Translate

Trang BVB1

Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

TĂNG TRƯỞNG TRONG VÒNG LUẨN QUẨN


Tái cơ cấu đầu tư công là một trong ba trọng tâm của đề án tổng thể tái cơ cấu nền kinh tế đã được đề ra từ cuối năm 2012. Theo nhiều chuyên gia kinh tế, hơn một năm qua lĩnh vực đầu tư công vẫn chưa thấy có sự chuyển biến rõ rệt. Còn quan điểm của Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh về chuyện này ra sao?
TBKTSG: Thưa bộ trưởng, ông nhìn nhận thế nào về sự chuyển biến trong lĩnh vực đầu tư công vốn bị cho là dàn trải, thất thoát, lãng phí?
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh : Chuyện đầu tư công dàn trải đã được nói tại Quốc hội mấy chục năm rồi. Nhu cầu các địa phương nhiều, mà phân cấp rồi nên họ cứ quyết. Đó là bình thường. Tôi ở địa phương cũng làm thế, chứ không phải lên bộ trưởng mới nói hay. Phải đọc đúng nguyên nhân mới ngăn được căn bệnh dàn trải. Vì thế, Chỉ thị 1792 ra đời đánh trúng điều đó.
Thứ nhất, địa phương nào không có tiền mà cứ ký quyết định thì phải chịu trách nhiệm. Năm 2011, sau khi có chỉ thị, các địa phương choáng váng vì chưa bao giờ có quy định chặt như thế.Quá nhiều dự án bị phanh lại, dở dang. Vì thế, năm đó tôi phải nhận trước Quốc hội là tôi giao chậm. Nhưng chậm mà giúp thu gọn lại còn hơn nhanh mà vẫn tiếp tục dàn trải. Tuy nhiên, năm đó chưa chấn chỉnh nhiều. Sang năm 2012 tới 95,6% tổng số dự án thuộc nguồn vốn trung ương hỗ trợ cho địa phương, các bộ là đúng theo tinh thần Chỉ thị 1792; còn đến năm 2013 thì tới 99,2% được kiểm soát.
Thứ hai là nợ đọng xây dựng cơ bản thuộc trách nhiệm của trung ương. Trước đây nợ hơn 100.000 tỉ đồng, tôi đã báo cáo với Quốc hội. Sang năm 2012 còn nợ 85.000 tỉ đồng, năm 2013 còn 40.000 tỉ và tới đây chỉ còn 28.000 tỉ thôi. Tuy nhiên, có nhiều địa phương như Hà Giang còn nợ tràn lan.
Tôi chuẩn bị ký kế hoạch 2014. Tinh thần chung là ưu tiên bố trí cho những dự án nợ đọng trước, dự án hoàn thành sớm để đưa vào sử dụng, rồi mới bố trí cái khác. Nếu ai bố trí sai là tôi cắt.
TBKTSG: Đó chỉ là bước đầu thôi, vì Luật Đầu tư công vẫn còn treo bảy năm nay?
- Nếu Luật Đầu tư công được thông qua trong năm nay thì sẽ toàn diện hơn. Thí dụ, chương đầu tiên trong luật là về chủ trương đầu tư. Đây là điều rất đụng chạm. Ai là người ra chủ trương đầu tư? Toàn là lãnh đạo các cấp chứ. Ở tỉnh là chủ tịch tỉnh, hay tập thể thường vụ; trên này là các bộ trưởng.
Như Bộ trưởng Giao thông Vận tải kể, có tỉnh làm đường rộng 70 mét mà không có người đi. Vậy thì ai chủ trương cho làm? Rồi danh mục dự án rất dài mà không có ai cân đối. Đây là nguyên nhân gây dàn trải, thất thoát, lãng phí nhất. Cho nên chủ trương đầu tư mà được kiểm soát thì sẽ tạo ra hiệu quả vô cùng lớn cho đất nước.
Một vấn đề quan trọng khác trong Luật Đầu tư công là bố trí vốn đầu tư cho trung hạn, thay vì hàng năm. Trong bố trí vốn, thường năm nào chỉ biết năm đó, không biết năm sau có bao nhiêu tiền. Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư nắm toàn quyền mà không biết mình có bao nhiêu tiền cho đất nước. Các bộ trưởng lĩnh vực giao thông, xây dựng, y tế, nông nghiệp, và các chủ tịch tỉnh có quyền quyết nhiều công trình nhưng không biết năm sau có bao tiền. Thậm chí, đến Thủ tướng cũng không biết.
Tình trạng này không thể kéo dài nên phải chuyển sang làm kế hoạch trung hạn. Bộ Kế hoạch và Đầu tư cân đối từ nay đến năm 2016 có bao tiền trên nền tảng tăng trưởng dự kiến. Và tôi công bố cho các bộ, ngành và địa phương biết có ngần này tiền trong từng ấy năm. Thủ tướng ký cho cả năm năm, chứ không phải xin gì như trước đây.
TBKTSG: Điều gì giúp ông có tinh thần như thế? Kinh nghiệm ở địa phương hay ở trung ương?
- Ở địa phương đã xuất phát ý tưởng này rồi. Tôi tự thấy là vô lý hết sức. Năm nào tôi cũng phải đi xin. Khi lên trung ương, tôi càng nhìn thấy rõ sự vô lý, chả biết có bao nhiêu tiền. Một ngày tôi phải tiếp bao nhiêu ông bí thư, chủ tịch, giám đốc sở lên xin dự án này, dự án kia. Tôi thấy như vậy là bất ổn.
Thời kỳ 2008-2010 nền kinh tế bung ra kinh quá. Bây giờ có bổ sung thêm 170.000 tỉ đồng trái phiếu chính phủ cũng không là gì. Tôi nói thế để thấy chúng ta giải quyết một số lượng dự án kinh khủng. Nếu không có Chỉ thị 1792, không biết đất nước sẽ đi đến đâu.
TBKTSG: Ổn định kinh tế vĩ mô đã đạt được, ông có cảm thấy yên tâm?
- Kinh tế vĩ mô ổn định mới chỉ là bước đầu. Năm 2013, Chính phủ đã kiểm soát tiền tệ và giá cả tương đối tốt, nhưng tôi muốn đẩy lạm phát lên 7% kìa.
Việt Nam phải đi hai chân. Với một cơ cấu kinh tế đang phải gia công, lắp ráp nhiều thế này thì nhập siêu một chút cũng không có gì lạ. Khi cơ cấu kinh tế tốt lên, công nghiệp phụ trợ phát triển mạnh lên, chúng ta sẽ giảm được nhập siêu. Lúc đó lạm phát mới đưa về mức 3-5% như thế giới.
Còn những người bảo phải kéo lạm phát xuống 2-3% chỉ là sách vở. Đó là sai lầm. Lạm phát đang 18,13% năm 2011 mà kéo xuống còn 6,81% năm 2012 là siết quá chặt. Xe đang chạy tốc độ cao mà giảm tốc đột ngột thì sẽ bị lật. Kết quả là bao nhiêu doanh nghiệp chết. Phải hiểu sâu xa bản chất của nền kinh tế mới có quyết sách đúng đắn. Ví dụ năm tháng trước khi có Nghị quyết 13 về tháo gỡ khó khăn cho doanh nghiệp, tôi đã cảnh báo doanh nghiệp sẽ rất khó khăn nếu siết chặt tín dụng quá mức. Tôi cũng đã nói với Thống đốc. Tôi nói, tôi là tổng tham mưu trưởng về kinh tế, tôi phải đi hai chân, tôi không chỉ lo cho ngành tín dụng, mà phải lo cho cả doanh nghiệp và sự phát triển của đất nước nữa. Sau đó khi tín dụng được nới lỏng thì đã hơi chậm.
Thứ hai, về lạm phát chúng ta tính toán được mà. Chúng ta phải biết được lúc nào tăng giá điện, than, dịch vụ y tế. Không thể tăng ồ ạt như vậy. Thủ tướng vừa rồi ra Quyết định 1317 giao cho Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư là tổng tham mưu nền kinh tế với sự phối hợp của các bộ như thống đốc, bộ trưởng tài chính, công thương. Vì thế, việc tăng giá năm 2013 nhịp nhàng hơn.
TBKTSG: Nhìn nhận của Bộ trưởng về triển vọng kinh tế của đất nước?
- Chính phủ mới chỉ ổn định lại được kinh tế vĩ mô và kiểm soát lạm phát, còn tăng trưởng có lên mức 7% được hay không lại là câu chuyện khác đầy thách thức. Tôi mong là các năm 2014-2015 chúng ta chuẩn bị được nền tảng cho đổi mới. Nếu không đổi mới Việt Nam sẽ khó khăn vì Chính phủ có thể kiểm soát được lạm phát, nhưng nền kinh tế không thể tăng trưởng mạnh được với cơ cấu hiện tại.
TBKTSG: Theo ông, đâu là dư địa để đổi mới?
- Còn rất nhiều dư địa để tạo ra tăng trưởng vì chúng ta đang ở mức rất thấp. Hãy cứ làm theo những gì thế giới đã làm. Điều tôi tâm đắc nhất bây giờ là phải đổi mới thể chế. Thể chế phải là thể chế kinh tế thị trường. Phải lấy thị trường điều tiết toàn bộ hoạt động kinh tế. Còn nếu chúng ta phân bổ theo chủ quan thì sai lệch rất nhiều.
Phải khẳng định kinh tế thị trường là tinh hoa của nhân loại, là thứ chúng ta phải áp dụng từ việc thị trường hóa giá cả, đến cạnh tranh thị trường. Phải mở rộng sân chơi cho doanh nghiệp tư nhân. Tư nhân không phải là con đẻ của đất nước này à? Chúng ta đã chấp nhận đa dạng hóa nền kinh tế, thì thành phần nào cũng phải bình đẳng chứ.
Nếu không tạo được môi trường tốt trong 2-3 năm tới thì tăng trưởng sẽ chỉ quanh quẩn thế này. Đây là điều tôi rất trăn trở.
(Theo TBKTSG)
Tái cơ cấu đầu tư công là một trong ba trọng tâm của đề án tổng thể tái cơ cấu nền kinh tế đã được đề ra từ cuối năm 2012. Theo nhiều chuyên gia kinh tế, hơn một năm qua lĩnh vực đầu tư công vẫn chưa thấy có sự chuyển biến rõ rệt. Còn quan điểm của Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh về chuyện này ra sao?
TBKTSG: Thưa bộ trưởng, ông nhìn nhận thế nào về sự chuyển biến trong lĩnh vực đầu tư công vốn bị cho là dàn trải, thất thoát, lãng phí?
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh : Chuyện đầu tư công dàn trải đã được nói tại Quốc hội mấy chục năm rồi. Nhu cầu các địa phương nhiều, mà phân cấp rồi nên họ cứ quyết. Đó là bình thường. Tôi ở địa phương cũng làm thế, chứ không phải lên bộ trưởng mới nói hay. Phải đọc đúng nguyên nhân mới ngăn được căn bệnh dàn trải. Vì thế, Chỉ thị 1792 ra đời đánh trúng điều đó.
Thứ nhất, địa phương nào không có tiền mà cứ ký quyết định thì phải chịu trách nhiệm. Năm 2011, sau khi có chỉ thị, các địa phương choáng váng vì chưa bao giờ có quy định chặt như thế.Quá nhiều dự án bị phanh lại, dở dang. Vì thế, năm đó tôi phải nhận trước Quốc hội là tôi giao chậm. Nhưng chậm mà giúp thu gọn lại còn hơn nhanh mà vẫn tiếp tục dàn trải. Tuy nhiên, năm đó chưa chấn chỉnh nhiều. Sang năm 2012 tới 95,6% tổng số dự án thuộc nguồn vốn trung ương hỗ trợ cho địa phương, các bộ là đúng theo tinh thần Chỉ thị 1792; còn đến năm 2013 thì tới 99,2% được kiểm soát.
Thứ hai là nợ đọng xây dựng cơ bản thuộc trách nhiệm của trung ương. Trước đây nợ hơn 100.000 tỉ đồng, tôi đã báo cáo với Quốc hội. Sang năm 2012 còn nợ 85.000 tỉ đồng, năm 2013 còn 40.000 tỉ và tới đây chỉ còn 28.000 tỉ thôi. Tuy nhiên, có nhiều địa phương như Hà Giang còn nợ tràn lan.
Tôi chuẩn bị ký kế hoạch 2014. Tinh thần chung là ưu tiên bố trí cho những dự án nợ đọng trước, dự án hoàn thành sớm để đưa vào sử dụng, rồi mới bố trí cái khác. Nếu ai bố trí sai là tôi cắt.
TBKTSG: Đó chỉ là bước đầu thôi, vì Luật Đầu tư công vẫn còn treo bảy năm nay?
- Nếu Luật Đầu tư công được thông qua trong năm nay thì sẽ toàn diện hơn. Thí dụ, chương đầu tiên trong luật là về chủ trương đầu tư. Đây là điều rất đụng chạm. Ai là người ra chủ trương đầu tư? Toàn là lãnh đạo các cấp chứ. Ở tỉnh là chủ tịch tỉnh, hay tập thể thường vụ; trên này là các bộ trưởng.
Như Bộ trưởng Giao thông Vận tải kể, có tỉnh làm đường rộng 70 mét mà không có người đi. Vậy thì ai chủ trương cho làm? Rồi danh mục dự án rất dài mà không có ai cân đối. Đây là nguyên nhân gây dàn trải, thất thoát, lãng phí nhất. Cho nên chủ trương đầu tư mà được kiểm soát thì sẽ tạo ra hiệu quả vô cùng lớn cho đất nước.
Một vấn đề quan trọng khác trong Luật Đầu tư công là bố trí vốn đầu tư cho trung hạn, thay vì hàng năm. Trong bố trí vốn, thường năm nào chỉ biết năm đó, không biết năm sau có bao nhiêu tiền. Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư nắm toàn quyền mà không biết mình có bao nhiêu tiền cho đất nước. Các bộ trưởng lĩnh vực giao thông, xây dựng, y tế, nông nghiệp, và các chủ tịch tỉnh có quyền quyết nhiều công trình nhưng không biết năm sau có bao tiền. Thậm chí, đến Thủ tướng cũng không biết.
Tình trạng này không thể kéo dài nên phải chuyển sang làm kế hoạch trung hạn. Bộ Kế hoạch và Đầu tư cân đối từ nay đến năm 2016 có bao tiền trên nền tảng tăng trưởng dự kiến. Và tôi công bố cho các bộ, ngành và địa phương biết có ngần này tiền trong từng ấy năm. Thủ tướng ký cho cả năm năm, chứ không phải xin gì như trước đây.
TBKTSG: Điều gì giúp ông có tinh thần như thế? Kinh nghiệm ở địa phương hay ở trung ương?
- Ở địa phương đã xuất phát ý tưởng này rồi. Tôi tự thấy là vô lý hết sức. Năm nào tôi cũng phải đi xin. Khi lên trung ương, tôi càng nhìn thấy rõ sự vô lý, chả biết có bao nhiêu tiền. Một ngày tôi phải tiếp bao nhiêu ông bí thư, chủ tịch, giám đốc sở lên xin dự án này, dự án kia. Tôi thấy như vậy là bất ổn.
Thời kỳ 2008-2010 nền kinh tế bung ra kinh quá. Bây giờ có bổ sung thêm 170.000 tỉ đồng trái phiếu chính phủ cũng không là gì. Tôi nói thế để thấy chúng ta giải quyết một số lượng dự án kinh khủng. Nếu không có Chỉ thị 1792, không biết đất nước sẽ đi đến đâu.
TBKTSG: Ổn định kinh tế vĩ mô đã đạt được, ông có cảm thấy yên tâm?
- Kinh tế vĩ mô ổn định mới chỉ là bước đầu. Năm 2013, Chính phủ đã kiểm soát tiền tệ và giá cả tương đối tốt, nhưng tôi muốn đẩy lạm phát lên 7% kìa.
Việt Nam phải đi hai chân. Với một cơ cấu kinh tế đang phải gia công, lắp ráp nhiều thế này thì nhập siêu một chút cũng không có gì lạ. Khi cơ cấu kinh tế tốt lên, công nghiệp phụ trợ phát triển mạnh lên, chúng ta sẽ giảm được nhập siêu. Lúc đó lạm phát mới đưa về mức 3-5% như thế giới.
Còn những người bảo phải kéo lạm phát xuống 2-3% chỉ là sách vở. Đó là sai lầm. Lạm phát đang 18,13% năm 2011 mà kéo xuống còn 6,81% năm 2012 là siết quá chặt. Xe đang chạy tốc độ cao mà giảm tốc đột ngột thì sẽ bị lật. Kết quả là bao nhiêu doanh nghiệp chết. Phải hiểu sâu xa bản chất của nền kinh tế mới có quyết sách đúng đắn. Ví dụ năm tháng trước khi có Nghị quyết 13 về tháo gỡ khó khăn cho doanh nghiệp, tôi đã cảnh báo doanh nghiệp sẽ rất khó khăn nếu siết chặt tín dụng quá mức. Tôi cũng đã nói với Thống đốc. Tôi nói, tôi là tổng tham mưu trưởng về kinh tế, tôi phải đi hai chân, tôi không chỉ lo cho ngành tín dụng, mà phải lo cho cả doanh nghiệp và sự phát triển của đất nước nữa. Sau đó khi tín dụng được nới lỏng thì đã hơi chậm.
Thứ hai, về lạm phát chúng ta tính toán được mà. Chúng ta phải biết được lúc nào tăng giá điện, than, dịch vụ y tế. Không thể tăng ồ ạt như vậy. Thủ tướng vừa rồi ra Quyết định 1317 giao cho Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư là tổng tham mưu nền kinh tế với sự phối hợp của các bộ như thống đốc, bộ trưởng tài chính, công thương. Vì thế, việc tăng giá năm 2013 nhịp nhàng hơn.
TBKTSG: Nhìn nhận của Bộ trưởng về triển vọng kinh tế của đất nước?
- Chính phủ mới chỉ ổn định lại được kinh tế vĩ mô và kiểm soát lạm phát, còn tăng trưởng có lên mức 7% được hay không lại là câu chuyện khác đầy thách thức. Tôi mong là các năm 2014-2015 chúng ta chuẩn bị được nền tảng cho đổi mới. Nếu không đổi mới Việt Nam sẽ khó khăn vì Chính phủ có thể kiểm soát được lạm phát, nhưng nền kinh tế không thể tăng trưởng mạnh được với cơ cấu hiện tại.
TBKTSG: Theo ông, đâu là dư địa để đổi mới?
- Còn rất nhiều dư địa để tạo ra tăng trưởng vì chúng ta đang ở mức rất thấp. Hãy cứ làm theo những gì thế giới đã làm. Điều tôi tâm đắc nhất bây giờ là phải đổi mới thể chế. Thể chế phải là thể chế kinh tế thị trường. Phải lấy thị trường điều tiết toàn bộ hoạt động kinh tế. Còn nếu chúng ta phân bổ theo chủ quan thì sai lệch rất nhiều.
Phải khẳng định kinh tế thị trường là tinh hoa của nhân loại, là thứ chúng ta phải áp dụng từ việc thị trường hóa giá cả, đến cạnh tranh thị trường. Phải mở rộng sân chơi cho doanh nghiệp tư nhân. Tư nhân không phải là con đẻ của đất nước này à? Chúng ta đã chấp nhận đa dạng hóa nền kinh tế, thì thành phần nào cũng phải bình đẳng chứ.
Nếu không tạo được môi trường tốt trong 2-3 năm tới thì tăng trưởng sẽ chỉ quanh quẩn thế này. Đây là điều tôi rất trăn trở.

(Theo TBKTSG)
--------------

9 nhận xét:

  1. Kiểm soát? kiểm soát trên giấy.......
    Tham nhũng ở VN là Quốc Sách, chớ đâu phải là Quốc Nạn! Nếu không tham nhũng thì làm sao Nhà Nước nuôi nổi một hệ thống hành chánh ù lì và lạc hậu. Cái câu "Lương không bằng Bổng" nói lên hiện trạng thực tế này ở VN. Vào 1 cơ quan nhà nước, mần 1 dự án, nếu không có quen biết, không có phong bì, thì không bao giờ xong việc cả.
    Chính nhờ có tham nhũng mà cả hệ thống vận hành ro ro như hiện nay...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Báo Tuổi Trẻ, khi còn ban lãnh đạo hiên ngang cách đây 10 năm, khẳng định như đinh đóng cột:
      HIỆN NAY THAM NHŨNG ĐÃ TRỞ THÀNH THỂ CHẾ Ở VIỆT NAM!

      Xóa
  2. Nhạ cháu chạ tin mấy ông Bộ, Thứ trượng bi chừ.
    Thằng con tôi 5 tuổi đã lắm chuyện:
    - Bố ơi. Tại sao có giám đốc, dưới là phó giám đốc, mà có Bộ trưởng thì dưới là phải Bộ phó trưởng chứ? Sao lại kêu Thứ trưởng? Con thấy phức tạp.
    Bọn nhóc còn nhỏ đã thấy tình hình ở ta sao mà phức tạp...

    Trả lờiXóa
  3. Ai tin con số tăng trưởng GDP ....GIƠ TAY...

    Trả lờiXóa
  4. "Tôi thấy như vậy là bất ổn."
    Ông Bộ trưởng này không dùng "Bất cập" là thấy cũng khá thông minh.

    Trả lờiXóa
  5. GDP là chỉ số đánh giá không đúng bản chất của một nền kinh tế.Nhưng họ buộc thì phải theo thôi,sống chung trong lũ mà bơi ngược thì chết là cái chắc.
    Trung bình mỗi ngày,những người bán cà phê,nước giải khác đã bán khoản 10 triệu ly,bình quân thu nhập 5 ngìn VND/ly,phở bún cũng thế...thì có thống kê đâu được,đó là GDP đấy...
    Một đất nước từ đống tro tàn đổ nát mà mỗi năm tăng trưởng dưới 10% là quá kém,vì như thế thì sao mà đất nước phát triển lên được.Chất lượng của GDP chính là hiệu quả của đầu tư,đầu tư ở Việt Nam chỉ cần thu được khấu hao đúng là quá tốt, vì anh chả là gì cả sao mà có lợi nhuận (+ M ),chỉ cần có tiền công (+V ),thuế,lợi nhuận của các DN.
    Đất nước này bị bao vây kinh tế đến tận mạt,bộ máy Nhà nước và kinh doanh nói chung,có một bộ phận là con người hẳn hoi,nhưng họ câu kết thi đua phá hoại đất nước đến mức không sợ lộ,và chấp nhận đi ăn cơm chùa có công an canh gác.
    Các bạn nêu ra và oán trách ĐCSVN là quá đúng,nhưng các bạn cần tìm hiểu rằng,khi mới thành lập Đảng thôi,đã có lắm người vào đó để phá,phá đến mức không tưởng tượng ra nỗi đấy.Nhưng rồi tất cả rồi cũng qua thôi,ĐCSVN cũng có lắm chiêu,như cô lập chẳng hạn,thậm chí zớt thẳng tay..tất cả cũng vì đảng vì dân thôi...không thế thì sao nay có một đất nước như vầy,dù cũng còn kém xa các nước.
    Thôi,thù xưa nên gạt bỏ,suy cho cùng cả hai chúng ta ở 2 phía đều quá tay nhau cả.Nay hòa bình rồi,gây lộn nhau làm gì,mà giành nhau cái xơ gì nửa đây.Cãi nhau cho vui,chứ phá như một số báo lề phải hiện hành là quá tệ,hay một số ông đưa bằng tiến sĩ giấy ra làm tiền thì quá tồi.
    Họ đang mãi miết phá hoại đất nước đấy,thế là quá thừa rồi,chúng ta chỉ nên phê phán đúng huyệt,điểm trúng huyệt coi như xong thôi mà.
    Công Sơn xin ý kiến cho vui trang Blogs.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh nói rất lịch sự (hơn hẳn thằng Người-Vẹt). Nhưng lại mơ hồ...

      Xóa
  6. Nhìn lại Chiến trường - Thương trường - Chính trường - Học trường ....
    ***************************************************

    Qua cơn giông tố cây cổ thụ đều ngã đổ
    Ngoại trừ em cánh hoa gạo đầu đình
    Cùng tình lá lành đùm lá rách thương nhau
    Giông bão Katrina thổi qua New Orleans
    Mọi vật đều sụp đổ
    Chỉ trừ trong khu vườn nhỏ trong ngôi làng Việt Versailles
    Ngoại trừ em cây nhà lá vườn hoa rau muống
    Hay cây lau sậy biết suy tư bé nhỏ biết uốn mình theo chiều gió
    Cùng chút tình đồng hương dưới Ngôi Chùa hay Giáo Đường
    Cành hoa gạo đỏ
    Cánh hoa rau muống tím
    Ấp ủ đùm bọc thương yêu
    Quán triệt luật thăng bằng
    Lấy yếu chống mạnh
    Lấy mềm chống cứng
    Lấy tinh chế động
    Lấy đức chế bạo
    Lấy chiến thuật ngắn hạn nuôi chiến lược dài hạn

    * * *

    Việt Nam đi vào biển lớn
    Cạnh tranh không thương tiếc Toàn Cầu
    Chiến lược kinh tế kinh doanh linh hoạt mềm dẻo
    Thao trường đổ mồ hôi
    Chiến trường bớt đổ máu
    Học đường khai phóng sáng tạo ra khác biệt
    Thương trường bớt thua thiệt bạn ơi !
    Trong cuộc chơi mèo vờn chuột
    Không tạo được khác biệt thì tất chết !
    Không thể mãi gia công kiệt lực mỏi mòn trong nghèo hèn
    Không mãi hàng nhái hàng dỏm hàng cóp
    Không có sự sáng tạo của mình
    Không tạo nên những sắc thái riêng Việt Nam
    Chúng ta sẽ không bao giờ đuổi kịp cạnh tranh
    Chiến lược kinh tế kinh doanh trung dung linh hoạt mềm dẻo
    Tránh đụng đầu cạnh tranh mà nương theo đối lực
    Tiết kiệm tối ưu hóa tiềm năng ta
    Trên cùng chiều kích qui mô với đối thủ tương tranh
    Lấy phòng vệ chống lại phản công đối thủ
    Chúng kéo ta đẩy
    Toàn cảnh bối cảnh đều liên tục biến động
    Nên không có chiến lược nào cứng nhắc
    Cần linh hoạt mềm dẻo năng động uyển chuyển
    Hầu thích ứng với mọi tình huống khác nhau
    Lấy nhu thắng cương
    Nghệ thuật nhu yếu dịu dàng thắng phục
    Lấy Hòa bình khắc phục Chiến tranh

    * * *

    Việt Nam đi vào biển lớn
    Cạnh tranh không thương tiếc Toàn Cầu
    Chiến lược kinh tế kinh doanh linh hoạt mềm dẻo
    Thao trường đổ mồ hôi
    Chiến trường bớt đổ máu
    Học đường khai phóng sáng tạo ra khác biệt
    Thương trường bớt thua thiệt bạn ơi !
    Trong cuộc chơi mèo vờn chuột
    Không tạo được khác biệt thì tất chết !
    Không thể mãi gia công kiệt lực mỏi mòn trong nghèo hèn
    Tiến trình trước hết từ tư duy
    Rồi chuyển đến cách thức làm
    Cần phải cải thiện tối ưu liên tục
    Mới mong đạt được kết quả đẹp hơn

    * * *

    Trong cơn bão lốc khủng hoảng toàn diện
    Nền kinh tế Hoa Kỳ Nhật Bản đang suy thoái
    Tất cả đều ngã đổ như qua cơn giông tố
    Ngoại trừ em cánh hoa gạo đầu đình
    Ngoại trừ em hoa rau muống
    Ngoại trừ em cây sậy biết suy tư bé nhỏ biết uốn mình theo chiều gió
    Cùng chút tình đồng hương dưới Ngôi Chùa hay Giáo Đường
    Cành hoa gạo đỏ giữa Quê Hương
    Cánh hoa rau muống tím ngoài Ngàn Dặm
    Ấp ủ đùm bọc yêu thương
    Chúng ta chỉ có thể sống còn bằng Tình Thương .. ..

    Nguyễn Hữu Viện

    Trả lờiXóa