Translate

Trang BVB1

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

ĐẢNG VIÊN, DÂN CHÚNG QUYỀN GÌ? ĐÀNH BÓ TAY!



        * BÙI VĂN BỒNG
  Chiều đầu xuân, vừa xong 3 ngày Tết, mấy ông Cựu chiến binh “có cỡ”, tức là hàm thiếu tướng, đại tá, rủ nhau ra Quán Gió bên sông Hậu nhậu lai rai.
Họ chạm ly nhâm nhi xị đế với vài đĩa xoài chua trộn khô lóc nướng, tôm khô củ kiệu, bò khô An Giang, trái cây, trà đá. Vậy mà chuyện trò rôm rả. Mào đầu là đại tá Bảy Hưng:
-Tin mới, ông Hữu Thọ vừa trả lời báo chí rất hay, nói rất thẳng.
 Thiếu tướng Tư Sương hỏi:
- Nói thẳng sao?
Bảy Hưng nhón miếng xoài chua kẹp khô lóc nướng:
- Hèm, hà...hà...! Ông Thọ nói: “Tôi vẫn băn khoăn, vì phân tích như thế thì đông đảo đảng viên vô can ư? Tình trạng thụ động của gần 20 triệu đảng viên Đảng Cộng sản Liên Xô trước tình trạng tan rã của Liên bang và sự sụp đổ của Đảng nói lên điều gì?”.
Tư Sương nói luôn:
- Cái bài "...khoanh tay" ấy tôi cũng đọc rồi. Băn khoăn lãng xẹt. Đảng viên thì có quyền gì? Huống hồ nói người dân! Ngay như ý kiến góp ý cũng trôi tuột luôn, không ai thèm nghe. Đảng viên giới thiệu nhân sự đại hội người này, người kia, nhưng đến khi danh sách chính thức đưa ra lại khác. Quyền hành không có, tiền và lực lượng cũng không. Không có quyền , không có thực lực gì trong tay thì ra lệnh cho ai? Bảo ai nghe? Nó không chặt tay là còn may, ở đó mà khoanh tay! Đảng viên nào phát biểu thẳng thắng liền bị phe bình là sai "quan điểm chính thống", sai hướng chỉ đạo; các kiến nghị, đề xuất đều bị bỏ qua, có gửi đi cũng biệt vô âm tín. Người dân mới to tiếng với phó chủ tịch xã đã bị bắt bỏ tù. Quyền gì? Quyền của ai? Đâu phải của đảng viên và nhân dân!
Đại tá Lê Hân đế theo:
- Ông là tướng tá đấy, nhưng ra lệnh cho công an bắt ai, còng ai, khám xét ở đâu là quyền của người đương chức đương quyền, ông xưng xưng ra đó mà đấu tranh, nó bắt ông thì có! Bị tóm đầu nước, tống lên xe. A lê hấp, nấp thì truy!
 Bảy Hưng lại “e hèm”:
- Ông Hữu Thọ còn đặt câu hỏi: “Vì sao hơn 200 triệu dân Xô Viết không bảo vệ Đảng trong lúc nước sôi lửa bỏng?”. Rồi nữa: “Tôi nhận thấy quan hệ giữa người Đảng viên bình thường và người lãnh đạo đang có xu hướng gia tăng khoảng cách, không còn được như thời chúng ta là những người đồng chí với nhau chung một chiến hào”.
          Lê Hân cười phá lên:
- Họ nhắm ai là ê kíp, bè cánh của họ. Đưa ai vào Ban chấp hành, vào Thường vụ là sắp sẵn hết rồi. Ở đó mà đòi “dân chủ trong đảng”, chuyện tầm phào. Những nhân vật chức sắc đó lại bầu thượng cấp của mình, cũng có danh sách, nhắm trước, đặt để vị trí đâu ra đó hết rồi. Như đạo diễn phân công vai đóng phim đóng kịch. Cái lá phiếu ở Đại hội cho dù là “đại biểu” đấy, nhưng chỉ là hình thức. Trên thế giới chẳng đâu như ta: Danh sách bầu bí thư, cả Tổng bí thư chỉ duy nhất có một, nấm-bờ-oăn, và bầu chỉ một mà thôi. Đại biểu là “bộ phận không nhỏ” với nhau. Không nhỏ ắt phải lớn. Lớn là quá bán chắc chắn, bỏ cối không trật.
Cụ cả, đại tá Ba Lê, người chỉ huy đánh trận Mậu Thân 1968 hướng Lộ Vòng Cung, nãy giờ ngồi trầm ngâm. Xua tay:
- Thôi mà. Đến bây giờ ông Hữu Thọ vẫn như ở trên mây. Khi làm báo, ông ta cũng hô theo, hùa theo, đăng bài khen và thành trích một chiều thôi. Có dám nói thẳng nói thật không? Rồi khi lên chức lớn hơn, lãnh đạo, chỉ đạo tư tưởng, báo chí cả nước, ông ta có mạnh dạn và có cho ai nói thẳng nói thật hay không? Vậy, bàn về những câu chữ ấy chỉ thêm mất công, ăn nhằm gì? Người ta nói rồi: “Khi đi chơi không bàn chuyện công việc; khi làm việc không bàn chuyện ăn nhậu; khi ngồi nhậu không bàn chuyện triều đình…Đặc biệt….đặc biệt nhé: Khi làm tình không thảo luận nghị quyết”. Thế thôi.
             Tư Sương lắc đầu:
- Ông Hữu Thọ nói: “Đừng khoanh tay nhìn Đảng tan rã”. Hứ, lãnh đạo cái kiểu đó, dân chủ trong đảng và xã hội đều là mạnh mồm hô hào khẩu hiệu, rồi ông nào lên cũng lo giữ ghế và ôm chặt quyền lợi, kéo bè kết cánh, kéo nhóm lợi ích đục khoét của dân, của nước. Tự diễn biến ngay trong nội bộ, tự mình làm đảng tan rã là nó phải tan rã, kêu dân, kêu đảng viên cứu? Khi có nguy cơ, góp ý xây dựng không thèm nghe, lại bị quy chụp chống đối. Đến lúc xảy ra “biến” rồi thì hô cứu. Cứu thế nào được? Vô lý ầm ầm. Khoanh tay à? Có mà bó tay. Đảng tự dánh mất mình, đảng mạnh thì thế lực nào, thằng cha nào mà phá tan được? Tóm lại, xã hội đang bị khủng hoảng niềm tin. Đảng viên không tin nhau, dân không tin đảng và ngay cả Đảng, Nhà nước cũng không đặt niềm tin vào nhân dân.
         Lúc này, Đại tá Bảy Hưng chỉ biết cười hề hề, nhắp xị đế, nhón miếng khô bò đưa cay, nói:
- Đúng quá, đến cái nước ấy chỉ có bó tay. Đâu còn kịp mà khoanh tay đứng nhìn nữa? Vì mọi quyền lực tập trung ở “bộ phận không nhỏ” hết rồi”.
Ông nói, rồi lấy đũa gõ chén lanh canh như một nghệ nhân đờn ca tài tử: "Ôi thôi thôi! Than ôi! Chùa Tân Thạnh năm canh ưng đóng lạnh / Tấm lòng son gửi lại...cái li này" ...
Gió xuân sông Hậu thổi về …vẫn mát lộng. Lòng người dẫu nóng, trời vẫn vậy, muôn thuở thiên nhiên.
BVB

16 nhận xét:

  1. Tôi cũng cùng tâm trạng giống các anh... Đau buồn, thất vọng. Mỗi khi tôi nhìn thấy những đoàn người ngồi gần lăng Bác Hồ đeo những dòng chữ đòi đất là cổ tôi cứ nghẹn cứng vì căm giận bọn cướp đất làm dự án. Một nhà sử học trong lễ phong Bác là DANH NHÂN VĂN HÓA THẾ GIỚI và ANH HÙNG GIẢI PHÓNG DÂN TỘC đã gọi Việt Nam là " vương quốc chuột nhắt" Nghĩ mà vô cùng xấu hổ... Nhưng chuột thì chỉ ăn vụng, còn đây là trắng trợn cướp đất, cướp quyền sống đúng nghĩa CON NGƯỜI. Chúng nó là một lũ cướp ngày... Rất tiếc là còn quá nhiều người coi những người dám nói thật là " những kẻ phản động". Tôi nghĩ ai đi ngược lại ý nguyện của dân thì mới là phản động

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. tâm không thiện thì kết quả phải cho lành thì con người mới có cơ hội ra được cuộc sống ngàn năm ạ.

      Xóa
  2. Tự mình đánh mất mình lại đổ cho thế lực thù địch.

    Trả lờiXóa
  3. “Vì sao hơn 200 triệu dân Xô Viết không bảo vệ Đảng trong lúc nước sôi lửa bỏng?”
    _______________________

    Câu trả lời cực kỳ đơn giản, vì tuyệt đại đa số họ ủng hộ ông Boris Elsin.

    Trả lờiXóa
  4. dang bay gio khong mang lai hanh phuc gi cho dan,khong lo duoc cho dan thi cu de cho no chet di,ai ma cuu lay,dung co do thua la the luc thu dich no pha day nghe chua,bac Bong da chi ro cho dang thay rang ho tu uong thuoc doc roi chet chu khong phai the luc nao dau doc dau nhe.tiec rang nhung tay lanh dao cao cap cua dang lai co rat it kien thuc ve internet nen khong xem duoc phan anh va y nguyen cua dan,chi ngoi may lanh cho Nhom loi ich bao cao luc nao cung tot,con kho khan la do the luc thu dich lam

    Trả lờiXóa
  5. Nót thật thì đau lòng, vào đảng bi giờ chủ yếu là kiếm miếng ăn, nhục cũng vì miếng ăn, Đảng lãnh đạo, nhưng Trung Quốc cướp của dân thì im miệng? ôi cũng vì miếng ăn? hỏi mấy đảng viên dám lên tiếng? vậy đảng đứng về phía ai?

    Trả lờiXóa
  6. Nếu đảng ta không để nhân dân kiểm soát nó liệu nó sẽ đủ sức kiểm soát mình để thực hiện cái nguyên lý cơ bản của nó? Tôi e rằng nếu trông đảng long đông lòng dân nóng. Biết đảng còn trên con đường lòng lộng dân đi

    Trả lờiXóa
  7. Các bác đã tham gia cách mạng, đã có niềm tin, đã đóng góp sức mình cho đảng, cho dân lâu thế rồi mà còn bi quan thì tình hình đất nước quả là có vấn đề nghiêm trọng. Không ai muốn chế độ này sụp đổ nhưng nó sẽ tự sụp đổ nếu không được cải tổ đến nơi đến chốn. Ông tổng bí thư còn phải kêu lên " Đảng viên nhan nhản, cộng sản mấy người " đấy thôi ! Cái " Bộ phận không nhỏ " đang phá hoại đảng mà không tìm cho ra thì càng chỉnh càng đốn. Cái gì phải đến sẽ đến nếu không có sự thay đổi về căn bản. Cảm ơn các bác đã thổ lộ tâm tư !

    Trả lờiXóa
  8. Bạn Bồng ơi, vừa rồi có một kẻ là đại biểu quốc hội tên Phước, xưng mình là thầy giáo mà lại mạt sát thậm tệ nhà sử học đáng kính Dương Trung Quốc vì đã dám chất vấn thủ tương Nguyễn Tấn Dũng. Tôi lấy làm lo lắng vì sao người ta lại để cho một kẻ tâm thần ở trong quốc hội vậy Trời? Bạn nghĩ gì về vụ này?

    Trả lờiXóa
  9. Bác Bồng đã có thêm một bài hay: Nhẹ nhàng, sáng sủa, nhân bản, rất bổ ích cho đảng. Cách "góp ý" nhẹ nhàng, thân mật, chân thành như kiểu vỗ vai này mà đảng "đầu não" không nghe nữa thì thôi, ta không khoanh tay, nhưng bị bó tay. Đọc cái com của chị Kim Chi, đồng ý với ý kiến của chị về ông nghị Phước, nhưng riêng tôi không có nhiều cảm tình như chị dành cho ông DTQ, bởi bên cạnh những ý kiến đáng ghi nhớ của ông đại biểu này, còn tồn tại những phát biểu khó hiểu của ông ta.Một trong số những phát biểu khó hiểu đó: Nếu tôi muốn nói lên sự thật, trước hết tôi phải giữ được cái đầu! (Trả lời phỏng vấn tờ ANTG vài năm trước), hay: Nói phải củ cải cũng phải nghe (Trả lời tờ (Vn News gì đó, tôi không nhớ rõ). Điều đáng lưu ý là lời phát biểu này nhân lúc CHHV bị bắt, bị xử lại với án 7 năm tù, và nhiều nhà bất đồng khác bị bắt, bị xử bất công...Nói thêm về ôn nghị Phước. Ông này vốn đã nổi "...tai tiếng" bởi việc chống luật biểu tình. Ông ta còn là tác giả của Kế Liên Hoành. Và giờ là những lời dành cho "đồng nghiệp" của ông tại nghị viện. Từ hành động cho tới hành văn của ông ta, không thể có lý giải gì khác ngoài lý giải ông ta là kẻ tâm thần. Đọc "văn" của ông nghị Phước, tôi cứ ngỡ đang đọc Beo blog- nó điên khùng y chang. Tôi cũng lo lắng như chị Kim Chi bởi trong QH VN có những kẻ như HHP; Nhưng ngạc nhiên thì không. Tôi chỉ ngạc nhiên vì tại sao vợ con ông này vẫn làm ngơ, làm thinh trước bệnh tình của chồng, của cha. Chẳng lẽ họ cũng bị tâm thần? Hay họ chỉ quan tâm tới túi tiền ông nghị Phước đem về cho họ tiêu xài!

    Trả lờiXóa
  10. Tôi cũng như các anh, dẫu trẻ hơn cũng có đến 37 năm tuổi đảng. Chúng ta ăn lương do dân đóng thuế nhưng ta đã nghĩ là đảng mang lại cho ta? Và cho đến cuối đời ta thấy đảng ta theo đuổi hơn nửa cuộc đời toàn mang lại những điều xấu cho dân chúng?
    Các anh, tôi bất lực trước một chính quyền chống lại nhân dân? Xét cho cùng đảng không có nhiều lỗi đến thế đâu, nó cũng lực bất tòng tâm mà thôi? Người của đảng trong trò chơi quyền lực cũng chỉ vì cái cuộc sống giầu, xa hoa quyến rũ mà bảo vệ chính quyền này mà thôi.Tôi tin ngay khi còn trong ngai vị của mình họ cũng ra sức bảo vệ cái họ biết là chưa đúng.
    Chúng ta không thể " Dùng cán bút làm đòn xoay chế độ" rồi thì cũng chỉ biết cúi đầu thôi, may mắn hơn là chế độ này cho chúng ta khá nhiều thứ?
    Chúng ta đi theo ai được? khi không có người khác để theo?
    Chúng ta đi theo lối nào? khi con đường ta đi vẫn tốt nhất còn các con đường khác mù mịt, đầy rấy rủi ro.
    Tôi đã từng nghe một cậu lái xe nói thế này: " Rồi cái đất nước này sẽ là một tỉnh của Trung quốc mà thôi" Liệu các anh có thấy nhục không?

    Trả lờiXóa
  11. Các bác CCB nói đúng sự thật chứ không phải là chán nản bi quan. Và rồi cái gì đến phải đến, không có cái gì là bất biến.

    Trả lờiXóa
  12. Câu cuối cùng của bác Bồng (trong vai ông Tư Sương) quá hay, quá đúng!

    Trả lờiXóa
  13. Câu kết của bác Bồng (vai ông Tư Sương) thật chí lý!

    Trả lờiXóa
  14. Sống theo điều 4 hiến pháp,đảng viên,có quyền hơn dân (thuộc "lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội" (nhà nước =chính phủ+quốc hội+tòa án+viện kiểm sát)).

    Đến hội nghị vừa rồi,ban lãnh đạo cao nhất 14 người,đề nghị hội nghi trung ương,kỷ luật họ và 1 thành viên,hội nghị trung ương,cơ quan cao nhất của "lực lượng lãnh đạo nhà nước" khi không đại hội,không dám làm.Hèn quá,không dám làm,không dám đổi mới, thi sao làm "lực lượng lãnh đạo nhà nước" được ?

    Tôi chờ quyết định và hành động, thay vì võ mồm!

    Trả lờiXóa
  15. Cảm ơn BVB tốc ký lại cuộc nhậu. Hay quá các anh hai CCB Miền Tây. Trúng ý em quá, từ suy nghĩ cho đến khẩu khí mấy ông già nam Bộ. Ước có lúc được ngồi hóng gió, rai rai với các bác.

    Trả lờiXóa