tác phẩm văn học của Bác hay nhưng động chạm họ chẳng màng in . Báo , tạp chí nọ kia toàn quảng cáo và tin tai nạn, đâm chém,cưỡng hiếp nhai lại của nhau.
Đất nước văn vật - bây gìơ chỉ thấy vật ( Chính trị - giáo dục - y tế ..... ) chẳng thấy văn đâu.