Thời điểm vở
kịch quyền lực lên cao trào
Chuẩn bị đại hội đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 12, đây cũng là thời
điểm vở kịch quyền lực lên cao trào. Có rất nhiều ý kiến nhận định khác nhau từ
giới quan sát và có vẻ như lần này hoàn toàn khác, từ lâu, bộ sậu tứ trụ triều
đình Cộng sản đã soạn sẵn một vở kịch hoàn toàn ngược với dự đoán của nhiều
người.
Bởi theo dự đoán và phân tích của nhiều người, hiện
tại, có ba phái trong nội bộ trung ương đảng Cộng sản gồm phái của Nguyễn Tấn
Dũng (gọi là phái thân Mỹ), phái của Nguyễn Phú Trọng (gọi là phái thân Tàu)
phái của Trương Tấn Sang (gọi là phái nước đôi, cả thân Mỹ và thân Tàu). Và mới
đây lộ thêm phái của Nguyễn Sinh Hùng (cũng là phái thân Tàu nhưng không chung
thuyền với Nguyễn Phú Trọng).
Xét về độ tuổi của bộ tứ Hùng, Dũng, Sang, Trọng và
bối cảnh chính trị Việt Nam, người quan sát rất dễ bị đánh lừa rằng các nhân
vật đều nhắm tới chiếc ghế Tổng Bí Thư, đặc biệt là Nguyễn Tấn Dũng. Và càng về
phút cuối, các ban bệ, phe phái càng tung ra nhiều đòn hiểm, đòn bẩn với nhau
để triệt tiêu chân tay của nhau nhằm tiến thẳng đến chiếc ghế quyền lực.
Nhưng nếu nhìn từ một hướng khác, có vẻ như giả thuyết
về các phái tranh giành quyền lực trong nội bộ trung ương Cộng sản đang tung
đòn bẩn hoặc đang đi đến cao trào triệt hạ nhau là không đúng. Thậm chí, nói
một cách nghiêm túc là cả nhóm quyền lực này đang chơi trò tung hứng trong một
vở diễn khá nhịp nhàng dưới một bàn tay có tên Giữ Độc Tài.
Hiện tại, đảng Cộng sản Việt Nam không còn
dừng ở chuyện cúi đầu vâng phục để Trung Quốc chỉ tay năm ngón bảo ai làm gì, ngồi
ghế nào… Không, đó là chuyện của thời mà tất cả các đảng viên Cộng sản Việt Nam còn ngửa
tay nhận từng đồng viên trợ của đàn anh để tồn tại. Bây giờ, vấn đề họ quan tâm
không phải là viên trợ của Trung Quốc nữa mà làm làm gì để đảm bảo khối tài sản
của họ không bị mất và làm gì để chiếc ghế quyền lực họ tồn tại một cách vững
vàng nhất trong lúc Mỹ và Trung Quốc đang đấu với nhau từ không gian đến đáy
đại dương, từ chính trị đến kinh tế, văn hóa. Trong lúc nhân dân Việt Nam
đang nghiêng hẳn về phía tiến bộ, cụ thể là Mỹ.
Mục đích lớn nhất mà vở kịch của đảng Cộng sản Việt Nam đang diễn
là làm thế nào để tứ trụ vẫn được tại vị thêm ít nhất là một nhiệm kỳ nữa. Bởi
chỉ có cách này mới đảm bảo độc tài không bị suy suyễn. Vì sao dám nói vở kịch
tranh giành quyền lực của tứ trụ Cộng sản chỉ là trò diễn để đi đến mục đích tứ
trụ đều tại vị?
Có
các dấu hiệu sau cho thấy điều đó: Nguyễn Phú Trọng đề xuất vấn đề Tổng bí thư
phải là người miền Bắc, “có tâm, có tầm”, có thể là người quá tuổi hưu, phải
giỏi lý luận… Chung qui, ông ta đã công khai tự ứng cử, hay nói chính xác hơn
là ông ta tự đề xuất làm thêm một nhiệm kỳ nữa.
Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố nửa vời sẽ rút khỏi cuộc
tranh giành quyền lực nhưng lại tung chưởng sẽ kiện Trung Quốc ra tòa án quốc
tế về vụ Trường Sa, Hoàng Sa.
Nguyễn Sinh Hùng sang Trung Quốc thăm quê hương họ Mao
và bắt tay với Tập Cận Bình. Sau đó Trung Quốc loan tin sẽ thông qua luật đưa
quân tình nguyện đi chống khủng bố ở các nước “anh em” nếu như quốc hội của
nước đó đồng ý. Xem như Nguyễn Sinh Hùng đã nhúng tay vụ này. Biểu hiện rõ nhất
là các binh đoàn xe bọc thép chống bạo động, chống khủng bố của quân đội Cộng
sản Việt Nam
rầm rập xuất hiện để “bảo vệ đại hội 12”.
Trương Tấn Sang, dù rất mờ nhạt nhưng lại tuyên bố sẽ
bằng mọi giá chống tham nhũng và với gương mặt ám ngộn vẻ yêu nước, yêu dân
tộc, canh cánh với nạn tham nhũng, tệ nạn xã hội. Ông ta nói như nghiến răng
thề nguyền rằng bằng mọi giá phải giảm tham nhũng đến mức thấp nhất…
Ai “có tâm,
có tầm”?
Trong lúc này, dư luận vẫn bị đánh lạc hướng về cuộc
tranh giành quyền lực, tranh giành chiếc ghế Tổng Bí Thư và cho rằng những
thông tin đánh Nguyễn Xuân Phúc, Trần Đại Quang, Phùng Quang Thanh, Trương Hòa
Bình… là cách mà các phái chơi bẩn, triệt hạ tay chân của nhau.
Ở đây có hai vấn đề, rõ ràng đây là mưu hèn kế bẩn của
kẻ giấu mặt đánh thẳng vào những gương mặt có thể trở thành ứng viên các chức
Tổng Bí Thư, Thủ Tướng, Chủ Tịch Nước, Chủ Tịch Quốc Hội. Đương nhiên sau những
đòn đánh chí tử này, cơ hội bước lên ngai quyền lực của Phùng Quang Thanh, Nguyễn
Xuân Phúc, Trần Đại Quang, Phạm Quang Nghị… Xem như trở về Zero.
Khi các ứng viên kế vị bị dẹp, đương nhiên có hai
hướng, hoặc là tìm những ứng viên mới tuy không “sáng” nhưng phải “sạch”. Hoặc
là tiếp tục duy trì quyền lực cho người cũ, để họ tiếp tục lãnh đạo, cải thiện
và “phát sáng”.
Hướng thứ nhất, tìm ra những ứng viên “sạch nhưng chưa
sáng” nghe hơi khó. Hướng thứ hai thì đã lộ rõ chân tướng: Nếu tiếp tục chọn
một Tổng Bí Thư giỏi lý luận bảo vệ đảng, là người miền Bắc, “có tâm, có tầm”
và có thể là tuổi cao nhưng có đủ tư cách… Thì còn ai nữa ngoài Nguyễn Phú
Trọng bởi Nguyễn Tấn Dũng đã tuyên bố không chơi cuộc này?
Và hiện tại, khi mà đất nước lâm nguy, việc đưa sự vụ
Hoàng Sa, Trường Sa ra kiện ở tòa án quốc tế là một việc cấp bách, Nguyễn Tấn
Dũng đánh ngay vào điểm này, ông ta bắn tiếng sẽ kiện Trung Quốc ra tòa án quốc
tế. Như vậy, muốn kiện Trung Quốc, chỉ có chính phủ mới đủ điều kiện và tư cách
đứng kiện. Vậy thì ai đã hứa kiện, phải để người đó đứng vị trí chủ chốt mà
tiếp tục thực hiện. Trong đảng, có ai ngoài Nguyễn Tấn Dũng?
Giữa hai phe (kịch) Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn
Dũng, mới nhìn vào sẽ nghĩ rằng đây là hai đối thủ thề không chung sàn đài
nhưng thực tế là hai võ sĩ đánh cuội để ăn tiền, ra dấu trước đánh sau. Từ
trước đến giờ đều vậy, từ hội nghị 10, 11, tưởng chừng như họ đã tố nhau ngửa
bụng nhưng cuối cùng, chẳng có ai trầy xước cả. Nhân dân, người theo dõi trận
đấu chỉ biết thở dài vì hai kẻ xông vào đánh nhau chí tử nhưng chẳng có ai
knock-out!
Đến Nguyễn Sinh Hùng và Trương Tấn Sang. Nếu nhìn bề
ngoài, rất dễ nhầm rằng Nguyễn Sinh Hùng đã tự tách mình thành ban phái mới để
sang Trung Quốc cầu bề trên. Thực tế, đó là một sự ủy nhiệm và thống nhất cao
trong bộ sậu tứ trụ Hùng, Dũng, Sang Trọng.
Mục đích của Hùng đi Trung Quốc là hợp thức hóa việc
Trung Quốc đưa “tình nguyện quân chống khủng bố” sang Việt Nam trong kỳ
đại hội đảng 12 này nếu có biến. Biến ở đây cần phải hiểu là những cuộc biểu
tình của nhân dân phản đối đảng Cộng sản độc tài có thể diễn ra bất kỳ giờ nào
trên đường phố Hà Nội, khi mà các ống kính của giới truyền thông quốc tế có mặt
nhiều nhất và nếu an ninh, quân đội Việt Nam ra tay đàn áp thì chẳng khác nào
hắt gáo nước vào mặt bộ sậu lãnh đạo “mới”, vào đảng Cộng sản nhưng mượn tay
“tình nguyện quân” triệt tiêu thì lại là chuyện khác!… Chứ không phải là cuộc
đảo chính nào cả!
Đảo chính chỉ là kịch bản của bộ tứ này. Bởi từ động
thái cho đến phát ngôn cũng như cách dùng kế bẩn triệt tiêu các ứng cử viên kế
vị của đại hội đều cho thấy có một sự thống nhất rất cao trong mục tiêu duy trì
bộ tứ Hùng, Dũng, Sang, Trọng thêm ít nhất là một nhiệm kỳ nữa.
Vì hiện tại, đứng trên góc độ đảng Cộng sản Việt Nam
mà nói thì nếu bỏ qua tuổi tác, sẽ khó có đối thủ tranh ghế Tổng Bí Thư với
Trọng một khi Dũng đã bật đèn xanh, tuyên bố rút. Trong khi đó, Trọng giữ thêm
ghế Tổng Bí Thư một nhiệm kỳ nữa thì Trọng có quyền “đề cử” Dũng làm Thủ tướng.
Mà hiện tại, cũng khó có ai là đối thủ của Dũng trong chiếc ghế Thủ tướng.
Có một điều dễ thấy nhất là Dũng chẳng bao giờ thèm
cái ghế Tổng Bí Thư bởi với cái ghế Thủ Tướng, Dũng tha hồ hô mây gọi gió. Trừ
khi Dũng lên Tổng Bí Thư để giải trừ đảng Cộng sản, đổi thể chế, chuyển sang
ghế Tổng thống. Nhưng chuyện này không tưởng vì khi làm vậy, với một người Cộng
sản giàu kết sù, có con cái đang trên đà quyền lực đỏ thì chẳng khác nào tự tử.
Về phần Hùng, cái ghế Chủ tịch quốc Hội được định vị
từ trước nhưng nó khẳng định sau chuyến đi Trung Quốc. Bởi chỉ có Hùng mới có
thể kêu gọi “tình nguyện quân” Trung Quốc sang Việt Nam bảo vệ đảng khi cần thiết. Và
chỉ có Hùng mới đủ mạnh để hù dọa đám nghị gật. Cú đánh móc hông đám nghị gật
bằng cách mời Tập Cận Bình đến Quốc Hội nói chuyện là đòn hiểm của Hùng. Đó
cũng là cú đề ba để đi đến chung cục là cái bắt tay của Hùng với Tập Cận Bình
về vấn đề đưa quân sang chống khủng bố, bảo vệ đảng.
Như vậy, chỉ còn chiếc ghế Chủ Tịch Nước. Cái ghế này
tuy mờ nhạt, Sang không muốn ngồi, nhưng Sang không ngồi thì về vườn. Có lẽ
biết vậy mà cũng còn tiếc nuối nhiều thứ nên Sang mới ra đòn chống tham nhũng
với hy vọng được ăn cả ngã về không.
Nhìn chung, đã có sự sắp xếp, bắt tay duy trì và chia
chác quyền lực trong kỳ đại hội này. Chuyện đảo chính nghe ra quá xa vời. Nhưng
chuyện đảng Cộng sản lo có biến, sợ nhân dân nổi dậy sau khi nghe kết quả đại
hội là chuyện có thể, và mượn tay quân Tàu để đàn áp nhân dân nếu có biến cũng
là chuyện có thể!
Đến đây, có thêm câu hỏi: Tại sao vở kịch chia phái để
đánh nhau của Hùng, Dũng, Sang, Trọng diễn ra quá lâu trước đại hội 12? Đơn
giản, nó diễn ra rất sớm để có màn “thân Tây – thân Tàu” mà gạt phương Tây,
mang về không ít viên trợ, kiều hối, để nuôi chế độ thêm mập mạp, to vâm.
Nhưng đó là chuyện con người tính toán. Còn chuyện
trời tính thì chẳng ai đoán được. Quốc gia nào cũng có thiên mệnh riêng!
Viết Từ Sài Gòn, 07/01/2016
-----------
Tôi không tin họ giả bộ đóng kịch.
Trả lờiXóaÝ bạn Tịnh là sao? Không rõ ràng gì cả?
XóaNHẬN ĐỊNH CỦA BÀI NÀY QUÁ HAY: THỰC RA LÀ CHẲNG CÓ PHE PHÁI NÀO HẾT MÀ TẤT CẢ CHI LÀ MỘT MÀN KỊCH CỦA CSVN DƯỚI SỰ CHỈ ĐẠO CỦA TCB:
Trả lờiXóaNhìn chung, đã có sự sắp xếp, bắt tay duy trì và chia chác quyền lực trong kỳ đại hội này. Chuyện đảo chính nghe ra quá xa vời. Nhưng chuyện đảng Cộng sản lo có biến, sợ nhân dân nổi dậy sau khi nghe kết quả đại hội là chuyện có thể, và mượn tay quân Tàu để đàn áp nhân dân nếu có biến cũng là chuyện có thể!
Đến đây, có thêm câu hỏi: Tại sao vở kịch chia phái để đánh nhau của Hùng, Dũng, Sang, Trọng diễn ra quá lâu trước đại hội 12? Đơn giản, nó diễn ra rất sớm để có màn “thân Tây – thân Tàu” mà gạt phương Tây, mang về không ít viên trợ, kiều hối, để nuôi chế độ thêm mập mạp, to vâm.
rằng hay thì thật là hay,
Xóanói ra chua chát,ngậm cay thế nào ?
Bạn nên nhớ nhan đề của bài này : KỊCH BẢN . Nó là trí tượng tưởng , góc nhìn của tác giả , ở các nước dân chủ , trước bầu cử cũng đấu đá nhau khốc liệt lắm . Quyền lực , tên tuổi , bổng lộc không dễ nhường nhau , trong cờ bạc , ngoài anh em ! Trong lịch sử thế giới và VN , chuyện anh em chém giết nhau để tranh ngôi thì vô kể , còn nhường ngôi nhau chắc là hiếm . Tôi , bạn và tất cả mọi người đều có thể viết một kịch bản về ĐHĐCSVN mà nội dung không giống nhau , nếu như có cuộc thi viết về đề tài này , kết luận : Phương trình của ĐHĐCSVN là VÔ NGHIỆM !
XóaĐúng ! Đây là kịch bản của CsVN.mà đạo diễn là
Xóagiặc Tàu cộng.Chúng bày mưu tính kế cho tên tay
sai nào theo chúng thì chúng mới dễ thực hiện
quy trinh hiệp định Thành Đô 1990,trong đó VN.
sẽ phải thành chư hầu Bắc Kinh năm 2020.
Thế nhưng,ý kiến về Sang móm chỉ là suy diễn
mà không thèm đếm xỉa gì đến giải pháp chính
cho vấn đề VN.là CƯU NƯỚC chống giặc Tàu cộng,
chứ chống tham nhũng chỉ là thứ yếu.
Giặc Tàu cộng chống tham nhũng vì chúng không
có kẻ thù nào ngoài nhân dân của chúng,còn VN.
ta thì giặc Tàu cộng đã và đang lấn chiếm từng
phần cho đến toàn phần.
Tình hình chính trị và mục tiêu khác hẳn nhau
giữa 2 nước CS.là như thế ! Do đó,dù ai chống
tham nhũng cũng chẳng có giá trị gi khi để đất
nước thành chư hầu của giặc Tàu cộng.
Trong khi các phe phái đang " chiến đấu đến hơi thở cuối cùng". Tuy đã ngã ngũ các vai trong "tứ trụ", nhưng tin tức vẫn mịt mờ, làm mọi người khó đoán. Trong diễn văn bế mạc HN 14 do VTV phát trong chương trình thời sự lúc 19 h, người ta để ý thấy câu ông Trọng đưa ra là " số phiếu rất tập trung", và "hội nghị đã thành công rất tốt đẹp". Đồng thời trên màn hình xuất hiện hình ảnh ông Dũng nở nụ cười tươi như hoa, thì có thể dự đoán ông Dũng " không thất bại".Bới kẻ thất bại không thể có nụ cười mãn nguyện như thế. Đề nghị bà con nào nắm được kết quả thì hãy chia sẻ cho mọi người, chứ "Đảng ta"chơi trò "ú tim" mãi thế này thật là sốt ruột lắm.
Trả lờiXóaTôi không tin bài phân tích này, bởi vì bài này viết cách đây 6 ngày mà kết quả hôm nay đã khác. Hơn nữa những năm tháng đã qua, những thuẫn và những sự đấu đá giữa bộ tứ trụ này đã từng xẩy ra không ít lần, chưa kể trong BCT 16 người không phải ai cũng cam chịu làm tay chân cho kẻ khác lợi dụng.
Trả lờiXóaTóm lại là giả thiết này chỉ để cho vui, Đại hội sẽ theo một hướng khác
Bài viết phi logic, có lẽ tác giả không sống ở trong nước. Chỉ đúng là ai lên thì nhân dân vẫn khổ sở vì bọn chúng là đại tham nhũng và độc tài.
Trả lờiXóaChỉ trong vòng một thời gian ngắn mà có nhiều tác giả đã mắc chung một sai lầm khi đánh giá nhân vật của mình . Mấy ngày trước đã có tác giả viết , rằng ông Dũng không cần ghế TBT thì ông cũng có đủ thực lực ( ý tác giả muốn nói tiền và quyền ), và bài này cũng vậy , chứng tỏ các tác giả không phải những cây bút thượng thặng về bình luận chính trị , đa phần theo cảm tính , suy luận từ bản thân ra nhân vật . Nhưng cuộc đời không phải vậy , các chính khách chẳng có ông nào bằng lòng với số phận như dân thường chúng ta , đối với chúng ta , cơm ăn , áo mặc , việc làm là đủ , nhưng với họ phải lên cao , tiến xa hơn nữa , bao giờ lên đến đỉnh mới thôi , và ngồi trên đỉnh càng lâu càng tốt ! Tôi không hiểu tại sao các tác giả lại không thấy những kẻ nghiện quyền lực đến mức độ chết trong lỗ cống nhưng vẫn quyết không từ bỏ . Lãnh đạo các nước Đông Âu , vào tù , bị giết chết hoặc tháo chạy ra nước ngoài , Libya , Iraq , Aicập v.v... không hề có ông nào rút lui . . . lịch sự cả ! Bất cứ một tổ chức nào cũng có bè phái , địa phương cục bộ , tranh giành đấu đá và quan trọng nhất là ông nào cũng muốn ra lệnh chứ không muốn nghe lệnh . Lãnh đạo CSVN còn rất nhiều mưu mẹo để giữ quyền trong hiện tại và tương lai , mọi người rất dễ bị lừa vì hiểu lầm khái niệm mà các chính khách họ sử dụng làm mồi bẫy để nhận được sự ủng hộ của số đông , xin phân tích vào dịp khác .
XóaKhông hy vọng gì, vẫn những bộ mặt ấy, bộ máy ấy, thể chế ấy
Trả lờiXóachỉ ngày một mạt thêm
Ít ra, đây là cơ hội để xem tương lai VN ra sao thông qua sự quan sát của người dân khi chú trọng vào việc bỏ phiếu của ban chấp hành trung ương của đảng CSVN. Dân đen tôi thực sự bật cười khi chẳng biết thực ra mình bầu cho ai để người đó bầu 4 vị trí được xem là đứng đầu quốc gia.
Trả lờiXóaMang tiếng làm cách mạng đánh đuổi thực dân, đế quốc, giành giật cơ hội lập lại nền quân chủ nhưng cuối cùng lập ra một thể chế lèm nhèm không khác gì thời kỳ quân chủ. Cái thời kỳ mà chuyện như quân đội dẫn chó để cưỡng chế anh cựu chiến binh hay chuyện người dân cầm súng vào bắn công chức rồi vào chùa tự sát. Kể không hết mấy cái chuyện coi thường nhân phẩm, danh dự và tương lai của nhân dân mà vẫn còn cái ý định tái cử. Liêm sỉ chắc giấu trong bình, nhét trong hủ gạo.
Kể ra kỳ này 200 ông UVTW cũng chẳng sung sướng gì, thành "tù quý tộc" cả. Đến cả các bà nhà cũng không được ...gần!
Trả lờiXóaThành ra bà con ta đành ...mù tịt ráo trọi. Có sốt ruột một chút nhưng sữ được tận hưởng những cú bất ngờ.
Bay gio toi thay vui vi toan dang se thuc thi hiep dinh TPP de co co hoi canh tan dat nuoc ve moi mat : Kinh te , chinh tri, van hoa.
Trả lờiXóaKhoảng giữa năm nay QH Mỹ mới phê duyệt TPP. Nhiều người cho rằng Mỹ sẽ bác bỏ cá thể VNcs.
XóaBộ tứ quyền lực mới chính thức qua bỏ phiếu: Trọng, Quang, Phúc, Ngân . Giai đoạn âm thịnh dương suy bà Ngân phiếu cao nhất. Tổng Trọng được ở lại là ngạc nhiên lớn.
Trả lờiXóaVui vài người, Buồn cho một dân tộc!
Trả lờiXóaTuyệt đối không thể nào tin người cộng sản !
Trả lờiXóaKhi được 30 tuổi, tôi bắt đầu dị ứng với từ "Đại hội".
Trả lờiXóaTrừ các Đại hội nhạc Rock.
(U60)
Giờ đây các đồng chí Uỷ viên BCT mới cảm thấy ngột ngạt , khó thở trước đường lối và chính sách của Đảng làm thế nào để phù hợp với dân , với nước , với sự phát triễn chung của nhân loại khi phải cố bám lý luận XHCN cùng Bốn tốt và Mười sáu chữ vàng tương thân cùng TQ .
Trả lờiXóaGia nhập TPP với nền khinh tế thị trường định hướng XHCN thì chẳng khác chi một đôi đũa lệch khó khăn gắp được miếng mồi ngon , đôi khi còn phải nhịn đói bóp bụng góp cơm cho thiên hạ , chứ đâu phải chuyện dễ ăn .
Nếu đem cái tình huynh đệ của TQ để làm chổ tôn sùng thì e hèm hơn , Đảng chẳng khác chi một đàn em khúm núm nhường phần cho đại ca TQ sai khiến và lợi dụng . Dược trả công với những mặc hàng phế phẩm , bị chèn ép lấn chiếm Biển Đảo , giết hại ngư dân , phá hoại tàu thuyền .
Chỉ hai trở ngại trước mắt này đủ để Đảng bị bế tắc , phải nguỵ biện để giải thích cho hợp tình trước đại hội là một việc làm muối mặt , chai lì . Hẳn nhiên là không thuyết phục , chẳng qua được đồng tình bởi miếng lợi lộc đỉnh chung .
Đấy là chưa nói đến cái mưu mô giảo hoạt tranh giành ngôi vị . Muốn giải quyết thành công Đại hội Đảng 12 sắp đến tránh loạn nội tình , cần phải có một Tào Tháo gian hùng bằng không ắt cả đất nước này lọt hẳn vào tay TQ .
Nếu sức mạnh dân tộc không được phát huy , tính dân tộc tự chủ không được khởi xướng , đạo đức dân tộc không vực dậy , tự ái dân tộc tiếp tục ở thế cam chịu , thì vận mệnh của một dân tộc phải đành vậy mà thôi .
Hãy nhìn hình ảnh những đám đông dân oan gào thét , van xin , chưởi bới độc tài tham nhũng . Những cán bộ công an trẻ tuổi với sắc phục tề chỉnh phải sượng sùng hứng chịu sự sỉ nhục trong im lặng . Chúng ta mới thấy tội nghiệp cho một thế hệ tuổi trẻ VN anh hùng hôm nay và mai hậu .
Một Đại hội Đảng sắp diễn ra với thắng lợi cờ xí huy hoàng xa hoa phù phiếm . Trong khi những tuổi trẻ VN phải nai lưng gánh chịu cái nhiệm vụ bảo vệ , đàn áp bất công , để nhằm phục dịch cho tư tưởng hy sinh đời bố củng cố đời con của giai cấp lãnh đạo , hỏi rằng việc này Đảng phải trả lời như thế nào ?
Một đại hội với 1.500 đại biểu toàn quốc về tham dự với bao công trạng và danh hiệu lẫy lừng , liệu có mấy ai dám nói lên sự thật nầy !?!?!?
Nói ngắn gon cho dễ hiểu có nghĩa là: Bâc cả Trọng nhiều tuổi hơn (73 tuổi)
Trả lờiXóaBác ý còn ở lại được thì chúng tôi (Hùng - Dũng - Sang - Rứa) cũng ở lại được. Ai giám théc mec nào?
Chúng mình cùng đánh chén nào!
XóaBài viết này rất logic chứ,
Trả lờiXóaTin đồn là cơ sở cho nhận thức và lí luận chống cộng cực đoan.
Một Nhà tranh và chính phủ khơi khơi tham ô đến mức mà duy chỉ có một thiếu tướng không quân là hơi sạch.Đây là công trình ngiên cứu của nhiều nhà tướng và gia trị trong hơn 10 năm tu nghiệp ngoài nước.
Ở Việt Nam chưa có dân chủ trong bầu bán cũng lẽ thường.Xưa nay có đâu để làm mẫu.Tìm mãi trên thế giới cũng không ra...Nói chung ở đâu khi vào cuộc thì đấu đá giữ quá.Xong cuộc im re.Đâu lại vào đấy.
Ở đâu nhân dân cũng tự do,riêng Việt Nam thì không.
Biểu tình đả đời rồi về ngủ,lên báo ti vi ngán thì thôi,tất cả nguyện vọng của nhân dân sẽ cất giữ,chưa thể và chả có khả năng giải quyết....Toi công.
Nhiều nhà yêu nước Việt Nam rất chống ĐCSVN vì Đảng đã tước đoạt cái quyền độc tài phát xít của họ.Đảng gì mà lạ,chỉ ưu tiên cho giai cấp mình,các giai cấp khác thì tha hồ bóc lột phá hoại kinh tế tàn mạt,đảng nhè đầu lột thuế,cuối cùng bần dân chịu cả các loại thuế.
Bầu TBT một đảng to tát gì đâu mà bung ra y chang như họ bầu tổng hống thủ tướng...cũng là học đòi.Học thật về dân chủ chưa thể tiếp thu được,vì óc có hạn,vậy mà học đòi dâm ra loạn,ghét,yêu...
Trong vòng điều lệ đảng mà dân chủ,vượt ra ngoài tránh chết sao được.Không có trình độ chớ nên làm chính trị,giống như mù mà lái xe trên cao tốc vậy.
CS
Quần chúng nhân dân chúng tôi,thật lòng mà nói không thể nào chấp nhận được tư duy và hành động của ông TBT Nguyễn phú Trọng!Hể nói thì nói mắt lòng dân, hể làm thì làm tổn hại cho đất nước !
Trả lờiXóaÔng "Viết từ Sài Gòn" tưởng tượng ra một kịch bản rất quái đản.
Trả lờiXóaKhông quái đản dâu,cs đóng kịch giỏi lắm,dân đen dễ bị lừa.tôi không loại trừ khả năng này.
Trả lờiXóa