Có thể vì nhiều lý do khác nhau, bạn đọc không có đủ
thời gian để đọc hết các tin bài trên các báo. Chúng tôi cũng vậy. Với suy nghĩ
như thế, chúng ta cùng đọc và chia sẻ với nhau những thông tin bổ ích.
Từ tháng 8 năm 2012 Ban biên tập website www.dienbien.edu.vn tổng hợp,
đăng lại các bài viết mà chúng tôi cho là đáng để chúng ta, những nhà giáo
và các em học sinh cùng đọc và suy ngẫm. Từ bài số 4 đăng trung tuần tháng 8
chúng tôi giảm xuống còn 2 bài trong mỗi số để bài tổng hợp có độ dài vừa phải.
Chúng tôi hy vọng các trường, các nhà giáo sau khi
đọc, bằng nhiều hình thức có thể in ra, chuyển tải tới học sinh của trường mình
coi đây là những ví dụ, những câu chuyện minh họa từ thực tiễn, góp phần vào
việc nâng cao nhận thức của lớp học trò hiện nay. Mong nhận được sự góp ý của
bạn đọc. Trân trọng giới thiệu.
1- Tháng 6 năm 2012, trên mục cảm nghĩ của trang thông
tin điện tử http://nhungbaivanhay.edu.vn có
đăng một bài văn có tự đề “Suy nghĩ về Cho và Nhận”.
Trong cuộc sống này, ai cũng có riêng cho mình những
kế hoạch, những dự định riêng, rồi những nỗi lo của cơm, áo, gạo, tiền… mà đôi
lúc dường như con người chúng ta không còn có thời gian quan tâm tới những
việc, những người xung quanh. Trong dòng đời vội vã đó nhiều người dường như đã
quên đi tình nghĩa giữa người với người. Nhưng đã cuộc đời thì đâu phải chỉ
trải đầy hoa hồng, đâu phải ai sinh ra cũng có được cuộc sống giàu sang, có
được gia đình hạnh phúc toàn diện mà còn đó nhiều mảnh đời đau thương, bất hạnh
cần chúng ta sẻ chia, giúp đỡ. Chúng ta đâu chỉ sống riêng cho mình, mà còn
phải biết quan tâm tới những người khác, đó. Đó chính là sự “cho” và “nhận”
trong cuộc đời này.
“Cho” và “nhận” là hai khái niệm tưởng chừng như đơn
giản nhưng số người có thể cân bằng được nó lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Ai cũng có thể nói “Những ai biết yêu thương sẽ sống tốt đẹp hơn” hay “Đúng
thế, cho đi là hạnh phúc hơn nhận về”. Nhưng tự bản thân mình, ta đã làm được
những gì ngoài lời nói ? Hơn nữa, khi bạn “cho” đi, bạn có đảm bảo rằng bạn
không mong “nhận” về không? Hãy cố gắng sống vì sự tốt đẹp cho người khác bằng
hành động chứ không chỉ bằng lời nói và với sự vô tư nhất có thể. Cho nên, giữa
nói và làm lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Bất cứ ai cũng đã có lần nghe câu nói “cho đi là hạnh
phúc” nhưng thực hiện được điều đó chẳng dễ dàng gì. Hạnh phúc mà bạn nhận được
khi cho đi chỉ thật sự đến khi bạn cho đi mà không nghĩ ngợi đến lợi ích của
chính bản thân mình. Đâu phải ai cũng quên mình vì người khác. Nhưng xin đừng
quá chú trọng đến cái tôi của chính bản thân mình. Xin hãy sống vì mọi người để
cuộc sống không đơn điệu và để trái tim có những nhịp đập yêu thương.
“Cho” không có nghĩa là khi chúng ta có đầy đủ về vật
chất mới có thể giúp đỡ người khác, mà đôi khi chỉ cần một lời hỏi han, một lời
động viên đúng lúc để giúp người khác có thêm sức mạnh, niềm tin và nghị lực
sống. Các bạn hãy làm một việc gì đó, có thể giúp đỡ một ai đó trong lúc túng
quẫn, những xa cơ lỡ vận hay những lúc gặp khó khăn, bạn sẽ nhận được những
niềm vui vượt lên cả sự mong đợi. Dù cho sự giúp đó là tiền bạc hay chỉ là một
lời động viên an ủi. Bạn sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc tràn ngập từ trong sâu
thẳm trái tim mình, hạnh phúc đó đang đến từ chính hành động đẹp đẽ của bạn. Đó
là khi người khác gặp khó khăn, bạn luôn chìa tay ra giúp đỡ. Khi người khác có
tâm sự, nỗi niềm, bạn luôn là người lắng nghe và luôn sẵn sàng sẻ chia. Khi
người khác hạnh phúc, bạn hãy luôn mỉm cười, chung vui với người khác.
Không phải lúc nào “cho” cũng mang lại hạnh phúc cả.
Một điều kỳ diệu xảy ra khi nó đúng lúc, đúng việc. “Cho” là không mong được
“nhận” lại, không mong người khác sẽ trả ơn lại cho mình vì đã giúp đỡ họ. Thật
vậy, nếu như ta đem niềm vui đến cho người khác có nghĩa là đã tạo được cho
mình một niềm hạnh phúc. Chúng ta hãy sống hết mình với người khác đi, rồi bạn
sẽ đón nhận rất nhiều niềm vui hạnh phúc từ nơi người khác. “Cho đi là hạnh
phúc hơn nhận về”.
Cuộc sống này có quá nhiều điều bất ngờ nhưng cái quan
trọng nhất thực sự tồn tại là tình thương. Sống không chỉ la nhận mà còn phải
biết cho đi. Chính lúc ta cho đi nhiều nhất lại là lúc ta được nhận lại nhiều
nhất. Có ai đó đã từng nói “hạnh phúc là một cái rất kì lạ mà người ta chỉ nhận
được khi đem nó cho người khác”, mỗi người chúng ta hãy thử cho đi môt cái gì
đó, để rồi biến niền hạnh của người khác thành niềm hạnh phúc của chính mình…
“Nếu là con chim, chiếc lá,
Thì con chim phải hót ,chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả,
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”.
Hạnh phúc là một điều rất kì diệu, ta chỉ nhận được nó
khi đem nó trao cho người khác.
“Cho” và “nhận” cũng giống như cặp phạm trù “nhân”,
“quả”, trong Triết học. Trên đời này luôn có luật “nhân”, “quả”, “gieo gió thì sẽ
gặp bão”, nếu chúng ta biết yêu thương người thì cũng sẽ được yêu thương trở
lại, khi chúng ta giúp người khác thì cũng chính là lúc cúng ta tự giúp mình.
Khi chúng ta cho đi cũng chính là lúc chúng ta nhận lại, là lúc chúng ta tạo
được những điều kỳ diệu nhất của cuộc sống.
Đã là con người thì cũng không ai hoàn thiện cả, vấn
đề quan trọng là cúng ta biết sống như thế nào cho xứng đáng với nản chất thật
sự của một con người, để không phải thổ thẹn với lương tâm của một con người.
Cuộc sống của chúng ta cũng giống như những vết nứt của một chiếc bình, vì vậy
chúng ta hãy biết tận dụng những vết nứt đó để cuộc sống của chúng ta có ý
nghĩa hơn. Khi nào bạn làm được điều đó, thì cũng chính là lúc bạn nhận lại
được niềm vui cho mình.
Ý nghĩa của cuộc sống nằm ngay trong những giá trị
bình thường quanh ta, là tình yêu của mẹ cha, là tình thân của bạn bè, là niềm
vui và hạnh phúc khi đối mặt và vượt qua khó khăn, là ước mơ và hi vọng vào
ngày mai… Và điều gì nuôi dưỡng tâm hồn ta, xây đắp nên cuộc sống của chúng ta,
thì ta cần, nên và phải sống vì chính những điều đó. Và đó chính là sự “cho” và
“nhận” trong cuộc sống đấy các bạn à.
2. Cũng trong tháng 6 năm 2012, mục Học đường
trang thông tin điện tử http://nhungbaivanhay.edu.vn có
đăng một bài viết về vấn đề “nóng” trong giới trẻ hiện nay “Suy nghĩ về hiện
tượng nghiện internet trong giới trẻ hiện nay”
Sinh động, mới mẻ và hấp dẫn... đó là những gì mà công nghệ thông tin, công
nghệ kĩ thuật số đã mang đến cho đời sống con người. Nhưng bên cạnh đó, không
ít những thành quả của khoa học kĩ thuật đang bị lạm dụng gây ra những hiện
tượng "nghiện" đầy nguy hiểm. Hiện tượng nhiều học sinh, sinh viên
hiện nay "nghiện" internet cũng là một trong số những trường hợp đó.
Về bản chất, chúng ta không thể phủ nhận những tác
dụng to lớn của internet. Intenet là một phương tiện thông tin vô cùng hữu ích.
Sử dụng internet, chúng ta có thể nắm bắt nhanh chóng, cập nhật, sinh động
nhiều thông tin mới nhất về các lĩnh vực mình yêu thích...Mặt khác, internet
cũng là phương tiên thông tin liên lạc tiện lợi: chỉ bằng một số tiền nhỏ chúng
ta có thể trao đổi thông tin trực tiếp với bạn bè, người thân (qua Yahoo), nhìn
rõ nhau (qua Webcam),... bất kể là xa nhau nửa vòng Trái Đất...
Tuy nhiên, cũng giống như các thành tựu khoa học kĩ
thuật khác, ở nhiều bạn trẻ, internet đang bị lạn dụng và gây ra nhiều tác hại.
Số bạn trẻ biết sử dụng những tính năng của chúng sao cho hiệu quả nhất cũng
chỉ chiếm thiểu số. Đến với "quán nét", một cảnh tượng không thể nào
khác được là những gương mặt trẻ tuổi đang căng thẳng, hồi hộp với bao trò game
online, có thể kể đến vô số trò chơi đang trên mạng xã hội khác.
Có những bạn ngồi lì trước máy quên cả ăn uống, ngủ
nghỉ, nói chi đến việc học hành. Lại có cả những bậc phụ huynh không thấy con
về nhà, đã tốn bao công sức "truy lùng" rồi bất ngờ phát hiện cậu ấm
"mai danh ẩn tích" ở một quán "nét" và đang hào hứng với
trò chơi điện tử. Không chỉ vậy, "ôm ấp" chiếc máy tính và mạng internet
còn có những "đệ tử" trung thành của Yahoo. Họ lạm dụng chức năng của
hệ điều hành này để ngày đêm chát chít với bạn bè, dĩ nhiên, câu chuyện của họ
đơn giản chỉ là: "ăn cơm chưa? ăn rồi à? đang làm gì đấy?" rất vui vẻ.
Nhưng điều nguy hiểm nhất qua đây, nhiều bạn trẻ có
thể "kết bạn" dễ dàng, yêu nhau dễ dàng và mắc bẫy cũng dễ dàng. Hàng
trăm chuyện bị "lừa tình", "lừa tiền" qua Yahoo không còn
là chuyện lạ. Đó là những lời cảnh tình nghiêm khắc đối với những ai còn mù quáng
với những lời tán gẫu qua một kênh ảo như vậy. Có những bạn đến với intenet chỉ
đơn thuần là để.... tải nhạc và "down" ảnh. Những đối tượng như vậy
tưởng chừng như vô hại nhưng kì thực trong hành động của họ lại tiềm ẩn những
hiểm họa rất lớn. Chưa kể đến việc mất thời gian, tiền bạc và sức lực. Hãy xem
đến những loại nhạc và loại ảnh họ tải về: "Em yêu! Nhớ anh không? Nhớ à?
Đang làm gì đấy?"... những tấm ảnh ngoài luồng, những đoạn
"clip" đen,... Chẳng phải chúng đang tiềm ẩn những hiểm họa làm suy thoái
cả một thế hệ người hay sao? Giới trẻ sẽ yêu như thế nào? Sống như thế nào khi
lớn lên trong một môi trường những ngôn từ nhạt nhẽo, thậm chí ngớ ngẩn, những
tấm ảnh nhơ nhớp, nhầy nhụa như vậy? Việc nghiện internet đang lấy đi sức lực,
thời gian và trước hết là sự vô tư, trong sáng của tuổi trẻ. Sa vào những hoạt
động như vậy, một điều dễ hiểu là những bạn trẻ ấy không có thời gian cho việc
học hành, cho những hoạt động ngoại khóa bổ ích, hiển nhiên là không có cả thời
gian cho gia đình, người thân. Vậy rồi tương lai những người bạn ấy sẽ ra sao?
Internet là phát minh hữu ích cho con người nhưng nếu
không biết sử dụng đúng cách thì chúng sẽ gây tác hại vô cùng to lớn.
"Nghiện" internet là biểu hiện tiêu cực khi sử dụng những thành tựu
khoa học kĩ thuật này. Tuổi trẻ ta - thế hệ tiên phong trong nhiều lĩnh vực
khoa học công nghệ - không thể là những con nghiện, là những nô lệ cho internet
hay bất kì phương tiện máy móc nào khác. Các bạn trẻ, chúng ta hãy là những chủ
nhân thông minh của những thành quả khoa học kĩ thuật./.
Một chiến hạm hiện đại của quốc gia tân tiến thả neo gần hòn đảo hoang vu trên đại dương , hạm trưởng lệnh cho thủy thủ chuẩn bị một ít dụng cụ thô sơ gồm dao , rìu , xẻng , cuốc để làm quà tặng dân trên đảo . Cuộc viếng thăm đảo kết thúc , dân trên đảo cũng tặng thủy thủ đoàn ít quà trước lúc chia tay , về đến tàu , hạm trưởng hỏi sĩ quan phụ trách chính trị :
Trả lờiXóa- Thổ dân trên đảo họ tặng ta cái gì vậy ?
- Báo cáo hạm trưởng , 5 giàn máy vi tính ạ !
Dễ và khó hiểu !
Trả lờiXóaVới tựa đề “Suy nghĩ về Cho và Nhận”. Nhưng khi đọc nội dung bài viết thì xem ra lại thiên về môi trường và phát triển xã hội hiện đại. Thế kỷ bùng nổ về tâm linh và khoa học kỹ thuật, trong đó tin học là điểm trung tâm. Điều này là môi trường tốt cho thế hệ trẻ phát triển về trí tuệ và tâm hồn của thời đại. Tại sao bài viết lại qui chụp cho thế hệ trẻ: ""Nghiện" internet là biểu hiện tiêu cực khi sử dụng những thành tựu khoa học kĩ thuật". Thật nực cười. Nhân loại tồn tại đến hôm nay cũng là nhờ một phần vào sự phát triển của khoa học kỹ thuật. Vì thế, chớ nên vội kết luận theo lối cực đoan "Nghiện" internet là biểu hiện tiêu cực khi sử dụng những thành tựu khoa học kĩ thuật". Chúng ta chối bỏ những thành tựu khoa học kỹ thuật để trở về thời kỳ cổ xưa ăn ở trong hang núi, hoặc con trâu đi trước, cái cày theo sau hay sao (?) Các cụ ngẫm xem ! Thật lạ !
Còn nói về Cho và Nhận, nên phân định thật rõ. Ai cho và ai nhận ? Cho cái gì và nhận thứ gì? Bởi lẽ, như bài vịnh Tam tài của Cụ Trần Cao Vân đã viết:"Trời Đất sinh Ta có ý không/ Chưa sinh Trời Đất có Ta trong/ Ta cùng Trời Đất ba ngôi sánh/ Trời Đất in Ta một chữ đồng..Như vậy, Ta (con người) cùng Trời Đất ba ngôi sánh. Vậy ai cho và ai nhận đây (?) Chả nhẽ con người lại tự cho con người và con người lại tự nhận cái của con người cho. Nói như thế để thấy rằng, đừng ai tự nhận mình có quyền Cho và thế hệ trẻ phải (được) Nhận cái của người khác cho. Tất cả do tạo hóa sinh ra đều Tự do và Bình đẳng về Quyền và Phẩm giá.Người này hơn người kia là do tuổi tác và sự trải nghiệm thực tế cuộc sống. Do đó, không có chuyện kể công người này (thế hệ, xã hội) Cho và người kia (thé hệ sau) được Nhận; nói về nhận thức và hiểu biết của con người và nói Cho và Nhân là sự ngộ nhận. Có lẽ, chính từ nhận thức này, nên cáng hô hào tăng cường giáo dục thanh thiếu niên thành con người mới theo mục tiêu và lý tưởng, thì số thanh thiếu niên xa lánh tổ chức và có phần sống tự do, buông thả ngày một nhiều.
Vấn đề là như thế; không phải nhà nước Cho và thế hệ trẻ phải Nhận.
Cho và Nhận là do con người sinh và từng bước trưởng thành sẽ tự biết.
Tự do là sáng tạo và phát triển. Qui luật muôn đời là dzây....!