Trang BVB1

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

CLB Yêu Thơ - 2

Trần Thọ Thanh
ỐNG CỐNG TRẦN GIAN

Có người đàn ông
Chui ống cống
Trong tay có hàng trăm tỷ Mỹ kim
Xây bạo quyền bằng xương máu của Nhân Dân
Chạy trốn lương tâm
Trong ống cống.

Có người đàn ông
Chui ống cống
Nuôi những đứa con thủ khoa đại học
Giản dị, đời thường, bơm xe, vá lốp
Xây đắp tương lai
trong ống cống.

Hỡi những con người
Trên thế gian này
Đường lên Thiên đường
Hay xuống hầm địa ngục
Đều chui qua
                        “ Ống cống trần gian”!
    Đà Nẵng 15/8/2013
TTT
--------------------- 
* Nhân xem phóng sự về người Đàn ông ở Ứng Hòa- Hà Nội ở trong ống cống, làm  xe ôm, bơm xe, vá lốp nuôi 4 đứa con học đại học, trong đó có 1 thủ khoa Đại học y Hà Nội năm 2013.
-------------------
Công an Hải Phòng thực thi Chuyên chính vô sản
ở Tiên Lãng (5-1-2012)
From: NGÔ TRẦN DUY
Tôi là Ngô Trần Duy ở Nha Trang (Khánh Hòa) nhân đọc bài “Xuân Diệu – Ma với nhau…” của Nhà báo Minh Diện, tôi thấy ông Xuân Diệu là Nhà thơ Cách mạng thuộc diện đại tài, đừng chế ông ta nhiều, vì ông rất nạy cảm “Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài”, và “Gió chiều nào che chiều đó”, phải giỏi cơ hôi, âu như thế cũng là tác phong cách mạng. Nay tôi xin tham gia CLB Yêu Thơ của trang BVB bài này, sưu tầm thơ của Xuân Diệu, không phải của tôi:
VÔ SẢN CHUYÊN CHÍNH
Xuân Diệu
Tôi đã từng làm thơ về mây về gió,
Tôi sẽ còn làm thơ về sen ngó với đào tơ,
Hẹn sớm mong chiều tôi vẫn sẽ làm thơ,
Nhưng hơn cả xưa kia, hơn cả bao giờ,
Tôi muốn làm bài thơ về chuyên chính vô sản
.

Đã khuya lắm. Chừng hai ba giờ sáng.
Ngủ nhiều rồi tôi thức giấc. Đêm đen
Chiếu lưa thưa mấy dãy lạnh cột đèn;
Bóng tối xe vào với giờ với khắc;
Ngực trái đất tròn tôi nghe đang đập;
Gió tự vô cùng về lật mảnh chăn;
Đây là giờ giữa âm phủ dương gian,
Đêm với ngày như bụng người đang chửa.

Tôi tự hỏi mình:
- Giờ này có ai trăn trở?
Có ai mắt mở? Ai khóc thầm không?
Có ai ban chiều ăn chẳng no lòng,
Cái đói dậy như trẻ con khóc thét?
Có ai nhức những vết thương lở loét,
Ai ốm không, thiếu thuốc vẫn nằm chờ...
Thiên hạ giờ này hết khổ hay chưa?
Có con sư tử nào đang xé người ăn thịt?
Có trận lụt nào vỡ bờ gầm thét,
Đầu người đang chìm quét giữa giòng xanh?
Ở Bắc Phi ngùn ngụt lửa chiến tranh
Những nhà nào đêm nay đang cháy dở?
Ở những nơi đang ban ngày, hiện giờ đang
mở cửa,
Bao nhiêu roi da đang quật đổ người?
*
Không, tôi không muốn quay về những quy luật cũ rồi,
Luật chó sói, luật hỗn mang mù quáng.
Chúng bay góp sức tàn, cố tình nhiễu loạn,
Muốn làm mưa, làm hạn cũng tuỳ bay;

Nhưng Đảng đã về hạ trại ở đây,
Ta sẽ chặt nghìn tay con bạch tuộc!
Bọn hổ báo ta ghè nanh, ta bẻ vuốt,
Những luật điên cuồng ta buộc sẽ thông minh,
Luật chiến tranh thay bằng luật hoà bình!
Bọn rồng đất ta dần dần tóm gáy,
Vô sản tài tình, chuyên chính là thế đấy!
Con ngựa bất kham
Ta khớp quai hàm,
Chuyên chính là tát cạn những lòng tham!

Đêm khuya khoắt đang tranh giành thiện, ác.
Rắn rết bò, chim chóc thu mình dớn dác;

Cụ già ho, à ơi mẹ dỗ con;
Thắng hay thua đời sẽ méo hay tròn?
Trận quyết liệt!
- Yên lòng và vững chí!
Ôi êm ái khi tay cầm vũ khí,
Chuyên chính của ta là thép cương kiên
Nhưng cũng là đôi mắt mẹ hiền;
Chuyên chính giữ gìn cho hoa được nở,
Chăn nhân ái ủ muôn nghìn hơi thở...

Tôi đã từng làm thơ về gió về mây,
Tôi làm thơ về tư tưởng đêm nay.
Bọn chúng cười ta làm thơ chính trị,
Nếu hình thức có hơi non một tý,
Chúng vui mừng la ó vỗ tay ran;
Mặc chúng kêu rêu lá rụng, hoa tàn,
Tôi thẳng thắn ngợi ca nền chuyên chính!

7-1957

X.D
---------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét