Chiến binh Gurkha ở Le Sart,
Pháp ngày 25/6/1915.
Ảnh Soha (minh họa)
|
VỀ
MỘT QUÃNG THỜI GIAN "TRỐNG"
TRONG TIỂU SỬ CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH *
TRONG TIỂU SỬ CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH *
Không chỉ với những nhà nghiên cứu mà bất kể ai đọc
tiểu sử Chủ tịch Hồ Chí Minh đều có chung một nhận xét (cũng là một nỗi băn
khoăn) về một thời đoạn lịch sử hầu như có rất ít thông tin. Đó là thời gian
của các năm từ 1914 đến 1917.
Bộ sách "Hồ Chí Minh-Biên niên tiểu sử" (Nhà xuất bản Sự thật, bản 2006), có tới 9 tập, thời gian từ 1914 đến 1917 thuộc về tập I (1890-1929) dày 436 trang (không kể phần sách dẫn) thì 4 năm này chỉ chiếm có...6 trang và với...3 sự kiện. Năm 1916 không có sự kiện nào và 3 năm còn lại mỗi năm có đúng 1 sự kiện.
Nội dung các sự kiện ấy gồm: Năm 1914 (tháng 8, đầu
tháng) thư Nguyễn Tất Thành từ thủ đô nước Anh (London) gửi tới "Nghi bá
đại nhơn" (Phan Châu Trinh) nội dung chủ yếu nói cảm nghĩvề cuộc Đại chiến
thứ Nhất vừa bùng nổ ở châu Âu (và trong lá thư này cũng nhắc lại rằng trước đó
vài tháng cũng đã gửi một lá thư); Năm 1915 (tháng 4 ngày 16) Nguyễn Tất Thành
ký tên "PaulThành" từ Anh viết thư cho Toàn quyền Đông Dương qua lãnh
sự Anh tại Sài Gòn nhờ chuyển cho cha đang sống ở Nam Kỳ (nhưng không đến tay
vì không tìm thấy địa chỉ); Năm 1917 (khoảng cuối năm) Nguyễn Tất Thành từ Anh
trở lại Pháp. Về nguồn thông tin thì 2 sự kiện vào năm 1914 và 1915 căn cứ vào
các hiện vật gốc của Viện Bảo tàng Hồ Chí Minh ; riêng thông tin của năm 1917
thì căn cứ vào sách "Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ
tịch" (tác giả : Trần Dân Tiên).
Trước thời gian đó, năm 1913, Biên niên tiểu sử cho
biết Nguyễn Tất Thành rời nước Mỹ trở về cảng Le Havre (Pháp) sau đó sang Anh
(khoảng quý I) và vẫn duy trì thư từ với Phan Chu Trinh đang ở Pháp. Khoảng
cuối năm (1913) thì có một chi tiết đáng chú ý : Để kiếm sống, Nguyễn Tất Thành
làm thuê cho khách sạn và chuyển tới làm phụ bếp cho Khách sạn Carlton
tọa lạc tại đường Haymarket nổi tiếng ở London .
Nhưng có một chi tiết đáng chú ý là "Anh làm việc dưới sự điều khiển của
vua đầu bếp người Pháp Étcốpphiê (Escophier)".
Mục sự kiện này còn mô tả : "Công việc của
anh là dọn dẹp bát đĩa và đồ đạc. Đáng lẽ vứt thức ăn thừa vào một cái thùng
thì anh lại để riêng những thức ăn còn sạch sẽ, có lúc làn một phần tư con gà
hoặc còn nguyên cả miếng bit- tết để đưa lại cho nhà bếp.
Ông già Étcốpphiê chú ý tới việc làm đó và hỏi anh :
Tại sao anh không quẳng thức ăn thừa vào thùng như những người khác ? Tất Thành
trả lời : Không nên vứt đi. Ông có thể cho người nghèo những thứ ấy.
Étcốpphiê vừa nói vừa cười có vẻ bằng lòng : Tạm thời
anh hãy gác ý nghĩ cách mạng của anh lại một bên, và tôi sẽ dậy cho anh cách
làm bếp, làm ngon và anh sẽ được nhiều tiền. Những người trong khách sạn cho đó
là một việc lớn vì lần đầu tiên ông vua bếp làm như thế". Nội dung này
những người làm sách Biên niên trích ra cũng từ cuốn sách của Trần Dân Tiên
(Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch).
Về nhân vật "Vua đầu bếp" Étcốpphiê có rất
nhiều tài liệu giới thiệu vì ông vốn là một nhân vật nổi tiếng trong lịch sử ẩm
thực thế giới.Georges Auguste Escoffier sinh ngày 28-10-1846 tại
Villeneuve-Loubet và mất vào ngày 12-2-1935 tại Monaco, là một đầu bếp người
Pháp nổi tiếng, từng được vị Hoàng đế nước Đức đánh giá là "vị vua của các
đầu bếp, đầu bếp của các vị vua"...Tiểu sử của nhân vật này cũng xác nhận
là từ năm 1899 Étcốpphiê chuyển sang hành nghề tại Khách sạn Carlton ở kinh đô
nước Anh và làm việc cho tới năm 1919 thì về hưu. Vì thế chi tiết : vào năm
1913, Nguyễn Tất Thành đến làm việc tại khách sạn này có cơ hội được gặp và
được vị đầu bếp nổi tiếng nhận làm học trò là hoàn toàn có cơ sở và cũng được
hồi ức của hậu duệ Vua Bếp ghi nhận (tham khảo bài "Vua đầu bếp người Pháp
Écoffier" của Chu thị Ngọc Lan, Xưa&Nay 9-2015).
Cũng liên quan đến khoảng thời gian này, có một tư
liệu có giá trị và chứa đựng một thông tin rất quan trọng được Bảo tàng Hồ Chí
Minh sưu tầm từ các cơ quan lưu trữ ở Nga (12-2006) và được công bố trong cuốn
sách "Hồ Chí Minh với nước Nga"do Ban Tuyên giáo Trung ương cùng Nhà
Xuất bản Chính trị Quốc gia tổ chức xuất bản năm 2013( sách có lời giới thiệu
của Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Đinh Thế Huynh).
Đó là Bản khai lý lịch được lập theo lời củachính
Nguyễn Ái Quốc khai ngày 16-9-1934 để đến tháng 10 năm đó được nhập học Trường
Quốc tế Lênin. Với bí danh Linôp (Linof) có năm sinh là 1894, bản khai này đề
cập tới nhiều chi tiết (xem ảnh 1&2) trong đó có một chi tiết đáng chú ý
tại mục khai về công việc (nghề nghiệp) qua từng thời gian hoạt động :
"Làm lính (tại) Pháp (vào thời gian) 1914-1918 (xem ảnh 3& 4)".
Chú Thích 3 - 4 |
Thời gian 1914-1918 là lúc cuộc Chiến tranh thế giới
đang diễn ra chủ yếu tại Châu Âu mà hai nước Anh và Pháp là đồng minh chủ chốt
(trong khối Entente gồm nhiều nước như Nga, Italia, Mỹ, Bỉ v.v...) chống lại
Liên minh Trung tâm gồm Đức, Áo-Hung, Ôttôman, Bungari...). Cuộc Đại chiến này
nổ ra vào ngày 28-6-1914 và ngưng chiến ngày 11-11-1918 với chiến thắng của phe
Entente.
Liên quan đến Hồ Chí Minh, khi đó mang tên Paul Thành,
thì trong sách "Biên niên tiểu sử" ghi nhận thêm nột số chi tiết :
Khoảng cuối năm 1917 Nguyễn Tất Thành từ Anh trở về Pháp (trang 58) ; trong năm
1918, Theo lời kể của Misen Decsini (Michele Zecchini), đảng viên Đảng Xã hội
Italia thì Nguyễn Tất Thành lúc đó đang là "đại diện được ủy quyền của Hội
Lao động hải ngoại đang náu mình trong một căn phòng cho thuê ở phố
Charrone" và chưa có giấy tờ hợp pháp mà vào thời điểm này chiến tranh
chưa kết thúc nên chính quyền Pháp đang tăng cường vây ráp, bắt bớ lính thuộc
địa đào ngũ, do vậy Nguyễn Tất Thành phải ẩn náu kín đáo trong căn nhà một
người bạn gốc Tuynidi tên là Moktar (trang 59). Và cũng trong năm 1918, theo
một tài liệu được đăng trên báo Cứu Quốc ngày 6-11-1947 thì Cựu hoàng Thành
Thái cho biết Nguyến Tất Thành có gặp Ngài tại nơi cư ngụ là đảo Réunion cũng
là lãnh thổ hải ngoại của nước Pháp (trang 60) rồi đến đầu năm 1919 thì gia
nhập Đảng Xã hội Pháp (trang 61).
Tất cả những dữ kiện ấy cho thấy khớp với lời khai
trong Lý lịch được lập vào năm 1934, Nguyễn Tất Thành đã "làm lính"
tham gia cuộc Chiến tranh Thế giới lần thứ nhất sau khi đã làm việc tại bếp của
Khách sạn Carlton ở Thủ đô nước Anh vào thời điểm Vua Bếp Escoffier đang điều
hành tại đây. Những dữ kiện tuy ít ỏi nhưng cũng cho thấy mối quan tâm bao trùm
của Nguyễn Tất Thành là cuộc chiến tranh.
Trong lá thư gửi Phan Châu Trinh đầu tháng 8-1914,
Nguyễn Tất Thành viết : "Tiếng súng đang rền vang và thây người đang phủ
trên đất. Năm cường quốc đã vào vòng chiến và chín nước đang đánh nhau. Cháu
chợt nhớ đến thư cách đây mấy tháng đã viết về cơn giông bão này. Định mệnh sẽ
dành cho cho chúng ta nhiều bất ngờ và không thể nói trước được ai sẽ là người
chiến thắng... Cháu nghĩ trong vòng ba, bốn tháng nữa, số phận châu Á sẽ thay
đổi và thay đổi nhiều" (trang 55).
Còn trong lá thư gửi cho Toàn quyền Đông Dương để nhờ
liên hệ với người cha của mình đang sống ở Nam Kỳ đề ngày 16-4-1915, Nguyễn Tất
Thành ký với cái tên mới là "Paul Thành". Cả 2 lá thư này đều được
gửi từ nước Anh. Và đến cuối năm 1917, người thanh niên Việt Nam này mới trở
lại nước Pháp vào thời điểm cuộc chiến chưa kết thúc và lâm vào hoàn cảnh phải
"ẩn náu" để tránh các cuộc truy lùng của chính quyền Pháp đối với
những binh lính đào ngũ ...Như thế, có thể giả thiết rằng Nguyễn Tất Thành đã
tham gia lực lượng quân đội của nước Anh trong thời gian đầu của cuộc chiến
tranh thế giới và với một cái tên mới là "Paul Thành".
Giai đoạn 1914-1918 này tuy không dài nhưng nó ở vào
một thời điểm có ý nghĩa như một bước ngoặc quan trọng đối với Nguyễn Tất Thành
ở độ tuổi xấp xỉ 30 (theo tiểu sử chính thức có năm sinh 1890 thì ở độ tuổi từ
24 đến 28 tuổi), chuẩn bị cho những hoạt động chính trị diễn ra ngay sau khi
cuộc Chiến tranh Thế giới chấm dứt. Cùng với cộng đồng những người Việt Nam yêu
nước ở Pháp (cùng ký tên Nguyễn Ái Quốc trong Bản Yêu sách của Nhân dân An
Nam); và với tên gọi Nguyễn Ái Quốc gia nhập Đảng Xã hội Pháp và trở thành một
trong những người sáng lập ra Đảng Cộng sản Pháp, tất cả chỉ diễn ra trong 2
năm 1919 và 1920. Dù mới chỉ là giả thiết thì việc nhận thức về tiểu sử Chủ
tịch Hồ Chí Minh trong giai đoạn lịch sử này vẫn còn cần được nghiên cứu sâu
sắc hơn nữa trên cơ sở phát hiện thêm những sử liệu mới.
Bài viết này được viết bởi một sự thôi thúc sau khi
tác giả được tiếp xúc với những thông tin đáng tin cậy từ những nguồn đáng tin
cậy. Cách đây 5 năm, tôi được gặp Tiến sĩ Nguyễn Thị Tình, người đã gắn bó cả
cuộc đời nghề nghiệp công tác tại Bảo tàng Hồ Chí Minh và từng đảm nhận những
cương vị quan trọng, là Phó giám đốc (1997-1999) rồi Giám đốc (1999-2007).
Chồng bà, ông Nguyễn Văn Đoàn, từ lúc còn trẻ đã có vinh dự được giao nhiệm vụ
bảo vệ tiếp cận Chủ tịch Hồ Chí Minh. Ông cũng có mặt vào thời điểm các vị lãnh
đạo cao cấp của Đảng và Chính phủ túc trực bên giường bệnh chứng kiến giây phút
Bác Hồ ra đi đến "thế giới người hiền" vào ngày 2-9-1969. Sau này,
ông cũng tốt nghiệp ngành Lịch sử rồi trở thành Giám đốc Khu Di tích Chủ tịch
Hồ Chí Minh tại Phủ Chủ tịch.
Ông Nguyễn Văn Đoàn, người đứng góc trái ảnh, sau Bộ trưởng Công an Trần Quốc Hoàn cùng các vị trong Bộ Chính trị lúc Bác chuẩn bị trút hơi thở cuối cùng. Ảnh tư liệu Bảo tàng Hồ Chí Minh |
Chính tại cuộc tiếp xúc này, Tiến sĩ Nguyễn Thị Tình
đã hé cho tôi biết một câu chuyện nghề nghiệp mà bà giữ kín từ lâu. Đó là những
lời căn dặn của một trong những người gần gũi nhất Chủ tịch Hồ Chí Minh trong
cương vị là thư ký riênggắn bó suốt từ thời kỳ Cách mạng mới thành công,đó là
ông Vũ Kỳ. Một thời gian, ở cương vị Giám đốc Bảo tàng Hồ Chí Minh cũng như sau
này khi đã nghỉ hưu, ông Vũ Kỳ cũng đã công bố một số thông tin mà ông nắm được
cũng như viết hồi ức liên quan đến Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhưng với một nguyên
tắc rất cẩn trọng, điều mà ông luôn truyền lại cho các đồng nghiệp trẻ trong cơ
quan...
Tổng Biên tập Xưa & Nay Dương Trung Quốc trong lần tiếp xúc vợ chồng ông bà Đoàn – Tình để xác minh thêm tính xác thực của tư liệu. (Ảnh: Quốc Phong) |
15 giờ chiều ngày 24-6-2004, nằm trên giường bệnh ở
Bệnh viện Hữu nghị Việt Xô, cảm thấy thời điểm "đi theo Bác Hồ" đã
đến gần, ông Vũ Kỳ đã triệu tập Giám đốc Nguyễn Thị Tình và một số cán bộ chủ
chốt của Bảo tàng Hồ Chí Minh đến để căn dặn lại những điều cần thiết. Tựa như
lời "trăn trối" với các đồng nghiệp có trách nhiệm của mình, ông Vũ
Kỳ nêu một số vấn đề liên quan đến tiểu sử của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong đó có
một nội dung gắn với giai đoạn 1914-1918 mà bài viết này quan tâm.
Trong câu chuyện của mình, ông Vũ Kỳ có nhắc đến việc
Bác Hồ mời cơm "Anh Cả" Nguyễn Lương Bằng, một nhà lãnh đạo gương mẫu
được Bác Hồ quý trọng và tin cậy. Ông Vũ Kỳ có mặt trong bữa cơm đó và nghe
được câu chuyện trao đổi riêng tư giữa hai nhà cách mạng lão thành. Bác Hồ kể
cho "Anh Cả" câu chuyện việc mình đã nhận đi lính thay cho con trai
Vua Bếp Escoffier khi Chiến tranh thế giới bùng nổ. A.Escoffier là người Pháp
đến hành nghề ở nước Anh và có một con trai tên là Paul Escoffier vào thời điểm
ấy đến tuổi đăng lính nghĩa vụ. Vua bếp là người giàu có và e ngại con trai của
mình phải ra mặt trận. Người phụ bếp "An Nam" trẻ tuổi từng gây ấn
tượng và được Vua Bếp giành những ưu ái (như sách của Trần Dân Tiên đã thuật
lại), đã nhận lời đi lính thay cho anh con trai của Vua Bếp với lời hứa sẽ giữ
kín vụ việc.
Bữa cơm Bác Hồ mời Anh Cả Nguyễn Lương Bằng theo ông
Vũ Kỳ thuật lại thì diễn ra vào những năm cuối đời của Bác, tức là câu chuyện
về việc đi lính của Bác đã diễn ra, cùng lời hứa đã được giữ kín hơn nửa thế
kỷ. Tiến sĩ Nguyễn Thị Tình cũng cho biết nội dung toàn bộ những lời của ông Vũ
Kỳ đã được Bảo tàng Hồ Chí Minh báo cáo bằng văn bản gửi tới các cơ quan có
trách nhiệm. Ông Vũ Kỳ cũng còn cung cấp thêm chi tiết là sau khi Chủ tịch Hồ
Chí Minh đã lãnh đạo thành công cuộc Cách mạng tháng Tám và đã tuyên bố nước
Việt Nam độc lập, nhưng ngay cả các đồng chí trong Đảng Cộng sản Pháp cũng còn
chưa biết "Hồ Chí Minh" là ai ? Để giúp các đồng chí Pháp nắm được
thông tin nhằm tạo mối liên hệ giữa cách mạng hai nước, Bác Hồ đã tìm cách
thông tin theo những phương thức rất truyền thống mà khi hoạt động ở Pháp với
các đồng chí quốc tếcủa mình vẫn sử dụng. Một "bức thư tăm" (viết
trên giấy rồi vê nhỏ lại như que tăm) đã được bí mật chuyến tới Maurice Thorez
lúc đó đã là Tổng bí thư Đảng Cộng san Pháp vốn quen biết Nguyễn Ái Quốc trong
các hoạt động của Đảng ở Pháp hay ở Quốc tế Cộng sản và lúc này cũng tham gia
Chính phủ của nước Pháp sau khi được giải phóng khỏi chủ nghĩa phát xít. Bức
thư tăm chỉ mang môt nội dung ngắn gọn : "Gửi đồng chí Thorez/ Paul chính
là Hồ Chí Minh"...
Cách đây 5 năm, khi Tiến sĩ Nguyễn Thị Tình kể lại cho
tôi câu chuyện này với lời căn dặn là chỉ biết vậy. Còn việc công bố, cứ theo
quy cách của Bảo tàng Hồ Chí Minh thì rất nghiêm nhặt. Nhưng tôi lại nghĩ rằng,
việc công bố những chi tiết này sẽ góp phần định hướng cho các nhà nghiên cứu
có cơ hội đào sâu hơn các nguồn tư liệu để làm sáng tỏ hơn các hiểu biết về một
thời kỳ rất quan trọng trong quá trình hình thành một "nhà cách mạng
chuyên nghiệp" để rồi trở thành một nhân vật lịch sử có tầm ảnh hưởng rộng
lớn vượt khỏi khuôn khổ quốc gia, dân tộc của mình. Mọi chi tiết chỉ góp phần
làm đậm nét hơn những trải nghiệm của Chủ tịch Hồ Chí Minh khi còn trẻ đã trải
qua một cuộc Chiến tranh thế giới lần thứ Nhất với tích lũy những tri thức về
chiến tranh và cách mạng để sau này đã vận dụng một cách nhuần nhuyễn trong
việc biến Cuộc Chiến tranh thế giới lần thứ hai thành cơ hội cho cuộc Cách mạng
Giải phóng dân tộc Việt Nam thành công cũng như trong chỉ đạo các cuộc kháng
chiến sau này. Những chi tiết ấy cũng làm sáng tỏ hơn phẩm chất của một con
người hành động vì nghĩa tín với những người cùng thời như gia đình của Vua Bếp
Escoffier.
Nghĩ vậy mà tôi quyết định viết bài này sau 5 năm cân
nhắc và tôi rất mừng khi thấy ông bà Nguyễn Thị Tình là những người có những
tình cảm , cũng là trách nhiệm sâu sắc với Bác Hồ, đồng tình với mong muốn giúp
các nhà nghiên cứu có định hướng tìm hiểu sâu sắc hơn cuộc đời và hành trang
của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong giai đoạn lịch sử này với niềm tin vững chắc
rằng kết quả của nó càng làm sáng hơn tấm lòng và phẩm cách của Bác Hồ vĩ đại
Nguyễn Quốc Phong
*. Bài đăng trên Xưa & Nay", số
tháng 10/2015
(Chuyện
của Chi Blog)/TTHN
---------------
Cái gì có lợi cho đảng thì không những đưa vào SGK môn sử mà còn phải cố nhào nặn ra,thêm thắt,bịa đặt để nhồi sọ cho dân Việt.Cái gì không có lợi cho đảng thì chẳng những bị bưng bít,giấu nhẹm mà còn đe doạ,khủng bố,vùi dập những người biết được những thông tin đó.
Trả lờiXóaĐó là nguyên tắc "biên soạn" giáo trình môn sử của đảng.
Khốn nạn thay,đây là phần lịch sử mà tay sai của đảng,bộ giáo dục,bắt học sinh phải nhồi vào sọ vì tất cả các đề thi tốt nghiệp hay đại học đều chỉ ra trong phần này.
Dễ hiểu vì sao chúng nó xé nát đề cương,quăng trắng sân trường,khi nghe tin không thi tốt nghiệp môn sử.
Về ông Hồ còn nhiều điều mà đảng csVN nhào nặn, khuất tất, che giâu:
Trả lờiXóa1 là xuất thân: cụ Nguyễn Sinh Sắc (thân sinh ông Hồ) không phải do cụ Nguyễn Sinh Nhậm đầu thai, mà chính là do cụ Hồ Sỹ Tạo (là một vị quan lớn ở Nam Đàn,) đã đầu thai với cụ Bà Hà Thị Hy, trước khi cụ Hy lấy cụ Nguyễn Sinh Nhậm.
-Năm sinh: công khai là 1890 nhưng nhiều tài liệu lại ghi là 1888 hay 1894 như phần lý lịch khai vào học "đại học Đông Phương của Liên Xô.
- Những khoảng trống thời gian (như 1914-1917) thì không được làm rõ (vì đi lính cho Pháp? tại sao phải giấu? trong khi lý lịch khai ở "đại học Phương Đông" đã ghi rõ rành rành.
-Ông Hồ có vợ (mà ít nhất là có 2 bà vợ) và có con cũng là chuyện thường tình, nhưng sao phải giấu và nói rằng không vợ con? Chẳng lẽ chỉ để tô vẽ tạo nên một thần tượng? Chẳng lẽ cứ VÌ dân vì nước là phải hy sinh tình cảm gia đình ?
-ông Hồ viết tự truyện dưới tên Trần Dân Tiên , ca ngợi một cuộc sống đức độ mẫu mực xuất chúng của mình với cái tên "vừa đi đường vừa kể chuyện|'| "những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ chủ tịch"' hay khi về thăm Côn Sơn thì viết bài thơ về Đức Thánh Trần mà xưng Bác-Tôi như thế thì có là một sự ngạo mạn vô lễ và tự cao tự đại không?
-ông Hồ để mặc cho tuyên giáo đảng tung hô "cha già dân tộc"-cao hơn ngôi vị của Vua Hùng (mà thực ra ông chỉ là người đứng đầu một đảng) thì như thế có nên không?
-Việc ông chưa hề được UNNESCO vinh danh là "danh nhân văn hóa thế giới" nhưng bộ máy tuyên truyền của đảng cứ tuyên truyền như thật suốt từ năm 1990 đến nay như thế thì có phải là bịp bợm không?
-Cho đến cái chết của ông mấy chục năm vẫn tuyên bố là 3/9 mà thực là 2/9 thì như thế có dối trá không?bản di chúc của ông được đảng sửa đi sửa lại để "định hướng" thì đảng chết hay ông Hồ chết?
- Việc di chúc của ông một đằng, đảng làm một nẻo như việc xây lăng, bảo tồn xác ướp, và một bộ phận khổng lồ nhân viên phục vụ bao nhiêu năm nay, cũng như các "ao cá""khu tưởng niệm|' "tượng đài"'"thậm chí cả khu tưởng niệm nơi Bác rửa chân".... gây tốn kém như thế để "giáo dục truyền thống yêu lãnh tụ" hay để làm cho dân thấy lãnh tụ chỉ làm cho dân thêm khổ thêm tốn kém thêm?
Rõ ràng không phải làm như vậy mà đề cao được lãnh tụ của đảng, đề cao được phẩm chất cán bộ đảng viên- mà chỉ làm cho người dân thấy rằng đảng đã lừa dối dân chúng mà thôi.
Những vướng mắc , trong Huynh tam blogspot , có rất nhiều tài liệu , hình ảnh cụ thể rất chứng thực , chịu khó tìm tòi thì hiểu nhiều hơn …..là 1 trung ương đảng viên .
XóaNgày xưa nhân loại nhìn trăng mà làm biết bao bài thơ khen tặng , thần thánh hoá . Đẹp như Hằng Nga trên cung Quãng .
Trả lờiXóaĐến khi phi thuyền Appolo lên tới nơi thì mọi chuyện đã rõ .
Ngày nay mọi chuyện sự thật và thần thánh hoá người ta đã rõ lắm rồi , tuy nhiên vì nhạy cảm nên không tiện nói , như ở Bắc Hàn , khi người dân gặp chú Ủn mà không khóc sướt mướt vì sung sướng hân hạnh thì kẽ đó được nhìn như là đang ở trong nhà thương điên . Nhưng sự thật thì ngược lại .
Nghĩ lại , khi Kim Dung viết loạt truyện kiếm hiệp nổi tiếng , chuyện tráo công đổi phụng đã có rồi , nhưng không biết ông có biết không , mà trong truyện của ông cũng có nói về chuyện tráo công đổi phụng , cũng gần y như vậy .
Nhìn bộ mặt của những nô tài phởn chí, cứ có cảm giác lợm giọng.
Trả lờiXóaThời đại phong kiến bị cho là chuyên quyền độc đoán, nhưng quan chép sử thời phong kiến sẵn sàng chết để bảo vệ sự thật. Còn bây giờ chỉ có tem mác của người làm sử, nhưng bản chất là công cụ tuyên truyền mà thôi.
Ngô Sỹ Liên được Thánh Tông Thuần Hoàng Đế sai phụ trách làm sách sử, nhưng ngay những dòng đầu về Thánh Tông đã viết, Đức Vua thông minh nhưng ham tửu sắc và chết vì việc ấy. (Thánh Tông chơi bời sa đọa, để tránh việc Hoàng Hậu ngăn cản, đã sai nhốt Hoàng Hậu vào lãnh cung. Do chơi bời sắc dục quá độ, vua mắc bệnh nặng, thân thể lở loét (như mô tả trong sử, có vẻ như triệu chứng của bệnh giang mai). Vua thấy khó qua khỏi, sai người thả Hoàng Hậu ở lãnh cung ra để đến gặp vua. Hoàng Hậu ngầm mang thuốc độc trong tay, khi vào gặp vua đã bôi thuốc độc vào các vết lở loét làm vua chết nhanh hơn. Bộ luật Hồng Đức là lấy luật của nhà Minh để làm thành. Nhưng Thánh Tông dùng cách từ từ, nay ban một điều, mai ban một điều. Các trọng thần can ngăn việc bỏ luật của cha ông ta để theo luật của tàu, phần nhiều bị sử chém. Thế mà mấy "nhà sử học" đã rộ lên việc tung hô luật Hồng Đức theo hướng một chiều.)
Ngày sinh tháng đẻ của các vị ấy thiên hạ biết rõ mồn một, có gì mà ghê gớm. Dấu đi vì ngại việc lá số Tử Vi bị người đời đưa ra mổ sẻ, soi xét, bàn tán. Cái đuôi của "mèo" già hóa "cáo" sớm bị vạch trần.
Đi lính cho Pháp thì giờ mới nghe, chứ đi lính cho Mao thì mọi người giờ đã rỏ:
Trả lờiXóahttp://molangradio.x10.mx/index.php/xem-tai-lieu/xem-tai-lieu/2203-cuc-luu-tru-vn-xac-nhan-ho-chi-minh-chinh-la-thieu-ta-ho-quang-trong-quan-doi-trung-cong
Bài viết dẫn tài liệu tỉ mỉ, nghiên cứu công phu, có dẫn chuyện kể của những người có thật. Tuy nhiên bức thư tăm là của ai đó nhằm khẳng định "Paul chính là Hồ Chí Minh", không phải tìm cách liên lạc tìm bạn, tìm đồng chí, không chứng tỏ là của Bác Hồ.
Trả lờiXóaSùng bái cá nhân cũng là tội lớn của ĐCS VN. nhưng bây giơ dân ta đã rõ
Trả lờiXóaCảm ơn tác giả bài viết !
lịch sử bác hồ giống lịch sử bác tôn treo cờ đỏ trên chiến hạm rạng đông để ủng hộ CM tháng 10 trong khi đó bác tôn không ở nga
Trả lờiXóaRất nhiều người VN, với lòng tôn trọng cuộc sống, đã coi cuộc sống như không có "người" này. Vì họ đã cảm thấy nghi ngờ do rất nhiều thông tin mới được đưa ra. Trong nhóm bạn chúng tôi, khi nghe ông Đặng Xương Hùng "cười cợt về...", thì nghĩ "À, ông Hùng ở trong chăn. Nên tin ông ấy".
Trả lờiXóaNiềm tin mà không có kiến thức và kinh nghiệm dẫn đường sẽ dẫn đến mù quáng, cả tin.
Trả lờiXóa