Tuy chưa có một cuộc khảo sát tường tận nào nhưng có
thể nói, trong mấy chóp bu lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) thì có lẽ
Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng là người duy nhất biết về tác động của truyền thông,
đặc biệt là truyền thông ngoại quốc trên các vấn đề. Trong mấy năm vừa qua, năm
nào ông Nguyễn Tấn Dũng cũng thuê một vài trang mạng ngoại quốc để đăng bài
bằng Anh Ngữ tâng bốc ông. Ông cũng là người kêu gọi nội các của ông phải lưu
tâm đến sự tác động của mạng xã hội.
Với khả năng đó, có nhiều phần là ông Nguyễn Tấn Dũng
đã ít nhiều tận dụng dư luận quốc tế và dư luận Việt Nam để tác động vào cuộc
“đấu vật” giữa ông và ông Nguyễn Phú Trọng để giành chiếc ghế Tổng Bí Thư. Đây
là điều hoàn toàn đúng đối với bất cứ một lãnh tụ nào, nhưng với trường hợp đặc
biệt của ĐCSVN thì sự tác động đó đã đưa đến sự thảm bại của chính ông Dũng.
Truyền thông
ngoại quốc và ông Nguyễn Tấn Dũng
Đối với các lãnh tụ, truyền thông ngoại quốc thường để
ý đến “charisma”, tạm dịch là sức thu hút, hoặc niềm tin của vị lãnh tụ đối với
quần chúng. Ở phương diện này, nếu so với sự lù đù, ăn nói bảo thủ hoặc vớ vẩn
của ông Nguyễn Phú Trọng, hay với cách ăn nói mang tính chất “đánh trống bỏ
dùi” của ông Trương Tấn Sang, thì rõ ràng ông Nguyễn Tấn Dũng ăn đứt hai ông
kia.
Không những thế, trong cương vị thủ tướng, tức người
đứng đầu ngành hành pháp, ông Nguyễn Tấn Dũng có nhiều cơ hội đi công du, tiếp
xúc với truyền thông ngoại quốc hơn những vị lãnh đạo khác. Bên cạnh đó, có thể
là do được các phụ tá “gà” cho, hoặc chính do đặc tính xảo ngôn của mình, ông
Dũng đã phát ngôn được một số câu rất hợp tai với truyền thông quốc tế cũng như
dư luận. Chẳng hạn như “tăng cường xây dựng và củng cố lòng tin chiến lược” ở
Hội Nghi Đối Thoại Shangri-La (2013), hay “Không đánh đổi chủ quyền lấy hữu
nghị viển vông” ở Phillipines (2014).
Ngoài ra, đối với trong nước thì những tuyên bố hay
ho, chắc nịch, khách quan thì khó ai phủ nhận được, như một số điểm trong
“thông điệp đầu năm 2014 của Thủ Tướng” cũng làm nức lòng những người khó tính
nhất. Hiển nhiên những tuyên bố đó đã được truyền thông ngoại quốc tiếp nhận
một cách thiện cảm.
Xin được trích lại vài điểm sau đây: “Dân chủ và Nhà
nước pháp quyền là cặp song sinh”, “Người dân có quyền làm tất cả những gì pháp
luật không cấm và sử dụng pháp luật để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của
mình. Cơ quan nhà nước và cán bộ, công chức chỉ được làm những gì mà pháp luật
cho phép”, “Mọi quyết định quản lý của Nhà nước đều phải minh bạch”, “Nhà nước
phải làm tốt chức năng kiến tạo phát triển, xóa bỏ độc quyền doanh nghiệp
cũng như những cơ chế chính sách dẫn đến bất bình đẳng trong cạnh tranh”, “Đẩy
mạnh toàn diện công cuộc Đổi mới”, v.v….
Không thể phủ nhận được là những tuyên bố như vừa kể
đã tạo được tác động rất lớn đối với truyền thông ngoại quốc (ngoại trừ tờ Hoàn
Cầu Thời Báo của Trung Quốc) cũng như dư luận dân chúng Việt Nam .
Chỉ có một điều quan trọng, nhưng hay vuột khỏi trí
nhớ nhiều người (kể cả truyền thông ngoại quốc) là, với nguyên tắc “tập trung
dân chủ”, phải làm theo quyết định chung của mười mấy ông bà “vua tập thể”
trong Bộ Chính Trị mà hầu hết đều mang đầu óc thủ cựu (nếu có tư tưởng tiến bộ
thì không thể vào cơ chế này được), sợ mất đảng hơn mất nước, cũng như sợ đất
nước tiến bộ người dân sẽ đòi hỏi lắm thứ mà đảng không thể cho để vuột tầm tay
được; thì dù ai có tài thánh cũng chẳng thể thi thố gì được trong cái cơ chế
đó. Huống hồ là ông Nguyễn Tấn Dũng học hành thì lem nhem, kiến thức lõm bõm,
nên ông ta cũng như những người khác trong đảng thực ra chỉ thi hành, nói năng
những gì được đảng phân công và cho phép.
Đại Hội 12 và tác động của truyền thông
Với những điều vừa trình bày ở trên, khi đến gần cuộc
đua trong Đại Hội Đảng, ông Nguyễn Tấn Dũng nghiễm nhiên trở thành người có uy
tín nhất trong ba ông lãnh đạo đảng đối với truyền thông ngoại quốc. Dù chẳng
có một bằng cớ nào chứng thực điều này, nhưng bỗng dưng Ông Nguyễn Tấn Dũng có
bộ mặt chống Trung Quốc rất sáng sủa và thân thiện đối với kinh tế thị trường.
Hiển nhiên nhận thức này đã tạo tác động không nhỏ đối
với dư luận Việt Nam ,
đặc biệt là với tâm lý “cái gì của tây cũng tốt hơn, hay hơn”. (Ngay cả sau khi
Đại Hội 12 đã kết thúc thì truyền thông ngoại quốc vẫn cho là phe bảo thủ thân
Trung Quốc đã thắng, phe thân Tây Phương và thân doanh nghiệp đã thua.).
Vô số việc làm “vì Tàu và cho Tàu” của Nguyễn Tấn Dũng
như “Bauxite Tây Nguyên”, cho thuê rừng đầu nguồn, cho người Trung Quốc được sở
hữu đất đai nhà cửa tại những nơi xung yếu như cạnh sân bay bến cảng Việt Nam,
cho người lao động Trung Quốc được vào Việt Nam tràn lan, cho thương lái Trung
Quốc được trực tiếp vào Việt Nam thu gom hàng hoá đầu cơ lũng đoạn kinh tế Việt
Nam, bán rẻ tài nguyên khoáng sản, mấy “quả đấm thép vỡ nợ”, v.v….. tất cả đều
bị tâm lý không thích Trung Quốc che khuất, khi ông Nguyễn Tấn Dũng được so
sánh với ông Nguyễn Phú Trọng, người được cho là thân Trung Quốc.
Vì các lý do trên và cũng nhờ biết khai thác truyền
thông cho cuộc chạy đua giành ghế trong Đại Hội 12, lần đầu tiên người ta đã
thấy các phe nhóm trong đảng dùng báo chí và các trang mạng ngoài lề để củng cố
cho vị thế của ông Nguyễn Tấn Dũng, tấn công ông Nguyễn Phú Trọng hoặc ngược
lại. Tuy nhiên về tổng thể thì phải nói là dường như phe bênh vực ông Nguyễn
Phú Trọng không có gì nhiều.
Trong khi đó thì người ta thấy vô số trang mạng ủng hộ
ông Dũng. Những “nhà báo nổi tiếng”, “trí thức nổi tiếng”… trang facebook của
họ có cả trăm ngàn “fan”. Một tiếng nói của họ ủng hộ ông Dũng là có cả ngàn,
chục ngàn người hưởng ứng. Trang blog Nguyễn Tấn Dũng “làm mưa làm gió” trên
mặt trận truyền thông, có hàng ngàn người truy cập cùng một lúc. Trong khi
trang của ông Nguyễn Phú Trọng hầu như chẳng mấy ai để ý.
Có thể nói rằng, ông Nguyễn Tấn Dũng đã rất thành công
trên mặt trận truyền thông trong cuộc chạy đua giành ghế trong Đại Hội 12, và
đây cũng chính là một trong những điều khiến ông thất bại trong cuộc giành ghế
này. Tại sao?
Tại sao ông
Nguyễn Tấn Dũng thất bại?
Về lý do này thì đã có nhiều phân tích rất xác đáng,
nhưng ít ai để ý đến tác động của truyền thông đối với quần chúng (không được
bỏ phiếu) và đại biểu đảng (có quyền bỏ phiếu).
Cần phải nhớ lại mục tiêu bầu lãnh đạo đảng trong Đại
Hội Đảng CSVN lần này thì mới thấy được một nghịch lý: Ông Nguyễn Tấn Dũng thất
bại vì ông ta biết vận dụng truyền thông.
Từ nhiều tháng trước ông Nguyễn Phú Trọng đã nhắc đi
nhắc lại tiêu chuẩn bầu chọn lãnh đạo đảng. Quan trọng nhất trong các tiêu
chuẩn đó là “bảo vệ Đảng”. Đây là tiêu chuẩn được đặt lên trước việc “bảo
vệ Nhà nước, bảo vệ chế độ Xã hội Chủ nghĩa”, cuối cùng mới đến
“bảo vệ nhân dân”.
Ngoài ra, ông Nguyễn Phú Trọng cũng đặt ra một lô một
lốc những tiêu chuẩn khác cho việc bầu chọn lãnh đạo đảng, phù hợp với tiêu
chuẩn quan trọng nhất vừa nêu ở trên, mà dường như chỉ có một mình ông ta mới
hội đủ.
Ông Trọng sinh ra và lớn lên ở Hà Nội (người Bắc),
được nuôi dưỡng thuần tuý trong cái nôi Cộng Sản. Ông học tập dưới mái trường
XHCN, học văn chương “cách mạng” ở đại học, học tiến sĩ ngành Xây Dựng Đảng ở
Liên xô từ năm 80 là cái nôi của thành trì Cộng Sản. Nếu so với các Tổng Bí Thư
khác từ Trần Phú, Lê Duẩn cho đến Đỗ Mười, Nông Đức Mạnh…thì ông Trọng là người
học hành, lý luận về Chủ Nghĩa Cộng Sản nhiều nhất, đầy đủ nhất. Ngay cả so với
ông Hồ Chí Minh thì tiêu chuẩn này của ông Nguyễn Phú Trọng cũng cao hơn, vì
ông Hồ đã sống ở các nước bản, chỉ được “giác ngộ” cộng sản sau này.
Qua các chức vụ trong đảng như Tổng Biên Tập Tạp Chí
CS, Chủ Tịch Hội Đồng Lý Luận Trung Ương, Bí Thư Hà Nội, Chủ Tịch Quốc Hội,
Tổng Bí Thư Đảng, thì người ta thấy rằng con đường tiến lên Chủ Nghĩa Cộng Sản
là con đường dành riêng cho ông Trọng.
Câu nói “Đến hết thế kỷ 21 không biết có xây dựng CNXH
được hay không?” tuy bị chế diễu, nhưng có lẽ đó là câu nói thật lòng của ông
ta. Ở một phương diện khác, câu đó cũng cho thấy “viễn kiến” của một lãnh tụ
Cộng Sản.
Năm nay ông Trọng đã hơn 70 tuổi, vài năm hay một hai
thập niên nữa ông chết, xuống âm phủ chắc ông tiếp tục xây dựng XHCN ở dưới đó
(nếu có cõi âm ty).
Đối
với các đại biểu đảng được tham dự và bỏ phiếu trong Đại Hội 12, là những người
được các cơ quan đảng lựa chọn từ trên xuống, thì ngoài sự so sánh về tiêu
chuẩn lãnh đạo đảng như đã đề cập ở trên, chính những gì được loan truyền trên
truyền thông tây phương và dư luận quần chúng càng khiến họ quyết tâm bảo vệ
đảng hơn. Bởi vì bất cứ sự thay đổi quan trọng nào cũng có thể làm họ bị mất đi
những quyền và lợi họ đang thụ hưởng nhờ đảng, kể cả cái sổ hưu. Do đó, xét cho
cùng thì từ sự lựa chọn đại biểu đảng ở cấp cơ sở cho đến các tiêu chuẩn được
đặt ra, đến các quy định bầu chọn trong Đại Hội, truyền thông ngoại quốc và dư
luận xã hội trên các trang mạng không thể tạo được tác động nào, ngoài tác động
ngược là dư luận quần chúng quá mạnh, mà đảng lãnh đạo thì không thể yếu hơn
quần chúng được.
***
Tóm lại, ít nhiều thì cũng phải thừa nhận ông Nguyễn
Tấn Dũng quả là đã tạo nên và vận dụng được sự tác động giữa truyền thông quốc
tế và dư luận trong nước để khuynh loát nội bộ đảng và châm thêm vào đà tấn
công phe ông Nguyễn Phú Trọng.
Hẳn nhiên những nhà bình luận nổi tiếng như Carl
Thayer, Jonathan London luôn luôn có những ảnh hưởng rất lớn đối với truyền
thông và dư luận. Đây là một lợi thế của ông Nguyễn Tấn Dũng nếu Việt Nam là
một quốc gia bình thường như những quốc gia khác, trong đó người dân có quyền
bầu chọn người lãnh đạo một cách công minh.
Tiếc rằng Việt Nam không phải là nước bình thường.
Chính vì sự không bình thường đó mà Việt Nam là nước “không chịu phát triển”.
Lê Vĩnh/(CTM)
------------
Nếu có thật cuộc "so găng" giữa 2 người, thì ông 3D thất bại là đúng. Nhưng sự tín nhiệm gần như tuyệt đối của ông Trọng mới là điều lạ!
Trả lờiXóaCho nên chính ông Trọng cũng bị ...bất ngờ.
Chọng Nú là kẻ đa nhân cách - xấu mà nghĩ bản thân tốt?
XóaNam Bộ kêu "Xảo ngôn". Bắc Bộ gọi là "Đĩ miệng".
Trả lờiXóaNhư nhau.
chuẩn, nhưng ông Dũng nhờ Lê đức anh can thiệp thì thua rồi, chỉ có dân mới cứu ông thôi
Trả lờiXóaông thua vì nhờ lê đức anh làm ảnh hưởng, và để lê thanh hải lộng hành, để hoàng trung hải kí nhiều hợp đồng với tàu, ông đã quá khinh địch, tiếc quá thủ tướng ơi
XóaCác bạn không thấy giàn khoan và máy bay Trung quốc bay vào lãnh địa Việt nam đó à? Uỷ viên nào dám không bỏ cho ông Trọng?
Trả lờiXóaTôi đồng tình với tác giả về nhận định trên. Bổ sung thêm với tác giả:vì ông Dũng mà ông Thayer và ông LonDon mất uy tín, nay tác giả thêm ông Dũng "biết vận dụng truyền thông kể cả ngoại quốc" thì mọi người đã rõ. Nhưng còn ông dũng có vì cái ghế TBT mà làm điều gì thất đức không? Vì người Việt Nam rất nhân hậu và nhân văn.Họ rất ghét trong thời bình mà vua chúa giết người, rất nhiều vương triều đổ vì chuyện này./.
Trả lờiXóaTác giả Lê Vĩnh diễn giải quá lòng vòng mà lẽ ra để trả lơi câu hỏi này, chỉ cần 3 câu thôi:
Trả lờiXóa1- Ông Dũng thua vì ông Dũng không được ông TBT Nguyễn Phú Trọng ưa để truyền ngôi cho.
2- Ông Dũng không được TBT Nguyễn Phú Trọng muốn truyền ngôi mà ông vẫn tìm cách nâng cao tuyên truyền cho mình và làm ngược lại chỉ đạo của ông TBT Nguyễn Phú Trọng là ông phản đảng.
3- Ông Dũng phản đảng thì ông Dũng phải chết
Đó là tính ưu việt của chủ nghĩa Mac Lê
Ông Dũng không thua đâu! Để rồi xem!
Trả lờiXóaDũng "thắng" lớn quá rồi. Còn hơn 3 người trúng xổ số gần 2 tỉ USD ở Mỹ vùa tức thời!
Xóa" VI SAO ONG NGUYEN TAN DUNG THAT BAI ? ".
Trả lờiXóaVi cai nay ne!
" Don doc cua NGUYEN PHU TRONG "
Http://nguoibuongio1972.blogspot.de/2016/02/on-oc-cua-nguyen-phu
4.2.2016 - NguoiBuonGio : DON DOC CUA NGUYEN PHU TRONG
Anh Dũng di tản về Sài Gòn kinh doanh sao lại thua được.
Trả lờiXóaThời đại kinh doanh mà,Kỷ Sửu thì khôn lanh xưa nay,xét về tử vi.
Từ vùng sâu vùng xa mà lên chức Thủ tướng là cao quá rồi.
Mấy quả đấm anh bê từ Hàn Quốc về đến nay nó nằm ỳ ra đó,nên anh chạy làng,là thắng,bỏ của nợ cho thế gian.
Anh Trọng bị lừa ôm quả này chắc chết.TPP thì đến 2018 mới hiệu lực,thì sao mà xở cho nổi,vã lại tình hình trung quốc nó huậy phá quá thì kinh doanh muôn vàng khó.
Yếu tố can thiệp của Trung quốc trong nhân sự là có cả ngìn năm rồi,nhưng đâu phải họ can thiệp thành công,nếu thành thì làm gì còn Việt Nam ngày nay.
Thật ra khôn thì anh TRọng gán nợ cho anh Dũng,nhưng cũng tại bảo thủ.Tuy nhiên giàn mới này đang bố trí cũng được,có thể xoay chuyển khỏi xuống hố.
Thế giới sa lầy ghê gớm,đến Mỹ cũng chịu sầu,Trung quốc thì hoảng loạn,nước ta chưa ngẻo là may,đòi phát triển cái gì hơn.
Nhìn họ rồi nhìn ta,chớ ham quá rồi hụt.
Tập trung dân chủ là nguyên tắc cứng của ĐCSVN xưa nay,nó thực hiện từ cơ sở trở lên,do vậy có chậm nhưng thất bại ít nhất,thành công nhiều hơn.Đây cũng là nguyên tắc của hầu hết các đảng trên thế giới,nên xuyên thì xuyên chứ đừng có tạc.chỉ khác là mỗi quốc gia cách làm khác nhau thôi.
Trong bối cảnh chung,thì anh Dũng làm TBT là tốt nhất,nhưng khổ thay anh chống Trung quốc ra mặt,vì nó xỏ anh giống như xưa nó xỏ cụ Trường Chinh vậy,làm cụ rớt đài.
Mọi việc đã rồi,công việc chỉ còn tiến tới.
CS.
ông Trọng hay hơn ông Dũng ở chỗ ông không dám khinh địch, biết mình yếu bất tài nhưng dùng người chuẩn hơn ông Dũng, ông không dùng đám họ lê để làm bạn : lê đức anh , thanh hải, và sẵn sàng để La Thăng làm bí thư saigon, quả là nước cờ cao tay và hợp lòng dân
XóaNếu cho rằng "Ít xấu hơn", e rằng phải nghĩ tới Lú hơn là X...
XóaBuồn cho các DLV của X...
Hợp lòng dân lắm. Ông Thăng vào tôi đồ trước tiên ông ấy cho mở dăm con đường mới là có thêm dăm trạm thu phí, hết nhiệm kì thì SG có thêm vài chục trạm nữa, tha hồ đóng thuế yêu nước nha.
XóaGửi ND 09:06
Xóa"Hợp lòng dân" ! Dân đã đc bỏ phiếu thăm dò hồi nào mà kết luận chắc như cua gạch vậy bạn DLV!?
DLV 0906!
XóaLa # là tay cáo già. Tôi nghĩ sau này đ/c X phải gọi hắn bằng "cụ!".
15:34 Ngày 06 tháng 02 năm 2016 nghĩ thế nào mà cho là thằng bán nước thì tội bé hơn thằng tham nhũng tiền bạc?
Xóathằng bán nước có tham nhũng không? xin thưa: nó không những tham nhũng cả tiền bạc nhưng cái nguy hiểm nhất là tham nhũng quyền lực: ngoan cố giữ quyền bất chính nên đã làm lê chiêu thống cho Tàu để nhờ nó chống lưng, do đó mà bán nước đó thôi. Đã tham nhũng quyền lực là chắc chắn là để tham nhũng tiền bạc: vụ Siputra trọng cũng đã tham gia để thất thoát hàng ngàn tỷ chứ không à? sạch với ai cái thằng lưu manh đầu bạc tay sai tàu ấy. Dân HN biết cả đấy.
Tác giả suy luận xa vời.Thật ra rất giãn dị:Trung Quốc muốn ai thì người đó được.
Trả lờiXóaTrung Ương Đảng,Đại Hội Đảng....Ông nào cũng sợ mất chức,mất nồi cơm.......nên đều sợ.
Sợ thì làm theo ý TQ cho chắc ăn.
Tôi cam đoan với quý vị nhé ! 100% quyết định gì của VN cũng hỏi ý TQ.
( Comt lai vi ly do sua link - xin loi )
Trả lờiXóa"Vi sao NTD that bai ?"
Vi cai nay ne :
" DON DOC CUA NGUYEN PHU TRONG "
Http://nguoibuongio1972.blogspot.de/2016/02/on-oc-cua-nguyen-phu-trong.html
4.2.2016 - NBG : Don doc cua Nguyen Phu Trong
"Dậu đổ bìm leo" là một câu ví dân gian nói về bọn phù thịnh bài suy, của một số kẻ tiểu nhân, cơ hội.
Trả lờiXóaĐCSVN từ ngày thành lập đến nay đã phạm một tội lỗi rát lớn là răm rắp nghe theo làm theo ĐCSTQ mà quên mất lời tiền nhân đã dậy về mối thù ngàn năm với bọn xâm lược đến từ Phương Bắc.
Bởi vậy, tất cả các cán bộ cao cấp của đảng CS, ít nhiều đều làm theo lệnh của TQ. Cách mạng Tháng Tám bài trừ chính phủ Trần Trọng Kim, để vuột mất cơ hội làm đồng minh với Mỹ và đẩy đất nước rơi vào cuộc kháng chiến chống Pháp 9 năm là do lời xui dại của TQ, Hội nghị Geneve năm 1954 chia đất nước làm 2 miền rồi đánh nhau với Mỹ suốt 20 năm cũng vì sự can thiệp của TQ.
Đến nay sau 40 năm đất nước thống nhất mà vẫn chia rẽ, vẫn rối bời , đến nỗi một đại hội thường kỳ 5 năm một lần mà phải súng ống rầm rập như sắp có chiến tranh và Bắc Kinh Hà Nội chạy đi chạy lại ... cũng vì ĐCSVN ngày càng phụ thuộc TQ nhiều hơn.
Như vậy mà tác giả lại nói rằng Nguyễn Tấn Dũng và Phùng Quang Thanh âm mưu đảo chính còn Trần Đại Quang thì phát hiện và cùng Nguyễn Phú Trọng ngăn chặn âm mưu tầy trời đó.... là một suy đoán ngược đời.
Lịch sử có những khúc quanh rất phức tạp mà lúc này chưa thể nói hết được. Nhưng những nhận định hồ đồ đổ tội cho người, để che dấu tội lỗi cho của kẻ phạm tội cũng là TỘI PHẢN QUỐC.
Bác này nói rất chính xác.
Xóa(Cựu binh giết Tàu cộng 79, người Hà nội)
"Cựu binh giết Tàu cộng"
XóaOh, năm 79. Tới năm 84 thì đảng Cộng Sản đã rút kinh nghiệm không cho giết nữa, mà chỉ cho bộ đội nhà mình làm bia tập bắn miễn phí ở Gạc Ma thôi .
Nó là thế này:
Trả lờiXóaHiện nay, "lớn" cỡ mấy cũng bị nhân dân kêu bằng "Thằng" này nọ. Còn con nít được kêu bằng "Ông, Bà" mới ghê...
"Trời làm một trận lằng nhằng
Ông hóa ra Thằng, Thằng hóa ra Ông!"
Trong số Tổng bí thư ĐCSVN có 2 ông là dân tộc thiểu số đó là ông Nông Đức Mạnh dân toocjTayf và ông Lù Trọng Thắng đân tộc Mông
Trả lờiXóaChàng trai Tày đẽo cày bên suối
XóaCô gái Hơ Mông bên đống lửa
Mình rất thích em Kim Ngân. Thế mới... buồn...
Trả lờiXóa