* VŨ THẠCH
Thủ tướng Mã Lai Najib Razak vừa ký kết các giao ước
trị giá 34 tỷ mỹ kim với Trung Quốc chưa ráo mực, lập tức vang lên hàng loạt
tiếng kêu báo động ông Najib đang "bán nước". Đặc biệt trong những
tiếng báo động là lời của cựu thủ tướng Mohamad Mahathir.
Chỉ mới 5 tháng trước, cũng chính ông Mahathir kêu gọi
đương kim Thủ tướng Najib hãy từ chức khi cơ quan điều tra rửa tiền của Hoa Kỳ,
theo yêu cầu của các NGO Mã Lai, đưa ra bằng chứng cho thấy ông Najib đã lén
chuyển tiền từ quĩ đầu tư quốc gia về túi riêng và túi của đảng ông.
Trong một xã hội bị kiểm soát nghiêm ngặt như Mã Lai,
loại lên tiếng công thẳng như ông Mahathir quả là can đảm. Và càng can đảm hơn
nữa khi dám lên tiếng kêu gọi người đang đứng đầu đảng mạnh nhất, UMNO, và đang
đứng đầu chính phủ hãy từ chức.
Nhưng nếu ôn lại sự nghiệp chính trị của Thủ tướng
Mahathir trong suốt 22 năm nắm quyền (1981 - 2003), khó ai có thể phủ nhận
chính ông đã góp phần không nhỏ vào tình trạng lãnh đạo tệ hại hiện nay tại Mã
Lai.
Trong hơn 2 thập niên ngồi ghế thủ thướng, Tiến sĩ
Mahathir có công đẩy nhanh vận tốc phát triển kinh tế Mã Lai. Nhưng về mặt
chính trị quốc gia, thay vì xây dựng một nền tảng dân chủ bền vững cho các thế
hệ tương lai, ông chỉ muốn duy trì hệ thống cai trị vững chắc cho đảng của ông
và cá nhân ông. Mọi bất đồng ý kiến đều bị trừng trị không thương tiếc, dù kẻ
đó là ai.
Thí dụ điển hình là khi Bộ trưởng Tài chính kiêm Phó
Thủ tướng Anwar Ibrahim bất đồng với Thủ tướng Mahathir về cách đối phó cơn
khủng hoảng tài chính 1998. Lập tức ông Ibrahim bị xem là đối thủ rồi từng bước
trở thành kẻ thù của Thủ tướng. Ông Mahathir không ngần ngại dùng cả hệ thống
tòa án để buộc cho được lên đầu ông Ibrahim tội gian dâm đồng tính với cậu tài
xế riêng, một tội rất nặng và nhục nhã tại đất nước Hồi giáo Mã Lai. Vợ ông
Ibrahim là một bác sĩ y khoa đã nhiều lần lên tiếng minh oan cho chồng và chứng
minh cái oan đó bằng sự hiện hữu của 6 đứa con của ông bà, nhưng vẫn bị xử thua
kiện. Hiện nay ông Ibrahim vẫn đang ngồi tù.
Thật ra, nếu nói một cách công bằng thì ông Mahathir
không phải là người duy nhất tại châu Á chạy theo công thức Hệ thống cai trị
cậy dựa tuyệt đối vào một "minh chúa". Theo công thức này, người đang
cai trị tin chắc mình là một minh chúa, với đầy đủ tài năng và đức độ, cũng như
hết lòng vì nước. Và ông sẽ chọn lựa một minh chúa xứng đáng kế tiếp để
"truyền ngôi". Dân chúng không có khả năng chọn lựa sáng suốt như
ông. Nhân tài dù có đi nữa mà không qua được cặp mắt lượng giá sáng suốt của
ông thì cũng chưa phải là những kẻ tài giỏi nhất.
Rất tiếc, đến nay thực tế đã cho thấy, không biết vì
xui xẻo hay vì tiềm thức của chính người chọn lựa, các vị lãnh đạo sau đều thua
người minh chúa chọn lựa mình. Tài năng, đức độ của ghế lãnh đạo cao nhất quốc
gia do đó càng lúc càng thấp xuống. Hậu quả là các thành tựu phát triển, kinh
tế đã đạt được đều bị khựng lại hay ngay cả giật lùi dần trong các đời minh
chúa sau.
Ngay cả trường hợp Singapore, sau Lý Quang Diệu đến Lý
Hiển Long đã là một bước hụt hẫng lớn, chứ chưa nói gì đến tương lai. Nếu ông
Lý Quang Diệu thực sự nhìn xa và hết lòng vì đất nước, đáng lẽ ông đã phải dồn
sức xây dựng nền móng dân chủ để toàn dân có thể chọn lựa những người giỏi hơn
cả con ông ra lãnh đạo đất nước. Rõ ràng tuy có rất nhiều điểm xuất sắc, nhưng
ông Diệu vẫn còn máu phong kiến khá đậm đặc và vẫn nhìn chưa qua được mái đầu
con cái mình.
Lịch sử nhân loại cho đến ngày nay đã chứng minh tính
ưu việt của cơ chế dân chủ chọn lựa lãnh đạo; Hơn xa công thức dựa vào minh
chúa, mà thực chất chỉ là hệ phong kiến già cỗi tro bụi khoác áo tân thời.
Dân Nhật thật có phước từ khi nước Nhật không còn dựa
vào vua làm minh chúa nữa. Dân Hàn Quốc cũng gặp may kể từ khi không còn dựa
vào các minh chúa như Lý Thừa Vãn, Phác Chúng Hy nữa.
Nhìn sang thế giới Tây Phương, có những vị như George
Washington, tổng thống đầu tiên của nước Mỹ, không chỉ được dân chúng Hoa
Kỳ nhớ ơn mà còn cả thế giới kính phục. Ông có một danh hiệu khá đặc biệt là
"Người từ chối làm vua". Thật vậy, khi lãnh đạo 13 nước thuộc địa
đứng lên giành độc lập, vô số người biết ơn đã muốn tôn ông lên làm "tổng
thống trọn đời", tức một loại vua khoác áo cộng hòa để đối trọng với vua
Anh.
May cho nước Mỹ, ông Washington không nhận lời. Ông nhìn rất xa.
Ông thấy được giới hạn và sự độc hại của độc tài đối với quyền tự do con người.
Ông không muốn người dân Hoa Kỳ, sau khi đổ bao xương máu giành độc lập, lại tự
hủy các quyền tự do của mình để sống làm thần dân của một vương quốc mới. Ông
đã để lại bài học lâu dài cho các thế hệ tổng thống kế tiếp bằng 2 hành động
làm ngỡ ngàng vô số người:
- Ông tự giới hạn mình vào 2 nhiệm kỳ tổng thống rồi
bước xuống. Hành động này đã trở thành truyền thống cho các tổng thống khác đến
tận ngày nay (ngoại trừ một ngoại lệ vì chiến tranh), và chỉ được luật hóa sau
Thế chiến 2.
- Sau nhiệm kỳ tổng thống, ông Washington từ chối nghiêng về phe phái nào
hay ủng hộ ứng viên nào. Nói cách khác, ông từ khước chọn "minh chúa"
kế tiếp mà để việc đó cho dân. Ông chỉ cho mình vai trò "chính khách bô
lão" của quốc gia, góp ý cho bất kỳ tổng thống nào nếu họ tìm đến ông, và
hoàn toàn vì lợi ích của cả quốc gia.
Với các bài học lịch sử từ Đông sang Tây, từ xa xưa
đến cận đại, mà phần nêu trên chỉ là một vài thí dụ, rất mong các vị nguyên thủ
Việt Nam
đầu tiên sau khi đất nước thoát khỏi chế độ độc tài sẽ khôn ngoan áp dụng. Hãy
đặt nhu cầu tạo nền tảng dân chủ bền vững cho các thế hệ mai sau lên trên hết,
khuyến khích đa nguyên phục vụ quốc gia, và tạo cơ chế cho người dân tuyển chọn
người tài giỏi nhất ra phục vụ đất nước, dù làm như thế có thể tạo thiệt thòi
cho cá nhân mình hay đảng phái mình trong ngắn hạn.
Xin đừng theo vết xe của chính phủ Ngô Đình Diệm, thu
quá hẹp vòng tin cậy vào phạm trù những người có quan hệ gia đình hay theo kiểu
"dưỡng phụ - dưỡng tử". Đừng theo vết xe của chính phủ Nguyễn
Văn Thiệu, đặt ưu tiên quá cao vào việc tạo ảnh hưởng cho đảng phái mình. Và
nhất là đừng theo vết xe của chính phủ Hồ Chí Minh, vừa nắm được quyền là dốc
sức lo thủ tiêu các lãnh tụ không theo cộng sản.
Quả thật, chỉ những lãnh tụ để lại nền tảng vững bền
cho đất nước hàng trăm năm sau, mới xứng đáng được nhân dân biết ơn và thế giới
ngưỡng phục hàng trăm năm sau khi họ qua đời.
VT (Tác giả gửi
BVB)
---------------
Nhìn Mã Lai, nghĩ lại công thức Minh Chúa
Trả lờiXóaNhìn HOA KỲ, nghĩ lại công thức CHÚ VỊT DONALD Trump !!!!
Chân dzung người máy Bác Trâm giỏi 'chọc' : Tổng Thống 4(3)5 của Hoa Kỳ
http://16005-presscdn-0-36.pagely.netdna-cdn.com/wp-content/uploads/2015/12/Branco-Trump-and-Hillary.jpg
Là Sản phẩm thuần túy Nước Mỹ !
Đại thành công trong Cỗ máy diệu kỳ
Thế nhưng Chiến mã đua ngoài cuộc !
Chắc nghe tiếng than Đồng bào lâm ly ?
Da trắng giới thợ - trung lưu ruồng bỏ
Guồng máy Toàn Cầu cuốn trôi đi !
Khát vọng vực dậy từ hố thẳm :
Nước Mỹ phải lại hùng mạnh trường kỳ
Cảnh sát Quốc tế sẵn sàng can thiệp
Trật tự Thế giới càng ngày tồi đi
Đại Hán Ngô Cẩu hô phong hoán vũ
Biển Đông dậy sóng trống trận gầm gì
https://www.youtube.com/watch?v=96Ivji-ph4A
Siêu đại gia thương Đồng bào Đồng loại
Dấn thân chính trị nhiệt tình lương tri
16 đồng chí Đảng Cộng hòa đánh gục
Nữ Ứng viên Dân chủ cũng văng đi
Bạo miệng chân thành Tim dốc hết
http://www.cartoonaday.com/images/cartoons/2011/05/trump-not-for-president-390x220.jpg
Khoái bao người đẹp chân dài như ri
«Rất người» ngay chuyện thắt lưng dưới bụng
Cú này đạp mái hơn Bill (1) quá đi !
Phòng Bầu Dục tung Tòa Bạch Ốc
Đúng Chàng Donald cao thủ diệu kỳ ! ! !
Chuyện giường chiếu thương hại Đại gia Vịt (2)
Tội nghiệp Tổng Giám đốc (3) tẩu chuồn đi
Gia đạo vinh thân phì gia vô loại
Đại gia Mỹ Quốc đạo Nhân loại vì
Nhìn Gates đến Trump (4) đều khả kính
Bao giờ nước Tề xứ Vệ hết Vi nhân (5) ! ? ?
TỶ LƯƠNG DÂN Nguyễn Hữu Viện
(1) - Bill GATES
(2) - Đại gia Lê Ăn (hại) và vợ đã thử siêu giường
https://www.youtube.com/watch?v=dBaie0YdCwo
Cận cảnh chiếc giường 6 tỷ đại gia Lê Ân mua tặng vợ kém 50 tuổi
(3) - Tổng Giám đốc tẩu chuồn đi
Cựu CEO FPT Trương Đình Anh đưa cả nhà sang Mỹ sống
http://bizlive.vn/doanh-nghiep/cuu-ceo-fpt-truong-dinh-anh-dua-ca-nha-sang-my-song-1808947.html
(4) - Từ Bill Gates đến Donald Trump
(5) - VI NHÂN và VĨ NHÂN
Vi nhân (TIỂU NHÂN) và Vĩ nhân (ĐẠI NHÂN)
Nhìn sang nước Mỹ mà thèm! Chẳng cần tạo nguồn, quy hoạch gì mà họ cũng luôn có một Tổng thống xứng đáng. Đó là do dân chủ!
Trả lờiXóaCòn ở ta thì sao? Do độc tài độc đảng, hầu hết cán bộ tài đức rất Nông mà các khoản tệ hại lại rất Mạnh nên họ phá từ trong phá ra, o bế nhau để cùng chia chác, nhân dân gánh chịu hết mà chẳng có quyền gì.
Ý tác giả rất đúng! Ai đặt nền móng dân chủ, nhân dân sẽ ghi ơn!
Đã là "Dân chủ" thì không thể tồn tại chế độ "Vua chủa"
Trả lờiXóaĐó là hai cụm từ đối kháng với nhau về mọi mặt.
Bởi vậy, nếu còn rơi rớt hủ tục "Cha truyền con nối" là còn dẫn đến rất nhiều hậu quả tai hại.
Rất tiếc, chỉ có những người sau khi đã mất hết quyền lực, hoặc chưa bao giờ có quyền lực mới hiểu ra được điều đó.
Thế ra các ông Clinton, Obama vừa rùi đã phạm sai lầm kép khi nhảy vô cuộc vận động cho bà Hilary mà không thành!
Trả lờiXóaQua sự cảnh báo của chúng tôi, VC đã chùn tay, không dám làm liều nhà máy điện nguyên tử.
Trả lờiXóahttp://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-37932804
Cứ quan sát Bầu cử Tổng thống Mỹ thì sẽ hiểu tất cả về XÃ HỘI DÂN CHỦ.
Trả lờiXóaCòn những chuyện khác đều là cũ rích lỗi thời.
Muốn níu kéo chế độ phong kiến, độc tài, cha truyền con nối thì thời đại sẽ không cho phép
Kính gửi : Nhà văn, Đại tá BÙI VĂN BỒNG !
Trả lờiXóaEm xin kính chào Anh !
Thưa Anh, những ngày qua, em không thấy Anh đăng bài; điểm tin. Em tự nhủ : Chắc Anh có công việc gì đó bận mải, hay là do sức khỏe của Anh không được tốt, hoặc việc liên quan đến đại gia đình, khiến Anh phải ngừng trang Blog này! Mong sao Anh và đại gia đình vẫn khỏe mạnh và yên lành !
Kính chúc Anh cùng đại gia luôn luôn mạnh khỏe, gặp phúc ấm !
Em-Một độc giả hằng ngày của Anh !
Em .
Tuyệt vời!
Trả lờiXóaMinh chúa CSVN là như thế này:
Trả lờiXóa“Lũ lụt Trọng Lú im re
Phúc, Quang ngậm miệng, Ngân khoe áo dài”.
Gần một tuần nay, chúng tôi theo dõi trên trang báo của anh Bồng mà không có bài mới, xem chừng như trang báo bị dừng lại, trong lòng cũng lo và buồn, luôn luôn tự hỏi, anh có gặp rắc rối, khó khăn gì khi mà cái Đảng trị này nó muốn bịt tất cả mọi dư luận thì nó sẽ mạnh tay đàn áp và hành hạ những người như anh. Nếu anh có gặp sự cố bị đàn áp đó, thì mong bạn đọc hay ai biết tin này cũng loan trên trang báo cho bạn đọc biết. Xin cảm ơn!
Trả lờiXóa