Cái bắt tay 'lịch sử' |
Qua chuyến thăm Mỹ vừa rồi, Tổng Bí Thư Đảng Cộng sản
Việt Nam, ông Nguyễn Phú Trọng đã thể hiện một hình ảnh, một con người khác –
gần như là trái ngược với những gì mà dư luận cảm nhận về ông trước đây.
Phải chăng ông Nguyễn Phú Trọng đã có những chuyển
biến về tư duy, lập trường, đường hướng? Và nếu vậy, liệu những thay đổi nơi
ông có tác động lên chính sách ngoại giao của Việt Nam trong thời gian tới?
Thay đổi lập
trường
Ngoại trừ một vài ý, câu hơi thừa, nếu không muốn là
khách sáo và giả tạo – như việc ông mong chính quyền Mỹ ‘quan tâm, tạo điều
kiện thuận lợi cho cuộc sống, công việc và học tập của người Việt Nam’ tại đây
– phát biểu của ông ở Phòng Bầu dục, trong buổi tiếp đại ở Bộ Ngoại giao và tại
Trung tâm nghiên cứu chiến lược và quốc tế (CSIS) đều rất súc tích, thiết thực
và có ý nghĩa đối với quan hệ Việt-Mỹ và các vấn đề khu vực, quốc tế nói chung.
Cả ba bài phát biểu quan trọng này đều hoàn toàn trái
ngược với những phát biểu, diễn văn sáo rỗng, sáo ngữ, giáo điều, khô khan
thường thấy của ông trước đây. Cùng với sự thay đổi này, ông đã có những chuyển
biến đáng kể về lập trường.
Mãi tới gần đây, những thành phần bảo thủ trong giới
lãnh đạo ĐCS Việt Nam – và ông được coi là một những người đó – vẫn coi ‘diễn
biến hòa bình’ và các thế lực thù địch đứng sau đó, trong đó có Mỹ, là mối đe
dọa lớn đối với sự tồn vong của chế độ.
Nhưng những gì ông thể hiện khi gặp giới lãnh đạo Mỹ
hay những gì ông diễn tả trong ba bài phát biểu đó cho thấy ông đã có một cái
nhìn rất khác, thân thiện hơn, về Mỹ.
Trong bài viết dịp Việt Nam kỷ niệm 40 năm ngày ‘Giải
phóng miền Nam, Thống nhất đất nước’, ông Trọng đã mô tả ‘cuộc chiến Việt Nam’
là ‘cuộc chiến chống Mỹ cứu nước’ và trong cuộc chiến chống ‘đế quốc Mỹ’ ấy,
Việt Nam đã ‘đánh cho Mỹ cút’.
Nhưng trong bài phát biểu tại CSIS, ông Trọng nói:
‘Đối với nhân dân Việt Nam, đó là cuộc kháng chiến để giành độc lập, tự do cho
dân tộc mình, giải phóng, thống nhất đất nước mình; không phải là cuộc chiến
tranh nhằm chống lại Hợp chúng quốc Hoa Kỳ, càng không phải để chống nhân dân
Hoa Kỳ’.
Ông cũng nhắc lại rằng Tuyên ngôn độc lập 1945 của
Việt Nam mở đầu bằng trích dẫn các giá trị về quyền bình đẳng, quyền sống,
quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc trong Tuyên ngôn độc lập của Mỹ. Ngày
đầu ở Mỹ, ông đã tới thăm Nhà tưởng niệm Tổng thống Thomas Jefferson – tác giả
chính của Bản tuyên ngôn bất hủ, lừng danh này.
Khi gặp báo giới cùng với Tổng thống Barack Obama tại
Nhà Trắng, ông Trọng đã khen ngợi Mỹ ‘là một đất nước rất tươi đẹp’.
Những tấm hình về cuộc gặp giữa ông Trọng và ông Obama
cho thấy hai nhà lãnh đạo rất cởi mở, tự nhiên, vui vẻ, thân thiện với nhau.
Trong khi đó, ông Trọng trông rất dè dặt, kiềm chế, không thoải mái khi gặp
lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình dịp ông sang thăm Trung Quốc cách đây bốn
tháng dù cả hai cùng chung ý thức hệ.
Bài phát biểu của ông tại CSIS cũng không né tránh vấn
đề nhân quyền – một vấn đề mà giới lãnh đạo và người dân Mỹ rất quan tâm.
Ông nói: ‘tuy còn không ít vấn đề cần tiếp tục phải
giải quyết, trong đó có vấn đề quyền con người, nhưng chúng tôi đang nỗ lực
không mệt mỏi để xây dựng một xã hội ngày càng tốt đẹp hơn cho tất cả mọi
người’.
Những điều này cho thấy ông rất có thiện cảm với đất
nước, con người Mỹ và phần nào ngưỡng mộ những giá trị - như bình đẳng, tự do,
dân chủ - của đất nước này. Và trong một chừng mực nào đó, ít nhất là về mặt
nhận thức, ông cũng muốn Việt Nam
hướng tới những giá trị, những điều tốt đẹp đó.
Một chi tiết khác cho thấy quan điểm của ông về Mỹ đã
thay đổi – và điều này rất có ý nghĩa cho sự phát triển quan hệ giữa hai nước –
đó là trong chuyến thăm Mỹ của ông, Việt Nam đã đồng ý cho xây dựng trường Đại
học Fulbright tại Thành phố Hồ Chí Minh.
Mãi tới gần đây, giới lãnh đạo bảo thủ tại Việt Nam như ông coi các chương trình đào tạo như
Fulbright mà Mỹ triển khai ở Việt Nam
là nhằm ý đồ lợi dụng hợp tác giáo dục, đào tạo để chuyển hoá Việt Nam .
Một điểm đáng chú ý nữa là thuật ngữ ‘lợi ích’ xuất
hiện rất nhiều trong các phát biểu của ông trong chuyến thăm Mỹ. Và lợi ích mà
ông đề cập đến là lợi ích của hai quốc gia – hay nói cụ thể hơn, lợi ích của
nhân dân hai nước – và các lợi ích khu vực, lợi ích toàn cầu khác.
Như ông nhấn mạnh, chính những ‘lợi ích’ mà hai quốc
gia cùng chia sẻ là yếu tố quan trọng giúp quan hệ Việt-Mỹ có những bước phát
triển mạnh, ít ai ngờ trong 20 năm qua và cũng là động lực thúc đẩy hai quốc
gia tăng cường quan hệ trong thời gian tới.
Lấy lợi ích quốc gia thay vì đặt ý thức hệ làm trung
tâm điểm cho đường lối ngoại giao không phải là một điều hoàn toàn mới mẻ vì
điều này đã được cố Thủ tướng Việt Nam nhấn mạnh cách đây 20 năm.
Nhưng đối với những người bảo thủ coi trọng ý thức hệ như ông Trọng, đó là một
điều đáng chú ý.
Lướt qua thấy thuật ngữ này xuất hiện đến 10 lần trong
bài phát biểu của ông tại CSIS, 8 lần trong diễn văn ở buổi tiệc chiêu đãi và
một lần trong phát biểu ở Phòng Bầu dục. Trong khi đó khái niệm ‘xã hội chủ
nghĩa’ hay ‘chủ nghĩa xã hội’ không được đề cập đến một lần nào trong ba phát
biểu này.
Điều đó cho thấy cách nhìn của ông Tổng Bí thư về quan
hệ Việt-Mỹ và đường hướng ngoại giao của Việt Nam nói chung đã có những chuyển
biến lớn. Thay vì cứ đặt nặng vấn đề ý thức hệ, quyền lợi của chế độ trong
chính sách ngoại giao của Việt Nam như trước đây, giờ ông đã biết đặt quyền lợi
của đất nước, của nhân dân lên trên.
Có thể nói, chuyến thăm Mỹ của ông rất thành công và
ông để lại nhiều ấn tượng tốt trong dư luận vì ông đã có sự chuyển biến này.
Nhưng một điều quan trọng mà những ai quan tâm đến vận
mệnh của đất nước và muốn giới lãnh đạo ĐCS Việt Nam thay đổi để đưa đất nước
tới tự to, phồn thịnh, giàu mạnh chờ đợi là liệu những chuyển biến nơi ông có
tạo nên một bước đột phá về ngoại giao của Việt Nam.
Tác động của
chuyến biến
Dù còn quá sớm để nhìn nhận, đánh giá, có thể nói
những thay đổi tích cực nơi ông sẽ có tác động không nhỏ lên đường lối ngoại
giao của Việt Nam .
Đây cũng là điều người dân mong đợi, hy vọng – đặc biệt trong bối cảnh Trung
Quốc đang tỏ rõ tham vọng lấn chiếm biển đảo của Việt Nam ở Biển Đông.
Chuyến thăm lịch sử tới Mỹ của ông Trọng là chuyến
công du có ý nghĩa, quan trọng và thành công nhất của các lãnh đạo Việt Nam và
chính bản thân ông trong những năm gần đây.
Phát triển được mối quan hệ thân thiện, gần gũi, bền
vững với Mỹ – trong đó chuyến thăm lịch sử của ông đóng một vai trò quan trọng
– cũng là thành công lớn nhất, có ý nghĩa nhất về ngoại giao của Việt Nam và
của chính bản thân ông Trọng trong khóa XI sắp kết thúc này.
Hơn nữa, gần như chắc chắn ông sẽ không còn giữ một
vai trò quan trọng nào sau Đại hội XII của ĐCS Việt Nam vào năm tới. Vì vậy, chắc ông
không muốn thành quả này bị lu mờ, coi nhẹ và muốn dàn lãnh đạo mới tiếp tục
phát huy quan hệ với Mỹ.
Với tư cách là Tổng Bí thư và được coi là một người
rất bảo thủ, sự chuyển biến của ông chắc chắn cũng sẽ tác động lên những thành
phần bảo thủ còn lại trong ĐCS.
Như tập hồi ký của cố Thứ trưởng Ngoại giao Trần Quang
Cơ tiết lộ, những nhân vật bảo thủ chủ chốt trong giới lãnh đạo đã chi phối
đường lối ngoại giao của Việt Nam và quan hệ của Hà Nội với Bắc Kinh nói riêng
trong những năm đầu của thập niên 1990.
Vì muốn ‘hợp tác với Trung Quốc bảo vệ CNXH chống đế
quốc Mỹ’, họ đã tìm mọi cách đưa Việt Nam gần với Trung Quốc và những thành
phần bảo thủ đó tiếp tục chi phối chính sách ngoại giao của Việt Nam nhiều năm
sau đó.
Là một trong những người có ảnh hưởng đến vấn đề nhân
sự cũng như đường lối, trong đó có chính sách ngoại giao, của Việt Nam tại Đại
hội XII, ông Trọng cũng có thể tạo một tác động tương tự lên đường hướng ngoại
giao Việt Nam trong những năm tới.
Nếu ông thực sự đã ‘xoay trục’ sang Mỹ nhằm bảo vệ độc
lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của quốc gia và hướng đất nước tới
dân chủ, giàu mạnh, phồn thịnh, thay vì cứ muốn duy trì quan hệ hữu hảo với
Trung Quốc (dù Bắc Kinh có những hành động khiêu khích, lấn chiếm biển đảo của
Việt Nam) để bảo toàn chế độ, ông có thể đóng một vai trò quan trọng trong việc
đưa Việt Nam đi theo đường hướng này.
Nếu ông làm được điều này trong khoảng sáu tháng còn
lại trên cương vị Tổng Bí thư của mình, chắc chắn người dân sẽ dành cho ông một
sự quý mến, kính trọng – điều mà không phải ai trong những người tiền nhiệm của
ông cũng nhận được khi họ còn tại chức hay khi đã về hưu.
TS. Đoàn Xuân Lộc/Gửi cho BBC từ
Anh quốc
----------------
Dù chỉ là hình thức thì ông đã có những thay đổi đáng kể.
Trả lờiXóaTuy vậy ông vẫn là ông: Chậm chạp, bảo thủ và lẫn lộn
Nguyễn Phú Trọng là một con người không có bản lĩnh và Nguyễn Phú Trọng không thể làm khác (Bắt buộc).
Trả lờiXóaRất đúng . Nếu có bản lĩnh thì nó đã được thể hiện rồi , không phải chờ đến bây giờ .
XóaBởi lâu nay ông là ông "Lú" mà. Tin rằng ông sẽ gỡ được cái biệt hiệu này. Đúng là đi một ngày đàng học một sàng khôn.
Trả lờiXóaThấy có vẻ hả hê và tự mãn nhất là thái độ của ông khi tiếp đại diện đảng CS Mỹ .
Trả lờiXóaMọi người đều nhận thấy bác Tổng tiếp xúc với người Mỹ với một phong thái tự tin, vui vẻ cởi mở. Khác hẳn với những lần sang Bắc Kinh, vừa nghiêm trang, vừa căng thẳng vừa khép nép sợ sệt.
Trả lờiXóaTại sao lại như vậy?
Trước đây mỗi lần đi Bắc Kinh, bác Tổng nhà ta hồi hộp chưa biết sẽ "ăn" quả gì? Mỗi lần bị gọi, bác nơm nớp lo sợ vì những chỉ thị khiển trách và giao trách nhiệm...
Sang Mỹ khác hẳn. Ban trù bị đã chuẩn bih cho bác kịch bản chu đáo, hỏi đáp nhẹ nhàng, bác biết trước bác sẽ được người ta đón tiếp nồng hậu.
Nước Mỹ đúng là một "Hợp chủng quốc", họ đối xử với nhau bình đẳng, tự do....bác không ngờ gần hết nđời người rồi, lúc nào bác cũng nghĩ họ là kẻ thù nguy hiểm.
Sai lầm quá. Biết thế mình bắt tay với họ sớm hơn???
Thành công lớn nhất mà ông Trọng gặt hái được là sự vui mừng, hy vọng và sự ủng hộ của đại đa số người dân VN đối với chuyến thăm HK của ông. Điều này không thể có đối với các chuyến thăm bọn giặc Phương Bắc của ông. Ngược lại, chỉ thấy dân căm ghét, thất vọng mỗi lần ông đặt chân lên mảnh đất của bọn "16 chữ, 4 tốt" giả tạo và sáo rỗng.
Trả lờiXóaSau chuyến thăm HK ông cũng không cần sang hoặc cử người sang Tầu "báo cáo" nữa. Thế của ta đang làm cho Tầu run sợ và tức tối.
Chính không khí dân chủ, chân tình của các chính khách Mỹ làm Cụ Tổng tươi cười, cởi mở. Nói là đi thăm, nhưng chính việc thăm này Cụ đã học được nhiều điều. Một phần giáo điều, bảo thủ đã tuột khỏi nút thắt trong đầu Cụ. Nếu Cụ Tổng tiếp tục tiến lên như thế và còn sức khỏe, tớ sẽ bầu cụ thêm một khóa nữa để cụ đi Mỹ thêm 2- 3 lần nữa là VN ta sẽ ok.
Trả lờiXóa"Phú Trọng"? Chỉ tôn thờ sự giàu có (ở VN hiện nay thường có được do tham nhũng)? Còn dân nghèo chúng tớ, mặc cho chó gặm?
Trả lờiXóaCác ông bà sao không thấy bản chất của bọn đầy tớ giả? Hy vọng vọng gì ngữ ấy!
Thành công lớn nhất: sau chuyện này, thì dân miền Bắc từ 72% sẽ lên 90% nói rằng: Mỹ là đẹp, trước đây bị lừa (Mỹ mà xấu) !
Trả lờiXóa85% dân chúng vì nghèo,vì thất thế mà cắn răng chịu đựng chứ hy vọng gì đâu bạn Nặc danh 06:05 ơi ! - một lũ sói tàn bạo,ngu xuẩn và độc ác.ai còn lạ gì nữa đâu thưa bạn !
Trả lờiXóa