Thư
ngỏ của TS VŨ DUY PHÚ
Kính
gửi - Quốc hội
- Đồng kinh gửi Trung ương đảng,
- Bộ
Chính trị và Chính phủ
Từ xưa đến nay, mọi vĩ nhân về tư tưởng đều đã biết đứng
trên vai của những vĩ nhân sống ở những thời đại trước mình. Các Mác đã biết
tổng kết, chắt lọc những tư duy vĩ đại của “CNXH không tưởng” của thế kỷ 17, tư tưởng Cách mạng vô sản Pháp thế kỷ 18 , và triết
học Đức thế kỷ 19 . . . ..để đưa ra học thuyết Mác.
Ấy vậy mà, trên cơ sở diễn biến nhanh của thực tiễn (là chân lý) chỉ ngay trong thời đại của ông, Mác cũng tự cho là trí tuệ - tư duy của mình chưa được hoàn chỉnh, cần phải thay đổi, nên vẫn cố hoàn thiện từng bước, thậm chí tự bác bỏ nhiều phần của cái cũ (thời QTCS I) , đề xuất tư tưởng mới (dẫn tới QTCS II- XHDC ). Nhưng Lênin thì khác và thực chất là cuối cùng đã thất bại, vì ông hầu như chỉ bám chặt lấy “Tư tưởng vĩ đại” giai đoạn đầu còn nông nổi của chỉ một mình chàng thanh niên Các Mác (“Chế độ xưa ta mau đập tan tành”,mặc dù có lúc Lênin đã ngộ ra, đã làm “Chính sách kinh tế mới”, nhưng sửa sai không kịp (vì Stalin còn lâu mới hiểu nổi đường lối, chiến lược mới của Lênin khi đó) ! Mao Trạch Đông thì lại càng tự phụ, thiếu am hiểu và tham khảo rộng rãi nhiều vĩ nhân thế giới. Riêng Hồ Chí Minh của Việt Nam, nói một cách ngắn gọn, Hồ Chí Minh đã hoàn toàn biết đứng trên vai của rất nhiều những Nhà tư tưởng khổng lồ: Đức Phật Thích ca, Thánh Giê su, Khổng tử, Các Mác, Lênin, Tôn Dật tiên, Găng đi . . .và nhiều tinh hoa khác của nhân loại, chính vì vậy Người đã chiến thắng được mọi trở ngại để đưa đất nước đến độc lập, tự do (cho cả nước, như một tổng thể). Vì vậy, nếu chúng ta tự nhận xứng đáng là học trò của Hồ Chí Minh, thì chúng ta không thể “bám lấy” chỉ riêng có một Người khổng lồ nào đó, hay một Chủ nghĩa nào đó, trường hợp của ta hiện nay, là Chủ nghĩa hỗn hợp Mác – Lê ! Nếu giả dụ, CN Mác – Lê mà là đúng với mọi thời đại, thì cùng lắm cũng chỉ như các Định luật của Niwtơn vĩ đại hay Einstein thiên tài: Người đời chẳng cần nói rằng tôi đang vận dụng đinh luật của các Ông Niwton và Einstein, khi thiết kế các công trình, dù chúng vĩ đại đến mấy, trên Trái đất này. Nhưng nếu chúng ta dương cao ngọn cờ tư tưỏng đường lối học thuyết Hồ Chí Minh, thì cũng tức là chúng ta cùng một lúc đã dương cao tư tửong của tất cả những Nhà hiền triết khổng lồ của Nhân loại mà Hồ Chí Minh đã chắt lọc những tinh tuý của họ và tinh hoa nhân loại truyền đạt lại cho chúng ta hôm nay. Đó là tư tưởng “Lấy Dân làm gốc”, là “tình yêu nhân loại bao la như đại dương”, là Đại đoàn kết, là Dân chủ, không Độc quyền, Người không câu nệ sự khác biệt, hơn nữa, chính từ khác biệt, đối lập . . . sẽ nẩy ra sáng tạo, đổi mới, và đột phá ! Với học thuyết Hồ Chí Minh, ViệtNam không thể
rơi vào “Vết ngứa 70 năm” mà Larry Diamond (*) đã tổng kết. Vinh dự thay dân
tộc Việt Nam
đã có học thuyết của chính mình – Học thuyết Hồ Chí Minh - để mà . . .thoát mọi
khó khăn và vươn tới !
Ấy vậy mà, trên cơ sở diễn biến nhanh của thực tiễn (là chân lý) chỉ ngay trong thời đại của ông, Mác cũng tự cho là trí tuệ - tư duy của mình chưa được hoàn chỉnh, cần phải thay đổi, nên vẫn cố hoàn thiện từng bước, thậm chí tự bác bỏ nhiều phần của cái cũ (thời QTCS I) , đề xuất tư tưởng mới (dẫn tới QTCS II- XHDC ). Nhưng Lênin thì khác và thực chất là cuối cùng đã thất bại, vì ông hầu như chỉ bám chặt lấy “Tư tưởng vĩ đại” giai đoạn đầu còn nông nổi của chỉ một mình chàng thanh niên Các Mác (“Chế độ xưa ta mau đập tan tành”,mặc dù có lúc Lênin đã ngộ ra, đã làm “Chính sách kinh tế mới”, nhưng sửa sai không kịp (vì Stalin còn lâu mới hiểu nổi đường lối, chiến lược mới của Lênin khi đó) ! Mao Trạch Đông thì lại càng tự phụ, thiếu am hiểu và tham khảo rộng rãi nhiều vĩ nhân thế giới. Riêng Hồ Chí Minh của Việt Nam, nói một cách ngắn gọn, Hồ Chí Minh đã hoàn toàn biết đứng trên vai của rất nhiều những Nhà tư tưởng khổng lồ: Đức Phật Thích ca, Thánh Giê su, Khổng tử, Các Mác, Lênin, Tôn Dật tiên, Găng đi . . .và nhiều tinh hoa khác của nhân loại, chính vì vậy Người đã chiến thắng được mọi trở ngại để đưa đất nước đến độc lập, tự do (cho cả nước, như một tổng thể). Vì vậy, nếu chúng ta tự nhận xứng đáng là học trò của Hồ Chí Minh, thì chúng ta không thể “bám lấy” chỉ riêng có một Người khổng lồ nào đó, hay một Chủ nghĩa nào đó, trường hợp của ta hiện nay, là Chủ nghĩa hỗn hợp Mác – Lê ! Nếu giả dụ, CN Mác – Lê mà là đúng với mọi thời đại, thì cùng lắm cũng chỉ như các Định luật của Niwtơn vĩ đại hay Einstein thiên tài: Người đời chẳng cần nói rằng tôi đang vận dụng đinh luật của các Ông Niwton và Einstein, khi thiết kế các công trình, dù chúng vĩ đại đến mấy, trên Trái đất này. Nhưng nếu chúng ta dương cao ngọn cờ tư tưỏng đường lối học thuyết Hồ Chí Minh, thì cũng tức là chúng ta cùng một lúc đã dương cao tư tửong của tất cả những Nhà hiền triết khổng lồ của Nhân loại mà Hồ Chí Minh đã chắt lọc những tinh tuý của họ và tinh hoa nhân loại truyền đạt lại cho chúng ta hôm nay. Đó là tư tưởng “Lấy Dân làm gốc”, là “tình yêu nhân loại bao la như đại dương”, là Đại đoàn kết, là Dân chủ, không Độc quyền, Người không câu nệ sự khác biệt, hơn nữa, chính từ khác biệt, đối lập . . . sẽ nẩy ra sáng tạo, đổi mới, và đột phá ! Với học thuyết Hồ Chí Minh, Việt
-- (*)
Larry Diamond đã nghiên cứu tổng kết đi đến kết luận rằng: Các chế độ độc tài
đảng trị (dù “XHCN” hay không XHCN”) cũng đều chỉ tồn tại được tối đa là 70
năm, mà Liên Xô là điển hình.
II. Việc dễ, có thể làm ngay
Đảng ta đã quen với tâm niệm: Cách mạng là sự nghiệp
của nhân dân. Đảng chỉ lãnh đạo bằng chủ trương đường lối đúng đắn chung, chăm
nom công tác cán bộ, kiểm tra và gương mẫu thực hiện. Còn mọi thắng lợi trước
đây đều là do toàn dân góp công sức, trí tuệ và xương máu vào mà thành tựu.
Nhưng trong thực tế từ khi hoà bình lập lại, mọi việc lãnh
đạo của Đảng diễn ra trên toàn quốc đã mở rộng một cách sai lầm ra tất cả trong
sự ôm đồm, độc quyền toàn diện của Đảng, mà trên thực tế là dưới sự lãnh đạo toàn
diện chỉ của các cấp uỷ Đảng, thậm chí là quyền quyết định cuối cùng chỉ của
đ/c bí thư đảng, từ trung ương đến mọi cấp uỷ đảng ở từng cơ sở. Như vậy thực
chất là trái với quy luật tự nhiên “Đảng với Dân như cá sống trong nước” và đường
lối “Lấy dân làm gốc” của Đảng.
(Hãy thử điểm nhanh qua những sự việc vẫn diễn ra hàng
ngày có thực ở mọi nơi từ xưa đến nay làm thí dụ :
Tại xã X, Chủ tịch xã xin ý kiến chỉ đạo và quyết định
của Bí thư đảng uỷ xã: Mấy xuất đất chân đê, đảng uỷ đã quyết định thu hồi,bán
đi lấy tiền xây lại hội trường và nhà văn hoá. Doanh nghiệp xây dựng thì thúc
đẩy, nhưng nông dân đang phản đối. Vậy xin anh cho ý kiến quyết định ?
Tại huyện Y, giám đốc phòng giáo dục huyện xin ý kiến
quyết định cuối cùng của Bí thư huyện uỷ: Có ý kiến đề nghị huyện hãy cho xây
lại nhà ở đã quá dột nát của giáo viên và nhà nội chú của học sinh, trong khi
bên thương nghiệp lại đòi cho sửa chữa chợ huyện trước (và đang “bám riết” Bí
thư ! )
Tại tỉnh Z, Phó chủ tịch UB ND tỉnh (được chủ tịch UB
phân công) xin ý kiến quyết định cuối cùng của bí thư đảng bộ tỉnh về việc có
dứt khoát điều Đ/C bí thư huyện uỷ huyện T lên làm giám đốc sở thông tin và truyền thông hay không (Đồng chí
này được biết là có vấn đề tham nhũng đã bị lộ tại huyện ấy, nên phải điều đi)
Tại
xí nghiệp đóng tầu nọ, câu chuyên rắc rối trong việc mua một chiếc tầu cũ về
tân trang lại, chưa biết nên khai báo với tài chính theo giá trị mới , hay giá
trị mua tầu cũ. Nếu khai theo giá trị mới, như đảng uỷ đã bàn, có thể sau này
bên kiểm tra người ta phát hiện ra thì rất phiền. Vậy theo chỉ thị của Giám
đốc: tốt nhất là xin ý kiến quyết định cuối cùng của đ/c chí Bí thư xí nghiệp cho “ăn chắc”. Sau này có chuyện gì
thì là “đã có ý kiến lãnh đạo của Bí thư . . .”
Doanh nghiệp D vừa thầu một vùng đất để làm dự án mới.
Nếu khai khống từ 100 tỷ lên 500 tỷ, theo quy định thì có thể được vay NH đến
60 %, số tiền dôi ra đó lên tới gần 300 tỷ. Phần chênh lệch này đem gửi ngân
hàng với lãi suất 16% để . . .”cùng sử dụng” trong DN và “có đi có lại” với NH,
thì rất có lợi. Nhưng việc lớn như vậy, “bố ai mà dám quyết”, tốt nhất là xin ý
kiến đảng uỷ, hay để cho đỡ bị dò rỉ thông tin lộ ra, chỉ nên xin quyết định
của Bí thư thôi !
Tại trường N, các thày cô cũng thấy dậy thêm lấy tiền
như hiện nay là việc làm quá trớn. Mấy vị lớn tuổi luôn luôn đem thí dụ về việc
bồi dưỡng vài học sinh yếu kém ở trong lớp (nhưng không đòi tiền thù lao của
cha mẹ học sinh) trước đây ra làm dẫn chứng, rằng việc bòi dưỡng học sinh yếu
kém vẫn nằm trong phạm trù nhiệm vụ bắt buộc của giáo viên. Nhưng khi xin ý
kiến bí thư đảng bộ của trường, thì đ/c bí thư vẫn quyết là cứ làm như cũ cái
đã, vì chính đ/c này cũng rất tích cực dậy thêm để “cải thiện” !
Trong
dịp bầu cử HĐNN tại đơn vị nọ, mọi người hỏi nhau nên bầu ai, bỏ ai. Một công
dân tuyên bố ráo hoảnh: Đảng đã chọn và quyết cả rồi, việc gì cần phải suy nghĩ
cho mệt. Tôi cứ xoá luôn 2 vị cuối cùng. Muốn trúng ai cũng được ! Vậy là, có
HĐNN cũng được, mà không có cũng được. Nhưng có thì “đẹp mặt”, nhưng mà lại tốn
tiền thuế của nhân dân, ý kiến, ý có lắm chuyện, lại phải “ăn chia” cho bên
HĐNN, nên tốt nhất là bỏ quách đi còn hơn !
Bộ Kế hoạch và đầu tư của ta, trước kia thì làm kế
hoạch chi tiết cho đến tận sản phẩm, đến từng huyện và doanh nghiệp, làm thay
nhân dân (!). Từ khi đi vào kinh tế thị trường, thì quên cả CN Mác – Lê, chỉ
nhăm nhăm chạy theo “đầu tư” (chạy theo “mầu”), để cho nền sản xuất chung cả
nuớc lộn xộn, nhiều thứ lớn (nguyên liệu, cảng biển, sân gôn, Vinashine,
Vinaline, vốn – lãi ngân hàng, đập thuỷ điện, thu hồi đất . . . mất cân đối lớn
và sai nguyên tắc nghiêm trọng). Đó là những sai lầm lớn vì ỉ lại vào quyết
định của lãnh đạo đảng. Nếu để cho “kinh tế thị trường chính hiệu” và nhân dân
tự chủ, được tự điều tiết thực sự thì
lại khác.
Sau khi đi thăm Nam Hàn về, Đ/C Tổng Bí thư Đảng thời
đó, học tập nước bạn, cứ nhất quyết quyết định nhập các doanh nghiệp quốc doanh
lại lập thành các “tập đoàn DN nhà nước” để tạo “những quả đấm thép”. Cuối cùng
bên Chính phủ cũng phải tuân lệnh. Đ/C TBT ấy, không hiểu rằng, các Tập đoàn
quả đấm thép của Nam Hàn là của tư nhân, đi lên từ các Doanh nghiệp làm ăn
giỏi, lãnh đạo các DN ấy đầy đủ trí thức chuyên môn và dầy dạn kinh nghiệm
thương trường, vì vậy chính phủ Nam Hàn đã lựa chọn để có chính sách ưu đãi và
cho vay lãi thấp chút ít về tài chính khi cần thiết. Cái chính là các Tập đoàn
này họ không được độc quyền và họ không dại gì lại “tham nhũng” của chính họ.
Trong các Hội nghị TƯ Đảng, dường như Đ/C Tổng Bí thư
luôn ngăn chặn ngay từ đầu là: Kiên định CN Mác – Lê là đúng đắn, là việc không
phải bàn nữa. Trong khi tại cái nôi sinh ra CM Mác – Lê, tại nước Nga Xô viết
và khối các nước Đông Âu cũ, và cả bên Trung Quốc anh em, nhân dân đã từ bỏ
hoàn toàn CN Mác – Lê vì nó đã hoàn toàn hết vai trò lịch sử rồi. Thực ra, CNXH
chính hiệu (Dân giầu, nước mạnh, xã hội dân chủ, công bằng văn minh) thì các
nước văn minh tiến bộ trên thế giới lâu nay họ đều lẳng lặng đặt mục tiêu đó để
hướng tới, có điều họ không đại ngôn nói ra, nhưng về biện pháp thực hiện, họ
không câu nệ tuân theo riêng một chủ nghĩa nào, một kinh thánh nào. Cứ cái gì
có lợi cho nhân dân, cho đất nước họ thì họ cương quyết làm.
Vân
vân, và vân vân).
Thực ra, theo quy định chung, không phải việc gì mọi
người bên chính quyền và đoàn thể cũng phải xin ý kiến quyết định của cấp uỷ
hoặc bí thư đảng. Nhưng do cái thể chế “Độc đảng lãnh đạo toàn diện” (đảng chủ)
đã kéo dài mấy chục năm, nên trên toàn lãnh thổ đã rất quen cái luật và lệ đảng
quyết định ấy rồi. Vì theo cái thể chế đó, thì bên chính quyền và đoàn thể tha hồ ỉ lại, dựa dẫm, làm ẩu, thậm chí làm
liều, tiêu cực, tham nhũng, tuỳ tiện lấy thêm biên chế, v. v. .sau đó khi cần
thì đổ vấy cho bên đảng “đã chỉ đạo và quyết định”, vì vậy không ban kiểm tra, kiểm soát nào dám làm gì cả. Còn
bên đảng do có kinh thánh CN Mác – Lê che trở, tự coi mình đã lãnh đạo giành
được độc lập, thì cũng tự giành lấy quyền lãnh đạo xây dưng và phát triển đất
nước, măt khác, chẳng có chỗ nảo trong Hiến pháp và luật ghi trách nhiệm cụ thê
của đảng cả, vậy thì tội gì mà không nắm lấy quyền quyết định tất cả, để các
cấp chính quyền và đoàn thể phải vị nể và . . .buộc phải cung phụng để được che
chắn và còn phối hợp “làm ăn lâu dài” ? Cái gốc độc quyền quyết định đó – tuy
trong chiến đấu vũ trang (cùng nhiều yếu tố khác) đã đem lại thắng lợi to lớn –
thì trong xây dựng hoà bình và hội nhập quốc tế đã làm nẩy sinh ra mọi sự tiêu
cực, tệ nạn, suy thoái xã hội, kìm hãm sự phát triển của đất nước, mà chúng ta (đảng
và chính quyền) – vì quyền lợi của cả hai bên gắn chặt với nhau - nên đang “bàn mãi” giải pháp khắc phục mà
chưa dũng cảm chỉ ra nguyên nhân thực chất và biện pháp có hiệu quả tận gốc.
Cần nhớ sự thực sau đây khi bàn luận: Cạnh tranh đa nguyên thì tưởng chừng lộn
xộn, nhưng thực tế nếu luật pháp gốc đã đúng đắn, thì xã hội vẫn ổn định, chỉ
có các thế lực chính trị muốn lên làm lãnh đạo là phải cạnh tranh thẳng thắn
công khai minh bạch với nhau để nhân dân có thể tự do bình đẳng chọn lựa đúng
hơn người lãnh đạo. Còn độc quyền một đảng như của nước ta, thì cứ tưởng rằng
như thế là ổn định, song trên thực tế đó là chế độ còn dở hơn cả chế độ phong
kiến, là nguyên nhân chủ yếu tạo ra sự suy thoái đạo đức mọi mặt toàn xã hội, chính
nó đến lượt mình làm vô hiệu hoá hoặc làm méo mó tất cả những chủ trương đúng
đắn của TƯ Đảng, của Bộ Chính trị, những sáng kiến, những đề xuất cải cách của
nhân dân, của chính phủ và sự giúp đỡ chân tình của các nước tiên tiến, nó đang
âm ỉ gây ra sự bất bình trong nhân dân như hiện nay, và nguy cơ bùng phát khi
có “giọt nước tràn ly” như đã xẩy ra ở nhiều nước theo thể chế này. Càng cố
gắng “chỉ đạo” bàn kế lập mưu dẹp bỏ và dấu diếm sự bất bình của nhân dân, thì sự
căm giận của nhân dân ngày càng tăng lên và sự bùng phát nổi loạn của xã hội ngày
càng tới gần.
Nói cách khác rõ thêm, lâu nay tại mỗi một đơn vị hành
chính hay kinh tế từ nhỏ đến lớn trong cả nước đã có một ông vua (tức là các
cấp uỷ đảng và bí thư đảng tại chỗ), ông vua này có quyền trên cả luật pháp (vì
có quyền tại chỗ lãnh đạo độc quyền toàn diện và duy nhất, có quyền nhân danh
Đảng CS quyết định mọi chủ trương cụ thể và số mệnh chính trị của mọi người, mà
cấp trên thì quan liêu, bị bịt mắt ). Vì vậy, ông vua này – vì cũng là con
người, như mọi người- do “độc quyền lãnh đạo” nên có thể quyết định thiên về bảo
vệ quyền lợi của cái tổ chức “vua” ấy của mình, bằng cách dung túng, bao che
cho các cấp dưới để họ có thể an toàn mà vi phạm pháp luật, có thể làm bậy,
trong đó điển hình nhất là tham nhũng tiêu cực, lựa chọn nhân sự thân quen, và được tự phán
xét tội lỗi của chính mình và chân tay của minh (phê và tự phê, chỉ đạo xét xử),
bằng cách đó, các cấp dưới sẽ trả ơn, sẽ “nuôi” trở lại các cấp uỷ đảng bằng rất
nhiều cách thức khác nhau. Tham nhũng, tiêu cực càng dễ trót lọt, hiệu quả tham
nhũng tiêu cực càng tăng, thì càng củng cố cái vòng quan hệ “tung – hứng” có
đi, có lại gắn bó này, tức là càng củng cố “lòng tin” (của giới chức) vào chế
độ độc đảng toàn trị, ở dạng “các cấp uỷ đảng trị” hiện nay. Nói khác đi cái
quyền lãnh đạo toàn diện và quyền được quyết định của các cấp uỷ đảng cơ sở chính
là nguyên nhân trực tiếp của mọi loại sai trái đã xẩy ra và sẽ tiếp tục xẩy ra
tại mỗi đơn vị hành chính kinh tế xã hội của đất nước, cho đến toàn quốc (mà Vinashine,
Vinaline, Đoàn Văn Vươn, Thái bình, và rất nhiều những sai trái khác. . . là
những ví dụ rõ nhất). Còn Ban Nội chính vẫn sẽ khó khăn, thậm chí bất lực.
Vì
vậy, cách khắc phục tận gốc và trực tiếp đầu tiên trong tầm tay của TƯ và QH hiện
nay là truất quyền quyết định của mọi cấp uỷ đảng cơ sở, trả quyền đó ngay lập
tức về cho nhân dân, mà người có thẩm quyền duy nhất là pháp luật, là Quốc hội
và HĐND các cấp. Mọi cấp uỷ đảng cơ sở chỉ có nhiệm vụ duy nhất là lãnh đạo
nhân dân và tất cả các tổ chức chính quyền và đoàn thể tại cơ sở mình nghiêm
chỉnh thực hiện đường lối của đảng là “lấy dân làm gốc” , “Tất cả cái gì có lợi
cho dân, cho nước thì làm, cái gì có hại cho dân, cho nước thì chống”, lãnh đạo
và kiểm tra nhân dân và các tổ chức chính quyền tuân thủ nghiêm chỉnh Hiến pháp
và pháp luật mà nhân dân đã phúc quyết. Bước đầu, hãy bỏ cái quyền lãnh đạo
toàn diện và duy nhất của các cấp uỷ Đảng ở mọi cơ sở là việc làm đầu tiên để
bước đầu trả lại trực tiếp quyền làm chủ của Nhân dân, coi Luật pháp, Quốc hội
và Hội đồng nhân dân các cấp là người đại diện.
Cải cách dứt khoát và dần từng bước là
một trong những cách tốt nhất, dễ quyết định nhất để xây dựng và bảo vệ Đảng, Chống
lại những tư duy đổi mới tương tự, chính là vô tình đẩy Đảng đến ngõ cụt, càng làm
Đảng mau chóng mất vị trí lãnh đạo cách mạng và làm mất ổn định, dẫn đến xung
đột toàn xã hội.
http://data.vietinfo.eu/News//2012/01/15/167657/1326614921.1806.jpg
Trả lờiXóaBầy Nghị gật hôm nay ...
**************************
Nghị gật ngày nay quá hỏng rồi
Hội trường bàn nhạt nhẽo đi thôi
Hoàng-Trường Sa vào tay Trung quốc
Vịnh Bắc bộ mất đứt phần lớn: Giời !
Chẳng phải cơ quan quyền cao nhất Nước
Toàn là phỗng đá miệng im lời
Đảng chọn dân bầu theo kiểu cũ
Ba Đình: ngủ trưa ôm - Hà Nội ơi !
TRIỆU LƯƠNG DÂN
Quốc hội là một tổ chức của đảng ,thực sự thì chưa có lúc nào QH là đại biểu của dân,chỉ giả vờ đại biểu của dân thôi ;điều này dân biết hết
Trả lờiXóaTheo ts Vũ Duy Phú thì đảng phải để dân điều hành đất nước.Dân mà có thực quyền thì chả mấy chốc VN đuổi kịp các nước tiên tiến. Nhưng đời nào đảng chịu ,tự nhiên mất quyền ,không chịu đâu
Nước Nam ta hiện nay khác gì con vịt bầu ,lạch bạch trên con đường văn minh .Đảng biết cả đấy ,thà là con vịt bầu chứ con chim LẠC,bay nhanh quá không điều khiển được
Hay thật. Cái Ông...lày (này) nói như..lột truồng....người..ta ra ..zdậy...NHƯNG MÀ..quá đúng...AI GIỎI THÌ ...CẢI LẠI XEM NÀO...?
Trả lờiXóaỞ các nước độc lập, tự do, hạnh phúc "bánh thật", khi khen chê ông bà nào đấy thuộc chính quyền, người ta chỉ nêu tên, rất ít khi phải chua thêm vào ông bà ấy là "đảng viên" của đảng XYZ nào đó. Đảng viên đối với họ không phải là điều kiện cần, cũng không phải là điều kiện đủ.
Trả lờiXóaĐừng mong chuyện vô ích cây độc hối hận sinh quả ngọt. Ai thích lý luận kiểu đó thật ngờ nghệch.
Thành Sơn cảm nhận cuối tuần.
Cải cách hay là chết?
Trả lờiXóaCứ xem việc họ đang tiến hành cái gọi là ,,Sửa đổi HP 1992" thì thấy, những con thiêu thân ấy thà chết còn hơn trả lại quyền lực, trả lại QUỐC HỘI cho nhân dân.
Tác giả bài này chưa thoát ra khỏi được một thực tế phổ biến mà CS.LIên Xô thời Khrustchev lên án là tệ sùng bái cá nhân hay "thần thánh hoá lãnh tụ" trong bất cứ chế độ CS.nào.
Trả lờiXóaDo đó,ông ta đã dễ dãi đặt chính trị ngang hàng với đạo đức hay nói rõ hơn là xem người hoạt động chính trị HCM.còn cao hơn các vị giáo chủ ! Đó là chưa nói đến thứ chính trị chủ trương BẠO LỰC ĐẤU TRANH giai cấp,hoàn toàn không có gì gọi là TỪ BI,BÁC ÁI.
Bàn luận gì mà chỉ nói và viết "đạo đức" trên đầu môi chót lưỡi đã được ông ta đánh giá cao
chót vót thế này thì chứng tỏ tác giả không thèm đếm xỉa gì đến thực tế và hành động cụ thể !
Nếu tác giả có ý đồ "thần thánh hoá lãnh tụ" thì phản tác dụng nhiều hơn thuyết phục.
Tôi thấy Quốc hội và chính phủ luôn luôn than phiền về thâm hụt ngân sách, phải trả lương cho một bộ phận không nhỏ, ăn không ngồi rồi, Tại sao người ta không sát nhập cơ quan đảng và chính quyền thành một...?
Trả lờiXóaTừ trung ương đến địa phương đều song song tồn tại 2 cơ quan một bên là trụ sở UBND . Bên cạnh đó là trụ sở Đảng cũng tương đương về độ bề thế và diện tích đất xây dựng. Số CBCNV trong biên chế tương đương nhau. Ủy ban có Chủ tịch UBND thì đảng có Bí thư.
UBND có các phó Chủ tịch thì bên đảng có các phó bí thư. Bên UBND có chánh và phó Văn phòng thì bên đảng cũng có Chánh, phó VP. UBND có các phòng ban thì đảng cũng có các phòng ban.... Thật là lãng phí vô cùng (Hai cơ quan này làm việc chồng chéo, dẫm lên chân nhau) tại sao không nhập vào một. Bên đảng giữ chức cụ nào thì bên chính quyền kiêm luôn chức vụ đó. Có phải đỡ tốn thêm một xuất lương mà công việc vẫn trôi chảy. Giảm được 1/2 chi phí cho Xây dựng trụ sở trang thiết bị làm việc....Theo tôi không giải tán đảng thì sát nhập lại đảng với chính quyền thành một...Để tránh trình trạng "Cung vua - Phủ chúa". làm tăng thêm gánh nặng cho Ngân sách quốc gia, cho dân bớt khổ phải một cổ đôi tròng...
Quốc hội có thực sự là đại biểu nhân dân ?
Trả lờiXóaCâu trả lời rõ ràng là : KHÔNG.
Để chứng minh kết luận này, tác giả BDP đã đi vòng chứng minh ĐBQH chẳng có quyền gì, quyền thực sự là ở các ông bí thư và tbt của đảng. Ai đã từng là công chức, tham gia trong bộ máy chính quyền từ thấp đến cao đều nhận thấy rất rõ điều này. Báo chí cũng luôn đề cao vai trò quan trọng và quyết định của các bí thư từ xã, phường, tỉnh, thành đến trung ương. Đã có ý kiến chỉ đạo của đ/c bí thư coi như mọi truyện đã ngã ngũ, khỏi bàn cãi nhiều.
Ông bí thư cũng là con người, cũng tham, sân, si như ai. Có gì đảm bảo là ý kiến của các ổng là tuyệt đối đúng, là vô tư, là vì dân, vì nước. Không tư lợi, phe cánh,bao che, lệch lạc nhất là trong bối cảnh kttt, bộ phận không nhỏ suy thoái đạo đức, chính trị, lối sống ?
Để các ông bí thư có tiếng nói quyết định cuối cùng là nguyên nhân những bi thảm hiện nay. Sửa cái này, đơn giản nhất theo mô hình hiện tại là phải để các ĐBQH thực sự là đại biểu của dân, có quyền thật sự quyết định mọi đường lối chính sách. Bí thư, tbt. tw đảng cũng phải hoạt động theo nghị quyết của QH. HP đã ghi rõ : QH là cơ quan quyền lực cao nhất, thực tế sao lại cứ thích làm ngược lại để mọi chuyện cứ rối mù lên ?
TBT phú Trọng nói Hiến pháp phải dưới cương lĩnh. Cù nhầy như vậy thì còn bàn làm gì nữa.
Đảng lãnh đạo toàn diện, triệt để thì bí thư phải có tiếng nói quyết định là đúng rồi. Quyết định để gỡ rối thì chẳng thấy đâu, quyết định để bế tắc, sa lầy thì đã nhỡn tiền.
Bầu ra Quốc hội để làm đại diện nói tiếng nói của dân nhưng dân lại chỉ nghe được tiếng nói của bí thư. Đại biểu QH có nói gì thì cũng chỉ nói để nghe với nhau, xong để đấy, đi về. .Chờ kết luận của tbt.
Ông bí thư Hà nội vừa chỉ đạo vụ Cát tường : Tường làm làm Tường chịu, không thể đổ cho Phường, sở Y tế. Kiểu chỉ đạo bất cần đến kết luận của luật pháp. Chỉ đạo như vậy là ông đang chạy tội cho mình, người lãnh đao cao nhất lẽ ra phải chịu trách nhiệm toàn bộ cái hay, dở của địa bàn nhưng hay thì ông nhận, dở thì ông phủi tay. Rõ là nhỡn tiền về một ông bí thư.
Quốc Hội phải thật sự là đại biểu của dân, nói tiếng nói của dân bằng không có thể giải tán Quốc Hội cho đỡ tốn tiền dân.Để mọi việc cho bí thư lo chắc cũng "ổn", cũng vậy thôi.
TH nói đúng : Ông bí thư Hà nội đang cố PR để lên TBT mà sao lại nói câu ngu vậy nhỉ , ông này mà lên , chắc nói năng còn lú hơn cả ông lú kia , thật chán với lãnh đao VN .
XóaÔng Nguyễn Phú Trọng là con người bảo thủ và giáo điều xơ cứng, quá lạc hậu với thời cuộc, ông là vật cản lớn nhất trong bước đường phát triển hiện nay của Việt Nam, ông yêu CNXH, say mê học thuyết Mác - Lê đến mức điên dại và bệnh hoạn, muốn thay đổi thì phải thay đổi từ người lãnh đạo cao nhất nhưng với nhận thức hiện nay của ông Trọng thì việc này xem như là vô phương. Thử điểm lại bộ tứ hiện nay, ông Trọng thì bảo thủ , lú lẫn, ông Sang thì bạc nhược chỉ giỏi nói và hô hào suông không có hành động cụ thể, ông Hùng thì ranh mãnh láu cá, ông Dũng thì ngu dốt, bất tài, tham lam cực độ, cầm đầu nguyên cả tập đoàn tham nhũng. Vũ khí duy nhất hiện nay chỉ là phê và tự phê nên hậu quả tất yếu là không kỷ luật được ai. Người dân bây giờ chọn giải pháp duy nhất là im lặng, chờ đợi thời cơ chín muồi là lật nhào lũ tội đồ này. Đối thoại với bọn chúng bây giờ là hoàn toàn vô ích, chúng bỏ ngoài tai tất cả, gán ghép người ta là suy thoái thậm chí thẳng tay ném vào tù, chúng nhào nặn các báo cáo láo : " đa số người ủng hộ...", " đa số nhân dân đã lựa chọn ..." để tự ru ngủ và huyễn hoặc mình. Ngày tàn của chúng đang đến rất gần, cho dù chúng có duy trì điều 4, cho dù chúng có ép quân đội phải trung thành với chúng, cho dù chúng có phình to bộ máy an ninh, tăng lương, phong tướng vô tội vạ, cùng biết bao đặc ân đặc quyền đặc lợi khác, nhưng những điều đó là vô ích, sẽ không bảo vệ nổi chúng trước cơn cuồng nộ của nhân dân
Trả lờiXóachỉ chẹt dân là giỏi thôi , gặp thằng tàu lại sợ thọt cả dai , mẹ khỉ thế .
XóaQuốc hội chỉ là đại biểu của dân khi các ông bà nghị đều như Trần Du Lịch, Dương Trung Quốc, Lê Đăng Doanh v.v.
Trả lờiXóaLá thư khá dài , nhưng thật lạ là không hiểu ông Vũ Duy Phú muốn nói điều gì , chịu !
Trả lờiXóaTôi rất tôn trọng các quan điểm và lập luận của TS Vũ Duy Phú , tuy nhiên đoạn sau đây có cái gì đó không ổn :
Trả lờiXóa" Riêng Hồ Chí Minh của Việt Nam, nói một cách ngắn gọn, Hồ Chí Minh đã hoàn toàn biết đứng trên vai của rất nhiều những Nhà tư tưởng khổng lồ: Đức Phật Thích ca, Thánh Giê su, Khổng tử, Các Mác, Lênin, Tôn Dật tiên, Găng đi . . .và nhiều tinh hoa khác của nhân loại, chính vì vậy Người đã chiến thắng được mọi trở ngại để đưa đất nước đến độc lập, tự do (cho cả nước, như một tổng thể).
Để gió cuốn đi
" Thổi " gì mà như bão giật cấp 17 . Tố Hữu sống lại chắc thua ông TS này , lạy bố .
XóaKhông phải "không ổn", mà là bị ngố nặng. Chúa Jesus Cristo mà bị TS hạ xuống hàng Thánh thì đúng là "ngọng hay lói"!
XóaNhà em bây giờ sợ nhất khi nghe tới từ "Thạc sĩ"! Hiện nay nó đồng nghĩa cho sự "Giả"!
Xóatỉnh dậy đi con tỉnh đi con
Trả lờiXóamà xem đất nước mất hay còn
sao con cứ mãi u mê thế
để đấng sinh thành dạ héo hon
Đảng một bên và dân một bên.
Trả lờiXóaĐược lòng dân thì mất ý đảng.
Nỗi lòng nay ai tỏ chăng ai.
Nghe "Quốc Hội" ớn quá! Đừng gần cán bộ vì dân mà bổ Cuốc vào đầu chỉ có ôm đầu máu!
Trả lờiXóaGiải quyết Vấn nạn « mất Nước hay mất Đảng ? ? ? » sẽ cho ra Lối thoát
*********************************************
Ý hệ kìm hãm 14 heo nọc 2 heo nái
Chỉ biết ăn bên máng lợn ngoạm nhai
Đang theo mô hình cải cách Trung Quốc
Chán ngán tham nhũng tràn lan dài
Bộ Chính Chị tư duy thật cổ hủ
Tự trói bằng nếp nghĩ xã nghĩa chưa cai
Bao giờ đột phá theo hướng hiện đại hóa ? ?
Chỉ hắng giọng ậm ừ lừ đừ chẳng giống ai !
Mở cửa mà chưa minh bạch nghiêm túc
Đa số chức quan trọng Tướng vịt cộng chứ ai ! !
Quản lý kinh tế tưởng võ biền đánh nhau là giỏi ? ? ?
Vẫn tưởng làm ăn như du kích chiến dài dài
Không hề học được bất kỳ điều gì về Quản trị
Thật không may Dân Việt chẳng có Tương lai ! ! !
Quan đỏ thành quan tham quan dâm trọc phú :
Hát cải lương ca ra ô kê ngủ ôm gái chân dài ! !
Tiếc cho doanh nhân thành đạt Miền Nam ngày ấy
Bị ép bị đì thành thuyền nhân vượt biên vượt biển bi ai
Tiếc thay Việt tộc năng động thông minh Đông Nam Á
Sinh viên thường giành điểm cao nhất kỳ thi quốc tế đâu sai
Tài nguyên phong phú bao lơn bờ biển dài tuyệt đẹp
Ý hệ cộng sản Nội chiến giết dần mòn Nhân tài
Lẽ ra phải giàu mạnh từ rất lâu rồi Ôi Nước Việt ! !
Nay nghèo hóa hèn chẳng giống con giáp nào không giống ai
Bên cạnh Tàu Khựa lớn khó chơi mưu hiểm kinh nghiệm
Chia cắt nội bộ cô lập giành thượng phong đàm phán tay hai
Chỉ còn Con đường Dân chủ là Thuốc Thần cứu Nước
Đồng minh chiến lược với Mỹ trọng dụng Hiền tài
Tự vấn tự đáp chọn mất Nước hay mất Đảng ? ? ?
Giải quyết Vấn nạn này sẽ cho Lối thoát tránh thiên-nhân tai !!!
TRIỆU LƯƠNG DÂN
Thánh Giê su (Chúa Jesus), Niwton (Newton), Vinashine (Vinashin)...
Trả lờiXóaSai be bét ông ơi. TS, ThS bây giờ "xuống" thấp quá!
Muốn biết ĐBQH có là đại diện cho dân hay không thì phải xem lại từ khâu : tổ chức hiệp thương mà Mặt trận TQ làm xem có quang minh chính đại hay không (hay cũng chỉ vì tiền), sau đến việc chốt danh sách bầu, rồi đến phương thức bầu có được tự do-dân chủ hay không, có bị o ép của chính quyền các cấp hay không, ...Sau cùng là đến việc kiểm phiếu có minh bạch hay không: ở các nước dân chủ người ta tổ chức kiểm phiếu công khai ngay tại nơi bỏ phiếu.
Trả lờiXóaCó ai điều tra thông tấn xem , hỏi các đại biểu quốc hội họ đại diện cho ai?ghế ngồi và bỏ phiếu vì cái gì?Ghế họ ngồi họp có do dân thực sự bầu không?Họ có chạy ghế này hay do cơ cấu đảng bố trí ( Quân xanh của họ là ai) Năm nào cũng họp rất dài tốn bao nhiêu ? giảm chi tiêu phải từ chi họp quốc hội. Mời các nghị tự nghĩ , nếu cứ họp ,cứ nối xuông thì tẩy chay không họp.Không được vợ con nghị chửi nghị ngu ngay.Cứ họp , tiền của dân mà.
Trả lờiXóaThực sự hay sự thực- bọn trẻ con học phổ thông cũng biết..... cần gì phải trình độ Th.S.
Trả lờiXóa