* PHẠM NHẬT BÌNH
Bầu cử quốc hội từ lâu không được quần chúng quan tâm, cho dù nó được
nhà nước tôn vinh là “cơ quan quyền lực cao nhất nước”. Cứ mỗi 5 năm một
lần, quốc hội được đảng Cộng sản Việt Nam cho “bầu” lại 500 đại biểu,
mà hầu hết là đảng viên cộng sản với một số ít người ngoài đảng làm cây
cảnh.
Năm nay theo chỉ đạo từ trước của Bộ Chính Trị, cuộc bầu cử quốc hội
khóa 14 sẽ diễn ra vào ngày 22/5/2016. Theo thông lệ, Mặt Trận Tổ Quốc
Trung Ương làm nhiệm vụ của mình bằng việc tổ chức cái gọi là “Hội nghị
hiệp thương” để chọn người “xứng đáng” giới thiệu làm đại biểu. Phải có
Mặt Trận Tổ Quốc nhúng tay vào mới được ra ứng cử … gọi là hợp pháp theo
ý của đảng CSVN. Cơ chế hiệp thương ấy được chấp nhận và tồn tại như
chuyện bình thường, tuy không có nước nào có.
Hội nghị Hiệp thương lần thứ nhất diễn ra tại Hà Nội hôm 16 Tháng Hai vừa qua.
Ngày 16 Tháng Hai vừa qua, Hội nghị hiệp thương lần thứ nhất đã được tổ chức tại Hà Nội. Nó nhằm mục đích thỏa thuận thành phần cũng như số lượng người của các cơ quan và tổ chức thuộc trung ương sẽ được giới thiệu làm đại biểu quốc hội khóa 14. Dĩ nhiên đây là thành phần cốt cán nhất đang nắm trọn quyền hành pháp trong tay.
Theo đó, Ủy ban Thường vụ Quốc hội dự kiến thành phần đại biểu chia ra như sau: các cơ quan Đảng 11 đại biểu, cơ quan Chủ tịch nước 3 đại biểu, Chính phủ 18 đại biểu, các cơ quan của Quốc hội (đại biểu đảm trách ở trung ương) 114 đại biểu.
Ngoài ra còn có 6 địa phương có từ 10 đại biểu Quốc hội trở lên. Riêng Hà Nội, TP. HCM, tỉnh Thanh Hóa và Nghệ An mỗi địa phương có thêm 2 đại biểu chuyên trách. Như vậy theo sự sắp xếp này, số đại biểu Quốc hội thuộc cơ cấu trung ương là 198, số đại biểu thuộc địa phương là 302; tổng cộng là 500 người.
Nhìn qua các con số dự kiến, người ta thấy sự phân chia thật chặt chẽ và trung ương chiếm gần 40% ghế đại biểu trong tay. Điều rất đặc biệt là trong hiệp thương lần thứ nhất này, không thấy nói đến người tự ứng cử. Tuy nhiên để cho có vẻ dân chủ, “người ngoài đảng” cũng được cẩn thận dành cho 35 ghế đại biểu trong tổng số 500.
Nhưng con số 35 ghế đại biểu “người ngoài đảng” trong thực tế họ là những cảm tình viên, hoặc những loại người dễ sai khiến thì mới được “đảng cử” không khác gì những đảng viên đảng CSVN.
Ngày 16 Tháng Hai vừa qua, Hội nghị hiệp thương lần thứ nhất đã được tổ chức tại Hà Nội. Nó nhằm mục đích thỏa thuận thành phần cũng như số lượng người của các cơ quan và tổ chức thuộc trung ương sẽ được giới thiệu làm đại biểu quốc hội khóa 14. Dĩ nhiên đây là thành phần cốt cán nhất đang nắm trọn quyền hành pháp trong tay.
Theo đó, Ủy ban Thường vụ Quốc hội dự kiến thành phần đại biểu chia ra như sau: các cơ quan Đảng 11 đại biểu, cơ quan Chủ tịch nước 3 đại biểu, Chính phủ 18 đại biểu, các cơ quan của Quốc hội (đại biểu đảm trách ở trung ương) 114 đại biểu.
Ngoài ra còn có 6 địa phương có từ 10 đại biểu Quốc hội trở lên. Riêng Hà Nội, TP. HCM, tỉnh Thanh Hóa và Nghệ An mỗi địa phương có thêm 2 đại biểu chuyên trách. Như vậy theo sự sắp xếp này, số đại biểu Quốc hội thuộc cơ cấu trung ương là 198, số đại biểu thuộc địa phương là 302; tổng cộng là 500 người.
Nhìn qua các con số dự kiến, người ta thấy sự phân chia thật chặt chẽ và trung ương chiếm gần 40% ghế đại biểu trong tay. Điều rất đặc biệt là trong hiệp thương lần thứ nhất này, không thấy nói đến người tự ứng cử. Tuy nhiên để cho có vẻ dân chủ, “người ngoài đảng” cũng được cẩn thận dành cho 35 ghế đại biểu trong tổng số 500.
Nhưng con số 35 ghế đại biểu “người ngoài đảng” trong thực tế họ là những cảm tình viên, hoặc những loại người dễ sai khiến thì mới được “đảng cử” không khác gì những đảng viên đảng CSVN.
Chủ nhiệm Hội đồng tư vấn về dân tộc của Mặt Trận Tổ Quốc Lù Văn Que
Dù vậy, tham dự hiệp thương lần đầu này, ông Lù Văn Que, Chủ nhiệm Hội đồng tư vấn về dân tộc của Mặt Trận Tổ Quốc cho rằng, con số 35 người ngoài đảng là thấp và cần phải tăng thêm. Ông đề nghị tăng từ 35 lên 100 người và nhấn mạnh “dự kiến có 35 người ngoài đảng thì ít quá, họp Quốc hội đâu phải hội nghị đảng viên mở rộng, trong khi chúng ta có nhiều người ngoài đảng ưu tú.”
Phát biểu của Lù Văn Que không có gì mới; nhưng ở thời điểm hậu Đại Hội 12 đã biểu hiện một sự chờ đợi thay đổi nào đó trong nội bộ đảng, sau câu tuyên bố “dân chủ đến thế là cùng” của Nguyễn Phú Trọng trong ngày bế mạc Đại Hội.
Mặc dù nhóm từ “người ngoài đảng” chưa được định nghĩa rõ ràng, nhưng chuyện bầu cử Quốc hội khóa 14 năm nay đang có nhiều diễn biến đặc biệt khiến dư luận quan tâm, luận bàn khá sôi nổi.
Dù vậy, tham dự hiệp thương lần đầu này, ông Lù Văn Que, Chủ nhiệm Hội đồng tư vấn về dân tộc của Mặt Trận Tổ Quốc cho rằng, con số 35 người ngoài đảng là thấp và cần phải tăng thêm. Ông đề nghị tăng từ 35 lên 100 người và nhấn mạnh “dự kiến có 35 người ngoài đảng thì ít quá, họp Quốc hội đâu phải hội nghị đảng viên mở rộng, trong khi chúng ta có nhiều người ngoài đảng ưu tú.”
Phát biểu của Lù Văn Que không có gì mới; nhưng ở thời điểm hậu Đại Hội 12 đã biểu hiện một sự chờ đợi thay đổi nào đó trong nội bộ đảng, sau câu tuyên bố “dân chủ đến thế là cùng” của Nguyễn Phú Trọng trong ngày bế mạc Đại Hội.
Mặc dù nhóm từ “người ngoài đảng” chưa được định nghĩa rõ ràng, nhưng chuyện bầu cử Quốc hội khóa 14 năm nay đang có nhiều diễn biến đặc biệt khiến dư luận quan tâm, luận bàn khá sôi nổi.
Trong số những người tự ra ứng cử gồm có (theo kim đồng hồ từ trên
xuống dưới): Tiến Sĩ Nguyễn Quang A, Nhà báo tự do Nguyễn Tường Thụy, bà
Nguyễn Thúy Hạnh và Luật Sư Võ An Đôn
Một phong trào “tự ứng cử” nhằm thực hiện quyền lợi chính trị của người dân xuất hiện trong nước và được phổ biến rộng rãi trên các diễn đàn. Phong trào được dẫn dắt bởi những nhà hoạt động xã hội dân sự, những nhân vật bất đống chính kiến ôn hòa đủ mọi ngành nghề.
Căn cứ vào Điều 27 của Hiến Pháp 2013 quy định quyền bầu cử và ứng cử của công dân từ 18 đến 21 tuổi, nhiều nhân vật trong giới đấu tranh dân chủ đã tuyên bố tự ứng cử đại biểu quốc hội khóa 14. Họ nhận được sự ủng hộ của dư luận quần chúng vì vai trò đi đầu trong việc lấy lại quyền của mình từ lâu bị bỏ quên.
Đánh giá sự thành công hay thất bại của việc tự ứng cử lúc này có lẽ là quá sớm. Nó không quan trọng bằng việc những người tự ứng cử rõ ràng đã thúc đẩy và thức tỉnh mọi người về những gì vốn quy định trong hiến pháp mà bị nhà nước cố tình không tôn trọng.
Sẽ còn rất nhiều hội nghị hiệp thương do Mặt Trận Tổ Quốc tổ chức để làm công việc gạn lọc theo quan điểm của chế độ. Những người tự ứng cử cũng thừa biết cơ chế hiệp thương này đặt ra để chế độ giành quyền đề cử những ai được coi là thích hợp, đồng thời loại trừ những người mà chế độ đánh giá là không thích hợp. Họ có vượt qua cửa ải này hay không cũng chưa phải là mục đích cuối cùng.
Nhưng như ông Lù Văn Que nói, để “Quốc hội đâu phải hội nghị đảng viên mở rộng”, điều cần thiết đối với mọi người hiện nay là nhanh chóng gia tăng số lượng người ứng cử độc lập, bất chấp rào cản của hội nghị hiệp thương hay các cuộc “đấu tố” ở tổ dân phố. Với số lượng đông bất ngờ, người tự ứng cử đặt chính quyền trước những thách thức chưa từng có trong các cuộc bầu cử mà người dân dè bỉu “đảng cử dân bầu.”
Một phong trào “tự ứng cử” nhằm thực hiện quyền lợi chính trị của người dân xuất hiện trong nước và được phổ biến rộng rãi trên các diễn đàn. Phong trào được dẫn dắt bởi những nhà hoạt động xã hội dân sự, những nhân vật bất đống chính kiến ôn hòa đủ mọi ngành nghề.
Căn cứ vào Điều 27 của Hiến Pháp 2013 quy định quyền bầu cử và ứng cử của công dân từ 18 đến 21 tuổi, nhiều nhân vật trong giới đấu tranh dân chủ đã tuyên bố tự ứng cử đại biểu quốc hội khóa 14. Họ nhận được sự ủng hộ của dư luận quần chúng vì vai trò đi đầu trong việc lấy lại quyền của mình từ lâu bị bỏ quên.
Đánh giá sự thành công hay thất bại của việc tự ứng cử lúc này có lẽ là quá sớm. Nó không quan trọng bằng việc những người tự ứng cử rõ ràng đã thúc đẩy và thức tỉnh mọi người về những gì vốn quy định trong hiến pháp mà bị nhà nước cố tình không tôn trọng.
Sẽ còn rất nhiều hội nghị hiệp thương do Mặt Trận Tổ Quốc tổ chức để làm công việc gạn lọc theo quan điểm của chế độ. Những người tự ứng cử cũng thừa biết cơ chế hiệp thương này đặt ra để chế độ giành quyền đề cử những ai được coi là thích hợp, đồng thời loại trừ những người mà chế độ đánh giá là không thích hợp. Họ có vượt qua cửa ải này hay không cũng chưa phải là mục đích cuối cùng.
Nhưng như ông Lù Văn Que nói, để “Quốc hội đâu phải hội nghị đảng viên mở rộng”, điều cần thiết đối với mọi người hiện nay là nhanh chóng gia tăng số lượng người ứng cử độc lập, bất chấp rào cản của hội nghị hiệp thương hay các cuộc “đấu tố” ở tổ dân phố. Với số lượng đông bất ngờ, người tự ứng cử đặt chính quyền trước những thách thức chưa từng có trong các cuộc bầu cử mà người dân dè bỉu “đảng cử dân bầu.”
Câu “Dân chủ đến thế là cùng” được ông Nguyễn Phú Trọng khoe tại cuộc
họp báo sau khi bế mạc Đại hội đảng 12 hôm 28 Tháng Giêng vừa qua.
Trong khi chế độ vẫn “kiên trì chủ nghĩa Mác-Lê” và “dân chủ đến thế là cùng”, người dân trong nước hơn lúc nào hết cần chứng minh cho đảng thấy cuộc bầu cử có thực sự dân chủ hay không, bằng cách coi hành động tự ứng cử đông đảo như là một nhu cầu của tất cả mọi người, để cuối cùng buộc đảng phải “hiệp thương” với nhân dân.
Mặt khác, nếu cuộc bầu cử được thực hiện tự do và công bằng thì chưa chắc Tướng Công An Trần Đại Quang, hay Ông Nguyễn Xuân Phúc cũng như nhiều người khác được đảng “cơ cấu” sẽ được người dân tín nhiệm để trở thành đại biểu quốc hội. Đến ngày 22 Tháng 5 người dân mới đi bầu, nhưng những người vừa kể đã nghiễm nhiên trở thành “đại biểu quốc hội” mà khỏi cần sự bầu chọn của người dân qua lá phiếu. Đúng là “dân chủ đến thế là cùng” theo kiểu của ông Nguyễn Phú Trọng.
Đừng để đảng tiếp tục độc quyền chính trị và quốc hội khóa 14 tiếp tục là một hội nghị đảng viên mở rộng.
Phạm Nhật Bình/(CTM)/TTHN
-------------
Quốc Hội là cơ quan quyền lực cao nhất, chịu sự chỉ đạo quản lý và giám sát trực tiếp và toàn diện của đảng CSVN.
Trả lờiXóaCác ông Chủ tịch QH, các PCT Quốc hội và toàn bộ Đại biểu QH chiếm 90% là đảng viên, có thế gọi là Đảng Hội thì đúng hơn.
Xét về thực tế Quốc Hội là bù nhìn của đảng. Vì vậy mà dân chẳng được nhờ gì ở cái Quốc Hội CS này.
Mọi quốc gia đều có quyền quảng cáo.
Trả lờiXóaQuốc hội cũng là hình thức mà nó là cách tốt nhất cho mọi đảng cầm quyền.
hãy đi bầu và không cần lựa chọn,vì họ đã lựa chọn rồi.
em từ bé đến lớn chẳng bao giờ đi bầu, toàn tay tổ trưởng dân phỗ gom cả đống lên xoẹt phát xong
XóaKhông biết tác giả nào mà dốt thế:"sáng tác" ra cái vụ chia cơ cấu thành phần trong/ngoài Đảng trong QH!
Trả lờiXóaLẽ ra, đã là cơ quan đại diện cao nhất của Nhân dân, thì phải chia tỷ lệ cơ cấu theo nghề nghiệp, dân tộc, tôn giáo, lứa tuổi, giới tính,...mới phải (trình độ chỉ là yêu cầu bắt buộc); với tình hình hiện nay, có bỏ cối giã cũng không trật tỷ lệ ĐV trong QH sẽ vượt tỷ lệ 2/3 - đủ túc số cho "đa số tuyệt đối" cần thiết (Đảng chỉ cần có lệnh ... ngầm), mà Đảng đỡ bị ...dị ứng trước dư luận!
Lại thêm một biểu hiện coi thường dân trí, nhưng "quan trí" lại thể hiện rất tầm thường! Không trách xã hội ngày càng thiếu đồng thuận.
Hãy ủng hộ phong trào tự ứng cử của tiến sĩ A!
Trả lờiXóaMặc dù ai cũng thừa biết,đãng sẽ dùng mọi thủ đoạn để gạt họ ra rìa nhưng nếu có nhiều người ra mặt ứng cử,"đãng ta" sẽ rất bối rối,thậm chí là không biết ứng xử ra sao.
Rất có thể nảy sinh ra nhiều khả năng chính trị không ngờ tới,có lợi cho tiến trình dân chủ.
Một lần nữa,ủng hộ hết mình tiến sĩ A và những người dám dấn thân cho phong trào này!
có mà bị loại ngay từ vòng gửi xe
Xóakhông bao giờ tin cộng sản
Ông Trọng nói VN DÂN CHỦ ĐẾN THẾ LÀ CÙNG,vì thế cho nên tỷ lệ đảng viên trong quốc hội chỉ nên tương ứng tỷ lệ đảng viên trên số dân toàn quốc,có nghĩa là chỉ chiếm 4,5/90 =5% tổng số đại biểu thôi
Trả lờiXóaChống dân là chết.Làm sao đỡ được hết đòn của đồng bào?
Trả lờiXóaCái ứng cử bầu cử nầy là một mặt trận. "Tứ bề thọ địch". Hết cái nầy lại tới cái khác.
Tôi tin mấy ông ngủ cũng còn mơ bị lật đổ.
Cái tâm không yên thì cái gì cũng loạn xạ.
Đoảng ra 1 nghị quyết như 244 vừa rồi thì những người tự ứng cử nghỉ hết cho khỏe nhé. Mọi người nên nhớ cả Chọng đã từng tuyên bố "...Pháp luật là văn bản cao nhất, chỉ sau nghị quyết đảng...". Vậy là đã biết cái kết quả của các vụ bầu bán rân chủ của VN dư lào dồi...
Trả lờiXóaCái quốc hội của một chế độ chuyên chính độc tài nó chẳng khác gì một sân khấu múa rối ra vẻ dân chủ rẻ tiền, chỉ tạo ra công ăn việc làm cho một sô đảng viên dùng tiền thuế của dân.
Trả lờiXóaViệt Nam từ khi ĐCSVN cướp chính quyền và cai trị đất nước cho đến nay : - Không có Dân Chủ - ĐCSVN luôn đè bẹp ý tưởng dân chủ - Nói như câu nói Ô. Đảng Trưởng Nguyễn Phú Trọng : - Dân chủ đến thế là cùng - Theo tôi Dân Chủ Đến Thế Đường Cùng mới đúng theo trong thâm tâm ông Phú Trọng -
Trả lờiXóaNhững người ngoài đảng trước đây được đảng đưa vào QH hầu hết là Dư Lợn Viên
nay có nhiều nhân sỉ trí thức ra ứng cử - Rất mong dù ít cũng có thể nói lên nguyện vọng của Dân - Dù sao cũng là được Dân tín nhiệm còn hơn một tập thể được Đảng cử dân bầu -
Thực tế coi như các vị Dân chủ tự ứng cử đã giành thắng lợi rồi!
Trả lờiXóaChúng ta hãy chờ xem " hậu " của câu phát biểu với giới báo chí của Nguyễn phú Trọng " Dân chủ đến thế là cùng " sẽ như thế nào trong kỳ bầu cử ĐBQH sắp tới . Nếu không đúng như vậy thì tổng Trọng nên 'tự vả vào mồm' vì cái tội nói bừa ! Nhân danh cá nhân , tôi kêu gọi cử tri cả nước hãy tập trung phiếu cho các vị " tự ứng cử " hoặc không phải là đảng viên CSVN ! Chúng ta hãy tôn trọng sự TỰ DO DÂN CHỦ của chính chúng ta , chúng ta đâu phải là những CON CỪU ? chỉ có như vậy mới mong chế độ xã hội này trong sạch hơn !
Trả lờiXóaTỷ lệ đảng viên/dân số VN chỉ chiếm 3.4/90=khoảng 5% dân số thì lẽ ra đảng chỉ được phép có mặt tại quốc hội là 5% đại biểu toàn quốc hội.
Trả lờiXóaThế mà đảng làm ngược lại: bắt dân phải gọi 95% số đại biểu quốc hội là đảng viên ấy là đại biểu của "Nhân dân"...
Nặc danh 00:15 nói thật đúng !
Trả lờiXóabầu hội đồng nd cấp xã mà họ còn sắp đặt hết.dân thì bảo sao nghe vậy vì họ mất quyền quá lâu.lai lịch ứng cử viên thì sơ sài mấy dòng về chức vụ,chả ai biết công trạng thành tích,càng không biết chương trình hành động của họ.tôi 60 tuổi rồi mà chưa thèm đi bầu lần nào.mất thời gian,thà ở nhà đánh cờ còn vui hơn
Trả lờiXóa