Trang BVB1

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

SAO CHUYỆN GÌ CŨNG “CHÍNH TRỊ” THẾ?

Lướt web hôm nay thấy có ba chuyện buồn …cười: 
1) Ngày 1 tháng 9 vừa qua người ta đến gắn huy hiệu 75 tuổi Đảng cho cụ Nguyến Trọng Vĩnh. Cụ đáp từ: “Tôi gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương năm 1939. Những đảng viên cộng sản như tôi hồi đó là đối tượng khủng bố, ruồng bắt của Nhà nước thực dân Pháp. Tuổi Đảng của tôi năm nay là 76 chứ không phải là 75. Việc trao tặng này lẽ ra phải thực hiện từ năm ngoái chứ không phải để sang năm nay ...”.
Đại tá Nguyến Đăng Quang kể lại như sau: Sau khi Chi bộ 14 (nơi cụ Vĩnh sinh hoạt) biết cụ Vĩnh bị gây khó khăn trong việc nhận Huy hiệu 75 năm, Chi bộ đã họp 2 buổi để bàn và ra Nghị quyết về việc này. Cả 2 lần Nghị quyết đều có sự tán thành 100% của số đảng viên chi bộ có mặt (Chi bộ 14 có trên 80 đảng viên thì có gần 40 đảng viên là Giáo sư, Tiến sỹ và cán bộ trung cao cấp đã nghỉ hưu). Tất cả đều nhất trí kiến nghị lên Đảng bộ Phường, Đảng bộ Quận và Đảng bộ Thành phố phải trao Huy hiệu 75 năm tuổi Đảng cho lão đồng chí Nguyễn Trọng Vĩnh. Chi bộ 14 sau đó bị Đảng ủy cấp trên phê phán là vô nguyên tắc vì đã đưa kiến nghị vượt cấp! Nhưng chính họ không hiểu hoặc đã cố tình vi phạm quy định của Đảng là phải trả lời bằng văn bản các kiến nghị của cấp dưới, song họ cố ý lờ đi, buộc Chi bộ 14 phải gửi lên cấp trên tiếp theo, và Chi bộ 14 dự kiến sẽ gửi tiếp kiến nghị này lên Trung ương Đảng nếu Thành ủy Hà Nội cố tình không trao Huy hiệu 75 năm cho lão đảng viên Nguyễn Trọng Vĩnh! 
Cụ Vĩnh suốt đời tận tụy phục vụ ĐCSVN, bọn bán linh hồn cho Bắc Triều thù ghét Cụ vì gần đây Cụ lên án Trung Quốc rất mạnh.
Câu chuyện này chứng tỏ có những chi bộ đã “diễn biến” tốt, trong khi cấp trên nói chung còn rất lú. Thế mà người ta luôn luôn nói: Cấp trên của Đảng bao giờ cũng sáng suốt, chỉ ở dưới thực hiện sai. Chủ nghĩa Mác Lenin rất tuyệt vời, Liên Xô sụp đổ là do làm không đúng.  
      2) Cũng sáng 1 tháng 9 có cuộc đối đáp giữa anh Phạm Lê Vương Các với lãnh đạo trường Đại học Kinh Doanh & Công Nghệ Hà Nội như sau:
“Thầy hỏi: “Em có biết cô Y bên Cục An ninh không”? Tôi trả lời rằng biết vì tôi đã làm việc với cô Y mấy lần.
            Rồi Thầy cho biết, bên Tổng Cục an ninh có báo cáo về trường hợp của tôi rồi Thầy nói thẳng thừng: “Em nên nghỉ học ở trường này đi, rút lại hồ sơ và kiếm trường khác mà học”. 
            Tôi choáng váng mặt mày, tim đập thình thịch, 2 hàm răng bắt đầu run lên và va vào nhau, lỗ tai bắt đầu nóng lên… Tôi im lặng nhìn đăm chiêu ra ngoài cánh cửa, phải mất 2 đến 3 phút sau tôi mới lấy lại bình tĩnh và hỏi: “Thầy cho em biết lý do?”
            Thầy nói: “Trường này đào tạo đa ngành, nên đào tạo ngành Luật không tốt bằng mấy trường khác đào tạo chuyên về Luật. Em nên kiếm những trường chuyên về Luật, học ở đó thì sẽ tốt cho em hơn”.
            Tôi thở dài... sau một lúc im lặng suy nghĩ tôi đã trả lời rằng: “Em sẽ không rút hồ sơ và sẽ tiếp tục học ở trường này. Vì em đã nhập học được một tuần rồi, nên không thể thay đổi lựa chọn được nữa, vì đã quá muộn.”
            Thầy trả lời lại là chưa muộn đâu, bây giờ vẫn còn có thể được, nhưng tôi vẫn giữ nguyên quyết định của mình.
            Thầy bắt đầu hơi lớn tiếng và đi thẳng vào vấn đề: “Ai cũng có lý tưởng của riêng mình, em có lý tưởng tự do dân chủ, còn chúng tôi có lý tưởng Cộng sản. Trường này do những người Cộng sản lập ra, và sẽ đào tạo ra những con người thuộc về chế độ chính trị Cộng Sản này.”
            Tôi cũng lớn tiếng trả lời: “Khi dự tuyển vào trường này em không thấy chỗ nào giới thiệu trường này là do những người Cộng Sản lập ra, mà trường này là trường Dân lập. Em cũng không quan tâm và không cần biết trường này do Cộng Sản hay Tư Bản lập ra.. Và em cũng nói cho thầy biết, chức năng cao cả của giáo dục không phải là để đào tạo ra những con người thuộc về chế độ chính trị. Mà là đào tạo ra những con người tự do trước chế độ chính trị.”
            Thầy: “Nếu không đào tạo ra những con người của chế dộ chính trị thì cũng đào tạo ra những con người để phục vụ cho chế độ chính trị. Giáo dục của Anh, Pháp, Mỹ cũng đào tạo ra những con người để phục vụ cho chế độ chính trị của nó, và giáo dục cũng Việt Nam cũng vậy”.
            Tôi: “Giáo dục của họ sinh viên được tự do lựa chọn tư tưởng. Còn các trường đại học ở Việt Nam thì không. Vì các trường đại học của họ được tự trị mà thế lực chính trị không thể can thiệp được, ít nhất về mặt tự do nghiên cứu, học thuật. Còn ở Việt Nam thì không. Thầy xem tất cả trường đại học nào ở Việt Nam mà không có chi bộ Đảng Cộng Sản trong đó không, cho dù đó là trường Dân lập? Và điều đó có cần thiết không?”
            Thầy trả lời là cần thiết, và còn cho biết, không chỉ trong các trường đại học có chi bộ Đảng mà còn có cả An ninh để quản lý và theo dõi sinh viên nữa, nên không phù hợp cho tôi theo học trường này.
            Một lúc sau Thầy nhẹ giọng: “Tôi biết em đi học Luật để làm gì. Dù An ninh không ép nhà trường phải cho em thôi học vì nhà trường cũng có sự độc lập riêng. Nhưng An ninh đã thông báo về trường, thì nhà trường phải…”. 
            Tôi hỏi lại: “Giả sử an ninh gây sức ép để trường buộc em thôi học thì nhà trường căn cứ vào đâu để ra quyết định buộc em thôi học?”
            Không đợi Thầy trả lời, tôi nói tiếp: “Em nói cho Thầy biết, nhà trường chỉ có thể buộc em thôi học khi em có những hành vi vi phạm phạm luật qua một bản án xét xử của Tòa án. Cơ quan An ninh không có chức năng xét xử mà họ chỉ là cơ quan điều tra. Họ điều tra và báo cáo như thế nào là việc của họ, nhà trường đừng để họ làm thay công việc của Tòa án và xem họ như là Tòa án” ”.
            Thật là đĩnh đạc, thông minh và bản lĩnh. Đúng là hậu sinh khả úy, là mầm mống tốt để xây dựng  xã hội dân chủ. Nếu Phạm Lê Vương Các bị đuổi học đề nghị các nhà nước dân chủ cho em được tỵ nạn chính trị và bà con ta hãy chung tay tạo điều kiện để em hoàn thành được chương trình đại học luật.
            3) Nhà văn Nguyễn Đông Thức viết trên Facebook hôm 2/9: “Báo Tuổi Trẻ có mời tôi viết một bài trong cuốn ‘Chuyện nghề - Chuyện người’, nhân kỷ niệm 40 năm thành lập. Trong phần liệt kê các tên tuổi văn chương sau 1975 xuất hiện từ những ngày đầu trên Tuổi Trẻ, tôi nhắc hàng loạt tên, trong đó có nhà thơ Đỗ Trung Quân, tác giả của những bài thơ ‘Quê hương, Phượng hồng, Những bông hoa trên tuyến lửa’... Ông cũng đã có hơn 12 năm làm phóng viên Tuổi Trẻ …Nhưng khi in sách, cái tên Đỗ Trung Quân trong bài viết của tôi đã... biến mất.”.
            Chắc không có chỉ thị cụ thể từ cấp trên để giải quyết riêng trường hợp này nhưng vì chủ trương của Đảng đã ngấm vào máu, khoét vào đầu các công bộc nên họ rắp tâm biến mình thành kẻ xảo trá, ty tiện sẵn sàng vứt bỏ lương tâm, bất chấp sự thật và công lý một cách thật bỉ ổi.
            Từ lâu, tôi đã chứng nghiệm điều này. Tôi đã có bằng Tiến sỹ từ 1982, luận án của tôi có trong lưu trữ Thư viện Quốc gia, công trình nghiên cứu của tôi đã được tổ chức CCOP của Liên Hợp Quốc mời trình bầy tại một Hội thảo Quốc tế năm 1982, nhưng trong cuốn “Tiến sỹ Việt Nam hiện đại” do nhà xuất bản Văn hóa Thông tin ấn hành tháng 9 năm 2004 người ta cố tình bỏ sót tên tôi. Tập thơ “Những Mẩu Quặng Dọc Đường” của tôi do Nhà Xuất bản Hội Nhà Văn ấn hành năm 2014 bị Cục Xuất bản bắt thu hồi. Không phải vì Thơ ở trong tập có vấn đề mà cấp trên bắt phải vứt bỏ các bài bình thơ in trong đó. Những bài bình luận này là của những tác giả nổi tiếng: nhà thơ Thanh Thảo, phó Chủ tịch Hội đồng Thơ Việt Nam, nhà thơ Định Hải, nhà thơ Ngô Văn Phú …. Các bài bình  đều không mắc tội gì, kể cả tội “sai lập trường” của Đảng, ngoại trừ cái tội khen thơ và tư chất con người Nguyễn Thanh Giang.
            Trời ơi, biết bao giờ xã hội ta mới thoát ra được khỏi cái vũng nhầy nhụa của xảo trá, ty tiện hỡi cái đảng của giai cấp công nhân này!
 Hà Nội 4 tháng 9 năm 2015
       Nguyễn Thanh Giang (Tác giả gửi BVB)
        (Mobi: 0984 724 165)
------------- 

24 nhận xét:

  1. Chính trị là : chính là để trị những người có chính kiến khác

    Trả lờiXóa
  2. Lý giải 3 trường hợp này dễ ợt:
    1- Cụ Nguyễn Trọng Vĩnh tuy đã 100 tuổi và có tới 75 tuổi đảng. Thế nhưng cụ đã phạm một tội là "Phản đảng" .
    Cụ thể là cụ đã viết rất nhiều bài nói xấu Trung Quốc. Đó là cụ vi phạm nguyên tắc rất cơ bản do đảng đặt ra: Tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy lại. Đảng tin tưởng cụ, cho cụ đi làm đại sứ ở TQ mười mấy năm.
    Thế mà cụ đã vi phạm nguyên tắc: MÔI HỞ RĂNG LẠNH
    RĂNG CẮN MÔI KHÔNG ĐƯỢC KÊU ĐAU.
    Thế mà cụ dám ghi tất cả các tội đó của RĂNG, và cụ rêu rao khắp mọi nơi.
    Vậy cụ có còn xứng đáng là đảng viên laõ thành nữa không?
    Thử hỏi bao nhiêu người chỉ viết Blog và đi biểu tình chống Trung Quốc vài lần mà đã bị bắt, bị bỏ tù.
    Còn cụ, cụ đã bị gì đâu.
    Vậy Thủy Hà Nội chỉ thị cho cấp dưới chiếu cố người già, không bắt cụ, không bỏ tù cụ và cũng không khai trừ cụ. Thế là may lắm rồi.
    Chi bộ đảng nơi cụ sinh hoạt không quán triệt đường lối của đảng, còn kiến nghị vượt cấp là sai quá rồi còn gì?

    2- Cậu sinh viên Phạm Lê Vương Các chưa học hành thành tài mà đã ty toe đi bảo vệ nhân quyền là không biết mình biết ta.
    Việt Nam đã có một ủy ban bảo vệ nhân quyền do nhà nước lập ra.
    Mỗi khi có các cuộc họp quốc tế về nhân quyền, nhà nước đều tạo điều kiện cho cử người đi họp, lại có văn bản hướng dân nội dung để phát biểu nội dung tại các cuộc hội nghi.
    Thế mà năm ngoái, chỉ là cậu sinh viên, Phạm Lê Vương Các đã tự động đến Geneva để đưa kiến nghị đấu tranh nhân quyền.
    Bởi vậy khi cậu ta về đến sân bay, An ninh chỉ câu lưu một buổi thôi.
    Một sinh viên học chưa thành tài mà đã tưk do vô tổ chức như thế, thì không hojv tập là phải

    3- Cuối cùng là Nhà thơ Đố Trung Quân đã từng là phóng viên báo Tuổi trẻ thật, nhưng ông này hay kéo bè kéo cánh, sự việc nào bất bình cũng lên tiếng là phiền cho tòa báo.
    Bây giờ người ta không bắt bớ tù đày, người ta chỉ lờ đi để lớp trẻ quên ông ta, không tìm đến ông ta là may lắm rồi còn gì? .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chỉ có giải thích theo kiểu khỉ trường sơn mới có giọng như trên, đảng là lũ lưu manh lừa bịp ăn cắp, cướp giữ quyền bất chính chứ là đéo gì mà đòi cấm đoán mọi người làm những việc chính đáng.
      Tội của đảng to lắm, dân chưa rờ đến thì còn láo.

      Xóa
    2. Và nói chung lại các lý lẻ trên của Lý sự Cùn, đây là Viet Nam của tự do dân chủ ấm no hạnh phúc: dân không dược làm theo ý mình mà phải làm theo ý đảng. Dù Hiến Pháp , rừng luật khong cấm làm nhưng đảng cấm vì đảng trên Hiến Pháp và đảng có luật rừng.

      Xóa
    3. Đúng là thằng CÙN! Ăn nói như dở người!

      Xóa
    4. Ở đời nếu ai có chính kiến khác, phê bình mình hay làm gì mà mình không thích rồi mình lợi dụng quyền hành, vây cánh băng đảng để trả thù , trù dập người ấy thì cài này gọi là ? Là THẰNG HÈN TIỂU NHÂN BẦN TIỆN và BẤT CHÍNH ! đó là nói về một cá nhân, bây nếu đó là một nhà nước, một đảng chính trị mà hành xử như vây với một cá nhân thì ta phải gọi đó là gì ? Các bác trả lời hô tôi vì tôi không tìm ra chữ cho xứng.

      Xóa
    5. Nếu ai phạm luật thì có luật xử chính thức, rỏ ràng , công bằng. Không xử được, không bắt dược là vì không phạm luất rồi- manh móng trả thù vặt- khác đâu tự trét cức vào mặt mình trước toàn dân.

      Xóa
    6. LÝ SỰ CÙN mà không cùn đâu ....Một cách nói ngoa ngôn thôi .Mong các cụ đừng hiểu nhầm....Nói đông mà chết tây cũng như có anh nào mà bị bắt vô đồn CA là rất hay " tự tử"....An ninh giả dạng côn đồ thì đó là do "quần chúng" bất bình....Khà khà thế mới là CSVN

      Xóa
    7. Hiiểu nhầm cái gì chứ? Chúng ta không có cả ngày để định vị những ý kiến hỗn độn đâu! Nói cho rõ ràng đi. Nếu có giễu cợt cũng phải để người khác thấy rõ chính kiến của mình.

      Xóa
  3. Tưởng tượng cái cảnh cụ Vĩnh tranh cãi với cái đám "đảng và nhà nước" về việc đáng lễ phải trao huy chương năm ngoái chứ không phải năm nay,thấy sao mà xót xa quá.
    Quý hoá gì cái miếng kim loại mà bấy lâu nay đảng dùng để dụ dỗ,dắt mũi biết bao nhiêu thế hệ cống hiến hi sinh cho "sự nghiệp" đè đầu cưỡi cổ dân.
    Sự lưu luyến,trông mong vào sự ban phát ân huệ của đảng của rất nhiều thế hệ cựu trào như cụ chính là sự cổ vũ to lớn cho chế độ đảng chủ này tồn tại mãi.Bọn chúng chỉ mong chờ có thế

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cai' dangcs cu muon' quan-trong hoa' moi. su. - Dang-vien co bao-nhieu tuoi dangcs thi` chuyen binh-thuong`, o trong dangcs voi nhau thi` da co' cai moc' thoi-gian 5, 10, 20...nam, can` gi` bay` ve~ trao "danh-hieu., trao huy-chuong" rinh` rang nhu la` chuyen ghe-gom' ?! Cai' gi` cung bay` ra cho oai voi nhau, con` chuyen nuoc-non, chuyen kinh-te cua dat-nuoc thi` nhu con Rua`, phat' chan' ! Da vay vua roi lam` cong-van "hoa-toc' " thuc' nhau di uong bia saigon kia`...Nhin` mat may ong, may ba` dangcs ma` ngao-ngan` !

      Xóa
  4. Chinh tri o ta phai hieu la: Chinh sach cai tri
    Hieu vay de thay no giong voi nhung che do chiem huu no le, phong kien. Nhung khong tien tien bang che do thuc dan Phap truoc day

    Trả lờiXóa
  5. "Nếu Phạm Lê Vương Các bị đuổi học đề nghị các nhà nước dân chủ cho em được tỵ nạn chính trị và bà con ta hãy chung tay tạo điều kiện để em hoàn thành được chương trình đại học luật."

    Ủng hộ!

    Trả lờiXóa
  6. Bác lí sự cùn nói cụ Vĩnh phản đảng là sai hoàn toàn... Cụ vô cùng sùng bái đảng. Đến nỗi tuy luôn chỉ trích, bài bác... Đảng cấp trên nhưng khi được nhận huy chương thì cụ cảm ơn đảng uỷ cấp trên rối rít... Và chỉ còn trách móc chuyện trao huy chương chậm một năm cho cụ mà thôi...thích được khen, thích huy chương chính là bản chất của người cộng sản nói chung và quan chức VN nói riêng, cụ Vĩnh cũng không ngoại lệ... Nói đến đảng thì cụ đúng là một đảng viên chân chính, càng bị vùi dập, coi thường bao nhiêu thì càng khao khát, đấu tranh để đứng vững trong hàng ngũ đảng bấy nhiêu... Cụ càng ngày càng rời xa con đường văn minh, tiến bộ của loài người... Bởi nếu cụ đúng thì những người như cụ Lê Hiếu Đằng, Tô Hải, Phạm Đình Trọng... Sai và ngược lại... Biết rõ tính cụ như vậy nên việc tặng cái "danh hiệu" kia là cách mà những người không hề tôn trọng cụ dập tắt những kiến nghị phiền toái của cụ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. chính xác là như thế, đem miếng bánh "Ranh" hão ra để nhử, cùng với cái phong bì thế là các đảng viên hiện nay quên luôn nhân dân.

      Xóa
  7. Đọc bài này lại hớ đến nữ nghệ sĩ Kim Chi. Thật không thể không thốt lên lời ngưỡng mộ, kính trọng chị.... Chúc chị cùng gia quyến luôn vui khoẻ...

    Trả lờiXóa
  8. Thời này miệng nói "hội nhập" mà vẫn còn cuồng tín
    áp dung thủ đoạn năm 1945 thi đúng là giòng giống
    Tiên Rồng mạt vận,có nguy cơ thành ..."loài bò sát" !

    Trả lờiXóa
  9. Cũng tùy các bác ợ. Khi ông Cliton dính vụ Monica thì người ta lên án nhân phẩm của ông nhưng người ta lại khen ông là một tổng thống giỏi, nhân hậu... Dân Mĩ lại bầu tiếp cho ông một nhiệm kỳ.. Gần ta có anh Hunsen độc tài bên Miên, không ai dám nói là có nhân cách nhưng điều hành xứ Miên hiệu quả hơn xứ ta nhiều...Còn ối ông liêm khiết, đạo đức tức là nhân phẩm cũng được nhưng điều hành đất nước lại như mớ bòng bong...Cho nên vấn đề nhân phẩm cũng chỉ mang tính tham khảo thôi...Điều hành đất nước điều cần hơn cả nhân phẩm là năng lực, trách nhiệm...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu có đa đảng và có một hiến pháp tiến bộ thực sự thì có cạnh tranh lãnh đạo một cách công khai minh bạch, đồng thời có tam quyền phân lập rõ ràng, thì người dân có quyền chọn người lãnh đạo, người dân có quyền giám sát kiểm tra và phế truất người lãnh đạo nhà nước, như thế thì sẽ không có những cái "nhưng" như bác Lê trí Điền nói đâu. Bác xem hầu hết các nước Tư bản dân chủ thì rõ, ngay từ khi tranh cử những kẻ cơ hội, yếu kém (bất tài) đó đã bị người dân loại rồi, còn đâu mà được ngồi lên đầu dân tự xưng "lãnh đạo nhà nước và xã hội trực tiếp và toàn diện" được nữa?, ở những nước đó, quyền lực thuộc về và đúng như hiến pháp, và hiến pháp đó mới thực sự là "của dân do dân vì dân", còn ở VN, hiến pháp đó là bịp bợm bởi điều nọ phủ định điều kia (câu sau đ mẹ câu trước): quyền lực thuộc về nhân dân, nhưng lại dưới sự lãnh đạo của đảng, và đảng lại là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội trực tiếp và toàn diện... Đó là hiến pháp của khỉ cs.

      Xóa
  10. tôi như cụ VĨNH tôi không nhận miếng sắt ấy và bảo nó không sứng với tôi , nếu đảng của MÁC LÊ NIN tặng thì tôi nhận , cồn đây là đảng của TRUNG QUỐC tặng nên không nhận

    Trả lờiXóa
  11. THƯ NGỎ

    Hà Nội ngày 3 tháng 9 năm 2015.
    Kính gửi: ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư Đảng Cộng Sản Việt Nam.
    Thưa ông, tôi là Nguyễn Văn Thạnh, một người dân của nước Việt Nam. Về mặt tuổi tác, tôi đáng hàng con cháu của ông. Về mặt vai vế trong xã hội, tôi chỉ là dân đen còn ông là người đứng đầu cả nước.
    Nếu chiếu theo hệ giá trị cổ truyền phong kiến thì thật tôi không phải đối tượng được phép nói chuyện cùng ông.
    Thật may mắn, chúng ta sống trong thời đại dân chủ. Thời đại bình đẳng, lấy giá trị và nhân phẩm của con người làm thước đo.
    Chính vì điều này, hôm nay tôi viết thư này trao đổi với ông một việc: bàn đạo làm Người.
    Thưa ông, triết gia cổ Hy Lạp Socrates có nói "không gì vui sướng bằng làm người". Tất nhiên ý ông nói đến con người đúng nghĩa chứ không phải con người hình thức bên ngoài.
    Con người đúng nghĩa là con người hiểu đâu đúng, đâu sai để sống đúng phẩm giá làm người.
    Chúng ta có thể gọi những điều đó là Đạo.
    Như ông biết, khi người ta mắng nhau "đồ vô đạo" là lời mắng rất nặng nề.
    Thưa ông, một trong những đạo làm người là tối kỵ trộm cướp. Là một người chức cao vọng trọng chắc ông biết điều này. Gần như các hiền nhân, thánh nhân xưa nay khi giáo hóa con người đều răn không được trộm cướp.
    Trộm cướp có thể hiểu là chiếm giữ những thứ thuộc về người khác làm của mình. Chiếm giữ bất cứ thứ gì đều là trộm cướp chứ không riêng gì con gà, trái bí hay con chó,....đúng không ông?
    Hẳn ông đồng ý về điều này.
    Chắc ông cũng biết, nhân gian rất ghét trộm cướp vì chỉ có loại vô đạo mới làm việc đó. Trộm cướp gây bất ổn cho xã hội.
    Thưa ông, là một giáo sư, tiến sĩ chắc ông biết điều này "quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân; nhân dân ủy quyền qua bầu cử, ấy là dân chủ". Điều này có nghĩa là muốn có quyền lực chính trị phải được dân bầu. Tính chính danh của bậc trị quốc, an dân nó ở chỗ này.
    Đến đây, tôi xin hỏi ông, là một người đứng đầu đất nước hiện nay, ông có được người dân nào bầu không?
    Ông lấy lý lẽ nào để nghiễm nhiên ngồi trên đầu nhân dân mà dân không được bầu?
    Thưa ông, thật khó khăn để nói cho ông biết "dân không bầu mà có quyền là trộm cắp quyền lực của nhân dân".
    Tôi biết nói ra điều này làm ông không vui nhưng tôi không thể nói khác hơn.
    Phẩm giá con người nằm ở chỗ dám nói lời chân thật.
    Thưa ông, càng có tuổi tác, càng ở ngôi cao càng phải giữ mình, càng phải tự giác sống đúng đạo làm người, đúng không ông?
    Kính thư
    Nguyễn Văn Thạnh
    Kỹ sư-blogger.
    ĐT: 0984.973.376
    - See more at: https://www.danluan.org/tin-tuc/20150903/nguyen-van-thanh-ban-dao-lam-nguoi-voi-tong-bi-thu#sthash.eARBkEnl.dpuf

    Trả lờiXóa
  12. Hơ hớ Bọn quan tham là " Bô phân không nhọ" của cụ Tổng đã nói nhiều rồi chúng Tham nhũng quá khứ cho là mình tài giỏi ca ngợi quá khứ để lừa dân, chúng coi rẻ xương máu của đồng bào đồng chí ? Chúng ăn cướp hiện tại: ruộng nương bờ xôi ruộng mật tịch thu? Chính xác là thu hồi trả giá rẻ mạt sau đó chúng bán gấp trăm gấp nghìn lần. Khai thác tài nguyên bán thô vô tội vạ; Ăn cấp tương lai vì vay vồn ODA chúng sà sẻo chia nhau tạo dự án để ăn chia cho nên có cháu học sinh cấp 2 hỏi ODA là gì? và cháu trả lời là Ông Đòi Ai là vốn ODA hi hi hi hu hu hu ?!

    Trả lờiXóa
  13. Đỗ Trung Quân bị những người trong báo TT như LĐTriều không thích nên bị gạt ra khỏi cuốn sách (kỷ niệm 40 năm thành lập báo ) thì cũng không có gì là lạ bởi báo TT nổi tiếng là bè phái từ trước đến giờ ! Còn nếu nhà báo,nhà văn ĐôngThức quả quyết có ghi tên ông Quân vào bài nói về những người góp sức trang báo trong giai đoạn đầu mà ban biên tập vì lý do gì(vô tình,cố tình) quên thì ông ĐôngThức có thể thưa ra toà để làm rõ, nếu không thì chính ông Quân có thể hiểu lầm ông !

    Trả lờiXóa