Mới đây, ông Vũ Ngọc Hoàng, Ủy viên Trung ương đảng
cộng sản Việt Nam ,
Phó Trưởng ban Thường trực Ban Tuyên giáo Trung ương đã đăng một bài viết rất
đáng chú ý trên tạp chí Cộng sản bàn về “lợi ích nhóm”, sự thâu tóm quyền lực
và sự bóc lột.
Khác với những bài viết ngợi ca chế độ đã quá nhàm
chán, ông Hoàng có vẻ tỏ ra đã “nhìn thẳng vào sự thật” khi công nhận “lợi ích
nhóm đang diễn ra ở hầu hết, nếu không muốn nói là tất cả mọi lĩnh vực đời sống
xã hội”, và “tình hình xấu đã lan rộng, khá phổ biến và khá ngang nhiên, nghiêm
trọng đến mức báo động.”
Để rồi như một nụ cười mỉm vào những người đang tuyên
truyền cho sự lãnh đạo “sáng suốt, tài tình” của giới lãnh đạo đảng cộng sản,
ông Hoàng cho biết:
“Nước ta sau mấy chục năm công nghiệp hóa, đến nay năng
suất lao động xã hội vẫn thấp (vào loại thấp nhất khu vực Đông Á), hiệu quả đầu
tư kém, nợ nần nhiều mà chưa rõ trả bằng cách nào, khi mà hiệu quả đầu tư (sử
dụng nguồn vay ấy) còn kém; thu nhập thấp, sản phẩm công nghiệp xuất khẩu hầu
như không có, các chương trình nội địa hóa không thành công, chủ yếu là làm
thuê và cho thuê mặt bằng, nền kinh tế Việt Nam đang rơi vào “bẫy thu nhập
trung bình thấp”. Nhìn lại nguyên nhân các nước bị “bẫy thu nhập trung bình” và
nhìn lại tình hình nền kinh tế của ta thì thật đáng lo ngại.”
Ông Hoàng cũng đã không khỏi lo lắng khi “chủ nghĩa tư
bản thân hữu” đang hoành hành ở Việt Nam . Bộ máy nhà nước đang trở thành
công cụ cho một nhóm người, thực hiện độc quyền kinh tế kết hợp độc quyền chính
trị.
Từ đó, nhà nước trở thành “bộ máy cai trị, tham nhũng
và bóc lột nhân dân”, “dân tộc sẽ bị bóc lột, bị tước đoạt quyền lực và tài sản
của cải, chế độ xã hội sẽ là một chế độ không có dân chủ và tự do, không có
bình đẳng”, “dẫn đến nguy cơ mất độc lập, thậm chí là mất nước”.
Thực vậy, nhìn vào việc Trung ương đảng cộng sản, dưới
sự khống chế, chi phối của “nhóm lợi ích” nào đó, đã không dám phản đối Trung
Quốc, không dám công bố nội dung của Hội nghị Thành Đô 1990 là rõ, dù báo chí
Trung Quốc, theo một số nguồn cần kiểm chứng thêm, đã tiết lộ rằng tại Thành Đô
năm 1990, lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam 'đã đồng ý' là đến năm 2020 Việt Nam
sẽ trở thành 'một khu tự trị' của Trung Quốc.
Không có
giải pháp
Trước thảm trạng của đất nước, dù đã có “ánh sáng của
chủ nghĩa Mác và tư tưởng Hồ Chí Minh” soi đường dẫn lối, các lãnh đạo đảng
cộng sản đã tỏ rõ sự bất lực khi tuyên bố treo thưởng một tỷ đồng cho ai hiến
kế đổi mới chính trị, và hai tỷ đồng cho ai hiến kế đổi mới kinh tế.
Thế nhưng, về chính trị, làm sao chế độ độc đảng, độc
tài, độc quyền có thể đảm bảo công bằng xã hội? Làm cách nào mọi công dân đều
bình đẳng trước pháp luật nhưng chỉ có một nhóm nhỏ công dân vốn chính là giới
lãnh đạo cộng sản được độc quyền nhà nước?
Về kinh tế, làm sao mọi thành phần kinh tế đều cạnh
tranh bình đẳng trong khi vẫn phải đảm bảo kinh tế quốc doanh là chủ đạo?
Với một đề bài sai thì không thể có lời giải, không có
gì ngạc nhiên khi các vị “giáo sư, tiến sỹ” đáng kính của Hội đồng lý luận
trung ương đã phải “bó tay chấm côm” và mời người dân hiến kế.
Cần minh định rằng với người dân bình thường, cả đảng
cộng sản Việt Nam đang là nhóm lợi ích lớn nhất, vì họ có quyền lợi và quyền
lực từ việc độc quyền nhà nước, đứng trên pháp luật.
Thế nhưng, trong một nhóm lợi ích lớn thì cũng có
nhiều nhóm lợi ích khác nhỏ hơn giành giật miếng bánh lợi ích với nhau, đơn
giản vì chức tước, quyền lợi cũng chỉ có giới hạn, trong khi lòng tham của con
người là vô hạn.
Với cá nhân ông Vũ Ngọc Hoàng, theo tôi, rất có thể
ông đang ở trong “nhóm lợi ích” yếu thế hơn và sắp phải “ra rìa” nên ông đã
phải có hành động bứt phá để chống lại “nhóm lợi ích” ghê gớm đang thâu tóm
quyền lực kia.
Bài viết của ông cho thấy sự đấu tranh quyền lực dữ
dội trong nội bộ đảng cộng sản trước đại hội 12, và có một nhóm đang dần thắng
thế.
Nhưng cũng có thể ông là một người thực sự vì nước vì
dân, trước khi kết thúc nhiệm kỳ cũng muốn nói thẳng nói thật để dân hiểu rằng
ông không ở cùng phe với “nhóm lợi ích” đó.
Nhưng… vẫn
có lời giải
Thật ra, ông Vũ Ngọc Hoàng đã chỉ ra rất đúng và trúng
lời giải cho tình trạng quốc gia hiện tại, ông cho rằng cần phải có: “Cơ chế
kiểm soát quyền lực (bằng quyền lực nhà nước, quyền lực của nhân dân và công
luận); "cơ chế thực thi dân chủ rộng rãi, minh bạch thông tin và quy định
rõ trách nhiệm giải trình, điều trần; "tạo hành lang pháp lý chặt chẽ cho
báo chí vào cuộc, cho nhân dân thực hiện quyền tham chính; "đổi mới căn
bản công tác cán bộ, thực hiện tranh cử trước nhân dân đối với các chức danh
bầu cử và thi tuyển công khai đối với các chức vụ quản lý; "đồng thời thực
hiện cơ chế giám sát hoạt động, kết quả công việc, thi hành việc bãi miễn và
thay đổi vị trí công tác của cán bộ khi xét thấy không có lợi cho cuộc đấu
tranh chống “lợi ích nhóm”.
Tóm lại, những người trong đảng cộng sản đã biết rõ
lời giải là phải thực sự dân chủ hóa để dân bầu ra lãnh đạo, có cơ chế tam
quyền phân lập để kiểm soát và cân bằng quyền lực, báo chí phải được tự do…
Thế nhưng, khẩu hiệu xây dựng xã hội “dân chủ, công
bằng, văn minh” đã được hô hào hàng chục năm nay nhưng giới lãnh đạo đảng cộng
sản vẫn chưa thực hiện.
“Nhóm lợi ích” đang khống chế cả cái đảng cộng sản ghê
gớm đến vậy ư?
Hãy chủ động
thoát ra
Trước hiểm họa cả dân tộc bị bóc lột, mất nước, những
đảng viên cộng sản chân chính, yêu nước cần chủ động cùng nhau ly khai với
“nhóm lợi ích” đang thao túng cả xã hội kia. Nếu không, họ sẽ bị nhân dân đánh
đồng họ cũng tham tàn như “nhóm lợi ích” đó và họ sẽ có ngày bị dân phán xét.
Những đảng viên cộng sản nào còn tin tưởng vào chủ
tịch Hồ Chí Minh, thật sự muốn đại diện cho công nhân, nông dân và người lao
động thì cứ tách ra, lấy lại tên đảng Lao Động.
Những đảng viên cộng sản nào vẫn trung thành với chủ
nghĩa xã hội thì hãy tách ra tái lập đảng Xã Hội.
Còn những đảng viên cộng sản nào có tư tưởng khác thì
hãy cứ cùng nhau đứng ra lập đảng phù hợp với tư tưởng, chủ trương của mình.
Cần lưu ý rằng việc đa đảng ở Việt Nam đã có tiền lệ,
đảng Dân Chủ, đảng Xã Hội đã cùng tồn tại với đảng cộng sản đến tận năm 1990.
Sau này, Giáo sư Hoàng Minh Chính đã phục hoạt lại đảng Dân Chủ vào năm 2006.
Đến giờ này đảng Dân Chủ vẫn đang sinh hoạt công khai
trong nước với cựu trung tá quân đội, Trần Anh Kim, làm phó Tổng thư ký.
Ngoài ra, trong bộ luật hình sự của đảng cộng sản
không hề có điều luật nào cấm người dân thành lập đảng phái để thực hiện quyền
làm chủ đất nước, tham gia chính trị.
Và theo điều 16 hiến pháp của đảng cộng sản, “mọi
người đều bình đẳng trước pháp luật” nên những người công dân cộng sản có quyền
lập đảng, sinh hoạt chính trị thì những công dân khác cũng có quyền này.
Để dân có thể tham chính như ông Vũ Ngọc Hoàng đề xuất
thì không có cách nào khác là phải thành lập các chính đảng, vì không ai có thể
ra ứng cử vào các chức vụ nhà nước nếu không có sự hỗ trợ của đảng mình trong
các chiến dịch vận động tranh cử.
Nhớ bạn
trong tù
Những người đã và đang là những tù nhân chính trị, tù
nhân lương tâm, tù nhân tôn giáo thật ra cũng chỉ viết đến như ông Vũ Ngọc
Hoàng mà thôi. Tuy nhiên, bài của ông Hoàng được đăng trên tạp chí Cộng sản.
Còn bài viết của những người kia thì chỉ có các trang tin “lề trái” đăng tải,
và họ bị sách nhiễu, đàn áp, bắt bớ một cách tàn bạo.
Và cũng qua bài viết của ông Hoàng, rõ ràng rằng chính
cơ chế độc đảng tạo điều kiện thuận lợi cho các “nhóm lợi ích” sinh sôi phát
triển mới là thủ phạm “lật đổ chính quyền nhân dân”, “phá hoại khối đại đoàn
kết toàn dân tộc”, gây mất ổn định chính trị, phản bội tổ quốc, phản bội lại
bao hy sinh xương máu của ông cha.
Thủ phạm hoàn toàn không phải là những người vận động
dân chủ ôn hòa như báo chí nhà nước tuyên truyền bấy lâu nay.
Viết đến đây, tôi nhớ đến các bạn trí thức của tôi là
anh Trần Huỳnh Duy Thức, chị Tạ Phong Tần, anh Phùng Lâm vẫn đang chịu cảnh đọa
đày của ngục tù bất công.
Nhưng hôm nay tôi nhớ nhiều nhất đến luật sư Lê Quốc
Quân, giám đốc của công ty Giải Pháp Việt Nam, đang phải chịu một bản án mà
trong đó người ta cáo buộc anh phạm tội “trốn thuế”.
Một vụ án và bản án mà chính những người tuyên án cho
anh đã bị thế giới văn minh lên án.
Anh Quân đã nói với tôi một câu mà tôi còn nhớ mãi: "Giải
pháp cho Việt Nam
chỉ có thể là dân chủ”.
Ngày 27/6/2015 này, anh Lê Quốc Quân sẽ mãn hạn tù và
lấy lại tự do.
Và tôi cũng hi vọng rằng đất nước Việt Nam này sẽ
không còn ai phải mang “danh hiệu” tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, hay tù
nhân tôn giáo nữa.
Thạc sỹ Nguyễn Tiến
Trung/Gửi cho BBC từ Sài Gòn
--------------
Đọc đi, đọc lại bài của Vũ Ngọc Hoàng, nội dung không có gì mới - Xưa như trái đất, nhưng có lẽ các TS về CN Mác - Lê nin như các ông Hoàng, Trọng, Nghị, Huynh... được "Dạy dỗ" một chiều quá kỹ càng, các ông đã đặt lòng tin tuyệt đối vào cái CNXH viễn vông hoang tưởng ấy ...cho đến bây giờ lúc sắp xuống mồ theo những người sáng lấp thứ CN quái thai đó, mới biết thực tế học thuyết Mac - Lê nin về XH XHCN chỉ là câu chuyện ngụ ngôn "Thày bói sờ voi" mà thôi; nên các ông bị bất ngờ, hết bất ngờ này đến bất ngờ khác...và chắc chắn sẽ có ngày bất đọng.
Trả lờiXóa"NHÓM LỢI ÍCH" là cái khái niệm giống như cái PHẦN TỬ, để đổ lỗi cho "hiện tượng cá nhân" tránh người dân nhận ra bản chất của TẬP HỢP(chứa cái nhóm lợi ích ấy)-đó là bản chất của đảng.
Trả lờiXóaBiện bạch đổ lỗi để người dân không biết đó là đảng lưu manh lừa dân, độc tài tham nhũng và bán nước thôi, chẳng phải là "tìm ra" được cái thổ tả gì về mặt lý lộn cả, nếu gọi nhóm lợi ích thì nhóm đó là của thằng nào, nói mẹ nó thẳng ra, hay đó chính là đảng "ta"? đừng né tránh nữa.
Ông Hoàng nên nói là : " Nhóm lợi ích xấu" có lẽ " chuẩn" hơn chăng?
XóaNếu tôi nhớ không lầm thì cái gọi là "chủ nghĩa tư bản
Trả lờiXóathân hữu" (Crony capitalism hay cronism) được "sáng
tạo" bởi Johnson Chalmers vào năm 1999, ra đời lần
đầu tiên trên báo New York Times và NYT.này tiếp tục
dùng thuật ngữ này (xem Crony capitalism của Surajit
Mazundar) và ông VNH.chỉ lợi dụng nó để giải thích ở
những nước Cộng sản như Tàu và VN.hiện nay.
Cứ mỗi lần nước sắp ngập đến cổ , trong đảng bỗng đâu lại PHỤT RA "MỘT CÁI PHAO NHỎ" , để cho thiên hạ biết trong đảng cũng có người thức thời . Nhưng cái phao nhỏ làm sao cứu nổi con tàu đang sắp chìm , Khi mà bộ tứ lãnh đạo cs VN không muốn cho con tàu nổi !!!
Trả lờiXóaĐ/C hòa thượng Thích Nịnh Đảng
Lại tiếp tục vuốt ve nhau tự an ủi cho an lòng nhau rằng chúng ta có vẻ vẫn ổn. Người xây trường thành bao giờ cũng là dân chúng, ai cho họ công đạo ?
Trả lờiXóa