* BÙI
VĂN BỒNG
Một thằng ăn cướp có cái áo khoác. Mỗi lần mặc cái áo
này, hắn thường được người ta khen là đẹp, trông cũng thấy oai.
Nhưng không phải lúc nào hắn cũng mặc chiếc áo này. Hắn
chỉ khoác cái ‘áo nhà nghề’ khi đi hành nghề mà hắn thấy cần thiết.
Cũng như thói quen từ lâu rồi, hắn vào chợ, ăn mặc
lịch sự, muốn cho thiên hạ thấy rằng hắn cũng thuộc diện khá sang trọng, có học,
cho dù vốn kiến thức văn hóa của nó chẳng có gì. Khi trước, hắn lười học, ăn
cắp vặt trong lớp, bị đuổi học từ khi đang học dở lớp 2. Hắn không ngán, khỏi
phải học, ăn chơi lêu lổng. Mỗi khi hắn đã khoác chiếc áo ‘com lê’ vào, hắn
thấy tự tin hơn, ít có ai lại nghĩ rằng một kẻ trông lịch lãm thế kia làm gì có
chuyện ăn cắp hoặc đi cướp giật.
Có lần, hắn móc túi sau của một thanh niên. Thấy động,
chàng thanh niên nọ sờ tay ra túi sau, thấy mất cái ví tiền: “Thôi chết, ăn
cắp”. Hắn cũng hô hoán: Nó chạy rồi, phía kia” – Hắn chỉ tay về phía mấy quầy
hàng bán vải, áo quần. Chàng trai bị mất cắp tin hắn, chạy đi tìm thằng ăn cắp.
Hắn vội cởi chiếc áo khoác, ôm ở tay có
vẻ rất oai, rồi trà trộn vào đám đông. Với cách ‘tàng hình’ như vậy, hắn đã
nhiều lần lấy cắp, ăn cướp trót lọt.
Có một lần nọ, hắn thấy cuối làng có tiệm tạp hóa khá
đông người đến mua. Hắn lân la đến. Một chị nông dân ghé mua hàng, nói với
người đứng quầy rằng: “Thằng con bên Đức vừa gửi cho ít tiền, ra bưu điện lấy,
ghé tiệm sắm vài thứ và trả nợ cũ cho chị”. Thằng ăn cướp
đứng sát người mua hàng. Khi người đàn bà nọ vừa móc chiếc ví tiền từ
trong túi xách ra, hắn liền cướp trên
tay rồi tháo chạy. Chị kia vội đuổi theo và hô: “Cướp, cướp, bắt lấy
nó”. Nhiều người gần đó vội vàng cùng chị truy đuổi kẻ cướp. Thằng
ăn cướp chạy bẻ quẹo vào khúc quanh bị nhiều cây ven đường che khuất. Ngoái lại
thấy chưa có ai đến gần, hắn vội quẳng cái áo khoác vào bụi rậm. Lúc này hắn mặc
sơ mi trắng, làm động tác giả, chậm rãi bước như không có chuyện gì xảy ra.
Thấy mấy người rượt đuối đến gần, hắn chỉ tay về phía ao đình, hô hoán: “Chạy nhanh, chạy nhanh,
bắt lấy nó, tôi thấy hắn tẩu phía kia rồi”. Chị nông dân nhìn hắn, rất nghi.
Bỗng thấy cái áo trong bụi rậm chị vội núm cổ hắn: “Mày chứ ai. Hắn đây rồi, bà
con ơi giúp tôi”. Hắn cũng to mồm: “Không phải tôi, người như tôi mà đi ăn cướp
à? Bỏ tôi ra”. Hắn chưa kịp vùng ra để chạy thoát thân thì hai thanh niên lực
lướng đã kẹp chặt hai bên. Chị nông dân bước đến bụi cây lề đường, lấy cái áo
khoác. Quả nhiên, thấy cái ví tiền của
mình đang nằm trong túi áo “com lê” của hắn.
Chị gí cái áo khoác vào mặt nó: “Cái gì đây, còn chối hả!”. Rồi chị lại
day vào trán hắn, chửi: “Tiên sư cha mày, cái đồ vừa ăn cướp vừa la làng”. Ngay
sau đó, thằng ăn cướp bị bà con lôi cổ đến Ban công an xã.
Trong hiện trạng xã hội, thấy không ít kẻ trộm, kẻ
cướp dùng mọi thủ đoạn ngụy trang bên ngoài, đánh lừa sự mất cảnh giác của
thiên hạ. Nó còn tệ hơn đạo đức giả. Có ông “nhớn” giữ trọng trách Trưởng Ban
phòng chống tham nhũng ở tỉnh nọ, chính ông ta tham nhũng nhiều nhất và nặng nhất.
Ông ta lên bục tuyên bố: “Tham nhũng làm mất uy tín đảng lãnh đạo, làm mất thẻ
diện chế độ, mất lòng dân, làm hại đất nước, vì thế, chúng ta cần kiên quyết chống
tham nhũng, chống mạnh hơn, không chần chừ, không kể người đó là ai…!”. Ngồi
dưới, nhiều người nghĩ: “Ông chứ còn ai nữa! Tôi đang ‘phấn đấu’ bằng ông mà
chưa được đây nè!”. Nhưng biết vậy, rồi cũng chỉ biết vậy. Bởi các thành viên có chân
trong Ban PCTN đâu có ai trong sạch, ai cũng có dính tham nhũng cả rồi. Chỉ
khác nhau mức độ nặng nhẹ, ít nhiều và tính chất, phạm vi các vụ việc mà thôi.
Chống ai? Ai chống? Chẳng lẽ tự lấy đá ghè vào đầu mình? Có hô hào, lên gân đễn
máy cuối cùng cũng hòa cả làng. Lai có những kẻ khoác áo đảng viên cộng sản mà
chẳng khác gì thằng ăn cướp ngày. Khi đã tham ô, tham nhũng mà chưa bị phát
hiện, hoặc người ta đã phát hiện rồi nhưng không thể lấy được chứng cứ. Anh ta
thấy ngon trớn, vênh vang lên bục đưa tay chém gió, thuyết giảng về đạo đức, về
sự giữ gìn nhân cách: “Xã hội phải có trật tự, an toàn, các đồng chí và bà con
hãy cảnh giác với bọn lưu manh chuyên đi ăn trộm, ăn cướp của thiên hạ, thấy nó
phải bắt cho kỳ được”. Kẻ gian khi đã tìm cách cố tình khoác áo bề ngoài đánh
lừa thiên hạ, sớm hay muộn cũng bị lột mặt nạ. Cái kim bọc trong giẻ lâu ngày
còn lộ ra kia mà!
BVB
-----------------
Tiên sư thằng ăn cướp, mi giỏi quá!
Trả lờiXóabài viết này quá hay.cháu coppy nha bác.
Trả lờiXóaCái xưởng may áo cho bọn cướp thành lập cách đây trên 80 năm, "thợ" trong xưởng toàn những người có "kinh nghiệm", "tay nghề" cao, kỹ thuật tinh xảo! Người dân biết là xưởng may đã tiếp tay cho bọn cướp, thế mà ông chủ xưởng may còn đang to mồm đòi quân đội phải bảo vệ! Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng.
Trả lờiXóaBác Bồng so sánh chí phải! Thời nay nhiều kẻ thực ra chỉ là phường "giá áo túi cơm", nhưng "vận may" được khoác cái áo "công bộc" thế là nó ra sức...khai thác triệt để. Đến khi có bị vạch mặt chỉ tên thì cũng đã ấm...cả họ rồi.Chỉ cần một câu"xin lỗi bà con vì năng lực có hạn, nhưng trên giao thì tui phải cố gắng nên sai sót là điều khó tránh khỏi, tui cũng đã thấy rõ...trách nhiệm chính trị của mình...mong bà con...thông cảm..." Thế là...he.he..
Trả lờiXóanếu không chống được tham nhũng thì tui xin từ chức .
Trả lờiXóa... nhưng đảng kêu tui lại nên tôi ngồi tiếp
XóaVí dụ điển hình là ông Nguyễn Bá Thanh "hốt liền", trưởng Ban Nội chính TW nhưng là trùm tham nhũng như cầu sông Hàn 4.4 tỷ, xử tướng Thanh nằm trên băng ca với huyết áp lên 180 vì kiên quyết báo bản cung vụ cầu sông Hàn khai ông Thanh tham nhũng lên Bộ CA, đánh chết dân Cồn Dầu... và mới đây nhất là phần nổi của tảng băng: vụ Đà Nẵng làm sai trên 3000 tỷ.
Trả lờiXóaÔng lại lo Nội chính khi mình trùm tham nhũng và sai tầy huầy. TW biết rõ NBT nên ông không được vào BCT.
Bài viết của Bác Bồng làm tôi nhớ lại ông Nguyễn Việt Tiến, thứ trưởng Bộ GTVT, vụ PMU 18 ông đăng đàn diễn thuyết về phòng chống tham nhũng trong cơ quan Bộ, vài hôm sau thì "ủ tờ ".
Trả lờiXóaBài viết được tác giả dẫn liệu và so sánh, có miêu tả tình tiết, rất hay. Thằng an cướp, do máu gian tham, cố khư khư giữ lấy cái gì đã cướp dược, không chịu mất số tiền đã cướp (nhét trong túi áo) nên không dám rời cái chỗ 'giấu áo', đứng canh chừng, bị bà nông dân nghi ngờ, phát hiện ra:
Trả lờiXóaTưởng rằng khoác ao cao sang
Để đi ăn cướp trong làng, khắp nơi
Nhanh tay giáu áo đi rồi
Vẫn sợ mất áo, bị người bắt ngay
Hóa ra cái áo khoác ngoài
Đánh lừa thiên hạ giữ hoài lòng tham.
Tuyệt vời. Đọc thấy đúng quá, thấy thấm mà đau đời. Cảm ơn bác Bồng!
Trả lờiXóaKhoác cái áo nào vừa oại lại vừa dễ lừa đảo, dễ đi ăn cướp, vừa tàng hình khi cần thì cứ giữ cho chắc cái áo đó, để mà còn ...khoác áo!
Trả lờiXóaBác Bồng bóng gió gì nữa đây ?
Trả lờiXóaBọn ăn cướp thời nay nó "chính danh hợp pháp " .
Trả lờiXóaĐứa nào đụng đến là có 88 ngay .
Họ đưa ra Điều 88 là để (hàm ý) dọa dân đấy. Tao tham nhũng, tao suy thoái, biến chất đấy, bọn mày đụng đén là (không những 1, mà) hai còng số 8, trói, siết chặt, tức quá đánh chết tại nhà tạm gian không cần tòa xử , tao cũng không sao. Hè...hè...hề ...hề...
Xóa88 là hai cái còng còng cả hai tay hai chân nếu dám đụng đến đến sự thật
XóaHừ ! Dưới chế độ Cộng sản (không chân chính, bị lợi dụng) khoác cái áo Cộng sản , làm cái quái gì mà chẳng được!
Trả lờiXóaHắn, cái áo khoác lừa đảo, không dám rời, không dám bỏ vì quá tham, bị bắt là phải!
Trả lờiXóaÔng Lê Đăng Doanh nói: "Những điều mà ông Tổng Bí thư đã làm là ông cố gắng tăng cường sự lãnh đạo của Đảng, khôi phục lại vị thế của Đảng, và muốn cải cách bằng những công cụ phê bình và tự phê bình, và cho tới nay, những kết quả ông làm được còn khiêm tốn và chưa thuyết phục được quần chúng.
Trả lờiXóaTình hình kinh tế của Việt Nam hiện nay rất khó khăn, nhưng tôi chưa thấy ông Tổng bí thư có quyết sách gì, hoặc là có định hướng gì rõ rệt để giải quyết những khó khăn này của nền kinh tế cả"...
Bọn quan tham nhũng đông như dòi bọ ấy các Bác ạ. Chúng là ai? Là đảng viên, là người có chức có quyền, là người được dân nuôi , là loại ăn trên ngồi chốc, là người chuyên nói dối nói có khi đặt điều mà cụ Tổng Trọng đã bảo: nhìn đâu cũng thấy sờ đâu cũng có, mới 2 giác quan thôi đấy nhé còn tai nghe nữa thì vô thiên lủng. Kích cỡ: nó là một bộ phận không nhỏ cán bộ công chức - (BỘ PHẬN LỚN CÁN BỘ)
Trả lờiXóaCoi chừng mất xe!
Trả lờiXóaCoi chừng mất đất!
Cảm ơn bác Bồng đã phác họ đầy đủ chân dung thằng ăn trộm ăn cướp nhưng lại la làng. Vừa mới tuần trước còn khoác cái áo ăn cướp được từ cấp dưới để làm con quạ tại SRL. Đặc điểm của thằng ăn cướp bác Bồng miêu tả rất đúng với cái nhân vật bỉ ổi và triệu dân muốn nhổ nước miếng vào mặt. Đó là một thằng ăn cướp, buôn dân bán nước, đang cố bảo vệ cái vị trí cũng như túi tiền của nó. Nhưng thằng ăn cướp trong bài viết của Bác còn thua thằng ăn cướp ngoài hiện thực của XHVN hiện nay, bời thằng ăn cướp hiện thực nó còn để cáng kinh khủng, nó Nó cũng biết đang bị dân săn đuổi nhưng bản chất tham lam vô độ và ỉ lại cái công cụ cường quyền và bạo chúa của CS dùng quyền lực bắt bớ, đánh đập, bỏ tù và giết dần giết mòn những ai nói về tham nhũng. Nó dùng quyền và tiền của nhân dân để mua quan bán ghế và tạo nên những tập đoàn ăn cướp chà đạp mọi công lý và người dân.
Trả lờiXóaăn cướp bây giờ có Hội đàng hoàng . Có thằng lấy , thằng chuyển tiền , thằng chia tiền ,thằng bảo vệ , thằng đánh lừa. Chúng hội họp , phân công rõ ràng. Chúng có nhiều tiền ,có tổ chức , có lực lượng . Chúng biết đánh trống và la làng . Các bác dân ta khó chống đấy.
Trả lờiXóaMột ngưòi sắp chết đuối. Những người trên bờ la lên:
Trả lờiXóa- Đưa tay cho chúng tôi!
Người đó không chịu đưa tay, chìm dần...
Đột nhiên, có người chạy tới, hô:
- Cầm lấy tay tôi!
Người dưới sông làm theo và được cứu. Người chạy tới sau nói:
- Các vị không biết lão này đâu - không thích "đưa cho", mà chỉ thích "cầm lấy"!
- À ra thế. Nhưng nhất định có ngày lão ta sẽ chết khi không có người cố giúp nữa!
qua hay. noi dung thuc trang cua dat nuoc hien nay
Trả lờiXóa