Chủ tịch Võ Chí Công thăm ruộng lúa khoán của dân |
* VŨ CAO ĐÀM
Ông Võ Chí Công, dân gọi là Bác Năm Công,
cũng được dân chúng gọi bằng một cái tên rất gần gũi, bằng tiếng Pháp, là “Bon
papa”, nghĩa là “Người cha tốt bụng”. Nhưng khi nói “Bon papa”, đôi khi người
ta nói với sắc thái châm biếm, để chỉ những người đàn ông quá ư hiền lành, đến
mức “cả đụt”, không dám mạnh tay quyết định việc gì.
Ấy thế mà, không có Bác Năm Công thì không
có cái sự “Khoán 100” đâu.
Tôi kể lại câu chuyện vui vui sau đây để Bác Trọng cùng tôi gọi là
“Ôn cố tri tân”.
Câu chuyện này tôi nghe qua hai anh bạn,
anh B và anh N.
Anh bạn tên là N, vốn là chuyên viên của
Ban Nông nghiệp Trung ương. Anh này can tội ủng hộ chủ trương “Khoán” của Bí
thư tỉnh ủy Vĩnh Phú Kim Ngọc, bị cánh bảo thủ đánh cho lên bờ xuống ruộng, đến
mức bị khai trừ lưu đảng, tức là nhận quyết định khai trừ, nhưng vẫn được “lưu
đảng” để sau một năm được xem xét, xem có được quay trở lại vào đảng hay không?
Bấy giờ phe chống “Khoán”, đại biểu là Bác NDĐ một nhân sự cấp rất cao, đang ở
thế thượng phong trong Ban Nông nghiệp Trung ương, quyết triệt hết những vị
thuộc phe chủ trương “Khoán”. Cuộc đấu tranh giữa hai phe, “Khoán” và “Chống
Khoán” diễn ra rất ác liệt.
Tôi cứ chờ anh bạn N viết bài kể lể sự
tình, vì tôi thấy, thi thoảng anh bạn có viết bài chỗ nọ chỗ kia, nhưng anh ta
lặn đâu mất tăm, tôi lần không ra.
Còn một ông anh tên là B, cũng thuộc phe
chủ trương “Khoán” trong Ban Nông nghiệp Trung ương, thì đã bỏ đi nước ngoài ẩn
dật cuối đời. Trước khi đi, anh B đến chơi nhà tôi, gọi là có cuộc chia tay nho
nhỏ với tôi. Bây giờ anh B ở nước ngoài, rất gần các “thế lực thù địch”, mà tôi
đọc khá nhiều trang mạng của các “thế lực thù địch” vẫn không thấy anh bạn lên
tiếng.
Nói như vậy để xin thưa rằng tôi viết là
bất đắc dĩ. Tôi viết không thể bằng chính hai anh N và B. Nhưng tôi nghĩ, là sự
việc này không viết ra vào dịp này thì tiếc lắm. Nên thôi, các cụ ta có câu nói
rất hay “Không có chó bắt mèo ăn những cái outputs của con trẻ nhà quê”.
Hai anh bạn “chó” của tôi mất tăm thì
“mèo” tôi phải cam phận làm chó vậy. Bạn nào biết nhiều thông tin hơn xin bổ
sung cho tôi.
Câu chuyện là như vầy.
Hồi năm 1981, Tại Ban Bí thư Trung ương
Đảng (BBT) đã diễn ra những cuộc thảo luận sôi nổi, phải nói là “tranh luận gay
gắt” mới đúng, về việc có cho nông dân thực hiện chế độ khoán hay là không?
Phe “chống Khoán” đòi duy trì chế độ quản
lý hợp tác xã (HTX) nông nghiệp theo kiểu trại lính, nghĩa là sáng nghe kẻng
của hợp tác xã, tập hợp đội ngũ ra đồng. Đến chiều chờ tiếng kẻng thì ngồi
“bình công chấm điểm”. Đến mùa được thu hoạch, thì chia thóc theo số công được
ghi trong sổ chấm công của HTX. Mỗi công mười điểm được lèo tèo mấy lạng thóc.
Nông dân đói nghèo, chăm chăm lo cho cái ruộng năm phần trăm, là cái khoản được
“tự sản tự tiêu”. Họ lập luận, làm như thế mới là chủ nghĩa xã hội. Phải làm
như thế mới là đúng hướng. Làm khác đi là chệch hướng. Bấy giờ đã có mấy đợt
gọi là “cải tiến quản lý HTX” ... Vòng 1, Vòng 2, nhưng trên căn bản vẫn phải
giữ nguyên mô hình HTX theo kiểu trại lính.
Phe “Khoán” chủ trương HTX trao ruộng cho
các hộ nông dân, mỗi vụ nộp “khoán” cho HTX một khoản thóc nào đó, còn thừa bao
nhiêu nông dân được hưởng. Cách làm này bị phe “chống Khoán” phê phán là phá
chủ nghĩa xã hội, đi theo con đường tư bản chủ nghĩa, mà Đảng ta là phải mẫu
mực đi theo con đường của Bác Tổ Lênin. Con đường này được vận dụng “sáng tạo”
theo kiểu Bác Mao, tiến “từng bước vững chắc”, từ thứ nho nhỏ, như tổ “vần
công”, tổ “đổi công”, rồi lớn dần xây dựng HTX qui toàn thôn, tiến lên to hơn
lập HTX qui mô toàn xã. Còn Bác Mao đã đi những bước vĩ đại nữa, là xây dựng
các công xã qui mô toàn huyện...Rồi Bác Pôn-pốt cũng y chang như thế, chứ không
làm cái trò nông trường quốc doanh, rồi nông trang tập thể như Bác Lênin, Bác
Stalin ở nước Liên Xô bảo thủ.
***
Cuộc tranh cãi gay gắt, bất phân thắng phụ
diễn ra không chỉ ở cấp thấp, là Ban Nông nghiệp, mà nó đã nổ ra tại BBT. Cuối
cùng Bác Năm Công, với tư cách Ủy viên thường trực BBT, đã đưa ra một quyết
định bất ngờ: “Thôi, tôi đề nghị không thảo luận nữa. Tôi đề nghị từng đồng chí
trong BBT đi thâm nhập thực tế. Tôi sẽ làm việc với từng đồng chí một, và tự
tôi sẽ quyết định, không họp lại BBT nữa”
Và Bác Năm Công đã làm đúng như Bác nói. Không họp lại BBT nữa, mà
tự Bác Năm Công quyết định. Bác Năm kí nháy vào văn bản dự thảo để chuyển qua
Bác Nguyễn Thanh Bình kí ban hành chính thức. Bác Nguyễn Thanh Bình cũng là ủy
viên BBT, được phân công phụ trách khối nông nghiệp.
***
Tôi phải xin mở ngoặc chỗ này một chút.
Bác Nguyễn Thanh Bình là người chủ trương cho nông dân thực hiện chế độ khoán.
Bác nhiều lần họp nghe các nhà khoa học thời đó. Tôi có một kỉ niệm thú vị với
Bác Bình. Trong một lần họp ở Ban Nông nghiệp Trung ương, tôi gặp trong phòng
họp các anh Đào Thế Tuấn, Vũ Tuyên Hoàng, Dương Hồng Hiên, Trịnh Văn Thịnh,...
toàn là các nhà khoa học có tên tuổi trong làng nông nghiệp thời đó. Anh em
tranh luận rất dữ về chế độ khoán. Ý kiến cũng khác nhau rất nhiều. Bác Nguyễn
Thanh Bình quay sang hỏi tôi, đang ngồi cạnh Bác: “Này, tại sao cái bọn khoa
học nó cứ ngồi với nhau là cãi nhau thế cậu?” Tôi cười: “Ôi. Thưa bác, cái bọn
khoa học, việc của nó là cãi nhau. Không cãi nhau thì không ra khoa học. Khi
nào cái bọn khoa học nó ngồi im, “nhất trí”, không cãi nhau nữa, thì khoa học
đã đến chỗ diệt vong”. Bác Bình hỏi tôi luôn “Thế thì biết nghe anh nào đây?”.
Tôi lại cười: “Bác khoan nghe anh nào. Nghe đã. Việc nói là việc họ. Việc nghe
là việc của nhà lãnh đạo.”
Còn một người nữa liên quan đến “Khoán
100”, tôi nghĩ nếu không nói thì sẽ là một thiếu sót. Đó là Bác Vũ Oanh, khi đó
cũng là một ủy viên BBT, và đã là Trưởng Ban Nông nghiệp Trung ương. Bác Vũ
Oanh là người ủng hộ chủ trương cho nông dân thực hiện chế độ khoán. Tôi biết
Bác Vũ Oanh hiện đã bước sang tuổi chín mươi, nhưng còn khỏe mạnh và minh mẫn.
Bác hoàn toàn có thể chia sẽ những kinh nghiệm thành bại thời ấy.
Thời ấy, thái độ ủng hộ cái đúng được bộc
lộ công khai. Đó là hậu thuẫn giúp Bác Năm Công “mạnh tay” trong các quyết định
của mình.
Tuy nhiên, trong mọi trường hợp, việc làm
của Bác Năm Công là một hành động quá ư táo bạo, phải nói là quá ư dũng cảm
trong Đảng. Làm một việc gọi là “chệch hướng” so với Bác Lênin và Bác Mao, bị
một lực lượng khá đông đảo trong Đảng phê phán là “phá chủ nghĩa xã hội”. Thế
mà Bác Năm Công dám quyết định một mình, không họp lại BBT nữa, thì thật quá ư
liều mạng. Nhưng Bác Năm Công đã dũng cảm chịu trách nhiệm vì mong muốn giải
tỏa cái tội đói nghèo của nông dân, đang là một bi kịch trong xã hội.
Chúng ta quan sát thấy, hầu hết các vị
lãnh đạo, từ cấp thấp cho đến cấp cao hiện nay, là luôn phải tìm hậu thuẫn ở
đâu đó, có khi chỉ là hậu thuẫn một cách hình thức, chiếu lệ, nhưng phải làm,
như để có một cái bùa hộ mệnh, Bác Năm Công đã không dựa dẫm, tự mình quyết
định “không họp lại BBT nữa”, mặc dầu Bác Năm Công thừa biết, trong BBT còn khá
đông người chống khoán.
Và như chúng ta đã thấy, Bác Năm Công cùng
nhóm giúp việc đã hoàn tất văn bản, Bác Năm Công kí nháy và chuyển để Bác
Nguyễn Thanh Bình kí ban hành chính thức Chỉ thị 100/CT-TƯ năm 1981, với tên
gọi là “Khoán sản phẩm cuối cùng đến hộ và người lao động”
***
Quyết định đặc biệt táo bạo và dũng cảm
này của Bác Năm Công là kì lạ, vì như trên tôi đã nói, người ta vẫn gọi Bác là
một “Bon papa”. Nhưng quả thật trong vụ này không có “Bon papa” thì không biết
bao giờ mới có “Khoán 100”, là phát súng khởi đầu cho công cuộc cải cách kinh
tế - xã hội nước ta. Sau “Khoán 100” là đến “Khoán 100” trong khoa học và giáo
dục (Quyết định 175/CP, 1981) và “Khoán 100” trong công nghiệp (Quyết định
25/CP và Quyết định 26/CP, 1983) và quan trọng hơn hết là Đại hội VI (1986) về
“Đổi mới”, rồi sau đó là “Khoán 10” với Nghị quyết 10/NQ-TƯ của Bộ Chính trị
(1987).
***
Trong lịch sử chính sách Việt Nam, Chỉ thị
100 của Ban Bí thư về chế độ khoán trong nông nghiệp là một trường hợp duy nhất
độc đáo, và hết sức kì lạ. Chính sách này được ban hành ở một cấp độ rất thấp,
chỉ là một chỉ thị của BBT, mãi gần 7 năm sau (1987) mới được tu chỉnh để ban
hành ở cấp cao hơn, là Nghị quyết 10 của Bộ Chính trị. Nhưng “Khoán 100” đã đi
vào dân chúng cực kì nhanh chóng, không có bất cứ một văn bản nào để gọi là
“Thể chế hóa” dưới dạng một nghị định hướng dẫn của Chính phủ, cũng không có
cuộc tập huấn nào hao tiền tốn của, không có những cuộc tuyền truyền ầm ỹ, cũng
không bổ nhiệm một nhân sự nào thay thế những người đang tại vị, cũng không đầu
tư thêm một xu nào vào nông nghiệp. Không những vậy, ngay bây giờ đây, chúng ta
lật lại những báo chí thời đó, rất nhiều bài viết phân vân về “Khoán”, rất
nhiều câu hỏi được đặt ra về con đường “đi lên” chủ nghĩa xã hội trong nông
nghiệp.
Chính sách được gọi tắt là “Khoán 100”
(1981), sau là “Khoán 10” (1987) đã nhanh chóng đi vào lòng dân, thay đổi bộ
mặt xã hội nông thôn, từ đói nghèo, ruộng đồng hoang hóa, đến chỗ mượt mà khắp
các cánh đồng lúa, ngô, khoai, sắn.
Lòng dân mãi mãi ghi nhớ lòng dũng cảm, tính quyết đoán và công
đức của Bác Năm Công.
***
Thưa Bác Trọng.
Tôi viết bài này là kết thúc ba bài gửi
Bác qua Bauxite Việt Nam (BVN):
Bài thứ nhất,
xin Bác học tập và làm việc theo gương Bác Hồ vĩ
đại
Bài thứ hai,
xin Bác làm cuộc “Đổi mới” như Bác Năm Trường Chinh
Bài thứ Ba,
xin Bác học tập tính quyết đoán của Bác Năm Công, một “Bon papa” trong Đảng, mà hiện Bác
Trọng là người lãnh đạo tối cao của Đảng.
Tôi thề, ba bác này thuộc phe ta hết. Các
bài viết của tôi là rất “lập trường quan điểm”, luôn luôn bám sát các bác phe
ta, quyết không chệch hướng, đi nhầm sang đường của các bác thuộc phe các thế
lực thù địch, và tôi cũng chỉ nói theo mỗi một con đường Bác Hồ đã chọn.
Tôi phải gửi BVN đăng ba bài này, vì tôi
đã ướm thử vài báo “lề phải”, họ đều lắc đầu lè lưỡi, vì thấy tôi trích dẫn
những thứ, tuy nói là của các bác phe ta cả, và đúng là cùng nằm trong Đảng ta
cả, nhưng rặt những điều không giống bây giờ. Vả lại, tôi biết mặc dầu nhiều
bác vưỡn liệt BVN vào bọn “lề trái”, nhưng nhiều bác vưỡn đọc BVN. Vì vậy mà
tôi phải gửi đăng ở BVN.
Tôi rất mong các bác nào đọc được những
bài này, thì nhờ các bác gửi những lời “tâm tư” ruột gan này tới Bác Trọng. Tôi
biết Bác Trọng là giáo sư chắc lọ mọ vào mạng đọc hết cả “lề phải”, “lề trái”,
nhưng tôi cứ dặn phòng như vậy, vì lo Bác Trọng trăm công nghìn việc, ít có
thời gian đọc hết lòng dân.
Rất mong các bác giúp cho.
Để có những quyết đoán hoặc quyết sách phải là người giỏi, có năng lực, có quyền uy.
Trả lờiXóaTrường hợp bác Trọng nhà ta thì sao? cá nhân tôi không bao giờ kỳ vọng ở con người này.
Hơn nữa giả dụ bác Trọng có những quyết đoán trong thời điểm này thì cũng chỉ là những quyến đoán của các tình huống đi trên một con đường mờ mịt, mơ hồ và không bao giờ đến đích. Con đường ấy XH loài người đã phải trả giá trong thế kỷ 19 và bị ném vào sọt rác vào cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20 rồi.
Sự ngu dốt bao giờ cũng đi đôi với bảo thủ, giáo điều;
Tập đoàn toàn những kẻ dốt thì làm gì có ý tưởng hay.
Tôi vẫn hy vọng bác ấy thu hết tàn lực quyết chiến với tên cơ hội XYZ gì đấy 1 phen?...
Xóagóp ý với những người có bản lĩnh,có ý chí và năng lực chứ với kẻ giáo điều mọt sách phí lời lắm bác VCĐ ạ. tôi thật...
XóaNghe chuyện của mấy ông đảng mà muốn bệnh,đúng là quái thai của thế kỉ
Trả lờiXóaLão lú chắc chắn chẳng bao giờ đọc những bài như thế này cả vì trong đầu lão,những thứ này là sản phẩm của "các thế lực thù địch"
Ngày xưa "họ" ngu nhưng không tham.
Trả lờiXóaNgày nay "họ" khôn lỏi và tham lam!
Có 100 bác Lú cũng phải bó tay ú ớ! Rồi ngớ ngẩn đến mức vu cáo Phật còn đòi ăn hối lộ?! May mà Phật tử tương đối hiền. Ông đừng dại vu cáo Đấng Allah nhé, tín đồ Hồi giáo không để ông yên đâu! Good luck...
sai
Xóangày nay chúng .... ngu và đại tham
Nếu thấy được , các nhóm lợi ích Tư bản Đỏ Uỷ viên trung ương hôm nay khống chế quyết định từ Trung ương Đảng , sẽ thấy được hôm nay rất khác xa thời kỳ bác Năm Công .
Trả lờiXóaBác Trọng đã than thở đưa ra một công thức xưa củ để tuyển chọn nhân sự , chẳng khác nói để mà nói , còn như thế nào bác Trọng chẳng quyết được . Chẳng theo Tàu , chẳng theo Mỹ , chẳng cần còn Đảng . Quan trọng nhất là làm thế nào bảo vệ được tài sản , cổ phần đầu tư của các Tư bản Uỷ viên Trung ương Đảng .
Không để xảy ra chiến tranh với TQ , cũng không để VN phá sản , vì cả 2 ảnh hưởng trực tiếp vào tài sản Tư bản Uỷ Viên . Đại hội 12 dưới mục đích như vậy mà tiến hành , mà lựa chọn phe nhóm cho con đương đi tới của Đảng trong tương lai .
Còn ĐẢNG hay mất không quan trọng bằng bảo vệ được tài sản Tư bản đỏ . Chỉ trích đảng , kiến nghị lên Đảng , không sao . Nhưng động chạm đến lợi ích Tư Bản ĐỎ hôm nay , phải chấp nhận đương đầu với bạo lực , đương đầu với tù tội .
Một Cù Huy Hà Vũ , một Điếu Cày , một Trương dy Nhất , một Bùi Kiến Hoa Tổng Biên Tập đang chờ đợi trước vọng lao lý . Là minh chứng tư bản đỏ đang khống trị ĐẢNG , đảng chỉ còn là hình nộm . Ông Trọng không còn sức lực để có thể giống bác Năm Công ngày xưa !
Tôi đọc những bài viết của ông Vũ cao Đàm ( dưới dạng tâm thư gửi tới ông tổng Trọng ) , tôi tưởng như mình đang đọc những tác phẩm văn học ( hiện thực xã hội ) của cố nhà văn Ngô tất Tố , rất dễ đi vào lòng người bởi tính sác thực , rất đời thường nhưng tính phê phán - xây dựng lại rất cao . Chả hiểu những " tâm thư đời thường " , với những tâm huyết của mình về đất nước ... có thấu đến tai các vị " lãnh đạo thiên tài " đứng đầu là ông tổng Trọng không nữa ? Chắc khó lắm , vì ông tổng Trọng còn đang " tâm huyết " với chủ nghĩa Mác- Lê - Mao " bách chiến bách thắng " , hà cớ gì ông phải bận tâm đến những điều " nhỏ như con thỏ " mà những người như Gs Vũ cao Đàm viện dẫn ! Chẳng ai lại " tự nắm tóc của mình kéo lên " bao giờ và như vậy thì không " biện chứng " một chút nào phải không các bạn " còm " ???
Trả lờiXóaVưỡn còn nguyên cái bình điêù 4 đó mà bác VCĐ cứ mơ tưởng dao nhụt tự gọt được chuôi? bác mơ thì mơ nhưng tỉnh dậy thì thấy ngay là hoang đường.
Trả lờiXóaHôm nay, để người dân nuôi hy vọng mới thì Tuyên bố "Kiên quyết không để lọt vào Ban Chấp hành Trung ương những người…"-tuyên bố ấy của TBT Nguyễn Phú Trọng là một kiểu "kiên quyết mị dân" vì nếu được áp dụng sẽ không có một đảng viên nào lọt được vào Ban Chấp hành Trung ương Khóa 12.
Số phận của những "kiên quyết mị dân" sẽ không khác gì số phận của "Nghị quyết Trung ương IV" về chỉnh đốn đảng cũng hô hào rất mùi mẫn rất mị dân của chính ông Nguyễn Phú Trọng sau caí "góp ý sửa đôỉ hiến pháp" cũng nghe rất ngon tai nhưng vẫn là cái chủ trương nhất quán "KIÊN QUYẾT MỴ DÂN" mà thôi.
Chuẩn, cái bác này chỉ được cái nói đúng. Nhưng mà cho em hỏi các bác: mấy ngày qua em vào trang bác Bồng sao khó khăn thế, loay hoay mãi mới tìm được, bác Bồng có thể cho em địa chỉ mới được không?
XóaDùng UltraSurf14.05, sử dụng ngay tại USB, không cần cài đặt ổ C.
XóaBạn cài tiện ích ZenMate cho trình duyệt chrom,rất tiện dụng,muốn vượt tường lửa chỉ càn 2 thao tác chuột,khi không cần cũng vậy.
XóaDen thoi diem nay thi ong Trong thuc thu roi, con muon lam gi nua dau ma quyet voi doan. Ha canh an toan, khong gay thu chuoc oan voi bon 'cac dong chi' la thuong sach
Trả lờiXóa"Tôi thực sự rối loạn tâm thần... Chỉ biết nói ngây dại các cử tri ạ..."
Trả lờiXóaÔi giời bác VCĐ , sao bác phí phạm niềm tin đến thế?
Trả lờiXóaThực sự cảm ơn bác Vũ Cao Đàm ! 3 bài viết của bác rất chân thành , khúc chiết , tế nhị ,rất chặt chẽ , dí dỏm và dễ hiểu !
Trả lờiXóaĐọc 2 bài sau cùng của bác Đàm mới thấy những KHÓ KHĂN KINH KHỦNG của bác Năm Trường Chinh và bác Năm Công khi có QUẾT ĐỊNH VĨ ĐẠI công nhận phép tính 1+1=2 và chối bỏ phép tính theo CNXH 1+1 PHẢI = 3, hay =5 , hay là = 10 cơ . Xin cảm ơn 2 QUYẾT ĐỊNH VĨ ĐẠI của 2 bác lãnh đạo đảng cs VN !!!!!!
Việc "lội ngang sông hay dọc sông để sang bờ " Mà CÁC NHÀ KHOA HỌC VN CÒN TRANH CÃI NẢY LỬA như vậy , rồi sau đó cần có LÒNG DŨNG CẢM với QUYẾT ĐỊNH VĨ ĐẠI của lãnh đạo cao cấp thì chúng ta thấy cái chủ nghĩa xã hội nó quái ác như thế nào !!!.
Mọi người ai cũng biết ,thực ra hai bác kia chỉ CÓ CÔNG LỚN là CHỐI BỎ MẶC CẢM VÀ SAI LẦM để học cách làm kinh tế hiệu quả của chủ nghĩa tư bản thôi .
Thực tế hàng 100 năm đã chứng minh mười mươi như 1+1=2 , ấy thế mà theo tôi biết, hiện nay lãnh đạo cs {ban tuyên giáo , ban bí thư} tổ chức rầm rộ cho học sinh , sinh viên cả nước CUỘC THI OLIMPIC VỀ CHỦ NGHĨA MẮC - LÊ NIN . Với tình hình thế này , cùng với bằng "giáo sư tiến sĩ lý luận chính trị cao cấp Mác -Lê nin" ,cộng với tính nhu mì , lú lẫn " dĩ hòa , vi quý" của bác tbt Trọng , thì KHÔNG NÊN MONG CHỜ BÁC TRỌNG ĐIỀU GÌ CẢ ! . Nhân dân ta cứ theo đảng cs VN "lội dọc sông , để sang bờ" !!!!
"Quyết đoán"? Vậy danh bất hư truyền "Lú" để cho ai?
Trả lờiXóa