Trang BVB1

Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

65 NĂM QUAN HỆ VIỆT – TRUNG (1949 – 2014)


      * TRUNG HÀ
            Việc Trung Quốc đưa giàn khoan HD 981 vào đặt trong thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của ta từ ngày 1/5/2014 không phải là một hoạt động đột biến khác thường trong quan hệ Trung –Việt mà là sự tiếp nối của một âm mưu nhất quán đã có từ lâu nhằm từng bước thực thi ý đồ bành trướng Đại Hán của nhà cầm quyền Bắc Kinh đối với Việt Nam.
Không cần nhắc lại dài dòng về quá khứ xâm lược của các triều đại phong kiến Trung Hoa trước kia, chỉ cần hệ thống lại những sự kiện đã diễn ra từ ngày ĐCSTQ giành được chính quyền (1949) và đặt quan hệ ngoại giao với nước Việt Nam dân chủ cộng hòa cho đến nay, cho thấy :

                   1. Mục đích thực sự của các nhà lãnh đạo Trung Quốc giúp Việt Nam :
Ngay từ đầu, việc Trung Quốc giúp ta trong kháng chiến chống Pháp hoàn toàn không phải trên tinh thần “quốc tế vô sản” mà mang một động cơ, mục đích khác : trước hết là để đẩy lực lượng đế quốc ra xa biên giới lãnh thổ Trung Quốc, dùng Việt Nam làm khu đệm, đồng thời biến Việt Nam thành một nước chư hầu, lệ thuộc, tạo điều kiện mở con đường bành trướng xuống Đông nam châu Á. 
Việc “giúp” ta tiến hành cải cách ruộng đất đi đôi với chấn chỉnh tổ chức đã bộc lộ rõ ý đồ phá vỡ khối đại đoàn kết dân tộc, loại bỏ những cán bộ lãnh đạo và chỉ huy tài giỏi xuất thân từ gia đình tư sản, địa chủ, phú nông, quan lại, trí thức cũ...ra khỏi quân đội.
Trắng trợn nhất là việc ép ta đình chiến ngay sau chiến thắng Điện Biên Phủ tháng 5/1954, thực hiện việc chia cắt 2 miền bằng vĩ tuyến 17.
Sau khi tập đoàn cứ điềm Điện Biên Phủ bị đập tan, chính phủ Pháp lo sợ đội quân viễn chinh Pháp sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn, đã trù tính rút khỏi Hà Nội, Hải Phòng và đồng bằng Bắc bộ vào cố thủ trong Nam...Về phía ta việc tiếp tục khuyếch trương chiến quả, thừa thắng xốc tới để giải phóng hoàn toàn đất nước trong một thời gian ngắn đã nằm trong tầm tay. Nhưng chính vào lúc đó, Trung Quốc đã ngăn cản, ép ta phải đình chiến.
“Những người lãnh đạo Trung Quốc muốn chấm dứt chiến tranh Đông Dương bằng một giải pháp theo kiểu Triều Tiên, nghĩa là đình chỉ chiến sự mà không có giải pháp chính trị...”(*)
 Hội nghị Genève năm 1954 gồm các nước Mỹ, Anh, Pháp, Liên Xô, Trung Quốc và Việt Nam. Trong quá trình đàm phán, Chu Ân Lai đã 4 lần bàn bạc riêng với Pháp để thỏa thuận trước với nhau một giải pháp khung về Đông Dương có lợi cho cả Trung Quốc và Pháp, gây thiệt hại cho cách mạng 3 nước Đông Dương... Riêng Việt Nam bị chia cắt thành 2 miền...
       
       2. Ngăn cản Việt Nam đấu tranh thống nhất nước nhà :
- Tháng 11/1956 Mao Trạch Đông nói với lãnh đạo ta ; “Tình trạng nước Việt Nam bị chia cắt không thể giải quyết được trong một thời gian ngắn mà cần phải trường kỳ...nếu 10 năm chưa được thì phải 100 năm”.(*)
- Khi không ngăn cản được ta đấu tranh vũ trang và đồng khởi thì Trung Quốc lại “khuyên” ta chỉ nên đánh du kích, đánh nhỏ với quy mô tiểu đội, trung đội...và chỉ giúp ta một số vũ khí nhẹ, trang bị hậu cần... để chứng minh cho thế giới thấy thiện chí của Trung Quốc vẫn tích cực ủng hộ cách mạng Việt Nam nhằm nâng cao uy tín, tập hợp lực lượng các nước châu Á, châu Phi và châu Mỹ la-tinh theo Trung Quốc chống Liên Xô.

           3 - “Bật đèn xanh” để  Mỹ trực tiếp đem quân vào xâm lược Việt Nam.
- Năm 1965 Trung Quốc đã tìm mọi cách để đánh tiếng cho Mỹ biết ý đồ của Mao Trạch Đông là : “người không đụng đến ta thì ta không đụng đến người” (*) để cho Mỹ yên tâm ồ ạt đưa quân vào miền Nam trực tiếp tham chiến và tiến hành chiến tranh phá hoại đối với miền Bắc Việt Nam.
Ngày 23/6/1965 Chu Ân Lai còn nói với tổng thống Ai cập A.Nát-xe rằng : “Mỹ càng đưa nhiều quân vào Việt Nam thì chúng tôi càng vui lòng...nếu ngài muốn giúp đỡ người Việt Nam thì cần khuyến khích Mỹ ném càng nhiều lính Mỹ vào Việt Nam càng tốt”.(*)
- Bị thất bại ngày càng nặng nề, tháng 3/1968 Mỹ buộc phải xuống thang : tạm ngừng ném bom miền Bắc và tiến hành đàm phán với ta. Nhưng những người lãnh đạo Trung Quốc lại khuyên ta : “nên để cho Mỹ bắn phá trở lại miền Bắc, làm như vậy là để Mỹ phân tán mục tiêu oanh tạc, đồng thời cũng chia sẻ bớt khó khăn cho miền Nam...lần này nếu các đồng chí chấp nhận bốn bên đàm phán tức là giúp cho Giôn-sơn và Hăm-phơ-rây đoạt được thắng lợi trong bầu cử...làm cho nhân dân miền nam có khả năng bị tổn thất lớn hơn...Như vậy giữa 2 đảng và 2 nước chúng ta còn cần nói chuyện gì nữa ?” (* Bộ trưởng ngoại giao Trần Nghị).
   
4. Đàm phán riêng với Mỹ bàn giải quyết vấn đề Việt Nam.

Trong khi cuộc kháng chiến chống Mỹ của nhân dân ta đang ở vào thời kỳ quyết định thì năm 1972 Trung Quốc đã dùng vấn đề Việt Nam để mặc cả với Mỹ : nếu Mỹ rút hết các lực lượng và cơ sở quân sự của Mỹ ra khỏi Đài Loan thì Trung Quốc sẽ ép Việt Nam chấp nhận những điều kiện của Mỹ trong cuộc đàm phán tại Pa-ri.
Trước lập trường kiên định của ta, Trung Quốc đã bật đèn xanh để Mỹ đánh phá trở lại miền Bắc, thả thủy lôi phong tỏa cảng Hải Phòng và dùng B.52 thả bom rải thảm nhằm hủy diệt Hà Nội và nhiều thành phố, thị xã khác trên miền Bắc. Song với lòng dũng cảm và trí thông minh tuyệt vời của quân và dân ta đã lập nên một “Điện Biên Phủ” mới trên không, buộc Mỹ phải ký hiệp định Pa-ri theo những điều kiện của ta.

           5. Cản trở Việt Nam giải phóng hoàn toàn miền Nam, xâm lược quần đảo Hoàng Sa.
- Sau hội nghị Pa-ri, Mỹ buộc phải rút quân về nước, tháng 6/1973 Mao Trạch Đông nói với lãnh đạo ta : “Ở miền Nam Việt Nam cần ngừng chiến đấu nửa năm, một năm, một năm rưỡi, hai năm càng tốt. Cách mạng miền Nam nên chia làm 2 bước. Gộp lại làm một, người Mỹ không chịu đâu. Vấn đề là trong tay chính quyền Nguyễn Văn Thiệu còn mấy chục vạn quân”.(*)
- Ngày 19/1/1974 Trung Quốc đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của ta trong tay chính quyền Sài Gòn. Do có sự thỏa thuận trước với Trung Quốc nên Mỹ đã bác bỏ yêu cầu cứu viện của chính quyền Nguyễn Văn Thiệu. Hạm đội 7 đã được lệnh tránh xa khu vực Hoàng Sa.
-  Cuối tháng 4/1975, khi chiến dịch Hồ Chí Minh của ta sắp kết thúc, Mao Trạch Đông đã gửi điện sang cho lãnh đạo ta khuyên chớ nên mạo hiểm đánh vào Sài Gòn, vì Mỹ sẽ quay lại can thiệp ! mặt khác còn thông qua một nhà báo Pháp khuyên tổng thống Dương Văn Minh chớ đầu hàng, chỉ cần giữ vững trong 24 giờ, tình thế sẽ thay đổi !? Thực ra đó chỉ là âm mưu sảo quyệt muốn làm cho lực lượng của cả 2 bên Việt Nam đều bị tổn thất nặng nề thêm và thành phố Sài Gòn sẽ trở thành đống gạch vụn. Nhưng Dương Văn Minh với lòng tự trọng và không muốn bị lệ thuộc vào Trung Quốc nên đã không nghe theo.

            6. Biến Cămpuchia thành bàn đạp tấn công Việt Nam.
Từ lâu Trung Quốc đã lôi kéo, nuôi dưỡng, và xúi giục bè lũ Pôn Pốt – Iêng Xa-ry dùng nhiều thủ đoạn đen tối để chống phá Việt Nam ngay trong quá trình hợp tác cùng đánh Mỹ trên đất Căm-pu-chia.
Chỉ mấy ngày sau khi Sài Gòn được giải phóng, Trung Quốc đã hối thúc bọn Pôn Pốt đánh chiếm đảo Thổ Chu và liên tiếp gây ra nhiều vụ đột nhập sâu vào nội địa của ta, khơi mào cho cuộc chiến tranh ở hướng tây nam. Thực chất đây là cuộc chiến tranh do Trung Quốc đánh ta bằng lực lượng của bè lũ “khơ me đỏ” diệt chủng Căm-pu-chia.
Tháng 12/1978 bọn Pôn Pốt đã mở cuộc tấn công quy mô lớn vào Tây Ninh, gồm nhiều sư đoàn tinh nhuệ, có xe tăng và pháo binh yểm trợ, gây nhiều tội ác với nhân dân ta. Buộc chúng ta phải đánh trả để tự vệ đồng thời giúp nhân dân Căm-pu-chia thoát khỏi chế độ diệt chủng.
                      
              7. Phát động cuộc chiến tranh biên giới phía bắc.
Tháng 2/1979 Trung Quốc huy động 60 vạn quân gồm nhiều quân đoàn với 800 xe tăng và xe bọc thép, hàng ngàn khẩu pháo...phát động cuộc chiến tranh xâm lược trên toàn tuyến biên giới phía bắc gây nhiều tội ác đối với nhân dân ta... nhằm trả đũa cho sự thất bại ở Căm-pu-chia và làm suy yếu Việt Nam...Kết cục là bị quân và dân ta giáng trả đích đáng, buộc chúng phải rút quân. Tuy nhiên sau đó vẫn tiếp tục lấn chiếm một số  điểm cao trên đất Hà Giang, khiến cho cuốc chiến ác liệt trên biên giới còn phải kéo dài thêm mấy năm mới chấm dứt.
                8. Đánh chiếm một số đảo trong quần đảo Trường Sa của ta và  gây rối trên Biển Đông.
Từ cuối tháng 11/1987 đến cuối tháng 2/1988 hải quân Trung Quốc đổ bộ lên chiếm đảo Louisa và một số bãi đá không có lực lượng của ta đóng quân (Chữ Thập, Châu Viên, Ga Ven, Tư Nghĩa). Ngày 14/3/1988 Trung Quốc huy động nhiều tầu chiến của hai hạm đội đổ quân lên đánh chiếm các đảo Gạc Ma, Cô Lin và Len Đao. Sau đó liên tiếp có những hành động phi pháp ở Biển Đông như : Thành lập huyện Tam Sa bao gồm cả 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của ta, lập căn cứ quân sự; phá cáp tầu Bình Minh và Viking II  đang thăm dò trên vùng biển của ta; bắn chìm nhiều tàu đánh cá, giết hại ngư dân ta v.v... 
                 9. Hội nghị Thành Đô :
Cuối thập kỷ 80 của thế kỷ XX, đứng trước tình hình các nước XHCN Đông Âu và Liên Xô đang trên đà sụp đổ, lãnh đạo cấp cao của ta lúc đó đã lo lắng, chủ động đi tìm chỗ dựa mới, trông mong vào một nước lớn ở bên cạnh “cùng ý thức hệ cộng sản” để tồn tại ! Đó là con đường dẫn tới Thành Đô, Tứ Xuyên.
Trung Quốc đã lợi dụng cơ hội này để đưa ra những đòi hỏi vô lý đối với ta.
            Với mong muốn sớm được bình thường hóa quan hệ Việt-Trung, lãnh đạo của ta đã chấp nhận những điều kiện bất lợi về phía mình... Có thể nói đó là sai lầm  lớn nhất, để lại hậu quả nguy hiểm nhất trong lịch sử quan hệ Việt Nam-Trung Quốc 65 năm qua ! Điều đáng ngạc nhiên là thỏa thuận Thành đô diễn ra vào đầu tháng 9/1990, nghĩa là sau những sự kiện nghiêm trọng xẩy ra trước đó không lâu (Hoàng Sa 1974, chiến tranh biên giới Tây Nam 1977 - 1979, chiến tranh biên giới phía Bắc 1979 – 1984, Trường Sa 1988).
Tiếp theo đó là những ngôn từ mỹ miều : “16 chữ, 4 tốt”...mà Trung Quốc đưa ra nhằm lừa gạt, ru ngủ và trói chân trói tay nhà cầm quyền của ta.
Đáng chú ý là trong khi ta đặt lòng tin vào sự tương đồng về bản chất XHCN và ý thức hệ cộng sản.. thì trên thực tế với việc thực hiện lý luận của Đặng Tiểu Bình : “mèo trắng, mèo đen, mèo nào bắt được chuột đều tốt”, ý nói chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa tư bản đều tốt miễn sao Trung Quốc được giầu mạnh lên... thì về thực chất, Trung Quốc đã vứt bỏ chủ nghĩa Mác – Lê-nin, nhưng vẫn giả vờ khoác chiếc áo :  chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc để lừa bịp nhân dân trong nước và che mắt thiên hạ.
            Rất tiếc là trong một thời gian dài với biết bao xương máu của quân dân ta đã đổ, lãnh thổ liên tiếp bị gặm nhấm từng mảng lớn mà lãnh đạo của ta vẫn không nhận ra bộ mặt xảo quyệt ti tiện của nhà cầm quyền Bắc Kinh, vẫn tin tưởng vào “tình đồng chí”, cùng tôn thờ chủ nghĩa Mác - Lê-nin !?
Cho đến nay nội dung cam kết cụ thể tại hội nghị Thành Đô vẫn nằm trong màn bí mật. Nên có nhiều lời đồn đoán rất đáng lo ngại, thậm chí có người cho rằng các vị lãnh đạo của ta dự hội nghị Thành Đô đã chấp nhận để Việt Nam trở thành một khu tự trị của Trung Quốc !? Rất khó tin đó là sự thật. Tuy nhiên căn cứ vào thái độ ứng xử, cách đối phó yếu ớt của lãnh đạo ta trước những hành động ngang ngược của Trung quốc gây thiệt hại cho ta; không cho tổ chức kỷ niệm cuộc chiến đấu anh dũng của quân dân ta chống Trung quốc xâm lược ở biên giới phía bắc; ngăn cản, phá rối các cuộc tưởng niệm những liệt sỹ đã hy sinh trong cuộc chiến tranh biên giới phía bắc và bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa; đàn áp, bắt giam những người yêu nước biểu tình hoặc tỏ thái độ chống Trung quốc bành trướng v.v...thì về cơ bản mọi người cũng đã ngầm hiểu được những gì mà các nhà lãnh đạo của ta đã chót cam kết với Trung Quốc tại hội nghị Thành Đô.
Đến nay, việc đưa giàn khoan khổng lồ HD 981 vào đặt trong thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam chính là sự tiếp nối của  hàng  chuỗi hành động đã diễn ra trước đây và chắc chắn là sẽ không có điểm dừng, nếu ta không biết cách và không đủ sức ngăn chặn. Rồi đây họ sẽ còn tiếp tục hạ đặt ở nhiều vị trí khác nữa, mỗi điểm hạ đặt giàn khoan sẽ là một tọa độ đánh dấu chủ quyền của Trung Quốc... cho đến khi chiếm nốt được toàn bộ quần đảo Trường Sa và hiện thực hóa ý đồ xác lập chủ quyền theo “đường lưỡi bò” trên Biển Đông.
Mặt khác Trung Quốc cũng đang ráo riết xây đắp Gạc Ma thành một đảo nhân tạo khổng lồ trong lòng quần đảo Trường Sa. Trên đó sẽ có cả sân bay, cảng biển cho tàu quân sự và dân sự, khu vực dân cư và du lịch. Gạc Ma sẽ trở thành căn cứ nổi quy mô lớn ở Biển Đông có thể đón các tàu tải trọng lên tới 5.000 tấn. Một khi được hoàn thành, đây sẽ là nơi để Bắc Kinh phô diễn sức mạnh quân sự nhằm uy hiếp, khống chế các nước ven bờ Biển Đông. Bên cạnh Gạc Ma, Bắc Kinh cũng đang có kế hoạch xây bãi đá ngầm Chữ Thập theo một kịch bản tương tự. v.v...
Sự kiện giàn khoan HD 981 cũng chứng tỏ ngày nay Trung quốc không cần che đậy ý đồ độc chiếm Biển Đông, bất chấp luật pháp quốc tế, bất chấp đạo lý, tự mình vứt bỏ mọi cam kết mỹ miều với “16 chữ và 4 tốt”, coi khinh mọi sự phản đối của Việt Nam và dư luận thế giới !
Điểm lại những sự kiện kể trên cho thấy rõ chủ trương đối sách của nhà cẩm quyền Trung Quốc (qua nhiều thế hệ) đối với nước ta trong 65 năm qua là mang tính hệ thống, nhất quán, xuyên suốt, chưa bao giờ dừng lại hoặc giảm cường độ...mà ngược lại  ngày càng ngoan cố, trắng trợn, hung hăng hơn! nhằm thực hiện bằng được âm mưu không chế, thôn tính nước ta.
Thời gian 65 năm đã quá đủ để ta khẳng định bản chất của nhà cầm quyền Bắc Kinh trong quan hệ đối với Việt Nam : không ngoài mục đích làm suy yếu Việt Nam và từng bước làm cho Việt Nam lệ thuộc vào Trung Quốc, tiến tới thôn tính hoàn toàn, hiện thực hóa âm mưu bành trướng bá quyền Đại Hán.
Tình thế đặc biệt nghiêm trọng hiện nay đặt ra trách nhiệm hết sức nặng nề trước sự tồn vong đất nước, thách thức sứ mệnh lãnh đạo của Đảng trước yêu cầu  bảo vệ chủ quyền độc lập, toàn vẹn lãnh thổ thiêng liêng của Tổ Quốc. Cần coi đây là nhiệm vụ cấp bách hàng đầu phải tập trung giải quyết. Nếu không làm được như vậy ĐCSVN sẽ không còn là gì nữa trong con mắt của nhân dân.
             Điều mà nhân dân cần lúc này là dẹp bỏ mọi thứ, tập trung mọi khả năng, mọi lực lượng để ngăn chặn cho được âm mưu bành trướng, thôn tính của Trung Quốc.
            Vấn đề đặt ra là làm thế nào để thực hiện được yêu cầu đó ? Trước mắt cần có ngay những giải pháp như  :
            1 - Nhà nước, Quốc hội cần ra tuyên bố yêu cầu Trung Quốc rút giàn khoan và các tàu biển ra khỏi thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của ta.
           2 - Khởi kiện ra Liên hiệp quốc và các Tòa án quốc tế, kêu gọi các nước lên án những hành động phi pháp của Trung Quốc, ủng hộ Việt Nam.
          3 - Tiến hành Hội nghị chính trị đặc biệt bao gồm đại diện các tầng lớp nhân dân trong nước và kiều bào ta ở nước ngoài nhằm biểu thị tinh thần đại đoàn kết và ý chí quyết tâm bảo vệ chủ quyền độc lập, toàn vẹn lãnh thổ thiêng liêng của Tổ Quốc.
         4 - Tổ chức các cuộc mít tinh, biểu tình trên toàn quốc phản đối những hành động xâm lược của Trung Quốc.
         5 - Dân chủ hóa đất nước. Trả tự do cho những người đang bị tù đày, giam giữ vì lý do biểu thị tinh thần yêu nước, chống những hành động bành trướng của Trung quốc.
         6 - Sẵn sàng và chủ động xây dựng mối quan hệ đối tác, đồng minh chiến lược với các nước trên thế giới không để chống ai mà để bảo vệ chủ quyền độc lập và cùng nhau gìn giữ hòa bình v.v...
Tuy nhiên đó mới chỉ là những giải pháp tức thời, chưa phải là căn bản.
          Đứng trước âm mưu lâu dài vô cùng thâm độc và ngày càng trắng trợn của nhà cầm quyền Trung Quốc, thực sự uy hiếp chủ quyền độc lập của Tổ quốc, chúng ta phải nhanh chóng thoát ra khỏi ảnh hưởng và sự kiềm chế của Trung Quốc bằng những giải pháp căn bản, triệt để hơn ngay từ trong nội bộ Đảng, như :
        1 - Tuyên bố từ nay ĐCSVN không còn bị ràng buộc bởi những thỏa thuận tại hội nghị Thành Đô năm 1990, do phía Trung Quốc đã không tôn trọng và trên thực tế đã đơn phương hủy bỏ.
        2 - Từ nay ĐCSVN khảng định không còn có chung ý thức hệ với ĐCSTQ trên nền tảng của chủ nghĩa Mác – Lê-nin. Mục đích của ĐCSVN hiện nay là : xây dựng nước Việt Nam Hòa bình, Thống nhất, Độc lập, Dân chủ và giầu mạnh...theo tư tưởng Hồ Chí Minh.
       3 - Việt Nam luôn tôn trọng gìn giữ tình hữu nghị với nhân dân Trung Quốc.
      4 - Quan hệ giữa Việt Nam và Nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa là quan hệ hữu nghị và cùng tuân thủ 5 nguyên tắc chung sống hòa bình : Tôn trọng sự toàn vẹn lãnh thổ và chủ quyền của nhau; không tấn công nhau; không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau; bình đẳng và hai bên cùng có lợi; chung sống hòa bình.
            Đó là giải pháp tốt nhất, căn bản nhất trong giai đoạn hiện nay nhằm thực hiện cho được Di chúc thiêng liêng của Chủ tịch Hồ Chí Minh :
“ XÂY DỰNG MỘT NƯỚC VIỆT NAM HÒA BINH, THỐNG NHẤT, ĐỘC LẬP, DÂN CHỦ VÀ GIẦU MẠNH...”, đáp ứng ý chí và nguyện vọng của toàn dân tộc./. 
            Ngày 21 tháng 6 năm 2014  
T,H
(Tác giả gửi BVB)                               
              --------------------------      
(*)Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua – nxb Sự thật –HN- 1979.
 
-------------------                                                         

27 nhận xét:

  1. Bài viết phân tích thật hay, thật sâu sắc !
    Xin cảm ơn tác giả Trung Hà - Cảm ơn Chú Bùi Văn Bồng đã đăng tải!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Các bạn nghèo kiết xác, nên các bạn cứ hoắng lên đánh với chả đấm. Bọn tôi thì khác hoàn toàn, cùng lắm nước mình bị Trung Quốc chiếm, thì đã sao, thời nào nhiều tiền chả sang trọng và hùng dũng? Thông cảm nhé! Nhân dân nghĩ khác mà lãnh đạo nghĩ khác!

      Xóa
  2. Trương Minh Tịnhlúc 06:13 22 tháng 6, 2014

    Bài viết hay.Nhưng giải pháp kết luận thì lúng túng.Không rõ ràng.Vì vừa mới nói "Dân Chủ hóa đất nước" xong thì lại “ XÂY DỰNG MỘT NƯỚC VIỆT NAM HÒA BINH, THỐNG NHẤT, ĐỘC LẬP, DÂN CHỦ VÀ GIẦU MẠNH...” (theo di chúc của Hồ Chí Minh). Nếu vậy thì đâu còn Dân Chủ.Hay là tác giả có ý nói "Việt-Nam đã có dân chủ hơn vạn lần tư bản" ?. Theo tôi,muốn VN khá lên thì phải đa đảng.Đảng CS chỉ sinh hoạt bình thường như một đảng chính trị khác.Không được độc quyền lãnh đạo.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bạn Trương Minh Tịnh , tinh đấy . Bài viết sẽ hoàn hảo hơn , nếu không có màn hô khẩu hiệu sau cùng . Dân mình phải hô khẩu hiệu từ trong bụng mẹ rồi , trẻ con mới nứt mắt đã phải gào lên những lời ngợi ca , về già phải gánh thêm bao loại khẩu hiệu . liệu có cần hô thêm quá nhiều như thế không , trong khi loa phường vốn không thiếu .

      Trong " Những việc cần làm ngay " (những giải pháp căn bản, triệt để hơn ngay từ trong nội bộ Đảng,) mà tác giả nêu lên , chỉ là mong muốn của người dân thôi . Điểm 1 và 2 đảng quyết không làm đâu , vì nếu thực hiện thì còn đâu tình đồng chí , anh em môi răng . Làm thế thì đảng chết mất . Đảng quyết không làm đâu .

      Dẫu sao cũng rất trân trọng và cảm ơn bài tổng hợp của tác giả .

      Để gió cuốn đi

      Xóa
  3. Rõ ràng, khúc triết, ngắn gọn, đúng sự thật lịch sử. Nó có sức mạnh thức tỉnh to lớn. Nó tựa như một cái đập mạnh khiến những ai đang mơ màng tỉnh giấc. Nó cần cho những ai yêu Tổ quốc nhưng chưa biết rõ sự thật vì bị che lấp, bị lừa bịp.
    Hoan nghênh và cảm ơn tác giả cùng chủ trang Bùi Văn Bồng

    Trả lờiXóa
  4. Người dự hội nghị Thành đô còn lại là Đỗ Mười , người đứng ra tổ chức , móc nối và được lợi cho cá nhân nhiều nhất còn sống là Lê Đức Anh.Hãy yêu cầu hai ông này phải thò mặt ra trước nhân dân giải thích về hậu quả của Hội nghị thành đô . Không đâu Họ vẫn đang ngầm chống phá sự đi đến dân chủ của đất nước để hưởng thụ cho cá nhân mình . Đỗ Mười - Lê Khả Phiêu - Nông Đức Mạnh Một thời kỳ ngu muội và càng ngày càng suy đồi trong Đảng và hậu quả là hôm nay đất nước đang đứng trên bờ vực trên tất cả các lĩnh vực.

    Trả lờiXóa
  5. Trước 1975 TQ đã cài cắm, mua chuộc được một số lãnh đạo Cămmpuchia nên cái gọi là Khơ me đỏ thực chất là tay sai của TQ. Họ được TQ cung cấp vũ khí và tiền của để giết hại nhân dân Cămpuchia và kéo sang biên giới Tây Nam tàn sát nhân dân VN.
    Khơ me đỏ đã gây ra nạn diệt chủng giết hơn 2 triệu người dân Cămpuchia nhưng sau này TQ liên tục yêu cầu ta không được nhắc đến từ "DIỆT CHỦNG". Tại sao chúng lại sợ cái từ đó đến vậy??? Hẳn ai cũng đoán ra.
    Và tại sao Khơ me đỏ lại phải giết nhiều người Cămpuchia đến thế? Đúng ra chúng còn định giết thêm nữa để sau đó đưa độ 5 - 6 - 7 ... triệu người TQ sang và biến CPC thành một tỉnh của TQ. Kế hoạch ấy đã thất bại nên chúng càng tức tối và gây ra cuộc chiến tranh biên giới 1979 với VN.
    Còn tại sao một số thủ lĩnh Khơ me đỏ bị bắt mấy chục năm rồi mà tòa án quốc tế vẫn không xử được mà cứ giam cho đến chết già trong tù. Bởi vì chúng đã bị mua chuộc, răn đe, để không ai có thể khai ra một điều gì về quan thầy chúng. Điều này thì có vẻ chúng đã làm được.
    Nhưng những âm mưu của chúng thì dân VN đều biết!

    Trả lờiXóa
  6. Nhân dân VN đang bị lừa... quyết liệt!

    Trả lờiXóa
  7. ĐỒNG CHÍ TA, ĐỒNG CHÍ ĐỊCH
    https://www.ttxva.net/tuong-thanh-dua-hoa-ky-va-nhat-ban-vao-the-viet-vi-tai-bien-dong/#comment-200850
    http://bongbvt.blogspot.com/2014/06/ong-chi-ta-ong-chi-ich.html#more

    “Sở dĩ chúng ta nghiên cứu thuyết Các Mác không phải vì luận điệu tốt đẹp của nó, cũng không phải vì nó đựng một phép thần diệu để trừ ma quỉ. Nó không đẹp, nó cũng không thần diệu. Nó chỉ ích lợi.(TDA nhấn mạnh) Có nhiều người cho nó là thần dược trừ bách bệnh. Chính những người này đã xem thuyết Các Mác là một giáo lý. Phải nói cho những người này hiểu rằng giáo lý của họ không có ích lợi bằng phân bón. Phân bón còn làm giàu ruộng đất, giáo lý không làm được việc đó.”
    ( Lời giáo huấn của Mao về giáo lý Mác ….. )

    Đảng Quốc Xã của Hitler, các đảng viên cũng xưng với nhau là đồng chí. Tình đồng chí đậm nhất có lẽ thuộc về đảng của Pôn-pốt. Cùng đi ăn cướp cũng là đồng chí. Chỉ đơn giản vì nó là cùng chí hướng, một khái niệm thuần túy ngôn ngữ. Nó chẳng hề có xuất thân danh giá như nhiều người vẫn tưởng. Về sau nó được chính trị hóa và trở nên “linh thiêng” như ta đang thấy…..
    Sau sự kiện giàn khoan HD-981, số phận của từ đồng chí lại một lần nữa trở nên mong manh và bi hài. Các báo của nhà nước đều dùng từ ông, ngài để gọi các lãnh đạo Trung Quốc. Lần đầu tiên sau hơn 20 năm, Đài truyền hình Việt Nam không dùng từ đồng chí trước tên Dương Khiết Trì khi đưa tin ông này sang Hà Nội. Bởi vì chính Trung Quốc đã làm cho từ đồng chí trở nên rất giả dối, sống sượng, đồng nghĩa với từ lừa lọc. Chả lẽ qua ngần ấy biến cố, lộ rõ bộ mặt đểu cáng, dã tâm độc ác của Trung Quốc, lại vẫn là đồng chí (cùng chí hướng) của nhau thì thật lố bịch? Cả trăm triệu người dân Việt đầy lòng tự trọng “quyết không đổi chủ quyền thiêng liêng lấy thứ hữu nghị viển vông” chắc chắn sẽ cảm thấy bị làm nhục và nổi giận. Xác đồng bào của họ vẫn còn bập bềnh trên biển Đông bởi súng đạn Trung Quốc. Chẳng ai chấp nhận cùng chí hướng với kẻ cướp chính đất nước mình, giết anh em, đồng bào, người thân của mình, ngoại trừ phải gọi rõ ra là đồng chí địch!

    Trả lờiXóa
  8. Buồn nhỉ.
    Rứa là hết tình xưa,4 tốt,
    Tình yêu nay là ảo mộng ngày mai,
    Tình Hàng Châu,trăng khuyết bên nàng
    Còn vương vấn đôi bàn tay âu yếm...
    Đôi ngã chia tay,phương trời xa thẳm,
    Bắc Kinh ơi,Em về với hoàng hôn.
    Quá khứ là ngày qua,
    Mấy ai còn lưu luyến,
    Tình đời,ai cũng tỏ tường nhau,
    Chia tay nhé,em ơi chia tay nhé.
    Kiều Trang

    Trả lờiXóa
  9. Đõ Mười và Lê Đức Anh thân Tàu, nghe và làm theo Tàu (có người nói Việt gian), Tàu, hưởng lộc của Tàu rất nhiều từ lâu rồi, nay vẫn được Tàu cho thuốc tốt, chăm sóc sức khỏe kéo dài tuổi thọ. Lũ thực dụng, bán nước cầu an, vụ lợi.j..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sống lâu quá như Đỗ 10, theo dân gian là "Bị Trời đày!"

      Xóa
    2. Đày đâu không biết chỉ thấy sướng, tối nào cũng có em massage toàn thân vì những cống hiến cho đất nước.

      Xóa
    3. người dân chúng ta có quyền mời ông Đỗ Mười và ông Lê Đức Anh,những người còn lại đã tham gia ký kết thỏa thuận Thành đô đầu những năm 1990 với TQ nói rõ nội dung của thỏa thuận này là gì mà để VN rơi vào tình trạng bị TQ nhiều lần "dạy cho một bài học"mà vẫn phải ngậm tăm chụi nhịn nhục,hay là những người đứng đầu Đảng CSVN đã bán rẻ cho TQ hai chữ ĐỘC LẬP quý giá mà nhân dân VN đã phải đổ xương máu bao thế hệ hàng nghìn năm này mới có được?????

      Xóa
    4. Do có công Thành Đô và phục tùng Tàu, ông LĐA được Tàu cứ qua cơn đột qujy nay vẫn nuôi dưỡng, thuốc tốt quý hiếm đàng hoàng. Ông ĐM được "thiết kế" làm TBT khó 7 và 1 nửa khóa 8, chống Âu hóa quyết liệt, chống kết với phương Tây, nhất là Mỹ. Các vị "Thái thượng Hoàng" luôn căn dặn người đương chức đừng làm mất lòng Tàu, triệt để phải theo nó.

      Xóa
    5. Tôi biế Đỗ Ten này đang oán thán đủ mọi thứ, bạn 1035 ạ.

      Xóa
  10. Đấu ai !!! Hay chính TA ???
    http://bongbvt.blogspot.com/2014/06/65-nam-quan-he-viet-trung-1949-2014.html#more

    Cuộc đấu tranh giai cấp !
    Chống áp bức – Bất công …
    “ VÔ SẢN ” chính nòng cốt !!!
    Nay THỐNG NHẤT NƯỚC NHÀ
    Chủ DÂN mãi VINH QUANG
    “ Đầy tớ ” … tấm lòng VÀNG ???
    Gặp “ LỬA” càng SON sắc !!!
    “ TRỜI – BIỂN – ĐẤT ”... THIÊN tạo
    “ THAM – SÂN ”Bản năng NGƯỜI!
    Con đường MÁC cùng chung …
    “ TA – ĐỊCH ” đều ĐỒNG CHÍ !!!
    Như “ Tay chân – Môi răng ” …
    Vậy “ DANH ” gì ? Để đấu !!!
    “ Không còn gì để mất ….. ” ???
    Hay “ Danh dự - Quyền TIỀN ” !!!
    ( NGÂN HÀNG – Nội và NGOẠI )
    Võ MỒM – Nước bọt miệng …..
    ( Chết theo kiểu CHU DU …
    Chỉ riêng thời TAM QUỐC ! )
    TA an ủi … “ DIÊN HỒNG ” !!!
    “PHẬT ”Trần … “Đấu Chiến Thắng”
    …………………………………………
    ĐẠO TÂM chưa ĐOÀN KẾT !!!
    ĐOÀN KẾT sao ĐẠO ĐỜI ???
    Triết Lý – Thuyết DUY VẬT !!!
    Còn “ MÁC ” nào xứng hơn ?????

    ( Nhân Tâm Trung Tử )

    Trả lờiXóa
  11. Đỗ Mười đã phát huy tính cách "động cỡn dâm ô" của đồng chí Mao Trạch Đông rất tốt. Đỗ Mười sinh năm 1917, năm 2014 này vừa bước sang tuổi 98. Thế nhưng Đỗ Mười đã làm một em osin 38 tuổi có con, cách đây đúng 8 năm, tức là năm 2006, khi Đỗ Mười tròn tuổi 89! Tính ra Đỗ Mười tuy đang ngồi xe lăn nhưng vẫn còn có chút con mọn 8 tuổi. Chuyện này bộ chính trị giấu như mèo giấu ...! Nhưng chuyện Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh và hàng loạt quan đảng "ngứa dế hứng tình" chơi em gái nhỏ, thì anh em cán bộ các ban ngành trung ương biết hết. Họ kể cho vợ con, rồi cứ thế lan ra khắp thế giới, uy tín của mấy tay chóp bu không còn gì nữa!

    Trả lờiXóa
  12. Đỉnh cao Trí tuệlúc 14:52 22 tháng 6, 2014

    Hỡi lũ dân!
    Ta đây, ta là quan rất to trong "Bộ phận không nhỏ". Mây khóa liền, ta siêng năng chạy dự án, rình rập đất đai, chỗ nào béo bở không lọt tay ta. Ta còn nhiều chiêu rút tiền ngon lành từ ngân khố quốc gia. Tiền Việt chẳng là gì, ta đã đổi ra Đôla, vàng, kim cương gửi nhà băng nước ngoài.
    Nay ta nhũn nhặn, nhú nhường, nhân nhượng, nhịn nhục với Tàu, để may ra ghế ta còn vững. Nếu Tàu Khựa có máu lên, xâm lược VN, thì chỉ 15 phút ta đã có máy bay đón ta đi nước ngoài cùng gia quyến "quý xít tộc cộng sản" của ta. Cho nên đừng nói nhiều, đừng giải thích, phân tích. tai ta không lọt đấu. Ha...ha....

    Trả lờiXóa
  13. Bài lược kê tội ác dã man,thâm độc của tàu cộng đối với vn rất hay,mọi người cần nhớ và truyền cho con cháu ,lơ là với tàu cộng là nòi giống đi tong, đàn ông không bị thiến dái thì cũng bị thuốc vô sinh ,đàn bà con gái chắc chắn phải làm vợ lũ tàu, nếu tàu cộng thôn tính xong vn.hiện dân hán đã chiếm 40% dan số ở tây tạng và tân cương rôi,cứ nghĩ xem vn sẽ có 40%dân hán tức gần 40triệu tàu cộng sống chung thì sự thể sẽ thế nào,đảm bảo từ liên gia trưởng trở lên đến tbt,chủ tịch và thủ tướng sẽ đều tàu chính hiệu.lúc đó đừng tự thieu như tây tạng nhé.những ai có quyền sẽ lo lắng hơn nhiều .vì đang có quyền một phát xuống nô lệ.

    Trả lờiXóa
  14. Những hệ thống của tác giả TH đã được cụ Nguyễn Trọng Vĩnh nói nhiều lần trên nhiều trang mạng. Nhưng cũng cảm ơn TH đã nhác lại và nêu ra tất cả"" 10 vấn đề dù khó nhằn những cũng cần có người nói để mọi người đừng quên là tốt.Các còm nhiều người cũng rất công phu, đó cũng là lòng yêu tổ quốc. Người nói ngắn nói dài cũng thể hiện nhiệt huyết với dân tộc. Riêng tôi, tôi nhất trí với một còm là lẽ ra TH không có câu biểu ngữ cuối thì bài viết trọn ven và sáng suốt hơn.Còn nữa các bạn có nghĩ ÂM MƯU LÂU DÀI của TQ vậy liệu họ có cài cắm tình báo của họ vào chính quyền và ĐẢNG các cấp không?Theo tôi đây là câu hổi mà mỗi người VIỆT NAM CHÂN CHÍNH đều phải suy tính đến. Đặt giả thiết cứ một người Việt nam lại có một gián điệp TQ thì tình hình giải quyết thế nào?LIỆU SỰ TOÀN VẸN LÃNH THỔ VÀ ĐOÀN KẾT DÂN TỘC CÓ THỰC HIỆN ĐƯỢC KHÔNG?

    Trả lờiXóa
  15. Tôi không biết cái anh TRUNG HÀ này là ai, song đọc toàn bài của anh ta, thì lại thấy rõ : Hóa ra các ông lãnh đạo VN ở thời kỳ 1949 đến nay 2014, đều là những anh gà mờ, nhãn quan chính trị rất thấp kém, đầu óc hình như toàn bã đậu, ngu dốt, cuồng tín vv... nên mới bị Tầu nó dắt mũi như thế chứ ??
    Thế mà anh TH lại hô hào nhăng cuội, Anh ta định là một chính khách xa lông chăng ? Rôi hô hào dân tiếp tục theo "bác Hồ" để .... Thật là vớ vẩn !!
    Thế nên, tôi cho là cái anh TH này cũng chỉ là một thằng đại bịp !!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. May mà lão ta chưa kịp bống: "...để Việt Nam sánh vai cùng các cường quốc năm châu (như Mỹ, Đức, Canada, Brazil....)!"

      Xóa
  16. Phần đầu của bài viết ...là được ,ngắn gọn ,dễ hiểu với những ai không có điều kiện, không có thời gian tiếp cận những tài liệu rất phong phú, đầy đủ xuất hiện trong những năm gần đây..Phần sau của bài viết không ổn , và...

    Trả lờiXóa
  17. Bài viết hay quá ! -các comment phía bên dưới cũng tuyệt vời !- Cám ơn Đại tá Bồng rất nhiều !

    Trả lờiXóa
  18. Có vài người cho bài này là hay,chính xác và v.v.nhưng
    theo thiển ý tôi thì chưa thuyết phục lắm,ít nhất thì chỉ
    ở mức trung bình,nếu không nói là suy diễn kiểu nói sau,
    nói vuốt đuôi khi sự việc đã kết thúc.
    Vì sao tôi nói thế ? Là vì nhận định chính trị cần phải xét
    mặt nỗi lẫn mặt chìm thì mới chính xác.Mặt nổi là những
    gì thấy được ở bên ngoài như bài này đã hầu như dựa
    vào những sự kiện biểu kiến bên ngoài mà không để cập
    gì những âm mưu và cam kết mật giữa 2 đảng CS.ở trong
    lãnh vực tình báo.Đó là môt thiếu sót cố ý,vì thế đã không
    thuyết phục gì cho lắm.
    Không phải ngẫu nhiên hay đột ngột mà nước VN.rơi vào
    cảnh tiến thoái lưỡng nan như hiện nay mà thực ra là do
    lãnh tụ,đảng CS.quyết chí tôn thờ chủ nghĩa,ý thức hệ nên
    mới ra nông nổi này,chứ không phải như tác giả bài trên
    "chạy tội" kiểu đổ thửa cho bọn Tàu cộng là xong đâu !
    Nếu không vì đồng đảng CS.thì làm sao Tàu cộng ép mình
    được,trừ ra là bị lệ thuộc mà nói thẳng ra đó là thân phận
    nhược tiểu của nước ta khi 2 miền đều bị các nước lớn
    chi phối.Nếu miền Bắc bưng bít được vì độc quyền thông
    tin để "ném đá giấu tay" thì miến Nam khó che giấu vì có
    tự do báo chí tư nhân của không những người VN.và cả
    người nước ngoài như lịch sử đã cho thấy sự khác nhau
    giữa 3 miền như thế nào !
    Hãy trả lại sự thật cho lịch sử,chứ đừng quanh co tự bào
    chữa để tránh né trách nhiệm.

    Trả lờiXóa
  19. Cảm ơn tác giả và chú Bùi Văn Bồng về bài viết hay, đúng mực.
    Trân trọng

    Trả lờiXóa