Không ngạc nhiên với nghi án “lại quả” 80 triệu yen
(tương đương 16 tỷ đồng) từ nhà thầu cho ngành đường sắt Việt Nam, giới trong
nghề hiểu rất rõ những khoản “chi phí ngầm” đã trở thành cái “lệ”.
Đây không phải lần đầu tiên chúng ta phát hiện ra tham
nhũng trong lĩnh vực giao thông xuất phát từ thông tin phía Nhật Bản. Trước đó
vụ án Huỳnh Ngọc Sĩ tham nhũng trong dự án đại lộ Đông Tây cũng được tìm ra
xuất phát từ thông tin báo chí Nhật Bản nêu.
Vậy tại sao phía Nhật Bản lại phát hiện ra nhiều sai
phạm có liên quan đến quan chức Việt Nam ,
trong khi các quốc gia khác cũng làm việc với Việt Nam lại không?
Lý do đơn giản bởi hệ thống kiểm toán và ngành thuế
Nhật Bản luôn làm việc rất nghiêm túc, kiểm soát chặt chẽ các dòng tiền lưu
thông. Qua đó những khoản tiền bất hợp pháp rất dễ “lòi" ra.
Ngược lại một số đối tác nước ngoài khác mà chúng ta
vẫn hợp tác bấy lâu này, tiêu cực hẳn không thiếu, nhưng do việc quản lý lỏng
lẻo nên tham nhũng chưa bị bại lộ.
Nghi án "bôi trơn" 16 tỷ đồng được bộ GTVT xác định xuất phát từ tuyến đường sắt đô thị số 1 |
Với sự kiểm soát chặt chẽ như vậy, liệu nhà đầu tư nội
có “sợ” hợp tác với nhà thầu Nhật Bản và sẽ tìm đến đối tác nước ngoài khác,
tuy năng lực không bằng nhưng độ “an toàn” sẽ cao hơn? Điều đó cũng đồng nghĩa
với việc sẽ lãng phí và công trình sẽ kém chất lượng?!
Chia sẻ với Infonet về điều này, một vị chuyên gia
giao thông đề nghị được ẩn danh khẳng định, riêng đối với những dự án có nguồn
vốn ODA của nước nào thì nước đó sẽ đảm nhận trong cương vị nhà thầu. Chẳng hạn
dự án có nguồn vốn ODA Nhật Bản, thì nghiễm nhiên nhà thầu sẽ là phía Nhật Bản.
Hoàn toàn không có chuyện vốn ODA Nhật Bản mà nhà thầu lại đến từ Trung Quốc
hay một quốc gia nào khác.
Chuyên gia trong ngành giao thông này cũng nói thêm
rằng, ngay cả đến nhà thầu Việt Nam
cũng rất khó “chen chân” vào các dự án ODA. Đã nhiều lần tham gia bỏ thầu,
nhưng vị chuyên gia này cho biết đều có cùng một kết quả: “trượt” mà chẳng hiểu
vì sao, mặc dù năng lực nhà thầu nội không hề thua kém. Tuy nhiên cũng có một
lý do giải thích điều này, vì nguồn vốn tài trợ của họ nên họ phải được ưu tiên
và được nhận thầu.
Với nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực tư vấn, chuyên
gia cho biết khi chọn các đơn vị nước ngoài, chi phí thường đội lên rất cao,
nhưng nhà đầu tư vẫn chọn, còn nhà thầu nội sẽ bị loại vì có thể với lý do nhà
thầu nội nhỏ, nên không thể lọt được vào “danh sách”.
Nhưng khi đối tác nước ngoài trúng thầu, họ thường
chia nhỏ ra thành nhiều gói và thuê nhà thầu phụ Việt Nam làm với mức
giá rẻ, thậm chí cũng chỉ đủ chi trả tiền nhân công.
Trở lại câu chuyện “lót tay” 16 tỷ để được trúng thầu,
vị chuyên gia không tỏ ra ngạc nhiên, vì không chỉ có giao thông, mà hầu hết
các ngành nghề nào cũng đều có hiện tượng “bôi trơn”. Trong ngành vận tải,
khoản tiền “lại quả” đó được gọi là “chi phí ngầm”, hay “chi phí đen”. Khoản chi
phí này chiếm tỷ lệ khá lớn trong lĩnh vực vận tải.
Chắc chắn với những món “lại quả” đó sẽ làm cho tổng
mức đầu tư tăng lên, vì tất cả những khoản chi đó đều nằm trong dự toán công
trình. Họ sẽ phải tính toán làm sao để hợp thức hóa toàn bộ các khoản chi đó.
Tất nhiên điều này không được công khai, nhưng nó đã trở thành “lệ” trong xã
hội mà những người trong ngành đều “thuộc lòng”.
Từ việc khai báo khoản tiền “lót tay” lên tới 16 tỷ
đồng, vị chuyên gia giao thông này cảnh báo công tác quản lý của chúng ta “có
vấn đề” và cần phải làm thế nào để nó không biến thành tiền lệ. Dù dòng tiền
ODA của nước ngoài, nhưng họ đã giao cho ta quản lý thì đó là tiền của chúng
ta. Nếu quản lý kém thì nguồn tiền này sẽ mất đi rất nhiều.
Có cùng quan điểm này, trao đổi với phóng viên, TS
Nguyễn Xuân Thủy – người rất thông thạo trong lĩnh vực đường sắt cũng cho rằng,
nguồn vốn sử dụng vào lĩnh vực này đang bị lãng phí lớn.
TS Thủy cho rằng, vấn đề định hướng, quy hoạch trong
mỗi dự án giao thông có ý nghĩa rất lớn đến việc tăng hay giảm chi phí. Định
hướng tốt đương nhiên sẽ tiết kiệm tối đa chi phí, nếu ngược lại sẽ phát sinh
thêm chi phí rất lớn.
Ông
cũng thẳng thắn cho rằng, các nhà thầu tư vấn trong nước hiện nay rất có năng
lực, nhưng lại không được đảm nhận. Việc thuê nhà thầu ngoại cũng làm chi phí
công trình tăng cao.
Đối với dự án đường sắt đô thị Nhổn – ga Hà Nội, vị
chuyên gia này cũng nhiều lần đề nghị không nên kết hợp cả đi ngầm và đi nổi,
mà chỉ có thể lựa chọn một trong hai phương án. Tuy nhiên quyết định cuối cùng
của chủ đầu tư hiện nay vẫn là đi ngầm kết hợp với đi nổi.
Cay cú:
Trả lờiXóa"Tao ăn có 80 triệu yen (16 tỉ VND) sao làm rùm beng quá vậy?! Có những thằng ăn mấy tỉ USD, phá còn hơn tao, sao không xử chúng nó?!
Ối giời ơi! Bất công quá! Công lý ở đâu?!"
nó chết mất rồi con ạ
XóaTự Sự Quan Tham
Trả lờiXóaĐúng là Trí tuệ đỉnh cao
Càng nhiều Dự án thì tao càng giầu
Đớp bạo, ta có trả đâu
Sau này vỡ nợ bổ đầu toàn dân
Ngu khu đen, một lũ đần.
Vấn đề bôi trơn, chống trơn chống trượt ở xứ thiên đường này thì thằng trẻ con cũng biết...
Trả lờiXóaĂn từ cấp cao nhất....đến thằng thấp nhất.....
Cả bộ GTVT, truyền thông, cơ quan CA, nhiều quan chức bị lôi kéo vào vụ "lại quả 80 triệu yen" làm người ta dễ bị hiểu lầm đây là vụ tham nhũng cuối cùng của chính thể này.
Trả lờiXóaThưa quý vị, 16 tỷ là quá nhỏ bé đối quan chức của chúng ta. Chỉ cần bằng mắt thường, chỉ cần biết 4 phép tính số học: cộng, trừ, nhân chia, nhìn ra xung quanh thì sẽ thấy mọi thứ cứ sờ sờ ra trước mặt,16 tỷ hoàn toàn không đáng để dư luận phải quan tâm.
Tuy rằng đối với người lao động chân chính thì một đôi bò của Lục Lạc Vàng đã làm biết bao những gương mặt hốc hác sung sướng đến chảy nước mắt, 500 triệu đã là ước mơ của cả đời.
Còn tôi thì tin rằng nếu trong túi có 10 triệu thôi thì cô giáo Giang Thị Mỹ Diệu (27 tuổi, thôn Phước Bắc, xã Tam Lãnh, H.Phú Ninh, Quảng Nam) đã không phải quẫn bách buộc hai con nhỏ vào người rồi nhảy xuống hồ Phú Ninh tìm đến cái chết ngày 24/03/2014.