Câu hỏi đã được các học giả tham gia "bàn tròn
BBC" đặt ra, sau khi Tòa CPA ra phán quyết ngày 12-7 về vụ Phi đơn phương
kiện TQ về các cách diễn giải và áp dụng bộ Luật Biển 1982.
Kết quả phán quyết ra rao mọi người đều biết. Phi đã
thắng lớn trong vụ kiện.
Đường
chữ U chín đoạn, yêu sách của TQ về "quyền lịch sử" (và trong chừng
mực "danh nghĩa lịch sử") ở khu vực Biển Đông đã bị Tòa bác bỏ. Đơn
giản vì các yêu sách về lịch sử này đã không được TQ chứng minh. Dầu vậy, theo
Tòa, ngay cả khi các yêu sách (lịch sử) này được chứng minh, chúng cũng không
còn ý nghĩa, vì nó đi ngược lại tinh thần Công ước về Luật Biển 1982 (UNCLOS).
Tòa cũng cho rằng các đảo thuộc TS không có cái nào được xem là "đảo"
để có thể yêu sách vùng "kinh tế độc quyền" 200 hải lý. Phán quyết
12-7-2016 vì vậy hạn chế yêu sách của TQ thể hiện qua tấm bản đồ (đường 9 đoạn)
gởi lên LHQ năm 2009.
Trên lý thuyết, yêu sách đường chữ U chín đoạn của TQ
không còn lý do hiện hữu (ở vùng biển TS) nữa. VN vì vậy cũng thắng lớn.
Nguyên nhân thất bại của TQ, dĩ nhiên đến từ các yêu
sách vừa phí lý, vừa quá lố của nước này. Nhưng chính yếu là do TQ đã không
tham gia vụ kiện. Các động thái của TQ, ngay vừa khi Tòa bắt đầu nhận đơn của
Phi, như cho bồi đắp, xây dựng các đảo nhân tạo tại các bãi cạn, đá... mà họ
chiếm được của VN năm 1988... đối với Tòa là một sự khiêu khích trắng trợn, coi
thường luật pháp quốc tế. Phán quyết ngày 12-7 của Tòa là một cái tát vào mặt
TQ (và là một bài học cho VN). Đáng lẽ phán quyết đã không đến đỗi nặng nề như
vậy. Nguyên lý là kẻ vắng mặt lúc nào cũng bị thiệt thòi.
VN kiện, hay đàm phán, về cái gì với TQ ?
Phán quyết của Tòa CPA ngày 12-7 đã không chỉ giải
quyết những tranh chấp giữa VN và TQ tại khu vực TS mà còn mở cho VN nhiều cơ
hội pháp lý (và ngoại giao) để giải quyết Hoàng Sa, vấn đề đã bị "đông
lạnh" ít ra từ năm 1975 đến nay.
Cho rằng VN thắng lớn không phải là quá lố. Vấn đề
Trường Sa coi như "không đánh mà thắng", không mua mà được. VN còn có
thể khai thác "chiến thắng" này cho khu vực Hoàng Sa, tranh chấp giữa
VN và TQ. Bao gồm : tranh chấp chủ quyền lãnh thổ và khác biệt lập trường phân
định biển (đến từ các việc đối kháng về cách diễn giải về Luật Biển như vùng
nước quần đảo, tình trạng pháp lý các thực thể ở Hoàng Sa...) .
Kiện, vấn đề thuộc "pháp lý", đàm phán thuộc
ngoại giao.
Vấn đề VN có thể kiện, hay đàm phán, TQ về cái gì tại
Hoàng Sa ?
Tranh chấp về chủ quyền Hoàng Sa giữa VN và TQ đã kéo
dài hơn thế kỷ.
Từ thập niên 30-40 của thế kỷ trước, nhà nước bảo hộ
Pháp, đã hai lần thách thức TQ giải quyết tranh chấp HS trước một trọng tài
quốc tế. Cả hai lần TQ đều khước từ. TQ cũng không hề "đàm phán" với
nhà nước bảo hộ Pháp về Hoàng Sa. Họ chờ dịp thuận tiện thì ra tay. Tháng giêng
1974 mở ra cho TQ cơ hội ngàn năm: VNCH đang bị VNDCCH uy hiếp về quân sự trong
khi "đồng minh" Mỹ đã rút lui theo Hiệp định Paris 1973. TQ đưa quân chiếm trọn HS, qua
một cuộc chiến bất cân xứng về lực lượng giữa hải quân TQ và hải quân VNCH.
Sau 1975, VNDCCH thắng trận và "thống nhứt đất
nước", không thấy hai bên VN và TQ đá động gì đến HS. Chỉ đến tháng giêng
1979, chiến tranh biên giới bùng nổ, VN ra tuyên bố về chủ quyền của VN tại HS
và TS cũng như giải thích lại nội dung các tuyên bố đơn phương trước đây của VN
liên quan đến chủ quyền HS và TS (như công hàm 1958).
Hòa bình được thiết lập, bang giao hai bên Việt-Trung
được hàn gắn, từ đầu những năm 90, qua hệ quả của Hội nghị Thành Đô.
Từ đó đến nay không hề nghe có "đàm phán"
nào giữa hai nước về Hoàng Sa. Việc phân định vùng biển ngoài cửa vịnh Bắc
Việt, tiếp nối theo việc phân định Vịnh Bắc Việt (hiệp ước ngày 25-12-2000),
vẫn trong tình trạng bế tắc mặc dầu công trình phân định Vịnh Bắc Việt đã kết
thúc từ lâu. Nguyên nhân dĩ nhiên đến từ tranh chấp chủ quyền cũng như hiệu lực
các đảo HS.
Cho đến khi TQ kéo giàn khoan HY 981 đặt trên thềm lục
địa VN, cách đảo Lý sơn của VN khoảng 100 hải lý, cách đảo Tri Tôn (thuộc HS)
khoảng 20 hải lý. Mâu thuẩn giữa hai bên VN và TQ mới được biểu lộ ra trước
công chúng. Đối với VN, hành vi TQ đặt giàn khoan HY 981 nhằm thám hiểm, thăm
dò thềm lục địa là xâm phạm đến quyền chủ quyền, quyền tài phán của VN, được
thiết lập theo Luật Biển 1982. Lập luận của TQ là giàn khoan HY 981 hoạt động
trong khu vực biển và thềm lục địa của quần đảo HS.
Khủng hoảng đem đến do giàn khoan HY 981 hiển nhiên
bắt nguồn từ việc đối kháng cách diễn giải bộ Luật Biển 1982 về "hiệu lực
các đảo" thuộc quần đảo Hoàng Sa theo điều 121. Ngoài ra còn có quan điểm
của TQ về "vùng nước quần đảo", thể hiện qua hệ thống đường cơ bản
của quần đảo HS mà TQ đã công bố từ năm 1996.
Khủng hoảng do giàn khoan HY 981 đem lại ít nhiều hệ
quả trong xã hội VN. Dầu vậy vẫn không có "đàm phán" nào giữa hai bên
VN và TS về vấn đề Hoàng Sa.
Tin tức từ trong nước cho biết, từ lâu, TQ không nhìn
nhận "có tranh chấp với VN về HS". Đối với TQ, HS là chuyện đã rồi,
đã thuộc về TQ. TQ không chấp nhận bất kỳ một "đàm phán" nào với VN
về vấn đề này.
Sau vụ giàn khoan HY 981, ta có thể khẳng định rằng
tin tức nói trên là đúng.
Không hề có "đàm phán" nào giữa VN với TQ về
vấn đề HS. Vị trí mà TQ đặt giàn khoan cho ta biết yêu sách về biển của TQ.
Vì vậy, ý kiến các học giả VN trên "bàn tròn
BBC" hết sức là "bồng bột" khi cho rằng VN "không đàm phán
song phương với TQ".
Chưa bao giờ TQ muốn ngồi vào bàn đàm phán với VN về
vấn đề HS cả.
Nhưng từ phán quyết ngày 12-7 của Tòa, VN có thể
"ép" TQ ngồi vào bàn "đàm phán" với mình về tranh chấp
Hoàng Sa.
VN có thể vịn vào 3 khoản : 1/ các đảo HS, tương tự
như TS, không có cái nào phù hợp cho đời sống một cộng đồng dân chúng cũng như
có thể có một nền kinh tế tự tại. 2/ không hiện hữu vùng nước quần đảo và 3/
ngư trường Hoàng Sa là ngư trường truyền thống của ngư dân VN.
Từ những luận điểm này VN có thể "đàm phán song
phương" với TQ để thực hiện các điều: 1/ phân định vùng biển ngoài cửa
vịnh Bắc Việt và xác định đường phân định giữa bờ biển VN và đảo Hải Nam . 2/ Trong
vùng lãnh hải 12 hải lý các đá thuộc HS là ngư trường lịch sử của VN.
Đàm phán "song phương", bởi vì các việc phân
định biển và việc xác định ngư trường truyền thống các đá ở HS là chuyện
"riêng" giữa VN và TQ.
Chỉ khi nào TQ một mực từ chối "đàm phán",
lúc đó ta mới có thể nghĩ đến việc đi kiện.
Bởi vì, việc "đi kiện" (trước Tòa án về Luật
Biển) chỉ được một bên áp dụng khi mà mọi phương án "ngoại giao" (tức
đàm phán) đều cạn kiệt. Luật Biển 1982 xác định rõ việc này ở các điều 281 và
282.
VN bị ràng buộc bởi các tuyên bố chung VN-TQ, theo đó
hai bên giải quyết các tranh chấp thông qua thủ tục "đàm phán" và
(việc đàm phán) dựa lên căn bản: " tuân thủ những nhận thức chung quan
trọng đạt được giữa lãnh đạo cấp cao hai Đảng, hai nước... nghiêm túc thực hiện
những Thỏa thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển
Việt Nam - Trung Quốc".
Do đó, ngay khi cả việc "đàm phán" đã kiệt,
vì TQ không chấp nhận đàm phán, như vụ giàn khoan 981, việc đi kiện đối với VN
vẫn không dễ.
Chúng ta đâu ai biết được "những nhận thức của
lãnh đạo" về HS và TS là gì ? Lãnh đạo này là ai ? (Nếu là ông Hồ hay ông
Đồng, thì VN xem như mất HS và TS).
Những "thỏa thuận" giữa hai bên về
"nguyên tắc cơ bản" gồm những nguyên tắc nào ?
Vì vậy, theo tôi, nếu ta không làm sáng tỏ những chi
tiết ghi trên thì việc "lo liệu hồ sơ" đi kiện cũng hoài công.
Bởi vì, tranh chấp giữa VN và TQ về HS đã trên 100
năm, tranh chấp TS bắt đầu từ sau Thế chiến Thứ hai, cũng đã tròn 70 năm. Từ
1975, VN đã có vô số cơ hội đi kiện TQ để giải quyết vấn đề mà VN đã không đi
kiện.
Tranh chấp giữa TQ và Phi chỉ bộc phát mới đây. Phi
chỉ bắt đầu yêu sách một số đảo TS từ thập niên 50, mà nguyên tắc về thụ đắc
chủ quyền lãnh thổ của Phi cũng không tuân thủ theo tập quán quốc tế. Phi chỉ
kiện TQ qua sự việc TQ chiếm các đá Scarborough, uy hiếp quân Phi ở bãi Cỏ
Rong, cho xây dựng đảo nhân tạo ở bãi chìm Vành Khăn... Tức những sự kiện chỉ
xảy ra mới đây, không quá 5 năm.
VN không kiện TQ hẵn nhiên có một số lý do tiềm ẩn. Và
có thể VN sẽ không bao giờ kiện được TQ, cũng bởi những lý do tiềm ẩn này.
Nhưng từ phán quyết 12-7 của CPA, VN có thể vịn vào
một số phán lệnh làm cơ bản, từ đó "ép" TQ ngồi vào đàm phán với mình
về Hoàng Sa. Khi TQ chấp nhận đàm phán, tức là TQ đã nhìn nhận "có tranh
chấp" ở HS.
Vì vậy lý lẽ của các học giả "không đàm phán song
phương với TQ ở HS" không chỉ "bồng bột" mà còn thể hiện sự phi
lý.
Nếu đi kiện, VN cũng không thể kiện ra ngoài nội dung
các bảo lưu của TQ (về chủ quyền, về phân định biển). VN chỉ có thể kiện ở các
nội dung tôi đã liệt kê ở trên. Mà theo các điều 282, 283 của Luật Biển, VN chỉ
có thể kiện khi "đàm phán" đã kiệt.
Ý kiến của các học gia không chủ trương VN đàm phán
với TQ, vậy thì VN có thể làm cái gì ?
Nếu kiện thì kiện cái gì ? kiện ở đâu ?
Trương Nhân Tuấn/(FB Trương
Nhân Tuấn)
-------------
Bác Tuấn ơi
Trả lờiXóaĐàm phán thôi, kiện thế nào được, khi đang dựa vô nó, sống cộng sinh vô nó, mà đàm phán cũng để mị dân thôi
Chính quyền CS VN sẽ chẳng có kiện hoặc đàm phán với CS.TQ .vì cs.VN đã lệ thuộc vào cs TQ . Thành phần chủ chốt TW đều, chịu sự dìu dắt của TQ ,Thế nên chẳn có kiện, đàm phán một khi VN vẫn còn cs cầm quyền lãnh đạo Đất Nước.
Trả lờiXóaĐọc bài viêt của ác giả Trương Nhân Tuấn trong nhân thức gợi mở nhiều vấn đề.
Trả lờiXóa- giới cầm quyền ở Việt Nam,ngay từ thời Phong kiến trong nước với dân thì xưng Đế,nhưng sau đó sang Trung Quốc cầu xin được phong Vương,chấp nhận chiếu dưới để được bảo hộ và về nước lo triều cống.
-Dân thì chế độ nào cũng chỉ làn dân,chẳng thế lực nào thay được dân,nhưng Vua Quan Việt Nam thì phải đươc Trung Quốc ủng hộ và phải trung thành với Thiên triều và được Thiên triều chấp nhận.Thế kỷ 16 (1527) Mạc Đăng Dung cướp ngôi nhà Hậu Lê,khi sang cầu xin phong vương năm lần bảy lươt mà nhà Minh vẫn không chịu,phải quay về căt đât mây châu ở biên giới nó mới chịu.
- Ngày nay lãnh đạo Việt Nam vẫn mang tư tưởng của tầng lớp sĩ phu Bắc Hà,họ vẫn nơm nớp dưới cái bóng Tàu to lớn cho nên dù quần đảo Hoàng Sa,năm 1974 bị Trung Quốc chiêm nốt phần phía Tây,thế mà cả một thời gian dài không giám đấu tranh hoặc chỉ chiếu lệ trước đòi hỏi của nhân dân.
- Các học giả,tầng lớp Nhân sĩ,Trí thức người Việt Nam ở trong nươc cũng như ở nươc ngoài yêu nươc,thương dân lo cho vận mệnh của đât nước với quan điểm rõ ràng,dứt khoát cảnh giác với Trung Quôc,điều này do lịch sử để lại.Mềm dẻo nhưng đừng để mất mát giang sơn của Tổ Tiên.
- Bây giờ có phán quyết của Tòa trọng tài PCA ,nó là bảo bối,là cái khiên của nươc nhỏ,để đấu tranh với Trung Quốc,"có bột mới gột nên hồ",Nhưng với Việt Nam sẽ làm gì với Trung Quôc để nhân dân đươc làm ăn yên ổn trên biển đảo của mình,hay cứ vì"ĐẠI CỤC" để rồi tàu thuyền đanh cá ở biên Hoang Sa lai bị Trung Quốc đâm chìm như thời gian qua.
Từ ngày ra đời đến nay,đãng đã đưa dân tộc này đi từ tai hoạ này đến tai hoạ khác.
Trả lờiXóaTất cả những tai hoạ đó nếu được phân tích thấu đáo,minh bạch thì cái nào cũng khủng khiếp cả.Rất nhiều cái đã vĩnh viễn mất đi không bao giờ khắc phục được nữa.
Đúng là quái thai của thế kỉ 20.
Người ta chỉ đàm phán khi lý lẽ một mười một chín ngang nhau.
Trả lờiXóaCòn đối với kẻ sai nhưng ngoan cố và lấy thịt đè người thì không thể đàm phán.
Đàm gì hở ông Trương nhân Tuấn ? sao ông lại dở hơi rồi ?
Trả lờiXóaNhìn vào thái độ và cách hành xử của lãnh đạo VN sau khi PCA phán xét thì không có hy vọng gì Chính phủ sẽ có chủ trương đàm phán hay kiện T.Q. Nhân dân biểu tình biểu thị sự đồng tình ủng hộ phán quyết của PCA, như là sự thắng lợi của Philippin , thắng lợi của công pháp quốc tế đối với T.Q, bác bỏ yêu sách đường lưỡi bò phi lý, phi pháp của họ. Phán quyết đó cũng đáp ứng ý chí nguyện vọng của nhân dân về chủ quyền hợp pháp của VN trên biển Đông. Nhưng chính quyền quyết liệt ngăn chặn các cuộc tuần hành biểu thị của nhân dân Hà Nội, Nghệ an, Sài gòn..Hành động đó của Chính phủ đang đi ngược lại với nguyện vọng chính đáng hợp pháp của nhân dân VN. Rồi đây khi thời cuộc đổi thay, Chính phủ VN sẽ giải thích thế nào về hành xử của họ hôm nay?
Trả lờiXóaTrên đời này không ai đi đàm phán với kẽ cướp chỉ có những thằng hèn mới đi đàm phán hoặc những người trong nhà tiếp tay cho cướp giờ đi đàm phán với chúng đễ chia lợi nhuận mà thôi .
Trả lờiXóaNgười Lao Động Việt ở Trung Quốc bị công an đánh đập dã man
Trả lờiXóahttps://www.youtube.com/watch?v=yL3KQ8Z7kZE
Cho chừa cái tội ngu đi qua TC!
Xóasức mấy dám kiện thiên triều
Trả lờiXóaHọc cu em hun xen kia kìa, phản đối phán quyết Tòa quốc tế, có khi ẵm cả tỉ đô mà chia nhau
Trả lờiXóaHọc cái đểu à? Chán mày thế!
XóaVệ Tề hai nước chúng ta
Trả lờiXóaVừa là đồng chí vừa là răng môi
Đôi khi răng cắn vỡ môi
Nhưng vì đại cục, môi lờ cho răng
VN được "ăn theo" nhiều từ phán quyết 12/7 của CPA, nhưng đương nhiên cũng phải tự điều chỉnh yêu sách của mình nếu muốn hưởng lợi từ phán quyết đó (các thực thể địa lý ở BĐ không phải là đảo, dẫn đến điều chỉnh yêu sách lãnh hải hình bà bầu ở Biển Đông chẳng hạn);
Trả lờiXóaĐúng là "đàm phán" hay "khởi kiện" cái gì, với ai, vào lúc nào? quả là chuyện nan giải - không thể lấy trái tim thay khối óc; nhưng cũng không thể dùng trái tim vô cảm và khối óc mê muội!
Trả lờiXóaBao giờ Hoàng Sa - Trường Sa như Đá Vành Khăn - Bãi Cỏ Mây nhỉ ?
******************************************
https://www.youtube.com/watch?v=7upEVyTswBw
Bao giờ Tòa Quốc tế sẽ quyết định ?
Hoàng Sa - Trường Sa về lại Quê mình !
Như Đá Vành Khăn - Bãi Cỏ Mây nhỉ ?
Thuộc Chủ quyền Phi Luật Tân danh vinh
Cứ như Tấm gương cựu Tổng thống
Aquino lấy Trí nhân thay cường bạo tài tình
Không tốn 1 viên đạn hay 1 giọt máu
Châu chấu làm ngã Khổng tượng Bắc Kinh !
Rơi mặt nạ Đại Hán trước Loài người Tiến bộ
Múa gậy Cái bang giữa Biển Đông hoang xinh
Giở trò quái chiêu ''quyền Tàu sử'' nhận vờ vơ láo
Nhân loại yêu Hòa Bình chán khinh bọn Bắc Kinh !
TRIỆU LƯƠNG DÂN
Có khả năng ông Tuaaaans là dư luận viên
Trả lờiXóa