Trang BVB1

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014

ĐỌC ĐÈN CÙ, THẤY QUYỀN CON NGƯỜI LÀ QUÍ GIÁ


                       * NGUYỄN VĂN THẠNH
Được một người bạn tặng cho cuốn Đèn Cù, tôi đã ngấu nghiến nó trong 3 ngày dù cuốn sách đến 599 trang. Trước đó, tôi đã đọc nhiều cuốn hồi ký thuộc giai đoạn này như: Đêm giữa ban ngày, Một cơn gió bụi, Trong gọng kềm lịch sử, Từ thực dân đến phong kiến,… phần nào hiểu về sự thật của một giai đoạn lịch sử nhưng tôi thật sự cuốn hút khi bắt đầu với Đèn Cù. Đèn Cù cuốn hút không chỉ lối trình bày của một cây bút lão luyện mà còn cuốn hút vì nhiều thông tin mới mẻ.
Khác với các tác giả khác, ông Trần Đĩnh có vị trí đặc biệt để cung cấp cho những người hậu sinh như tôi có góc nhìn toàn cảnh, chân thực hơn giai đoạn lịch sử 1946-1975; giai đoạn lịch sử được phủ lớp sơn bóng bẩy có chủ ý của nhà cầm quyền.
Đèn Cù cho ta thấy: như hình ảnh voi giấy, ngựa giấy chạy vòng quanh tít mù trong đèn cù (đèn kéo quân), Đảng cộng sản VN cũng chạy quanh thế nào dưới sức ép của hai nước lớn trong phe XHCN-Liên Xô và Trung Quốc. Thú vị hơn nữa, ta thấy các giáo chủ của một chủ nghĩa thần bí-hứa hẹn đưa con người đến thiên đường trên mặt đất-chủ nghĩa Mac-Lenin đã độc quyền trong việc giải thích chủ nghĩa này như thế nào là trong sáng: để bảo vệ sự trong sáng của chủ nghĩa Mác Lenin thì phải không sợ Mỹ, phải đánh Mỹ.
Qua Đèn cù, ta thấy câu nói của tổng bí thư Lê Duẩn “ta đánh Mỹ là đánh cả cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc” rõ nghĩa hơn, sinh động hơn. Cuộc chiến mà mà sách giáo khoa hay nói là chiến tranh thần thánh chống Mỹ cứu nước chẳng qua là một cuộc chiến được thúc đẩy bỡi Mao Trạch Đông để phục vụ ý đồ của ông ta “Thiên hạ đại loạn, Trung Quốc được nhờ”. Ông ta muốn đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng. Tôi thật sự giật mình khi biết rằng Mao đã xui VN đánh Mỹ để giải phóng miền Nam mà Trung Quốc thì không đánh nhau để giải phóng Đài Loan hay họ kiên nhẫn để thống nhất Hồng Kông, Macao trong hòa bình. Ít nhất điều này đã thể hiện tâm và tầm lãnh đạo.
Thật là đau xót khi đọc câu nhận định của tác giả (Trần Đĩnh) “Máu Việt Nam mới có sức dịch chuyển địa chính trị mạnh mẽ và quý giá làm sao”. Mao muốn biến Việt Nam thành bãi chọi trâu để phục vụ mưu đồ tranh quyền đoạt bá với Liên Xô cũng như mưu đồ kéo Trung Quốc đến gần Mỹ hơn.
Đọc Đèn Cù tôi thấy phần nào ấm lòng vì số người biết xót xa cho phận người dân khốn khổ, hẩm hiu như tác giả còn rất nhiều. Chỉ có điều, những người tốt thường không quyết liệt, mạnh mẽ như những người hiếu chiến. Có lẽ do đặc tính này mà loài người còn nhiều đau khổ chăng?
Với lượng thông tin phong phú chứa đựng trong 599 trang sách hẳn sẽ thỏa mãn nhiều mối quan tâm khác nhau của độc giả. Là một người tham gia tranh đấu cho quyền con người, đọc Đèn Cù tôi thấy quyền tự do ngôn luận quí đến dường nào. Nếu ngày đó có tự do ngôn luận, hay có internet chắc chắn người dân miền Bắc sẽ không yêu nước đến cuồng nhiệt: lớp sống đói khổ, lớp chịu bom đạn, lớp đưa hàng triệu con em mình vào Nam chịu cảnh bi thảm: sinh Bắc tử Nam.
Tôi cũng thật bất ngờ khi biết rằng ở miền Bắc cũng có phe phản chiến như ở Mỹ, chỉ có điều họ bị bịt miệng quá nhanh chứ không được tự do nói như bên Mỹ.
Qua đây chúng ta cũng sẽ học được bài học vô cùng quí giá là: muốn có một xã hội tốt đẹp thì trước tiên là kiên quyết tranh đấu cho quyền tự do ngôn luận. Tuyệt đối, không cho nhà cầm quyền lũng đoạn tất cả các kênh thông tin. Vì như cha lập quốc nước Mỹ George Washington đã nói “một khi bị cướp đi quyền tự do ngôn luận, chúng ta trở nên câm lặng và ngu xuẩn, như những con cừu bị dẫn đến lò sát sinh”. Nhắc lại điều này, tôi nghĩ không mới nhưng thấy buồn là hiện còn nhiều người Việt Nam chưa ý thức được vấn đề này để góp một tay tranh đấu cho quyền thiêng liêng – TỰ DO NGÔN LUẬN.
Suy rộng ra, một xã hội mà quyền con người được bảo đảm là một xã hội tránh được nhiều nguy cơ, trong đó có nguy cơ chiến tranh, đổ máu. Một giá trị rất đáng để tranh đấu.
Đèn Cù là một cuốn sách tuyệt vời, chỉ có điều vì là một cuốn sách có bản quyền nên sẽ ít người được đọc nó. Hy vọng rằng có ai làm mạnh thường quân, mua tác quyền để có thể phổ biến rộng rãi hơn. Tôi nghĩ mạnh thường quân cho việc này là một người yêu nước vì cuốn sách giúp công chúng hiểu biết chân thực hơn một giai đoạn lịch sử. Như ai đó đã nói “Đèn Cù đã giải thiêng cho cuộc cách mạng Việt Nam”, sự giải thiêng này sẽ giảm đi tính thần thánh, đỉnh cao trí tuệ nhân loại mà ĐCS VN thường tự nhận về mình và nó góp phần thúc đẩy nền dân chủ cho Việt Nam.
Thế hệ trẻ như chúng tôi cần nhiều Đèn Cù hơn nữa để có hành trang chân thực góp sức mở ra một trang sử mới cho dân tộc.
Một lần nữa, xin cảm ơn tác giả Đèn Cù.
Xin cầu chúc tác giả nhiều sức khỏe để thấy một Việt Nam tươi đẹp như lý tưởng mà tác giả hy sinh cuộc đời mình để theo đuổi, bảo vệ.
Để rõ hơn tác phẩm, xin giới thiệu một bài review trên báo RFA: Trần Đĩnh và tác phẩm Đèn Cù.
 
--------------------

44 nhận xét:

  1. Đây là sản phẩm của trí tưởng tượng, các chuyện bí mật cung đình Tôi có thể viết ra hang ngàn trang

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trương Minh Tịnhlúc 11:34 8 tháng 9, 2014

      Vậy thì Bạn viết đi.

      Xóa
    2. 08 ; 20 Nông cạn , Phét lác .

      Xóa
    3. Xin viết ngay.
      "Ngày nảy ngày nay, có một con Ếch-xì trong bưng..."

      Xóa
    4. Đúng là loài "chém to kho mặn"!

      Xóa
    5. BẠN là ai mà không nêu tên ra cho mọi người biết tài năng?Bạn chứng minh ở câu nào, đoạn nào như bạn đánh giá.Nếu không thì bạn là loại người nào mọi người đều biết

      Xóa
    6. Nặc danh 0820 chắc là George Orwell tái thế, người đã viết ra tác phẩm "Trạ Súc Vật".

      Xóa
    7. Vậy bạn Nd 0820 có biết vụ 1 nữ bác sĩ hoa liễu ở HCMC được bí mật đưa ra Hà Nội trị "bệnh" cho 1 "nãnh đạo cao cấp có nhiều vợ?"

      Xóa
    8. Cùng lúc cải cách ruộng đất - một thành công nhớn của Đãng ta thời ấy. Hóa ra .... đã đến thời mạt vận rồi chăng?

      Xóa
    9. Nặc danh 8: 20 hoặc là khoác loác tếu táo hoặc là đang tự huyễn hoặc mình nhưng mà không ai tin bạn.
      Nhân đây tôi đề nghị các bạn đọc còn có tâm lo cho vận nước, quan tâm đến cuộc sống của người dân lao động trên dải đất chữ S thân yêu: hãy truyền tải, giới thiệu cho càng nhiều người đọc các tác phẩm:
      - Đèn cù ( của Trần Đĩnh);
      - Bên thắng cuộc (của Huy Đức);
      - Hồi ký Trần Quang Cơ;
      - Hồi ký Đại sứ Huỳnh Anh Dũng tại Campuchia;
      - Hồi ký Trần Văn Giàu;
      Các sách trên sẽ cho chúng ta (cả người có tuổi- trước giờ có khi bị bưng bít lừa dối cùng các bạn trẻ hiện tại và tương lai) biết được bộ mặt giả nhân nghĩa của lũ bán nước hại dân.
      Cảm ơn các bạn đã quan tâm comment này.
      Người miền biển.

      Xóa
  2. Vần xoay vạn vật mãi chảy trôi
    Suy - thịnh trần ai, hiển hiện rồi
    Trung Nước, hiếu Dân ngời đạo lý
    Hỡi nhà chức trách, xóa tanh hôi!

    Trả lờiXóa
  3. Không có gì lạ
    bản chất của CS, của độc tài, của cực đoan là bạo lực, tồn tại nhờ đấu tranh nhờ bạo lực
    Dù sao cũng cảm ơn bác Đĩnh

    Trả lờiXóa
  4. Trương Minh Tịnhlúc 11:35 8 tháng 9, 2014

    Bài viết của Nguyễn Văn Thạnh hay.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài viết quá tuyệt vời, đáng đọc kỹ để suy nghĩ từng câu, từng đoạn.

      Xóa
    2. Tưởng cũng nên nói là NVT.là một kỹ sư trẻ,
      hiện đang bị đảng "chiếu tướng" gây đủ thứ
      khó khăn,ngay cả chủ nhà thuê cũng bị CA.
      cấm cho anh Thạnh thuê,khiến anh phải chạy
      ra ngoài Lăng Cô tá túc nhà người bạn và anh
      bạn đó cũng thật là quả cảm,đáng phục..

      Xóa
  5. Muốn đọc được trên mạng thì đường dẫn thế nào , bạn nào biết mách giùm! Thank you very much!

    Trả lờiXóa
  6. https://drive.google.com/file/d/0B_kK3m9fzPEQSzZKVWVSai1lYWc/edit?usp=sharing

    Trả lờiXóa
  7. Bọn chúng (bọn tham nhũng) vinh thân phì gia trên xương máu của hàng triệu chiến sĩ đồng bào!

    Trả lờiXóa
  8. Trần Đĩnh cũng là tác giả viết cuốn "Từ những cuộc chiến đấu ác liệt, thắng lợi trở về", sau đổi là "Bất khuất". Cuốn sách nói về "chiến lược gia" Nguyễn đức Thuận (nhân vật có thật) đã vượt qua mọi dụ dỗ, tra khảo trong tù chế độ SG cũ để thắng lợi trở về miền Bắc.
    Cuốn sách được phát hành rộng rãi những năm 60 TK20, nhưng dư luận hồi đó chỉ đánh giá bằng hai chữ : bốc phét. Nguyễn đức Thuận chỉ được cơ cấu làm phó chủ tịch tổng công đoàn, không biết đến cái ghế TWUV nó ra sao là minh chứng.
    Nay TĐ lại viết Đèn cù, biêu riếu bộ máy, cơ chế đã đẻ ra những con người "bất khuât", không biết yếu tố bốc phét có còn không. Nếu ông viết đúng (không bốc phét) thì đây là một cuốn sách đáng đọc, nó cho thấy thực chất ĐCSVN đúng chỉ là một thứ đèn cù không hơn không kém. Làm sao đẻ biết là tác giả không bốc phét ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thì cứ đọc đi , hay dở ra sao thì mới phán được chứ . Theo tôi càng bêu riếu bộ máy này lại càng lắm người thích , vả lại sao lại gọi là bêu riếu khi bộ máy ấy vốn chẳng ra gì , có lẽ nên gọi là vạch trần thì đúng hơn . Thôi , hãy tìm " Đèn Cù " để đọc xem ra sao .

      Xóa
    2. Bạn một là tin, hai là không tin. Đừng quá bối rối.

      Xóa
    3. ... Đúng thế, VẠCH MẶT CHỈ TRÁN

      Xóa
    4. Ngày trước,ông Trần Đĩnh viết "Bất khuất" theo
      lệnh để tuyên truyển nên phóng đại là đúng rồi,
      kể cả xuyên tạc và bịa đặt..
      Bây giờ thì khác.Ông Trần Đĩnh không còn làm
      bồi bút nữa thì phải khác hẳn chứ,bác ?
      Thế nhưng,phải kiên nhẫn và chú ý lắm mới đọc
      được "Đèn Cù" vì cách hành văn của ông có vẻ
      rối rắm nên không phải dễ đọc.
      "Đèn cù" có tên đặt rất chính xác : ám chỉ vòng
      lẩn quẩn (vicious cycle) của nước và dân ta.

      Xóa
    5. Bốc phét mà tạo 1 hiệu ứng tìm ĐÈN CÙ để đọc để biết sự thật thì đáng'' bốc phét''
      Nãnh đạo đảng bốc phét mãi rồi...giờ còn ai tin ?thế mà vẫn cứ bốc phét lác!
      NGLUY

      Xóa
  9. Mời các bác xem Đèn Cù của Trần Đĩnh, bản PDF xem trực tuyến và tải về miễn phí, với sự đồng ý của nhà báo Trần Đĩnh.
    http://bon-phuong.blogspot.com/2014/09/moi-oc-tac-pham-en-cu-cua-tran-inh-ban.html
    link xem và download :
    https://docs.google.com/file/d/0B7GMKLKS_qhPa2Z0aXJpZjlZY3c/view?sle=true&pli=1

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin cảm ơn sự hào hiệp của bạn

      Xóa
  10. Các bác nói gì thì nói, đừng đụng đén "Đảng là cuộc sống của tôi". Phê bình góp ý, đừng nói xấu. Nói ngay trước mặt, đừng nói xấu sau lưng, vạch mặt chỉ trán cũng được. Nhưng nếu nói xấu sau lưng mà đảng quay lại thì lại được nói thẳng trước mặt rôi! He...he...Và khi ấy, đảng đã 'biết quay đầu afu lại', không đi sai nhìn lệch nữa, tra lai 'đảng là cuộc sống của tôi', ít nhất được như ngày xưa, chứ nay đã nát hỏng nặng rồi. Ấy, nó đã là thế đấy, bao giờ cho đến ...ngày xưa...!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngày xưa là ngày nào hả bác? Cha chúng tôi hơn bác Trần Đĩnh vài tuổi, vào Đảng năm 1948, là người biết chữ, ông đã là quân báo hoạt động nội thành, là quân cảm tử, nằm vùng chống di cư...Sau cải cách ruộng đất, cha tôi đã im lặng rút lui khỏi Đảng LĐVN, mặc dù ông không bị đấu tố hay phạm kỷ luật gì. Ông hay nói với chúng tôi "cuối cùng mèo lại hoàn mèo".

      Xóa
    2. Còn chú tôi làm bài thơ "ca ngợi cách mạng" được quần chúng nông dân (bị nhồi sọ) tặng cho mấy trăm cân gạo. Ông đem bán hết mà không nộp cho "CM". Vậy là "cấp trên" bắt bỏ tù ông. Trong trại tù, ông chứng kiến rất nhiều tù binh Pháp bị bộ đội VM xiết cổ cho đến chết!

      Xóa
  11. Người đời thường hay bảo thiện sẽ thắng ác . Tuy nhiên 70 năm qua tại VN ác vẫn hoàn ác là tại sao ?

    ĐÈN CÙ đi sát với cái ác khởi đầu , liệu điều gì với tác giả khi ĐÈN CÙ như quả bom tấn làm nổ tung các bức tường bê tông đạo đức giả tạo , vì dân tộc giả danh .

    Chỉ đọc đến trang 100 của ĐÈN CÙ mình thấy thật đau khổ cho thân phận con người Việt , cái đau khổ tận cùng như đang sống với quỷ ám , quỷ đội lốt người .

    Mình tự kiểm thảo , tự đấu tố với bản thân , đấu tố với cha mẹ , đấu tối mọi người , để vươn lên trở thành cách mạng ! Trở thành đồng chí ! Hay đi cùng ngạ quỷ sa tăng !

    Một mặt chống Pháp , một mặt phải tung hô & hoà đồng cùng cuồng tín , ngu đôt , độc ác để được gọi là yêu nước , yêu cách mạng xem lại chẳng khác gì hình ảnh Nhà Nước Hồi Giáo hiện nay tại Trung Đông .

    Thân phận con người trong ĐÈN CÙ như một nhắc nhở , cho sự cuồng tín cả tin của người Việt , chính mình tự hại mình , tự trói buộc mình vào cái rọ Cách Mạng với ĐẢNG và XHCN .


    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi tin cái ác bắt đầu bị đặt lên thớt rồi!

      Xóa
  12. Tôi đang đọc "Đèn cù" . Có vẻ nhiều thông tin hơn "Bên thắng cuộc". Tôi cũng đang đối chiếu với các thông tin đã từng biết trong thực tế với "Đèn cù". Cảm ơn tác giả Trần Đĩnh. Thời bây giờ là thời của thông tin. Thông tin càng nhiều , càng xác thực , càng "ăn" độc giả. Còn cứ "chế tài" thông tin theo ý muốn chủ quan của riêng mình thì càng thất bại.

    Trả lờiXóa
  13. Anh bạn tôi từ Anh quốc về kể"ngày xưa du học bên nga,cùng lớp có anh bạn Triều tiên nen thường xảy ra mâu thuẫn.lỗi tại anh ta cho rằng kim nhật thành là lãnh tụ vĩ đại nhất thế gới,có công lớn giải phóng loài người...anh bạn tôi cãi hồ chí minh mới đích thực là nười vĩ đại vì suýt đưa thế giới đến đại đồng...có điều cả hai đều mù tị về Mỹ và Tây âu nhưng rất căm thù và chỉ mong mỏi một ngày nào đó sẽ tiêu diệt bè lũ tư bản do Mỹ đứng đầu.năm 90 chủ nghĩa cộng sản đông âu xụp đổ tan tành,cả hai đào tẩu qua Tây Đức,mọi sự thật được phơi bày,chủ nghĩa tư bản không sa đoạ,thối nát,giãy chết,bất công và bóc lột người như họ đã được nhồi sọ khi còn học dưới mái trường xhcn tươi đẹp của đảng bác...anh bạn Bắc hàn biết mình và đồng bào trong nước bị lừa nên không tiếc lời nguyền rủa kim và đảng cs bắ hàn cho ràng hắn là quỷ đội lốt người anh bạn tôi cũng vậy...sau này mỗi khi nghĩ lại sự việc trên,anh nói dân mình đúng là bị một quả lừa kinh điển người ta muốn giúp mình thì mình lại căm thù người ta.những kẻ hại mình thì lại tôn sùng như thánh,không có tự do báo chí và ngôn luận tai hại thế đấy!!!!!!!!!!!!!!!!

    Trả lờiXóa
  14. 70 năm qua tại VN ác vẫn hoàn ác . Tôi thấy cán bộ của Đảng - Nhà nước VN chẳng ra hồn người.
    Cán bộ tốt hầu hết bị sa thải. Kẻ lưu manh nói 1 đàng làn 1 nẻo ngày càng thắng thế.
    Hiện nay 1 số kẻ ác, tài đức chẳng có nhưng cứ có tiền là mua được quan. Ngồi vào ghế quyền lực bọn chúng tha hồ bóp cổ hút máu dân lành để thu lại tiền chúng bỏ ra mua chức và làm giàu bất chính.
    Cán bộ đánh bạc, chơi gái, uống rượu Tây, ăn tòan đặc sản mà chủ yếu là thịt của thú quý hiếm đang có nguy cơ tuyệt chủng.
    Người lao động chân chính thì đầu tắt mặt tối, thống khổ trăm bề. Họ được coi là những con mồi của các nhà chức trách và bọn xã hội đen.
    Vn tôi đâu !

    Trả lờiXóa
  15. Nhờ Trần Đỉnh mới biết sau hội nghị Thành Đô TQ đã cài cắm người sâu vào hệ thống CSVN.Nguyên ủy viên TW đảng ,trưởng ban tư tưởng văn hóa TW ông Hữu Thọ là người Việt gốc Hoa.

    Trả lờiXóa
  16. Xin trân trọng cảm ơn tác giả Trần Đĩnh và các bạn đã cung cấp đường Link để đọc tác phẩm này . Thật Tuyệt .

    Trả lờiXóa
  17. Những kẻ hậu sinh vô cùng biết ơn nhà văn Trần Đĩnh .

    Trả lờiXóa
  18. Cảm ơn những nhà văn như Trần Đỉnh,Huy Đức, Tô Hải...những người thực sự yêu đất nước,yêu dân tộc để chúng cháu thấy được cái ác sẽ bị đánh bại dù sẽ còn rất khó khăn nhưng vẫn còn hy vọng.

    Trả lờiXóa
  19. Nay thì chúng cháu mới biết được vì đâu mà nước Việt mình lại ra nông nổi này vật vả,đau đớn và dặt dẹo như vậy.Không biết đám âm binh ấy còn làm tình làm tội dân mình đến bao giờ mới thôi.

    Trả lờiXóa
  20. Đây là thời điểm tốt nhất để những trang viết của Trần Đĩnh đến được với công chúng.Sớm hơn thì tác giả khó bảo toàn tính mạng.Nhân cách của Trần Đĩnh xứng đáng được trân trọng,

    Trả lờiXóa
  21. Phong,

    Nhiều suy luận về tựa "Đèn Cù", nhưng vẫn thiếu 1 ý là: Ông Hồ là người lôi về cái CN khốn nạn này, là phát pháo đầu tiên để đèn nó quay, thế nhưng sau này Ông không rút ra được, Ông bị cuốn hút và chết vì cái vòng xoáy đó. Thế mới biết, luật nhân quả ấy mà.

    Trả lờiXóa
  22. "Một lũ ăn mày một lũ quan.
    Quanh đi quẩn lại cũng một đoàn.
    Đêm thu gió thổi đèn vụt tắt.
    Hết cả ăn mày hết cả quan."
    Hồi trước đi học được các thày cô giảng là : đây là câu đố về cái đèn cù (đèn kéo quân), hình tượng ăn mày và quan nêu lên bất công của xã hội phong kiến thối nát, gió thổi đèn tắt là phiếm chỉ ước muốn nổi dậy lật đổ chế độ, xây dựng xã hội tốt đẹp hơn.

    Trả lờiXóa