* NGUYỄN VĂN TUẤN
Thỉnh thoảng tôi tự hỏi chính giới Tàu nghĩ gì về đồng
nghiệp họ ở Việt Nam .
Dù biết rằng qua báo chí chúng ta có thể hiểu là họ không đánh giá cao, nhưng
tôi vẫn muốn biết xem họ nghĩ gì. Tình cờ đọc được một đoạn văn được xem là
“tối mật” của Mao Trạch Đông viết về Việt Nam làm tôi suy nghĩ về mối quan hệ
Việt – Tàu hết sức thú vị.
Tôi nghĩ bất cứ ai đang phấn đấu làm bạn với Tàu cộng có lẽ phải ngượng ngùng khi đọc câu của họ Mao.
Họ Mao nói “Nước ta và nhân dân Việt Nam có mối hận
thù dân tộc hàng nghìn năm nay. Chúng ta không được coi họ là đồng chí chân
chính của mình, đem tất cả vốn liếng của ta trao cho họ. Ngược lại chúng ta phải
tìm mọi cách làm cho nước họ ở trong tình trạng không mạnh, không yếu mới có
thể buộc họ ở trong tình trạng hiện nay. Về bề ngoài chúng ta đối xử với họ như
đồng chí của mình, nhưng trên tinh thần ta phải chuẩn bị họ trở thành kẻ thù
của chúng ta.” Đọan văn đó được trích từ văn kiện “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua” của Bộ Ngoại
giao Việt Nam ,
và được công bố 4/10/1979 (1).
Có lẽ những ai từng theo dõi Tàu không ngạc nhiên về
câu nói trên, vì trong cái nhìn của giới chính khách Tàu, Việt Nam là một kẻ
phản bội, không thể tin tưởng. Trước khi phát động chiến tranh chống VN, Đặng
Tiểu Bình tuyên bố với báo chí quốc tế rằng “Việt Nam
là côn đồ, phải dạy cho Việt Nam
bài học”. Thật hiếm thấy một nguyên thủ quốc gia nào mà ăn nói du côn như Đặng,
nhưng rất có thể y quá giận nên không kiềm chế được ngôn ngữ trước phóng viên
quốc tế. (Trớ trêu một điều là tên này vẫn còn được khá nhiều người VN hâm mộ
và thần tượng).
Đặng Tiểu Bình |
Ngay cả thường dân Tàu dường như cũng không có thiện
cảm với VN. Báo chí Tàu (nhất là tờ Hoàn cầu Thời báo) ra rả chửi Việt Nam , và đòi gây chiến tranh chống Việt Nam . Trước đây,
trong một cuộc thăm dò ý kiến người dân Tàu bên China , kết quả cho thấy phần lớn
dân Tàu nghĩ người Việt là phản bội, xảo quyệt, không đáng tin cậy. Trong cái
nhìn của họ, Tàu là đại ân nhân của VN, vì Tàu từng giúp Bắc VN đánh Tây, đánh
Mĩ. Chưa nói giúp vì động cơ gì, nhưng đó là cái nhìn của họ. Họ cũng nghĩ rằng
khi thành công thì VN trở mặt. Họ lấy thái độ của ông Lê Duẩn là một ca tiêu
biểu. Trước kia, khi cần vũ khí và tiền bạc của Tàu, thì ông Duẩn tỏ ra thân
Tàu; đến khi thấy Liên Xô khá hơn, thì lại chạy theo Liên Xô và quay sang chửi
Tàu thậm tệ. Có tài liệu còn cho thấy ông chửi thẳng vào mặt Mao (mà nhiều
người xem là dũng cảm, nhưng tôi thì nghĩ thái độ đó không khéo chút nào). Tài liệu
trên (1) được công bố dưới thời ông Duẩn. Nhìn như thế thì rõ ràng người Tàu có
lí do để ghét Việt Nam .
Ngày nay thì lịch sử có vẻ tái lập. Chỉ cách đây vài
tháng, trước ngày kỉ niệm cuộc chiến 1979, một lãnh đạo của đảng CSVN đã tuyên
bố rằng VN vẫn chung thủy với Tàu trong cái “truyền thống đoàn kết quốc tế thủy
chung” (2). Rồi mới đây nhất là một phát ngôn trung thành khác từ một tướng
lãnh VN: “Việt Nam
và Trung Quốc là hai nước láng giềng thân thiện và điều đó không bao giờ thay
đổi. Nhiều thế hệ đã qua, nhân dân hai nước đã thiết lập và duy trì mối quan
hệ, cùng tồn tại, hình thành rất nhiều điểm tương đồng về văn hóa” (3).
Đặt quan điểm chung thuỷ này với nhận định “Chúng ta
không được coi họ là đồng chí chân chính của mình, đem tất cả vốn liếng của ta
trao cho họ … Về bề ngoài chúng ta đối xử với họ như đồng chí của mình, nhưng
trên tinh thần ta phải chuẩn bị họ trở thành kẻ thù của chúng ta” trên đây, ai
cũng có thể thấy có gì đó không “add up” (nói theo tiếng Anh), hay không ăn
khớp. Câu nói của Mao còn sờ sờ ra đó, ngay trên báo chí “chính thống”. Câu nói
của Đặng Tiểu Bình cũng còn đó trên giấy trắng mực đen. Những câu nói xách mé
và xấc xược của các tướng lãnh Tàu cộng và bỉnh bút của Hoàn cầu Thời báo vẫn
còn lưu lại đó. Trước những lời nói xấc xược và khinh bỉ của Tàu như thế mà
những người ở vị trí lãnh đạo quốc gia lại thề thốt “thuỷ chung” với họ! Thật
không thể nào hiểu nổi.
Chỉ có một cách giải thích là cả hai phía, Tàu và Việt
Nam ,
đều đóng kịch. Chẳng ai tin ai cả, Tàu chẳng bao giờ tin Việt Nam , và Việt Nam lúc nào cũng nghi ngờ Tàu.
Những ngôn từ hoa mĩ là chỉ nói cho có, chứ trong thâm tâm thì người nói nghĩ
ngược lại. Thật ra, đó cũng chính là tình nghĩa đồng chí của những người cộng
sản, ngay cả trong cùng một nước và cùng cộng đồng dân tộc. Bề ngoài thì cười
cười, tay bắt, tay ôm, hôn hít (ghê ghê), nhưng trong bụng thì một bồ dao găm,
muốn thanh trừng lúc nào cũng được. Đúng như Nguyễn Du từng tả: “Bề ngoài thơn thớt nói cười/Mà trong nham
hiểm giết người không dao”.
Nguyễn Văn Tuấn/(FB Nguyễn Văn
Tuấn)
---------------
Tất cả các cuộc tiếp xúc chính trị đều là các màn kịch của các vở kịch. Đã là kịch thì có bi, có hài, có bi lụy, có bi hùng, có kịch thơ, lịch hát và kịch câm....Riêng các cuộc gặp gỡ của các chính trị gia TQ và VN từ xưa đến nay đều được xếp vào loại đặc biệt, vừa bi, vừa hài, vừa du côn xỏ lá, nghĩa là có thể hát rất mùi mẫn, nhưng luôn có họng súng kề bên..
Trả lờiXóaChỉ tiếc, đạo diễn là phía TQ và VN chỉ làm theo mà không phát hiện ra và có khi phát hiện ra mà không dám tố.
Ông Tư Sang mà xem ảnh này, thấy cái bắt tay đầy khinh miệt, trịch thượng, hờ hững của Tập, chắc cũng thấy nhục nhã và quá hổ thẹn!!
Trả lờiXóa"thấy nhục nhã và quá hổ thẹn"? Đánh giá cao ông ấy quá. Nói chung, đó chỉ là những tượng biết đi thôi.
XóaPhái thân Tầu hiện nay trong lãnh đạo ĐCS không còn mạnh nữa, nhưng vẫn còn.
Trả lờiXóaHọ thân vì họ bị một lối mòn xơ cứng ngự trị trong đầu họ, họ thân vì họ còn bị lừa dối bởi một bả vinh hoa nào đó mà nhiều năm qua bọn Hoa Nam tình báo mê hoặc họ, một số họ thân bì họ sợ uy quyền và sức mạnh Tàu.
Để thoát khỏi tình trạng bế tắc này, chỉ có một con đương là bắt tay với Mỹ chặt hơn. Ít ra thì hiện nay ông TBT vừa đi Mỹ về và đã tronh trọng tôn vinh chủ ngĩa Thomas Jerfferson rồi, hãy tuyên truyền rộng rãi tư tưởng tiến bộ đó:
ĐỘC LẬP, DÂN CHỦ VÀ MƯU CẦU TỰ DO HẠNH PHÚC.
Tôi nghĩ lúc này ta có quyền luôn luôn nhắc đến điều đó mà không ai có thể ngăn cấm, bởi đó là điều đầu tiên trong bản
TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP
mà Chủ tịch HCN đã trịnh trọng đọc vào ngày 2/9/1945 tại vườn hoa Ba Đình.
Xem tất cả những bài viết, hình ảnh của HCM đối với Mao, ai dám bảo đó là đóng kịch !
Trả lờiXóaCứ xem cách ông vồ vập ôm hôn Mao trạch Đông thì rỏ !
Trả lờiXóaBình thường.
Việt-Nam biết họ là ai; họ muốn gì; họ có thể hành động theo cách nào. Và họ cũng hiểu Việt-Nam như vậy.
thế mới biết anh 3 quách tỉnh
Trả lờiXóavừa hợp tác vừa đấu tranh
hiểu là.... vừa ôm vừa thụi...
Đại ca thụi tiểu đệ uỳnh uỵch! Tiểu đệ rên rỉ: "Em phản đối... Em có chứng cứ cái quần đùi đó của em... Đau quá..."
XóaVụ Phùng Quang Thanh, tay sai, gián điệp Tàu, ai cũng hiểu, không tranh biện, phản biện; bởi thực chất đã như thế. Mới đây, chuyện sống-chết của tướng Phùng cũng được đảng, Nhà nước cho đóng ịch nhiều, nào là về nước, nào là dự giao ban Chính phủ, nào là có mặt trong giao lưu "Khát vọng đoàn tụ" (với "nước Mẹ)TQ) tối 27-7, nào là gửi bài tham luận hội thảo, nào là gửi lẵng hoa, thư...đều là đóng kịch hết!
Trả lờiXóaDân trí ở thời @ bùng nổ thông tin toàn cầu, thế giới phẳng, không để lừa được đâu! Các lãnh đạo phải , ít nhất, phải hiểu được điều đó! Thế mới xứng với con người thời hiện đại! Mới là có hiểu biết thời đại!
Vụ PQT cả 2 phe đều muốn mập mờ.
XóaBên thân Tàu không muốn bị hiểu là đã mất thanh thế, rất muốn an tâm quan thầy
Bên đánh Thanh vì tình hình khẩn cấp do phải chặn đứng "binh biến", nhưng muốn tình hình nhùng nhằng lại để có thời gian dọn sách rác rưởi trước khi bước vào giai đoạn mới mà không bị thằng Tầu gây khó dễ
Comt kiểu Triệu Lương Dân, Tỷ Lương Dân, Vien nguyen chán lắm, điệp khúc thơ dài ngoằng , nói bóng gió, xa -gần, lại trích LINK quá nhiều. Cần hòa nhập vào Làng Mạng, đừng chơi kiểu lập dị nữa, đọc khó chịu lắm!
Trả lờiXóa...
Trả lờiXóaSau cái bắt tay xòe một lưỡi dao găm
Kẻ tình nguyện giữ nhà muốn chiếm nhà ta ở
Tấm ảnh Mao treo lẫn màu cờ đỏ
Tay ta treo đâu nghĩ có một lần!...
(Trích Tản mạn thời tôi sống - Nguyễn Trọng Tạo)
Đã là kịch thì phải đến lúc hạ màn
Trả lờiXóaLúc này là lúc hạ màn.
Ai lại không mong hạ màn sớm , tuy nhiên rất sợ cãnh đóng kịch cứ tà tà kéo dài hoài cho đến khi cờ Phước kiến thay đổi , đảng ta giãi tán .
XóaNói về màn kịch thì nhiều kịch bản khác nhau lắm ;
-Đầy tớ nhân dân đóng kịch với ông chủ . Đầy tớ uy quyền , giàu sang , chủ đói kém .
-Đóng kịch giữa hai nước : lúc trước ông Mao nói với TBT Lê Duẫn là TQ sẽ lấy cã vùng Đông Nam Á , nay ông Tập muốn thức hiện giấc mộng Trung Hoa thì VN sẽ rơi vào trong giấc mộng này , tuy nhiên nhân dân VN lại thấy đảng ta y như là đóng kịch vậy , vẫn thân thiết như cảnh người chung nhà , chứ không phải là kẻ thù cần phải đề phòng .
-Chính phủ đóng kịch với nhân dân : Mua vũ khí khủng , nhưng bỏ vào viện bảo tàng , không bảo vệ dân . Giao thương với nhiều nước tư bản , nhưng chỉ là buôn bán , chứ không phải để đồng minh giử nước .
Ở kế bên TQ lúc nào cũng muốn nuốt chửng VN mà lại “ không liên minh với ai “ , chuyện y hệt như là đóng kịch vậy .
Điều “ đóng kịch “ chết người bây giờ là vở kịch làm cho dân VN mơ mơ , hồ hồ , cứ tưởng VN vẫn còn độc lập , có chủ quyền độc lập với TQ , chứ không phải là lệ thuộc và đang đi đến giai đoạn cuối để sáp nhập thành tỉnh tự trị .
Thực tế VN ký rất nhiều hiệp ước với TQ , đây không là kịch . Dân VN rất buồn , lo vì những chuyện thực tế , không phải đóng kịch này .
-Nghe nhạc những tiếng lòng của dân Việt :
https://www.youtube.com/watch?v=Rlq6kJhkzJ8
https://www.youtube.com/watch?v=2onQ7KU2mB8
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaTập cận Bình vô lễ và xấc láo quá !
Trả lờiXóaMày thế nào tao mới thế chứ.
Trả lờiXóaQuý nhau thì gọi "mày, tao"
Trả lờiXóaGọi nhau "đồng chí" là tao ghét mày
Ăn chay giả dạng thầy tu
Ăn thịt đích thị thằng cu nó cần
Đẻ ra dự án lòe dân
Gậy thần chuyên chính quan tham giữ gìn
Thằng Tàu chúa tể mị dân
Thằng Ta cũng rứa hình nhân tô hồng.
ai đời lại lại bạn vàng, lại ôm hôn thắm thiết đến phản cảm với bọn được gọi với cái tên chả hay ho gì cho lắm TÀU CỘNG một thứ quoái thai của thế giới văn minh , như; mổ bán nội tạng, thảm sát THIÊN AN MÔN . ấy vậy mà ĐCSVN gọi là ĐỒNG CHÍ ? và tôn làm sư huynh thật mỉa mai.
Trả lờiXóaGửi Hoàng Văn Thực22:03.
Trả lờiXóaLâu rôi, mấy "Comt kiểu Triệu Lương Dân, Tỷ Lương Dân, Vien nguyen" tôi không đọc nữa nên không thấy chán.