Trang BVB1

Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2015

Nhìn người lại ngẫm đến ta

Nhân sự kiện Cu Ba và Mỹ đạt được 
thỏa thuận bình thường hóa, 
xin bàn đôi điều về quan hệ Việt-Trung
            BVB – Theo VOA: Hôm nay (14-8), Tòa đại sứ Mỹ tại Cuba làm lễ thượng kỳ bên ngoài tòa đại sứ , đánh dấu việc tòa đại sứ chính thức hoạt động trở lại sau 54 năm.
Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry sẽ tham dự buổi lễ tại La Habana. Ông sẽ là viên chức ngoại giao cao cấp nhất của Mỹ thăm quốc gia cộng sản này kể từ năm 1945. Nhiều người Cuba bày tỏ nhiều hy vọng đối với việc tái lập các quan hệ ngoại giao với Hoa Kỳ. Thông tín viên Zlatica Hoke tường thuật. Đối với nhiều người Cuba, đây là một dấu hiệu chắc chắn về mối quan hệ tốt đẹp hơn giữa Hoa Kỳ và đất nước họ. Ông Angel Fernandez, cư dân Havana nói: “Chúng tôi thấy có sự thay đổi kỳ diệu trong mối quan hệ giữa Cuba và Hoa Kỳ. Tôi hoàn toàn tin tưởng rằng việc này sẽ được giải quyết, và có rất nhiều khả năng cuối cùng chúng tôi được chấp nhận, và tất cả là nhờ thỏa thuận mở các tòa đại sứ Cuba và Mỹ"...
              Chúng tôi xin giới thiệu bài viết của tá giả Trần Kinh Nghị nhân sự kiện này:
* TRẦN KINH NGHỊ 
Sau sự kiện Cu Ba và Mỹ đạt thỏa thuận bình thường hóa quan hê đã rộ lên những so sánh về quá trình bình thường quan hệ Việt-Mỹ với quá trình bình thường quan hệ Cu Ba- Mỹ. Có ý kiến cho rằng "VN đi nhanh hơn", ý kiến khác cho rằng "Cu Ba đi chậm nhưng chắc” và sẽ tiến nhanh hơn VN, v.v...
Mọi sự so sánh đều có thể. Nhưng xét nếu về bản chất sẽ thấy sự so sánh này là hoàn toàn khập khiễng, nếu không nói là hời hợt vì không tính đến 2 yếu tố cơ bản:
1. Mỹ là đối tượng cố hữu của nền độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của của Ca Ba; trong khi đối tượng của VN là TQ. Đây là yếu tố quyết định tiến trình nhanh-chậm, mức độ "mở cửa"của hai trước nhỏ trước hai kẻ thù khổng lồ có biên giới "đất liền đất, biển liền biển" (riêng Cu Ba còn có căn cứ quân sự Wantanamo của Mỹ đóng bên trong lãnh thổ của mình);
2. Lãnh đạo và nhân dân Cu Ba có lẽ nhận thức rõ điều này hơn lãnh đạo VN nhận thức về TQ (nếu không nói là VN còn "lẫn lộn bạn thù"). Điều này thể hiện khá rõ qua đường lối chính sách của 2 nước. Cho đến nay các thế hệ chính quyền Cu Ba vẫn bám sát đường lối của mình, có thể nói trừ phi xảy ra trường hợp biến động chính trị làm thay đổi chính quyền, chắc chắn Cu Ba sẽ không bao giờ buông bỏ mục tiêu này. Và do đó, quá trình bình thường hóa quan hệ Cu Ba-Mỹ đã mất ½ thế kỷ mới bắt đầu trỏ lại bình thường hóa và chắc chắn sẽ còn nhiều gập ghềnh trong quá trình đamg phán cụ và không thể nhanh như nhiều người tưởng. Trong khi đó VN chỉ mất hơn 10 năm và đã có thể đạt thảo thuận bình thường hóa quan hệ với TQ, không những thế đã nhanh chngs khôi phục các mối quan rất than thiện với nhau.
Như trên vừa nói, xét về đối tượng kẻ thù và mục đích độc lập dân tộc, chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ thì điều khác nhau cơ bản giữa VN và Cu Ba là kẻ thù chính của VN không ai khác mà luôn là TQ; kẻ thù chính của Ca Ba là Mỹ. Nếu VN vì lý do nào đó nhìn nhận sai lệch kẻ thù chính thì vô cùng nguy hiểm. Trên thực tế mấy ngàn năm qua VN có thời kỳ nhận thức rõ, có thời kỳ bị sao nhãng. Đó chính là nhược điểm cố hữu của VN.
Mỗi lần bị xâm lược người Việt Nam đều quật khởi đánh thắng quân xâm lược. Không kể thời kỳ tiền sử khi tổ tiên người Việt (Bách Việt) còn làm chủ cả miền Nam sông Dương Tử, thì người Việt đã tuyên bố độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ rồi, tiêu biểu là nước Nam Việt (Triệu Đà)(*), thời Hai Bà Trưng, thời Lê Hoàn 981(được cho là chủ nhân đích thực của bài thơ:
                                             "Nam quốc sơn hà Nam Đế cư;
                                              Tiệt nhiên định phận tại Thiên Thư;
                                              Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm;
                                              Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư" .
                  (Cũng có thuyết coi đây là "Tuyên ngôn độc lập của Lý Thường Kiệt năm 1077).
Lịch sử hơn 4.000 năm của VN do đích thân Bác Hồ tóm tắt bằng chữ viết tay của mình lấy tiêu đề “Lịch sử nước ta” được “Việt Nam Tuyên truyền Bô” xuất bản tháng 2/1942 (Xem ảnh tôi sưu tầm và chụp trang đầu dưới đây).
 Tôi nghĩ đây là tư liệu vô cùng quý giá không chỉ về lịch sử mà còn để bác bỏ 
những luận điệu xuyên tạc về Bác Hồ. 
Tuy nhiên không hiểu vì lý gì nó hầu như không được nhắc đến ngày nay.
Sang thời cận đại không thể không nhắc đến vai trò vô cùng to lớn của Hoàng đế Quang Trung-Nguyễn Huệ (1753-1792) , đặc biệt với kế hoạch định đòi lại Lưỡng Quảng, nhưng không may bị bạo bệnh ông mất vào thời kỳ sung sức nhất khi mới 39 tuổi.
Lịch sử chống kẻ thù truyền kiếp Phương Bắc của dân tộc VN oai hùng là vậy, nhưng tiếc rằng, luôn luôn tồn tại tình trạng các chế độ cầm quyền trong các thời kỳ khác nhau vì lợi ích riêng của họ đã chọn cách quy phục Vương Triều Phương Bắc. Điều này dễ hiểu vì đó là do ảnh hưởng của hàng ngàn năm Bắc thuộc, hơn nữa thời xưa VN chưa có những "thế lực thứ ba" để dựa vào như ngày nay. Các phong trào canh tân của nhiều vị chí sĩ và ý đồ cải cách của họ cũng đều chết yểu vì nhiều lý do khác nhau.
Có thể nói tình trạng này vẫn còn đến bây giờ. Tuy nhiên, đây là một chủ đề hết sức phức tạp và tế nhị không thể đem ra bàn cãi bây giờ, xin gác lại để lịch sử phán xét. Chỉ xin nhắc lại sự kiện chiến tranh biên giới 1979 do chế độ Trung Hoa cộng sản chủ động gây ra. Đó không phải lần đầu TQ hiện nguyên hình bản chất bành trướng xâm lược đối với VN. Ý đồ thôn tính VN của nước Trung Hoa cộng sản còn mạnh hơn cả mọi thời thời kỳ phong kiến. Điều này được thể hiện trong nhiều phát biểu kín hoặc công khai của giới lãnh đạo nước này như Mao Trạch Đông , Đặng Tiểu Bình v, v...
Lãnh đạo VN chỉnh tề trong lễ ký thỏa thuận Thành Đô
Trong bối cảnh tình hình mới, lịch sử dường như lặp lại khi Tổng BT Lê Duẩn ngay ngay sau đại thắng 30 tháng 4/1975 và thống nhất đất nước đã chỉ ra TQ mới là kẻ thù truyền kiếp nguy hiểm nhất của VN. Có thể nói , những chủ trương đường lối mới do Tổng BT Lê Duẩn đề xướng thời kỳ sau giải phóng miền Nam không tránh những mặt sai lầm chủ yếu về kinh tế -xã hội, nhưng quan điểm của ông đối với TQ là đúng hướng và rõ ràng có ý nghĩa quan trọng đối với việc lựa con đường bảo vệ độc lập chủ quyền và tương lai phát triển lâu dài của dân tộc trong thời đại mới. Và quan điểm này của ông đã được nhiều vị lãnh đạo cùng thời như Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng NG Nguyễn Cơ Thach, Thứ trưởng NG thứ nhất Trần Quang Cơ và nhiều cán bộ chuyên gia cao cấp của Bộ Ngoại giao và TW Đảng thời đó công ủng hộ. Riêng Ông Nguyễn Cơ Thạch đã đánh đổi bằng sinh mệnh chính trị của mình và bị phế truất lập tức mọi chức vụ do chống lại "giải pháp đỏ" Thành Đô. 

Cuộc chiến tranh biên giới Việt-Trung 1979 tàn bạo như thế
nhưng người ta vẫn đang tâm đục bỏ
những biểu tượng dựng lên trước đó để làm hài lòng TQ
Điều quan trọng hơn là chủ trương mới của Tổng BT Lê Duẩn đã được được ghi rõ trong Hiến pháp nước ta năm 1980. Dưới đây xin trích lại nguyên văn Lời mở đầu Hiến pháp:.
“Vừa trải qua ba mươi năm chiến tranh giải phóng, đồng bào ta thiết tha mong muốn có hòa bình để xây dựng Tổ quốc, nhưng lại phải đương đầu với bọn bá quyền Trung Quốc xâm lược cùng bè lũ tay sai của chúng ở Cam-pu-chia. Phát huy truyền thống vẻ vang của dân tộc, quân và dân ta đã giành được thắng lợi oanh liệt trong hai cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc chống bọn phản động Cam-pu-chia ở biên giới Tây Nam và chống bọn bá quyền Trung Quốc ở biên giới phía Bắc, bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của mình.”.
(Để có thêm thông tin cụ thể bạn nên đọc Sách trắng của Bộ Ngoại Giao Việt Nam ": Sự thật 30 năm quan hệ Việt-Trung” Nhà XB Sự thật 1979).
Tiếc thay, chỉ hai năm sau khi Tổng Bí Thư Lê Duẩn qua đời, các thế lực thân TQ lại trỗi dậy với lối tư duy cũ đã vội vã cầu hòa với nhà cầm quyền Bắc Kinh bất chấp bao hy sinh xương máu, của cải và thời gian mà dân tộc đã bỏ ra trong 2 cuộc chiến Biên giới Tây Nam và Biên giới phía Bắc. Điều đáng tiếc là vào thời kỳ đó nếu xét về tương quan lực lược trên mặt trận à quốc tế VN thực sự có nhiều lợi thế để đàm phán sòng phẳng với TQ với một số lựa chọn mà TQ rất lo sợ , ví dụ, chấp nhận "quốc tế hóa vấn đề CPC đồng thời không khai tội ác của TQ trong cuộc chiến tranh biên giới. Thế yếu của TQ thời kỳ đó là kinh tế kiệt quệ và bị thế giới lên án sau vụ Thiên An Môn.
Do đánh giá sai tương quan lực lược và đặc biệt bị ràng buộc bởi "ý thức hệ" Đoàn VN đã chấp nhận gần như mọi điều kiện do Bắc Kinh đưa ra. Những nội dung này đến nay vẫn chưa được bạch hóa.
Không cần nhắc lại, ai cũng biết VN không bao giờ chủ trương đối đầu với TQ, cũng không "đi với bên này chống bên kia". Nhưng nguyên tắc baats di bất dịch của VN phải là sự bình đẳng thật sự trong mọi quan hệ với TQ trên cơ sở tôn trọng độc lập dân tộc, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau. Đây là nguyên tắc VN không thể đánh mất vì bất cứ lý do gì. Nhưng tiếc rằng trên thực tế , vì những mối quan hệ ràng buộc "ý thức hệ", có thể nói, đến nay VN chưa làm được điều này, vẫn áp dụng chính sách cân "bằng giữa hai cường quốc Trung, Mỹ mà thực chất luôn nghiêng về phía TQ . Và chính sách này liên tục bị phía TQ triệt để lợi dụng.
 TQ đang tôn tạo đảo tại Gạc Ma
Gần đây, do phía TQ "không đặng đừng" nóng lòng thực hiện ý đồ bá quyền Biển Đông, rõ nhất là sau vụ giàn khoan 981 đồng thời ráo riết điên cuồng chiến dịch tôn tạo mở rộng 7 bãi đá ngầm thành đảo nổi và xây dựng những căn sân bay, bến cảng, trạm ra đa v.v.. để lộ rõ dã tâm. Những hành động này khiến nhân dân VN và thế giới nhận rõ nguy cơ sát sườn đối với độc lập dân tộc, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của VN cũng như của một số quốc gia ven biển cũng như sự an toàn của tuyến hàng hải quốc tế xuyên qua Biển Đông.
Sự phản ứng của MỸ, Nhật và quốc tế lên mức cao chưa từng có. Washington bất chấp mọi cảnh báo của Bắc Kinh đã cử máy bay, tàu chiến giám sát trên vùng trời và phạm vi 12 hải lý quanh các đảo nhân tạo. Gần đây cả Nga được TQ hy vong tranh thủ lôi kéo làm đồng minh cũng đã chính thức nêu rõ "không đứng về bên nào" trong tranh chấp Biển Đông. Tại HN Ngoại Trưởng ASEAN- ARF mới đây, Bắc Kinh buộc phải "xuống thang" tuyên bố "ngừng tôn tạo đảo" và và "sẵn sàng thảo luận với ASEAN...", mặc dù ai cũng biết đây chỉ là thủ hoãn binh mà thôi.
Đó và việc của TQ với thế giới. Nhuwng với VN thì sao? Kể từ sau chuyến thăm được đánh giá "lịch sử " của Tổng BT Nguyễn Phú Trọng sang Mỹ tháng 8 vừa qua , dư luận ở cả MỸ và VN cũng như thế giới đều có hy vọng VN đang rời bỏ lối mòn thân Tàu...Nhưng thực sự mà nói chưa có gì để đảm bảo cho hy vọng này thành hiện thực, nhất là khi đường lối cơ bản của Đảng vẫn còn đó. Và sẽ thật sự đáng tiếc nếu giới lãnh đạo VN lại để tuột mất cơ hội này.
Trần Kinh Nghị (Nguyên chuyên viên CAO CẤP Bộ ngoại giao, làm việc tại Retired freelancer, theo học International Relations Institute, hiện sống tại Hà Nội)/Tác giả gửi bài đến BVB/ -- (Đầu đề dẫn LINK của BVB)
--------------

12 nhận xét:

  1. Mỹ và Cu Ba là hai nước láng giềng
    Trung Quốc và Việt Nam cũng là hai nước láng giềng.

    Mỹ và Cu Ba có thể trở thành bạn mãi mãi.
    Trung Quốc và Việt Nam là kẻ thù mãi mãi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cuba làm 1 bang của nước Mỹ thì tuyệt vời!

      Xóa
  2. Cuba chắc chắn là hay hơn VNcs.

    Trả lờiXóa
  3. Ông Lú đi thăm Mặt Trăng gặp Chú Cuội, Chú Cuội cũng phải rên rỉ: "Trình độ của đại ca vươn lên tầm cao mới rồi. Em cũng chịu thua bác!"

    Trả lờiXóa
  4. Mượn Cu Ba nói Việt Nam, nhưng không có nội dung gì mới, cũng không rõ mục đích bài viết?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lại một tên DLV nhảy vào phá đám.

      Xóa
  5. Cu ba nó đã tỉnh đòn
    Tại sao trọng lú vẫn còn giả ngu?
    Mời các bác xem một bài viết của ông Tương Lai suy nghĩ quanh sự kiện tướng kễnh Tàu giả gái chạy trốn khỏi TQ năm ngoái vừa mới được bạch hóa:
    http://danquyenvn.blogspot.com/2015/08/vi-ay-oi-phan-lam-gai-uoc.html

    Trả lờiXóa
  6. Khi Cu Ba đã bừng tỉnh và nhận ra sai lầm trong đường lối phát triển thì họ sẽ làm và sẽ làm triệt để. Họ sẽ thay đổi tận gốc và họ sẽ tiến nhanh, bỏ lại Việt Nam ngu ngơ, ngớ ngẫn, dẫm chân tại chỗ, nếu không nói là thụt lùi.

    Tuy vậy, "Nó lú có chú nó khôn".
    Việt Nam lúc này cũng có nhiều người đã thức tỉnh thực sự, Tôi tin, trước tình hình mới họ sẽ không chịu bó tay đâu, can thiệp như thế nào là rất tế nhị.

    Nhưng nhất định không để "nước chẩy bèo trôi".

    Trả lờiXóa
  7. Lịch sử thế giới thực sự đã thay đổi từ khi mạng internet phát triển tới từng hộ gia đình . Nếu như cách đây 20 , 30 năm người Mỹ phải tốn rất nhiều tiền để khuếch trương nền dân chủ , tự do của họ , thì nay tình thế đã thay đổi . Những người dân ở các nước bị kìm hãm dân chủ ( Như Cuba , Việt Nam , TQ ….) đã tự tìm đến những giá trị của tự do , dân chủ thông qua mạng truyền thông toàn cầu , thậm chí họ còn biết nhiều hơn những gì người mỹ muốn khuyên họ .
    CNCS hiện đã biến tướng , thay vào đó là chủ nghĩa độc tài toàn trị , mang tính quốc gia riêng lẻ . Vì vậy người Mỹ đã đổi chiến thuật . Sách lược bế quan tỏa cảng nhằm làm tan vỡ “ từng mảng “ được thay bằng đối sách với từng quốc gia riêng , các “ Bài thuốc “ riêng cho từng loại cơ địa sẽ được áp dụng . Không phải ngẫu nhiên mà Mỹ đã “ Thả lỏng “ với Cuba và VN . Vừa tận dụng ảnh hưởng kinh tế , qua đó thay đổi căn bản về nhận thức của nhân dân các nước này về sự văn minh , tự do ……..đích thực của người Mỹ và CNTB . Chính quyền ở các nước này cũng khó lòng tuyên truyền lừa dối với người dân về một nước Mỹ độc ác , đầy dã tâm , đang giãy chết , chuyên xâm lược …….

    ĐGCĐ

    Trả lờiXóa
  8. Cu ba voi My 2 nuoc deu la Tay de noi chuyen de lam viec -con VN ta la moi ro ma noi chuyen voi nuoc van minh nhat the goi thi cu lang nhang ,mat thoi gian la le de hieu.

    Trả lờiXóa
  9. Làm việc gì cũng phải rõ rang, dứt khoát. Cu Ba sẽ phát triển mạnh và nhanh trong thời gian tới vì có thể thấy rõ Cu Ba đã dứt khoát bắt tay với Mỹ. Không ỡm ờ đu dây, không ồn ào lấy tiếng: Sự kiện lịch sử, tiếp đón long trọng, tiếp ở phòng này phòng kia, dự tiệc mấy người ... toàn chuyện tào lao nhảm nhí. Vấn đề là nắm thời cơ để đưa đất nước phát triển, có đồng minh mạnh, thoát những suy nghĩ lạc hậu, giáo điều làm điêu linh đất nước, dân tộc. Lãnh đạo Cu Ba thoát mạnh mẽ và cương quyết.

    Trả lờiXóa
  10. Ông TK Nghị so sánh linh tinh: so sánh Mỹ với Tàu! Thế mà cũng gội là " bình luận chính trị".

    Trả lờiXóa