Trang BVB1

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

Liệu có “Khát vọng đoàn tụ”, cờ ‘6 sao’ ?

Chuyến thăm của Tập – Đảng Cộng sản Việt Nam thoát Trung hay tiếp tục lún sình?


* HẠ ĐÌNH NGUYÊN
            Tập Cận Bình sắp sang Việt Nam.
Mối quan tâm của người Việt không nhằm tìm hiểu Tập nói gì, mà thật sự chú ý vào những ai trong Bộ Chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ nói gì, và thái độ ứng xử ra sao trước Tập.
Người Việt Nam đã biết quá nhiều về mưu đồ xâm lược của dòng máu Đại Hán, nói ngắn gọn từ thời khoác áo ngụy trang xã hội chủ nghĩa của Mao, Đặng, và đến nay là Tập.
Tập đã ra đề, Việt Nam sẽ giải đáp?
Cái đề của Tập đưa ra không ngoài mục tiêu kiên định “giấc mơ” bành trướng của mình, thông qua từng bước “thắng lợi” đã đạt được, từ Hội nghị bí mật “Thành Đô” đến các “Thông cáo chung” mà hai Đảng đã ký kết, đến kế hoạch “hợp tác chiến lược và toàn diện”, kể cả cẩm nang 16 chữ vàng, và phương châm 4 tốt cũng đã vạch ra, để khai đường dẫn lối cho Đảng Cộng sản Việt Nam theo cách mà họ muốn. Về thực tế, thì họ đã thu được nhiều kết quả trên đất liền, Biển Đông và hải đảo. Lần này, Tập Cận Bình sang Việt Nam có nói gì cũng không ngoài mục đích trên, mà trọng tâm là củng cố và phát triển cuộc xâm chiếm Biển Đông, gần nhất là âm mưu “gây ảnh hưởng” vào nhân sự Đại hội XII của Đảng Cộng sản Việt Nam với khẩu hiệu “gác tranh chấp cùng khai thác”.
Đối sách của lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam như thế nào trước mặt Tập Cận Bình, và trước mặt nhân dân, thể hiện qua thái độ và nội dung ứng xử?
Trước hết, người ta chờ xem về hình thức bên ngoài, thái độ của lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam đã bỏ qua hay chưa, những động tác rất bi hài, thảm hại (cúi gập người, ôm hôn thắm thiết, trịnh trọng bắt hai tay, vẫy cờ 6 sao…), và những lời lẽ hoa mỹ đến nhàm chán lâu nay, từng gây nhức đầu trong nhân dân, không ngoài việc thể hiện tinh thần “4 tốt” mà không một ai trong lãnh đạo Đảng không thấm nhuần, để ứng xử mỗi khi tiếp sứ thần Trung Quốc.
Nếu lãnh đạo trên cao còn tiếp tục bày tỏ những đường cong mềm mại như thế, thì ở dưới, khắp nơi trong nước, sẽ tiếp tục mọc lên những “phố Tàu” nhiều thêm nữa. Nếu đem bút đỏ tô lên những vùng mà Tàu đang hiện diện dưới các hình dạng khác nhau, thì bản đồ Việt Nam hiện lên nham nhở một màu máu. Đó là chưa nói đến việc không thể tô màu các luồng tư tưởng mà Tàu đã xâm nhập vào chất xám trong bộ máy lãnh đạo từ nhiều thập kỷ qua. Những từ ngữ kiểu đỉnh cao trí tuệ, bất khuất, kiên cường…, và các thứ thuộc loại “muôn năm”khác, nhằm che giấu sự thật lịch sử, mà lâu nay đang biến thành những từ ngữ ngày càng mang ý nghĩa mỉa mai và cay đắng trong lòng người dân khắp nước. Với một tấm dư đồ rách nát như thế, mà có người còn kêu lên với niềm tự hào ngớ ngẩn, lại vừa lộng ngôn với Lịch sử, với Tổ tiên mình: “Thời đại Hồ Chí Minh là một thời đại rực rỡ nhất trong lịch sử dân tộc Việt Nam, là kỷ nguyên độc lập tự do và chủ nghĩa xã hội” (Nguyễn Phú Trọng, Phát biểu tại lễ kỷ niệm 125 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh). Ít ai hiểu nổi cái rực rỡ ấy có màu sắc thế nào, và cái kỷ nguyên chủ nghĩa xã hội ở đâu ra? Hiếm có một lãnh đạo quốc gia nào trên thế giới dám nói về một thời kỳ – mà mình có dự phần ít nhiều – là nhất Lịch sử cả. Người ta thường nói, kẻ điếc thì không sợ súng, kẻ đui thì không thấy đường, người ngông thì coi trời bằng vung. Ở Việt Nam, trong cái làng “Vũ Đại ngày ấy”, duy có Chí Phèo là người chỉ nhìn nhận ngôi làng của mình, và buổi ấy mình thỏa mãn, nên cho là nó rực rỡ nhất. Một trẻ trâu trèo lên tảng đá trong một thung lũng, lại tưởng mình cao hơn cả núi non!
Ngày nay dân chúng Việt Nam, “ai ai cũng ghét Trung Quốc” là lời xác nhận tình cờ về một sự thật hiển nhiên của chính Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh, cho dù lời xác nhận ấy khá nông nổi vì nó tréo ngoe với nguyện ước của riêng mình, nhưng rất nổi tiếng vì đúng sự thật.
Lòng dân đã như thế, cách giao tiếp bộc lộ “nghĩa tình” kiểu “anh em một nhà” của một thời, nay có thể khẳng định đã dứt khoát qua rồi. Thà đứng thẳng như con số 1, còn hơn là tác phong khiêm tốn ẻo lả, như vô tình minh họa cho bộ phim hoạt hình có tên là “Bầy khỉ Việt Nam” với những con khỉ đầu đàn nhảy nhót, mà Trung Quốc vừa sản xuất và phát tán trên mạng. “Bầy khỉ Việt Nam” – chỉ là một trong vạn cách – đang chuẩn bị tâm lý cho dân họ về một cuộc thánh chiến vì Đại Hán.
Người dân sẽ chú ý về cung cách giao tiếp để thẩm định giá trị của từng người lãnh đạo thể hiện trách nhiệm, đồng thời cũng là tư cách của riêng mỗi nhân vật trong tình thế đất nước hôm nay. Quanh co úp mở trong ngôn từ, núp bóng vào tập thể, là một cách che giấu thân phận được chăng?
Phó Thủ tướng Trung Quốc vừa sang Hà Nội để bàn bạc kế hoạch đón tiếp Chủ tịch Tập Cận Bình sao cho chu đáo.
Sự đón tiếp chu đáo ấy sẽ ra sao?
Về nghi thức:
1– Có cần phải đón chào Tập Cận Bình bằng 21 phát đại bác hay không, để trả lễ cho cái mà ông Tổng Bí thư Trọng đã lỡ thụ hưởng trước đây mấy tháng ở Bắc Kinh? Hay nó đã “bù” cho 20 cú điện thoại đường dây nóng mà Tập không nhấc máy? Nếu có các phát đại bác ấy, thì hẳn là người dân sẽ rất khó chịu vì tính khôi hài của bản thân nó. Để giảm bớt stress, anh nông dân Đoàn Văn Vươn có thể dùng súng hoa cải mà chào đón bầy chim thú ở cái đầm của mình, và mời bà con lại xem, thì có thể tạm vui hơn.
2– Ông Tập có đi cùng cùng phu nhân Bành Lệ Viện không? Nếu có, thì có tứ đại phu nhân của tứ trụ triều đình ta cùng nghinh tiếp, hay chỉ một ai trong số đó? Và người ấy cũng phải biết chút ít về nghệ thuật để đối đáp, hoặc có thể thi thố nhan sắc hay đọ xiêm y? Xét kỹ thì bề nào cũng rất gay go! Giá như có thể mời vào thăm một trường đại học nào đó, nói chuyện về nghệ thuật, về triết lý ca múa, có thể được hoan nghênh nồng nhiệt, vì đó là chuyên môn của bà ấy, mà dân ta cũng thích văn nghệ. Để bớt lúng túng, giá như bà ấy đừng qua thì tốt hơn.
3– Hẳn là Chủ tịch Tập sẽ không đến từng cơ quan của mỗi vị trong tứ trụ (bốn cột) để “chào xã giao”, vì như thế sẽ không cân xứng với địa vị “chiếu trên” của nước lớn, thì hẳn “bốn cột”của Việt Nam phải tề tựu nghênh đón, có thể tận cầu thang máy bay? Điều này chắc không khó lắm, nhưng cái khó là đứng đi đối đáp thế nào? Mà dù thế nào cũng nên luôn nhớ đến lòng dân hôm nay, không còn như trước.
Về nội dung chuyến “thăm”:
1– Ít có khả năng Tập Cận Bình sẽ tiếp tục những lời ngoại giao khuôn sáo như lâu nay, trong cái khung “hợp tác chiến lược và toàn diện”, “Thông cáo chung”… để cùng tiến lên thực hiện“đại cục”. Nếu có, thì ta có phải xuôi chiều hảo hảo, đầu mày cuối mắt nói suông theo chăng?
2– Có thể, Tập sẽ không lặp lại cái phát ngôn trơ trẽn về quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa rằng do tổ tiên y để lại từ thời cổ đại, thì Việt Nam có dám đối mặt Tập mà lên tiếng bày tỏ lập trường của mình một cách rõ ràng? Còn như cái cách nói hàng hai, mang vẻ khách quan của ông Chủ tịch nước vừa qua tại Mỹ, tuy cũng làm báo chí nước ngoài vui nhộn hơn đôi chút, nhưng người dân trong nước không mấy hài lòng: “Một anh đứng ở bên đây sông thì nói là của tôi, và một anh đứng ở bên kia sông thì nói là của anh” và lời ta thán: “không thể nói mãi như thế này được!”. Quả thật, ta thì có như thế, nói mãi, chứ họ không nói suông, họ vừa nói vừa làm, mà làm kịch liệt, tiến độ rất nhanh đến kinh ngạc. Dù sự lên tiếng của ông Chủ tịch thuộc loại khá muộn màng bởi cái tính cẩn thận, nhưng lại không kém phần tẻ nhạt về nội dung, vì cái phát biểu ấy thiếu tính quyết đoán, giống như mình là người trung gian vậy. Lời khẳng định Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam thì đúng rồi, vì đó là khẩu hiệu và biểu ngữ dân chúng Việt Nam đã từng biểu thị trong các cuộc xuống đường, và đã từng bị “ai đó” đàn áp khốn khổ, ngay tại Thủ đô Hà Nội. Vả lại, ông Thủ tướng cũng đã từng khẳng định rõ ràng hơn, từ vài năm trước trên các diễn đàn. Đáng tiếc, nhân vật quan trọng khác thì lại im như thóc. Nhưng có lẽ, chưa có vị nào đã nói thẳng, khi trực diện với Tập Cận Bình ở diễn đàn công khai mà người dân có thể chứng kiến, để hiểu ra cái “dũng khí” của một người lãnh đạo ở mức nào? Có hy vọng nghe và thấy điều ấy trong dip này chăng?
3– Có thể, Tập sẽ không nhắc đến điệp khúc của “bài thơ 16 chữ” mà ta đã biến thành vàng, vì đó là sản phẩm đã cũ của Giang Trạch Dân, mà y đang là tội đồ đối với Tập. Vì thế, Việt Nam chắc cũng không nhắc lại chuyện thơ phú ấy. Lại nữa, Tập không từng tỏ ra là người thích làm thơ, không mấy thích việc lẩy Kiều, vốn là sở trường ưa thích của lãnh đạo Đảng ta. Có thể ông ta chỉ thích ca múa nhạc hiện đại (vì thế mới kết duyên cùng Bành nghệ sĩ?).
4– Có thể, Tập sẽ mạnh mẽ kêu gọi cùng nhau giữ hòa bình ở Biển Đông, gác tranh chấp cùng nhau khai thác trong bối cảnh “đại cục” mà Trung Quốc là ông anh cả, với lời lẽ nặc mùi hòa bình giả trá, và rằng các bên không được manh động gây thêm phức tạp, để yên việc đắp đảo xây hào, chiếm cứ Biển Đông được tiến hành êm xuôi, như ông ta đã tuyên bố hẳn hòi trước Liên Hiệp Quốc: “cam kết phát triển một cách hòa bình”. Cụ thể là y phát triển ở Biển Đông một cách bình yên, nếu ai gây sự, thì sẽ có biện pháp bảo vệ để giữ bình yên cho sự phát triển đó. Lời đường mật đã bay ra từ miệng Tập không khác lời lẽ Hitler trước khi mở cuộc chiến tranh (*): “[…] khi làm như vậy, chúng ta nhằm tạo dựng một tương lai tốt đẹp hơn và trao “ngọn đuốc hòa bình” cho các thế hệ mai sau… Chúng ta nên xây dựng một tinh thần hợp tác qua đó các quốc gia đối xử nhau công bằng, cam kết để tham khảo lẫn nhau và bày tỏ sự hiểu biết hỗ tương.” (diễn văn của Tập trước Liên Hiệp Quốc ngày 28/9/2015).
Liệu Việt Nam sẽ nói gì khi mà Tập mồm mép linh tinh đến thế? Hay ta lại hô “thần chú”: “6 điều mà lãnh đạo cấp cao hai bên nhất trí”? Nếu thế, chắc hẳn Tập sẽ mỉm cười như cố hữu, và vỗ tay nhè nhẹ tán thưởng. Việc hai bên nhất trí về “6 nguyên tắc” và việc “phát triển” bình yên ở Biển Đông là hai việc chẳng mâu thuẫn gì về phía họ. Còn Việt Nam thì sao? Nếu trung thành với “thần chú” nói trên, thì làm sao dám đưa vụ việc ra kiện ở tòa án Quốc tếhoặc nói và làm điều gì khác? Cái “thần chú” ấy sẽ trói chặt Việt Nam thêm một vòng dây nữa, trong cái nhà tù mang “lý tưởng xã hội chủ nghĩa”?
5– Có thể, Tập bất ngờ tung ra một con số hợp tác bằng cách tăng cường thêm một loạt công trình quan trọng (cùng vài sư đoàn công nhân xã hội chủ nghĩa mang màu sắc Trung Quốc), từ bờ biển trọng yếu đến vùng cao nguyên chiến lược, cho người anh em thân thiết cùng nhau vì “đại cục”, và ngầm dọa sẽ “lấy đầu” những ai chống đối, thì Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ “tự diễn biến hòa bình” ra sao?
6– Điều quan trọng gần nhất mà Tập nhắm tới, cũng là điều mà nhân dân quan tâm trước mắt, là Đại hội XII sắp đến. Tập sẽ tác động gì, nhất là hiệu ứng gì từ Đảng Cộng sản Việt Nam về Đại hội này? Dân chúng Việt Nam muốn biết được hình dạng của Đại hội sắp tới ra sao, nó ngả nghiêng hay đứng vững, để nhìn thấy bộ dạng của những nhân vật sẽ có mặt hay vắng mặt trong bộ tứ tương lai? Những ai sẽ là người mà Tập gật đầu: “người ấy thì tôi an tâm!”, như cái gật đầu của Giang Trạch Dân ở các đại hội trước đã từng diễn ra?
Tập Cận Bình sang Việt Nam không ngoài mục đích “đại cục” của mình, bằng nhiều biện pháp cứng mềm, để kéo Việt Nam ra khỏi thế kết giao với thế giới, để biến Việt Nam chính thức thành chư hầu, mà điều kiện về nhân sự chỉ cần vài “ngụy quan cốt lõi” là đủ.
Cái giảo hoạt khó chơi của Tập Cận Bình sẽ là bài diễn văn ngọt ngào nhưng chứa đầy đao kiếm, thể hiện bản lĩnh vừa là đại ca đủ sức chơi giang hồ, vừa là “quân tử Tàu” đại lượng, làm ra vẻ bênh vực kẻ yếu và dạy đời, như ông ta vừa hé lộ ở Liên Hiệp Quốc. Để ám chỉ Mỹ, và chiêu dụ thiên hạ, Tập tố cáo: “Luật rừng đã làm cho số phận kẻ yếu nằm trong tay kẻ mạnh. Đó không phải là cách thức mà các nước nên dùng trong bang giao”. Chiếc lá nho không thể nào che nổi, thế giới cả cười vì thấy chính ông ta là đối tượng trong lời ông ta nói. Thật quá đỗi hài hước! Y còn đe dọa: “Những ai đã chọn cách tiếp cận nặng tay khi dùng vũ lực, sẽ thấy rằng họ đã chỉ nâng một tảng đá lên để thả xuống chính chân của mình”. Không phải rằng chính ông ta đã là người đang nâng tảng đá đó sao? Lời này có thể không dọa được Mỹ hay ai khác, nhưng có sức nặng của một tảng đá với ai đó, như Việt Nam chăng?
Nhưng thật sự thì Việt Nam tiếp Tập Cận Bình với mưu lược gì đây?
Hay là cái tiếp bắt buộc, chẳng đặng đừng?
Phải chăng, đây là cái nút thắt gay go cuối cùng của một giai đoạn sai lầm có tính lịch sử của Đảng Cộng sản Việt Nam? Trong bối cảnh này, sẽ là sự mở đầu, hay là sự kết thúc của cái “Thời kỳ rực rỡ nhất” mà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vừa “chém gió” một cách rất hùng hồn, đầy tự mãn với trời và đất?
Thật là khó nghĩ!
Tình thế cho thấy là “bất khả thi” về nhiều mặt, nếu Việt Nam không quyết liệt phá vòng vây để tìm đường thoát hiểm!
Nói hữu hảo thì đã rất kiên trì. Nói hữu nghị thì đã rất viển vông. Nói lý thì họ đã có cái lý của kẻ mạnh. Nói luật thì họ cũng đã tỏ rõ rồi, rằng đã, đang và sẽ tiếp tục “phát triển [Biển Đông] trong hòa bình”, vốn là nơi mà cha ông họ có từ đời xưa, chứ không xâm chiếm hay có ý gây hấn với ai, và xin đừng ai cản trở làm mất đi mọi điều tốt đẹp!
Khóc than có được chăng?
Lẽ nào dùng dao búa trên bàn hội nghị?
Hay ôm nhau ra chiều thân thiết mà nước mắt chảy ngược vào lòng?
Đó là nói đến tâm tư của những người có chí khí, thật sự vì dân tộc vì đất nước, với người cólương tâm “không muốn hổ thẹn với tiền nhân”. Còn những Lê Chiêu Thống tay đang đu theo Tàu mà hồn thì đã chạy qua Tây thì vô phương đề cập.
Chỉ tiếc một lẽ, để đến nỗi này, như một học giả đã nói: “Ông K. Marx thì hay, nhưng giá như đừng có ông ta thì hơn”. Đó là điều dành riêng cho Đảng Cộng sản Việt Nam cần ngẫm nghĩ, đặc biệt là các “bô lão lý luận”.
Nhưng e rằng, đã quá muộn để nghĩ ngợi, và để “giá như’, trước thềm chuyến “viếng thăm” của Tập Cận Bình, mà dường như ông ta đã kích hoạt khá đầy đủ tâm lý của nhân dân Trung Quốc để bước qua đầu Việt Nam, đồng thời “tập quán hóa” từng phần sở hữu Biển Đông. Tập cũng đã chuẩn bị dư luận quốc tế với lời lẽ khoa trương chính nghĩa hòa bình, tương tự Hitler trước ngày nổ súng (diễn văn Hitler). Và cũng dường như, với chuyến đi để thẩm định lần cuối này, ông ta đã đẩy Đảng Cộng sản Việt Nam phải tự trả lời dứt khoát câu hỏi “Thoát Trung hay tiếp tục lún sình?”. Đẩy Đảng Cộng sản Việt Nam thôi, chứ nhân dân Việt Nam thì đã có câu trả lời dứt khoát từ lâu rồi.
Diễn tiến Đại hội XII sẽ hiển lộ câu trả lời.
Còn ở thời điểm này thì chưa biết Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ ứng xử với Tập như thế nào.Hay là Đảng xin Tập đừng qua, vì nhỡ lại bộc lộ ê chề cái “chiếu dưới” của mình trước mắt nhân dân, ngay trong cái “thời kỳ rực rỡ nhất” này, sao tiện!
Một đề nghị nhỏ:
Ngày mà Tập Cận Bình qua, dân chúng nên nghỉ làm việc, tập trung thời gian và tâm trí – không phải để đón chào Tập – mà để theo dõi thái độ đón tiếp và nội dung ứng xử của lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam ra sao? Đặc biệt là nhân dân Thủ đô Hà Nội – từng được mệnh danh là “trái tim” của cả nước – phải theo dõi xem “cờ 6 sao” có xuất hiện lần nữa? Cơ quan trách nhiệm phía Việt Nam đã từng giải thích việc này, xem như một sơ suất nhỏ. Người dân ngược lại, xem là biểu hiện một khốn nạn lớn của khách và chủ. Giá như ai đó trong bóng tối, hoặc trong Sứ quán Trung Quốc, cứ làm cờ 6 sao tung ra, thì sao? Thì Công an Nhân dân hãy bắt lấy nó – cái đứa nhận cờ ấy phân phát cho thiếu nhi ta – công trạng sẽ đáng giá hơn gấp nhiều lần việc kết án tù tay phóng viên làm “gián điệp” cho Tàu, về cái tội bán tin rác quanh Đảng để đãi bôi với tình.
H.Đ.N.
---------------
Chú thích:
(*) Xem bài của Trần Trung Đạo so sánh phát biểu của Tập mang tinh thần “hòa giải và hòa hợp nhân loại” tại Liên Hiệp Quốc ngày 28-9-2015 và của Hitler “hòa giải và hòa hợp châu Âu” tại Quốc hội Đức ngày 21-5-1935 và ngày 7-3-1936, chỉ vài năm trước ngày nổ súng xâm chiếm Ba Lan, mở đầu Thế chiến II, giết 6 triệu người riêng Ba Lan.
– Hitler: “Đức Quốc, và đặc biệt là chính phủ Đức hiện nay không có mong muốn nào khác hơn là được sống trong điều kiện hòa bình và thân hữu với các nước láng giềng”. “Tôi muốn nhân dân Đức học hỏi để thấy những thực tế lịch sử của các quốc gia khác, trong đó một người hoang tưởng có thể muốn chúng rơi vào quên lãng, nhưng không thể bị lãng quên. Tôi muốn nhân dân Đức ý thức rằng thật là phi lý khi cố gắng mang những thực tế thuộc về lịch sử vào vị trí đối lập với quyền lợi sống còn và những đòi hỏi về quyền được tồn tại rất dễ hiểu của họ.”
– Tập Cận Bình: “Lịch sử là một tấm gương soi. Rút ra những bài học từ lịch sử là cách duy nhất để nhân loại tránh được việc lập lại tai họa đã xảy ra. Chúng ta nên nhìn lịch sử bằng một lương tâm trong sáng và kính trọng. Quá khứ không thể thay đổi, nhưng tương lai có thể được làm tốt đẹp hơn. Khắc ghi lịch sử không phải để dưỡng nuôi thù hận lâu dài. Nhưng đúng hơn là để nhân loại không quên những bài học lịch sử. Khắc ghi lịch sử không có nghĩa để rồi bị ám ảnh với quá khứ. Nhưng đúng hơn là, khi làm như vậy, chúng ta nhằm tạo dựng một tương lai tốt đẹp hơn và trao ngọn đuốc hòa bình cho các thế hệ mai sau…Chúng ta nên xây dựng một tinh thần hợp tác qua đó các quốc gia đối xử nhau công bằng, cam kết để tham khảo lẫn nhau và bày tỏ sự hiểu biết hỗ tương. Nguyên tắc bình đẳng chủ quyền củng cố Hiến Chương Liên Hiệp Quốc. Tương lai của thế giới tùy thuộc vào sự đóng góp của mọi quốc gia. Tất cả quốc gia đều bình đẳng. Những nước lớn, mạnh, giàu không nên hiếp đáp các nước nhỏ, nghèo và yếu.”
(Tác giả gửi BVN).
 
---------------

44 nhận xét:

  1. Những người có tài, có tâm thì không có quyền, những người có quyền thì bạc nhược.
    '' Người ta lớn bởi vì ta quỳ xuống''. Đứng hay quỳ nữa ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. lũ ngồi cao hơn đứng

      Xóa
    2. "Mối quan tâm của người Việt không nhằm tìm hiểu Tập nói gì, mà thật sự chú ý vào những ai trong Bộ Chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ nói gì, và thái độ ứng xử ra sao trước Tập".

      Xóa
    3. Ngồi "trong đó" thì dám nói gì? Bạn đừng mơ! Cùng lắm thì nói vu vơ, để tiện chối: "Đại ca, em có nói gì đâu?"

      Xóa
  2. Về vấn đề Biển Đông , Hoàng Sa và Trường Sa , dạo này bộ ngoại giao VN chán phản đối rồi . Bây giờ quay sang thông báo là TQ đã hoàn thành những công trình nào ở BĐ . Cách đây mấy ngày , báo chí đưa tin là TQ đã hoàn thành 2 ngọn hải đăng ở TS . . .
    TT Bulgaria vừa có bài phát biểu về quan hệ ngoại giao : " Quan hệ giữa Bul và LB Nga chỉ tốt đẹp với tư cách quốc gia với quốc gia chứ không thể có quan hệ anh em " .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì, hì quan hệ csVN và csTQ là quan hệ cha con nên Dương Khiết Trì đã qua VN kêu gọi lũ CON HOANG hãy trở về với đất mẹ TÀU.

      Hic, híc tự nhiên dân Việt cũng dính theo với lũ bầy đàn cs thành CON HOANG của Tàu luôn đau quá.

      Xóa
    2. Chỉ có thời này ở VN , trong quan hệ ngoại giao, mới dùng khái niệm anh em. Theo tôi biết bang giao quốc tế không có như vậy. Chỉ là đồng minh, đối tác, đối tác chiến lược ... Khong anh em, không lớn nhỏ. Cái chết chính là quan hệ anh em và nhận làm em đó, còn chết nữa.

      Xóa
  3. Xin phép các vị .
    Xin được trích dẫn thay cho lời nhận xét : " Cuộc đấu tranh chính nghĩa của nhân dân Việt Nam chống chủ nghĩa bành trướng đại dân tộc và bá quyền nước lớn của tập đoàn phản động trong giới cầm quyền Bắc Kinh để bảo vệ độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ của mình, góp phần bảo vệ hòa bình và ổn định ở Đông-nam châu Á và trên thế giới tuy lâu dài, gian khổ, nhưng nhất định sẽ thắng lợi vẻ vang .
    Nước Việt Nam ngày nay sẽ đứng vững và tiếp tục phát triển trước mọi mưu ma chước quỷ của những người cầm quyền Bắc Kinh, cũng như nước Việt Nam bốn nghìn năm qua đã đứng vững trước những cuộc xâm lược liên tiếp của các hoàng đế Trung Quốc.
    Nhân dân Việt Nam và nhân dân Trung Quốc nhất định sẽ sống trong hòa bình, hữu nghị và hợp tác với lợi ích của hòa bình ở Đông-nam châu Á và trên thế giới.
    Tháng10 năm 1979 "
    ( theo ngu ý của tôi :Đoạn văn trên đây được trích ở phần kết của cuốn SỰ THẬT VỀ QUAN HỆ VIỆT NAM-TRUNG QUỐC TRONG 30 NĂM QUA ,Nhà xuất bản Sự Thật, Hà Nội-1981, vẫn còn nguyên giá trị trước những âm mưu thâm độc và trắng trợn của nhà cầm quyền Bắc Kinh nhằm độc chiếm Biển Đông và tàn phá mọi mặt đối với đất nước và dân tộc Việt Nam .
    Trân trọng cảm ơn các vị ! Trân trọng cảm ơn Anh Bùi Văn Bồng !

    Trả lờiXóa
  4. " Chủ tịch Mao Trạch Đông còn khẳng định trong cuộc họp của Bộ chính trị Ban chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Trung Quốc, tháng 8 năm 1965 : " CHÚNG TA PHẢI GIÀNH CHO ĐƯỢC ĐÔNG -NAM CHÂU Á, BAO GỒM CẢ MIỀN NAM VIỆT NAM, THÁI LAN, MIẾN ĐIỆN. MA-LAI-XI-A VÀ XIN-GA-PO...MỘT VÙNG NHƯ ĐÔNG-NAM CHÂU Á RẤT GIÀU, Ở ĐẤY CÓ NHIỀU KHOÁNG SẢN...XỨNG ĐÁNG VỚI SỰ TỐN KÉM CẦN THIẾT ĐỂ CHIẾM LẤY... SAU KHI GIÀNH ĐƯỢC ĐÔNG-NAM CHÂU Á, CHÚNG TA CÓ THỂ TĂNG CƯƠNG ĐƯỢC SỨC MẠNH CỦA CHÚNG TA Ở VÙNG NÀY, LÚC ĐÓ CHÚNG TA SẼ CÓ SỨC MẠNH ĐƯƠNG ĐẦU VỚI KHỐI LIÊN XÔ-ĐÔNG ÂU, GIÓ ĐÔNG SẼ THỔI BẠT GIÓ TÂY ." ( Sự thật về quan hệ Việt Nam-Trung Quốc trong 30 năm qua -NXB SỰ THẬT -Năm 1981.) -Chắc Mao Trạch Đông chừa riêng miền Bắc Việt Nam ra ?!
    Xin cảm tạ Ngài Đại tá Bùi Văn Bồng !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mao không cần nói đến miền Bắc vì lúc ấy đã nắm dược rồi....'' thờ Lê Nin thờ bác Mao vĩ đại''....!!!

      Xóa
  5. Tôi chẳng thấy có những dấu hiệu nào chỉ rõ những dự cảm thay đổi cả về đối nội lẫn đối mgoai . sẽ vẫn "đón tiếp" thằng Chí Phèo này trọng thị lắm!

    Trả lờiXóa
  6. Ông Tập chắc không có quởn mà ghé thăm chơi xứ chư hầu đã nắm chặc từ lâu . Chắc phải có ý đồ . Nếu dân có để tâm quan sát lá cờ 6 sao có xuất hiện lần nữa không , thì cũng nên để ý 1 chuyện quan trọng hơn : Bao giờ Tàu cũng đưa 1 xấp giấy để quan chư hầu ký . Chả biết cái gì bên trong , quan trọng như thế nào , nhưng hể đưa là ký như lần CT Sang qua Tàu , rồi mới đây phó TT NXP qua cũng ký cã xấp giấy .
    Ông Tập đưa xấp giấy cho ký xong , dự yến tiệc rồi về trong ngày , chứ ký rồi ở chơi làm gì cho lâu , không còn cần thiết nữa .
    Sau những lần ký là có những chuyện lạ xãy ra mà chẳng ai biết ai ra lệnh , chẳng có ai chịu trách nhiệm : Như nạn các tặc xãy ra khắp nước mà chẳng có ai biết là do đâu , cát đi về đảo tân tạo nào của TS và bán bao nhiêu cho mỗi tấn cát .

    Nhìn qua Tểu Blog , Tàu đặt căn cứ quân sự tại bờ biển Thừa Thiên -Huế , thấy buồn hết muốn nói , nếu có ai thắc mắc , quan chức sẽ giãi thích , đó là hợp tác kinh tế . Hiện nay Tàu đang di dân vào VN , đó là thực hiện phương án giãi toã bế tắc của nhà đất bị đóng băng . Mai mốt Thành Đô thực hiện xong , quan Tàu cai trị thì đó gọi là chuyện quốc gia đại sự của 2 nước CS chủ tớ hợp tác , cấm dân bàn đến .

    Trả lờiXóa
  7. Sự khốn nạn lố bịch trắng trợn đã lên đến cực điểm.
    Đúng như các cụ xưa vẫn nói, loại khách này thì chỉ còn cách
    LẤY LÁ LÓT TAY MÀ DẮT RA NGOÀI

    Trả lờiXóa
  8. Trong cảnh khó tự nhiên phát sinh cái khôn,bởi vậy,lãnh đạo cộng sản VN tình nguyện làm tay sai cho giặc Tàu cộng xâm lược,tâng bốc hết lời,chúng bảo sao làm vậy- không dám nói một lời trái ý chúng,trên biển quê hương chúng chém giết vô số ngư dân ta một cách hết sức man rợ ...nhà nước cộng sản đã dấu hoàn toàn,nhưng rốt cuộc dân chúng vẫn biết rõ những tội ác tày trời của bọn Tàu ô khốn kiếp này ! Thằng lãnh tụ giặc sang đây làm gì ? sao các ông lại rước giặc vào nhà ?

    Trả lờiXóa
  9. Còn mấy cái nhà máy nhiệt điện công nghệ cũ đang bị bỏ xó cho cỏ ngập, rất có thể đồng chí Bình cho sơn lại tặng cho các đồng chí Việt Nam một cái, còn lại bán với giá cao.

    Trả lờiXóa
  10. Hi dzọng người anh hùng của các bạn "sẻ ra tay"?

    Trả lờiXóa
  11. Khôn gì mà khôn vậy bác ?
    Nếu khôn thì chỉ là khôn DẠI,nghĩa là khôn cho
    mỗi cá nhân hay gia đình mình nhưng rất DẠI vì
    làm mất nước khi "sập bẫy" của giặc Tàu cộng
    với "4 tốt + 16 chữ vàng".
    Mất nước thì cái khôn cho mình cũng trở thành
    VÔ ÍCH và VÔ NGHĨA mà thôi !

    Trả lờiXóa
  12. Cam ơn anh BVB đã chon đăng bài viết cuả HDN- theo tôi; già trị và đung lúc ! Không biết hai anh có quen biết ít nhiều gì không ? Quả thực HDN có làm tăng phần giá trị cho trang Blog cuả anh BVB !
    _ Không biết viết, nhưng được đọc và hiểu được ít nhiều cũng là một cơ duyên ! Là đồng môn, nhưng HĐN thuộc "Bên Thắng Cuộc" ! Thua mà khen thắng cũng dủ thêm phần giá trị !! Tui mà viết đuợc như HĐN cũng bị kết tội "phản động" thôi !

    Trên tinh thần
    “Nêú ta (?) thực sự thương xót đất nước nầy, thương xót cái dân tộc nầy, thì phaỉ gọi sự việc bằng đúng tên gọi cuả nó” - Trần văn THỦY
    Tui trich dẫn một chút goị là đồng tình sâu lắng !
    " ...Đối sách của lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam như thế nào trước mặt Tập Cận Bình, và trước mặt nhân dân, thể hiện qua thái độ và nội dung ứng xử?
    Trước hết, người ta chờ xem về hình thức bên ngoài, thái độ của lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam đã bỏ qua hay chưa, những động tác rất bi hài, thảm hại (cúi gập người, ôm hôn thắm thiết, trịnh trọng bắt hai tay, vẫy cờ 6 sao…), và những lời lẽ hoa mỹ đến nhàm chán lâu nay, từng gây nhức đầu trong nhân dân, không ngoài việc thể hiện tinh thần “4 tốt” mà không một ai trong lãnh đạo Đảng không thấm nhuần, để ứng xử mỗi khi tiếp sứ thần Trung Quốc. .."

    _ Mời quý bà con ai quan tâm ... xin dành chút thì giờ đọc cho hết bài TG và chủ trang Blog BVB không phụ lòng quý vị đâu !

    _Dẫn thêm một chút nưã - như là một đề xuất hay !!!
    ".....Hay là Đảng xin Tập đừng qua, vì nhỡ lại bộc lộ ê chề cái “chiếu dưới” của mình trước mắt nhân dân, ngay trong cái “thời kỳ rực rỡ nhất” này, sao tiện!
    Một đề nghị nhỏ:
    Ngày mà Tập Cận Bình qua, dân chúng nên nghỉ làm việc, tập trung thời gian và tâm trí – không phải để đón chào Tập – mà để theo dõi thái độ đón tiếp và nội dung ứng xử của lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam ra sao? Đặc biệt là nhân dân Thủ đô Hà Nội – từng được mệnh danh là “trái tim” của cả nước – phải theo dõi xem “cờ 6 sao” có xuất hiện lần nữa? Cơ quan trách nhiệm phía Việt Nam đã từng giải thích việc này, xem như một sơ suất nhỏ. Người dân ngược lại, xem là biểu hiện một khốn nạn lớn của khách và chủ. Giá như ai đó trong bóng tối, hoặc trong Sứ quán Trung Quốc, cứ làm cờ 6 sao tung ra, thì sao? Thì Công an Nhân dân hãy bắt lấy nó – cái đứa nhận cờ ấy phân phát cho thiếu nhi ta – công trạng sẽ đáng giá hơn gấp nhiều lần việc kết án tù tay phóng viên làm “gián điệp” cho Tàu, về cái tội bán tin rác quanh Đảng để đãi bôi với tình. ..." (thôi)

    Trả lờiXóa
  13. Chủ quyền không đổi viển vông(Nguyễn Tấn Dũng)
    Mạng Việt không đổi lấy đồng vốn vay(Đinh La Thăng).
    Giá như ông khác thế này
    Bẽ bàng Tàu Tập bó tay ra về.

    Trả lờiXóa
  14. "HẢO HẢO LỚ" - BÀI VỊ: SẮC PHONG CỦA THIÊN TRIỀU...
    XỨ THẦN A NAM XIN TUÂN CHỈ...
    ĐÚNG: - TỐN NÁC RÁC NHÀ
    - "MUA VUI CŨNG ĐƯỢC MỘT VÀI TRỐNG CANH"..

    Trả lờiXóa
  15. Cảm ơn bác Đại tá Bùi Văn Bồng đã "Com" bài viết hay để mọi người cùng được thưởng ngoạn.Các bạn đọc đã được xem Tam Quốc chưa? Ừ! Xem rồi thì nán đợi. Hồi sau sẽ rõ.

    Trả lờiXóa
  16. rồi vẫn phụ thuộc tàu thổi không thay đổi được gì. thật là buồn

    Trả lờiXóa
  17. Tổ Quốc bảo : đứng dậy.
    Bây giờ tính sao đây?

    Trả lờiXóa
  18. Sau nhiều lần va vấp, chắc chắn sẽ đổi mới cách tiếp đón nhưng "theo đúng quỹ đạo"

    Trả lờiXóa
  19. " Lịch sử-và trước hết là quân đội viễn chinh Pháp-đã trả lời rõ ràng câu hỏi : ai đã chiến đấu và chiến thắng ở Điện Biên Phủ năm 1954 ? Điều cần nói thêm là trong thời kỳ kháng chiến chông thực dân Pháp xâm lược, chính phủ Trung Quốc có phái một số cố vấn sang Việt Nam, và trong những năm 1960 Bắc Kinh có đưa sang Việt Nam một lực lượng gọi là "bộ đội hậu cần" để giúp Việt Nam sửa những đoạn đường sắt và đường bộ giáp Trung Quốc bị bom Mỹ phá hỏng và làm một số đường mới ở vùng biên giới hai nước. Nhưng mặt chủ yếu họ làm là điều tra tình hình các mặt, thâm nhập vào những vùng có các dân tộc thiểu số và tuyên truyền :"cách mạng văn hóa". Phần lớn những gián điệp và "bộ đội sơn cước" mà phía Viêt Nam bắt được trong tháng 2 và tháng 3 vừa qua chính là những tên "bộ đội làm đường" Trung Quốc trước đây.
    Từ sự phản bội ở Hội nghị Giơ-ne-vơ năm 1954, việc lợi dụng cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của nhân dân Việt Nam đến việc dựng lên chế độ diệt chủng Pon Pốt - Iêng Xa-ry, vũ trang xâm lược Việt Nam và uy hiếp xâm lược Lào, tất cả đều do :
    MỘT TƯ TƯỞNG CHỈ ĐẠO : Chủ nghĩa đại dân tộc,
    MỘT CHÍNH SÁCH : Ích kỷ dân tộc,
    MỘT MỤC TIÊU CHIẾN LƯỢC : Chủ nghĩa bành trướng đai dân tộc và chủ nghĩa bá quyền nước lớn.
    Cụ thể là họ mưu toan thôn tính Việt Nam và toàn bộ Đông Dương. lấy đó làm bàn đạp tiến xuống Đông-nam Á và từng bước triển khai chiến lược toàn cầu của họ. "
    (Trích : Tài liệu của Bộ Ngoại giao Nước CHXHCN Việt Nam, công bố ngày mồng 4 tháng 10 năm 1979 ).
    Mưu đồ hiểm ác và thâm độc của các triều đại Trung Hoa từ hàng nghìn năm nay đối với đất nước và dân tộc Việt Nam đã ngấm sâu vào trong cốt tủy, trong gien di truyền của bọn chúng ! Điều đau đớn và tổn thất lớn đối với đất nước và dân tộc Việt Nam là : Khi những người trong Ban Lãnh đạo Việt Nam sang Trung Quốc hội đàm và ký kết những thỏa thuận tại Hội nghị Thành Đô năm 1990, đã không nhớ hoặc cố tình quên đi nội dung quan trọng trong Tài liệu nói trên (?)(!)
    Em xin cảm ơn anh BÙI VĂN BỒNG và các vị !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trong sự kiện Thành Đô,không phải là lãnh đạo CSVN không nhớ ... Nguyễn Văn Linh đã hành động đúng theo tinh thần của người ''Cộng sản chân chính'' , đúng theo hình ảnh mà ta thường thấy với đảng CS:--- Cờ đảng đứng trước cờ tổ quốc--- cứu đảng trước, cứu nước sau! Đối với NVL thì ý niệm CS là thế giới đại đồng, không cần phân chia tổ quốc miển sao là tất cả đặt dưới sự lãnh đạo của đảng Cộng Sản và lúc đó đảng chủ chính là Tàu Cộng.

      Xóa
  20. Tiếp thằng khốn nạn tàu khựa là hèn

    Trả lờiXóa
  21. Chắc chắn tổng Trọng và "tam trụ" còn lại sẽ ôm hôn thắm thiết tên phát xít mới cho mà xem. Ngoài ra "đảng ta' sẽ xua "quần chúng nhân dân" áo dài tha thướt, cầm cờ của ta và của giặc đứng ở đường Hoàng Văn Thụ trước Phủ chủ tịch để vẫy và hò reo.
    Sau chuyến thăm của tổng Trọng sang HK và Nhật, dư luận hy vọng ông ta đã "tự diễn biến". Qua chuyến đón tiếp tên giặc họ Tập sắp tới, ta sẽ thấy rõ bộ mặt của cụ tổng thế nào.
    Trước khi sang VN, tên giặc họ Tập đã tuyên bố ở Mỹ rằng, HS, TS của VN là thuộc chủ quyền của hắn. Đó là thông điệp gửi trước cho mấy ông CSVN nhu nhược để xem các ông phản ứng thế nào trong chuyến đi của hắn sắp tới. Chắc lại ngậm miệng thôi.
    Sở dĩ đến nay nhân sự ĐH 12 chưa ngã ngũ vì còn phải đợi huấn thị của họ Tập. Sau chuyến đi này của hắn, tên bù nhìn mới sẽ lộ diện.

    Trả lờiXóa
  22. Chưa bao giờ cảm nhận vận mệnh cái quốc gia mà chỉ nằm trong tay một đảng nó mong manh đến kinh hoàng như vậy. Giống như chỉ có một cơ hội, một sống hai chết, tuyệt vọng tới tận cùng. Và một cái lựa chọn cũng không phải nguyện ý mà chọn, lại để cho ngoại bang nó khinh khỉnh liếc cặp mắt ti hí, đưa bàn tay mập mạp xốp xáp nó níu nó kéo gọi em thưa anh.
    Một đảng mà yếu kém, thiếu khí phách thì quốc gia nào có lựa chọn! Cái gì mà một với hai, làm gì có mà lựa? Cái gì mà nhiều phương án, làm gì có phương án mà phân vân? Chỉ có hi vọng vào bước đường cùng nào vỡ ra một khung trời mới chứ làm gì có giải pháp cho quốc gia. Từ vụ nổ Big bang mà có vũ trụ, làm gì có êm êm ái ái mà tân sinh? Sống trong ảo tưởng chỉ có sinh ra ảo tưởng.

    Trả lờiXóa
  23. Đả đảo bọn tàu khựa.

    Trả lờiXóa
  24. Không nên đi quá sâu vào chi tiết; chỉ cần xác định đúng mục đích cao nhất của mọi chủ trương chính sách với TQ của lãnh đạo Đảng hiện nay là gì, từ đó sẽ hiều đúng bản chất mọi hành vi lời nói của họ. THực tế nhiều năm qua cho thấy, "một bộ phận không nhỏ "lãnh đạo VN không đặt lợi ích dân tộc lên trên lợi ích của đảng, của cá nhân và phe nhóm. Vì vậy họ đã và sẽ làm tất cả để giữ lấy độc quyền lãnh đạo cùng những chiếc ghế béo bở,kể cả bán chui đất đai lãnh thổ của Tổ quốc Xem ra,đất nước ta sẽ còn lao đao lắm.

    Trả lờiXóa

  25. thằng Tập cận Bình đúng là dày mặt thật. Không hiểu sao mà hắn trơ trẽn phát biểu như vậy trước LHQ, cái thứ vừa ăn cướp vừa la làng, mèo khóc chuột. Bởi vậy lũ "đàn em" "hữu nghị viễn vông" ở VN mới dám to mồm “Thời đại Hồ Chí Minh là một thời đại rực rỡ nhất trong lịch sử dân tộc Việt Nam, là kỷ nguyên độc lập tự do và chủ nghĩa xã hội” .Thú thật khi nghe Lú phang câu đó ra tôi choáng váng hết cả người. Những năm 70, 80 thế kỷ trước nói vậy còn được, chứ bây giờ cái mặt nạ đã rơi xuống ,sự thật đã rành rành ra đó mà còn dám nói điều đó ra thì thật hết chỗ nói. Thôi thì tôi chỉ mong thời gian trôi qua thật nhanh để khỏi nhìn thấy n cái bản mặt của những thằng 'ôm chân Tàu'.

    Trả lờiXóa
  26. Cứ nhìn lãnh đạo VN dàn hàng quỳ lạy Bọn giặc tàu ... cho bà con xem để ghi vào lịch sử

    Trả lờiXóa
  27. Trương Minh Tịnhlúc 21:05 13 tháng 10, 2015

    Hạ Đình Nguyên viết bài viết hay tuyệt vời.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nói thật thì HĐN.là người nhận định chính trị VN.
      hay nhất trong giới sinh viên tranh đấu trước đây,
      vượt xa HTMẫm,HKBáu,NHThái v.v.

      Xóa
  28. Họ yêu gì đất nước và nhân dân. Họ yêu quyền lực, bè nhóm và tài sản của họ dưới chiêu bài giữ hòa bình ổn định. Nhân dân Việt không gây chiến nhưng không sợ chiến tranh nếu phải giữ nước chống ngoại xâm. Nó đã quyết tâm chiếm biển đảo của VN thì phải đánh bảo vệ đất nước và chủ quyền. Từ lúc nó chiếm Hoàng Sa đến nay đã 40 năm, chỉ càng ngày càng chết, càng ngày càng nhục, có thời đại nào đất nước và nhân dân thấp hèn đến thế này !? Đón thằng cướp vào nhà chỉ có là đồng lõa, nếu không phải là người điên.

    Trả lờiXóa
  29. Không biết lần này ông Tập sẽ bày biểu cái ông lần trước cho quà bên Mỹ , sẽ tặng quà Obama cái gì đây .
    Tiếp đón , tặng quà làm sao mà cho Obama quê sệ , trốn luôn không dám nói nhắc tới VN nữa mới là mưu cao đó . Dân VN đã bị đứt dây thần kinh tự ái , xấu hổ rồi , cứ nghe lời ông Tập , chơi Obama tới bến , cút mất luôn đi . Dân không có quyền có ý kiến .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. - Thưa Tổng (bí thư) Chủ (tịch nước) Bình, lần này sang Hà Nội chơi mình nên mang quà gì cho mấy đệ?
      - Còn nhớ tay Dị Nghị hay Kinh Dị gì đó khi sang Mỹ đã mang sang 2 tấm ảnh chụp hình chiếc bia ghi hình ảnh viên phi công Mỹ giơ tay đầu hàng tặng Thượng nghị sĩ J.Mc Cain không?
      - Thưa còn nhớ.
      - Thế thì đã có quà cho Hà Nội đây rồi, cho làm gấp mấy cái mô hình 2 ngọn hải đăng mà ta mới khánh thành ở Trường Sa.
      - Hảo, hảo, hấn hảo.

      Xóa
    2. Và thêm tấm hình lính TQ bị bắt làm tù binh 1979 nữa!

      Xóa
  30. Em 13:31 rất biết ơn Anh Bồng ! Thưa Anh, mặc dù tài tài liệu đã xưa cũ , nhưng chỉ xưa cũ về thời gian phát hành. Theo ý riêng của em, tài liệu vẫn giữ nguyên tính thời sự, nhất là giữa lúc đất nước và dân tộc ta chịu rất nhiều thảm họa trên tất cả các mặt bởi những tham vọng, những âm mưu hiểm độc của nhà cầm quyền Bắc Kinh gây ra( trong đó có sự tiếp tay của một số người Việt mình)! Khi kính gửi phần trích dẫn tài liệu tới trang của Anh thì em cứ lo sợ quản trị viên sẽ loại bỏ, vì suốt buổi chiều đến tối vẫn chưa thấy hiển thị ! Em xin trân trọng cảm ơn Anh, Nhà văn Đại tá Bùi Văn Bồng !

    Trả lờiXóa
  31. Chac thang Tap sang Viet Nam VTV dua tin " Co mot ong La den VN " nhu thuong dua tin tau VN so hieu..... Bi tau La dam roi cuop tai san, ngu luoi cu cua ngu dan.... Trong khi nguoi bi tau la dam da noi la tau mang co va chu Trung Quoc ma van dua tin la tau la!??? Xem lai VTV xem o do co thang " La " nao ngoi trong do ko?!!

    Trả lờiXóa
  32. Chả hi dzọng gì...

    Trả lờiXóa
  33. Tập Cận Bình sang Việt Nam và phán rằng :
    Việt Nam hãy nhớ nằm lòng - ( Ghi nhớ trong lòng )
    Vành ngoài " Bốn Chữ", trong "Mười sáu câu"
    Mối tình Trung-Việt bấy lâu
    Mưu sâu hiểm độc, ta đâu có từ !

    Trả lờiXóa
  34. Quà tặng tốt nhất khi Tập sang VN là bài "Cáo bình Ngô " của Nguyễn Trãi !

    Trả lờiXóa