Translate

Trang BVB1

Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Kinh tế VN 2015: Lấy gì để tăng trưởng?


Vào Tết năm nay, hàng ngàn giáo viên trên khắp mọi miền đất nước vẫn không khác gì năm cũ, quà tết vẫn chỉ là “hương hoa” với gói kẹo, mì chính, chai nước mắm hay sang trọng hơn là vài trăm ngàn.
Những bài viết thấm đẫm nước mắt của báo chí còn cho thấy sự buồn tủi của giáo viên, không chỉ đơn thuần là nhìn sang các ngành nghề khác, với những con số thưởng tết từ vài chục đến vài trăm triệu đồng được công bố…
“Đắng lòng” là từ được báo chí quá quen dùng trong những năm qua. Vào Tết năm nay, “Đắng lòng: thưởng Tết bằng chả cá, gạch men” là một ví dụ chằn chặn nước mắt.
Nợ xấu vẫn nguyên bản
Vụ khởi tố và bắt giam mới đây đối với cả một nữ đại biểu quốc hội được “quyền miễn trừ” như bà Châu Thị Thu Nga tại Hà Nội là một minh chứng cao trào cho cơn đảo điên giật xù nợ cuối năm 2014.
Bất chấp chế độ rao giảng ngồn ngộn tính tuyên giáo về việc Công ty Quản lý Tài sản Quốc gia (VAMC) đang “xử lý nợ hiệu quả”, sau một năm rưỡi hoạt động, VAMC chỉ mới mua được khoảng 10% số nợ xấu trong tổng số 500.000 tỷ đồng núi nợ - con số mà Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Nguyễn Văn Bình buộc phải thú nhận trong một phiên họp của Ủy ban Thường vụ Quốc hội vào tháng 10/2014.
Nợ xấu chính là điểm thắt nghẽn sống còn đối với cơ chế vận hành máu huyết tài chính và cả nền kinh tế quốc gia.
Nhưng mua nợ xấu mà không bán được thì cũng như không. Chính thế, bởi tính từ lúc các quan chức VAMC và đội ngũ chuyên gia phản biện trung thành PR về việc “các doanh nghiệp nước ngoài xếp hàng chờ mua nợ của VAMC”, cho tới nay đã chẳng có bất kỳ một dấu hiệu sáng láng nào về kết quả giao dịch nợ giữa VAMC với “bạn bè quốc tế”.
Phía sau nợ xấu lại là nợ công. Dù chưa gây tác hại trực tiếp như nợ xấu, nhưng tiềm năng mà núi nợ công dồn lên đầu hơn 90 triệu người dân Việt Nam và các đời con cháu trong tương lai không quá xa được xem là cực kỳ có triển vọng.
Triển vọng đe dọa ghê gớm như thế đang càng trở nên ma quái hơn khi Chính phủ vẫn ung dung tư thế tự tại với tuyên thệ tỷ lệ nợ công quốc gia trên GDP chưa vượt qua ngưỡng nguy hiểm 65%.
Song đã từ mấy năm qua, nhiều chuyên gia phản biện và ngay cả những quan chức nhà nước như ông Trần Đình Thiên, Viện trưởng Viện nghiên cứu Kinh tế Việt Nam, đã cố dẫn ra các tính toán đủ hợp lý để cho thấy tỷ lệ trên đã lên đến ít nhất 98% GDP, tức con số nợ công hiện thời phải lên đến khoảng 170 tỷ USD - quá khủng khiếp đối với một dân tộc mà “chỉ” 25 tỷ USD nợ xấu cũng không biết làm cách nào để xử lý và giờ đây vay nước ngoài 1 tỷ đô la cũng trầy trật.
Thị trường vẫn “trơ”
Nếu hơn 70% nợ xấu nằm chôn trong thị trường bất động sản, thì điều ngoa ngoắt cần bộc bạch thẳng thừng là thị trường này vẫn chẳng mấy biến chuyển sau bốn năm chìm ngập trong băng giá.
Bất chấp hàng loạt chính sách hỗ trợ muộn màng như gói 30.000 tỷ đồng, hạ lãi suất cho vay, mở cửa cho người nước ngoài mua nhà, tiết giảm thủ tục…, có đến 90% giao dịch cầm chừng vẫn thuộc về phân khúc nhà đất giá bình dân, trong khi lượng tồn kho chủ yếu thuộc về các phân khúc căn hộ trung cấp và cao cấp - ước tính lên đến hàng trăm ngàn đơn vị ở hai đầu cầu Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, chưa kể hàng chục ngàn căn hộ hoàn công khác bắt buộc phải tung ra bán trong vài năm tới.
Sức mua của thị trường đã trở nên yếu mềm đến kỳ lạ. Tình trạng hiện thời không chỉ còn là thiểu phát, hay nói cách khác là suy thoái sức mua, mà đang có những dấu hiệu của căn bệnh giảm phát và tiếp sau cả hàng thập kỷ mất mát.
Vào những năm “hoàng kim” như 2007, nếu vòng quay vốn đạt hai lần, thì nay có lẽ chỉ còn khoảng 0,6 - 0,7 lần, tức giảm đến khoảng 2/3.
Thời gian gần Tết 2015, như thường lệ, các doanh nghiệp lại ồ ạt đưa hàng bán ở các siêu thị và các chợ đầu mối.
Nhưng cũng như thời điểm này của năm 2014 và trước đó là 2013, lượng hàng tiêu thụ hầu như không tăng lên được. Rất nhiều gian hàng trong các siêu thị đã phải đóng cửa, để lại một khoảng trống vô tận dành cho trẻ em trượt patin.
Vào đầu năm dương lịch 2015, lượng người đổ vào các siêu thị khá đông, nhưng nhân viên siêu thị phải kêu lên rằng họ không phải là khách hàng mà chỉ đến để dạo gót xem hàng và sau đó đi thẳng.
Tâm lý găm giữ tiền và tất nhiên cả vàng đang phủ trùm trong dân chúng. Thu nhập giảm sút đáng kể từ năm này sang năm khác trong hầu hết các ngành kinh tế đang khiến 90% người giữ tiền phải hạn chế mua sắm.
‘Tốt lắm là đi ngang'
Với bối cảnh u ám như thế, lấy gì cho tăng trưởng quốc gia năm 2015?
Sự thể cay đắng là vào cuối năm 2014, bản báo cáo đầy màu sắc của các ngành và sau đó là Chính phủ vẫn nâng tỷ lệ tăng trưởng GDP lên gần 6%.
Một nguồn phụ họa khác cho con số bóng nhẫy này là báo cáo dự báo triển vọng của những ngân hàng nước ngoài như HSBC và ADB, thậm chí còn cho rằng năm 2015 GDP sẽ tăng trưởng đến 6,5%.
Sự bất nhất cực kỳ đáng nghi ngờ của công tác được gọi là “thống kê” đã khiến chất lượng công bố giảm sút ghê gớm trong lòng dạ giới tiêu dùng và dân chúng.
Tất cả cũng như lãng quên quá nhanh sự kiện mới đây về giá dầu thế giới rơi thẳng và có nguy cơ khiến ngân sách Việt Nam hụt hẫng đến vài chục phần trăm trong năm 2015, nếu giá dầu không chịu phục hồi.
Với một cố gắng cuối cùng của năm 2014, Ngân hàng Nhà nước và một số ngân hàng thương mại đã dồn đẩy tín dụng ra thị trường.
Chỉ số tăng trưởng tín dụng lập tức tăng vọt và đạt chỉ tiêu 12% của Ngân hàng Nhà nước đề ra và kéo theo hệ quả chính Ngân hàng Nhà nước phải phá giá 1% đồng VND.
Tuy nhiên, tiền có thực sự chảy vào khu vực sản xuất và kinh doanh để kích thích kinh tế hay không thì lại là một dấu hỏi quá lớn. Đó là một câu chuyện khác hoàn toàn, khi trước đó đã xôn xao thông tin về việc tín dụng được bơm chủ yếu cho những ngân hàng có nhu cầu thanh toán cuối năm và những doanh nghiệp thuộc loại “cánh hẩu”.
Thực tế, những khảo sát bỏ túi vẫn cho thấy có đến 90% doanh nghiệp nhỏ và vừa không muốn vay vốn ngân hàng vì lý do đơn giản “vay cũng chẳng biết để làm gì”.
Thị trường tiêu thụ vẫn quá phổ cập tính “trơ”.
Biểu đồ kinh tế cũng bởi thế không thể, không cách nào “phục hồi” được, mà tốt lắm là sẽ đi ngang. 
Còn giai đoạn kéo ngang bao lâu sẽ tùy thuộc vào tính ổn định của tình hình kinh tế thế giới và tất nhiên phụ thuộc chủ yếu vào “bản lĩnh” bưng bít nợ xấu.
Ngay cả trong năm 2015, nếu tín dụng được bơm đẩy ồ ạt vào thị trường thì tình hình cũng chỉ mang sắc thái nào đó của năm 2009, khi Chính phủ đổ ra đến 143.000 tỷ đồng, tương đương 8,5% tỷ USD, nhưng lại chủ yếu làm lợi cho hai thị trường chứng khoán và bất động sản.
Cũng cần nhắc lại, hiệu quả của gói kích thích ấy cho tới nay vẫn là một câu hỏi cực lớn, cho dù Quốc hội đã mấy lần yêu cầu làm rõ.
Câu hỏi đó cũng dành cho cả nền chứng khoán Việt Nam - thường được xem là “tín hiệu của nền kinh tế” - vẫn tiếp tục cơn chìm đắm lạc giọng trong năm 2014.
Phạm Chí Dũng/VNTB
---------------

9 nhận xét:

  1. Tôi thấy kinh tế VNCS trưởng tăng ầm ầm đi chứ lị! Năm 1986 tôi bán 1USD được có hơn 300VNĐ. Nay tôi bán 1USD được những hơn 21.000VNĐ đấy! Sướng ghê!

    Trả lờiXóa
  2. Cứ tăng cường vay nợ nước ngoài về xây biệt thự,trang trại cho mấy cha nội trong đảng,sau đó trích một ít xây dựng cầu,đường,trường...rồi kêu cái đám tuyên giáo ra rã cái câu "đời sống nhân đân có nhiều cải thiện"

    Trả lờiXóa
  3. Kinh tế VN năm 2015 lấy gì để tăng trưởng ?
    Đào mỏ khoáng sản + lao động cơ bắp xuất khẩu .
    Các mặt hàng hóa thì bị Tàu hóa hết . Có lẽ VN tự hào là trung tâm vựa lúa của thế giới .

    Trả lờiXóa
  4. Hãy lấy tất cả các thông tư của các ngành,và dẹp nạn ngụy biện gây hoang mang.Nhân dân sẽ đấy kinh tế Việt nam lên vùn vụt,nhất là giá dầu đã hạ.
    Các vị cứ ngồi thu thuế mà xài,bảo đảm dư mà chả cần xuất khẩu dầu.
    Tỉ lệ thuế suất càng thấp bao nhiêu thì số thu thuế tuyệt đối tăng lên gấp bội bấy nhiêu,vì sản xuất toàn dân phát triển,đời sống nâng cao....
    Nói thế thì cái bọn Tàu hay bọn nào ấy nó lại không cho đâu,nó cứ thích giá cả tăng lên.
    Dốt đâu đáng sợ,mà lưu manh mới thật đáng sợ.
    Chế độ xưa quá lắm lưu manh nên nó sụp,tôm tép nay la oai oái có ích gì ???
    Công Sơn xin nhắc lại thôi nhé,chớ tưởng mình ngon.
    Từ bụi đời lên lái tàu đi trong đêm lại tắc đèn.Sao mà ngóc lên được.

    Trả lờiXóa
  5. Này , ông bạn Công Sơn , tưởng ông lâu nay " đi bụi " rồi ? tự nhiên lại thấy gửi CÒM rầm rầm ! Mà này ông bạn , tôi thấy " bệnh luyên thuyên " của ông không hề thuyên giảm mà có phần nặng hơn thì phải . Người đời đã dạy rồi , già cả rồi mà nói nhiều , viết " nhăng nhít " nhiều quá rồi lại sinh ra " điên nặng " . Thôi , nghỉ hẳn đi cho khỏe xác ông bạn ạ , kiếm thêm ít năm nữa cùng con cháu ( nếu có ) , thế nhé .

    Trả lờiXóa
  6. Tin mới từ TV: "Năm 2015 chính phủ sẽ phát triển cho người dân Việt được xuất khẩu lao động qua... châu Phi"!
    Trời ơi là Trời!

    Trả lờiXóa
  7. Các quan tham nhũng , nhóm lợi ích bòn rút tài nguyên quốc gia , ăn của dân không từ một thứ gì , nợ công trồng chất đổ lên đầu nhân dân , bộ máy công quyền chỉ có tăng không giảm, nhiều quan chức sáng cắp ô đi , chiều cắp ô về , bội thực cấp phó, hỏi rằng làm sao tiền thuế của dân nuôi nổi bộ máy chính quyền này . Vay vốn nước ngoài ( ngoại tệ ) , phát hành trái phiếu chính phủ , đó chỉ là số liệu tăng trưởng kinh tế giả tạo không bền vững , và 90 triệu dân Việt Nam là con nợ của các tổ chức tín dụng quốc tế , thật đúng là ( dễ vay thì rầy nợ ) , tăng trưởng KT bằng nguồn tài chính vay nợ , thì đời sống của nhân dân còn nghèo và đất nước kém phát triển.

    Trả lờiXóa
  8. Các bạn khuyên nhĩ ngơi cũng đúng,nhưng sống mà không tham gia diễn đàn thì mất vui.Sống không vui thì chết quách còn hơn sống thừa.
    Lâu bị điều đi tham gia công tác,nên nghĩ tham gia diễn đàn của anh Bồng,cũng buồn chứ.
    Ví dụ tôi nêu hủy bỏ các thông tư của các bộ ngành đi thì kinh tế phát triển là cần và đó là sự tham gia quan trọng đấy chứ.Vì chúng cứ thọc gậy bánh xe ai cũng ngán và không lường trước được làm tổn thất từ cơ chế trời ơi.
    Hay nêu về Cụ Diệm,tôi xưa đã đề nghị rồi,Cụ làm công việc phá MỸ không ai hơn,
    Ai mà biết được CỤ HỒ và Cụ Diệm tâm sự và giao nhiệm vụ gì.Nên nhớ chú Tài chỡ đi không ai áp tải cả.
    Nay bàn về kinh tế Việt Nam,quan trọng quá chứ.
    Nếu chỉ đạo ngân hàng chỉ cho vay để đầu tư sản xuất hàng hóa và lưu thông thì nước ta sẽ giàu lên.AI đầu tư bất động sản thì tự bỏ tiền túi ra,mua ô tô thì cứ mua,nhưng không nên cho vay.Nước ta vốn nghèo,vốn ít thì không nên cho vay để mất.
    Xưa nay bất kì loại hàng hóa nào sản xuất tại Việt Nam đều có nguyên vật liệu của các nước cả,nói cách rõ là hàng hóa vốn có toàn cầu hóa.Ví như con cá TRA thôi,thì có cả khô dầu của Mỹ,thiết bị lạnh của Nhật.thuốc thú y của Pháp...
    Thiên hạ chơi khăm ta đã đành,các cơ quan hữu quan chơi khăm nữa thì kinh tế ngóc sao nỗi.Nông dân chết trước các doanh nghiệp đứng bánh,chứ dễ gì chết.
    Cái gì chưa đúng,lên mạng.Các chú Mỹ Việt Trung ...gì họ theo dõi không sót.
    Công Sơn chỉ tham gia đề tài nào vui thôi,và nói thât nhưng phải vui.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mọi người chỉ cười ông, nhưng không vui. Để lát rảnh rỗi, tôi thử vẽ lên hình ảnh của ông nhé. Mà ông CS cũng nên đeo bám blog này, trong khi Người Làm (vô) Văn Hóa đã chạy mất dép.

      Xóa